Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Siêu Phẩm Vu Sư

Vào mấy chục năm về trước, trên các truyền hình đều phát sóng một chương trình mang tên “Ba ở đây”. Nội dung chính là những người cha sẽ dẫn con gái của mình đến các vùng đất hẻo lánh, ít người hoặc các ngôi làng cũ xưa để khám phá mọi góc khuất chưa bao giờ thấy. Thì mấy chục năm sau lại có một thiếu niên hơn hai mươi tuổi dẫn theo chú chó vàng như người bạn tri kỉ của mình xuống núi, tiến vào thành phố. Cậu tên là Phương Minh, một người sống ở đạo quán và có sư phụ là đạo sĩ nên luôn bị hiểu lầm bản thân cũng giống như sư phụ. Nhưng thật ra thì không phải, mà hiểu lầm càng ngày càng nhiều nên Phương Minh chỉ giải thích thầm trong lòng. Sau khi sư phụ qua đời, trước khi nhắm mắt đã lệnh cho cậu xuống núi giúp đỡ một người bạn của mình vượt qua kiếp nạn sắp tới đang chuẩn bị diễn ra. Tuân theo lời sư phụ, Phương Minh tiến vào đô thị phồn hoa, nơi bản thân chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy hay hòa chung cuộc sống. Vì bản thân quanh năm suốt tháng ở trên núi nên vừa mới bắt đầu cậu vẫn còn khá bỡ ngỡ. Mặc trên mình một trường sam kì lạ, thu hút ánh nhìn của người khác nhưng cậu cũng không quá quan tâm mà chỉ để ý con đường đến nhà người bạn của sư phụ. Sau khi đưa lá bùa bình an, việc cần làm đã hoàn thành. Phương Minh lúc này mới chính thức bắt đầu một cuộc sống mới tại nơi xa lạ này. *** Một bộ truyện danh khá xưng với thực, giới thiệu cho người đọc thêm rất nhiều thông tin về phong thủy để có thêm cái nhìn chính xác hơn về điều này, ngoài ra còn giúp lưu ý một số điều nên và có thể tránh (có thờ có thiêng có kiêng có lành mà) Truyện thuộc thể loại linh dị, phong thủy, trừ tà và huyền huyễn. Cực kỳ hấp dẫn với những bạn thích thế giới tâm linh và cõi âm, cũng như những điều huyền học của vũ trụ. Tác giả nắm kiến thức khá vững ở nhiều lĩnh vực, nội dung truyện lại liền mạch và liên kết và dĩ nhiên không thiếu hào quang nhân vật chính. *** Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực Dịch: Nguyệt Ẩn Các Nguồn: TruyenYY -------------------- Mặt trời lặn về phía tây, ở một làng nhỏ hẻo lánh! Sao giăng đầy trời, chiếu rọi lên thân hình hai thiếu niên trên đồng cỏ, bên tai là từng tràng tiếng chim hót, tiếng côn trùng kêu vang. “Đạo sĩ ca ca, anh nói xem ngôi sao sáng nhất trên bầu trời kia tên là gì vậy?” “Nó à.” - Thiếu niên ngẩng đầu, nhìn ngôi sao sáng nhất kia rồi đáp: “ Nó gọi là sao Kim, nhưng chúng ta gọi nó là Thái Bạch, nó xuất hiện lúc bình minh lại gọi là Sao Mai, lúc hoàng hôn thì chúng ta gọi nó là sao Sao Hôm. Cái gọi là "Phía đông có Sao Mai, phía tây có Sao Hôm" chính là nó.” “Cái gì mà "Phía đông có Sao Mai, phía tây có Sao Hôm", thật khó nhớ quá, em gọi nó là sao Đạo Sĩ nha. Hì hì, sao Đạo Sĩ cũng đẹp như anh đạo sĩ vậy.” Thiếu niên chép miệng, nhìn lúm đồng tiền ngây thơ sáng ngời của cô bé này, có mấy lời muốn nói cuối cùng lại thôi. Kỳ thực, hắn cũng không phải đạo sĩ. ... Thượng Hải. (*) Tháng bảy nắng gắt như lửa! Trên tàu điện ngầm vẫn chen chúc như mọi khi, nhưng với nhiều tên đàn ông, bọn họ rất thích sự chen chúc này, bởi vì bọn họ có thể được thưởng thức những cô gái ăn mặc tươi mát xinh đẹp, thậm chí còn có cơ hội tận hưởng thú vui tiếp xúc da thịt. Đương nhiên, đa số đàn ông cũng chỉ lén lút ngắm nhìn vài lần, nhưng có một người thì khác. Đó là một tên thanh niên ăn mặc khác người, trong khi tất cả người mặc áo ngắn tay, cậu ta mặc bộ áo trường sam cực kỳ bắt mắt. Nhưng điều khiến tất cả đàn ông trong toa xe này bội phục không phải là điều này, mà là thanh niên trẻ tuổi lại dám dán mắt nhìn chằm chằm vào cô gái xinh đẹp nhất trong toa xe. Đó là một cô gái xinh đẹp hơn hai mươi tuổi, cô mặc một chiếc váy ngắn thắt eo màu đen, làn da trắng ngần lộ ra ngoài, hấp dẫn vô số ánh mắt của mấy tên sói đói. Mà quan trọng nhất chính là, cô gái này còn có một gương mặt rất đẹp. Tưởng Doanh Doanh cau mày, cô có hơi hối hận, sớm biết thế này cô đã không đánh cược với bạn thân, bây giờ thua cuộc phải mặc hở hang như vậy để cho mấy tên sói đói kia nhìn trộm. Nhất là tên phía trước, từ lúc cô lên xe đến giờ, mắt hắn cứ nhìn chằm chằm vào bộ phận nào đó trên người cô, việc này khiến cô không nhịn nổi nữa. “Anh nhìn đủ chưa!” Nhìn thấy ánh mắt khinh bỉ của cô gái trước mặt, Phương Minh mới nhận ra, xem ra đối phương đã coi mình như tên dê xồm. “Cô gái này, tôi nhìn tướng mạo của cô, ngày hôm nay cô...” “Ấn đường tôi hôm nay màu đen, sẽ gặp tai nạn hại thân!” Tưởng Doanh Doanh ngắt ngang lời Phương Minh, phương thức bắt chuyện quê mùa như vậy quá lỗi thời rồi! Phương Minh đáp lại, vẻ mặt không chút biến sắc: “Cô nói không sai.” “Tiếp theo có phải là anh nói mình có cách hóa giải, muốn đưa tay cho anh xem thử, đúng không?” “ Cũng không cần, tướng mạo là đã có thể thấy được.” - Phương Minh nghiêm túc lắc đầu. “Cô chỉ cần nhớ kỹ một câu, gặp nước thì dừng, chắc chắn sẽ tránh được kiếp nạn.” Keng keng! Đúng lúc đó, tàu điện ngầm vừa lúc đến trạm dừng, Tưởng Doanh Doanh hung dữ trừng Phương Minh, tên yêu râu xanh này diễn thật đạt, cô mắng một câu "đồ thần kinh", sau đó thì nhấc giày cao gót đi ra khỏi tàu điện ngầm. Nhìn bóng lưng rời đi của Tưởng Doanh Doanh, Phương Minh cười khổ, hắn biết cô gái này chắc chắn không tin lời của mình, nhưng mà, nói đến mức này là hắn đã cố hết sức rồi, nói tiếp nữa thì sẽ là tiết lộ thiên cơ như sư phụ nói. ----- Lối vào ga tàu điện ngầm, Tưởng Doanh Doanh thấy cô bạn thân đang chờ ở đó, tức giận liếc cô bạn của mình một cái. “Doanh Doanh, thế nào rồi, mặc như vậy có phải là rất khó chịu đúng không, có phải là ánh mắt của cả đám đàn ông trên tàu điện ngầm đều nhìm trộm cậu đúng không?” “Mặc kệ cậu.” Tưởng Doanh Doanh đẩy cô bạn mình rồi đi thẳng ra bên ngoài. Cô biết cô bạn của mình là đứa nhiều chuyện, trước giờ không giữ được bí mật, nếu như nói cho cô nàng nghe ở trong toa xe mình hầu như bị người ta thị gian thì chưa tới một ngày cả đám bạn bè đều biết. “Nói tí đi mà, rốt cuộc trên trên tàu điện ngầm đã xảy ra chuyện gì?” “Cậu muốn biết thì hai chúng ta cứ đổi quần áo, sau đó cậu lên một chuyến tàu điện ngầm là biết chứ gì.” Cả quãng đường tới lúc đi ra cửa ga tàu điện ngầm cứ cãi cọ như vậy, nhưng không lâu sau thì Tưởng Doanh Doanh đột nhiên dừng bước, bởi vì lúc này đài phun nước trên quảng trường trước mặt cô đang phun nước. Nhìn thấy đài phun nước, Tưởng Doanh Doanh đột nhiên nhớ đến câu gặp nước thì tránh của tên thanh niên trẻ tuổi kia, cô vô thức dừng bước lại. “Doanh Doanh, cậu làm sao vậy?” Cô bạn thân của Tưởng Doanh Doanh nhìn thấy Doanh dừng bước lại cũng đứng lại theo, tò mò hỏi thăm. “Không có gì, tụi mình... Á!” Tưởng Oánh Oánh sợ hãi hét lên, ánh mắt nhìn chằm chằm vào cây cột đèn ngã xuống đài phun nước, vị trí cột đèn kia ngã xuống cách cô chưa tới ba thước, nếu như lúc nãy cô không dừng lại... Tưởng Doanh Doanh run rẩy cả người, mà bạn thân của cô cũng sợ hãi, sau vài giây, nhìn thấy mặt Tưởng Doanh Doanh tái nhợt thì mới vội vàng an ủi: “Doanh Doanh, không chuyện gì đâu, tụi mình không có bị thương.” Nhưng mà lúc này Tưởng Doanh Doanh không còn nghe thấy lời nói của bạn thân nữa, trong đầu cô cứ vang vọng câu nói đó. “Cô gái chỉ cần cô nhớ kỹ một câu, gặp nước thì gặp nước thì dừng, chắc chắn sẽ tránh được kiếp nạn.” Mãi một lúc lâu sau, khi cô bạn bạn thân đang sốt ruột thì Tưởng Oánh Oánh tự lẩm bẩm: “Thì ra lời của hắn đều là thật.” ---- Long Hoa Nhất Phẩm, một khu biệt thự xa hoa, mỗi căn đều hơn ba mươi triệu, người sống ở trong không phú cũng quý. “Theo địa chỉ mà sư phụ cho thì chính là chỗ này.” Ở cửa khu dân cư, Phương Minh chăm chú nhìn quanh chốc lát, khẽ nói: “Phong thuỷ bát trạch, lý khí loan đầu, cũng có thể coi là một nơi tụ tài, chắc người mở ra khu dân cư này cũng có mời thầy phong thủy tới xem rồi.” “Nhờ các anh thông báo một chút cho chủ nhân căn nhà số 16, nói là cố nhân Diệu Hà Hương đến đây thăm hỏi.” Ngôi biệt thự số 16 ở Long Hoa Nhất Phẩm. Bên trong phòng khách, một người phụ nữ sang trọng đang đánh giá Phương Minh, tuy rằng gương mặt mang vẻ tươi cười nhưng cũng không che đậy được sự rầu rĩ. “Con chính là tiểu đạo sĩ Phương Minh năm đó ư, dì từng xem qua ảnh của con, thật không ngờ đã qua nhiều năm như, con cũng đã lớn rồi.” Lương Quỳnh đánh giá Phương Minh, trong lòng không khỏi oán trách chồng mình, năm đó khi không lại bằng lòng một ước định như vậy, bây giờ thì hay rồi, chẳng lẽ thật sự phải gả con gái mình cho thằng nhóc này à?” “Làm đạo sĩ khổ cực cỡ nào, cả ngày ăn chay tụng kinh, người trẻ tuổi bình thường còn không chịu được khổ như vậy, con gái của dì ấy, chính là ngày nào không có thịt không vui. “Thưa dì, không phải đạo sĩ nào cũng ăn chay, người dì nói là đạo sĩ của Toàn Chân giáo, được gọi là đạo sĩ xuất gia, còn có người tu tại gia không kiêng những điều này.” Phương Minh cười trả lời, đương nhiên còn có một câu hắn không nói, hắn cũng không phải đạo sĩ, chẳng qua là hắn ở đạo quán mà thôi. Lương Quỳnh cứng họng, bà ta vốn muốn dùng lời này để nói cho Phương Minh biết, cậu cũng là đạo sĩ rồi, đừng nhớ thương con gái của tôi nữa, nhưng câu trả lời của Phương Minh thoáng chốc đã phá hỏng lời nói kế tiếp của bà ta. Đạo sĩ còn có thể ăn thịt lấy vợ, bà ta đúng là không biết chuyện này. “Hồi đó dì nghe nói, nếu như không nhờ lời của sư phụ con thì chú Diệp của con đã mất mạng rồi, sự phụ của con là đại ân nhân của nhà dì.” - Lương Quỳnh chỉ có thể đổi chủ đề. “Mấy năm nay chú Diệp bận bịu không có thời gian quay về thăm sư phụ của con, dạo này ông cụ thế nào rồi?” “Ba tháng trước sư phụ đã đi rồi.” “Đi rồi?” Lúc đầu Lương Quỳnh không phản ứng kịp, sau khi hiểu ra ngụ ý thì vội vàng xin lỗi. “Thật xin lỗi, nhắc đến chuyện đau lòng của con.” “Sư phụ ra đi viên mãn phi thăng, đây là chuyện vui, không gọi là buồn được.” Phương Minh không để ý chút nào, nếu như chẳng phải vì hắn thì từ mấy năm trước sư phụ đã phải rời hồng trần rồi. Nhưng mà, câu trả lời này và cả thái độ của Phương Minh làm cho Lương Quỳnh căng thẳng trong lòng, bà ta thầm nghĩ: Thằng bé này làm đạo sĩ riết mà ngu ra rồi, chết thì là chết, phi thăng ở đâu ra. Không được, càng không thể gả con gái cho nó. Lương Quỳnh càng kiên quyết giữ vững ý định của mình, ai biết tên Phương Minh đã bị tẩy não này có đột nhiên vào một ngày nào đó kéo con gái mình theo để làm cái gọi phi thăng để tìm chết không chứ. Nhưng mà dù sao bà ta cũng xuất thân từ gia đình có học thức, không tiện trực tiếp bội ước. Trầm ngâm chốc lát, trong lòng Lương Quỳnh đã có cách. “Phương Minh à, nói thật cho con biết, con gái của thím theo Cơ Đốc giáo, cả ngày nhắc với thím gì mà Thượng Đế, Jehovah, còn nói muốn đi Vatican thăm đức Giáo Hoàng.” Lương Quỳnh vừa nói vừa quan sát vẻ mặt của Phương Minh, sau khi thấy Phương Minh cau mày thì vui mừng trong lòng, bởi vì bà ta từng nghe nói, những người có tôn giáo tín ngưỡng hình như hơi ghét người tôn giáo khác. Với cách này, Phương Minh sẽ không có ý định với con gái mình nữa. “Dì à, con sửa một chút, Vatican là trung tâm quyền lực của giáo hội đạo Thiên Chúa, bọn họ không gọi là thượng đế mà gọi là đức Chúa Trời, gọi Thượng Đế là đạo Tin Lành của Cơ Đốc giáo, đạo này không có đức Giáo Hoàng.” Phương Minh vừa mở miệng là làm cho Lương Quỳnh cứng họng một lần nữa. “Hơn nữa, có thể dì đã hiểu sai về Đạo giáo rồi, thực tế là Đạo giáo có tính bao dung lớn nhất, gần như tiếp nhận tất cả các giáo phái.” Lúc nãy Phương Minh cau mày là bởi vì nghe thấy cách hiểu sai của Lương Quỳnh về Đạo giáo, mà lời của Lương Quỳnh cũng chính là sự hiểu biết tiêu biểu của phần lớn mọi người về Đạo giáo. Trên thực tế, nếu như Đạo giáo không có có tính dung nạp mọi thứ, vậy thì xưa kia Phật giáo cũng không thể hòa nhập vào. Lấy một ví dụ đơn giản, nếu như đi đến đạo quán, người ta sẽ nhận ra bên trong rất nhiều đạo quán đều có thờ Bồ Tát, đây chính là đặc tính của Đạo giáo. Đạo pháp tự nhiên, vạn vật hòa sinh. Thiện lành như nước, không tranh với ai. Chỉ cần các tín đồ nguyện ý bỏ tiền thì thờ cúng thần thánh của tôn giáo khác bên trong đạo quán cũng không bị ngăn cấm, nhưng tôn giáo khác lại không như thế. Lấy ví dụ như Phật giáo, rất ít chùa miếu thờ thần linh của Đạo giáo, hơn nữa Phật giáo còn một một đặc điểm lớn, đó chính là sẽ tụ hợp thần linh của của rất nhiều nơi. Người cẩn thận sẽ phát hiện ra, nếu như vùng địa phương có vị thần khá linh thiêng nào đó, hoặc là vài đại thiện nhân trong truyền thuyết thời xưa, miễn là được chùa miếu thờ cúng, thì sẽ có kinh văn giới thiệu, giải thích vị thần linh này là do vị Bồ Tát nào đó hóa thân hoặc là đệ tử bên người của vị Phật Tổ nào đó hóa thân, từ đó mà phát triển tín đồ. Đây cũng là lý do vì sao ở trong nước, với tư cách là một tôn giáo du nhập vào nhưng Phật giáo lại còn thịnh hành hơn Đạo giáo. Phong cách xử sự của hai giáo phái khác nhau, một bên thì không tranh không chấp, một bên thì cố hết sức mở rộng sức ảnh hưởng của mình. Lương Quỳnh hiển nhiên không biết nguyên nhân Phương Minh cau mày là vì sự hiểu biết sai của bà ta về Đạo giáo, nhưng nghe thấy lời này của Phương Minh bà ta cũng hiểu, chút tâm tư này của mình đã bị người trẻ tuổi trước mắt nhìn thấu. Nếu đã nhận ra, Lương Quỳnh cũng không che che giấu giấu nói quanh co nữa, bà ta nói thẳng: “Phương Minh, dì biết hồi xưa chồng dì có hứa hẹn với sư phụ con, nhưng bây giờ không còn là xã hội cũ của ngày trước, chỉ phúc vi hôn ép duyên gì đó đều trái pháp luật, hôn nhân chủ yếu là hai bên tình nguyện..” “Mặt khác, lại nói, cho dù dì đồng ý, bậc cha chú trong nhà, ông ngoại, bà ngoại, ông nội, bà nội của Tử Du cũng sẽ không bằng lòng.” “Dù bây giờ không bàn về môn đăng hộ đối, nhưng con là một đứa bé thông minh, thế cũng có thể nhìn ra điều kiện của nhà dì, từ nhỏ Tử Du lớn lên trong sự cưng chiều của mọi người, tiền tiêu vặt mỗi tháng còn nhiều hơn thu nhập một năm của nhà bình thường.” “ Phương Minh à, ngoài việc muốn gả Tử Du cho con, điều kiện khác con có thể nói ra, chỉ cần dì có thể làm được thì nhất định sẽ làm thỏa mãn con.” Phương Minh vẫn lẳng lặng nghe, Lương Quỳnh trong lòng thầm thở dài, thằng bé thật ra cũng có phẩm chất tốt, nếu là những những người trẻ tuổi khác nghe đến câu này thì đoán chừng là đã tức giận và trở mặt lâu rồi. Nếu như xuất thân của nó khá hơn một chút, mình cũng sẽ cho nó một cơ hội, đáng tiếc... “Lời của dì con hiểu, thật ra lần này con đến đây chủ yếu là được sư phụ dặn dò đến thăm hỏi chú Diệp một phen, nhưng mà...” Câu nói kế tiếp Phương Minh cũng không nói tiếp, nếu như lúc này hắn mở miệng nói cho dì Diệp là sư phụ nói năm nay chú Diệp sẽ gặp khó khăn, muốn mình đến hỗ trợ nhà họ Diệp hóa giải, e rằng là Lương Quỳnh cũng sẽ không tin. Sau khi trầm ngâm chốc lát, Phương Minh lấy ra từ trong ngực một cái hộp gỗ. “Đây là thứ sư phụ kêu con gửi cho chú Diệp, bên trong là một lá bùa bình an, mong rằng dì chuyển lại cho chú Diệp, để cho chú Diệp mang theo bên người.” Lương Quỳnh có hơi ngạc nhiên nhìn Phương Minh, không ngờ mình đã nói như vậy mà Phương Minh vẫn lấy ra thứ này, gương mặt bà ta lộ vẻ xấu hổ, nhưng mà vẫn cầm lấy hộp gỗ. Hộp gỗ chẳng qua lớn bằng bàn tay, nhưng cầm trong tay thì nặng trịch, mở ra thì thấy bên trong là một gói giấy hình tam giác màu trắng bạc. “Xin dì đừng đụng vào, lá bùa bình an này ngoài chú Diệp ra không được đụng vào tay người nào khác.” - Nhìn thấy Lương Quỳnh sắp cầm lấy, Phương Minh vội vàng mở miệng ngăn cản. “Bùa bình an này chỉ có người đeo mới được chạm vào, nếu không sẽ mất hiệu lực, mong dì nhớ kĩ.” Lương Quỳnh hậm hực rút tay về, bà ta cũng không mấy tin lời của Phương Minh, chẳng phải cũng chỉ là một lá bùa bình an thôi sao? Nhưng mà nghĩ đến việc Phương Minh ngay cả sư phụ mình qua đời cũng có thể nói là phi thăng, bà ta chỉ coi Phương Minh là một tên tín đồ si dại bị Đạo giáo tẩy não, cho nên cũng không để bụng. “Nhắn gửi lời của sư phụ đã xong, thưa dì, con xin cáo từ.” “Sao lại đi ngay, hay là ... ở lại ăn cơm tối đã?” Lương Quỳnh thật không ngờ Phương Minh dứt khoát như vậy, bà ta ngược lại là cảm thấy hơi ngại ngùng, nói gì thì nói, người ta từ nơi xa đưa bùa bình an đến, kết quả là mình chia rẽ uyên ương, trong lòng bà ta cũng hơi áy náy. “Con không làm phiền nữa.” “Con muốn đi đâu, để dì gọi lái xe đưa con đi, đây là số điện thoại của dì, nếu có việc thì cứ gọi điện cho dì.” Lần này Phương Minh không từ chối nữa, lên xe rồi rời khỏi khu dân cư. “Ai da, hy vọng con đừng trách dì, dì cũng xuất phát từ tấm lòng của một người mẹ, ai không hi vọng con gái mình hạnh phúc chứ.” Nhìn chiếc xe biến mất khỏi tầm mắt, Lương Quỳnh khẽ cảm thán một câu, sau đó liếc nhìn lá bùa bình an trong hộp gỗ, đưa tay muốn lấy ra, nhưng mà nửa chừng vẫn rút tay về. “Dù thế nào đây cũng là tấm lòng của đứa nhỏ này.” Sau ba giờ đồng hồ, lái xe nhìn Phương Minh nhắm mắt ngồi phía sau, rốt cuộc không chịu được nữa mà mở miệng hỏi: “Thưa ngài, rốt cuộc ngài muốn đi đâu?” Con đường này ông ta đã chạy qua hai lần rồi, mấy con phố gần đây ông ta cũng vòng đi vài lần. “À, vậy cứ xuống đây đi.” Phương Minh mở mắt, khi nhìn thấy gương mặt đầy nghi ngờ của tài xế nhìn về phía mình, hắn vừa cười vừa nói: “Có phải là ông cảm thấy kì quặc là tại sao hai lần trước chạy đến đây tôi không kêu ông dừng xe đúng không?” Tài xế không trả lời nhưng biểu cảm trên gương mặt đã nói rõ ông ta quả thật có nghi vấn như vậy. “Không có lý do gì, chỉ là khó chịu thôi.” Nói xong lời này, Phương Minh trực tiếp mở cửa xuống xe, mà sau khi tài xế sửng sốt chốc lát thì chửi đổng một câu "Có bệnh", sao đó thì nhấn chân ga đi thẳng. “Có bệnh à?” Nhìn con phố đông nghịt, mắt Phương Minh híp lại. Hắn suy cho cùng chỉ là một người hơn hai mươi tuổi, sao có thể không có tính tình bốc đồng. Tuy rằng đây chỉ là một hành động trút giận rất ấu trĩ. --- *Thượng Hải: Bản gốc là Ma Đo, tên gọi riêng của Thượng Hải. Mời các bạn đón đọc Siêu Phẩm Vu Sư của tác giả Cửu Đăng Hiền Lành.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Vũ Nghịch
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) tiểu thuyết Dị giới Vũ Nghịch của tác giả Chằng Qua Là Con Tôm Nhỏ. Thiên vũ đại lục, lấy võ vi tôn! Thiên vũ đại lục, lấy võ vi tôn! Tây lam nước bị vây đại lục một góc, nhưng bởi vì nhích tới gần Ma Thú sơn mạch, vật liệu phương diện đến vậy phong phú, dù sao, bất kể là ma thú trong cơ thể ma tinh, hay là da thú, kia cũng là đáng giá vật phẩm, ở trên đại lục cũng là cực kỳ dễ bán. Ngọc Lan thành, chẳng qua là tây lam nước một tòa trung đẳng thành thị, tựu bị vây Ma Thú sơn mạch bên cạnh, vậy đang bởi vì, cũng không ít bị ma thú công thành. Ngọc Lan ngoài thành, một chỗ sườn núi nhỏ. Phong Hạo đứng ở trên sườn núi một gốc cây Hồng Diệp dưới tàng cây, hắn trái chú ý hữu dò xét một phen, tựa hồ ở chờ cái gì người đến, có thể là nghĩ đến người, mắt của hắn mâu bên trong, bày biện ra chút ít chút ít ôn nhu ý. Mặt trời tây , hay là không có người đi tới, Phong Hạo có chút vội vàng xao động dưới tàng cây đập mạnh bước chân, kia tia ôn nhu vậy chuyển biến làm lo sợ không yên. Cho đến rặng mây đỏ đầy trời, một đạo nhẹ nhàng tựa như như hồ điệp thân ảnh, mới từ Ngọc Lan thành trong cửa lớn chạy chậm ra. "Hạo ca ca!" Thanh linh thanh âm, phảng phất sơn gian nước suối chảy xuôi có tiếng, để cho Phong Hạo kia táo bạo tâm tư trong nháy mắt tựu bình tĩnh lại, ở đây khóe miệng nơi, vậy loan ra khỏi một chút nụ cười. Trước mắt người thiếu nữ này, đúng là hắn tại bậc này đợi người, Uyển Hân. Thiếu nữ năm mới mười một, so với thiếu niên ít hơn một tuổi, đang mặc một thân toái quần áo, mặc dù năm nhỏ, nhưng là, một tờ khuôn mặt nhỏ nhắn cũng đã là thực vì tinh sảo, cộng thêm nàng cặp kia thủy ý mưa lất phất mắt to, rất là khả ái. Hơn nữa, thiếu nữ thân thế vậy thật không đơn giản, vì Ngọc Lan thành bốn đại một trong những gia tộc uyển gia gia chủ tiểu nữ, địa vị, vậy đồng đẳng với Uyển Gia Tiểu công chúa. "Ta đã tới chậm, hì hì." Uyển Hân chạy chậm tiến lên, vươn ra tay nhỏ bé, rất tự nhiên tựu kéo Phong Hạo cánh tay, rồi sau đó một trận lay động, một đôi ánh mắt như nước long lanh nhìn thẳng thiếu niên, tựa hồ ở kỳ cầu hắn tha thứ. "Ngươi a!" Phong Hạo thân thủ gật thiếu nữ quỳnh tị, cũng không trách cứ ý. Nói đến Uyển Hân vì sao đối Phong Hạo như vậy thân mật, này cũng là bởi vì bốn năm trước một chuyện, ngày đó, Uyển Hân len lén chạy ra ngoài chơi đùa, kết quả ở nơi này Hồng Diệp dưới tàng cây gặp gỡ rắn độc, may mắn có Phong Hạo chạy tới, mới miễn đi một kiếp, tới lần đó sau, mỗi lần Phong Hạo tới chỗ này thời điểm, Uyển Hân cũng sẽ chạy tới. Vậy chính là như vậy, trải qua bốn năm, hai nhỏ tình cảm cũng là trở nên vô cùng thâm hậu. "Trả lại không phải bởi vì trong nhà tới một cái người kỳ quái, nhất định phải thu ta làm đồ đệ, cho nên mới nhất thời thoát thân không ra." Uyển Hân chu cái miệng nhỏ nhắn. "Thu ngươi làm đồ đệ?" Phong Hạo sửng sốt, "Cha ngươi không có ý kiến?" Uyển Gia nhưng là Ngọc Lan thành bốn đại một trong những gia tộc, có thể tới cửa thu đồ đệ , kia nhất định không phải là loại người bình thường. "Cha ta, hắn ước gì đâu." Nói đến cái này, Uyển Hân cũng có chút không cam lòng. "Như vậy a." Phong Hạo lâm vào ngắn ngủi suy tư trong. Hắn cũng là đều là bốn đại một trong những gia tộc Phong gia đệ tử, nghe thiếu nữ vừa nói như thế, hắn tựu hiểu được, nhất định là có cao nhân biết thiếu nữ thiên phú, cho nên mới nổi lên thu đồ đệ lòng. "Hân Nhi, đáp ứng người nọ!" Đây cũng là thiếu nữ lớn lao cơ duyên, nguyên vốn hẳn nên cao hứng chuyện, nhưng là Phong Hạo nhưng cảm thấy trong lòng ê ẩm , có loại cảm giác nói không ra lời. Hai tiểu còn không có hàn huyên chút ít, hai đạo thân ảnh liền từ cửa thành lướt đi. "Bá! Bá!" Hai đạo thân ảnh ra hiện tại hai tiểu trước người. Phong Hạo tự nhiên đã Uyển Hân ngăn ở phía sau, cảnh giác nhìn người. "Cha, sao ngươi lại tới đây?" Uyển Hân từ Phong Hạo phía sau ló đầu ra tới , yếu ớt gọi . Người tới chính là Uyển Gia gia chủ uyển sóc. "Ngươi còn dám nói, trả lại không đuổi mau tới đây!" Uyển sóc nhìn chằm chằm hai hàng lông mày, trực tiếp quát lớn. "Nha." Uyển Hân đáp một tiếng, chậm rãi di động tới bước nhỏ, từ Phong Hạo phía sau đi ra, bị uyển to lớn một thanh kéo tới. "Cha, ngươi kéo thương ta rồi!" Uyển Hân ủy khuất nhìn cái này bình thời thương yêu cha của mình, có chút không rõ hắn vì sao như vậy thô lỗ. "Hừ!" Uyển sóc hừ nhẹ một tiếng, không để ý đến, một đôi mắt thật chặc tập trung vào Phong Hạo. "Ách. . ." Phong Hạo ngẩn người, bị hai người đánh giá, hắn cũng không biết nói cái gì cho phải. Hơn nữa, ở uyển sóc trên người, hắn cảm thấy một cổ mạnh mẻ áp lực, ép tới hắn không dám thở mạnh một tiếng, khi ánh mắt của hắn chuyển tới thứ trên người của hai người thời điểm, tâm thần của hắn cơ hồ trong khoảnh khắc đó tựu bị đống kết rồi. Đây là một lạnh như băng nữ nhân, hợp với nàng kia thân màu trắng bó sát người váy, cùng lạnh lùng xinh đẹp cho, làm cho người ta tựu như bị vây trời đông giá rét bình thường. "Thật là đáng sợ!" Mặc dù không biết cô gái này là ai, bất quá, Phong Hạo nhưng cảm thấy, cô gái này tu vi nhất định còn đang uyển sóc trên. "Người này rốt cuộc là người nào?" Phong Hạo không nhớ rõ Ngọc Lan thành có như vậy một vị nhân vật lợi hại. "Ngươi chính là Phong gia Phong Hạo?" Quét nhìn một phen thiếu niên ở trước mắt chút ít, uyển sóc chậm rãi mở miệng hỏi. Phong Hạo, hắn vốn là Ngọc Lan thành bốn đại một trong những gia tộc Phong gia, gia chủ phong trần chi con trai trưởng, ở Ngọc Lan thành cũng là có chút ít danh khí, mà cái tên, nhưng không phải là cái gì tốt tên. Hai chữ hình dung hắn, tài trí bình thường! Vốn là Uyển Hân cùng Phong Hạo chuyện này, uyển sóc cũng không muốn quản, bất quá hiện tại, cũng là có một cái thật lớn chuyển cơ, để cho hắn trực tiếp đem Phong Hạo loại bỏ xuất ngoại. "Là!" Phong Hạo đàng hoàng đáp lời. "Sau này không nên tới dây dưa nhà ta Hân Nhi rồi." Uyển sóc lãnh đạm nói, trong lời nói hàm chứa không thể cự tuyệt đắc ý vị. "Cái gì?" Hai tiểu trực tiếp dại ra nhìn của hắn. "Đi!" Hắn một thanh lôi Uyển Hân, liền hướng Ngọc Lan thành đi tới. Kia lạnh như băng cô gái không nói gì, lạnh lùng quét mấy lần Phong Hạo, chính là người nhẹ nhàng đi. "Bá! Bá! . . ." Gió đêm thổi lên Hồng Diệp cây lá cây, phát ra lả tả tiếng vang, thiếu niên một người đứng cùng dưới tàng cây. "Phanh!" Quả đấm đập đánh ở thân cây. "Lại là thực lực!" Phong Hạo cắn chặc môi dưới, tùy ý mặn mặt thật mùi vị ở trong miệng lan tràn mở ra . Thiên vũ đại lục, lấy thực lực vi tôn, không có thực lực, tựu nhất định bị người khi dễ, bị người giễu cợt. "Tại sao lại như vậy?" Thân là Phong gia con trai trưởng, hạ thay mặt gió gia gia chủ, ở cùng thế hệ bên trong, chỉ có hắn có thể hưởng dụng đến linh dược rửa cùng điều dưỡng, nhưng là, hắn biểu hiện nhưng tạm được. Linh dược, đây là cực kỳ trân quý tư chất nguyên, cũng là giống như Phong gia như vậy gia tộc mới có thể cho đứa trẻ nhóm dùng là lên, nhưng, vậy chỉ là có thể cung hắn một người mà thôi, dù sao, Phong Hạo nhưng là phải trở thành gió gia gia chủ người. Mới là mười hai tuổi hắn, lúc này đã là cấp ba võ đồ trung giai, như vậy địa giai khác cũng không coi là quá kém, nhưng là, bởi vì linh dược điều dưỡng, mới cấp ba võ đồ, này cũng có chút nói không được rồi, cùng so sánh với những khác Tam gia con trai trưởng, túc túc kém một cái cấp bậc to lớn, này không chỉ có là hắn bị chê cười, lại càng làm liên lụy tới cả Phong gia ở Ngọc Lan thành địa vị cũng là đại ngã. Đang bởi vì nguyên nhân, để cho phong trần cái này gió gia gia chủ địa vị vậy là ở vào không ổn định trạng thái, gia tộc các trưởng lão cũng là cố gắng yêu cầu thay đổi người chọn, dừng Phong Hạo linh dược. Nhưng là, cũng không ai biết, thật ra thì Phong Hạo chẳng bao giờ hưởng dụng quá linh dược chỗ tốt, thân thể của hắn giống như là một cái động không đáy, vĩnh không biết dừng cắn nuốt linh dược dược hiệu, từ đó làm cho hôm nay quả đắng. Mời các bạn mượn đọc sách Vũ Nghịch của tác giả Chẳng Qua Là Con Tôm Nhỏ.
Vĩnh Dạ Quân Vương
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) tiểu thuyết Huyền ảo Vĩnh Dạ Quân Vương của tác giả Yên Vũ Giang Nam. Lê Minh chiến tranh đã qua 1,200 năm. Đây là vận mệnh cuộc chiến, là nhân tộc cùng Hắc Ám chủng tộc va chạm, là ánh bình minh nguyên lực, thiêu đốt hắc thạch, dâng trào hơi nước, nổ vang súng ống, to lớn thô ráp máy móc cùng Hắc Ám nguyên lực đối quyết! Đây mới thực là thuộc về cường giả thời đại! Thiên Dạ tự khốn khổ bên trong quật khởi, tại trong phản bội rơi rụng. Từ đó một người, một cán thương, đi tại Vĩnh Dạ cùng ánh bình minh trong lúc đó, lại đi ra một đoạn truyền kỳ. Như Vĩnh Dạ nhất định là vận mạng của hắn, vậy hắn cũng phải trở thành chúa tể Vương.   *** Tóm tắt Vĩnh Dạ Quân Vương là một tiểu thuyết huyền ảo kể về hành trình của Thiên Dạ, một thanh niên trẻ tuổi có năng khiếu thiên bẩm về võ thuật. Thiên Dạ sinh ra trong một gia đình nghèo khó, nhưng anh luôn có ước mơ trở thành một cường giả. Trong một lần tình cờ, Thiên Dạ gặp được một người đàn ông bí ẩn, người đã truyền dạy cho anh võ công cao cường. Dưới sự dẫn dắt của người đàn ông bí ẩn, Thiên Dạ đã nhanh chóng trở thành một cường giả. Thế giới của Thiên Dạ đang bị đe dọa bởi một thế lực hắc ám. Thiên Dạ quyết định đứng lên chống lại thế lực hắc ám, bảo vệ thế giới và mang lại hòa bình cho nhân loại. Review Vĩnh Dạ Quân Vương là một tiểu thuyết huyền ảo khá hấp dẫn, với nội dung mới lạ và lôi cuốn. Truyện kể về một nhân vật chính có tính cách đặc biệt, vừa thiện lương, vừa mạnh mẽ, vừa quyết đoán. Thiên Dạ là một nhân vật được xây dựng khá thành công. Anh là một người có trái tim nhân hậu, luôn muốn giúp đỡ mọi người. Tuy nhiên, anh cũng là một người mạnh mẽ, quyết đoán, không ngại đứng lên chống lại những kẻ tà ác. Truyện có nhiều tình tiết hấp dẫn, ly kỳ, khiến người đọc không thể rời mắt. Những trận chiến đấu của Thiên Dạ luôn mang đến cảm giác hồi hộp, kịch tính. Ngoài ra, truyện còn có nhiều yếu tố hài hước, giúp làm giảm bớt căng thẳng cho người đọc. Nhìn chung, Vĩnh Dạ Quân Vương là một tiểu thuyết huyền ảo khá đáng đọc. Truyện có nội dung mới lạ, nhân vật thú vị và tình tiết hấp dẫn. Nếu bạn đang tìm kiếm một bộ truyện huyền ảo để giải trí thì Vĩnh Dạ Quân Vương là một lựa chọn không tồi. Đánh giá Nội dung: 8/10 Nhân vật: 8/10 Tình tiết: 9/10 Gia vị: 7/10 Tổng thể: 8.5/10 Một số điểm cộng của truyện: Nội dung mới lạ, hấp dẫn Nhân vật chính được xây dựng khá thành công Tình tiết hấp dẫn, ly kỳ Có nhiều yếu tố hài hước Một số điểm trừ của truyện: Một số tình tiết còn khá phi lý Nhân vật phụ chưa được khai thác nhiều Mời các bạn mượn đọc sách Vĩnh Dạ Quân Vương của tác giả Yên Vũ Giang Nam.
Âm Dương Sư Dị Giới Du
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) tiểu thuyết Huyền ảo Âm Dương Sư Dị Giới Du của tác giả Chuột Khi Dễ Mèo. Đây là một bản Sảng Văn, Sảng Văn là cái gì định nghĩa đâu này? Đối với nhân vật chính mà nói, không người nào ta có, người có ta ưu! Đối với người khác là nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, đối với nhân vật chính nhưng lại rất nhiều chỗ tốt! Người khác nằm mơ đều không chiếm được đồ vật, nhân vật chính nhưng lại một cầm một đống lớn! Người khác chẳng thèm ngó tới đồ vật, nhưng lại bảo bối, bị biết hàng nhân vật chính đạt được! Nhân vật chính hành vi, vĩnh viễn đều là quỷ dị đấy! Nhân vật chính tư tưởng, vĩnh viễn đều là đoán không ra đấy! Nhân vật chính thực lực, vĩnh viễn đều là nhất TRÂU BÒ~~ đấy! ! Các vị xem quan khả năng muốn hỏi, như thế nào cái gì chỗ tốt đều bị nhân vật chính đụng phải, có tốt như vậy sự tình sao? Nhìn cuốn sách này, ngươi tựu sẽ biết: bởi vì nhân vật chính, hết thảy đều có khả năng! P/s: đồng tác giả các bộ :cực ngưu quỷ tài tại Dị Giới, võ phá thương hải, siêu cấp chiến đấu U linh *** Tóm tắt Âm Dương Sư Dị Giới Du là một tiểu thuyết huyền ảo kể về hành trình của Đông Phương Tu Triết, một thanh niên trẻ tuổi có tài năng âm dương sư bẩm sinh. Trong một lần đi du lịch cùng bạn bè, Tu Triết vô tình lạc vào một thế giới khác, nơi tồn tại những sinh vật huyền bí như yêu tinh, quỷ quái. Tu Triết nhanh chóng phát hiện ra mình có khả năng đặc biệt, có thể nhìn thấy và giao tiếp với những sinh vật huyền bí. Với khả năng này, Tu Triết đã gặp gỡ và kết bạn với nhiều người bạn mới, đồng thời tham gia vào những cuộc phiêu lưu đầy nguy hiểm để bảo vệ thế giới mới này. Review Âm Dương Sư Dị Giới Du là một tiểu thuyết giải trí nhẹ nhàng, phù hợp với những độc giả yêu thích thể loại huyền ảo, phiêu lưu. Truyện có nội dung khá đơn giản, xoay quanh hành trình của nhân vật chính Tu Triết. Tuy nhiên, truyện được kể một cách hấp dẫn, với những tình tiết hài hước, ly kỳ, khiến người đọc không thể rời mắt. Một điểm cộng của truyện là nhân vật chính Tu Triết. Tu Triết là một nhân vật khá thú vị, vừa thông minh, tài năng, vừa hài hước, bá đạo. Tuy nhiên, Tu Triết cũng có những điểm yếu khiến người đọc cảm thấy đồng cảm, như sự thiếu tự tin và tính cách hơi trẻ con. Ngoài ra, truyện còn có dàn nhân vật phụ khá phong phú, mỗi người đều có những tính cách và câu chuyện riêng. Những nhân vật phụ này góp phần tạo nên sự thú vị và hấp dẫn cho truyện. Nhìn chung, Âm Dương Sư Dị Giới Du là một tiểu thuyết giải trí khá đáng đọc. Truyện có nội dung đơn giản nhưng hấp dẫn, nhân vật thú vị và dàn nhân vật phụ phong phú. Nếu bạn đang tìm kiếm một bộ truyện huyền ảo, phiêu lưu nhẹ nhàng để giải trí thì Âm Dương Sư Dị Giới Du là một lựa chọn không tồi. Đánh giá Nội dung: 7/10 Nhân vật: 8/10 Tình tiết: 7/10 Gia vị: 8/10 Tổng thể: 7.5/10 *** Huyền Vũ thời đại. Ma ảnh tung hoành, oán linh giao thoa. Yêu ma quỷ quái không phải tại nước Viễn Sơn xa rừng rậm hoặc trong núi sâu, mà là nín thở liễm tức mà cùng nhân loại ở chung tại kinh thành, thậm chí là chung một mái nhà. Huyền Vũ kinh bị yêu dị xơi tái lấy, trở thành Si Mị Võng Lượng sào huyệt, cũng trở thành Âm Dương Sư hoạt động sân khấu. Vì tiêu trừ Thiên, Địa, Nhân, quỷ gian mâu thuẫn, "Âm Dương Sư" nhóm: đám bọn họ thi thố tài năng. Bọn hắn mượn bao hàm toàn diện quẻ bói cùng thần bí khó lường chú ngữ, trừ tà trừ ma, chém yêu diệt quái, trở thành từ hoàng tộc công khanh, cho tới lê dân bách tính hữu lực che chở người! Tại ngươi lừa ta gạt trong cung đình sinh tồn, bọn hắn phải rất quen hết thảy Phong Nhã sự tình, cùng ca, hán thơ, tỳ bà, địch, còn có hương đạo hoặc là trà đạo, mọi thứ đều muốn đọc lướt qua. Ngoài ra, còn phải có xem thấu nhân tâm bổn sự và không ngừng mật chức nghiệp đạo đức. Cho nên có thể trở thành Âm Dương Sư đấy, đều là lúc ấy số một Tuấn Ngạn chi tài! Đông Phương Tu Triết, năm gần không đến 18 tuổi Âm Dương Sư, bằng vào hắn kỳ tài ngút trời, chẳng những thành thạo mà nắm giữ các tiền bối còn sót lại phù văn, chú bí quyết, xem bói, kết giới. . . , càng là lúc này trên cơ sở phát dương quang đại, đã trở thành từ trước tới nay nhất tuổi trẻ tài cao "Âm Dương Ngũ Hành gia tộc" gia chủ. Thế nhưng mà —— Tại một cái sấm sét vang dội ban đêm, Đông Phương Tu Triết lại quỷ dị mà biến mất không thấy. Cùng nhau biến mất còn có hắn một mình ở lại đình viện, chỉ ở hiện trường lưu lại một sâu không thấy đáy động! Thế nhân đối với cái này nghị luận nhao nhao, ai cũng khủng hoảng! Có nói Đông Phương Tu Triết bị bầy yêu vây công cuối cùng kiệt lực mà vong; có nói lên Thiên Đố kị Đông Phương Tu Triết thiên tư do đó hàng hạ thiên lôi đem hắn đánh cho tro bụi; còn có nói Đông Phương Tu Triết tìm hiểu Thiên Đạo Vũ Hóa thành tiên. . . Những...này cuối cùng chỉ là suy đoán, mà đối với Đông Phương Tu Triết đến cùng đi nơi nào, lại là thật không nữa đã không tại nhân thế, không người biết được!  Mời các bạn mượn đọc sách Âm Dương Sư Dị Giới Du của tác giả Chuột Khi Dễ Mèo.
Thập Phương Võ Thánh
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) tiểu thuyết Huyền ảo Thập Phương Võ Thánh của tác giả Cổn Khai. Tận Thế hoang thổ, Thế Tông năm thứ ba, thiên hạ đại loạn, dân chúng lầm than. Trung ương hoàng triều tan vỡ, các nơi quần hùng cắt cứ, môn phái độc lập. Ma môn yêu đảng giấu ở chỗ tối làm loạn, bang phái lẫn nhau chinh phạt, hỗn loạn không chịu nổi. Thiên tai liên tục, đại hạn, rét căm căm, mưa xối xả, nạn sâu bệnh, nhân dân khổ sở giãy dụa, khát cầu hi vọng cùng cứu rỗi. Đại loạn trong, các môn các phái dồn dập xuất thế, tranh cướp tài nguyên địa bàn, thành lập độc thuộc về tự mình thống trị. Có dã tâm người nỗ lực tịch quyển thiên hạ, thành lập vương triều, cũng có đại nghĩa người, ý đồ cứu lại muôn dân, xây dựng lại gia viên. Bắp thịt, võ đạo, tiên pháp, từng vị võ đạo cực hạn cường giả, ở truyền thuyết trong thu được dường như tiên phật danh hào. Ngụy Hợp nắm giữ có thể đột phá cảnh giới Phá Cảnh châu, xuyên qua loạn thế, từng bước một khai sáng thuộc về tự mình truyền thuyết. *** Tóm tắt Tiểu thuyết huyền ảo Thập Phương Võ Thánh của tác giả Cổn Khai kể về hành trình tu luyện của thiếu niên Ngụy Hợp. Ngụy Hợp xuyên qua đến một thế giới tận thế loạn lạc, nơi các môn phái tranh giành quyền lực, thiên tai liên tục, nhân dân lầm than. Ngụy Hợp nắm giữ một chiếc châu có thể đột phá cảnh giới võ đạo, giúp anh ta nhanh chóng trở thành một cường giả. Anh ta lập ra Thập Phương Võ Đường, thu nhận đệ tử, cùng nhau cứu vớt thế gian. Trên con đường tu luyện, Ngụy Hợp gặp được nhiều người bạn mới, cũng như đối mặt với nhiều khó khăn, thử thách. Anh ta phải học cách sử dụng sức mạnh của mình để bảo vệ những người thân yêu, và cũng phải tìm cách để thay đổi số phận của mình. Review Thập Phương Võ Thánh là một tiểu thuyết huyền ảo có cốt truyện hấp dẫn, lôi cuốn. Tác phẩm xây dựng thế giới tận thế loạn lạc rộng lớn, với nhiều môn phái, nhân vật và sự kiện thú vị. Ngụy Hợp là một nhân vật chính được xây dựng rất thành công. Anh ta là một thiếu niên thông minh, tài năng, nhưng cũng rất kiên cường và quyết tâm. Quá trình tu luyện của Ngụy Hợp là một hành trình đầy thử thách, nhưng cũng không thiếu những giây phút thăng hoa. Tác phẩm cũng có nhiều điểm sáng về mặt nội dung. Tác giả đã khai thác triệt để những yếu tố của thể loại huyền ảo, như võ thuật, tiên pháp, yêu ma quỷ quái,... Các trận đấu trong truyện cũng được miêu tả rất hấp dẫn, kịch tính. Tuy nhiên, tác phẩm cũng có một số điểm hạn chế. Một số tình tiết trong truyện có phần phi lý, khó hiểu. Bên cạnh đó, tác phẩm cũng có phần hơi dài dòng, nhiều chi tiết thừa thãi. Nhìn chung, Thập Phương Võ Thánh là một tiểu thuyết huyền ảo đáng đọc, phù hợp với những ai yêu thích thể loại này. Điểm cộng Cốt truyện hấp dẫn, lôi cuốn Thế giới tận thế loạn lạc rộng lớn, nhiều nhân vật và sự kiện thú vị Nhân vật chính Ngụy Hợp được xây dựng rất thành công Nội dung khai thác triệt để những yếu tố của thể loại huyền ảo Các trận đấu trong truyện được miêu tả rất hấp dẫn, kịch tính Điểm trừ Một số tình tiết trong truyện có phần phi lý, khó hiểu Tác phẩm hơi dài dòng, nhiều chi tiết thừa thãi Một số nhận xét cụ thể về tác phẩm Cốt truyện: Cốt truyện của Thập Phương Võ Thánh được xây dựng khá chặt chẽ, logic. Tác giả đã khéo léo đan cài các tình tiết, sự kiện với nhau, tạo nên một mạch truyện hấp dẫn, lôi cuốn. Thế giới tận thế loạn lạc: Thế giới tận thế loạn lạc trong Thập Phương Võ Thánh được xây dựng khá rộng lớn, với nhiều môn phái, nhân vật và sự kiện thú vị. Tác giả đã dành nhiều thời gian để miêu tả thế giới này, giúp người đọc có cái nhìn tổng quan về nó. Nhân vật chính: Ngụy Hợp là một nhân vật chính được xây dựng rất thành công. Anh ta là một thiếu niên thông minh, tài năng, nhưng cũng rất kiên cường và quyết tâm. Quá trình tu luyện của Ngụy Hợp là một hành trình đầy thử thách, nhưng cũng không thiếu những giây phút thăng hoa. Nội dung: Thập Phương Võ Thánh khai thác triệt để những yếu tố của thể loại huyền ảo, như võ thuật, tiên pháp, yêu ma quỷ quái,... Các trận đấu trong truyện cũng được miêu tả rất hấp dẫn, kịch tính. Kết luận Thập Phương Võ Thánh là một tiểu thuyết huyền ảo đáng đọc, phù hợp với những ai yêu thích thể loại này. Tác phẩm có cốt truyện hấp dẫn, lôi cuốn, thế giới tận thế loạn lạc rộng lớn, nhân vật chính được xây dựng rất thành công, và nội dung khai thác triệt để những yếu tố của thể loại huyền ảo. Hệ thống: Hệ thống trong Thập Phương Võ Thánh có tên là "Thập Phương Võ Đạo". Hệ thống này có thể cung cấp cho Ngụy Hợp các loại công pháp, võ kỹ, tiên pháp,... *** Hệ thống : + Kình lực hệ thống: (Pháp sư hệ) (mô phỏng Chân thú chiến kỹ, thiên phú thần thông) Khí Huyết (Nhất huyết – Nhị huyết – Tam huyết) Kình Lực Đoán Cốt Luyện Tạng Chân cảnh (chân nhân) + Minh Cảm (Nhãn cảm - Nhĩ cảm - Tị cảm - Thiệt cảm - Xúc cảm) + Định Cảm (lần 1, lần 2 (Hóa cảnh), lần 3, lần 4, lần 5 (Toàn Chân chín bước - bước 1 2 3 4 5) + Phiêu Miểu thái (Toàn Chân chín bước - bước 6 7 8 9) Ngự Khí (Tông sư) ......... ......... + Huyết Mạch hệ thống: (võ giả hệ) ( cướp Chân thú tinh huyết gia nhập tự thân, biến chân thú, huyết mạch Chân thú càng cao số lần cường hóa càng nhiều) Khải Minh (Chuyển Huyết - Thuần Huyết - Ngưng Huyết) Khai Thân Đoán Cốt Luyện Tạng Chân huyết (La Hán năm tầng) Thần Lực (Bồ Tát = Toàn Chân 1 - 5) Kim Thân (Phật chủ = Toàn Chân 6 - 9) Tông sư (sơ tâm, minh kính, viên mãn, vô thượng đại tông sư) + Kỵ Sĩ hệ: Chiến sĩ (chín cấp) Kỵ sĩ (5 đẳng) Đại sư (hạ - trung – cao) = Tông sư + Yêu Ma: Hạ cấp yêu ma - Hóa Hình yêu ma - Đại yêu ma - Yêu Vương ... + Tinh Uyên: Tạp binh Ô nhiễm thú Cự thú binh Khủng nhân (Tiên Hồng, Thâm Hồng, Hắc Viêm, Quân Chủ) Chúa Tể + Khoa học Cơ giáp (Thực thể Thiết giáp) : Âm Ba cấp (cấp 1, 2, 3) - (Rival - Ảnh Trùng - Bạo Phong) mười lần tốc độ âm thanh Quang Chiếu cấp (cấp 4, 5, 6) = (Đại tông sư) (Bạch Kỳ - - ) (20 - 35 lần tốc độ âm thanh) Liệt Biến cấp (hạ vị, trung vị, thượng vị ) (40 - 100 lần tốc độ âm thanh) Thăng Hoa giả (Hạ vị - Nguyên Hạch - Chất Năng) Bất Hủ giả Hắc Viêm Chân Quân (bán Quân Chủ) (nắm giữ Thần quyền) = bước 1 chân vào tầng 8 Đại Đế (= Quân Chủ) Nguyên Quân (Chúng tinh chi mẫu) Thiên Tôn Nguyên Thủy Thiên Tôn + Sông Mẹ: Binh Lính Tướng cấp Quân Đoàn cấp (= Bất Hủ) Chân Linh + tiểu vị ( = Hắc Viêm cực hạn) + trung vị (= Quân Chủ) + thượng vị ( = Quân Chủ cực hạn) ? …… ********* 9 đại quỷ phong – 1 tầng 1 thế giới - ứng tu luyện giả 1. Oanh Tiếu phong – Chân Nhân cảnh 2.Triền Miên phong 3. Thống khổ phong 4. Thực Cốt phong - Tông Sư 5. Trùng Giảo phong - Đại tông sư 6. Nhiên Huyết phong - . . . 7. Trất Tức phong - . . . 8. Tà phong 9. Hư phong Mời các bạn mượn đọc sách Thập Phương Võ Thánh của tác giả Cổn Khai.