Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Vợ Ngọt

Thầm mến một người 10 năm, nhận đấm nhận xoa không biết mệt mỏi, là cảm giác gì? Bản thân Giản Tích không biết, cho nên vẫn cứ kéo dài như vậy. Không sao, Hạ Nhiên sẽ nói cho cô biết. Bị người yêu thanh mai trúc mã phản bội đâm sau lưng, hủy hoại toàn bộ tiền đồ khó khăn lắm mới được dựng nên bằng hai bàn tay trắng, là cảm giác gì? Trong lòng Hạ Nhiên chính là thù hận và những vết thương chằng chịt. Không sao, Giản Tích sẽ điều trị cho anh. Hai con người ở hai thế giới khác nhau, tính cách khác nhau, lại gặp nhau theo cách như vậy.   Giản Tích là bác sĩ khoa sản xinh đẹp, nhu thuận. Ôm ấp mối tình đơn phương với một kẻ không ra gì cho đến ngày gặp được Hạ Nhiên. Nếu không có anh, cô đã không dũng cảm như vậy, dũng cảm nhìn lại bản thân, dũng cảm buông bỏ thứ tình cảm chưa từng được coi trọng.  Lúc gặp Giản Tích, Hạ Nhiên là một tên lưu manh chính hiệu, làm công việc đòi nợ thuê, ăn nói thô lỗ, hành động ngang tàng. Nếu không có cô, anh đã không dũng cảm như vậy, dũng cảm theo đuổi một người vốn không hề thích hợp, dũng cảm rũ bỏ quá khứ, thử làm lại cuộc đời. Nhưng mà, nếu có thể dễ dàng như vậy, thì đã không gọi là cuộc sống. Hành trình của hai người đến với nhau gặp rất nhiều trắc trở. Ban đầu là sự theo đuổi ngược của tên cặn bã mà Giản Tích đã thầm mến nhiều năm, bởi vì hắn vô tình phát hiện gia thế “khủng” của cô. Tiếp đến là sự trả thù của những tay giang hồ mà Hạ Nhiên đã từng dính líu khi xưa. Cuối cùng là sự phản đối đến từ người mẹ cứng rắn của Giản Tích. Thế nhưng, tất cả những trở ngại đó, chưa kịp phát huy thì đã bị hai người đánh tan trong một sự ăn ý khó nói thành lời. Có như vậy, Hạ Nhiên mới biết cô gái mà anh thương lại có thể kiên cường đến thế. Đang đi cùng đồng nghiệp nhìn thấy anh đánh nhau, cũng không hề xấu hổ mà giới thiệu, cái anh chàng lưu manh đó là bạn trai của tôi đấy. Bị anh liên lụy đánh đến nhập viện cũng phải gọi cho anh nói 3 chữ “em không đau”. Bị người yêu cũ tìm đến dọa nạt, cô chỉ nói với anh, đừng làm gì cả. Bởi vì cô biết, anh nhất định sẽ vì cô mà làm ra những việc ngoài tầm kiểm soát. Bởi vì, anh vẫn là con sói bất kham mình đầy gai nhọn. Sự mềm mại duy nhất của anh, chỉ dành cho một mình Giản Tích. Cô gái dịu dàng đó, đã vì anh mà sẵn sàng chống lại cả thế giới, mặc kệ đau đớn vẫn muốn đến gần ôm lấy anh. Đối với một người con gái như vậy, Hạ Nhiên chỉ có thể tự mình bẻ gãy từng chiếc gai, máu chảy đầm đìa cũng không muốn Giản Tích tổn thương dù chỉ là một chút. Họ đã yêu nhau như vậy. Thẳng thắn và chân thật.  Thời gian không chữa lành vết thương, hoặc là tự mình chữa, hoặc là để cho người khác điều trị. Vết thương của Hạ Nhiên, là Giản Tích dùng chân tình của mình, từng chút một chữa khỏi. Để anh lại được kiêu ngạo, để anh dù là lưu manh cũng phải là một tên lưu manh có trình độ. Thế nên, câu chuyện này mới có tên là “Vợ ngọt”. Tin rằng, khi bạn đọc đến đoạn này, đã có thể nhận ra được cảm giác quen quen rồi đúng không? Không sai, câu chuyện này từng được biết đến với những cái tên khác, khoan hãy nói đến việc tên gốc của nó là “Điềm thê” có nghĩa là vợ ngọt, thì cái tên này là một bản dịch hoàn toàn phù hợp với nội dung của câu chuyện.  Nếu nói rằng, Giản Tích là ánh dương của Hạ Nhiên thì không hẳn là đúng. Bởi vì cô không có rực rỡ và chói chang như vậy, cô chỉ là một cô gái nhẹ nhàng có nội tâm mạnh mẽ, yêu một người sẽ vì người đó dốc hết tâm can. Cô không soi đường cho anh, mà chính cô sẽ đi cùng anh cho tới cuối con đường đó, cho dù nó có khó khăn và chông gai thế nào. Tình cảm của Hạ Nhiên và Giản Tích, không phải chỉ là ấm áp. Đó là nóng bỏng, là đam mê, là sự yêu thích tuyệt đối. Không một ai hay bất cứ một ngoại lực nào có thể tác động.  Bởi vì, tất cả những gì tốt đẹp nhất, ngọt ngào nhất trên thế giới này, đều có thể gói gọn trong hai chữ “Vợ ơi.” của Hạ Nhiên. ... Được rồi, giai đoạn thâm tình đến đây thôi, bây giờ đến cái tag tiếp theo, hài bựa. Nếu như đọc những dòng review ở trên mà cho rằng tiến trình tình cảm của Giản Tích và Hạ Nhiên có chút gì đó nặng nề, thì bạn sai rồi. Hoàn toàn ngược lại, bởi vì không có lưu manh nhất, chỉ có lưu manh như Hạ Nhiên. Không có vô sỉ nhất, chỉ có vô sỉ như Hạ Nhiên. Từ lúc anh xác định sẽ theo đuổi Giản Tích, toàn bộ bản chất đều bộc lộ không sót một tí gì. Thử hỏi, một người đang sắp bị chia tay mà nhắn tin thế này: “Nếu như chúng ta không còn cơ hội nữa,  Nếu như chúng ta nhất định phải chia tay… Bác sĩ Giản, có thể ra ngoài làm “nháy” trước khi chia tay được không?” :v :v  Thì còn ai có thể mặt dày hơn anh nữa không? Nhưng cũng chính vì mặt dày nên anh mới có thể theo đuổi được cô, mới có thể cùng cô có những tháng ngày hạnh phúc ngọt ngào như vậy.  Nào dưa chuột, nào xúc xích, nào cứng, nào mềm, từ miệng anh phun ra đều là xuân dược. Giản Tích có muốn tránh, cũng tránh không kịp. Âu cũng là, duyên phận trời cho. Bởi vì, người bựa như vậy, cũng không phải mình anh. Còn có cậu em trai của Giản Tích, Đào ảnh đế. Đây là điển hình của nhân vật bên ngoài mưa to gió lớn, vào nhà không có trọng lượng. Từ bị phũ đến được phũ, Đào ảnh đế lớn lên trong nước mắt. À, cái này là bạn ấy tự biên tự diễn. Chứ sự thật là tình cảm gia đình họ Giản vô cùng tốt, cho dù bối cảnh thực sự là quá “khủng” thì họ vẫn nuôi dạy nên hai tâm hồn lương thiện và trong sáng. Người còn lại chính là Lục Hãn Kiêu, người được cho là “có tình cảm” với nam chính Hạ Nhiên một cách thuần khiết nhất. Thực ra anh luôn xuất hiện một cách đúng lúc, chấp nhận vì hạnh phúc của em gái họ và người bạn thân, dù đẹp trai xuất chúng cũng cam tâm tình nguyện làm nền cho tình yêu trắc trở của họ.  Vì những nhân vật cực phẩm như vậy xuất hiện, cuộc sống liền trở nên muôn màu muôn vẻ. Không chỉ là tình yêu, còn có tình cảm bạn bè thấu hiểu và tôn trọng lẫn nhau. Còn là cách giáo dục con cái trong gia đình, gốc to cũng không nên dựa, phải tự lực cánh sinh của gia đình họ Giản. Còn là sự buông bỏ sự cố chấp của bản thân, vì hạnh phúc của con cái mà sẵn lòng tha thứ của ba Hạ Nhiên. Rất bất ngờ, nhưng cũng đầy tình thâm. Chọn một người để yêu, chính là chọn một con đường để đi. Sẽ chông gai, sẽ vấp ngã, nhưng sẽ vì nhau mà cố gắng. Xin mượn hai câu thơ do editor đã cố gắng truyền tải ý nghĩa nhất để nói về câu chuyện tình yêu của Giản Tích và Hạ Nhiên. “Bạch trà thanh tao chẳng có gì. Đang đợi gió đến, cũng đợi anh.” “Trà thô đạm mạc thì không thiếu. Tìm bạc, tìm tiền, cũng tìm em.” ----------------------- " ": Trích từ truyện Review by #Lâm Phi - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Giản Tích từ phòng giải phẫu lúc đi ra sắc trời đã tối, buổi chiều liên tục làm ba đài mổ cung sản, đứng được nàng đau lưng nhức eo. Hồi văn phòng thay xong quần áo, Lục Bình Nam cho nàng gọi điện thoại: "Ngươi ở đâu đâu?" Giản Tích chờ thang máy, "Vừa tan tầm, làm sao?" Đầu kia tiếng ca chấn thiên, Lục Bình Nam thanh âm cũng lớn, "Ngươi đến tử đề, lầu sáu phòng khách, nhanh." Giản Tích hỏi: "Ngươi có phải hay không uống rượu?" Có thể bên kia quá ồn, điện thoại cúp. Lục Bình Nam tháng trước viêm ruột thừa động cái giải phẫu, giải phẫu tuy nhỏ, nhưng Giản Tích vẫn là lo lắng hắn uống rượu thương thân. Thị Nhất viện cách hắn nói địa phương cũng không phải quá xa, Giản Tích lột hai viên sữa đường trước đệm bụng, cái giờ này dòng xe cộ ít, hai mươi phút liền có thể đến. Nam khu là liên miên khu du lịch, ráng chiều chiếu đêm. Giản Tích tìm đi lầu sáu, tiến phòng khách liền bị đục ngầu mùi khói sặc đến nghiêng đầu. Bên trong vui cười một mảnh, "Thật gọi lên liền đến a!" Có người huýt sáo, "Cái kia, áp thua tự giác phạt rượu!" Giản Tích có chút mộng, toàn trường tử vơ vét Lục Bình Nam. Lục Bình Nam say khướt từ trong đám người đứng lên, rũ cụp lấy tay chỉ nàng, "Ta, ta nói các ngươi còn không, không tin, cô nàng này xinh đẹp đi, lão tử để nàng đến đâu, nàng liền phải ngoan ngoãn tới." Hắn động tác khoa trương kéo lên ống tay áo nhìn biểu, "Hai mươi lăm phút, không có quá thời gian, liền hỏi các ngươi có phục hay không!" Gào to âm thanh, gõ bàn thanh: "Phục!" Lục Bình Nam rất đắc ý, lảo đảo đi hướng Giản Tích, níu lại tay của nàng đi đến rồi, "Tới tới tới, bồi mọi người uống cái rượu." Giản Tích dùng sức vung tay của hắn, "Lục Bình Nam ngươi đừng phát bệnh!" Giằng co phía dưới, trong phòng có hư thanh, "Lục tổng mị lực không được a." Lời này nghe liền kích thích, Lục Bình Nam tửu kình cấp trên, "Câm miệng ngươi lại!" Hắn xoay người nhìn về phía Giản Tích, thấp giọng nhắc nhở, "Đều là bằng hữu của ta, đừng để ta mất mặt! . Giản Tích không nói chuyện, lẳng lặng mà nhìn xem ánh mắt của hắn. Lục Bình Nam bị nàng chằm chằm đến run rẩy, nóng nảy mất bình tĩnh nói: "Thế nào đây là, chơi đùa a, đừng mất hứng." Lục Bình Nam mặt ở ngoài sáng ám không đồng nhất quang lộ ra đến phá lệ mơ hồ, Giản Tích cùng hắn quen biết tại đại học, nam nhân bộ dáng vẫn giống như trước kia đẹp mắt, mũi thẳng mắt sáng, ở đâu cũng giống như tự mang ánh sáng nhu hòa. Giản Tích cười khổ nói: "Ta ở thủ thuật phòng chờ đợi đến trưa đến bây giờ liền một ngụm nước đều không có uống, ta sợ ngươi xảy ra chuyện đem xe mở thành máy bay, kết quả ngươi nói với ta, chơi đùa?" Mời các bạn đón đọc Vợ Ngọt của tác giả Giảo Xuân Bính.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Bạch Dương & Sư Tử
Bạn hỏi tôi rằng  ở trên đời này điều gì là điều kỳ diệu nhất. Tôi trả lời điều kỳ diệu nhất chính là chuyện không bao giờ có thể xảy ra vậy mà lại có thể xảy ra. Nhưng mà nếu, chỉ là nếu Sau khi trải qua thất vọng, phản bội, ly biệt và bỏ cuộc Bạn vẫn cứ tràn đầy dũng khí Vẫn cứ bằng lòng tin tưởng người khác Vẫn có một trái tim hồn nhiên mà lương thiện Vẫn cứ tin tưởng tình yêu là điều tốt đẹp nhất trên thế giới này… Như vậy, như vậy tôi nghĩ rằng, điều kỳ diệu đã xảy ra. *** Review "Bạch Dương và Sư Tử" - Xuân Thập Tam Thiếu "Bạch Dương và Sư Tử" là tác phẩm nằm trong hệ liệt về cung hoàng đạo của Xuân Thập Tam Thiếu, cũng như các tác phẩm trước khi tên tiêu đề của tác phẩm chính là chòm sao của hai nhân vật chính. Nếu ai theo dõi đầy đủ các tác phẩm của Xuân Thập Tam Thiếu có thể dễ dàng nhận ra mốc thời gian của nó xảy ra sau "Thế thân của tình yêu" và trước "Nhật ký AB". Tác phẩm với hai nhân vật chính là Thi Tử Mặc - bạn của Viên Thế Phân và Hạng Tự - em trai Hạng Phong. Có thể coi hai người họ là thanh mai trúc mã và tình yêu của họ phát triển từ thời niên thiếu đẹp như hoa mộng. Tuy nhiên trong suốt 12 năm bên nhau cả hai người họ đều che giấu bản thân mình quá sâu với đối phương khiến cho họ cứ làm tổn thương đôi bên và mối quan hệ rơi vào bế tắc. Thi Tử Mặc là một nhiếp ảnh gia (NAG), một nghề nghiệp có vẻ không liên quan đến tính cách của cô cho lắm vì cô là một người hướng nội và không thực sự có máu nghệ thuật. Cô đến với nghề NAG chỉ vì cô thần tượng chị Tiểu Cố, cô muốn trở thành người như chị ấy và muốn được hạnh phúc như chị ấy. Thế nhưng càng làm lâu với công việc này cô càng chợt nhận ra quan sát người khác qua ống kính cũng là một điều đầy thú vị, và cô tự bày tỏ được cảm xúc của mình qua mỗi bức ảnh, từ một bức ản thôi mà cô có thể "đọc vị" được người trong ảnh. Có lẽ nếu cô không dứt khoát thay đổi, dứt khoát bước khỏi "vòng an toàn" của mối quan hệ giữa cô và Hạng Tự thì cô đã không nhận ra được nhiều điều đến vậy. Cho dù là 12 năm trước hay 12 năm sau thì cô vẫn chỉ yêu duy nhất mình anh, chỉ là cô mong mỏi mối quan hệ của họ có thể được như bao cặp đôi bình thường khác, cô không mong mình là "bến đỗ" cho lãng tử quay đầu. Cô bị trầm cảm nhẹ với mối quan hệ bỏ thì thương vương thì tội này và may thay cô đã có quyết định đúng đắn khi đi tìm bác sĩ tâm lý để giải tỏa hết mọi cảm xúc của mình. Cô khám phá ra rằng hóa ra thế giới không có anh thì còn những thứ khác, nhưng có thêm anh thì thế giới của cô sẽ tốt đẹp hơn. Hạng Tự - phải nói thẳng tôi không thích nam chính trong tác phẩm này một chút nào, dù mọi hành động của anh ta được tác giả "tẩy trắng" vì hoàn cảnh gia đình, nhưng tôi vẫn không chấp nhận vì anh ta đã làm tổn thương cô gái mình yêu đến những 12 năm. Ừ thì anh ta sợ mình lệ thuộc vào cô rồi cô bỏ đi như mẹ anh ta, nhưng anh ta đâu hay nếu cô muốn rời khỏi thì đã rời đi từ lâu rồi. Là vì tình yêu anh ta dành cho Tử Mặc không đủ lớn hay là vì thói ích kỷ chỉ muốn mình không bị tổn thương thêm nữa? Song chính vì vậy mà nhân vật của Xuân Thập Tam Thiếu mới thật đời vì bạn ghét cay ghét đắng anh ta nhưng tra nam như thế luôn hiện hữu quanh bạn. Chỉ là may cho Hạng Tự khi anh ta quay đầu, Tử Mặc vẫn chịu cho anh ta một cơ hội, may cho anh ta vì có người anh trai thấu hiểu mình như Hạng Phong, may cho anh ta vì hầu như tất cả mọi người đều ủng hộ cho tình yêu của anh ta và Tử Mặc. Điểm thú vị trong tác phẩm còn phải kể đến đó là 12 chương lớn và mỗi chương đưa người đọc đi khám phá một cung hoàng đạo mới trong phòng khám của bác sỹ Tưởng với niềm đam mê mãnh liệt dành cho tủ lạnh. Chỉ là sau 12 chương ấy chính Tưởng Bách Liệt đã thay lời tác giả đúc kết ra rằng cung hoàng đạo chỉ mang ý nghĩa tương đối, mỗi ngày chúng ta tiến về phía trước mới là sự thật và cũng chỉ có bạn làm chủ vận mệnh của chính mình. Tưởng Bách Liệt vẫn là cameo quốc dân, nhưng sau "Bữa tối ở Cherating" ta phát hiện thêm sự chín chắn hơn của anh, bởi lẽ Tử Mặc là bệnh nhân đầu tiên mà anh điều trị lại có kết quả tốt đẹp đến vậy. Có lẽ cũng nhờ Tử Mặc khiến cho anh quyết định trở thành một bác sĩ tâm lý "thực sự". Từ Tử Mặc anh biết thêm được những con người thú vị khác xung quanh cô qua lời kể của cô và cũng giúp anh phần nào vượt qua được nỗi thất tình với Nhã Văn. Nhân vật nam chính mình gần như yêu thích nhất nhà Xuân Thập Tam Thiếu đã có màn tái xuất đầy tuyệt vời trong tác phẩm này là tiểu thuyết trinh thám Hạng Phong. Mỗi phân đoạn Hạng Phong xuất hiện mình không khác gì fangirl. Nếu bên "Nhật ký AB" bạn cảm nhận được sự thâm sâu của anh thì bên đây anh còn thâm sâu hơn và là một chuyên gia tư vấn tâm lý tình cảm thực sự cho em trai mình. Anh biết em trai mình thiếu hụt những gì và anh ở bên dẫn dắt cậu không lạc lối, làm tròn đầy đủ nghĩa vụ của một người anh trai. Anh hối hận vì hồi nhỏ cách xa khiến em trai mang đầy tâm lý tổn thương vì sự đổ vỡ gia đình nên anh không hề mong muốn cậu đẩy Tử Mặc đi xa để rồi lại trượt dài trong chuỗi ngày đau đớn và tự trách. Có thể nói sự xuất hiện của Hạng Phong đã lấn át hoàn toàn Hạng Tự, và nếu độc giả ghét Hạng Tự quá thì vẫn có Hạng Phong níu kéo chị em đọc tác phẩm. Vu Nhâm Chi cũng là một nhân vật đầy thú vị. Anh ta nhìn ra Hạng Tự chính là phiên bản thời trẻ của mình, nên anh dễ dàng đối phó được với những trò "trẻ con" của Hạng Tự. Thời trẻ anh ta gây ra lỗi lầm và may thay đã thức tỉnh, anh ta không muốn Hạng Tự như mình để rồi hối hận. Vai trò của anh ta là mang lại hạnh phúc cho "điều kỳ diệu" của mình là Tử Mặc. Ban đầu không ai đoán được lý do tại sao anh ta tốt với cô đến thế, thậm chí đến người đọc như tôi còn tự mình suy đoán phải chăng Tử Mặc là hình ảnh gợi nhớ về mẹ/ bạn gái cũ của anh ta nên anh ta mới hành động như vậy với cô. Thế rồi khi sự thật được hé lộ khiến người khác chỉ biết á ố. Thật may khi Vu Nhâm Chi đã dũng cảm nói ra sự thật về lỗi lầm anh ta gây ra năm ấy cho cô và cô chính là người đã cứu vớt anh ta trong lúc lạc lối và nay anh ta chỉ đơn giản là báo đáp "điều kỳ diệu" của mình. Gieo nhân nào gặt quả ấy, hạt giống tốt Tử Mặc gieo bao năm nay đã nở hoa và kết trái mỹ mãn. Có một mối tình trong tác phẩm về đàn anh của Hạng Tự và chị Tiểu Cố sẽ khiến bao người đọc phải suy ngẫm. Hóa ra không phải kết hôn sẽ là hạnh phúc mãi mãi vì sau đó còn n thứ phải đối mặt. Chị Tiểu Cố vẫn mãi nghĩ rằng người ấy yêu mình vì ánh hào quang khi chị chụp ảnh, vậy nên không còn chụp được nữa chị tự thấy mình không còn xứng và đã ngoại tình dù rằng chị vẫn còn yêu chồng mình. Tôi vốn không chấp nhận cho các lý do ngoại tình và tôi khẳng định chị Tiểu Cố hoàn toàn sai trái khi việc ngoại tình của chị ta làm tổn thương đến cả hai người đàn ông là chồng chị ta và Đinh Thành. Nguyên nhân chị ta ngoại tình có thể khiến chúng ta thông cảm phần nào đó, nhưng Xuân Thập Tam Thiếu luôn có thế giới quan đúng đắn khi ngoại tình bạn sẽ phải trả giá. Cả chồng chị ta và Đinh Thành đều rời xa chị ta cũng giống như Chúc Gia Dịch và Tưởng Dao bắt đầu từ sự ngoại tình và không thể có được một kết thúc tốt đẹp. Chỉ là Xuân Thập Tam Thiếu vẫn chừa đường lui cho nhân vật của mình vì hôm nay chia ly nhưng biết đâu một ngày nào đó khi tất cả đã thông suốt họ sẽ tái hợp với nhau. "Bạch Dương và Sư Tử" không phải là một khúc ca tình yêu hạnh phúc mà nó cho chúng ta đối diện với tình yêu từ nhiều góc độ: hạnh phúc, ngột ngạt, tan vỡ, chia tay, tái hợp. Nhưng dù nằm trong góc độ nào thì người trong cuộc vẫn là đã từng có những thời điểm hạnh phúc trong tình yêu. Tác phẩm đưa ra lời khuyên rằng hãy lấy mình làm trung tâm, chỉ cần một thay đổi nhỏ sẽ mang lại nhiều điều tốt đẹp hơn. Ai là fan Xuân Thập Tam Thiếu thì không nên bỏ lỡ tác phẩm này. Rate: 3,5/5 *** Lúc Tưởng Bách Liệt từ trên xe taxi bước xuống, anh ta nghe thấy trong radio đang phát một tiết mục, người chủ trì kia dùng một loại âm thanh dịu dàng hiếm thấy của giọng đàn ông mà nói: “Chào buổi tối các vị thính giả, bây giờ là mười giờ đêm, chúng ta hãy cùng nhau xem tuần vừa qua địa cầu đã xảy ra những chuyện kỳ diệu gì…” Anh ta mỉm cười, tại tinh cầu cô đơn này, chuyện kỳ diệu đang không ngừng biến hoá mỗi ngày trên mặt đất. Xuống xe, đi qua con đường nhỏ phủ kín bức tường màu xám, anh ta đi vào trong cánh cửa kính. Cửa vào không lớn không nhỏ, bảng hiệu khá tinh xảo, phía sau là người phục vụ ăn mặc phù hợp đang đứng, lộ ra một nụ cười hoan nghênh chuyên nghiệp. Dọc theo cầu thang màu xám đi xuống, nơi đó lại là một cánh cửa, màu đen, vừa dày vừa nặng, từ khe cửa lờ mờ có thể nhìn thấy ánh đèn lập loè. Anh ta đẩy cửa ra đi vào, bỗng nhiên phát hiện —— bên trong cánh cửa và bên ngoài cánh cửa quả thực là hai thế giới. Ở đây không có đèn lớn sáng tỏ, mà là ánh sáng của các loại đèn lồng lướt qua, tiết tấu của nhạc nhảy vang lên kịch liệt, có người hét ầm ĩ, cũng có người nhảy ở giữa sân, anh ta đoán rằng đó là nhân viên của quán bar, bởi vì họ nhảy rất chuyên nghiệp. Ánh mắt của anh ta tìm tòi trong đám người một lúc thì tìm được người anh ta muốn tìm. “Nhã Văn,” anh ta đi qua ngồi xuống, “Lần nào em cũng tới sớm hơn anh.” “À,” vẻ mặt Bùi Nhã Văn bất đắc dĩ, “Đó là bởi vì anh luôn đến muộn chứ?” “…” Tưởng Bách Liệt cầm túi giấy trong tay giao cho cô, “Quà.” “Là gì thế?” Cô không sốt ruột mở ra, mà là tỏ vẻ mong đợi nhìn anh ta. “Dù sao cũng không phải thứ em muốn.” Bùi Nhã Văn giả vờ tức giận mà trừng to mắt: “Vậy tại sao muốn tặng cho em?” “Không phải tốt lắm sao, như vậy em sẽ cảm thấy cuộc sống còn có hy vọng, bởi vì còn có nhiều thứ muốn theo đuổi.” Cô dở khóc dở cười, giơ tay đầu hàng: “Được rồi, bác sĩ Tưởng, em thừa nhận anh chính là một người có thể đem chuyện bậy bạ nói thành có đạo lý.” Tưởng Bách Liệt nhún vai, lơ đểnh cầm cái ly ở trước mặt, rồi uống nước. Cuộc sống của câu lạc bộ đêm vừa mới bắt đầu vào lúc 10 giờ, mọi người muôn hình muôn vẻ đi dưới ngọn đèn lúc sáng lúc tối, làm cho anh ta có chút choáng đầu hoa mắt nhất thời. Trước kia anh ta rất thích cuộc sống như vậy, chè chén say sưa, náo nhiệt, không vắng lặng, thế nhưng gần đây anh ta càng thích ở trong buổi tối yên tĩnh, mở ngọn đèn nhỏ trên tủ đầu giường, một mình nằm trên giường đọc sách. Có lẽ con người đến một giai đoạn nhất định sẽ muốn thay đổi bản thân. Một chàng trai đang ngồi trên ghế cao cạnh quầy bar, ánh đèn ngẫu nhiên chiếu vào mặt anh ta, chỉ là lướt qua sườn mặt cũng đủ để người ta lưu lại ấn tượng sâu sắc. “Này,” Tưởng Bách Liệt vỗ vai Bùi Nhã Văn, chỉ vào anh chàng kia nói, “Em cảm thấy anh ta thế nào?” Nhã Văn theo tầm mắt của anh ta nhìn qua, sau đó gật đầu: “Đẹp trai, nhưng…độ khó rất cao.” “Có hứng thú khiêu chiến hay không?” “Không có.” Nhã Văn kiên định làm động tác hai tay đan chéo. “Làm đi, giúp dùm mà, đi qua đùa giỡn anh ta.” Tưởng Bách Liệt dùng giọng điệu gần như làm nũng nói. “No way! Anh rất thích nhìn em nhảy vào hố lửa phải không? Nếu như bị Bùi Nhã Quân biết được, anh ấy sẽ làm thịt em.” Cô trừng to mắt, cự tuyệt đến mức không chút do dự. “Còn nhớ vết thương trên ngón tay anh không?” Tưởng Bách Liệt sáp lại gần cô, vẻ mặt tủi thân. “?” “Chính là do cậu ta ban tặng —— em không phải từ chối anh chứ?” “…” Nhã Văn cào tóc, như đang khó xử. “Rất đơn giản, em qua đó tới gần anh ta, hẹn anh ta đến phòng khách sạn,” nói xong Tưởng Bách Liệt cầm tờ khăn giấy trên bàn, tiện tay viết số phòng, “Sau đó nói với anh ta em sẽ đi trước, bảo anh ta theo sau, tiếp đó em có thể về nhà —— đương nhiên, chuyện này anh tuyệt đối, tuyệt đối không cho Bùi Nhã Quân biết.” Cô nhìn anh ta, trong ánh mắt lộ ra vẻ nội tâm đấu tranh kịch liệt, vài giây sau, cô rốt cục chần chờ mà gật đầu.   Mời các bạn đón đọc Bạch Dương & Sư Tử của tác giả Xuân Thập Tam Thiếu.