Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Thiều Hoa Vì Quân Gả

Đời trước hao tâm tổn sức, vất vả cả đời, chưa từng nhận được một lời khen. Tuổi trẻ tuyệt mệnh, đời này không oán hận chỉ có hối hận. Vì người mà ủy khuất bản thân, nếu được sống lại một lần nữa nhất định trở thành dáng vẻ người thấy người thích, hoa thấy hoa nở...sau đó nhất định không thích ngươi nữa. *** Mùa đông khắc nghiệt, một màu trắng xóa bao phủ cả đất trời, gió lạnh xơ xác tiêu điều. Trường An Hầu phủ khí thế cao chót vót, nô tài vẩy nước quét nhà trong hậu viện đã sớm xúc tuyết đọng trong sân viện sang một bên, bọn nha hoàn của các phòng trong tay xách theo ấm nước hoặc ôm hộp cơm, đi tới đi lui trên những con đường mòn dẫn đến các viện, có thể thấy được cảnh tiêu biểu của sự phồn vinh hưng thịnh. Một bà tử mặc áo chẽn dày bó sát người bằng nhung Thanh Hoa đang bước nhanh trong hành lang gấp khúc với lan can khắc hoa, sau khi quẹo mấy vòng thì đến viện của Lão phu nhân, vén lên mành cửa bằng gấm màu xanh ngọc với hoa văn chữ vạn, qua khỏi phòng khách, không cần thông truyền đã trực tiếp hướng về gian phòng phía tây của Lão phu nhân tiến vào. Trong gian phòng phía tây, một nữ nhân ngồi ở trên giường La Hán, còn một người khác ngồi ở trước giường trên chiếc đôn khắc hoa, hai người đang ghé sát vào nhau nói chuyện. Trường An Hầu Lão phu nhân Úc thị là một nữ nhân khoảng năm mươi tuổi, nhưng vì chăm chút bảo dưỡng mà thoạt nhìn chỉ khoảng bốn mươi, mặc một thân váy áo bằng gấm màu xanh hoa sen với hoa văn cát tường, dung mạo bình thường, thoạt nhìn có vẻ hiền lành, một đôi tay trắng nõn mịn màng không nhìn ra nửa điểm nhăn nheo. Lúc này bà thấy phụ nhân nhà Trương Dũng đang vén rèm tiến vào, đây là ma ma quản sự trong viện của bà, thường hay nghe bà phân phó, làm việc từ trước đến nay đều thỏa đáng, lại còn dẻo miệng, một khuôn mặt lúc nào cũng mang nụ cười tủm tỉm khiến người nhìn không ra thật hư, nhất là giao tiếp không tồi, bởi vậy cho dù Tố Ngọc viện bị vị kia sửa trị kín như một chiếc thùng sắt, bà tử này cũng có thể dựa vào quen biết mà hỏi thăm chuyện xảy ra bên trong. Úc thị còn chưa lên tiếng, nữ nhân ngồi bên mặc một thân hoa phục liền dành nói trước, hỏi phụ nhân nhà Trương Dũng: "Thế nào? Hôm nay đại phu đã đến vài lần?" Người hỏi câu này chính là muội tử mẫu gia của Úc thị, Trường An Hầu phủ Lão di nãi nãi, vốn là gả vào nhà võ tướng ở nơi khác, nhưng mấy năm trước vị võ tướng kia chết trận sa trường, vị Lão di nãi nãi này bèn trở về kinh thành. Úc thị niệm tình tỷ muội, giúp bà ta ở trong kinh tìm một nhà quan ngũ phẩm để tục huyền làm thái thái, vị Lão di nãi nãi trong lòng cảm kích Lão phu nhân nên thường xuyên tới làm bạn. Phụ nhân nhà Trương Dũng đã hầu hạ Úc thị nhiều năm, biết vị này cùng Lão phu nhân quan hệ không tồi, bởi vậy khi bà ta mở miệng hỏi, phụ nhân nhà Trương Dũng cũng liền nói: "Ba lần ạ. Lần nào cũng ho ra máu, sợ không cầm cự được." Bắt đầu từ rạng sáng, bà đã bị phái đến bên ngoài Tố Ngọc viện nhìn chằm chằm Trường An Hầu phu nhân, hiện giờ là đương gia chủ mẫu Tiết thị. Tiết thị năm nay đã bệnh ba tháng trời, vẫn không thấy đỡ hơn, gần đây sợ là sẽ trong tình trạng "dầu cạn đèn tắt". Nói ra cũng thật đáng thương, gả vào Hầu phủ mười mấy năm, ngày đêm làm lụng vất vả không ngừng, từ chuyện nhỏ như hạt mè đều phải do nàng quản, mỗi ngày lao lực như vậy còn có thể không bệnh sao được? Tuy không phải là chủ tử của mình, nhưng phụ nhân nhà Trương Dũng cũng không khỏi thay vị kia cảm thấy đáng tiếc. Vì người tốt làm lụng vất vả cũng đáng, nhưng vì những người trong Hầu phủ này mà lao tâm lao lực, thật sự là không đáng giá. Bất quá những cảm xúc cùng ý tưởng này đều do phụ nhân nhà Trương Dũng thầm nghĩ trong lòng, ở trước mặt những người khác bà cũng không dám biểu hiện ra ngoài, trên mặt vẫn mang vẻ cung kính với Lão phu nhân, trung thành thay Lão phu nhân làm việc. "Mới ba lần à? Mấy ngày hôm trước ngươi nói nàng ta không được, vậy mà vẫn còn êm đẹp qua nhiều ngày như vậy..." Lão di nãi nãi trên mặt tựa hồ có chút nóng lòng. Bà ta nghe xong phụ nhân nhà Trương Dũng trả lời bèn lầu bầu vài câu, sau đó quay đầu nhìn nhìn Úc thị nói: "Nhìn không ra mệnh của nàng ta vẫn rất cứng rắn, vài tháng trước đã nói không qua khỏi, vậy mà kéo cho tới hôm nay cũng chưa đi. Nếu cứ kéo dài như vậy, đích tiểu thư của Ngọc Vinh Hầu phủ cũng không biết có thể chờ được An ca nhi hay không." Úc thị nghe xong lão di nãi nãi, trên mặt cũng hiện ra vẻ do dự rồi nói: "Ai da, nếu thật sự đợi không nổi thì cũng là số mệnh của đích tiểu thư cùng An ca nhi. Thật ra chuyện này ta cũng cảm thấy có chút không nỡ, hiện giờ Tiết thị còn chưa chết đâu, chúng ta liền thế nàng ta tìm người tục huyền. Chuyện này nếu để người ngoài biết, mặt mũi Trường Ninh Hầu phủ chúng ta biết đặt nơi nào." Tuy rằng Úc thị cũng cảm thấy đích tiểu thư Ngọc Vinh Hầu phủ rất tốt, lại đối với An ca nhi là một mảnh tình si, dù thế nào cũng không thay lòng đổi dạ, dung mạo tuy không phải xinh đẹp xuất sắc, nhưng thắng ở chỗ trẻ tuổi yêu kiều, một đôi mắt đẹp khiến nam nhân cảm thấy giống như bị câu đi linh hồn nhỏ bé. Tiểu Úc thị nghe Úc thị nói xong lập tức hăng hái lên, nghiêm mặt nói: "Tỷ tỷ cũng không thể cứ hồ đồ như vậy. Ta biết tỷ từ tâm, nhưng cũng phải đúng thời điểm mới được. Trước đây tỷ cũng đã than phiền Tiết thị kia ngang ngược ương ngạnh, lúc chưởng gia moi móc đủ điều, cái này không cho cái kia không được, bá chiếm gia tài của Trường Ninh Hầu phủ biến thành kẻ "vắt cổ chày ra nước". Hiện giờ ông trời có mắt để nàng ta bị bệnh, đây cũng coi như là số mệnh của nàng ta, ngày thường làm nhiều chuyện xấu nên đã đến lúc bị báo ứng rồi. Cũng vừa vặn lúc này đích tiểu thư Ngọc Vinh Hầu phủ nhìn trúng An ca nhi, khi ta hỏi thăm thì được biết tiểu thư kia chính là người trung hậu thành thật, thật sự có lòng, nếu không phải như vậy cũng sẽ không cùng An ca nhi vừa nói mấy câu liền thành thực thật lòng muốn gả cho An ca nhi, ngay cả câu "cho dù có làm thiếp" cũng đều nói ra, Ngọc Vinh Hầu gia cũng bị ngả ngửa, cũng không thể để đích nữ nhà mình làm thiếp cho người ta! Ngay cả An ca nhi cũng động tâm đấy thôi. Hoàng hoa khuê nữ thật tốt như vậy, tức phụ của An ca nhi tuy rằng cũng xinh đẹp, nhưng rốt cuộc quá hung hãn, An ca nhi sợ nàng ta, hiện giờ lại bệnh sắp chết. Tiểu thư Ngọc Vinh Hầu phủ kia không giống như vậy, tri thư đạt lý, hồng tụ thêm hương, An ca nhi là người đọc sách nên thích nhất người như vậy. Nếu không thừa dịp chuyện còn nóng hổi mà làm cho xong, tương lai coi chừng lâm cảnh "qua thôn không còn quán xá" nữa đó!" Tiểu Úc thị nói làm Úc thị lâm vào suy tư, từ giường La Hán đứng lên, cúi đầu đi dạo vài bước, sau đó mới ngồi xuống ghế thái sư ở sảnh đường. Tiểu Úc thị thấy thế, lại tiếp tục mở miệng nói: "Tỷ tỷ tốt à, tỷ ngẫm lại lý lẽ này xem có phải hay không? Hơn nữa, lui một vạn bước mà nói, Ngọc Vinh Hầu phủ kia là nhà gì chứ? Ngọc Vinh Hầu gia thân mang tước vị, tiểu thư kia chính là đích nữ của Hầu gia cùng phu nhân, ở nhà được sủng ái, An ca nhi không phải luôn muốn cầu một chức vị ở Thần Cơ Doanh hay sao? Thống lĩnh của Thần Cơ Doanh có giao tình rất tốt với Ngọc Vinh Hầu gia, An ca nhi chỉ cần cưới khuê nữ của hắn, việc tiến vào Thần Cơ Doanh chẳng lẽ nhạc phụ còn không giúp đỡ tế tử? Cho dù không đi Thần Cơ Doanh, có một nhạc phụ đại nhân như vậy thì địa phương nào mà đi không được, đến lúc đó còn không phải để An ca nhi tha hồ chọn lựa hay sao? Hiện giờ tức phụ của An ca nhi ngoại trừ khuôn mặt còn có thể nhìn, nhưng lúc này lại bệnh không ra hình người, bộ mặt coi như cũng bị hủy, không có gương mặt kia thì những cái khác làm sao so được với đích tiểu thư của Ngọc Vinh Hầu phủ? Nàng ta là một tiểu thư bị mất thế, cho dù cha là quan lớn thì đã sao? Còn không phải luôn nhìn sắc mặt kế mẫu để sống đấy à? Nếu lúc trước gả tiến Hầu phủ chính là muội muội Tiết Uyển của nàng ta thì tốt biết mấy, đó mới đúng là tiểu thư nhà quan lớn, còn nàng ta là cái thá gì chứ, ỷ vào nhan sắc tới mê hoặc An ca nhi, làm hại hắn hiện giờ không có thê tộc đáng tin cậy để giúp hắn, mọi việc đều phải cố hết sức so với người khác. Nếu nữ nhân kia hiền huệ một chút thì cũng còn tốt, nhưng nàng ta hiện giờ tâm lớn, bá chiếm gia tài của Trường Ninh Hầu phủ, dám quản cả chi phí ăn mặc của tỷ tỷ, thiên hạ còn có đạo lý nào mà tức phụ quản bà bà hay không? Cũng chính là tỷ từ tâm, dung túng cho nàng ta đến hôm nay." Tiểu Úc thị nhắc tới những thứ này cũng chọc đúng vào nỗi lòng của Úc thị, lúc trước bà cũng biết Tiết thị là đích nữ nhưng tang mẫu, cha nàng ta tục huyền, trong nhà căn bản không có địa vị, bất quá vì An ca nhi thích gương mặt kia của nàng ta, chết sống một hai phải cưới nàng ta vào cửa, bằng không hiện giờ sao có chuyện phiền lòng này. Sau khi Tiết thị vào cửa cũng ngoan ngoãn, đem sự tình trong phủ xử lý gọn gàng ngăn nắp, chỉ là ra tay không hào phóng. Phải biết từ trẻ bà đã làm Hầu phu nhân, Lão hầu gia mất, bà thành Lão phu nhân, nói thế nào cũng là cả đời phú quý, vậy mà đến già còn phải chịu tức phụ khống chế chi phí tiêu dùng, làm sao có thể cam tâm đây. Tuy rằng bà cũng biết, mấy năm nay thu nhập của Hầu phủ không nhiều lắm, tức phụ cũng phải dùng chút của hồi môn để trợ cấp thêm, nhưng trợ cấp thì sao chứ? Nếu nàng ta đã gả vào nhà thì cả người nàng ta đều thuộc Trường Ninh Hầu phủ huống chi tiền trên người nàng ta, đáng lý nên sung công để ứng phó mọi việc trong Hầu phủ. Mấy năm trước còn đỡ một chút, không dám bạc đãi nên đưa chi phí cho bà rất nhiều, nhưng mấy năm nay rất khó rút được bạc trên người nàng ta. Ngay cả bà muốn mua một ít hương Nguyệt túc để đốt nàng ta cũng không chịu, tuy Nguyệt túc hương rất quý báu nhưng cũng không phải nàng ta mua không nổi, vì sao phải cắt xén chứ? Cuối cùng bà phải lấy tiền trong vốn riêng sai người lén lút đi mua mới ứng phó cho qua. Hừ, cũng không ngẫm lại, lúc trước bà muốn hỏi cưới chính là Tiết Uyển, tiểu thư chân chính của Tiết gia, vậy mà Tiết Thần chơi xấu dùng thủ đoạn bỉ ổi để câu hồn An ca nhi, vì thế nàng ta mới có thể gả vào Trường Ninh Hầu phủ làm Hầu phu nhân. Nàng ta không biết mang ơn đội nghĩa thì thôi, còn gây khó xử khắp mọi nơi, chắc có lẽ nguyên nhân là của hồi môn vốn không nhiều lắm của nàng ta sắp dùng hết rồi? Nếu An ca nhi lại cưới đích tiểu thư Ngọc Vinh Hầu phủ, của hồi môn khẳng định không phải là thứ Tiết thị có thể so sánh, suy nghĩ như vậy nên trong lòng Úc thị liền có chủ ý. Ngày thường tuy rằng bà ta do dự không quyết đoán, nhưng dù sao cũng làm Hầu phu nhân nhiều năm như vậy, thời điểm cần ra quyết định thì bà ta cũng rất thẳng tay. Lập tức sai phụ nhân nhà Trương Dũng: "Ngươi đi kêu các cô nãi nãi trở về, cứ nói ta có chuyện cần thương lượng với các nàng." Sau khi phụ nhân nhà Trương Dũng lui ra, Tiểu Úc thị thò người qua hỏi Úc thị: "Lúc này kêu các cô nãi nãi trở về làm gì?" Úc thị nhếch miệng cười, ở bên tai Tiểu Úc thị nhỏ giọng nói vài câu, Tiểu Úc thị mở to hai mắt, khiếp sợ nhìn Úc thị, nhíu mày lo lắng hỏi: "Chuyện này... An ca nhi có thể đồng ý sao?" Úc thị cười một cách chắc chắn nói: "Nhi tử là ta sinh ra, ai hiểu biết hắn hơn so với ta? Hắn sẽ đồng ý thôi." Hiện giờ Tiết thị kia bất quá vẫn ỷ vào tình ý của An ca nhi đối với nàng ta, nàng ta cho rằng bản thân vẫn là một thiếu nữ hai mươi kiều diễm tuyệt sắc có thể mê hoặc An ca nhi đến đầu óc choáng váng. Nhi tử này của bà tâm tư đơn thuần, không hiểu nhân tình, luôn nghe lời thuận theo, chỉ có một điểm duy nhất chính là không có bất luận chống cự gì đối với nữ sắc, mấy năm nay chịu đựng Tiết thị bởi vì gương mặt nàng ta xác thật đứng đầu, hơn nữa bởi vì bị Tiết thị quản chặt làm hắn không dám mang người về phủ, ở bên ngoài dưỡng cũng không ít người. Cũng may Tiết thị chẳng hay biết gì, còn tưởng An ca nhi đối với nàng ta có tình có nghĩa. Hôm nay bà phải làm cho An ca nhi mà Tiết thị tâm tâm niệm niệm bấy lâu trở thành bùa đòi mạng của nàng ta, dù sao nàng ta cũng không sống được bao lâu, dứt khoát đừng kéo dài thêm, dọn chỗ cho đích tiểu thư Ngọc Vinh Hầu phủ tiến vào mới là lẽ phải! Mà lần này khi tân tức phụ vào cửa, bà cũng không thể lại hồ đồ như vậy, phải nắm mũi tân tức phụ dắt đi, quy củ gì đó vẫn phải sớm dùng tới mới được!   Mời các bạn đón đọc Thiều Hoa Vì Quân Gả của tác giả Hoa Nhật Phi.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Trọn Đời Bên Nhau - Mặc Bảo Phi Bảo
Trọn Đời Bên Nhau là một câu chuyện về tình yêu thầy trò, nhưng không chỉ giới hạn trong tình cảm thầy trò đó. Nếu bạn gặp được một người thầy giáo, đã từng là một bác sĩ ngoại khoa. Năm 13 tuổi đó, anh ấy là bác sĩ nơi mẹ bạn đang điều trị, lại ngoài ý muốn mà sau bảy năm sau anh không còn nghe thấy gì, cũng không thể làm phẫu thuật được nữa, lại bắt đầu học lại một lần nữa và trở thành một người thầy giáo bình thường. Nếu  anh cùng với bạn giống nhau, đều là những đứa con bị chính người mẹ sinh thành vứt bỏ, không thể nói chuyện được với cha mình. Nếu anh bởi vì cứu sống người trong cơn dịch bệnh lan tràn mà mất đi sức khỏe vốn có của chính anh. Nếu anh yêu bạn. Bạn có thể bỏ qua anh sao, có thể không yêu anh sao? “Cố Bình Sinh, bình sinh không có gì hối tiếc.” Từ nay về sau, không cần nghĩ tới quá khứ đã qua, em chỉ muốn hướng đến tương lai mà anh đã trao cho em. Trọn Đời Bên Nhau là một câu chuyện xưa rất giản dị, kể về hai đứa trẻ đáng thương, sưởi ấm lẫn nhau. Mời các bạn đón đọc Trọn Đời Bên Nhau của tác giả Mặc Bảo Phi Bảo.
Chỉ Vì Giây Phút Được Gặp Em
Tên ebook: Chỉ Vì Giây Phút Được Gặp Em (full prc, pdf, epub) Tác giả: Tiên Chanh  Thể loại: Lãng mạn, Ngôn tình, Tình cảm, Văn học phương Đông Người dịch: Hồng Ánh  Nhà xuất bản: Nxb văn học Nhà phát hành: BachvietBooks Khối lượng: 396.00 gam Định dạng: Bìa mềm  Kích thước: 13 x 20.5 cm Ngày phát hành: 03/2014  Số trang: 316 Nguồn: Hội làm ebook free Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Bìa Chỉ Vì Giây Phút Được Gặp Em tập 1- Tiên Chanh Giới thiệu: Anh đã từng yêu sâu sắc một người chưa ư? Thế nào mới gọi là yêu sâu sắc? Đã từng coi một người là báu vật, đặt cô ấy ở trong lòng, nâng cô ấy trên tay, hận là không thể đem tất cả những gì tốt đẹp nhất của thế giới này đến tặng cô ấy chỉ để đổi lấy một nụ cười. Như vậy có coi là yêu sâu sắc không? Đã từng dành trọn trái tim cho cô ấy, vì cô ấy vui mà vui, vì cô ấy giận mà giận, vui khi cô ấy vui, buồn khi cô ấy buồn. Như vậy có coi là yêu sâu sắc không? Bìa Chỉ Vì Giây Phút Được Gặp Em tập 2- Tiên Chanh Nhưng cho dù yêu sâu sắc thì có thể thế nào chứ? Cuối cùng không phải vẫn thất tán trong biển người sao? Có bao nhiêu đôi yêu sâu sắc có thể kiên trì nắm tay nhau không xa không rời, cùng vinh cùng nhục đến tận lúc đầu bạc răng long, cùng nhau đi đến hết cuộc đời? Mời bạn đón đọc Chỉ Vì Giây Phút Được Gặp Em của tác giả Tiên Chanh.
eBook Tuyển tập đoản văn full prc, pdf, epub [Ngôn Tình]
Tên ebook: Tuyển tập đoản văn (full prc, pdf, epub) Tác giả: Nhiều tác giả Thể loại: Lãng mạn, Ngôn tình, Tuyển tập, Tình cảm, Đoản văn, Văn học phương Đông Nguồn: Sưu tầm Internet Làm ebook: Nguyệt Nguyệt Ngày hoàn thành: 31/07/2014 Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Tuyển tập đoản văn hay Giới thiệu: Trong ebook này gồm có các truyện sau: - Cửu Mệnh - Người gửi thư bí ẩn - Chocolate đặt trước cửa sổ - Mùa xuân của tiểu nhũ mẫu - Thì ra là chưa muộn - Có một kết cục tình yêu gọi là bỏ lỡ! - Cùng người tình trong mộng hẹn ước - Mít ướt - Ai nói chúng tôi không mờ ám? - Cả đời đặt cược nơi em - Tình yêu gào thét - Thất lịch kiếp - Bảy kiếp luân hồi - Muốn ôm anh như bây giờ - Như Yên, Như Yên - Tiểu thư, thiếu gia không ở nhà - Bé Dưa Hấu và Tháp Tokyo - Tình yêu bên trái, thiên đường bên phải - Tình yêu trở lại - Dạ Hành - Trăm năm hảo hợp - Nếu cuộc sống chỉ như thuở ban đầu - Tôi yêu đại ca xã hội đen Trương Chí Tài - Mãi không thay lòng - Hạnh phúc giống như một đóa hoa - Thời gian hạnh phúc - Đừng hỏi vì sao - Vũ khúc thiên nga đen - Anh có thể ôm người yêu anh đi được bao lâu? - Câu chuyện tình yêu - Có một loại tình yêu gọi là sai lầm! - Kiếp trước nợ em một giọt nước mắt - Nhiều năm sau anh có còn nhớ từng có người con gái quý trọng anh? - Yêu tinh không khóc - Chán ghét cậu yêu thích mình - Ở chung ký - Không phải oan gia không đụng đầu - Mất đi anh, em cũng mất đi chính mình - Kiếp sau, thề sẽ không tắt điện thoai nữa - Yêu anh, nhưng không thể nắm tay anh - Là ai đã mang đôi giày tuyết đó đi? - Ảo cảnh kết thúc giấc mộng phù sinh - Biết mấy tương tư - Buổi thi - Cẩm thượng niên hoa - Cô đơn không phải là lý do để ngoại tình - Có nhìn thấy ánh trăng của ta không? - Con thỏ ăn cỏ gần hang - Đánh cuộc ba kiếp - Đậu Hủ - Đến hạn chưa nộp bản thảo - Đoản văn nhỏ - Đồng hồ cát - Dũng cảm tiến tới - Duyên phận là điều tuyệt vời không thể tả - Em nhất định phải nhớ rõ anh - Gặp trong giấc mơ - Giấc mộng nửa đời - Hiện tại và Quá khứ - Hồ Duyên - Hoa đào ngoài cửa sổ - Hoa hồng tám tuổi - Không thể chung đôi - Lưỡng vong sinh - Đời này, kiếp này, vĩnh viễn không gặp lại - Mỉm cười thí nghiệm - Ba bước huỷ diệt đại ca xã hội đen - Một màn xuyên Thanh kinh điển - Tình yêu là đẹp nhất - Cuộc gọi cuối cùng - Mười năm ngủ dưới hoa - Năm tháng tươi đẹp - Nghiệm Sinh Thạch - Ngọt ngào ở chung - Sự nghiệp thiên thu vĩ đại của Thử Vương - Hương vị của tình mẫu tử - Nhật ký tiểu thư cà phê - Nở rộ - Quẳng chén - Sắc trắng trời hè - Thanh mai ở trên, trúc mã ở dưới - Thanh Xà - Tôi vẫn đang chờ - Thiên sứ bên người - Thủ tín (Giữ lời) - Tiệm bánh lâu năm - Tương tư tuyệt - Viên ngoại - Ba lần gặp gỡ hàng mi viễn sơn - Bao đại nhân bận rộn - Thoáng như hôm qua - Câu chuyện mèo yêu bướm - Gặp sắc nảy lòng tham - Nắm tay chàng - Yêu em suốt đời suốt kiếp - Hoa hướng dương của Tiểu Ngư - Lạc Mai Như Tuyết - Lần đầu gặp gỡ - Mùa hạ ngọt ngào - Đừng hỏi - Bạn cùng bàn - Tô Noãn, anh tìm em đã nhiều năm - Thần Tiên Tỷ Tỷ - Lắm mồm bang - Thiên sứ canh giữ - Nhật kí xem mắt của ác ma - Cân đo tình yêu - To - let - Tự bạch của một con mèo cô độc - Chờ em bao lâu, yêu em bấy lâu - Có nhớ rõ đã từng yêu - Hoa lê trắng - Đồ mi dạ thoại - I love you, I’ll kill you - Lá rơi không vết - Một đêm, một ngày, một năm, cả đời - Mạc Nhất, chân trời góc bể tôi quyết tìm được em! Mời các bạn đón đọc.
Màu Xanh Huyền Bí - Miêu Diệc Hữu Tú
Màu Xanh Huyền Bí - Miêu Diệc Hữu Tú Tác giả: Miêu Diệc Hữu Tú    Thể loại: Ngôn tình HE, hiện đại, Văn học phương đông   Chuyển Ngữ: Vân Hoàng + Hạnh Như + Tiểu Mập Mạp   Nguồn: CQH,  luv-ebook.com   Ebook: Ngôn Ngôn   Đăng: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu: Từ trước đến giờ Tang Đồng đều không ưa người chồng hợp pháp của mình. Với chỉ số thông minh cao bằng nửa thân dưới ngựa đực, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép cố gắng đề cao đạo đức cùng tình cảm sâu đậm của hắn.  Lạc Hưởng Ngôn thì sao? Cười nhạo một tiếng, mũi hếch lên trời: “Tình cảm sâu đậm là cái quái gì? Hữu tình là con mẹ nó!”  Lời nói ác độc, mê người, có thù tất báo đúng với câu: "Phụ nữ không ác độc đứng không vững"  Lưu manh, phúc hắc, tự xưng là phong lưu luôn kiên trì: "Đàn ông cầm thú chắc hắn phải như vậy". đúng chất lưu manh.  Một tờ giấy kết hôn đưa hai người cột vào với nhau, từ đấu đá với nhau cho đến cùng nhau đấu đá người ngoài.  Mà kẻ ngoài đây lại là kẻ độc phụ (phụ nữ gian ác) thì sẽ triển khai như thế nào?