Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Phong Trung Kính Tiết

Tiểu lâu truyền thuyết là một bộ truyện nhiều tập xung quanh bốn nhân vật: Phương Khinh Trần, Dung Khiêm, A Hán (Phó Hán Khanh), và Phong Kính Tiết. Truyện lấy bối cảnh con người ở thế kỷ 54, khi người ta đạt được cuộc sống vĩnh hằng, khoa học kỷ thuật không thể đột phá được nữa, người dần trở nên đạm mạc và sống rải rác trên các tinh cầu. Đề cho con người vẫn giữ được tình cảm, chính phủ đề quy chế đề sinh viên phải làm luận văn mà " trọng sinh xuyên không vào đời" - ở một thế giới khác, hành tinh khác với nền văn minh cũ.  Đây là một trong mười truyện hay nhất năm 2008. Tiểu Lâu Truyền Thuyết hệ liệt: Quyển 1 - Tiếu Ngữ Khinh Trần Quyển 2 - Thả Dung Thiên Hạ Quyển 3 - Bích Huyết Hán Khanh Quyển 4 - Phong Trung Kính Tiết Quyển 6 - Phong Vân Tế Hội *** Vốn là một người xuất sắc không gì không làm được, tài năng vẹn phần, phong lưu tiêu sái cười trông nhân sinh; y, từ bỏ gia sản khuynh quốc, dấn thân quân ngũ, bảo vệ quốc gia, hàm oan mà chết lại là kết quả duy nhất của y… Đời này, y là Triệu quốc đại thương nhân Phong Kính Tiết… Luận đề: Lựa chọn của trung thần. *** “Kính Tiết, ngươi hạnh phúc không?” … “Kính Tiết, ngươi tịch mịch không?” … “Kính Tiết, ngươi cảm thấy, cuộc sống của ngươi hiện tại có ý nghĩa không?” … “Kính Tiết…” “Mấy vấn đề này từ khi nhân loại có trí tuệ tới nay vẫn chưa từng có đáp án chính xác?” “Kính Tiết, tại sao ngươi vẫn có thể nhiệt tình, vẫn có thể hăng hái, nỗ lực không nhận được báo đáp, chân tâm giao ra, nhiều lần bị chà đạp, một phiến chân thành luôn gặp thương tổn, tại sao ngươi vẫn xem như không có việc gì, mỗi một đời đều có thể sống khoái lạc cao hứng, không có lấy một chút bóng ma.” “Lão thiên à, ông rảnh rỗi vô sự, muốn thảo luận thái độ của đời người thì đi mà tìm Tiểu Dung ấy, lời này dùng trên người y rất thích hợp, liên quan quái gì tới ta, ta chẳng qua là hoàn thành đầu đề thế thôi. Chân tâm chân thành cái quái gì chứ, ông về sau nói chuyện chú ý chút, người không biết còn cho ta là kẻ xúi quẩy muôn đời thất tình.” “Trong mấy học trò, chuyện của ngươi là nhàm chán vô vị nhất, ngươi cho là ta dư thời gian quan tâm tới ngươi chắc, chẳng qua là ngươi sắp chết, cho nên muốn biết chút tâm tình của ngươi trước lúc chết thôi.” “Cái gì, ta sắp chết.” “Đúng vậy, ngươi ngày mai sẽ chết, ngươi không biết hả?” “Ngươi nói hươu nói vượn!” Cửa phòng ầm một tiếng bị đẩy ra, một người lao tới như gió, trong bóng đêm, người chưa đến, mũi đao sáng như tuyết đã ra khỏi vỏ: “Tướng quân, xảy ra chuyện gì vậy.” Trong tiếng quát to lẫm liệt, có mấy phần quan tâm, mấy phần khẩn trương. “Không việc gì không việc gì.” Thanh âm hơi uể oải, thấp thoáng có chút mơ màng vì trầm mộng chưa tỉnh, “Ngươi vào đây làm gì?” “Tôi vừa ở bên ngoài, nghe tướng quân quát to, ‘ngươi nói hươu nói vượn’ liền vội vàng chạy vào đây.” Thanh âm trong bóng tối mang theo sự nhiệt tình và quan tâm mà thiếu niên đặc biệt có. Phong Kính Tiết cười cười: “Hóa ra là như thế, đại khái là ta ở trong mộng quá kích động, mới kêu ra.” “Mộng?” Phong Kính Tiết uể oải nửa ngồi dậy trên giường: “Vừa nãy mơ thấy một tên khốn nạn chỉ mũi ta nói ta ngày mai sẽ chết.” “Tên khốn nạn nào nói lời kiểu này.” Cương đao vừa còn trong vỏ lại soạt một cái rút ra. “Chỉ là một giấc mộng, trong mộng tên đó…” Phong Kính Tiết suy nghĩ một chút mới nói, “Dùng cách nhìn của chúng ta mà nói, ừm, có thể xem như là một thần tiên nhàm chán, có chút thần thông nhưng lại vô học.” Vệ sĩ trầm mặc một chút, mới cười nói: “Tướng quân, ngài yên tâm, mộng đều là ngược, trong mộng nói như vậy, ngài nhất định có thể sống lâu trăm tuổi.” “Được lắm, Tiểu Đao, cứ nhờ vào một câu tốt lành của ngươi.” Phong Kính Tiết khe khẽ cười rộ, qua một hồi lại thấp giọng hỏi, “Nếu mộng là thật thì sao?” Tiểu Đao trong bóng tối nhảy dựng lên: “Tướng quân, ngài là anh hùng bách chiến, không tin số mệnh, nhưng trong quân doanh vẫn nên kiêng kỵ chút đi, ngày mai chúng ta còn phải xuất chinh đi đánh giặc, lời này không thể nói, mau nhổ hai cái, xem như chưa từng nói.” Phong Kính Tiết nhịn không được cười ha ha: “Tiểu tử nhà ngươi, thật đã bị ta chiều hư, càng ngày càng vô pháp vô thiên. Được rồi được rồi, đừng có tìm đá lửa, coi ta là tiểu cô nương, vừa gặp ác mộng là cần người ta đốt nến canh giữ bên cạnh cả đêm hả. Ra ngoài gác đêm đi.” “Vâng.” Tiểu Đao đáp một tiếng, tiếng bước chân vang lên, đi đến cạnh cửa lại dừng chân bảo: “Tướng quân, chuyện trong mộng, đừng xem là thật.” Phong Kính Tiết không biết là cười hay cáu, mắng: “Mau cút ra ngoài đi, ngày mai nhớ phải sửa cánh cửa cho ta.” Tiểu Đao cười hì hì mấy tiếng, bước ra ngoài cửa. Song Phong Kính Tiết không nằm xuống ngủ tiếp, y cứ thế dựa lưng lên đầu giường, ngồi im rất lâu, trong bóng tối, đôi mắt y an tĩnh ngóng nhìn phía trước, ánh mắt lại như xuyên thấu thiên địa vạn vật, tìm đến một chỗ nào đó trong vũ trụ hồng hoang. Rất lâu rất lâu sau, y nhẹ nhàng đứng dậy, tùy tay cầm một kiện trường sam khoác lên người, dạo bước ra ngoài. Vừa bước khỏi cửa phòng, thân binh Tiểu Đao giúp y gác đêm đã gọi nhỏ: “Tướng quân.” Phong Kính Tiết không chút để ý khoát tay: “Canh gác đàng hoàng đi, ta không sao, chỉ là không ngủ ngay được, ra đây đi dạo một chút.” Y không quay đầu nhìn vẻ mặt thiếu niên thoáng lo lắng, cứ đi thẳng về phía trước. Biên thành ban đêm tĩnh lặng lạ thường, giữa trời đất chỉ có tiếng bước chân chỉnh tề đồng loạt của chúng sĩ binh tuần đêm. Trọng trấn biên quan về đêm xưa nay phải giới nghiêm, bách tính tuyệt đối không được tùy tiện ra đường, cho nên đường sá cũng lộ vẻ trống trải dị thường. Phong Kính Tiết một mình dạo bước, những nơi đi qua, sĩ binh gác đêm không ai không giơ binh khí đứng trang nghiêm hành lễ, trong ánh mắt đều là vẻ trung thành và ngưỡng mộ. Mà y chỉ mỉm cười gật đầu, từ từ bước đến thành lâu, trông ra phương xa, nơi đen kịt ở cuối cùng là thành trì nối liền của địch quốc. Ngẩng đầu nhìn trời, ánh trăng biên quan, dù sao so với nơi khác, vẫn lộ vẻ thê lương quạnh quẽ. “Kính Tiết, đã muộn thế này sao còn chưa đi ngủ?” Thanh âm ôn nhuận có phần quan tâm, nghe như gió xuân ùa vào lòng. Phong Kính Tiết quay đầu, nhoẻn miệng cười, dưới ánh trăng thanh lạnh liền có vẻ ấm áp đạm đạm: “Ngươi cũng vậy.”   Mời các bạn đón đọc Bích Huyết Hán Khanh của tác giả Lão Trang Mặc Hàn.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Bút Ký Xuyên Qua của Nữ Phụ - Dương Tử Nguyệt
Lúc trước có một tác giả viết tiểu thuyết, cô ấy lười viết kết cục của nữ phụ nên đem tất cả nữ phụ trở thành bia đỡ đạn.   Sau cô xuyên thành… nữ phụ trong các bộ tiểu thuyết vườn trường, cung đấu, mạt thế, tu chân…   Kiểu hình ác độc? Kiểu hình thánh mẫu? Kiểu hình kiêu căng? Đủ hết.   Đương nhiên kết cục của nữ phụ luôn là lĩnh cơm hộp …    Tác giả khóc lớn, vì về nhà, vì mạng sống, cô không thể không chia rẽ nam nữ chính~~~   Làm nữ phụ gì đó thật sự rất bi ai~~~ Mời các bạn đón đọc Bút Ký Xuyên Qua của Nữ Phụ của tác giả Dương Tử Nguyệt.
Nam Chính Là Hồ Yêu - Phù Hoa
Nam chính là một hồ yêu thích ăn khoai tây. Nam Chính Là Hồ Yêu vô cùng ngọt ngào dễ thương. Mời các bạn đón đọc.
Du Đồng Nở Hoa - Trùng Tiểu Biến
Một kẻ dốt đặc cán mai chuyện yêu đương như Thường Tiếu tụ tập đùa giỡn với bạn bè ở quán bar lại bị cậu bạn bàn bên cưỡng hôn. Thường Tiếu buồn bực hết sức, nhưng bạn cùng phòng lại vui khôn kể xiết, người đó là cây lan nổi tiếng của khoa máy tính Quý Hiểu Đồng! Quý Hiểu Đồng chấp nhận chọn mạo hiểm, chịu phạt, đành đi hôn Thường Tiếu. Vì đèn đóm trong bar rực rỡ, cách ăn mặc của Thường Tiếu khiến Quý Hiểu Đồng cứ tưởng mình đã hôn một cậu con trai, không khỏi bất mãn. Thường Tiếu tò mò lên diễn dàn của trường tìm hiểu tư liệu về Quý Hiểu Đồng, tên nhãi này biết chơi đá banh, đánh cờ, vẽ tranh… thông thạo đủ mười tám ban võ? Thôi đi, cái gì không đụng, tuy Thường Tiếu không phải chẳng biết gì về cầm kì thi họa – cũng được sơ sơ mà… Vì thế dõng dạc viết trên diễn đàn: Anh Quý siêu bảnh sao, cũng chỉ có thế thôi. Nào ngờ mọi người đều vây xem, lại còn chịu khổ, chưa nói chuyện bị mất ID trong trường, tự dưng máy tính cũng đen thui?? Thường Tiếu tức sùi bọt mép gửi chiến thư cho Quý Hiểu Đồng, hai người so tài, không ngờ Quý Hiểu Đồng giữa đường chạy mất… Chuyện này không thể để yên! Từ đó về sau, khói lửa tung tóe khắp nơi, cuộc chiến tình yêu cũng bắt đầu từ đấy. Mời các bạn đón đọc Du Đồng Nở Hoa của tác giả Trùng Tiểu Biến.
Đũa Lệch Dễ Thương - Sư Tiểu Trát
Là một độc giả yêu thích truyện ngôn tình hẳn bạn sẽ không khỏi đắm chìm trong những thiên truyện tình yêu được các tác giả dựng lên đầy lôi cuốn. Đó có thể là mối tình đầy nước mắt hay một câu chuyện kẹo ngọt nhưng có lẽ tựu chung lại vẫn đem đến cho người đọc cảm giác trải nghiệm tình yêu- thứ tình cảm tuyệt hảo. ***  Đối với cô, tình yêu là hiếm hoi như trời đất tác thành. Đối với anh, tình yêu là tự biết anh có thể thắng em nhưng lại cứ thích chịu thua em. Về chủ đề tình yêu này, họ lấy đối phương làm tiêu bản thí nghiệm, cùng nhau học tập, cùng nhau yêu thương, cùng nhau khám phá, cùng nhau tiến bộ. Có điều, một ngày nào đó... Anh hai mươi bảy tuổi nói với cô hai mươi tư tuổi: “Em có muốn cùng anh mặc đồng phục học sinh bí mật đến trường bù đắp một quãng tình đầu không?” Mời các bạn đón đọc Đũa Lệch Dễ Thương của tác giả Sư Tiểu Trát.