Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nơi Nào Củi Gạo Không Vương Khói Bếp

Review by Tà Thần - fb/ReviewNgonTinh0105 Thể loại : Hiện đại, điền văn, cưới trước yêu sau, sủng, HE Độ dài : 46 chương chính văn + 5 ngoại truyện Tình trạng: Hoàn Bạn trai cũ chia tay với Ân Sinh, để lại cho cô một câu nói: “Ân Sinh, em là cô gái tốt, em nhất định sẽ gặp được người tốt”. Phải, Ân Sinh rất tốt, nhưng chỉ tốt thôi chưa đủ, bởi thứ anh ta cần là tiền tài, còn đối với anh ta, cô chỉ là một gánh nặng ghìm chân trên con đường theo đuổi danh vọng. Ân Sinh là một cô gái hết sức bình thường, gương mặt chỉ dừng lại ở mức thanh tú, cũng chẳng có gia thế hay trí tuệ phải khiến người khác ghen tị. Trần Dũng cũng vậy. Anh là một người đàn ông có vẻ ngoài dễ khiến người khác xúc động, nghề nghiệp là đầu bếp chính, cũng kiêm chủ của một quán ăn nhỏ. Một điểm làm họ giống càng thêm giống chính là cả hai đều thất tình chỉ vì hai chữ “danh thế”. Lần đầu tiên gặp nhau tại quán ăn của Trần Dũng, sau đó lại học chung một lớp nghiệp vụ, họ trở nên thân thiết từng ngày. Hai con người thất bại trong tình cảm vì hơi men mà giống như hai con thiêu thân lao vào ánh lửa, tìm tới hơi ấm của đối phương để tự an ủi con tim vừa tan vỡ. Giây phút ban đầu còn trốn tránh, sau đó Ân Sinh và Trần Dũng dần mở lòng hơn, cô nói với anh về mối tình đầu mơ mộng đã tan vỡ, anh lại kể cho cô câu chuyện tình thất bại của đời mình. Trai chưa vợ gái chưa chồng, hai người sớm ngày ở chung không thể nói là không nảy sinh cảm giác khác thường, Trần Dũng ngỏ lời cầu hôn Ân Sinh, anh nguyện trở thành bờ vai che gió che mưa để cô nương tựa. Thế nhưng cuộc sống trước và sau hôn nhân hoàn toàn khác biệt, từ đời sống độc thân bỗng trở thành đời sống của hai người, không thể nào tránh khỏi những tranh cãi, hiểu lầm ngoài ý muốn. Một khi đã nhận định người kia là một nửa hoàn chỉnh của mình, càng nên chia sẻ thật lòng cho dù đó có là những khó khăn mà mình muốn giấu đi nhất. Tuy nhiên lại có một câu nói “Đầu gối nam nhi có vàng”, đối với đàn ông, không gì cao hơn lòng tự tôn, và Trần Dũng cũng không là ngoại lệ. Bạn gái cũ từng rời bỏ anh để đi lấy một người giàu đáng tuổi cha mình, nay lại mặt dày quay về tống tiền anh, Trần Dũng nghĩ Ân Sinh sẽ không vui nên đã giấu cô, nhưng anh không biết chỉ vì hành động đó mà vô tình khiến tương lai của họ đi vào ngõ tối. Ân Sinh hiểu lầm anh vẫn còn vương vấn người cũ nên bỏ đi, đúng lúc này “tình cũ không rủ cũng tới”, bạn trai cũ của Ân Sinh, cũng là tình địch của anh cũng lên sàn, Trần Dũng lại càng lo được lo mất. Những rủi ro kéo tới liên tiếp, Trần Dũng lái xe trong tâm trạng bất an nên gây tai nạn giao thông, phải ngồi tù hành chính và bồi thường khoản tiền lên tới 10 vạn. Vừa bị tống tiền, lại gánh trên vai thêm một khoản tiền trên trời, Trần Dũng phải bán sạch sản nghiệp để xoay sở. Chỉ còn lại hai bàn tay trắng để trả nợ, anh không nỡ để Ân Sinh bị liên lụy, chỉ còn cách làm hiểu lầm càng sâu để cô rời xa anh. Nhưng chính lúc này, Ân Sinh lại phát hiện ra sự thật, bọn họ đã là vợ chồng, một lần kết tóc là trăm năm, dù có khó khăn đến mấy cô vẫn muốn ở bên anh để san sẻ, gánh vác. Cho dù họ đã mất tất cả, bắt đầu lại từ con số 0, nhưng chỉ cần hai người còn có nhau, họ vẫn còn tình yêu - sức mạnh lớn lao để vượt qua mọi gian nan. ------------- Đặt vật chất và tình cảm lên bàn cân, liệu mấy ai sẽ nghiêng về tình cảm, huống chi là trong một tình huống gặp đầy những khó khăn gian khổ đến vậy. Khoảnh khắc mà Ân Sinh chính tay phải bỏ đi thai nhi chưa thành hình trong bụng, vì sợ rằng đứa bé sẽ bị ảnh hưởng của thuốc Trần Dũng dùng để điều trị bệnh, rất khó quên và khiến mình phải suy nghĩ rất lâu. Ân Sinh phải lấy bao nhiêu can đảm và dũng cảm mới có thể làm vậy, hổ dữ còn không ăn thịt con, huống chi cô chỉ là một con người, một người mẹ muốn con mình có cuộc sống tốt đẹp nhất. Trước giờ mình chưa từng đọc thể loại điền văn nhưng đây thực sự là một câu chuyện mang đến rất nhiều xúc cảm cho người đọc, chẳng phải truyện cổ tích của chàng hoàng tử và nàng công chúa, chỉ là hai con người bình dị nhưng tình cảm chân thành của họ lại thật thiêng liêng và mãnh liệt. Review bởi Le Giang - fb/hoinhieuchu:  Đọc truyện này cách đây 5 năm, thời mới chập chững đọc ngôn tình. Cho đến tận bây giờ đây vẫn là best ngôn tình hiện đại trong lòng mình. Hồi mới đọc thấy lạ lẫm ghê lắm, ngôn tình mà không có soái ca mỹ nữ, không có giám đốc thiên tài, cũng chẳng có tình yêu chết đi sống lại. Trần Dũng và Niếp Ân Sinh chỉ là hai người bình thường, một ông chủ quán ăn nhỏ với vẻ ngoài sáng sủa, dễ gần và một cô kế toán kinh nghiệm còn non nớt. Họ tình cờ gặp nhau khi vẫn đang vướng mắc, dùng dằng trong thứ tình cảm bế tắc của riêng mình. Họ như hai con vật bị thương cùng liếm láp vết thương cho nhau, dùng hơi ấm của mình để hàn gắn những tổn thương trong tim đối phương. Từ đầu đến cuối không ai nói lời yêu cả. "Em không yêu anh, chỉ ở cùng một chỗ, cho nên ở cùng một chỗ thôi". "Anh cũng không yêu em, chỉ là không thể cách xa, cho nên ở cùng một chỗ". "Vậy... Vẫn tiếp tục chứ?" "Em dám tơ tưởng người khác! Đương nhiên vẫn tiếp tục!".  Không vì yêu, chỉ vì không thể cách xa. Vậy thứ tình cảm này được gọi là gì? Khi Trần Dũng ghen tuông với hình bóng cũ trong tâm trí Ân Sinh? Khi Ân Sinh vứt bỏ tất cả để ôm lấy người chồng với tương lai mù mịt? Khi Trần Dũng bươn trải chắt góp từng đồng, bị thương cũng tiếc tiền mua thuốc chỉ để dành dụm mua một chiếc nhẫn tặng vợ? Đến cuối anh vẫn chỉ là ông chủ một quán ăn nhỏ, cô vẫn chỉ là một cô kế toán dù đã bớt non nớt. Nhưng để có được cuộc sống giản đơn này họ đã phải trải qua biết bao sóng gió, bị cuộc đời đấm đá xô đẩy đến bầm dập, nhiều lúc tưởng như tuyệt vọng.  Nếu không là tình yêu, điều gì khiến hai con người không máu mủ chẳng liên quan kiên định bên nhau, trân trọng, che chở dù ở trong khốn cảnh? Tình yêu muôn hình vạn trạng, không phải cứ đặt trên môi mới là yêu. Tình yêu của Trần Dũng và Ân Sinh ẩn mình trong từng hành động, sự hi sinh họ dành cho nhau, không kinh động đất trời nhưng dẻo dai và bền chặt. Cùng nắm tay vượt qua mọi giông bão và vẫn thủy chung khi vật chất đã đủ đầy.  Đọc truyện cảm giác như được ăn một thanh chocolate nguyên chất, đắng ngắt mà đọng lại hương vị rất đỗi ngọt ngào. Văn phong rất đẹp, chuyển ngữ vô cùng mượt mà. Cảnh H đầy rung động, cảm xúc mãnh liệt, thăng hoa, cảm giác họ thực sự hòa làm một. "Nơi nào củi gạo không vương khói bếp"? Tương cà dầu muối, cùng nhau trải qua, hóa ra lại là thứ tình cảm động lòng người nhất.  Truyện thực tế và "cổ tích" trá hình, bởi tìm được Trần Dũng bây giờ khó quá, muốn làm Ân Sinh cũng chịu. Thôi thì đành đọc truyện, mượn tạm cảm xúc nhân vật vậy. *** Bắt đầu từ ngày hôm sau, tôi quyết định sống thật tốt mỗi ngày, ăn cơm thật no, làm việc thật nghiêm túc, tôi nghĩ : Không có anh ta trong cuộc sống, tôi vẫn có thể vui vẻ. Nhảy sang bàn điện thoại bên cạnh, nhấn số cộp cộp hô gọi bạn bè, cả đám đi dạo phố, tôi bề bộn nhiều việc mệt chết đi, bạn bè rất nhiều, huyên náo rầm trời, tôi không rảnh để buồn rầu. Buổi tối, trong quán nhậu. "Chia tay vui vẻ!". "Quan trọng là cuộc sống mới!". "Cụng ly!". "Cụng ly!". Nhấc ly rượu lên, cười to thoải mái, trong quán không khí nóng hừng hực, mấy bà cô huyên náo ồn ào không thèm giữ hình tượng. Tự nhiên rượu vào lời sẽ ra, một bên nghe các bà nói nào là "Trời đất này nơi nào không có cỏ", rồi là "Cóc ba chân thì khó tìm, chứ hai cái đùi đàn ông kín khắp phố" linh tinh đủ thứ, một bên tôi gật gù cái đầu, thỉnh thoảng lại mắng hai tiếng tỏ vẻ cùng chung mối thù. Nhưng trong lòng, lại âm thầm gợn sóng, suy bụng ta ra bụng người, lần trước tao khuyên tụi mày sao thì lần này tụi mày khuyên tao như vậy, y chang nhau! Xã hội bây giờ hỗn loạn, bằng mặt mà không bằng lòng, kẻ thân sơ gì ân cần hỏi han khách khí nháy mắt đã thấy đầy một sọt, nhưng nào có ai thực quan tâm không? Không có, nửa điểm cũng không có, có người thất tình hả? Kìa chẳng qua chỉ là cạnh tranh hư vinh với nhau, đối thủ mất đi một cái, ha ha, thật là chuyện quá tốt còn gì! "Ân Sinh, tụi mày chỉ vì anh ta đi đến nơi khác mà chia tay?". Tôi gật đầu, cười mà không nói, rõ ràng tôi lấy cớ rất vụng về. Nhưng tôi biết nói thế nào : Ba năm, tình cảm vững chãi lâu dài, kẻ hầu bé nhỏ tôi đây đã không còn thỏa mãn được lý tưởng vĩ đại của anh ta nữa. Người phải hướng chỗ cao mà đi, đường lên thành công cần có người dựng thang cho anh ta, thật rõ ràng người đó không phải là kẻ chỉ có hai bàn tay trắng như tôi, vì thế, dần dần bất hòa dần dần rời xa, hóa ra ngay từ đầu lời hứa 'không có anh em không lấy chồng, không có em anh không cưới vợ' dài đằng đẵng sông cạn đá mòn, bây giờ đều phải cúi đầu trước sự thật, ba năm là đủ...... Ngửa đầu, hít sâu, nhất định là vì ăn hạt tiêu, cái mũi, sao mà cay quá. "Mĩ Anh, bớt tranh cãi!". Gừng càng già càng cay, thấy sắc mặt tôi không vui, Hỉ Hoa lập tức chạy lại, thò tay nhéo kẻ xấu thích nhiều lời Mĩ Anh một cái, quay đầu cười nói với tôi. "Ân Sinh à, đã hiểu rõ cái loại đàn ông này thì không cần lưu luyến đâu, lại đây lại đây, uống rượu uống rượu, chờ mai chị mày sẽ giới thiệu cho mày một người tốt hơn". Người ta có ý tốt, tôi có thể nào lại không cảm kích, nhanh chóng nâng ly rượu lên, nghiến răng nghiến lợi. "Nói rất đúng, sau này dứt khoát với nhau rồi, còn chưa biết ai tốt hơn ai đâu". "Đúng vậy đúng vậy, bác sĩ thì sao, có gì giỏi chứ, Ân Sinh, sáng mai tụi tao trang điểm xinh đẹp lộng lẫy cho mày đi dạo phố, lỡ may được một chàng đẹp trai trẻ tuổi độc thân tinh mắt nhắm trúng, chuyện chung thân đại sự không những được giải quyết, còn làm cho tên Phi gì gì đó quay đầu nhìn tiếc dài con mắt ra". Mĩ Anh là người như vậy, siêu cấp vui vẻ, ngu ngốc một cách đáng yêu, biết rõ nó chỉ nói đùa cho vui, nhưng tôi nghe thấy cũng rất chân tình thoải mái. "Nói bậy, nếu cưa thì phải cưa mấy anh độc thân trẻ tuổi giàu có kìa, vừa vui vẻ vừa thực tế. Đúng rồi, mấy ông già 73 hoặc 84 tuổi góa vợ hoặc chồng của các bà giàu có cũng tốt nha". "Vì cái gì phải là 73, 84 tuổi?". Mời các bạn đón đọc Nơi Nào Củi Gạo Không Vương Khói Bếp của tác giả Lãnh Tuyền.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Vân Tịch Truyện - Thiên Tài Tiểu Độc Phi - Giới Mạt
Nàng là thế gia y học hèn mọn phế tài xấu nữ, bị người khinh mạt. Hắn lại là Vương gia tôn quý nhất Thiên Ninh Quốc, vạn chúng ủng hộ, quyền khuynh thiên hạ!  Ngày đại hôn, kiệu hoa lâm môn, cửa Tần Vương phủ đóng chặt, ném ra một câu "Ngày mai lại đến".  Nàng lẻ loi một mình, đạp lên tự tôn từng bước một bước vào đại môn Vương phủ...... Không nghĩ tới: Phế tài xấu nữ thật ra lại là tuyệt sắc thiên tài độc y! Đêm tân hôn cứu thích khách, nàng trị thương xong lại cam đoan: "Đại ca, ngươi chạy nhanh đi thôi, ta sẽ không tố giác ngươi." Ai ngờ thích khách lại nói: "Đêm động phòng hoa chúc, ngươi muốn bổn vương đi nơi nào?" *** Tứ bình bát ổn xe ngựa to bay nhanh đứng lên, một chút đều không lắc lư, nếu như không phải là nghe được phong thanh, Hàn Vân Tịch còn không biết xe ngựa chạy mau như vậy chứ. Trong xe ngựa chỉ nàng cùng Long Phi Dạ, nàng lên xe đến nay, Long Phi Dạ liền chỉ liếc nhìn nàng một cái mà thôi, cái gì cũng chưa nói liền lại nhắm mắt. Hàn Vân Tịch trời sinh gan lớn, coi như khắp nơi Hoàng Đế trước mặt, nàng cũng dám tranh cãi, nhưng là, không biết tại sao, đối mặt người này lạnh giá, nàng tổng hội nhút nhát. Vốn muốn hỏi một câu hắn xà cốc sự tình, thấy hắn nhắm hai mắt, nàng liền không có hỏi, bất tri bất giác, sợ hãi quan sát hắn tới. Hắn ngũ quan giống như là Thượng Thiên đặc biệt điêu khắc ra, hẹp mắt, mũi cao, môi mỏng, hoàn mỹ được không sơ hở nào để tấn công. Hàn Vân Tịch cho tới bây giờ cũng không có nghĩ qua, trên cái thế giới này sẽ tồn ở lạnh lùng như vậy nam nhân, cho dù là an tĩnh thời điểm, cả người trên dưới cũng tản mát ra một cỗ cự người ngoài ngàn dặm lạnh giá , khiến cho người tự giác xa lánh. ... Mời các bạn đón đọc Vân Tịch Truyện - Thiên Tài Tiểu Độc Phi của tác giả Giới Mạt.
Tâm Manh - Dực Tô Thức Quỷ
" Vì không nhìn thấy cho nên mới có thể ' chứng kiến ' càng nhiều. Đội trưởng đội hình sự dần dần bị thuần hóa thành một ' chú cẩu nhỏ đáng yêu ' Nam chính tính tình dễ nổi nóng. Nữ chính dịu dàng biết làm dịu người khác. " *** Dực Tô Thức Quỷ là nhà văn chuyên viết truyện trinh thám có đan xen tình cảm. Bên cạnh "Người Điều Khiển Tâm Lý", "Từ Từ Suy Lý" thì "Tâm Manh" cũng là một bộ truyện đáng để đọc. Bộ này thì không quá xuất sắc như 2 bộ trên nhưng nếu như đã đọc quá nhiều bộ trinh thám biến thái thì bộ này sẽ khiến mình thoải mái hơn. Truyện không dài, chỉ có 39 chương cả phiên ngoại. Cốt truyện xoay quanh 5 vụ án chính - các vụ án không quá biến thái, ghê rợn nhưng cũng vừa đủ để Dực Tô Thực Quỷ thể hiện ngòi bút trinh thám của mình. Các tình tiết được sắp xếp khá logic, dễ hiểu. Bạn nào đã đọc truyện của Dực Tô Thức Quỷ thì sẽ thấy rất ấn tượng với việc từ 1 vụ án sẽ suy ra rất nhiều vấn đề. Spoil nhẹ ở vụ án 1: từ vụ tự sát của nữ sinh Đới Giai Âm đã dẫn đến chuyện ngoại tình của bí thư trong trường, mưu mô của thầy hiệu trưởng. Cách viết của tác giả vẫn có nét thu hút riêng. ???? Về phương diện tình cảm giữa nam chính Lục Trinh và nữ chính Giản Ninh, tác giả viết khá nhẹ nhàng. Vì vốn là trinh thám nên phần tình cảm sẽ diễn biến hơi nhanh, nhưng cũng không quá khó hiểu. Trong bộ truyện này, tác giả đã chính xác hoá "Con đường ngắn nhất để đi đến tình yêu chính là đi qua dạ dày" =)). Cặp đôi chính có phần khác lạ hơn khi nữ chính là một cô gái bị mù. Truyện vẫn có một số đoạn rất đáng yêu, thể hiện rất rõ bản chất ngốc hay "ấu trĩ" của Lục Trinh. Ngoài ra tác giả cũng có nhắc đến cặp Tần Uyên và Mộc Cửu cùng một vài nhân vật trong "Người Điều Khiển Tâm Lý" giúp truyện có sự liên kết hơn. ???? Nam chính Lục Trinh: đội trường đội cảnh sát hình sự với biệt danh là "Lục Nhị" (Lục Trinh ngốc). Trong công việc, Lục Trinh là một người có năng lực lãnh đạo nhưng lại hấp tấp, khi gặp chuyện sẽ dễ mất bình tĩnh. Trong phương diện giao tiếp hàng ngày cũng như chuyện tình cảm, Lục Trinh khá ngốc đúng như biệt danh của mình, đặc biệt khi nói chuyện với Giản Ninh sẽ luôn bị chèn ép và cảm giác như bị bắt nạt, bù lại thì anh đội trưởng vẫn khá moe và bán manh rất nhiều, kĩ năng đẹp trai không bằng chai mặt được sử dụng rất tốt. Ngay lần đầu tiên cùng Giản Ninh đón sinh nhật đã sử dụng giọng hát gây hoảng sợ người nghe để hát chúc mừng, cũng tiện khoe luôn khả năng hát mừng sinh bằng nhiều thứ tiếng =)). Thế mới nói hát hay không bằng hay hát. ???? Nữ chính Giản Ninh: nữ chuyên gia tâm lý học với vẻ ngoài xinh đẹp, ngũ quan tinh xảo nhưng đặc biệt sở hữu một đôi mắt mà theo như Phương Dịch nói "khi nhìn vào mắt lại cảm thấy yên bình, an tĩnh". Tuy vừa mới đến song đã được nhận chức đội phó đội cảnh sát hình sự trong sự ngỡ ngàng của tất cả các thành viên trong đội, bởi lẽ Giản Ninh là một người mù. Vì là một người mù nên Giản Ninh rất nhạy cảm với các loại mùi hương và phân biệt cũng như ghi nhớ âm thanh rất tốt, đồng thời cô cũng rất độc lập, mạnh mẽ. Bố của Giản Ninh là một người mê tiền, mê bài bạc và có xu hướng sử dụng bạo lực với Giản Ninh. Giản Ninh mạnh mẽ nhưng có phần hướng nội, chưa bao giờ tổ chức sinh nhật cho bản thân và có chứng sợ không gian kín. ???? Bên cạnh 2 nhân vật chính thì những nhân vật phụ trong truyện cũng khá đáng yêu. Phương Dịch - thanh niên máy tính - cảm thấy đáng sợ khi phải xem băng ghi hình nhiều lần. Tô Duy chuyên nghiệp, lãnh khốc, kiệm lời. Đáng yêu nhất vẫn là cặp sinh đôi Quý Hạo Nhiên và Quý Hạo Dương, luôn tranh thủ tất cả thời cơ để dìm đội trưởng. Có lẽ là làm chung với "Lục Nhị" lâu ngày nên cũng bị ảnh hưởng một chút ngốc nghếch và ấu trĩ. ???? Nói chung, đây là một bộ truyệm trinh thám tình cảm nhẹ nhàng, ngắn gọn, không quá hóc búa với ai bắt đầu đọc trinh thám. Truyện đang được nhà Lastella edit nên các bạn có thể tìm đọc, nhà Lastella edit cũng rất mượt và dễ hiểu. Bộ truyện đáng được vote! Mời các bạn đón đọc Tâm Manh của tác giả Dực Tô Thức Quỷ.
Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một - Quẫn Quẫn Hữu Yêu
Đại thiếu gia Lục thị, vào năm 27 tuổi, vì mãi không hề rung động trước bất kỳ một cô gái nào nên cha mẹ và em trai đành phải dùng hạ sách bỏ thuốc - chuốc say - rồi đẩy anh lên giường cùng một cô gái xa lạ.  5 năm sau, bánh bao nhỏ 5 tuổi, bản sau của Lục Đình Kiêu, vì không có mẹ và trải qua một cú shock trong quá khứ nên rơi vào trạng thái trầm cảm, luôn cáu giận và thơ ơ với tất cả mọi người.  Một người cha "chưa từng có cảm giác rung động trước bất kỳ ai" và một thằng bé con "không thích tiếp xúc với bất kỳ ai" đã trở nên "lầy lội" hơn bao giờ hết khi gặp được Ninh Tịch. Cả hai cha con đều vừa gặp đã yêu người phụ nữ này, một người mong muốn chiếm hữu, một người vô cùng ỷ lại, cuối cùng tạo ra những tình huống dở khóc dở cười cho đọc giả. Ninh Tịch, trước sự săn đuổi của cha con nhà họ Lục, trước mối quan hệ tình ái "rải khắp làng giải trí" sẽ phải ứng phó ra sao?  Waka trân trọng giới thiệu tới bạn đọc truyện ngôn tình dài kỳ "Chọc tức vợ yêu - Mua một tặng một" với những tình huống hài hước cười ra nước mắt, cũng như những khoảnh khắc làm người ta xúc động nghẹn ngào. *** Sau khi kết thúc hôn lễ, khách khứa lại lục tục kéo nhau ra về. Nhưng mọi việc không dừng lại ở đó, Phong Tiêu Tiêu uống say, hào hứng lôi đám bạn bè của cô dâu chú rể chạy tới phòng tân hôn của đôi vợ chồng trẻ nháo động phòng. Thế là, đợi tới lúc chú rể Lục Đình Kiêu tới trước cửa thì thấy Phong Tiêu Tiêu cầm đầu bảy tám cô gái đang cười hi hi ha ha chặn ở đó. Phong Tiêu Tiêu khoanh tay trước ngực, cười ha hả nói: "Thật ngại quá Lục tổng à, chúng tôi là nhà gái của Tiểu sư muội. Giờ anh muốn vào động phòng, trước hết phải thông qua thử thách của chúng tôi đã!" Lục Hân Nghiên lập tức phụ họa: "Đúng đấy, đúng đấy! Muốn cướp nam thần của bọn này đi đâu có dễ như vậy!" "Đồng ý." Người vừa nói là Annie. "Đệch! Annie, sao ngay đến cả cô cũng chạy đến làm loạn cùng lão Tam vậy hả!" Đường Lãng cạn lời. Lục Cảnh Lễ cũng hết cái để nói: "Cả em nữa Hân Nghiên... Chẳng phải em nên ở phía bọn anh hay sao?" Lục Hân Nghiên lè lưỡi: "Ai nói chứ, em về phía chị dâu cơ!" ... Mời các bạn đón đọc Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một của tác giả Quẫn Quẫn Hữu Yêu.
Xuyên Việt Chi Viễn Sơn Trà Nông - Phong Hương
Học tra* thời hiện đại dấn thân vào tám trăm dặm đại sơn*, *Học tra: học hành dốt nát *Tám trăm dặm đại sơn: núi lớn tám trăm dặm (1 lí, 1 dặm (市里, li) = 15 dẫn = 500m) Tướng quân cổ đại giải giáp quy điền trở về quê nhà, Bắt đầu câu chuyện mang theo một đám điêu dân cùng nhau trồng trà làm giàu. Học tra: Hỏi ta tại sao học nông? Bởi vì chuyên ngành này có điểm trúng tuyển thấp a! Tướng quân: Hỏi ta tại sao nhập ngũ? Bởi vì tướng quân mồm to ăn thịt uống rượu chén lớn a! Học tra: Điểm kỹ năng chuyên ngành? Ngươi xác định muốn hỏi một học tra kỹ năng chuyên ngành? Ngay cả đại cương XX ta cũng đã hoàn toàn quên hết có được không? Tướng quân: Tại sao quy ẩn? Ngươi không làm tướng quân không biết, nơi đó tùy thời đều phải đè nén tạo khuôn có bao nhiêu ngốc bức, nhìn những tướng quân tùy thời bảo trì uy nghiêm, da mặt một đám băng giống như cương thi! Học tra: Tiểu hoán hùng (gấu mèo), đến hâm cái bánh màn thầu. Tiểu hoán hùng, đến đem tảng đá kia bổ. Tiểu hoán hùng, đến đào hầm. Tiểu hoán hùng… Tướng quân (╰_╯)#: Mỗ là Trấn Nam tướng quân Hùng Tinh Vũ, mới không phải tiểu hoán hùng! Học tra (づ ̄3 ̄)づ: Nga. Tiểu hoán hùng phu quân, lại đây xào dầu chè ~ Tướng quân (≧▽≦)/: Ngao, tới liền đây! *** Mí mắt rất nặng. Đại Hùng chưa bao giờ biết, chỉ là mở mắt phải cố sức như vậy. Toàn thân cao thấp không có một chỗ không đau, chính là đau thực tôt. Đau, thuyết minh y còn sống. Sau khi thích ứng cảm giác đau, chậm rãi y cảm giác được ấm áp. Bất đồng với cái loại lạnh từ từ thấm đến trong xương, toàn thân cao thấp đều lộ ra lo lắng. Được cứu rồi. Y hơi hơi cong khóe miệng một chút, dù phát hiện mình cơ hồ vô pháp khống chế biểu tình, lại hoàn toàn vô pháp ngăn cản y vui sướng. Thị lực lúc này mới chậm rãi khôi phục, nóc nhà quen thuộc, bài trí quen thuộc, là nhà của bọn họ. Chính là bên người không có người, tức phụ đâu? Y mơ mơ màng màng tựa hồ nghe được tiếng tức phụ, như thế nào hiện tại người không ở? Ôn Luân đang làm sủi cảo trứng*. Quét dầu lên muỗng canh, cho nửa thìa trứng đánh tan vào muỗng canh, đặt hờ muỗng canh lên bếp lò, đảo một vòng, trứng bên trong trải đều ra muỗng, múc một muỗng thịt bỏ vào, dùng chiếc đũa nhẹ nhàng kéo da trứng về một bên, một cái sủi cảo trứng vàng nhạt đặt trong đĩa bên cạnh. *Sủi cảo nhân là thịt, vỏ ngoài là trứng, rất khó làm phần vỏ. Sủi cảo trứng đã làm vài đĩa. Từ lúc bắt đầu rải rác cháy đen, đến bán thành phẩm hiện tại, ở giữa lãng phí không ít nguyên liệu. ... Mời các bạn đón đọc Xuyên Việt Chi Viễn Sơn Trà Nông của tác giả Phong Hương.