Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tình Biến

Warning (Nhắc nhở thân thiện)!!! Truyện bao gồm nhiều cảnh nóng 18+, có động chạm đến một vài vấn đề đạo đức. Hãy chắc chắn bạn chịu được nhiệt trước khi nhảy hố hoặc đọc tiếp review này. Không hoan nghênh các thành phần tò mò khi chưa đủ tuổi và những người thích đọc truyện sạch, thích nói chuyện đạo đức. ^^ Chắc hẳn các bạn fan của Thần Vụ Quang đã quá quen thuộc với phong cách của tác giả này – nam chính có mặt dày hiếm thấy, chuyên đi xen vào chuyện tình cảm của người khác, thậm chí làm đủ trò để đập chậu cướp bông. Còn các bạn yêu thích truyện có tí tình tiết gay cấn và máu chó vừa phải thì cũng có thể thử nghiệm phong cách truyện của tác giả này. ^^ La Duyệt Kỳ là một nhân viên hết sức bình thường làm việc trong đài truyền hình, có bạn trai Kim Đào là vận động viên đội bóng thành phố. Hai người quen nhau gần 5 năm, cũng chuẩn bị làm đám cưới. Vì tính chất công việc, Kim Đào thường xuyên phải đi tập huấn xa nhà.  Câu chuyện bắt đầu trong một lần La Duyệt Kỳ đến thăm Kim Đào, trên đường tình cờ gặp thầy giáo cũ của mình – Vu Đức Thăng, bèn đứng lại trò chuyện. Sau đó chỉ 20 phút, thầy Vu nhảy lầu tự sát. La Duyệt Kỳ được mời lên phòng cảnh sát lấy lời khai, và mọi nghi ngờ đổ dồn vào cô. Kể từ ngày đó, cuộc sống của La Duyệt Kỳ rơi vào bế tắc. Cô bị nghi ngờ có quan hệ bất chính với thầy Vu, bị báo chí truy đuổi gắt gao, đồng nghiệp tẩy chay, cảnh sát thường xuyên “hỏi thăm”. Bạn trai Kim Đào của cô tính cách nóng nảy, càng không giải quyết được việc mà chỉ làm nó trầm trọng hơn.  Đúng lúc nước sôi lửa bỏng ấy, một vị cứu tinh từ trên trời đột nhiên rơi bùm xuống trước mặt La Duyệt Kỳ, chính là nam chính của chúng ta, Mạc Duy Khiêm. Lúc đầu dưới danh nghĩa điều tra viên từ tỉnh, Duy Khiêm đã tiếp xúc với Duyệt Kỳ và vụ án của thầy Vu. Anh dần dần phát hiện ra sơ hở từ chính những người đồng nghiệp của Duyệt Kỳ, và vụ án tự tử của thầy Vu còn có liên quan đến rất nhiều người “quyền cao chức trọng”, mà Duyệt Kỳ chỉ xui xẻo trở thành con tốt thí của họ. Với năng lực của mình, nam chính “bàn tay vàng” từng bước lật bỏ bức màn bí mật trong vụ án, cũng từng bước có thiện cảm với cô gái tên Duyệt Kỳ hơn.  Nhưng Duyệt Kỳ là hoa đã có chậu, một cái chậu nóng tính và nông nổi, cũng hơi ngốc nghếch. Cái chậu Kim Đào ghen bóng ghen gió với nam chính, tuy nhiên hào quang nam phụ đã làm cho anh mắc phải những sai lầm rất ngớ ngẩn, đánh mất niềm tin của nữ chính. Cuối cùng cộng thêm sự “bơm đểu” của Mạc Duy Khiêm, nữ chính cũng quyết định ra án tử với nam phụ, từ bỏ cuộc chơi, chính thức chia đôi ngả đường. Và nam chính “bàn tay vàng” cứ thế điềm nhiên chiếm lấy người đẹp thôi.  Tổng hợp vài câu nói bất hủ của nam chính Mạc Duy Khiêm: “Duyệt Kỳ, cô bé ngốc này, em đã đi đến bước này thì không có đường lui nữa rồi, bất kể sau này em có hối hận hay không thì từ bây giờ chúng ta sẽ bị trói buộc vào nhau!” “Bây giờ em đã có anh nuôi rồi, có công việc hay không cũng không ảnh hưởng gì. Thẻ tiền lương của anh cho em, kèm theo một cái thẻ phụ nữa, đừng có tiết kiệm làm gì cả.” “Bài học đầu tiên trong đời anh là em cho, lần đầu tiên của em cũng là cho anh, hai ta đúng là trời sinh một cặp.” Nam chính Mạc Duy Khiêm là một ông lớn, tính cách có phần hơi coi trời bằng vung, nhưng từ khi gặp nữ chính thì như bong bóng xì hơi. Sau khi chân chính chiếm được người đẹp, anh nâng nàng lên tận trời, cung phụng chỉ thiếu nước gọi một tiếng “bà chủ”. Trích dẫn: “Duyệt Kỳ, em có đói bụng không, đồ ăn nhiều lắm, em cũng ăn một chút đi?” “Em đã ăn rồi, các anh cứ ăn đi, mặc kệ em.” La Duyệt Kỳ nói luôn, cả đầu cũng không ngẩng lên. Lại thêm một lát: “Duyệt Kỳ, em xem máy tính một lát rồi nghỉ đi, nếu không mắt sẽ mệt mỏi.” Lúc này La Duyệt Kỳ không thèm để ý đến Mạc Duy Khiêm nữa. “Duyệt Kỳ, chiếc ví em đưa anh anh đã đổi rồi, em nghỉ ngơi chút đi, trà này rất khá, em nếm thử đi.” Cuối cùng La Duyệt Kỳ cũng ngẩng đầu, liếc nhìn Mạc Duy Khiêm một cái: “Có thể đổi phòng cho em không, nếu không em không thể yên tĩnh làm việc được.” Mạc Duy Khiêm lập tức nói: “Nơi này không tốt ư? Dĩ nhiên là có phòng rồi, anh đưa em đi.” Phần điều tra phá án tuy kéo dài suốt 2/3 độ dài truyện nhưng không thực sự hấp dẫn cho lắm. Còn phần tình yêu của nam nữ chính chỉ có thể tóm gọn trong hai từ: sủng, ngọt. Nữ chính không bánh bèo nhưng cũng hơi mập mờ trong chuyện tình cảm, còn nam chính tuy đôi lúc được tác giả buff nhưng không quá lố, lại siêu cấp mặt dày và siêu yêu chiều bạn gái. Như đã nói ở đầu, truyện 18+ nên là có kha khá cảnh nóng bỏng, bà con cần chuẩn bị khăn giấy lau máu mũi thường xuyên. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ. ^^  ------------------ Review by Huyên Chiêu Nghi - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Thứ sáu, cuối cùng thì La Duyệt Kỳ cũng có ngày được nghỉ ngơi, cô đã không được nghỉ gần một tháng rồi, không chỉ cha mẹ lo lắng cho thân thể cô mà bạn trai cô – Kim Đào chỉ cần rảnh rỗi cũng sẽ mời cô đi ăn một bữa tiệc lớn để bồi bổ thân thể. Hôm nay cô đã sớm hẹn với Kim Đào, trước tiên đi mua cho mẹ kính viễn thị, sau đó mới tới đội tìm Kim Đào. Kim Đào là đội viên đội bóng thành phố, vì ngày mai có trận đấu nên chiều nay phải tới sân bóng trong thành phố để huấn luyện, tuy rằng Kim Đào chỉ là người dự bị trong đội nhưng thu nhập không tồi, cho dù sau này rời khỏi đội bóng cũng có thể làm ăn nhỏ, không cần buồn rầu lo lắng về công việc. Thời điểm La Duyệt Kỳ học đại học, được các bạn rủ đến căn cứ huấn luyện cầu thủ, chính lần đó cô đã kết bạn với Kim Đào, hai người quen nhau gần 5 năm rồi. Ban đầu cha mẹ cô còn chê Kim Đào là cầu thủ không có văn hóa, không có tương lai, nhưng mà về sau thấy phản đối cũng chẳng có tác dụng gì, lại thấy cô vẫn đang đi học, sau khi tốt nghiệp thì tình cảm chắc cũng chẳng còn lại bao nhiêu nên cũng không quản nhiều, chỉ nghiêm cấm hai người không được vượt rào. Đến khi La Duyệt Kỳ tốt nghiệp xong, công việc cũng kiếm được nhưng tình cảm hai người vẫn rất tốt đẹp, hơn nữa mấy năm nay Kim Đào biểu hiện rất tốt, cha mẹ La Duyệt Kỳ cũng biết không quản được nhưng vẫn ôm hy vọng, cho nên vô cùng cường điệu mà cảnh cáo, chưa kết hôn không được ở cùng, hai người cũng đều tuân theo, mà Kim Đào luôn ra khỏi thành phố để huấn luyện, cũng vẫn an bình vô sự. Nhưng Kim Đào cũng nói, sau nửa năm nữa hai người đăng ký rồi sẽ bàn đến chuyện sống chung, dĩ nhiên là La Duyệt Kỳ đồng ý, sau khi đăng ký thì hai người là vợ chồng rồi, lúc đó cha mẹ cũng không còn lý do mà ngăn cản nữa. Đi đến ngã tư đường, La Duyệt Kỳ đứng chờ đèn xanh, đột nhiên thoáng nhìn thấy một người. “Thầy Vu!” La Duyệt Kỳ đi tới bên một người đàn ông trung niên “Duyệt Kỳ, sao em lại ở đây?” Người được gọi là Thầy Vu hỏi. La Duyệt Kỳ cười cười nói: “Em đến tiệm kính mắt đối diện mua cho mẹ em cái kính viễn thị, còn thầy đi đâu vậy ạ?” Vu Đức Thăng là giáo viên chuyên ngành ở đại học của La Duyệt Kỳ, trong trường đối với cô khá tốt, sau đó Vu Đức Thăng lại bị điều đến làm việc ở Đài Truyền Hình, khi La Duyệt Kỳ tốt nghiệp tới Đài Truyền Hình thực tập thì Vu Đức Thăng cũng giúp đỡ không ít lần, còn mất công giúp cô chuyển sang chính thức. Vì vợ của Vu Đức Thăng chính là phó đài truyền hình, nên lời nói của ông rất có trọng lượng, về chuyện này thì La Duyệt Kỳ vĩnh viễn phải mang ơn Vu Đức Thăng, nên biết rằng ở chỗ nhỏ bé này của họ, một suất biên chế chính thức vào Đài Truyền Hình cũng phải tranh nhau đến vỡ đầu. “Thầy đến công ty bảo hiểm bàn chút chuyện.” Vu Đức Thăng chỉ tòa nhà cao tầng bên cạnh. La Duyệt Kỳ nghe xong thì gật đầu nhưng mà lại nghĩ đến chuyện đã sáu giờ tối thứ sáu rồi, công ty bảo hiểm không làm việc, thầy đi tới có thể làm gì chứ? Nhưng mà hỏi thêm thì cũng không tốt lắm. “Thầy phải đi đây, em bận gì thì cũng đi đi. Đúng rồi, thầy có chút tin tức muốn em xem qua một chút, thứ hai trả thầy là được.” Thoạt nhìn Vu Đức Thăng dường như không yên lòng, vừa nói mấy câu liền giao cho La Duyệt Kỳ mấy thứ, La Duyệt Kỳ tưởng hắn có chuyện quan trọng, cũng sợ mình làm chậm trễ việc của thầy nên đón lấy bài viết rồi vẫy tay tạm biệt. Lúc vào tiệm kính, người hơi đông, La Duyệt Kỳ phải đợi hơn 20’ mới mua được kính. Mời các bạn đón đọc Tình Biến của tác giả Thần Vụ Quang.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Thiên Hậu Pk Nữ Hoàng
Warning: truyện không dành cho thanh niên nghiêm túc, quan trọng hóa quan hệ đạo đức và nhân sinh quan. ………… Ở hiện tại Âu Dương Tuệ Như có thể được gọi là thiên hậu trong giới showbiz. Cô thông minh, xinh đẹp, thành công và đặc biệt có trí nhớ rất tốt. Những kịch bản phim bình thường chỉ cần đọc qua một lần là cô đã có thể nhớ các tình tiết, nhân vật đến 70-80%. Trong một lần đọc và góp ý cho kịch bản đầy cẩu huyết của cô em gái mình, Âu Dương Tuệ Như ấy vậy mà xuyên không vào chính cái kịch bản đầy máu chó đó, và càng thê thảm hơn nữa khi nàng vậy mà lại nhập vào nữ phụ hi sinh đáng thương nhất trong kịch bản – Thái Tử Phi. Vị thái tử phi trong kịch bản này có gì đáng thương? Vậy thì phải quay lại nói từ trong kịch bản gốc:   Nữ chính Giang Ánh Nguyệt và em trai Lưu Văn Thanh vốn là công chúa và thái tử tiền triều, vì ôm mối hận nước thù nhà mà lập kế hoạch từng bước mê hoặc quân tâm. Giang Ánh Nguyệt từ một cung nữ hầu bên cạnh hoàng đế Hoàng Nhan Bất Phá, sau vài lần cứu mạng vua và thể hiện tài năng thì dần trở thành nữ quan rồi hoàng quý phi, cuối cùng ả ta giết luôn Hoàng Nhan Bất Phá, đưa con mình lên ngôi, còn mình thì buông rèm chấp chính. Chị gái thì mê hoặc vua, em trai thì mê hoặc thái tử, khiến cho hắn đến chết vẫn bảo vệ y. Quả là song kiếm hợp bích, kế hoạch sẽ thật viên mãn thật hoàn hảo nếu cuối kịch bản Lưu Văn Thanh không bị vị thái tử phi Âu Dương Tuệ Như này cắn chết. Giang Ánh Nguyệt ôm hận, ra lệnh chặt tay, chặt chân thái tử phi, biến nàng thành người heo, ngày ngày tra tấn đến cuối đời. Đã biết trước như vậy thì làm sao Âu Dương Tuệ Như lại có thể để cho mình rơi vào tình cảnh thê thảm như kịch bản được, thế là cô từ từ lên kế hoạch, nhân lúc nữ chính trong kịch bản Giang Ánh Nguyệt chưa đi những bước đầu tiên, cô sẽ phá tan tành kế hoạch của ả ta. Gì chứ giành vai, giành thoại là nghề của thiên hậu cô cơ mà. Kế hoạch của Âu Dương Tuệ Như cũng rất đơn giản. Xây dựng cho mình một cứ địa và chỗ dựa vững chắc, tiêu diệt hai tỷ đệ Giang Ánh Nguyệt, xong viện một cái cơ nào đó để hòa ly với thái tử rồi ra khỏi cung. Vậy thử hỏi ai trong triều đại này là chỗ dựa vững chắc nhất? Ngoài trừ phụ thân nàng thì câu trả lời chính là hoàng thái hậu và hoàng đế Hoàng Nhan Bất Phá. Thế là Âu Dương Tuệ Như từng bước đi lấy lòng hai đại quan trong hoàng cung kia. Vừa lấy lòng hai vị cao cao tại thượng kia, Âu Dương Tuệ Như cũng không quên phá “các tình tiết” thể hiện tài hoa hay cứu giá của Giang Ánh Nguyệt, khiến cho ả vô cùng thảm hại. Nhưng Âu Dương Tuệ Như lại không biết rằng, tính cách cũng như cách “diễn như không diễn” của mình đã hoàn toàn thu hút ánh nhìn cũng như cướp đi trái tim của người mang danh là "cha chồng" của nàng _ Hoàng Nhan Bất Phá. Hoàng Nhan Bất Phá nổi tiếng là kẻ máu lạnh vô tình, sát phạt không thương tiết, cái gì hắn đã nhìn trúng thì bằng mọi giá sẽ cướp về cho bằng được. Điển hình như đối với tình cảm bất thường hắn dành cho “con dâu hờ” của mình cũng không ngoại lệ. Lại nói Hoàng Nhan Bất Phá không phải là một kẻ đầu óc cơ bắp, hắn rất biết nhẫn nhịn, từng bước từng bước lên kế hoạch dẹp bỏ các chướng ngại xung quanh và đưa con mồi thái tử phi vào trong vòng tay của mình. Nam nữ chính truyện này được buff một chút, mặc dù là cung đấu nhưng âm mưu này nọ lại hết sức bình thường. Vai phản diện thì đúng kiểu bị dìm hàng: vừa ác vừa ngu và kết cục hiển nhiên là bi thảm rồi. Truyện ngọt, thịt thà thì khỏi phải bàn, thích hợp để đọc giải trí. Review by: #Hôn_Quân - fb/ReviewNgonTinh0105 Bìa:#Họa gian phi *Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa Cre pic: Google/huaban *** “Chị, em mới dốc hết tâm huyết viết được một kịch bản mới, cha rất ngạc nhiên và đã đáp ứng em đầu tư vào quay phim. Kịch bản này mà được chuyển thành phim ấy, nhất định sẽ cực kỳ thành công! Người ta nói phù sa không chảy ruộng ngoài, nên nhà biên kịch em đây đã quyết định mời chị đóng nhân vật nữ chính! Thế nào? Em của chị cũng quá tốt với chị đi?” Chú chim cánh cụt với nơ bướm màu hồng không ngừng nhảy nhót trên màn hình máy tính, đồng thời nó phát ra tiếng kêu “tích tích” như bảo người ta mau đến nhìn xem. Âu Dương Thanh đối với âm thanh hối thúc đó làm như không nghe thấy, chỉ lo lau khô mái tóc ướt do vừa tắm xong, tự mình rót một ly rượu vang, bỏ vào thêm vài cục đá, lại từ từ xoay vài vòng rồi nhẹ nhàng nhấp một miếng, xong hết thảy mới thảnh thơi ngồi vào trước máy tính, mở khung hội thoại, đọc hết toàn bộ đoạn tin tức mà cô em gái đáng yêu đã gửi đến rồi nở nụ cười dịu dàng. “Là cha ngạc nhiên hay là sợ bị em quấy rầy nên phải lấy tiền tiêu diệt rủi ro? Lần này em lại làm trò gì khiến cha đồng ý bỏ vốn đầu tư?” Ngón tay trắng nõn gõ lách cách một loạt chữ, dội gáo nước lạnh vào sự hưng phấn của đối phương. Phía bên kia trầm mặc vài giây rồi mới gửi đến một biểu tượng bùng bổ giận dữ, nhanh chóng giải thích: “Tuy rằng cha sợ bị em quấy rầy, nhưng bình thường cho dù em quấn lấy thế nào, cha cũng không chịu bỏ tiền ra, sở dĩ lần này đồng ý là bởi vì kịch bản em viết rất tốt!” Âu Dương Thanh ngồi đọc hết phần trả lời rồi bật cười, ngược lại nghĩ đến thái độ luôn cẩn thận khi đầu tư của cha, thế mà lần này lại đáp ứng bé con bỏ tiền ra làm phim truyền hình, có lẽ thật sự coi trọng kịch bản này của con bé. Đương nhiên, khả năng bị con bé này quấy rầy đến điên rồi nên mới chi ra một khoản tiền để yên thân vẫn lớn hơn một chút. “Đưa kịch bản để chị xem thử .” Âu Dương Thanh ôm ấp hy vọng nhỏ nhoi mà đưa ra yêu cầu. “Được rồi! Em lập tức gửi đây!” Đối phương kích động trả lời xong liền gửi tập tin đi. Âu Dương Thanh nhấn nút ‘Nhận’, đợi việc tiếp nhận tập tin xong, lập tức mở kịch bản ra đọc từ đầu đến cuối một lượt. Bởi vì kịch bản này do em gái ruột viết, cô xem rất chậm và cẩn thận, không hề chỉ xem cho có lệ. Bên kia dường như cũng biết hiện tại cô đang chăm chú đọc, im lặng đợi, không hề phát ra nửa điểm hối thúc. Miễn cưỡng đọc hết kịch bản, Âu Dương Thanh xoa xoa thái dương, trong lòng than thở: dù sao lần này cũng có chút tiến bộ, câu chuyện mạch lạc, tình tiết cũng phù hợp ăn khớp. Mời các bạn đón đọc Thiên Hậu Pk Nữ Hoàng của tác giả Phong Lưu Thư Ngốc.
Nương Tử, Vi Phu Bị Người Bắt Nạt
Nếu bạn đã chán ngán với những nam chính cổ đại lạnh lùng bá đạo luôn mang theo sát khí áp bức người đối diện thì có thể bạn sẽ thích nam chính Long Trác Việt của “Nương tử, vi phu bị người bắt nạt”-Chàng ấy ngốc, nhưng thực ra cũng chỉ là quá mức đơn thuần so với thế giới đầy những mưu mô ngoài kia. Nữ chính Nhan Noãn Noãn xuyên không về Thương Nam quốc - một thời đại không có trong lịch sử, vừa mở mắt nàng đã thấy mình đang ngồi trên kiệu hoa đi xuất giá, nàng bị gả cho ngốc vương gia Long Trác Việt. Nhan Noãn Noãn là một cô gái xinh đẹp lại thông minh nhưng bên trong ẩn chứa nội tâm cuồng vọng và mạnh mẽ vô cùng. Tuy ban đầu khi biết mình phải gả cho một ngốc tử xấu xí thì đã ấp ủ kế hoạch bỏ trốn nhưng dần dà nàng bị sự ngây thơ đơn thuần và tình cảm của Long Trác Việt làm cảm động, từ đó bảo vệ phu quân là nhiệm vụ quan trọng nhất của nàng từ khi xuyên không về đây. Cuộc sống vất vả ở hiện đại giúp Nhan Noãn Noãn dễ dàng thích nghi với mọi hoàn cảnh, nàng ấy xuyên không nhưng vẫn tôn trọng lễ giáo ở cổ đại, khiêm tốn và tôn kính với người cần khiêm tốn tôn kính. Nàng không như nữ chính vài truyện khác cứ đem cách sống thoải mái và không tôn ti của mình ở hiện đại mang về cổ đại. Nhưng truyện vẫn có một điểm làm mình thấy cực kì khó chịu khi ở vài chương đầu tác giả cứ cho Nhan Noãn Noãn treo câu “thân là một điệp viên nằm vùng xuất sắc nên…” trên cửa miệng, may mắn là chỉ vài chương đầu tiên lúc mới xuyên qua và là trong suy nghĩ của nàng ấy thôi, nên có thể bỏ qua lỗi nhỏ này ạ.   Lại nhắc đến Long Trác Việt, chàng ấy nổi danh khắp kinh thành nhưng không phải nổi danh vì tài hoa phong nhã hay vì nhan sắc khuynh thành mà chàng nổi danh vì là một vương gia ngốc lại xấu xí như ma quỷ, sống trong sự cười nhạo âm thầm của dân chúng Thương Nam. Nhưng ai biết được phía sau vẻ ngốc nghếch đơn thuần và tấm mặt nạ kinh sợ đó là gì phải không? ☺ Long Trác Việt với khả năng khóc thần sầu, nước mắt như thác trong chớp mắt, nín và thu hồi nước mắt nhanh như phanh xe, bao phen đã khiến Nhan Noãn Noãn thương xót đến mức dấy lên cảm giác phải làm "gà mẹ bảo vệ gà con" ?. Sự phúc hắc của Long Trác Việt thể hiện quá tự nhiên trong các câu nói tưởng vô tư ham học hỏi nhưng thâm độc vô cùng. Chàng là một nam nhân lại thích thêu thùa lại còn thêu cực đẹp khiến người đọc càng theo dõi truyện càng cảm thấy hoang mang bởi sự quái dị của Long Trác Việt. Tình cảm cuả hai nhân vật chính phát triển bình thản tự nhiên và không đắn đo nhiều, khi Nhan Noãn Noãn biết mình thích Long Trác Việt thì nàng không còn ý định rời xa nữa, còn tình cảm của Long Trác Việt thì đã rõ như ban ngày rồi. Nhưng chuyện gì đến cũng sẽ đến, dù Nhan Noãn Noãn đã biết vẻ ngoài thật sự của Long Trác Việt từ lâu nhưng chuyện giả ngốc mà chàng ấy giấu nàng làm cho nàng nổi trận lôi đình. Nàng cứ như con ngốc mà chăm lo bảo vệ chàng mà chàng lại cứ vô tư giả ngốc nghếch. Nhưng mà yên tâm nha, Nhan Noãn Noãn giận dỗi bỏ mặc thì có, nhưng không có ngược nhau đâu, chỉ là phạt Long Trác Việt ôm bàn tính vào phòng tối quỳ hối lỗi và cấm không cho vào phòng thật lâu thôi :v :v Bên cạnh đó còn nhiều nhân vật phụ nhưng không phải để tạo nút thắt cho truyện mà chỉ được tác giả mời đến để tạo tiếng cười cho truyện thôi. Hoàng đế Long Cẩm Thịnh - huynh trưởng của Long Trác Việt, một nhân vật phụ quan trọng đã làm mai cho đôi trẻ, người hay bị Long Trác Việt bôi nhọ sau lưng vì ghen. Và Long Trác Việt đã bôi nhọ thành công hình tượng hoàng đế trong mắt Nhan Noãn Noãn, đó là xấu đến cực điểm: "dẫn Việt Việt đến thanh lâu, ăn không trả tiền bỏ Việt Việt lại tửu lâu…" ? Hay tên thị vệ Thiên Minh luôn bị Long Trác Việt phạt oan ức vì ghen, Long Trác Việt giả ngốc nhưng vẫn ghen ngầm kinh khủng lắm đấy. Truyện không phải là dạng hoành tráng hay đấu trí nên đọc rất thoải mái, không cẩu huyết lại không ngược nhau vớ vẩn và đặc biệt nam chính cực đáng yêu. Mà cái gì đáng yêu là mình thích hết. À mà đọc truyện này xong mình bị nhiễm luôn cụm từ “người ta”, sức ảnh hưởng hết sức sâu sắc :v. Mọi người đọc đoạn trích phía dưới để dễ hình dung vì sao mình lại thích như vậy nhé :) ------------------- Trích đoạn từ truyện: Chỉ thấy Long Trác Việt ngồi xổm xuống rồi nằm lăn ra đất, tứ chi duỗi thẳng, lăn qua lộn lại, miệng không ngừng la hét: “Oa, người ta muốn ở cùng một chỗ với Noãn Noãn, Noãn Noãn dẫn người ta đi với a, dẫn người ta đi với…” Nhan Noãn Noãn nhìn Long Trác Việt khóc lóc ỉ ôi trên đất, huyệt thái dương mãnh liệt giật giật, nàng đưa tay xoa xoa huyệt thái dương, khóe miệng không nhịn được giật giật theo. “Việt Việt, đứng lên đi!” Nhan Noãn Noãn nghiến răng nói. “Noãn Noãn, người ta một ngày không thấy nàng sẽ chết mất a!” Nhan Noãn Noãn chống nạnh không nói gì, từ trên cao nhìn xuống Long Trác Việt ngoan cố nằm đó nói: “Nhất định không chịu đứng dậy?” Long Trác Việt chớp đôi mắt to ngập nước, vẻ ngây thơ trong sáng khiến người ta không tài nào chống cự được. Bộ dáng ủy khuất của hắn thập phần giống nàng dâu mới bị khi dễ khiến cho Nhan Noãn Noãn không kìm được cảm giác tội lỗi. “Nàng đáp ứng người ta thì người ta mới đứng dậy!” Long Trác Việt cuối cùng cũng thôi lăn lộn, hắn không có hoa mắt nha, hắn rõ ràng nhìn thấy đáy mắt Noãn Noãn có chút ý tứ thỏa hiệp mà. Hì hì, chỉ cần hắn kiên trì thêm chút nữa, Noãn Noãn khẳng định sẽ đáp ứng dẫn hắn đến Tụ Hiền lâu mỗi ngày a! Long Trác Việt nghĩ vậy không khỏi vui sướng, nào ngờ Nhan Noãn Noãn sau một lúc nhìn hắn chằm chú bỗng dưng xoay người rời đi. “Vậy ngươi cứ nằm đó đi, ta không để ý tới ngươi nữa.” Nhan Noãn Noãn nói rồi xoay người rời đi, để lại cho Long Trác Việt bóng lưng diễm lệ của mình. Ý cười trong đáy mắt Long Trác Việt phút chốc ngưng trệ, biểu tình trên mặt dại ra, đầu óc cũng vì câu nói của Nhan Noãn Noãn mà trở nên trống rỗng. Nàng vừa mới cái gì a? Không để ý tới hắn nữa? “Oa----“ Long Trác Việt òa lên, từ trên đất mạnh mẽ nhảy dựng dậy, trước khi Nhan Noãn Noãn kịp bước chân ra khỏi cửa đã thấy hắn từ phía sau ôm chặt lấy nàng: “Ta sai rồi, Noãn Noãn không cần tức giận, Noãn Noãn không được không để ý đến người ta, ô ô ô, người ta biết sai rồi mà, ô ô ô, người ta sẽ nghe lời Noãn Noãn mà, oa oa oa…” --- Long Trác Việt mở to mắt, đôi mắt đẹp tràn đầy ngạc nhiên: “Di, Noãn Noãn, ngực của nàng vì sao lại phình to như vậy? Thật mềm, thật thoải mái a, như thế nào của người ta lại bằng phẳng như vậy?” Bàn tay to lớn của Long Trác Việt đặt trên ngực Nhan Noãn Noãn vừa sờ nắn vừa tò mò hỏi. Đôi mắt to tròn như tiểu bạch thỏ lóe lên tia sáng thuần khiết. Sắc mặt Nhan Noãn Noãn nhất thời đen lại, gân xanh cuồn cuộn nổi lên, vươn tay nắm chặt bả vai Long Trác Việt, nghiêng mình một cái quật ngã Long Trác Việt, cả thân hình to lớn của Long Trác Việt rơi trên mặt đất phát ra một tiếng ‘rầm’ vang dội, bụi đất theo đó bay lên mù mịt. Nhan Noãn Noãn trừng mắt, giận dữ hét lên: “Long Trác Việt, tên biến thái nhà ngươi!”, mắng rồi giận dữ đóng mạnh cửa phòng lại. Long Trác Việt xoa xoa mông bị đau, vội vàng đứng thẳng dậy, đập đập cửa phòng nói: “Noãn Noãn, người ta bất quá chỉ sờ ngực nàng chút thôi mà, không cần tức giận như vậy đâu. Cùng lắm người ta cho nàng sờ lại nha, muốn sờ như thế nào thì sờ a, sờ bao lâu cũng có thể nha!”, nói rồi nhanh tay cởi áo trong áo ngoài, để lộ vồng ngực rắn chắc. “Noãn Noãn, nàng mở cửa, người ta cho nàng sờ ngực nha, hắt xì…” ---- Long Trác Việt thấy nàng nhìn qua liền quăng cho nàng một cái nhìn đầy ai oán: “Ô ô ô… Noãn Noãn, nàng thật đáng giận, tối hôm qua lại khi dễ người ta… ô ô ô…” Long Trác Việt lui sâu vào góc giường, cắn cắn góc chăn, gương mặt tuấn mĩ ngập nước mắt, sở sở động lòng người. “Việt Việt, về sau ngươi chân chính là người của ta, ta sẽ đối xử với ngươi thật tốt!” Nhan Noãn Noãn cuốn chăn bao bọc cơ thể mình, nhích từng chút một tới chỗ Long Trác Việt, vỗ vỗ bả vai đang không ngừng run lên của hắn, trấn an. Nhan Noãn Noãn khóc không ra nước mắt, lẽ ra nàng mới phải là người khóc a, sự trong sạch cả đời nàng đều đã cho hắn hết rồi! Long Trác Việt ngẩng đầu, ngước đôi mắt trong suốt nhìn Nhan Noãn Noãn: “Thật… thật vậy sao? Nàng cam đoan sau này sẽ chỉ tốt với một mình người ta? Chỉ thích mỗi người ta thôi?” “Ta cam đoan về sau chỉ yêu thích Việt Việt, chỉ đối tốt với một mình Việt Việt!” Nhan Noãn Noãn thề thốt, trong lòng có cảm giác nhân cách của mình tụt dốc thê thảm. Nàng thủy chung không hề phát hiện nam tử có bộ dáng ủy khuất như tiểu nàng dâu trốn trong góc giường, đôi mắt mờ sương xẹt qua tia giảo hoạt. Review by #Hạ Dung Hoa - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Thương Nam quốc, mùa xuân năm một trăm mười sáu! Pháo hoa nổ vang trời, không trung vang vọng tiếng nhạc hỉ, náo nhiệt vô cùng, một chiếc kiệu hoa lộng lẫy cùng một đội ngũ rước dâu hoa lệ chậm rãi tiến tới ngã tư, tám nam tử nâng kiệu một thân hồng y chói lóa vô cùng, đoàn rước dâu vô cùng phô trương thu hút tất cả ánh nhìn của dân chúng trong kinh thành. “Này, nhà ai đón dâu vậy? Đoàn rước thật lớn, thật phô trương nha!” “Ngươi không phải người Thương Nam hay sao mà cả chuyện đại sự quốc gia như vậy cũng không biết? Hôm nay chính là ngày Hiền vương gia thú Vương phi nha!” “Thật hay giả vậy? Ngươi nói chính là ngốc tử Vương gia nửa người nửa yêu đó sao?” “Tìm khắp Thương Nam quốc này còn có thể tìm thấy Hiền vương thứ hai sao?” “Là nữ nhi nhà ai kém may mắn quá vậy?” “Nghe nói là Nhan gia đại tiểu thư của Nhan gia.” “Không có khả năng đi, Vũ Dương hầu sao có thể đồng ý gả đại tiểu thư cho gã nửa người nửa yêu lại còn ngốc không ai bằng như Hiền vương chứ? Ta nghe nói bộ dáng hắn thật sự rất kinh khủng a, tin tức của ngươi có đáng tin không vậy?” “Tin hay không là chuyện của ngươi, Nhan đại tiểu thư kia cũng chẳng khác gì phế nhân, vừa xứng với Vương gia ngốc!” “Hư, ngươi nói nhỏ chút, ở trên đường cái bàn luận chuyện của Hiền vương cùng Nhan đại tiểu thư mà không sợ rơi đầu sao?” Trong kiệu hoa, nữ tử một thân giá y đỏ thẫm, khăn hỉ trùm lên mũ phượng, tựa vào thành kiệu không nhúc nhích, giống như là đang ngủ vậy. Dưới khăn hỉ, một đôi mắt trong như nước hồ thu, lay động lòng người, hàng mi dài cong vút chớp nhẹ, đáy mắt hiện lên tia mê ly thất hồn đoạt phách. Nhan Noãn Noãn đưa tay ôm đầu. Tại sao đầu nàng lại đau thế này? Nàng vẫn còn sống sao? Làm sao có thể chứ, nàng không phải đã bị chính đồng đội của mình thương hại sao? Ký ức đau đớn lúc đó vẫn còn hiện rõ trong tâm trí nàng, nếu hắn chỉ bắn một phát súng thì nàng còn có thể tin được là mình còn sống, nhưng là nàng trúng tới mười phát lận, còn sống thì cũng thật sự quá kỳ tích đi. Nhớ lại chuyện đó nàng không khỏi cảm thấy đau lòng, quả thực là sỉ nhục cảnh đội quốc gia mà. Nàng dĩ nhiên là điệp viên nằm vùng xuất sắc nhất, rõ ràng đã sắp tiếp cận thành công thì ở thời điểm mấu chốt lại bị chính đồng đội ám hại, thất bại trong gang tấc, thật hoàn hảo là nàng chưa có chết, thù này không trả thì nàng không còn là Nhan Noãn Noãn nữa. Mời các bạn đón đọc Nương Tử, Vi Phu Bị Người Bắt Nạt của tác giả Dạ Cát Tường.