Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Là Bóng Hay Là Hình - Fyodor Mikhailovich Dostoevsky

Trong một bức thư gởi cho Mikhail, một người anh, vào tháng 11.1845. Dostoievki đã viết: “Tôi tin là tiếng tăm của tôi đã lên đến tột đỉnh”. Lời ấy biểu lộ niềm kiêu hãnh của một nhân tài tự nhìn rõ vóc dáng lớn lao của mình đang vươn cao trên vòm trời văn hóa quê hương: nước Nga, vào lúc mà nền văn học già nua đang kỳ phát khởi lạ lùng của những công trình trường thiên bất hủ, thế kỷ thứ 19 và đầu thế kỷ thứ 20: những công trình đã mô tả kiếp người khắc khoải trong đa mang tâm sự, lao đao trong xã hội trầm luân. Niềm kiêu hãnh của Dostoievski giá trị như một lời tiên tri, vì dù rằng khi vừa ra đời, tác phẩm “Là Bóng hay là Hình” đã không được giới phê bình niềm nỡ đón mừng, thì càng về sau, tác phẩm này, và nói chung văn nghiệp của Dostoievski, càng được văn giới Nga, Âu Châu, và cả thế giới ân cần ngưỡng mộ. Được xuất bản vào năm 1846, “là bóng hay là hình” vẫn là hình ảnh con người trong trong cái nhìn lạ lùng của Dostoiesvski, ném ánh mắt tinh tế vào tận nẻo thâm cùng của tâm hồn con người, những tâm hồn độc đáo, bất thường, bệnh hoạn. Golyadkin, nhân vật của câu chuyện, và “cái bóng sống thực” của y, cho ta thấy sự hoảng hốt ngỡ ngàng của con người về chính mình: rất gần mà rất xa, thân thiết mà hận thù, thật một mà quả hai, rất hai nhưng chỉ là một. Nhưng mỗi chàng Golyadkin là một mẫu người: Nếu Golyadkin là một tích lũy của những dồn nén ẩn ức, thì Golyadkin hai là sự giải tỏa những ẩn ức dồn nén đó: nếu Golyadkin một là con người trong sạch (theo cái nghĩa gần như sơ khai, nguyên thủy) thì Golyadkin hai là một người tạo ra bởi những giả dối của xã hội văn minh. Và tâm hồn què quặt của Golyadkin là bãi chiến, là sự giằng co giữa hai con người đó. Nhưng trong cuộc chiến này không bên nào có thể tiêu diệt hoàn toàn đối thủ của mình. Không phải chỉ Dostoievski là người duy nhất mô tả tâm lý bằng phường cách quái lạ này, trong câu chuyện chập chờn, không hề có một phân định giữa ảo tưởng và thực tế, chập chờn như những giấc ngủ mê sảng của Golyadkin, nhưng nhân vật của ông có một sắc thái riêng, vừa huyền hoặc, vừa triết lý. Nhân vật William Wilson của Poe chẳng hạn, không thể hòa hợp với cái “bóng sống” của mình như Golyadkin, đến như những nhân vật Jekyll và Hyde của Stevenson thì lại quá cách biệt, xa xôi. Giới thiệu tác phẩm “là bóng hay là hình” qua Việt ngữ, chúng tôi hy vọng đã mở được một cánh cửa theo một phương vị thích hợp, để từ đó độc giả Việt Nam có thể nhìn được một mẫu hương sắc và tiêu biểu nhất cho một cánh rừng bao la: văn nghiệp Dostoievski. Chúng tôi cũng tiếc là đã phải dịch tác phẩm này căn cứ trên bản Anh ngữ của Andrew R. Mac Andrew, do đó dầu đã cố gắng dịch sát vẫn khó có thể tránh được một khoảng cách với nguyên tác Nga ngữ, một ngôn ngữ mà người Nga vẫn tự hào là gồm đủ nét hùng vĩ của tiếng Anh, diễm lệ của tiếng Pháp, âm điệu của tiếng Ý và quý phái của tiếng Tây Ban Nha. *** Cũng đã ngót tám giờ sáng lúc Yakov Petrovich Golyadkin, một viên chức nhà nước cấp nhỏ thức giấc sau một giấc ngủ khá lâu. Chàng ngáp dài, duỗi mình rồi cuối cùng mở mắt ra. Chàng nằm bất động trên giường trong vài phút, như chưa biết là mình đã thức hay vẫn còn đang ngủ, và những gì chung quanh là thật hay chỉ là nhũng giấc mơ lộn xộn kéo dài. Tuy nhiên chàng cũng nhận ra ngay là chàng đang trở về với cái cảm giác hàng ngày rõ ràng minh bạch hơn. Chàng nhận ra bức tường xanh rêu dơ bẩn, đầy bồ hóng và bụi bậm trong căn phòng, những ngăn tủ và bàn ghế bằng gỗ đào hoa, chiếc ghế nệm dài phủ vải dầu đỏ có hoa xanh, và cuối cùng bộ đồ chàng đã vội vã cởi ra đêm trước nằm một đống nhàu nát trên ghế. Sau hết cái u ám ảm đạm của một ngày mùa thu qua khung cửa sổ xanh xao hắt vào trong phòng chàng khó chịu đến nỗi Golyadkin không thể không biết là chàng không còn ở trong một nơi huy hoàng đầy sữa và mật nữa, mà đang ở trong một phòng trên lầu tư của tòa nhà khá lớn trên đường Six Shop ở Petersburg. Nhận ra điều đó, chàng rùng mình nhắm mắt lại, như là tiếc nuối giấc mơ đã mất và đang cố tìm lại nó trong một thoáng. Nhưng một phút sau chàng nhảy ra khỏi giường, như vừa nghĩ ra được điều gì tự nãy giờ những tư tưởng rải rác, chưa kiểm soát được của chàng còn đang tìm kiếm. Đứng dậy rồi, chàng bước đến bên chiếc gương soi nhỏ trên ngăn tủ. Dầu vẻ mặt ngái ngủ với đôi lông mày thưa thớt của chàng phản chiếu trong gương không có gì quyến rũ, chàng vẫn có vẻ hài lòng. Chàng nói thầm: “Nếu hôm nay không phải là ngày tốt, hoặc có gì không đẹp xảy đến cho mình, chẳng hạn như bỗng nhiên nổi lên một cái nhọt, hay gì gì đó... ồ, mọi sự rồi sẽ tốt đẹp hết mà”. Bằng lòng với ý nghĩ đó, chàng đặt gương soi vào chỗ cũ. Và dầu đang mặc đồ ngủ, chàng cũng chồm ra khỏi cửa sổ, chăm chăm nhìn ra sân trước mặt. Hình như chàng đã tìm ra được điều gì đó, vì trông mặt chàng sáng lên với nét tự mãn. Rồi Golyadkin nhìn ra đằng sau bức tường ngăn, nơi phòng của Petrushka, tên giúp việc của chàng. Thấy Petrushka không có đấy, chàng nhón gót chạy đến bàn, mở hộc bàn, lục lọi và đem ra một chiếc túi màu xanh đã sờn nhét dưới một mớ giấy tờ đã ngã màu và vài thứ đồ lặt vặt khác. Chàng cẩn thận mở túi nhìn vào. Một mớ tiền xanh, đỏ đủ màu. Golyadkin mỉm cười, đặt chiếc túi mở trên bàn và xoa tay sung sướng. Rồi chàng đổ mớ tiền ra ngoài, và là lần thứ một trăm từ ngày hôm kia, chàng đếm tiền, trang trọng giữ từng tờ giữa ngón trỏ và ngón cái. “Bảy trăm năm chục roubles tiền giấy” chàng nói, nửa thì thầm “Một món tiền đáng kể” giọng chàng run lên vì sung sướng “Ai cũng muốn được chừng này tiền. Mình chưa gặp người nào cho là món tiền thế này là vô giá trị. Có tiền thế này... mua tiên cũng được... nhưng thằng Petrushka đâu rồi kìa?”. Chàng nhìn qua vách lần nữa. Petrushka vẫn không có đấy, nhưng ấm nước đang thở phì phò giận dữ trên sàn, như muốn nói gì đó với Golyadkin bằng cái ngôn ngữ phức tạp của nó, chẳng hạn: “Ông nhắc tôi ra đi, tôi sôi đây. Tôi sẵn sàng rồi đây”. “Thằng khốn Petrushka trốn đâu rồi?” - Golyadkin nghĩ - “Cái con vật lười biếng đó cũng đủ khiến người ta điên lên được”. Chàng giận dữ bước ra lối ra vào dẫn đến sân. Mở cánh cửa cuối lối đi, chàng thấy gã người làm đứng giữa một đám gia nhân khác. Petrushka đang hùng hồn gì đó, và cả bọn đang lắng tai nghe. Golyadkin tỏ vẻ không thích đề tài câu chuyện hay việc đang xảy ra. Chàng bực bội ra lệnh cho Petrushka trở vào. Bước vào phòng, chàng nghĩ: “Thằng cục súc đó có thể làm bất cứ việc gì với nửa kopeck, ngay cả bán chủ của nó đi. Dám chắc là nó cũng đã bán mình với giá không đầy một kopeck rồi...” Chàng hỏi. - Chuyện gì vậy? - Họ đang phát đồ cho người làm, thưa ông. - Mặc vào rồi đến đây. Petrushka mặc bộ đồ vào, cười ngu ngốc, bước vào trong phòng chủ. Trông nó thật kỳ cục: mặc bộ đồ xanh viền chỉ vàng, rõ ràng là cắt cho người cao hơn nó cả thước, trên tay cầm một cái nón cũng viền chỉ vàng với lông chim, bên sườn lủng lẳng một thanh gươm bao da, nhưng lại đi chân đất giống ở nhà. Golyadkin quan sát Petrushka, coi bộ vừa ý. Trông thì biết ngay là bộ đồ được mướn để dành cho một dịp nghiêm trọng đặc biệt nào đó. Trong khi đó Petrushka cũng nhìn chủ với vẻ chờ đợi khiến Golyadkin đâm ra bối rối. Chàng hỏi : - Sao, có xe chưa? - Xe có đây rồi, thưa ông. - Trọn ngày? - Vâng, và khoảng 25 roubles. - Còn giày? Họ mang tới chưa? - Thưa rồi. - Đồ ngốc! Mày không nói: “Thưa ông, họ đã đem đến rồi” được sao? Mang đến đây! Golyadkin hài lòng thấy đôi giày vừa vặn. Chàng sai Petrushka đem nước nóng để rửa mặt và cạo râu, cùng mang trà lại. Chàng cạo râu rất kỹ, nhắp vài ngụm trà, và mặc đồ. Chàng mặc chiếc quần mới vào, cùng một sơ-mi gắn nút đồng, thêm một áo chẽn có những bông sáng trông rất bắt mắt. Chàng thắt chiếc cà-vạt lụa đủ màu và sau cùng khoác bộ lễ phục mới, chải cẩn thận. Lúc mặc đồ, thỉnh thoảng chàng nhìn xuống đôi giày một cách trìu mến, và nhấc chân lên như chiêm ngưỡng kiểu giày, thì thầm gật gù tự tán thưởng mình. Sáng nay thật sự chàng không để ý đến điều gì khác, không cảm nhận thấy những cái nhăn mặt cùng nụ cười mỉa mai của Petrushka khi giúp chàng thay y phục. Khi đã mặc đồ xong và sẵn sàng rồi, Golyadkin bỏ bọc tiền vào túi nhìn Petrushka lúc đó cũng đã mang giày xong. Không còn gì khác, Golyadkin háo hức bước xuống lầu. Một cỗ xe màu xanh nhạt có tay bọc chạy đến bậc cửa trong tiếng leng keng. Petrushka nháy mắt với gã đánh xe, với những người đi đường rồi đỡ chủ lên xe, và như để khỏi phải phá lên cười một cách ngu ngốc, y la lớn “chạy” và nhảy lên bậc xe. Chiếc xe leng keng ồn ào chạy về hướng đại lộ Nevsky. Lúc xe chạy ra khỏi cổng, Golyadkin xoa hai tay mạnh vào nhau, bật cười giống như một tên ba trợn đang vui sướng vì vừa chơi khăm được ai. Nhưng cái bộ tịch vui vẻ đó mất ngay. Gương mặt Golyadkin có vẻ khác lạ. Không kể gì thời tiết xấu và ướt át, chàng hạ cửa xe xuống, quan sát người đi đường. Mỗi khi thấy ai nhìn chàng lại làm bộ nghiêm nghị. Khi xe rẽ từ đường Liteinaya đến đại lộ Nevsky, Golyadkin giật mình, có vẻ khó chịu như bị ai dẫm lên chân, và chàng chui vào trong xe coi bộ sợ hãi. Điều làm chàng khó chịu đó là chàng bắt gặp tia mắt của hai viên chức cùng làm một sở với chàng. Golyadkin thấy họ có vẻ ngạc nhiên khi thấy một đồng sự như vậy, có người còn chỉ vào chàng. Rồi Golyadkin tưởng như người kia gọi mình. Nhưng tiếng gọi loãng mất trên đường, nên chàng làm ngơ không trả lời. Chàng nghĩ : “Mấy thằng con nít ngu, đi xe này có gì lạ đâu? Cần xe thì thuê, đâu có gì vô lý? Bọn con nít bẩn thỉu đáng ăn roi. Chúng nó chỉ biết vừa lãnh lương vừa nghĩ đến các trò chơi thôi. Mình có thể cho chúng nó biết như vậy, nhưng có gì đâu mà phải...”. Tư tưởng của chàng bị ngắt ngang. Chàng há hốc mồm, sợ hãi. Một cặp song mã giống Kazan kéo một cỗ xe sáng loảng đang vượt qua chàng ở bên phải. Người ngồi trong xe tình cờ thấy được Golyadkin khi chàng vô ý thò mặt ra ngoài xe, và có vẻ ngạc nhiên, cố chồm ra ngoài để nhìn vào trong góc tối nơi người hùng của chúng ta đang co ro. Đó là Andrei Filipovich, trưởng phòng của Golyadkin, nơi chàng làm việc với chức phụ tá cho viên thư ký trưởng. Thấy Andrei Filipovich đã nhận ra mình, bắt gặp cặp mắt tròn xoe của ông ta, và hết chỗ trốn, Golyadkin vô cùng ngượng ngập. “Có nên cúi chào ông ta không? Có nên nhìn ông ta không? Nhận là mình, hay cứ giả vờ như ai khác giống hệt mình, rồi làm mặt lạ?”. Golyadkin tự hỏi với vẻ khổ sở khó tả: “Đúng rồi, không phải mình, thế là xong”. Chàng nghĩ như vậy, khi đôi mắt dán vào Andrei Filipovich và lấy tay dở nón chào ông ta. “Tôi... tôi... thưa ngài, không có gì...”. Chàng lắp bắp: “Thật thì... không phải tôi... vâng, như vậy đó”. Tuy nhiên cỗ xe đã vượt qua và đôi mắt của vị trưởng phòng không còn ám ảnh chàng nữa. Nhưng mặt Golyadkin vẫn còn đỏ. Chàng mỉm cười: “Mình đúng là thằng ngu mới không chào ông ta. Song mình phải có vẻ cứng cỏi hơn, nghiêm nghi hơn. Chỉ cần nói với ông ta: ‘Thưa ngài, tôi cũng được mời cơm tối’, như vậy thôi”. Rồi nhớ lại là mình đã không làm được như vậy, người hùng của chúng ta thấy máu nóng bốc lên. Chàng nhíu cặp lông mày, nhìn vào một góc xe với cái nhìn thách thức đe dọa như thể muốn đốt kẻ thù thành tro bụi. Rồi hứng quá chàng giật cương của người đánh xe, ra lệnh cho y quay trở về đường Liteinava. Chàng thấy cần phải gặp Christian Ivanovich, bác sĩ riêng của mình, cho ông ta biết vài chuyện lý thú, như vậy chắc là thích hơn, dầu chàng chưa quen biết vị bác sĩ này cho lắm. Chàng chỉ mới gặp ông ta một lần, khoảng đầu tuần trước, để hỏi ý kiến ông về việc này nọ - Hơn nữa, người ta thường nói là bác sĩ cũng như linh mục, đối với ông ta mà còn giấu diếm thì thật rõ ngu, vì bổn phận của ông ta là phải biết rõ bệnh nhân. Golyadkin bảo dừng trước một tòa nhà năm tầng trên đường Liteinaya và khi bước xuống, chàng nghĩ: “Có nên không? Có phải lúc không?” Nhưng khi chàng bước lên bậc thang, thở hổn hển và cố gắng làm dịu bớt quả tim đập thình thịch, một thói quen mỗi khi vào một thang lầu lạ, chàng quyết định: «Ồ có gì đâu, chuyện này là chuyện của ta, đâu có gì sái quấy. Nếu ta giấu diếm thì thật là ngu. Ta cứ giả vờ như tình cờ đi ngang và ghé vào đây. Bác sĩ sẽ không thấy gì là kỳ cục hết...». Golyadkin suy luận như vậy và lên đến tầng thứ nhì, đứng trước cửa phòng số 5, trên đó có tấm bảng với hàng chữ : CHRISTIAN IVANOVICH RUTENSPITZ Bác sĩ Y Khoa và Giải Phẫu Người hùng của chúng ta sửa bộ nghiêm nghị nhưng vẫn có một chút thân thiện, trước khi kéo chuông cửa. Trước khi thật sự kéo, chàng tự hỏi: “Mình có nên đến vào hôm khác không, vì dù sao cũng không có gì gấp gáp...” Nhưng khi nghe tiếng chân bước lên thang, chàng vội vã quyết định rằng một khi đã có mặt tại đây thì phải tiến tới. Và chàng quả quyết kéo chuông. ... Mời các bạn đón đọc Là Bóng Hay Là Hình của tác giả Fyodor Mikhailovich Dostoevsky.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Lời Chúc Phúc của Odin tập 3
Tên eBook: Nỗi nhung nhớ của Odin (full prc, pdf, epub)   Tác giả: Thiên Lại Chỉ Diên Thể loại: Kỳ ảo, Huyền huyễn, Tiểu thuyết, Văn học phương Đông Bộ sách: Lời chúc phúc của Odin (Tập 3)   Người dịch: Nhạn   Kích thước: 14.5 x 20.5 cm   Số trang: 552   Ngày xuất bản: 25/10/2014   Giá bìa: 115.000 ₫   Công ty phát hành: Bách Việt   Nhà xuất bản: NXB Văn Học   Tạo prc: Bacha   Nguồn: EbookFun&Free -  fb.com/groups/eb.fun.free   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu:  Dù giữa hai chúng ta vĩnh viễn bị ngăn cách bởi một dòng sông lịch sử, bỏ lỡ nhau rồi thì có làm sao. Nếu như có thể cảm nhận được sự tồn tại của đối phương, gửi gắm nỗi nhớ nhung đơn sơ bình dị nhất, thì sẽ hệt như chưa từng có cuộc chia ly.   Tuy không có cách nào để chạm vào chàng, để nhìn thấy chàng, nhưng cuối cùng, sự nối liền về linh hồn khiến ta không còn gì tiếc nuối.   Người yêu say đắm trong quá khứ, không khí vây quanh trong hiện tại, trong tương lai, chàng nhất định sẽ làm bạn cùng ta đi hết cuộc đời này.   ...   “Kiếp trước kiếp này - Tình yêu đã là số mệnh  Ba ngàn năm trước. Hỏa thần làm phản thiêu rụi hết những vinh quang của thần giới  Ba ngàn năm sau. Các vị thần hồi sinh; người đời chợt hỏi:  Ngươi là ai? Ai lại là ngươi?  Chuyện ngày xưa cũ, cũng chỉ vì tình yêu mà ra  Gặp Loki, dường như có vận mệnh chỉ đường, dẫn nàng tiến về phía trước  Đêm trước ngày hôn lễ, người con trai trong giấc mộng hiện ra  Ai là thần tình yêu? Odin lại ở đâu? Ký ức ùa về,những  yêu hận, ân oán luân hồi, mang theo “Ragnarok” thổi quét tới  Khi mọi chuyện lộ ra chân tướng  Lưu giữ trí nhớ kiếp trước hay dừng lại với những ấm áp của kiếp này  Cả đời này, đêm đêm cùng nàng gặp nhau trong mộng, tới cùng là Odin, vẫn là hồi ức bất diệt của Người?”  Đột nhiên đến một ngày, xưởng rèn bé xíu của Ena nhận được một mối làm ăn cực lớn: Làm một đôi bao tay trong truyền thuyết cho vị Ma Đạo Sư bậc nhất của dân tộc mình - Lando.Từ đây, cô bị cuốn vào chuyến phiêu lưu đến những vùng đất kì lạ để tìm nguyên liệu làm chiếc bao tay, cũng dần khám phá ra cũng cung bậc cảm xúc mới lạ với người con trai mình vẫn tôn thờ kia. Trải qua nhiều sóng gió, cô và Lando đã thấu hiểu được nhau, và tưởng như một lễ đính hôn sẽ là kết cục hoàn mỹ nhất cho cô thợ rèn nhỏ bé phố Idunn. Nhưng trong đêm trước lễ đính hôn, người đàn ông vẫn ám ảnh cô trong vô số những giấc mơ từ tấm bé đã xuất hiện trong một ngày gió tuyết - đế vương Shujin của tộc Aesir.  Kể từ lúc đó, mối yêu hận kéo dài cả ngàn năm của Ena, Lando và Shujin lại một lần nữa  bắt đầu... Ai cũng không ngờ tới, không lâu sau, cả ba người đều sẽ phải thức tỉnh từ thân phận kiếp này, nối tiếp ân oán trong kiếp trước, mở màn cho cuộc chiến quyết định sinh tử tồn vong cho thế giới này.  Trên nền bối cảnh cuộc chiến bất tận giữa Thần tộc và người Khổng Lồ, xuyên suốt bởi lời chúc phúc kéo dài cả nghìn năm cùng những yêu hận liên miên không dứt... Cuối cùng số phận của những vị thần sẽ kết thúc tại đâu? Tác giả Thiên Lại Chỉ Diên Nổi tiếng với những tiểu thuyết huyền huyễn, có nhiều tác phẩm với những đề tài thần thoại, kỳ ảo, cổ phong được nhiều người yêu thích. Thích viết về những thế giới hoàn toàn mới và hết sức phát huy trí tưởng tượng, về tình yêu vượt qua không gian và thời gian. Từ năm 2005, Thiên Lại Chỉ Diên bắt đầu có những tác phẩm đăng trên mạng văn học Tấn Giang. Tác phẩm được Nanubooks xuất bản: Lời chúc phúc của Odin (3 tập) Tập 1: Hỏa thần sống lại - tải eBook Tập 2: Valhalla - cung điện bị lãng quên - tải eBook Tập 3: Nỗi nhung nhớ của Odin - tải eBook Cuộc sống là như thế, chúng ta thường sẽ vì một mục tiêu mà dốc sức theo đuổi, đuổi theo rất xa, tới khi kiệt sức mới phát hiện thứ đang đợi mình ở đích đến từ lâu đã chẳng phải thứ khi xưa mình muốn nữa. Mời các bạn đón đọc.
Lời Chúc Phúc của Odin tập 2
Tên eBook: Cung Điện Bị Lãng Quên (full prc, pdf, epub)   Tác giả: Thiên Lại Chỉ Diên Thể loại: Kỳ ảo, Huyền huyễn, Tiểu thuyết, Văn học phương Đông Bộ sách: Lời chúc phúc của Odin (Tập 2)   Người dịch: Vân Anh   Kích thước: 14.5 x 20.5 cm   Số trang: 496   Ngày xuất bản: 13/08/2014   Giá bìa: 85.000 ₫   Công ty phát hành: Bách Việt   Nhà xuất bản: NXB Văn Học   Chụp pic: hyuganatsume   Type: koi_fish, saral, thuytinh8492   Beta: kimkhanh3597   Tạo prc: Dâu Lê   Nguồn: luv-ebook.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu: Thời gian ngược dòng trở về ba ngàn năm trước... Frigg là con gái của Thần Đất Fjorgyn và Thần Bóng Đêm Nott. Cuộc hôn nhân của cha mẹ nàng tan vỡ khi hai người theo phò tá hai bậc chúa tể khác nhau. Rồi một ngày, ông mang về cho Frigg một cô em gái xinh đẹp cùng cha khác mẹ, tên gọi Linde. Với bản tính độc chiếm của một đứa trẻ đã sớm sống trong cảnh tan vỡ gia đình, cô bé Frigg mang theo ba nàng thị nữ, bước lên cuộc hành trình tới vùng đất của những kẻ Khổng Lồ - Jotunheim - để tìm “mẹ kế” nói chuyện cho ra lẽ. Nàng chẳng ngờ, chuyến đi này sẽ làm thay đổi hoàn toàn cuộc sống của nàng, mang đến cho tương lai của nàng rất nhiều niềm vui nhưng cũng không vơi nước mắt ... Khi cát bụi thời gian che mờ tất cả, mọi chuyện đều sẽ trở thành thần thoại trong miệng người đời, đế quốc rồi cũng sẽ suy vong, quyền uy rồi cũng sẽ tan biến, chỉ có buổi sáng ngày ôm ấy, khi hắn nắm chặt tay nàng đứng dưới ánh mặt trời ấm áp của một ngày tháng sáu, kể cho nàng nghe về một truyền thuyết vừa mỹ lệ lại quá đỗi xa xôi, là còn vĩnh viễn trường tồn... ...  Hắn đã từng mơ ước có một ngày mình trở nên cao lớn đường hoàng, tự tay mặc cho nàng bộ váy cô dâu trắng ngần màu tuyết, sau đó cùng nàng sánh bước chung vai tiến vào lễ đường. Vậy mà hôm nay, hắn còn chưa kịp trưởng thành, nàng đã vội gả cho người khác. Còn bao nhiêu điều chưa nói, vậy mà hắn lại chẳng thể thốt nên lời. Đối với chị, em chỉ là một cậu em trai nhỏ. Thế nhưng đối với em… chị là cả thế giới, là cả một bầu trời. Giống như có vật gì chặn ngang cổ họng, ngăn không cho hắn nói ra những điều âm ỉ trong lòng. Thật lâu sau, Loki cũng chỉ có thể nghẹn ngào: “Chị ơi, em xin lỗi”. “Bất kể là lúc hạnh phúc hay khi gặp khó khăn, khó khăn nghèo hèn hay giàu sang phú quý, ốm đau hay khỏe mạnh, em sẽ vẫn ở bên chàng những lúc chàng cần em nhất, sẽ yêu thương, tôn trọng và dành cho chàng lòng thủy chung bất diệt, mãi đến khi cái chết chia tách đôi ta…” Tác giả Thiên Lại Chỉ Diên Nổi tiếng với những tiểu thuyết huyền huyễn, có nhiều tác phẩm với những đề tài thần thoại, kỳ ảo, cổ phong được nhiều người yêu thích. Thích viết về những thế giới hoàn toàn mới và hết sức phát huy trí tưởng tượng, về tình yêu vượt qua không gian và thời gian. Từ năm 2005, Thiên Lại Chỉ Diên bắt đầu có những tác phẩm đăng trên mạng văn học Tấn Giang. Tác phẩm được Nanubooks xuất bản: Lời chúc phúc của Odin (3 tập) Tập 1: Hỏa thần sống lại - tải eBook Tập 2: Valhalla - cung điện bị lãng quên - tải eBook Tập 3: Nỗi nhung nhớ của Odin - tải eBook Cuộc sống là như thế, chúng ta thường sẽ vì một mục tiêu mà dốc sức theo đuổi, đuổi theo rất xa, tới khi kiệt sức mới phát hiện thứ đang đợi mình ở đích đến từ lâu đã chẳng phải thứ khi xưa mình muốn nữa. Mời các bạn đón đọc.
Lời Chúc Phúc của Odin tập 1
Tên eBook: Hỏa thần sống lại (full prc, pdf, epub)   Tác giả: Thiên Lại Chỉ Diên Thể loại: Kỳ ảo, Huyền huyễn, Tiểu thuyết, Văn học phương Đông Bộ sách: Lời chúc phúc của Odin (Tập 1)   Người dịch: Vân Anh   Kích thước: 14.5 x 20.5 cm   Số trang: 496   Ngày xuất bản: 13/06/2014   Giá bìa: 115.000 ₫   Công ty phát hành: Bách Việt   Nhà xuất bản: NXB Văn Học   Chụp pic: hyuganatsume   Type: s2.keosua, wendyvannywu, pychan, Buinhuirom   Beta: sagelc91   Tạo prc: Dâu Lê   Nguồn: luv-ebook.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu: Truyền thuyết kể rằng, ba ngàn năm trước, thần thánh chia tách thành hai bộ tộc: Tộc Aesir do Chủ Thần Odin lãnh đạo, đóng đô nơi Asgard và tộc Vanir do Thần Biển Njord cai trị, ở lại đất Vanaheim. Ban sơ, Người Khổng Lồ đã tạo ra thế giới, thống trị đất trời. Dưới sự lãnh đạo của Odin - Chúa tể các vị thần, Mười Hai Chủ Thần đã thay thế địa vị của Người Khổng Lồ. Mâu thuẫn giữa Người Khổng Lồ và chúng thần cũng dần dần tăng lên, dẫn tới cuộc chiến Ragnarok nổi danh - Hoàng Hôn Của Các Vị Thần. Vốn dĩ, các vị thần sẽ không thua, thế nhưng trong thời khắc quan trọng nhất, Hỏa Thần Loki - em trai của Odin đột nhiên làm phản, giết chết ngài. Trước lúc chết, Odin đã dùng sức lực cuối cùng để ngân vang một lời chúc phúc, tái sinh cho thế giới, đưa mười hai vị Chủ Thần vào giấc ngủ say. Ba ngàn năm, tộc Aesir và tộc Vanir không ngừng đấu đá lẫn nhau. Cuộc chiến vẫn giằng co trong khi con dân của hai dân tộc đang chờ mong sự sống lại của các Chủ Thần. Ena là một cô gái tính tình lãnh đạm, mắc chứng cuồng công việc và say mê kiếm tiền. Cô chỉ là một Thần Thợ Rèn bậc trung sống ở Vanaheim, chuyên lo việc chế tạo vũ khí. Ena có một cuộc sống bình lặng đến nhàm chán, chỉ xoay quanh những đơn đặt hàng vũ khí, vô số màn “đá người yêu” như cơm bữa của cô bạn cùng phòng, kế hoạch mở rộng xưởng rèn của bản thân... và những giấc mơ về một chàng trai tóc đen kì lạ. "Kiếp trước kiếp này - Tình yêu đã là số mệnh Ba ngàn năm trước. Hỏa thần làm phản thiêu rụi hết những vinh quang của thần giới Ba ngàn năm sau. Các vị thần hồi sinh; người đời chợt hỏi: Ngươi là ai? Ai lại là ngươi? Chuyện ngày xưa cũ, cũng chỉ vì tình yêu mà ra Gặp Loki, dường như có vận mệnh chỉ đường, dẫn nàng tiến về phía trước Đêm trước ngày hôn lễ, người con trai trong giấc mộng hiện ra Ai là thần tình yêu? Odin lại ở đâu? Ký ức ùa về, những yêu hận, ân oán luân hồi, mang theo "Ragnarok" thổi quét tới Khi mọi chuyện lộ ra chân tướng Lưu giữ trí nhớ kiếp trước hay dừng lại với những ấm áp của kiếp này Cả đời này, đêm đêm cùng nàng gặp nhau trong mộng, tới cùng là Odin, vẫn là hồi ức bất diệt của Người?" Đột nhiên đến một ngày, xưởng rèn bé xíu của Ena nhận được một mối làm ăn cực lớn: Làm một đôi bao tay trong truyền thuyết cho vị Ma Đạo Sư bậc nhất của dân tộc mình - Lando. Từ đây, cô bị cuốn vào chuyến phiêu lưu đến những vùng đất kì lạ để tìm nguyên liệu làm chiếc bao tay, cũng dần khám phá ra những cung bậc cảm xúc mới lạ với người con trai mình vẫn tôn thờ kia. Trải qua nhiều sóng gió, cô và Lando đã thấu hiểu được nhau, và tưởng như một lễ đính hôn sẽ là kết cục hoàn mỹ nhất cho cô thợ rèn nhỏ bé phố Idunn. Nhưng trong đêm trước lễ đính hôn, người đàn ông vẫn ám ảnh cô trong vô số những giấc mơ từ tấm bé đã xuất hiện trong một ngày gió tuyết - đế vương Shujin của tộc Aesir. Kể từ lúc đó, mối yêu hận kéo dài cả ngàn năm của Ena, Lando và Shujin lại một lần nữa bắt đầu... Ai cũng không ngờ tới, không lâu sau, cả ba người đều sẽ phải thức tỉnh từ thân phận kiếp này, nối tiếp ân oán trong kiếp trước, mở màn cho cuộc chiến quyết định sinh tử tồn vong cho thế giới này. Trên nền bối cảnh cuộc chiến bất tận giữa Thần tộc và người Khổng Lồ, xuyên suốt bởi lời chúc phúc kéo dài cả nghìn năm cùng những yêu hận liên miên không dứt... Cuối cùng số phận của những vị thần sẽ kết thúc tại đâu?  ... Lando từ trên cao bước xuống, dừng ở nơi cao nhất của tế đàn, giơ cao quyền trượng: “Chúng ta đã sống trong mơ màng lâu quá rồi, đã do dự lâu quá rồi! Giờ đây, thời khắc biến đổi lịch sử đã tới, chúng ta phải dùng đôi tay của chính mình để thay đổi thế giới này, dùng đôi mắt của chính mình để chứng kiến sự vùng dậy của tộc Vanir cùng tương lai huy hoàng của toàn bộ tộc!”. Lando xòe bàn tay ra, một khối cầu lửa bùng cháy giữa lòng bàn tay ngài. Ngài vươn tay ném nó thẳng về phía tấm bia đá đang lơ lửng nơi chân trời ngoài xa. Chỉ trong nháy mắt, một chùm ánh sáng màu đỏ bay ra, bắn thẳng về hướng tế đàn. “Đó chính là một cái tên khác của ta...” Lời còn chưa dứt, luồng ánh sáng đó đã chiếu tới dưới chân ngài. Chỉ trong nháy mắt, ngọn lửa hừng hực bùng lên mạnh mẽ, những con sói lửa liên tiếp nhau vươn lên như sóng biển. “Để ta giới thiệu lại một lần, ta là Loki - Hỏa thần Loki!” Tác giả Thiên Lại Chỉ Diên Nổi tiếng với những tiểu thuyết huyền huyễn, có nhiều tác phẩm với những đề tài thần thoại, kỳ ảo, cổ phong được nhiều người yêu thích. Thích viết về những thế giới hoàn toàn mới và hết sức phát huy trí tưởng tượng, về tình yêu vượt qua không gian và thời gian. Từ năm 2005, Thiên Lại Chỉ Diên bắt đầu có những tác phẩm đăng trên mạng văn học Tấn Giang. Tác phẩm được Nanubooks xuất bản: Lời chúc phúc của Odin (3 tập) Tập 1: Hỏa thần sống lại - tải eBook Tập 2: Valhalla - cung điện bị lãng quên - tải eBook Tập 3: Nỗi nhung nhớ của Odin - tải eBook Cuộc sống là như thế, chúng ta thường sẽ vì một mục tiêu mà dốc sức theo đuổi, đuổi theo rất xa, tới khi kiệt sức mới phát hiện thứ đang đợi mình ở đích đến từ lâu đã chẳng phải thứ khi xưa mình muốn nữa. Mời các bạn đón đọc.
Những Tháng Năm Hổ Phách Tập 1
“Trong những phút giây rực rỡ cuối cùng của thời thanh xuân này, bạn có nhận ra mình càng lúc càng thích nhớ lại chuyện ngày xưa không? Những tháng ngày thuần khiết vô ưu đã qua, cái lứa tuổi trẻ dại mới bước chân qua ngưỡng cửa tình yêu, từ đơn giản tới thâm sâu, duyên và phận, gặp gỡ rồi chia ly... Cớ sao mới chỉ vừa chớp mắt mà thời gian đã vụt qua để rồi tháng năm vài bận lén trộm đổi, mang gương mặt trẻ trung năm xưa hóa thành dung nhan tang thương nhường này? Thanh xuân đã qua như cuộc vui đã tàn, giữa cuộc đời đằng đẵng, quãng thời gian đẹp nhất lại chính là thứ trôi qua nhanh nhất. Ký ức tựa như một khối hổ phách trong suốt bảo bọc lấy tuổi hoa. Thứ tôi muốn kể chính là một câu chuyện được bọc trong hổ phách như thế, một đoạn hồi ức gian nan. Nếu mọi người nguyện ý thì xin cùng tôi lần theo từng dòng chữ lời văn, ngược dòng sông thời gian, cùng tìm lại những tháng năm tựa thủy.” (Tuyết Ảnh Sương Hồn) Cuốn sách Những tháng năm hổ phách là cuốn sách hay của tác giả Tuyết Ảnh Sương Hồn. Những năm tháng về quá khứ luôn làm cho chúng ta rất nhiều hoài niệm. Những mốc thời gian đã đi quá, những kỷ niệm của tuổi thơ làm cho con người ta luôn nhớ nhung khát khao trở lại. Cuốn sách "Những tháng năm hổ phách tập 1" sẽ cho bạn những hoài niệm nhớ nhung về một thời đã qua. Hẳn các bạn đã từng đọc cuốn sách "Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ", chỉ cần cái tựa đề đó thôi cũng đủ cho chúng ta có một khát khao trở lại cái thời thơ ấu biết nhường nào. Cuốn sách Những tháng năm hổ phách cho chúng ta gợi nhớ về một thời đã qua, một thời mà chúng ta sống trong vỏ bọc của gia đình. Vô lo, vô nghĩ và chơi hết mình đó là thời thơ ấu của tôi, bạn có như vậy không. Cuộc đời con người ai cũng có một quá khứ để hoài niệm, ai cũng có những khoảnh khắc để nhớ nhung. Với cuốn sách Những năm tháng hổ phách bạn sẽ được sống lại những thời khắc đó. Cuốn sách Những tháng năm hổ phách sẽ cho bạn trở lại với thời gian, trở lại với những tháng năm của những khoảnh khắc đẹp nhất trên đời. Đã có ai chưa từng tắm sông, chưa từng chăn trâu cắt cỏ và bắt chuồn chuồn, tuổi thơ của tôi là vậy đó. Những tháng năm thuộc về ký ức, thuộc về những khoảnh khắc hoài niệm của quá khứ. Bạn có muốn sống lại những khoảnh khắc đó không, bạn có điều ước mong thời gian quay trở lại không. Tôi khuyên bạn đến với cuốn sách Những tháng năm hổ phách bạn sẽ được trải nghiệm và được sống cùng với những tháng năm mà bạn mong muốn.  Tác giả Tuyết Ảnh Sương Hồn  Sinh năm 1976 Chòm sao: Cự Giải Tác giả của nhiều bộ tiểu thuyết bán chạy với giọng văn rất riêng, tình cảm chân thật, khiến độc giả cảm động và đồng cảm sâu sắc Mời các bạn đón đọc các tác phẩm của Tuyết Ảnh Sương Hồn do Amun ấn hành: - Ai là định mệnh của ai - Gặp anh giữa hàng vạn người - Mùa đông ấm hoa sẽ nở - Những tháng năm hổ phách (2 tập) - Luôn có người đợi anh - Em bước vào thế giới của anh (tạm dịch) Mời các bạn đón đọc Những tháng năm Hổ phách của tác giả Tuyết Ảnh Sương Hồn.