Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Chuỗi Hạt Azoth (Phan Hồn Nhiên)

Văn học kỳ ảo không còn xa lạ với độc giả Việt, nhưng là mảnh đất ít nhà văn đặt chân tới. Phan Hồn Nhiên là một đại diện tiêu biểu của dòng tiểu thuyết này.

Chuỗi hạt mang trong nó một quy luật lớn lao mà cũng thật khắc nghiệt: Trí tuệ tối thượng, mà Azoth là một biểu trưng, soi sáng cho ta về vũ trụ và con người cũng như ý nghĩa cuộc sống. Trí tuệ ấy không bao giờ đến với ai dễ dàng. Phải đánh đổi. Bằng thời gian. Bằng nỗi đau đớn. Và không hiếm khi bằng cả cái chết. Thường, người ta phải đủ trải nghiệm sống để tiếp cận quyền lực ấy. Nhưng vẫn không ít kẻ muốn đi đường tắt...

Một cuốn sách thật ấn tượng. Từ đầu đến cuối sách hầu hết sử dụng màu sắc: đen, trắng, xanh, xám. Đồ dùng, cảnh vật, phong cảnh đều được viết một cách trơn tru, làm nổi bật được những cảm xúc cần có khi đọc. Đưa người đọc vào một thế giới tuy khó hiểu nhưng đầy lôi cuốn.

Phan Hồn Nhiên được biết tới với những truyện ngắn tinh tế và kén người đọc, những truyện dài thu hút lượng lớn độc giả trẻ, cùng tiểu thuyết. Ở thể loại văn học kỳ ảo, Phan Hồn Nhiên cũng có nhiều tác phẩm gây chú ý.

Phan Hồn Nhiên luôn có cách rất riêng để biến khung cảnh ấy thành của mình. Đôi khi, ở đầu các chương truyện, chị thường dành không gian cho những "cú máy đặc tả" (nói theo thuật ngữ điện ảnh), thỏa sức nghiên cứu, bóc tách những đồ vật, khung cảnh, như thể nhà sưu tập nghiên cứu một mẫu tiêu bản yêu thích. Cách viết này mang đến cho người đọc một góc nhìn hoàn toàn mới mẻ về những thứ họ từng biết, khơi gợi cảm giác ma mị khó chối từ. *** Tìm mua: Chuỗi Hạt Azoth TiKi Lazada Shopee

Các vệt đen lướt ngang dọc ngoài cửa sổ. Những đỉnh thông nghiêng ngả. Các cành nhánh răng rắc gãy, rơi xuống các bụi đỗ quyên bên dưới. Không phải gió. Cuộc giao chiến dữ dội của những kẻ vô hình. Nhưng, San không chú tâm đến những điều ấy nữa. Mọi tranh giành, âm mưu hay hành động tàn bạo vốn rất hứng thú với cô đều trở nên vô nghĩa vào thời khắc này. Khi tất cả sa đà vào những việc vụn vặt, càng dễ dàng hơn cho cô thẳng tiến đến mục đích cuối cùng.

San thay bộ váy lấp lánh bằng bộ trang phục đơn giản, gọn ghẽ. Thậm chí cô vứt bỏ lại cái hoodie vừa xỏ tay vào, chỉ cần áo pullover mỏng có túi trước bụng là đủ. Cô không lạnh. Viễn cảnh sắp sửa làm chủ trọn vẹn chuỗi hạt thần thánh khiến máu trong mạch máu nóng rực lên.

Tay nắm chặt chiếc hộp gỗ dẹt, San bước vội vã trên hành lang. Ở căn phòng lớn đầu hồi, căn phòng bà nội Danny cửa không khép. Khi cô đi ngang qua, ngồi im bên chiếc bàn gương cổ kính, bà cụ đột ngột ngẩng đầu lên. Đôi mắt họ gặp nhau trong tích tắc. Thấu hiểu. Bà ta cũng chờ đợi chuỗi hạt hoàn thiện, suy nghĩ trong San cuồng lên. Không bước nữa, cô chạy trên cầu thang, đẩy cánh cửa mà ban nãy Danny đã mở, lao ra khỏi ngôi nhà.

Vài nhánh thông vẫn rơi lả tả. Các cụm lá đỗ quyên dập nát. Những đốm hoa vừa hồng rực bung nở giờ đây chuyển sắc tím bầm, dần lịm tắt.

Cô gái xinh đẹp trừng trừng nhìn vào khoảng trống, mỗi khi các tán lá rạp xuống. Trong ánh sáng ban ngày, khi phơi bày bản chất hung bạo chân thật, những kẻ đến từ địa ngục thường chọn sự vô hình. Nhưng, thảng hoặc, họ vẫn mất kiểm soát, để lộ vài nét tướng mạo quen thuộc để mắt thường như San cũng có thể nhận ra.

Nhận ra, mà không ngạc nhiên. Vì đó là cuộc giao chiến giữa người quản gia áo đen với ác thần trẻ - cô bạn Da Nâu. Những kẻ gánh vác cùng một nhiệm vụ: bảo vệ Azoth.

Những kẻ điên rồ! - San nghĩ thầm. Cùng đến từ một nơi, rõ ràng người áo đen muốn ngăn cản sự hoàn thiện chuỗi hạt. Lẽ ra Khiết cũng phải theo đuổi cùng nhiệm vụ ấy, bởi nếu chuỗi hạt toàn vẹn, mà lại không thuộc về chúa tể địa ngục, thế giới bóng đêm sẽ bị xoá sổ. Nhưng Da Nâu đã đổi hướng bất ngờ. Thậm chí, cô bạn ấy còn hành động để giúp tiến trình đó đến nhanh. Trong cuộc giao tranh của những linh hồn tăm tối, chắc chắn sẽ có một người phải chết. Điều ấy quan trọng gì chứ, cô gái xinh đẹp cười khẩy, chạy xuống chân núi. Trong khi tất cả bị cuốn vào những hành động điên cuồng vì những động cơ vô nghĩa, chính ta, duy nhất ta, sẽ là người sở hữu chuỗi hạt quyền lực.

San đứng bên đường. Gió không ngừng thổi ở đoạn đường đèo. Nhưng mái tóc xoăn đen thẫm bất động trên vai. Gương mặt cô vươn về phía trước, cánh mũi xanh tái phập phồng, con ngươi mở to. Dáng vẻ kiêu hãnh chỉ có ở một mãnh thú non trẻ rình mồi. Trong khi chờ chiếc xe nào đó chạy ngang đoạn đường này để xin quá giang, cô gái xinh đẹp mở chiếc hộp gỗ, bất kể sẽ có thêm một cái chết sẽ đến trong tầm ảnh hưởng của chuỗi hạt, bất kể cô biết rõ ai là người sẽ nhận cái chết đó. "Các người sẽ nhìn thấy gương mặt của mình! - San thì thào với chuỗi hạt - Cô bạn Bình Nguyên sẽ về từ biển. Và ta sẽ ra biển, để đón hạt Azoth cuối cùng!"

Trên nền nhung đen, làn máu xanh bạc lóng lánh, loé lên như tia mắt tàn bạo khi chạm ánh sáng ngày.

Lời nguyên của Azoth một lần nữa hiệu lực: Khi nắp hộp bật mở không nguyên cớ, sẽ có một thể xác bị đày đoạ hoặc một linh hồn bị mang đi.

Đó chính là thời khắc thân thể Danny đập mạnh xuống đáy hố thẳm.

Tảng đất cuối cùng rơi xuống, vụn vỡ, phủ kín mái tóc xoăn dài mềm mại, lấp đầy những ngón tay xanh xao xoè rộng trong nỗi đau đớn tột cùng. o O o

Gió rầm rì luồn trong những bụi đỗ quyên.

Khiết mở hé mắt. Một lọn tóc ngắn bay nhè nhẹ trước mắt. Cô đã trở lại hình dáng của người bình thường, không còn vô hình. Nhưng, cô cũng nhận ra mình không sao cựa quậy. Một phép thuật ghê rợn nào đó đã biến vài nhánh đỗ quyên mềm mại thành các mũi sắt nhọn, đâm xuyên qua thân thể ác thần trẻ. Khoang bụng. Lồng ngực. Cả hai cánh tay. Và vết đâm nặng nhất chếch mé cổ, chỉ cách khí quản hai centimetre. Từ các vết đâm, máu đang rỉ xuống, từng vệt mảnh, trườn theo nhánh lá, thấm vào những hạt đất đen mịn.

- Ta không cần giết mi, phải không? - Người áo đen đã thì tháo ghé sát tai Da Nâu, khi giành phần thắng trong cuộc giao tranh - Cứ nằm đây, vài giờ nữa, khi Mặt Trời lên cao, mi sẽ hiện nguyên hình thôi. Các bạn mi thức dậy xuống vườn, sẽ phát hiện ra mi trong tình trạng này. Nhưng lúc đó thì mi đã chết rồi!

Thế là hết. Cuộc đời của một kẻ tái sinh như mình đã trôi qua như một chớp mắt. Da Nâu thầm nghĩ, nhắm mắt, không một lời đôi co với người áo đen. Cô cũng không oán trách người đã đẩy mình vào cái chết. Họ đã có một trận đấu công bằng. Ai mạnh hơn, tàn bạo hơn, thì phải thắng. Ở một lẽ nào đó, người áo đen đã làm đúng. Những kẻ sinh ra từ bóng tối phải thực hiện vai trò của chúng. Được tái sinh, được dự phần vào cuộc sống tươi đẹp, có lúc cô đã quên đi mình là ai. Rồi cô cũng nhận ra thân phận thật, đã nhúng tay vào tội ác, không nhiều đắn đo. Chỉ có điều, những ngày tháng cuối cùng, cô đã gạt bỏ sứ mệnh, để làm một số điều cô nghĩ là cần thiết. Những điều trái tim mách bảo…

Khiết vẫn nhắm mắt. Hơi thở mỏng dần. Nhưng, từ những nhánh rễ cắm sâu vào lòng đất, truyền lên cái nhánh lá đang đâm xuyên vào thân thể cô tiếng rên khe khẽ, mơ hồ. Cô bỗng tỉnh táo. Danny… Danny… Danny… Người cô yêu thương. Cậu ấy đang bị chôn vùi trong lòng hố thẳm.

Cậu ấy chưa chết!

Ghì mạnh thân thể lúc này đã hiện nguyên hình, bằng tất cả nỗ lực, Khiết tự lôi mình ra khỏi trạng thái bất động. Cô cong người, nghiêng về bên phía trái tim. Các nhánh lá buột ra khỏi người cô, làm vết thương toác rộng hơn, đau hơn, máu ộc ra nhiều hơn. Nếu cô vào nhà, được các bạn băng bó và đưa đi cấp cứu, có lẽ vẫn còn kịp. Nhưng, hết thảy những điều ấy không làm cô bận tâm nữa.

Lết đến hõm đất đã lấp kín vừa nãy còn là hố thẳm, Da Nâu nằm úp mặt. Máu cô đang thấm xuống đất. Dòng máu xanh của ác thần. Thuỷ ngân chưa tinh luyện, nhưng cũng đủ để những hạt đất khi nó rơi xuống tan biến đi. Tan nhanh. Rất nhanh. Và lòng đất dâng lên, trả lại con người bị chôn vùi trở về mặt đất ánh sáng.

Đất dưới thân thể Khiết hỗng đi. Cô lết qua bên cạnh. Hố thẳm ngay sát bên cô. Nhìn xuống, Danny đã hiện lên, khá gần.

- Danny, có nghe thấy gì không? - Da Nâu gọi khẽ.

Những ngón tay xanh xao cựa nhẹ. Khuôn đầu đang úp sấp hơi nhấc lên rồi lại gục xuống. Chừng như chàng trai vẫn không tin mình còn sống, hoặc cậu ấy quá đau và mệt. Da Nâu gượng nói to hơn:

- Danny, nhìn lên đi! Khiết đây!

Vẫn không có cử động nào. Nhoài người xuống hố, Da Nâu cố vươn cánh tay mà vẫn cách lưng Danny một sải. Cô hạ giọng, khẽ khàng:

- Cố lên, Danny! Bạn phải lên đây! Phải sống! Vì có người cần bạn lắm. Bình Nguyên ấy…

Tên Bình Nguyên vang lên, đánh thức Danny hiệu nghiệm. Cậu chậm chạp xoay hẳn người lại, mở hé mi mắt bám đầy đất. Da Nâu nở nụ cười nhợt nhạt, hạnh phúc và cũng đau đớn kì lạ:

- Đưa tay cho Khiết, mau!

Chàng trai nắm lấy bàn tay cô bạn, gượng nhỏm dậy, đưa lên một cánh tay. Những đốt sống lưng đau điếng. Danny đổ ập xuống một lần nữa. Nhưng tay Khiết đã kịp nắm lấy bàn tay cậu. Giữ chặt. Những ngón tay Da Nâu run lẩy bẩy. Hơi ấm đang nhạt dần. Tuy nhiên, bằng tất cả sức lực còn lại, thở hốc lên, Khiết rùn người, kéo bật chàng trai lên khỏi miệng hố.

Hai người bạn nằm im cạnh nhau. Đất ẩm sau mưa lành lạnh dưới lưng. Ánh sáng ban mai đã tràn kín bầu trời, chiếu rọi hai gương mặt kiệt sức, nhưng bình thản. Chếch sau ngọn thông, ngôi sao cuối cùng vẫn nhấp nháy, nhưng đã mờ đi nhiều trong ánh sáng ngày.

Bàn tay Da Nâu đặt nhẹ trên tay Danny. Lần đầu tiên. Bàn tay cậu ấy bất động, không đáp lại. Nhưng có hề gì…

Khiết thở nhẹ. Máu đã cạn kiệt. Các vết thương trên cơ thể cô vượt quá ngưỡng đau, khiến cô không còn cảm thấy gì nhiều nữa. Chỉ có ánh sáng của bầu trời như tia mắt cảm thương và gió như bàn tay vỗ về. Lùa vào phổi cô hương thơm nồng dịu của đất đai. Mùi nhựa thông hăng hắc mà tinh khiết. Cả những nhánh đỗ quyên quỷ ám tàn nhẫn giờ đây cũng trở về dáng vẻ hiên hoà. Quầng sáng quanh những đoá hoa như chiếc túi mỏng tang cất giữ mùi thơm ngọt nhẹ. Thật lạ lùng, vì sao khi không còn nhiều thời gian được hiện diện trong cuộc sống này nữa, người ta mới nhìn thấy những vẻ đẹp bé nhỏ? Và vì sao vào thời khắc của đứt lìa, người ta mới biết mình tha thiết được thương yêu?

Ừ, tình yêu. Giờ thì cô có thể gọi tên nó, trong ý nghĩ thoi thóp của mình.

Đó là khi cô nhìn thấy Danny trên lối đi có mái che, sửa lại áo khoác xộc xệch của Nhật. Cử chỉ quan tâm chăm sóc lạ lùng dường như không thể có ở một chàng trai kiêu hãnh như thế, nhưng là có thật. Rồi khi thằng bé lớp dưới chạy đi, cậu ấy lại chìm vào trang sách đang đọc, không hề biết có đôi mắt đang lặng lẽ nhìn mình.

Chưa bao giờ cô nghĩ về tình yêu, hay đúng hơn, cô không dám nghĩ về nó. Sau này, hiểu rõ thân phận mình, và quan trọng hơn nữa, hiểu rõ cảm xúc lặng lẽ trong cô bạn Bình Nguyên, cô càn xác quyết tình cảm ấy là thứ không thể. Nhưng nó đã lao vào cô, như một mũi tên nghịch ngợm. Vì là một ác thần trẻ, cô phải đẩy bật nó ra khỏi trái tim mình. Nhưng nó vẫn ở đấy, ẩn náu.

Thật hạnh phúc khi được làm người, dù chỉ là người tái sinh. Bởi chỉ có làm người, ta mới biết có một tình cảm lạ thường đến vậy, sâu sắc đến vậy, và mạnh đến mức gột đi phần ác trong ta, biến ta từ kẻ mục ruỗng thành một con người khác. Điều đẹp nhất của tình yêu là nó chỉ bắt đầu từ tự do. Chính ta, chứ chẳng ai khác, là người chọn nhận nó, chọn trao tặng nó. Ngay cả khi ta không được đáp trả, bởi người ta chọn để yêu thương không yêu thương ta, thì ta vẫn được phép lặng lẽ yêu thương, biến tình yêu thành hành động ít ngẫu nhiên nhất. Khi ta có tình yêu, ta đã mạnh hơn mong muốn của người áo đen, ta đã sống thêm được vài thời khắc nữa… Để bình yên chạm vào tay cậu ấy. Lần đầu tiên và cũng là lần cuối trong đời…

Những ngón tay yếu ớt rời khỏi tay Danny, chạm vào vết thương trên lồng ngực trái. Hạt máu cuối cùng dính vào ngón tay. Da Nâu đưa đến gần mắt. Màu xanh đã biến thành màu đỏ.

Thế là đủ!

Cô nhắm mắt lại. Hơi thở cuối cùng rời đi.

Đau đớn chấm dứt.

Đôi chân cô, lồng ngực cô, cánh tay cô, mái tóc cô, và gương mặt ngộ nghĩnh luôn mỉm cười dần dần co cứng lại. Trong chớp mắt, tất cả tan ra, lẫn vào lớp đất mịn nhỏ bên gốc những cây đỗ quyên.

Đó cũng là lúc Danny cựa nhẹ. Một nguồn năng lượng bí ẩn truyền gửi cho cậu, chữa lành những vết đau mà cú rơi gây ra.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Phan Hồn Nhiên":Cánh TráiChiếc Vòng Đồng ĐenChuỗi Hạt AzothCông TyDạt VòmThe JokerLuật ChơiMắt BãoMáu HiếmNhững Đôi Mắt LạnhXuyên Thấm

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Chuỗi Hạt Azoth PDF của tác giả Phan Hồn Nhiên nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Baby Thượng Hải (Vệ Tuệ)
Vệ Tuệ đã dùng một trích dẫn như thế để nói về Coco, nhân vật chính của Baby Thượng Hải. Bởi với người phụ nữ này, tuổi trẻ là phải cuồng loạn, phải lăn xả hết mức, không màng mọi chuẩn mực đạo đức. Được viết theo kiểu bán tự truyện, dễ dàng thấy được chân dung của tác giả qua hình ảnh nhân vật chính, nhưng sâu hơn đó chính là chân dung của giới trẻ thành phố ở thời buổi giao thoa văn hóa. Thượng Hải trong tác phẩm đã chứa đựng tất cả những xa hoa và rực rỡ nhất của nó. Những ánh đèn rực rỡ, những tòa nhà cao chót vót, bầu trời cao xanh không khí âm ẩm, đại lộ về đêm lung linh thẳng tấp. Con người trong thế giới đó năng động và hiện đại, nung nấu khát khao giàu sang và muốn nếm trải hết mọi mùi vị của đời. Thượng Hải xa xỉ và cô đơn. Những người trẻ rơi vào hoan lạc cám dỗ, cháy sáng rồi lụi tàn. Họ luôn luôn cảm thấy trống trải và dường như không bao giờ thấy thỏa mãn. Vệ Tuệ viết về tình dục như một bản năng và như một khát khao thuần khiết chi phối cuộc sống của giới trẻ thành thị. Tiếp cận với văn hóa phương Tây, rượu và thuốc phiện, họ cần những xúc tác mạnh để đốt cháy năng lượng của tuổi thanh xuân, để những cuộc vui hoan lạc luôn thấm mùi tình ái. Đặc biệt, Vệ Tuệ cho rằng yếu tố sex là một gia vị thiết yếu của tình yêu nam nữ, vì chỉ yêu bằng lời nói và tâm hồn không bao giờ thỏa mãn trọn vẹn. Phải yêu bằng thân thể, bằng xác thịt, hòa quyện tất cả vào đối phương mới đạt đến cảnh giới cao nhất. Không bóng bẩy, không nói giảm nói tránh, Vệ Tuệ dùng những lời lẽ đơn giản, mộc mạc mà xoáy thẳng vào sự thật trần trụi, về cuộc sống mà hào nhoáng và cô đơn luôn song hành, tình dục và tình yêu là những khái niệm rối rắm và phức tạp. Với Baby Thượng Hải, chúng ta có thể thấy được một Thượng Hải với tất cả dữ dội ngấm ngầm đang tuôn chảy bên trong, cả mặt tối và mặt sáng của giới trẻ dám nghĩ dám làm. Đó là một giấc mơ thanh xuân của tuổi trẻ, tươi đẹp nhưng lại tàn khốc.***Gặp được tình yêu của tôi Doora nói: “Sinh lấy vài nhóc” Mẹ và Baci nói: “Hãy tìm cho mình một hội từ thiện, giúp đỡ người nghèo và người tàn tật, hoặc bỏ thời gian để hoàn thiện môi trường sinh thái” Đúng vậy, có cả một thế giới mênh mông sự nghiệp cao quý Có cảnh đẹp đang đợi bạn tới khám phá Nhưng giờ đây, ta chỉ thực sự muốn Tìm một người yêu thuộc về ta. Jonny Mitchell “Bài ca tặng Shalon” Tên tôi là Nghê Khả, nhưng bạn bè đều gọi là Coco (y hệt thần tượng thứ hai của tôi là Coco.Chanel - một phụ nữ Pháp nổi tiếng sống thọ tới chín mươi tuổi. Thần tượng thứ nhất tất nhiên vẫn là Henry Miller). Mỗi sáng vừa thức dậy, tôi đã tự hỏi phải làm chuyện gì thật ghê gớm khiến mọi người phải chú ý, rồi tưởng tượng sẽ có một ngày tôi được bắn vụt lên bầu trời thành phố như những chùm pháo hoa rực rỡ. Chúng hầu như đã trở thành một lý tưởng sống của tôi, một lý do đáng để tiếp tục tồn tại. Điều này có quan hệ tới Thượng Hải nơi tôi ở. Thượng Hải luôn phiêu lãng trong lớp sương mù xam xám và vô số lời đàm tiếu trĩu nặng, còn có cả cảm giác ưu việt được kế thừa từ thời kì thực dân. Cái cảm giác ưu việt đó luôn kích thích đứa con gái nhạy cảm và kiêu ngạo như tôi. Tôi vừa yêu vừa hận nó. Nhưng dù sao chăng nữa, tôi mới chỉ hai mươi lăm tuổi. Một năm trước, tôi vừa xuất bản một tuyển tập truyện ngắn tuy không kiếm mấy tiền, song mang lại danh tiếng (có cả độc giả nam giới gửi thư kèm theo những tấm hình gợi tình cho tôi). Ba tháng trước, tôi bỏ nghề phóng viên ở một tờ tạp chí. Và giờ đây, tôi mặc mini zuýp làm hầu bàn trong một tiệm cà phê có tên Lục Đế. Một chàng trai tuấn tú, dong dỏng luôn ghé qua tiệm. Mỗi lần anh ngồi nhâm nhi cà phê, đọc sách cũng mất tới nửa ngày. Tôi rất thích quan sát những nét biểu cảm nho nhỏ và từng hành động của anh. Dường như anh cũng biết tôi đang quan sát, nhưng không bao giờ hé răng. Mãi tới một hôm, anh chuyển tới một mảnh giấy, bên trên có dòng chữ “Anh yêu em”, kèm theo tên và địa chỉ. Tôi đã bị hớp hồn bởi vẻ đẹp mông lung khó nắm bắt của chàng trai tuổi Mão hơn tôi có một tuổi này. Cái đẹp đó bắt nguồn từ vẻ kiệt sức và nỗi khát khao được yêu của anh. Tuy xem ra hai chúng tôi thuộc hai típ người khác hẳn nhau, tim tôi vẫn đập rộn, người bừng bừng. Cả thế giới trong mắt tôi như một trái cây mọng nước, đang chờ đợi bị cắn ngập một miếng. Còn anh vẫn im lặng u sầu. Đối với anh, cuộc sống như thể miếng bánh kem tẩm độc, càng ăn càng trúng độc nặng thêm. Song sự khác biệt đó chỉ khiến cả hai càng hút vào nhau, y hệt cực Bắc và cực Nam của trái đất không thể chia lìa. Chúng tôi nhanh chóng rơi vào lưới tình. Quen nhau không lâu, anh kể cho tôi một bí mật thuộc nội bộ gia đình. Mẹ anh hiện sống cùng một người đàn ông bản xứ, mở một tiệm ăn Trung Hoa ở thị trấn nhỏ Catex, Tây Ban Nha. Nghe nói bán tôm cua và vằn thắn Trung Quốc ở đó kiếm được bộn tiền. Nhưng bố anh qua đời rất sớm, lại chết bất đắc kỳ tử trong chuyến sang thăm vợ chưa đầy một tháng. Trong giấy khám nghiệm tử thi ghi rõ “nhồi máu cơ tim”. Tro người chết được mang về nước bằng máy bay McDonnell Douglas. Anh còn nhớ hôm đó nắng vàng rực rỡ, bà nội thấp bé khóc lóc như mưa ở phi trường. “Bà nội luôn khẳng định đó là một vụ mưu sát. Bố anh chưa bao giờ mắc bệnh tim. Đó là do mẹ anh hại chết bố anh. Bà nội nói mẹ anh ở đó đã có người đàn ông khác và cùng hắn đồng mưu giết chồng”. Anh có tên Thiên Thiên, nhìn chằm chằm vào tôi bằng ánh mắt quái dị. “Em có tin không? Tới giờ, anh vẫn chưa làm rõ rút cục mọi chuyện ra sao. Có thể đó cũng là sự thật. Nhưng mỗi năm mẹ gửi cho anh rất nhiều tiền. Anh luôn phải dựa vào chúng để sống”. Anh lặng lẽ nhìn tôi. Câu chuyện li kì đó thoắt một cái úp chụp lên tôi. Tôi vốn là một đứa con gái luôn dễ bị xúc động bởi bi kịch và âm mưu. Hồi còn theo học tại khoa Văn trường Đại học Phúc Đán, tôi đã có quyết tâm trở thành một nhà văn chuyên viết tiểu thuyết khiến độc giả phải rung động. Trong đầu tôi luôn nhảy nhót các từ ngữ như âm mưu, tình dục, độc dược, điên rồ, ánh trăng... Tôi dịu dàng ngắm nghía khuôn mặt đẹp đẽ nhưng yếu ớt của anh, hiểu ra nỗi muộn phiền hiếm có trên người anh từ đâu tới. “Theo thời gian, cái bóng của chết chóc chỉ càng dày thêm. Cuộc sống hiện nay của anh và chuyện cũ vỡ nát kia vĩnh viễn chỉ cách nhau một lớp kính mỏng trong suốt”. Tôi nói ý đó với anh. Mắt anh chợt ướt đẫm, một tay nắm chặt tay kia. “Nhưng giờ đây anh đã tìm được em. Anh quyết định tin em, sống cùng em”, anh nói, “Đừng tò mò về anh, cũng đừng bao giờ lập tức rời bỏ anh”. Tôi dọn tới sống cùng Thiên Thiên ở trong một chung cư lớn ba phòng ngủ tại khu ngoại ô phía Tây thành phố. Anh sắp xếp đồ đạc rất đơn giản, dễ chịu, một cái ghế salông đặt sát tường mua từ Ikea về, lại có cả một cây đàn piano hiệu Straus. Phía trên cây đàn treo một tấm tranh tự họa, đầu anh trông như nhô từ dưới nước lên. Nói thật, tôi không thích khu dân xung quanh chung cư. Hầu như con đường nào cũng bẩn thỉu. Hai bên đường chen chúc những mái nhà thấp tì, xấu xí, biển quảng cáo hoen gỉ, đống rác bốc mùi hôi thối, và cái cột điện thoại công cộng mỗi lần mưa lại dột lênh láng như trong phim “Titanic”. Từ cửa sổ nhìn ra, tôi không tài nào bắt gặp nổi một cái cây xanh tươi, một bóng dáng đàn ông đẹp trai hoặc đàn bà tươi trẻ. Bầu trời sạch tinh, như thể không nhìn thấy tương lai.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Baby Thượng Hải PDF của tác giả Vệ Tuệ nếu chưa có điều kiện. Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Bà Xã Triệu Đô Mua Một Tặng Một (Thái Nha Nhi)
Trình An Nhã đưa cậu con trai thiên tài Ninh Ninh về nước, bị con trai sắp xếp đến tập đoàn quốc tế MBS làm thư ký cho Diệp Trân. Sau hàng loạt thử thách và biến cố, hai người dần dần nảy sinh tình cảm. Trong một lần tình cờ, Diệp Trân biết được Ninh Ninh chính là con trai của mình. Lúc này, hai nhà Diệp, Dương xảy ra tranh chấp lớn. Vì con trai, Diệp Trân đưa ra đề nghị kết hôn thử với Trình An Nhã, bắt đầu cuộc sống chung giữa hai người. Không ngờ đến khi Diệp Trân và Trình An Nhã yêu nhau sâu đậm thì phát hiện ra hai người lại là anh em họ. Louis đến thành phố A, tình cờ phát hiện ra Trình An Nhã giống hệt người vợ quá cố của mình. Ông xen vào cuộc tranh chấp giữa hai nhà Diệp, Dương. Nhưng đến khi thấy Trình An Nhã bị thương trước mặt mình, Louis bỗng chốc tỉnh ngộ. Trong đại hội cổ đông của tập đoàn quốc tế MBS ông bất ngờ quay mũi giáo về phía nhà họ Diệp, Diệp lão gia thất thế, MBS đổi tên thành tập đoàn quốc tế An Ninh… Trên đường đi thử áo cưới, Diệp Trân nhớ lại câu chuyện của bảy năm về trước, hóa ra khi đó anh đã yêu cô từ cái nhìn đầu tiên. *** Hôn lễ sẽ được tổ chức vào ngày 10 tháng 10, thập toàn thập mỹ. Tháng 9, váy cưới Diệp tam thiếu đặt ở bên Pháp đã được đưa đến studio, anh có một cuộc họp, Trình An Nhã và Ninh Ninh đến thử váy trước. Váy cưới rất tinh mỹ, thiết kế eo cao, thân dưới là từng lớp bồng bềnh như tuyết phủ, tựa như từng lớp sóng trắng xô nhau trên biển, đường cắt may tinh xảo, điểm xuyết trên đăng ten là những viên kim cương nhỏ xíu, đều có tác dụng tôn thêm vẻ quý phái, mặc lên người Trình An Nhã tạo nên nét đẹp tinh tâm động phách. Bộ váy cưới này dường như được thiết kế riêng cho cô vậy, tôn lên khí chất trầm tĩnh, rạng người trên người cô, một nhà tạo mẫu tóc thiết kế diểu tóc cho cô, đeo thêm sợi dây chuyền và khuyên tai ngọc trai, trông cô càng đẹp đến choáng ngợp. Ninh Ninh trầm trồ thốt lên tiên nữ, đẹp quá đi mất. “Mami của con, mami đúng là quá đẹp!” Ninh Ninh nịnh nọt ôm lấy Trình An Nhã, không ngớt khen cô đẹp, “Mami, mami lấy con đi!” “Được thôi, con xử lý daddy của con đi, mami sẽ lấy con.” Cô mỉm cười, cũng rất thích bộ váy cưới này. Ninh Ninh nhoẻn cười, ánh mắt phun ra mấy hình trái tim, tiểu vũ trụ bừng cháy, nắm chặt tay, “Vì mami yêu quý, con sẽ xử lý daddy.”Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Bà Xã Triệu Đô Mua Một Tặng Một PDF của tác giả Thái Nha Nhi nếu chưa có điều kiện. Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Bà Xã Ngọt Ngào: Hàng Tỉ Ấm Áp Kết Hôn Ngày Thứ 7 (Hữu Yêu)
Năm cô ba tuổi đã định chung thân, mười tuổi mang nụ hôn đầu đời đi dâng hiến, hai mươi tuổi làm bảo vệ cho tổng giám đốc anh. Như vậy trúc mã còn bị người khác cưỡi chạy thì mấy năm học võ của cô cũng bỏ đi rồi. Vốn tưởng rằng cô là người đè ép trúc mã nhưng đáng buồn rằng, người bị áp bức từ đầu đến cuối đều là cô.***Lãnh Tư Thần toàn bộ buổi sáng đều thất thần ngồi trên ghế xoay, rất nhiều lần muốn đem Hạ Úc Huân kêu lên hỏi chuyện, lại đành nén xuống. Rốt cuộc, ngay lúc Annie lại đưa cà phê, Lãnh Tư Thần lạnh mặt hỏi một câu: “Hạ Úc Huân đâu?” Annie lập tức thật cẩn thận mà trả lời: “Cô ấy vẫn chưa tới.” Nếu Tiểu Hạ tới, loại nhiệm vụ nguy hiểm này còn phải giao cho một người yếu đuối như cô sao? “Cái gì?” Lãnh Tư Thần mặt lạnh nhăn mày. Nha đầu kia gần đây càng lúc càng làm càn, Tư Triệt đã trở lại, liền có thể hoàn toàn không đem mình để vào mắt sao? Tưởng tượng đến cô hiện tại có thể đang ở chỗ Tư Triệt, anh liền có cảm giác buồn bực đến không thở nổi. Lúc này, điện thoại nội bộ vang lên. Lãnh Tư Thần tâm tình bực bội nhận cuộc gọi:“A lô.”Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Bà Xã Ngọt Ngào: Hàng Tỉ Ấm Áp Kết Hôn Ngày Thứ 7 PDF của tác giả Hữu Yêu nếu chưa có điều kiện. Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Ba Vạn Dòng Tình Thư (Lệ Tiêu)
Lệ Tiêu thật sự dũng cảm. Trong muôn vàn đề tài về ngôn tình, cô đã chọn viết về một lĩnh vực nửa sáng nửa tối: văn học mạng. Nửa sáng chính là, bằng câu chuyện này, Lệ Tiêu đã cho độc giả hiểu rõ công việc, cách thức vận hành, những khó khăn và niềm vui của những người múa cùng con chữ. Nhưng nửa tối còn lại, cũng chính là sự thật trần trụi của cái nghề nghiệp vốn nổi tiếng là bạc bẽo này. Là sự đố kị đến từ những người đã từng cùng chung lý tưởng và đam mê, là sự chèn ép của nhà xuất bản đối với tác giả mới, là sự hủy hoại đến từ cư dân mạng bị dắt mũi, là những lúc băn khoăn và do dự đối với lựa chọn của bản thân người viết chữ. Thật lòng mà nói, những câu chuyện mang tính thực tế và thời sự như thế này, sẽ không thu hút độc giả bằng những đề tài “hot” khác, nhưng đọc để hiểu rằng, những con chữ đến được với chúng ta, đã phải trải qua một quãng đường chông gai như thế nào và chủ nhân của những con chữ đó, họ đã trăn trở với bản thân đến thế nào. Câu chuyện “Ba vạn dòng thư tình” viết về một nữ tác giả có bút danh Ngọc Ly. Thế nhưng, cái bút danh này, sau khi tạo ra một cơn sóng mạnh mẽ bằng một bộ tiểu thuyết, thì cũng ngay sau đó không thể sử dụng được nữa. Bởi vì, bằng một cách mờ ám nào đó, cái tên Ngọc Ly bị vướng vào một nghi án đạo nhái vô cùng xác thực. Lúc bấy giờ, cô bắt buộc phải tuyên bố gác bút và trở về với tên thật của mình, Tạ Thanh. Nếu là một tác giả nào khác, bằng năng lực của mình, Tạ Thanh hoàn toàn có thể dùng một bút danh mới làm lại từ đầu và đạt được thành công như vậy. Nhưng cô đã không làm thế. Tạ Thanh lựa chọn tin tưởng pháp luật, lựa chọn tin tưởng công lý. Nhưng chỉ là một tác giả trẻ mới nổi trên mạng, lại bị nhà xuất bản chèn ép một cách thô bạo, Tạ Thanh vốn không đủ điều kiện để nhờ pháp luật can thiệp vào sự việc của mình. Cho nên, lựa chọn hiện tại của cô là tìm đến công việc viết hộ. Thật ra, đây cũng chính là một mảng xám của văn học. Ai có thể đảm bảo nhà văn luôn có cảm hứng để viết? Nhất là khi họ đã trở nên có tiếng tăm, yêu cầu của độc giả cũng trở thành một loại áp lực. Cho dù tâm trạng của bạn cực kỳ tồi tệ, nhưng vẫn phải gõ ra những câu chữ đầy màu hồng hạnh phúc? Trong lúc bạn đang tận hưởng niềm vui tột cùng, lại vẫn phải viết ra một phân đoạn đầy nước mắt? Tác giả cũng chỉ là con người, cho nên cũng có lúc, họ thật sự bất lực. Vì thế, mới cần đến những người như Tạ Thanh, không cần tiếng tăm, không cần ai biết đến, chỉ cần có tiền. Thế giới vốn đáng sợ như vậy đấy, thật thật giả giả luôn tồn tại song song không hề tách rời. Và con người ta, chỉ tin vào những gì mà mình muốn tin, vốn dĩ không hề quan tâm đâu mới là sự thật. Không phải tự nhiên mà Tạ Thanh chỉ bằng một tác phẩm đã có thể trở nên nổi tiếng, cô thực sự có tài. Chính vì vậy, công việc viết hộ này không thể che lấp hào quang của cô, cho dù cô vẫn luôn núp trong bóng tối. Người cảm thấy hứng thú với tác phẩm của Tạ Thanh ngoài độc giả, người thuê cô viết hộ, ông chủ của phòng làm việc, còn có một nhân vật mà Tạ Thanh không hề ngờ tới, Lục Thành. Lục Thành là tổng giám đốc của một công ty truyền thông văn hoá, nói một cách dễ hiểu chính là đơn vị đại diện cho tác giả. Xuất phát điểm của Lục Thành cũng là một người làm văn học nhưng anh không phải tác giả. Anh chọn một công việc ở tầm cao hơn, kết hợp kinh doanh và văn học, mang lại môi trường làm việc tốt nhất cho tác giả. Tìm kiếm tài năng, cung cấp tài nguyên để thay mặt tác giả mang đến những tác phẩm chất lượng nhất đến với thế giới. Nhưng cũng chính vì có cùng xuất phát điểm với họ, Lục Thành mặc dù làm kinh doanh nhưng không hề chèn ép các tác giả vốn không hiểu lắm về thị trường, anh tôn trọng và tuyệt đối hiểu rõ mối quan hệ này là tương quan, chứ không phải là kiểu ban ân huệ giống như các đơn vị xuất bản vẫn làm. Chính vì như vậy, đứng trước một tài năng như Tạ Thanh, anh vô cùng thưởng thức cùng cảm giác tò mò. Vì sao một cô gái bé nhỏ như vậy lại kiên cường muốn đòi lại công lý cho bản thân? Vì sao phản ứng của cô đối với mọi thứ đều là lạnh lùng và hờ hững? Ngay cả khi đối mặt với thành ý của anh, cô cũng luôn xù lông lên như một con nhím nhỏ như vậy? Bắt đầu từ những cảm giác thú vị này, Lục Thành bằng cách này hay cách khác, dần dần đưa Tạ Thanh đến gần với mình. Anh tin đôi cánh của anh đủ lớn, để có thể che chở cho cô, cũng có thể mang cô bay lên thật cao. Nhưng điều anh cần phải làm, chính là khiến cho Tạ Thanh cũng tin tưởng như vậy. Giống như Lục Thành từng nói, mỗi khi nhìn thấy cô xù lông như một con nhím nhỏ, anh đều có cảm giác muốn ghim một trái táo vào chiếc gai nhọn của cô. Cuối cùng, anh đã làm được. Bắt đầu từ vụ kiện đầu tiên với nhà xuất bản đã từng chèn ép cô, cho đến vụ kiện cuối cùng lấy lại danh dự cho bút danh Ngọc Ly của cô, mỗi một sự việc cùng cô đối mặt, Lục Thành đã thực sự ghim từng trái táo trên từng chiếc gai nhọn của Tạ Thanh. Cho đến khi nhìn lại, trên người Tạ Thanh lúc này đã không còn phòng bị đối với anh nữa, anh mới nhẹ nhàng ôm cô vào lòng. Ở bên nhau rồi mới biết, không chỉ có Lục Thành mới có thể bảo vệ cho Tạ Thanh, một khi cô đã lựa chọn tin tưởng, anh liền có thể trải nghiệm cảm giác được một cô gái nhỏ bé nhưng mạnh mẽ kiên cường cùng anh vượt sóng gió. Không có quá nhiều phân đoạn tình cảm, không có những tình tiết lãng mạn mà độc giả mong chờ, suốt “Ba vạn dặm thư tình" chính là một hành trình. Hành trình đi tìm công lý cho Tạ Thanh, hành trình tìm hiểu về công việc viết chữ, hành trình đến với độc giả của những tác phẩm dưới mọi hình thức,... Hiện thực là thế, tàn khốc là thế, nhưng cũng nhân văn là thế. Cuộc sống muôn màu, luôn có mảng sáng mảng tối, nhưng giữa những con người chỉ nghĩ đến lợi ích của bản thân, cũng vẫn còn những người như Tạ Thanh và Lục Thành. Anh có điều kiện giúp đỡ cô, khi cô vững vàng rồi lại tiếp tục giúp đỡ những người cũng từng rơi vào tình huống giống như mình. Văn học là nghệ thuật, người làm nghệ thuật chính là nghệ sĩ, nhưng nghệ sĩ cũng là con người. Chúng ta thưởng thức tài năng của họ, vậy thì, xin hãy giống như Lục Thành và những người làm việc cùng với anh, nếu có thể trao đi yêu thương, xin đừng ngại ngần.***"Hôm nay vừa khéo tôi có qua bên đó." Lục Thành ngừng lời một chút, "Buổi tối có rảnh không? Tôi mời cô ăn cơm." Tạ Thanh: "Ngại quá, buổi tối chúng tôi làm tiệc chia tay cho Đinh Nhất Phàm và Đào Nhiên rồi." Lục Thành lại nói: "Thế trưa nay thì sao?" Tạ Thanh cau mày. Hai người không quen biết lại càng chẳng có quan hệ hợp tác gì. Lục Thành bỗng dưng mời cơm, cô cảm thấy thật khó hiểu. Thấy khó hiểu thì hỏi thẳng luôn: "Vì sao mời tôi ăn cơm?" Bên kia im lặng một chút, loáng thoáng nghe như có tiếng cười. Giọng nói trở nên thong thả ung dung: "Trước đây cảm thấy Tạ tiểu thư rất khách khí, sao lần này người ta thực sự giúp thì lại chẳng khách khí mấy nữa vậy? Hôm đó tôi đạp cửa giúp cô, chờ ở bệnh viện hơn hai tiếng đồng hồ, còn đóng tiền đặt cọc giúp, cô không định trực tiếp nói tiếng cảm ơn trước mặt tôi sao?" Tạ Thanh im lặng. Mặc dù lý do kiểu "bắt cóc đạo đức" này nghe hơi khó chịu nhưng lại khó mà phản bác nổi. *bắt cóc đạo đức: đem những tiêu chuẩn đạo đức quá cao, không thực tế ra để ép buộc, tấn công người khác, tác động đến hành vi của người khác nhân danh đạo đức. Thế là, cô gật đầu: "Vậy tôi mời khách." Chỉ trong chớp mắt, cô bỗng cảm thấy cảm xúc của cái nhìn sau lưng trở nên dữ dội hơn hẳn. Giọng người trong điện thoại cực kỳ mệt mỏi: "Không cần, cô bỏ công chọn nhà hàng là được, lát tôi sẽ qua phòng làm việc đón cô." Nói xong, không cho cô nói thêm gì đã cúp máy mất. "..." Tạ Thanh đứng đực ra bó tay một hồi rồi gửi tin nhắn vào số di động của anh ta: "Tôi không có ở phòng làm việc, hôm nay tất cả mọi người ra ngoài chơi." Sau đó gửi địa chỉ chi tiết và tên quán đang ở cho anh ta. Mấy giây sau, Lục Thành nhắn lại: "Nhận được rồi".Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Ba Vạn Dòng Tình Thư PDF của tác giả Lệ Tiêu nếu chưa có điều kiện. Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.