Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Trò Chơi Theo Đuổi (Trò Chơi Tình Nhân)

(Tên gốc: 情人游戏 – Trò chơi tình nhân – Tuy nhiên mẹ Tiếu thấy tên này không được hài hòa cho lắm nên đổi tên) Thể loại: hiện đại, giới giải trí, thương trường (một chút), hào môn thế gia, thiên tác chi hòa, THANH THỦY VĂN, HE Nhân vật chính: Dạ Phong Vũ, Augustine Trong mắt mọi người thì Augustine là một người sở hữu gia tài đồ sộ, lại có thêm đôi mắt xanh thẳm tựa biển khơi,bền ngoài thì tao nhã lại thêm sự  thần bí giống như gia tộc quỷ hút máu thời Trung cổ. Truyền thông đối với Augustine vẫn luôn duy trì nhiệt tình, nhưng lại chưa bao giờ khai thác được một chút tai tiếng nào. “Trao tất cả hỉ nộ ái ố cho riêng một người, là quyết định mạo hiểm đến mức nào.” Vì không muốn tổn thương, cho nên không yêu. Vận mệnh lại thường không được sắp xếp như người ta mong muốn. ******** Là quan hệ thân mật nhất, cũng là trò chơi nguy hiểm nhất. Yêu em, là ván bài lớn nhất cuộc đời anh. ******** Bối cảnh giải trí trong nước, không có tên người nước ngoài phức tạp ==+ ******** Biên tập đánh giá: Thân là ngôi sao điện ảnh Dạ Phong Vũ ngoại hình hoàn mỹ vô khuyết, có thể nói là thần tượng hàng đầu trong giới giải trí. Từ xuất hiện đến nổi tiếng, vẻn vẹn chỉ bằng hai bộ phim điện ảnh, con đường có thể coi là thuận gió xuôi dòng. Trong một lần đến châu Âu nghỉ phép, có duyên gặp mặt kết bạn với người đàn ông sở hữu gia tài đồ sộ, luôn khiến truyền thông duy trì hứng thú nhiệt tình, Augustine, đối mặt với vị quý tộc thần bí này, bản thân thế nhưng cũng không tránh khỏi sa vào một trò chơi thân mật lại nguy hiểm… Tác giả hành văn tự nhiên lưu loát. Văn này tạo hình nhân vật chuẩn xác, dù là Dạ Phong Vũ ngoại hình hoàn mỹ vô khuyết, hay là Augustine bí ẩn, đều khiến độc giả cảm nhận được nhân vật một cách chân thật, sinh động mê người. Nhìn chung toàn thể câu chuyện, tình cảm tràn ngập bí ẩn cùng mạo hiểm, khiến độc giả không khỏi suy đoán, ván bài này rốt cuộc người thắng là ai. *** – Phòng khám số 27 ở đâu – Buổi chiều mùa hè, chân trời mây đen cuồn cuộn, không khí oi bức mà lại ẩm ướt, dường như chỉ chạm nhẹ chút thôi cũng có thể chảy nước. “Anh họ.” Trình Hạ gọi điện thoại đến, “Em vừa xem dự báo thời tiết, vùng núi đó sắp có mưa to, khi nào anh về?” “Ngay bây giờ, anh xuống núi rồi.” Ngón tay cầm vô lăng sạch sẽ thon dài, tay áo sơ mi chỉnh tể gập tới khuỷu tay, thanh âm cũng gợi cảm tựa như khóe miệng đang nhếch lên kia. “Vậy được rồi.” Trình Hạ giúp anh thu dọn tư liệu trên bàn, “Em đến công ty trước, ngày mai gặp.” “Ngày mai gặp.” Dạ Phong Vũ treo điện thoại, giẫm chân ga, xe thể thao màu bạc rít lên, chạy về phía thành phố B. Trong giới giải trí, chuyện thành danh của Dạ Phong Vũ vẫn luôn bị người ta bàn tán. Vào nghề bằng một bộ phim đồng chí cực kỳ tình sắc, tuy rằng như trong dự kiến là bị cấm quảng bá, thế nhưng trên mạng thì lại hừng hực khí thế. Ngũ quan con lai ở trong màn ảnh chiếm hết ưu thế, đôi mắt đen thẳm như vực sâu, dáng cười tao nhã mê người, thời điểm vươn tay, như là muốn nắm giữ toàn bộ thế giới. Vì thế khán giả liền tự giác mà xem nhẹ phần hình ảnh thô sơ cùng nội dung phim tràn ngập BUG, chỉ chuyên chú chìm đắm trong nhan sắc của nam chính, còn trong suốt một tháng sau đó, hợp lực nâng anh lên đứng đầu danh sách tìm kiếm. Có điều mặc kệ bên ngoài đánh giá như thế nào, đều không ảnh hưởng quá lớn đối với Dạ Phong Vũ. Sau thành công với vận tốc ánh sáng, anh không hưởng ứng sự tung hô của người xem mà tiếp tục đóng phim đồng chí, cũng không có giống với sự phỏng đoán của truyền thông mà hợp tác với đạo diễn thể loại khác, mà là một mình bay tới Normandy, Pháp, hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt của công chúng. Hai năm sau, lúc phim điện ảnh mới của đạo diễn Hoa kiều quốc tịch Pháp họ Lộc công chiếu, hứng thú của người xem trong nước đối với phim văn nghệ trữ tình vốn không cao, mua vé phần lớn chỉ để giết thời gian, lại bất ngờ phát hiện hình ảnh Dạ Phong Vũ trong đó – tuy là ngay cả lời thoại cũng không có, nhưng khi anh chậm rãi cởi bỏ nút áo sơ mi, khóe miệng câu lên một dấu cong, vẫn cứ chuẩn xác không sai đánh vào tim gan một lượng lớn fan nữ. Vì thế Dạ Phong Vũ trở thành một trong số hiếm hoi những người có thể liên tiếp hai lần hưởng thụ tư vị nghệ sĩ “Một đêm thành danh”. Sau khi bộ phim hạ màn, fan vẫn luôn lo lắng đề phòng, sợ anh lại giống thời gian trước biến mất, cho đến khi chờ được một tin tức tuyên bố, xác định anh chính thức nhận phim hành động mới của đạo diễn Mạc Lý, mới nhẹ nhàng thở ra. Vào nghề bằng phim đồng chí, thay đổi hình tượng sang phim hành động, công ty quản lý là công ty truyền thông số một số hai trong nước, từ nay về sau diễn mấy bộ phim đều được khen ngợi, thậm chí còn một lần đạt giải Nam diễn viên xuất sắc nhất, ở trong giới giải trí là người hiếm hoi xem như thuận buồm xuôi gió, khiến người hâm mộ cũng khiến người ghen tị, đương nhiên khó tránh khỏi bị công kích – từ diễn xuất đến nhân phẩm đều bị, có điều chỉ một chút mà thôi, ngay cả antifan cũng phải thừa nhận, ngoại hình của anh đúng là hoàn mỹ không thể soi mói, có thể nói là đứng hàng đầu về nhan sắc trong giới nam diễn viên. Xe thể thao dừng ở gara ngầm, bên ngoài mưa tầm tã, không khí khô nóng mấy ngày trước bị gột đi không ít. Trước khi Trình Hạ rời khỏi biệt thự, đã giúp anh thu thập ổn thỏa hành lí, vé máy bay và hộ chiếu để sẵn ở chỗ dễ thấy trên bàn trà. Điện thoại vang lên, Dạ Phong Vũ nhìn cái tên hiển thị, cảm thấy hơi đau đầu, rót một ly rượu từ trong tủ ra, mới tiếp điện thoại. “Cậu muốn đi Italy?” Đối phương hiển nhiên là rất sợ hãi. “Chung đạo diễn, thật đáng tiếc tôi thật sự không thể nhận phim nữa.” Dạ Phong Vũ nho nhã lễ độ, “Ba tháng tiếp theo đều là thời gian nghỉ phép riêng tư của tôi.” “Nghệ thuật quan trọng hơnnghỉ phép.” Giọng Chung Ly Phong Bạch leng keng. “Thật sự vô cùng xin lỗi.” Dạ Phong Vũ đặt cái ly không xuống, “Hẹn ba tháng sau gặp lại.” Chung Ly Phong Bạch trong lòng khó chịu, thế cho nên sau khi treo điện thoại, không thể không ở lì trong phòng ngủ đi vòng quanh giường, nhằm bình phục tâm tình. Mình thế mà lại! Bị! Cự tuyệt! A! Này! Hào nhoáng mà lại khiến người tan nát cõi lòng! Thế giới! Mời các bạn đón đọc Trò Chơi Theo Đuổi (Trò Chơi Tình Nhân) của tác giả Ngữ Tiếu Lan San.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Liệu Dưỡng Viện Trực Bá Gian - Nhất Thế Hoa Thường
Truyện nằm trong hệ liệt: Trừu phong hhệ liệt, hiện tại đang có 3 truyện là: – Liệu dưỡng viện trực bá gian – Tướng quân, nhĩ đĩnh trụ (Tướng quân, ngài cố chịu đựng hay có tên khác là Long ngâm Cô khóc) – Giá thế giới phong liễu (Thế giới này điên rồi) *** Long Tuấn Hạo là một Vương gia, sau đó, cực kỳ bất hạnh xuyên đến hiện đại. Càng bất hạnh chính là, hắn xuyên vào thân thể của một người có vấn đề về tâm thần. Tiếp đó… Hắn phát hiện bản thân đang ở một nơi gọi là “viện an dưỡng”, mà theo như hắn quan sát mấy ngày nay —— Những người có cùng đãi ngộ như hắn ở đây… không có kẻ nào là bình thường. Chuyện này còn nhịn được thì có gì mà không nhịn được nữa!. Quyết đoán lật bàn, “Làm càn! Đám nô tài các ngươi định tạo phản phải không?! Tất cả lui xuống cho bản vương!” “Dạ dạ dạ, ngài là Vương gia, Vương gia cát tường, thỉnh an Vương gia, vậy… Vương gia ngài có thể uống thuốc trước không?” “…” Tiếp tục lật bàn, “Ta thật sự là Vương gia!” “Dạ dạ dạ, ngài là Vương gia, ai dám nói ngài không phải Vương gia, ta sẽ liều mạng với kẻ đó.” “…Các ngươi đủ rồi…” ... Mời các bạn đón đọc ​Liệu Dưỡng Viện Trực Bá Gian của tác giả Nhất Thế Hoa Thường.
Mạt Thế Trọng Sinh Chi Vật Hy Sinh Phản Kích - Nhữ Phu Nhân
Sống lại? Tiêu Tử Lăng đối mặt những ngày gian khổ nhất khi sắp đến mạt thế, ở mạt thế cũng không dễ sống a! o(╥﹏╥)o Vì tương lai có sinh hoạt tốt, phải ôm một cái đùi bự trước mới được. Mục tiêu của Tiêu Tử Lăng là nhìn chăm chú vào vương trong vương ở hậu kỳ mạt thế – Sở Chích Thiên, cố gắng làm một đàn em tin cậy đắc lực của anh ta, kỳ vọng lưng tựa đại thụ để hóng mát~ (≧▽≦)/ Thế nhưng, hoàn thành mục tiêu nhỏ nhoi này vì sao khó như vậy? o(>﹏﹏﹏﹏
Địch Áo Tiên Sinh (Dior Tiên Sinh)
Câu chuyện xảy ra khi cả hai vị tổng tài kết hôn đã 7 năm, đột nhiên ông chồng sợ vợ bị đụng xe hư đầu óc, câu chuyện này liền biến thành câu chuyện về tổng tài thành thật + bá đạo mắc bệnh thần kinh… Tóm tắt sơ sơ của người chuyển ngữ – Cực Phẩm:  Trương Thần Phi (công) và Tiêu Tê (thụ) sống trong xã hội đã hợp pháp hoá hôn nhân đồng tính. Trước đây, Trương Thần Phi luôn thành thật rất sợ bà xã nhưng từ sau khi tông xe thì thần kinh có chập chập một chút. Vấn đề là trước khi tông xe thì ảnh đang nghe đoạn giới thiệu của bộ tiểu thuyết nên ảnh lậm vào đó luôn. Bộ tiểu thuyết nói về bá đạo tổng tài cường ngạnh đoạt vợ cho nên ảnh nghiễm nhiên nghĩ mình là bá đạo tổng tài còn vợ mình là người ảnh cướp về =]]] Từ đó bao nhiêu chuyện dở khóc dở cười xảy ra… ~~~ Lục Dã Thiên Hạc là một trong những tác giả mình rất thích. Chị ấy là tác giả của những bộ khá có tiếng như Thê vi thượng, Quân vi hạ, Tiên mãn cung đường, Hoàng thượng đừng quậy… Mình tình cờ biết được chị đang viết bộ này trong lúc đi kiếm phiên ngoại của Chước Lộc, một bộ khác của chị, cũng hay lắm đó. Lý do mình túm luôn bộ này là do đọc chương 1, xưng hô của Tiêu Tê với anh công là Trương đại điểu hay dịch sát là Trương chim bự =]]]]]]]] Đọc thêm tiếp mới thấy bộ này hài cute không thể tả nên nhảy hố luôn ~ Kim bài biên tập đề cử: Hai vị tổng tài kết hôn đã bảy năm, một lần tai nạn xe khiến cho tiểu công luôn sợ vợ bị tông hư đầu, từ nay về sau liền bước lên con đường tổng tài bá đạo mắc bệnh thần kinh. Trong trí não lưu trữ đủ loại tiểu thuyết, những tiểu thuyết này trở thành kịch bản biểu diễn mỗi ngày của tổng tài, tiểu kiều thê bất đắc dĩ phải ứng phó như thế nào đây? Tác giả dùng bút pháp hài hước thoải mái, miêu tả một câu chuyện cứ tưởng chừng như hoang đường nhưng thật ra lại thâm tình vô bờ bến. Đoạn hài hước trải dày đặc từng chương, giống như đang ngồi xem một cuộc biểu diễn tướng thanh, lúc nào cũng có những chi tiết khiến người đọc cười sặc sụa. Rất ít khi gặp được một tiểu thuyết hài hay như thế này, bất kể là bây giờ có hài lòng hay là chưa hài lòng, nhưng lúc đọc xong chắc chắn sẽ hài lòng. *** *Nội dung bên dưới có chứa các chi tiết spoil*   Thấy mác tác giả là mình cũng nhảy hố đọc ngay. Truyện không quá dài, hài hước dễ thương, Lúc mình đọc văn án còn tưởng là truyện mau xuyên nhưng hoá ra không phải. Bối cảnh trong truyện là hiện đại hoặc tương lai xa hơn một tí. Lúc này hôn nhân đồng giới đã là chuyện hợp pháp và rất bình thường. Khoa học kỹ thuật cực phát triển đã có bộ trí não trí năng đeo ở tay và cấy vào đầu. Câu chuyện kể về bạn công Thẩm Thần Phi bị tai nạn xe lúc đang đọc tiểu thuyết thế là đầu óc và trí não hơi bị chập mạch. Thẩm Thần Phi luôn nghĩ mình là nhân vật chính trong 1 câu chuyện và mọi chuyện xung quanh thì gán với các tính tiết trong truyện. Đây không phải mau xuyên hay gì nhé mà vì trí năng bị chập mạch nên trong trí năng có tận mấy trăm bộ tiểu thuyết. Cứ đi xong một chuyện thì lại tỉnh lại mấy ngày rồi lại đi tiếp sang một câu chuyện khác. Đây hoàn toàn không phải mau xuyên nhé. Nam chính vẫn có kí ức về những người khác, về cuộc sống bình thường chỉ là không phân rõ tình tiết truyện và hiện thực. Kiểu như máy tính chập mạch lúc được lúc không ý. Thế là cứ lúc chập thì diễn hết vai này đến vai kia trong các câu chuyện với bạn thụ. Từ đế quốc nguyên soái abo, hắc đạo rồi cha nuôi. Cứ diễn xong lúc hết chập mạch thì lại khóc lóc, còn dám xưng anh em với cha vợ trong lúc ảo tưởng là cha nuôi cơ mà =)) Thụ là một bạn trầm tĩnh trưởng thành chín chắn và rất yêu công. Thế nên khi công lên cơn chập thì cũng rất ngoan mà chiều theo công rồi biên ra một loạt lí do để sửa kịch bản. Như lúc công bảo đang mang thai, hôm sau thị mua 1 em kim mao về bảo sinh rồi con đây. Công tin thật, đặt tên cho con rồi ôm con đi ngủ. Cũng thông qua các vụ chập mạch này mà thụ biết thêm được nhiều bí mật về công, về tình cảm thầm mến của công từ tận cấp ba và rất cảm động. Cũng chính vì thế khi công bị lẫn lộn vào truyện em rất dễ tính mà chiều theo công. Các câu chuyện dễ thương, hài hước. Tác giả viết chắc tay. Mình đọc thấy thích công và thụ lắm. Công moe cực May cuối truyện công chế ra một cái phần mềm quét dọn trí năng thế mà mới xoá sạch được đống truyện và không bị chập nữa. Trong truyện cũng mô tả nhiều trường hợp giống công như một bé trai đang xem siêu nhân bị đèn rơi vào đầu thế là từ đó luôn nghĩ mình là siêu nhân cứu thế giới. Đánh giá: 4/5 *** Có cả phiên ngoại tác giả đăng trên cả weibo nữa nên nhớ đọc hết nhá.   Đây là một chiếc review ngắn, thật, thề. Vì chắc hẳn là truyện này nhiều bác biết rồi với cả tui cũng không muốn sì poi gì cả. Truyện này đôi chỗ còn để tên là Địch Áo tiên sinh thì phải? =)) Okayyyy. Đây là câu chuyện hề hước của hai chồng chồng đã cưới nhau 7 năm. Bối cảnh là khi xã hội đã chấp nhận hôn nhân đồng tính và phát triển đến mức sử dụng một thứ tên là “trí não” thay thế cho điện thoại. Tổng tài sợ vợ Trương Thần Phi aka Trương Đại Điểu (Trương chym to) bị tai nạn, trí não gặp trục trặc nên bỗng chốc hơi chập cheng chút. Bởi vậy mà Tiêu Tê, cũng là tổng tài to to, aka tiểu kiều thê của Trương Đại Điểu, phải đối mặt với tình trạng nhập vai bất chợt của ông chồng mình. Trương Thần Phi dù nhập vai tổng tài bá đạo, anh xã hội đen, ma cà rồng, daddy bao nuôi,… thì đều là do đọc nhiều tiểu thuyết quá. Tác giả đúng là đỉnh trong việc làm người ta cười lên cười xuống, mà trong lúc cười vl như vậy, các bạn vẫn có thể nhận ra, thực ra mỗi lần nhập vai là một góc nhỏ trong cuộc tình của hai người. Trương Thần Phi không phải sinh ra trong nhung lụa, mà thiếu thốn tình cảm, và Tiêu Tê – thiếu gia nhà giàu quyền thế – cũng không phải tình cờ mà xem mặt ông xã của mình. Trương Thần Phi đã thích Tiêu Tê từ rất lâu rồi, thích đơn phương từ xa, rồi từ từ tiến lại gần, trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của Tiêu Tê. Còn Tiêu Tê, mặc dù ngoài mặt không tỏ rõ, nhưng thực lòng yêu Trương Đại Điểu của mình rất nhiều, và cũng thường hay chiều theo ông chồng mặt dày của mình, cùng diễn mấy cái kịch bản điên khùng máu tró trong não ổng. Câu chuyện của hai người còn có sự xuất hiện của rất rất nhiều nhân vật hay ho, hầu như là bị thồn cẩu lương, mà đặc biệt nhất là con chó Trương Quang Tông được mua về do trong lúc ông chồng bịnh nghĩ Tiêu Tê có thể bầu và sẽ đẻ =)). Thực ra cuộc sống của chó nhà giàu Trương Quang Tông cũng khá vất vả, vì thường xuyên bị ông bố Trương dở hơi “phân vai” trong kịch bản máu tró, và còn hay bị ổng ngoạm đầu.   Ừ rồi, viết ngắn gọn thế thôi. Nếu bạn nào có đọc được cái review chả ra quần què này của mình thì hãy quên tất cả những gì vừa đọc và đi tìm ngay bộ truyện này mà nhảy nhé. Chỉ cần chuẩn bị tinh thần là nó cười vl thôi các bác ạ. Mời các bạn đón đọc Địch Áo Tiên Sinh (Dior Tiên Sinh) của tác giả Lực Dã Thiên Hạc.
Xin Đừng Ăn Em - Hỏa Ngạ Nga
Em thụ vốn có dòng máu chuột tinh, dáng vẻ cùng sinh hoạt hệt như con người chỉ thêm nét kute của loài gặm nhấm :”3 Ngày nọ mới chuyển tới, em hí hửng làm bích quy mang sang mời hàng xóm là ảnh, ai dè anh công lại thuộc họ xà, nụ cười thân thiện trong mắt ẻm chính là rắn độc đang nhe nanh, em theo bản năng sinh tồn liền bỏ chạy trối chết, từ đây cứ nhìn thấy anh là nép xa như tránh bả =))) Đáng tiếc đuôi rắn của anh quá dài, em trốn đến đâu cũng bị anh tóm gọn, còn trang đáng thương nhờ em làm cấp dưỡng, ngày ngày đều mặt dày quấn lấy em làm sủng vật đòi ăn. Em ko còn cách nào chỉ biết run rẩy đồng ý, sáng tối chuẩn bị cơm cho anh với tâm lý ngày nào đó rồi sẽ đến phiên mình =))) Trực giác của tiểu động vật quả nhiên linh mẫn, rốt cục anh cũng ko nhịn nổi đói khát liền nhào tới liếm láp em. Buồn cười lúc ảnh liếm đến ngực em cứ tưởng anh mún xơi tim, lúc ảnh liếm đến rốn em lại tưởng anh mún nhai ruột, ai dè thứ ảnh ngậm vào lại là… quả thực là quá mức huyết tinh a =))) *** Tiểu thử tinh (chuột thành tinh) vốn định cầm chút bánh bích quy vừa nướng mang sang cho hàng xóm mới chuyển đến, nhân tiện chào hỏi, bắt chuyện. Ngoài ý muốn phát hiện hàng xóm đối diện cư nhiên là thiên địch của mình…  ”Bánh bích quy ăn ngon lắm , cám ơn ngươi.”  Bánh bích quy ăn ngon lắm , cho nên. . .  nhân tiện kế tiếp chính là đến phiên ta rồi đúng không ╭(╯^╰)╮  Tóm lại, đây chính là câu chuyện xưa về cường thế xà yêu công thích khi dễ miên nhuyễn thử trách chịu (chịu bị bắt nạt) thụ từ cuộc sống hằng ngày đến trên giường. (đặc biệt là trên giường đúng hơn) ... Mời các bạn đón đọc Xin Đừng Ăn Em của tác giả Hỏa Ngạ Nga.