Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tình Nồng, Người Không Biết

“Từ trước đến nay, sân bay luôn là nơi lưu giữ rất nhiều chuyện cũ, có đau khổ triền miên vì chia ly khó gặp lại, cũng có truyền kỳ lãng mạn về vừa gặp đã yêu. Nơi này luôn xảy ra những chuyện mà người ta không tưởng tượng được, có ấm áp đan chéo cũng nỗi buồn hòa với cô đơn.”   Thời Thiên cùng Tùy Cẩn Tri có rất nhiều cơ hội gặp mặt “lần đầu tiên”, manh mối vốn đã sớm xuất hiện nhiều năm trước, giống như “thời gian” dùng rất nhiều sợ dây, bố trí các loại tình huống. Mặc kệ có xoay người hướng nào, cô đều không bỏ lỡ anh, bọn họ giống như nhất định phải gặp gỡ nhau.   Ở sân bay này, lần đầu tiên cô biết tên anh, là do “người quen cũ” giới thiệu. Lúc ấy anh còn là bạn của “người theo đuổi” cô, còn là nam thần luôn quên việc kéo rèm cửa mỗi khi thay đổi đồ ở đối diện căn hộ của cô. Lúc đó, quan hệ của bọn họ, là vừa mới gặp gỡ, là giao phó chăm sóc, là “người quen không thân” của nhau.   Vẫn ở sân bay này, lần nữa gặp gỡ, Thời Thiển cùng Tùy Cẩn Tri không may phải trở thành “khán giả” của một cuộc tình đau thương, mà người đàn ông trong đang níu kéo cô gái trong vở diễn này vừa hay là “bạn trai” hiện tại của Thời Thiển, cũng là anh bạn thân của Tùy Cẩn Tri.    Dù bị đẩy vào một tình huống vô cùng lúng túng, thế nhưng chính vì sự kiện này, mà Thời Thiển cùng Tùy Cẩn Tri chính thức bước vào mối quan hệ “thân thuộc.”   Cô cùng anh, vừa là hàng xóm, vừa là bạn, vừa là đối tác. Tất cả các vai trò này biến thành một cuộn len lớn, quấn quanh hai người, buộc cô và anh cùng chung một chỗ. Hơn nữa, Thời Thiển còn phát hiện ra, cơ trưởng Tùy lạnh lùng lại chính là đại thần phối âm Bác Diễn mà cô luôn hâm mộ.   Cô chính là “con diều” nhỏ theo đuổi âm thanh của anh suốt bao nhiêu năm, đối với cô, âm thanh của anh chính là loại rượu hảo hạng nhất, khiến cô say mê không thể thoát ra.   Vài lần gặp gỡ ở sân bay, những lần anh đưa cô bay qua các thành phố cùng những cuộc trò chuyện lúc đêm muộn trở thành vị rượu của thời gian, khiến tình yêu của anh lên men, tỏa hương nồng nàn trong không gian, khiến cô say theo trong đó.    Bọn họ không hẹn mà gặp, vượt qua năm dài tháng rộng, cho dù thế giới này có đối với cô ra sao, cũng chỉ có âm thanh cùng vòng tay của anh, là loại tâm dược duy nhất có thể chữa khỏi.   *** Thời Thiển là nữ kiến trúc sư, diện mạo xinh đẹp, khí chất dịu dàng, tính cách trầm ổn. Mặc dù không phải mẫu phụ nữ vừa gặp đã khiến người khác choáng ngợp nhưng lại toát ra sự thu hút của người trưởng thành.    Đối với Niên Mẫn, có lẽ là cảm thấy thích hợp, đồng thời muốn kiếm tìm một người cạnh bên, Thời Thiển mới quyết định quen. Thế nhưng, bởi vì tình cạn duyên mỏng, mà bọn họ chỉ có thể bước qua đời nhau. Ít nhất, bởi vì dừng lại đúng lúc mới không khiến cô tổn thương. Càng may mắn là, bởi vì có Niên Mẫn, Thời Thiển mới gặp được Tùy Cẩn Tri.    Thời Thiển cho rằng, “lần đầu tiên” gặp cơ trưởng Tùy là ngày đó ở sân bay, anh được Niên Mẫn nhờ cậy chăm sóc cô. Lại không biết rằng, từ rất lâu trước đó, anh đã xuất hiện trong cuộc sống của cô. Âm thanh của anh chính là liều thuốc xoa dịu những nỗi buồn trong trái tim cô, giúp cô vượt qua năm tháng đầy những ưu tư. Vậy nên, nếu thời gian đã cho cô cơ hội, cô nhất định nắm chắc, giữ anh lại cho riêng mình.    Thời Thiển là mẫu phụ nữ trưởng thành, lý trí. Cô hiểu rõ mình cần gì và muốn gì. Đối với chuyện tình cảm, càng thêm rõ ràng. Nếu đã không thể bên nhau, vậy thì dừng lại, không cần cãi vã, cũng không cần níu kéo. Nhưng nếu cô yêu một người, sẽ cố gắng hết sức vì người đó, vì anh vượt qua những nỗi tự ti cùng ám ảnh trong trái tim.   Tùy Cẩn Tri là cơ trưởng ưu tú của hàng không Bác Viễn, khiêm tốn ôn hòa, tính tình lạnh nhạt. Anh được người quen nhờ cậy mà chăm sóc Thời Thiển, lại không ngờ những lần đưa đón cô ở sân bay lại khiến cho trái tim anh rung động. Vì thế, khi có cơ hội, khi cô lần nữa trở thành đóa hoa chưa chủ, anh vội vàng tiến lên, giữ lấy cho riêng mình.    Bởi vì anh phát hiện ra, ở một thân phận khác, khi là đại thần phối âm Bác Diễn, Thời Thiển vẫn xuất hiện trong sinh mệnh anh, là con diều nhỏ đã theo anh rất nhiều năm. Anh dùng thanh âm của mình, trói trái tim cô lại. Lại dùng thân phận cơ trưởng Tùy, không cho anh chạy thoát khỏi vòng tay mình.    Tình yêu của anh nhìn bên ngoài có vẻ dịu dàng, thầm lặng, thế nhưng chỉ có anh và cô biết thứ tình cảm đó có bao nhiêu thâm, bao nhiêu nồng như một loại rượu từ từ thấm vào tim, xoa dịu hết các nỗi đau, dìu cô đi qua năm tháng.   ***   Đây là một câu chuyện tình yêu của những người trưởng thành, không mang màu hồng lãng mạn, cũng không mang theo sự nồng nhiệt của thanh xuân. Thay vào đó là lý trí, là sự chín chắn của những tâm hồn đã trải qua sương gió.    Mặc dù tình tiết không mới, nhưng cách tác giả xử lý các tình huống cực kỳ hợp lý, có vui có buồn nhưng được tiết chế ở mức độ vừa phải, dễ chịu.    Nếu bạn là những người có nội hàm, thích đọc những câu chuyện có chiều sâu, trong vị ngọt tình yêu mang theo dư vị của nỗi buồn, thì hãy đến nơi này, hy vọng “Tình nồng, người không biết” sẽ làm bạn say.  _____   “ “: Trích từ truyện được edit bởi rv-er.   Review by #Nghịch Thần - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Thành phố S đêm khuya sân bay, ánh trăng hoà thuận vui vẻ, đêm tối trút xuống bao phủ cả tòa ga sân bay, mà lâu nội, chỉ còn lại có linh tinh lữ khách ở đi lại. Thời Thiển kéo rương hành lý, có chút mệt mỏi dọc theo thông đạo bảng hướng dẫn phương hướng đi phía trước đi, cái này điểm đã là nàng ngày thường ngủ lúc. Hai ngày này đi công tác thật sự có chút mệt, chờ nàng đi tới tiếp cơ khẩu, nhìn một chút chung quanh trống trải hoàn cảnh, liền tùy ý tìm một chỗ vị trí ngồi xuống, nhắm mắt lại nghỉ ngơi. Trong đầu lăn qua lộn lại nghĩ những cái đó thiết kế bản vẽ, nghĩ phải nhanh một chút quyết định hợp lý nhất phương pháp giải quyết, cũng không biết trải qua bao lâu, bỗng nhiên ý thức được có người đến gần. Nàng hơi hơi nâng mí mắt, giây tiếp theo, nhìn đến đối phương hướng tới chính mình tầm mắt đi tới. Cái này trạm ly nàng vài bước ở ngoài nam nhân, người mặc áo khoác, hai chân thẳng tắp, đến nỗi gương mặt kia, tựa hồ cũng không thể dùng một ít lưu với mặt ngoài từ ngữ tới hình dung hắn, chỉ khóe môi một cái đơn giản độ cung, đều là ôn tú tuấn mỹ, phảng phất huy khai đêm vắng lặng, lệnh người xúc động mộ chi. “Chờ đã bao lâu, lần này đi thuận lợi sao?” Thời Thiển theo thường lệ bị này ôn nhã thanh triệt, lại làm người kinh diễm vô cùng thanh âm chấn một chút, mới cười nói: “Còn hành, chỉ là không tránh được gặp gỡ một ít loạn lưu.” Nàng che dấu nội tâm ngượng ngùng cảm xúc, ngày thường mặc kệ đụng phải chuyện gì nhi đều là vô cùng bình tĩnh, nhưng cố tình liền gặp như vậy một cái làm nàng động bất động liền túng đến không được đại thần. “Thật sự phiền toái ngươi, rõ ràng không phải ngươi đi làm nhật tử, còn cố ý……” “Ta cũng là mới vừa khai xong sẽ không lâu, lại đây tiện đường mang đoạn đường, đừng có khách khí như vậy.” Tĩnh mà trầm thanh âm chậm rãi chảy vào nàng trong tai, đồng thời cũng khởi tới rồi nâng cao tinh thần tuyệt hảo hiệu dụng. Thời Thiển đứng dậy, đang muốn đi kéo cái rương, hắn cũng đã chủ động vươn tay tới hỗ trợ, tay nàng chỉ không kịp dịch khai, đã bị nam nhân hơi nhiệt đầu ngón tay điệp đi lên, nàng kinh ngạc một chút, lập tức buông ra tay hãm, cả người đều như là qua điện. Lại lần nữa ngẩng đầu xem đối phương thời điểm, Tùy Cẩn Tri chỉ dường như không có việc gì mà nghiêng đi thân, nhẹ giọng đối nàng nói: “Đi thôi, đi gara.” Hai người một đường không nói chuyện, thực mau liền tới đến cửa thang máy, Thời Thiển liền đứng ở hắn bên người, cầm di động cho người ta hồi phục WeChat, cúi đầu tư thái khiến nàng lộ ra một đoạn oánh bạch như ngọc cổ. Nàng nháy đôi mắt, cong vút lông mi trên dưới kích động, không cười thời điểm, mặt mày chứa thanh lãnh thần - vận. Từ thang máy phản quang kính mặt, có thể nhìn đến Tùy Cẩn Tri ánh mắt tiệm thâm, an tĩnh mà nhìn chăm chú bên người nữ hài. Một lát, Thời Thiển như là nhận thấy được cái gì, tầm mắt từ di động thượng dịch khai, nhưng Tùy Cẩn Tri đã bay nhanh mà dời đi ánh mắt, chỉ là bên môi lưu có một mạt nhạt nhẽo ý cười. “…… Làm sao vậy?” Nàng hỏi. Tùy tiên sinh lại không có trả lời, mà là nhìn thoáng qua tầng lầu, chờ cửa thang máy mở ra về sau, đè lại ấn phím, làm nàng đi trước, động tác nhất phái nước chảy mây trôi, săn sóc lại chu đáo. Đèn đường mờ nhạt, bên ngoài sắc trời đã là thanh nặng nề áp xuống tới, lúc này, ngầm gara cũng trống vắng liền một bóng người đều không thấy được. Tùy Cẩn Tri đóng cửa xe, ghé mắt thấy nàng khấu hảo đai an toàn, lúc này mới phát động xe, nhẹ giọng dặn dò: “Còn muốn một giờ tả hữu mới có thể đến trung tâm thành phố, ngươi trước ngủ, một hồi ta kêu ngươi lên.” Thời Thiển rất muốn nói cái gì đó qua lại ứng, chính là, vừa định mở miệng thời điểm, liền phát hiện chính mình đã khẩn trương không được, lòng bàn tay tất cả đều là ướt nóng hãn. Mời các bạn đón đọc Tình Nồng, Người Không Biết của tác giả Đam Nhĩ Man Hoa.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Từng Niên Thiếu - Cửu Dạ Hồi
Trong cuộc đời mỗi con người, gặp gỡ rồi ly biệt là điều không thể tránh khỏi. Có một số người gặp gỡ và ly biệt chỉ trong khoảnh khắc, nhưng có một số người khoảnh khắc tưởng như ngắn ngủi kia lại là một đời một kiếp. Tạ Kiều và Tần Xuyên dường như đã gặp nhau quá sớm, ký ức của hai người là những mảng màu đan xen khó mà phân biệt rõ ràng. Năm đó, khi họ chơi trò nối chữ ba từ, trong lúc hoảng loạn, cô cố ý hét lên ba từ “Em yêu anh”. Năm đó, dưới gốc cây hòe già gió thổi xào xạc, cô chăm chú nhìn anh, anh dừng lại vài giây, chầm chậm cất lời: “Là người bạn quan trọng nhất.” Năm đó, bên cạnh cô có một người con trai khác, bên cạnh anh cũng đang tồn tại một cô gái khác, hai người họ rõ ràng sống trong cùng một thế giới nhưng lại chỉ như hai đường thẳng song song. Năm đó, anh nói: “Nếu năm ba mươi tuổi chưa có ai lấy cậu, tôi sẽ lấy cậu”. Hai người họ cứ bình lặng đi bên nhau, chờ đợi đối phương, không dám tiến lại quá gần cũng chẳng nỡ rời xa, chỉ sợ vì một chút sơ sẩy nào đó sẽ vô tình lạc mất nhau. Họ gọi những mảnh ghép của thủa thiếu thời bên nhau ấy là tình hữu nghị trong biển cát thời gian. Dường như, thứ tình cảm ấy chỉ cần không nói ra sẽ vĩnh viễn không tồn tại. Nhưng thời gian sẽ dần dần để lại vết tích của nó trong cuộc đời mỗi con người, và tình yêu cũng sẽ tự nó ngân lên giai điệu thuộc về riêng mình. Mời các bạn đón đọc Từng Niên Thiếu của tác giả Cửu Dạ Hồi
1 Cm Ánh Dương - Mặc Bảo Phi Bảo
Đây là một câu chuyện tình yêu giữa một cô gái tên Kỷ Ức thiếu thốn tình thương của gia đình và một chàng trai (tên Quý Thành Dương) lòng mang đầy hoài bão. Họ gặp nhau rất sớm, chàng trai ấy đã trở thành "một centimet ánh dương" cuối cùng, là hy vọng, là niềm tin và tình yêu của cô; còn cô cũng là ký ức, là nỗi nhớ, là điều mà anh muốn bảo vệ khi rời quê hương đi tới những vùng nguy hiểm vì công việc. Bởi hiểu lầm, họ đã lạc mất nhau trong những tháng năm tuổi trẻ. Anh không muốn cô chờ đợi mình vô vọng nên đã ra đi, cô lại những tưởng anh phản bội tình cảm của hai người. Rất nhiều năm sau, họ mới gặp lại, và nhận ra tình cảm dành cho nhau vẫn vẹn nguyên như thủa ban đầu. *** Với "1cm ánh dương", quả thực Mặc Bảo quá xuất sắc khi khiến người đọc cảm thấy day dứt đến vậy. Truyện không cao trào, cứ nhẹ nhàng và êm ái như bao câu truyện khác của MB thôi, nhưng lại khiến mình khóc, và day dứt. Mỗi câu mỗi chữ kể về cô bé Kỷ Ức, đều dễ dàng làm người ta đau đớn đến vậy, vì những điều cô bé ấy phải trải qua, phải chịu đựng, vậy mà chưa bao giờ cô bé ấy oán trách cuộc đời, oán trách bố mẹ bỏ rơi, ông bà không quan tâm, Kỷ Ức chỉ lặng lẽ cố gắng, chịu đựng, mạnh mẽ và hiểu chuyện hơn rất nhiều so với lứa tuổi của mình. Nhiều lúc, mình cứ nghĩ khi gặp hoàn cảnh ấy, khi bị cả gia đình trách móc vì vướng vào vụ Vương Hành Vũ xích mích với Triệu Tiểu Dĩnh, khi cả gia đình chẳng ai đứng về phía mình, nếu là người khác, chắc cô bé sẽ tự kỉ đến mức tìm đến những suy nghĩ tiêu cực mất, nhưng thật may, vì bên cạnh cô bé, luôn có chú út Quý - Quý Thành Dương. Với mình, Quý Thành Dương chính là ánh dương đối với cuộc đời của Kỷ Ức, anh luôn nhẹ nhàng, chiều chuộng, biết lo nghĩ, biết chăm sóc cho cô bé Tây Tây chưa lớn của anh, luôn để Kỷ Ức cảm thấy yên tâm, an toàn và được bảo vệ mỗi khi gần anh, mỗi khi nghe giọng anh, mỗi khi nhớ đến anh. Một điều mình thích ở truyện của Mặc Bảo, đó chính là nam chính luôn không hoàn hảo quá đáng, cũng có đôi chút khuyết điểm, không nói những lời hoa mỹ như các "soái ca" khác, nhưng cái cách mà nam chính của Mặc Bảo yêu, thực sự quá "tình". Không nói nhiều, chỉ hành động, tình cảm nhẹ nhàng, từ từ xây đắp, rồi mỗi ngày một lớn dần, nam chính thâm tình đến mức, khiến người đọc cảm thấy như mình cũng đang được "tắm trong kẹo" khi lật qua từng trang sách. "1 cm ánh dương" còn khiến mình "đã" hơn, khi viết về tình bạn của Noãn Noãn và Tây Tây đáng yêu quá đỗi, 2 cô bé thân thiết với nhau từ thuở bé thơ, ở bên nhau, nhìn nhau trưởng thành, cũng có khi trục trặc, giận nhau, nhưng sau tất cả, tình bạn ấy vẫn thắm thiết như ngày đầu. "1cm ánh dương" không chỉ khiến mình khóc vì tình yêu, tình bạn, hay cuộc đời của Kỷ Ức, mà còn khiến mình day dứt khi nói về cuộc chiến tranh giữa Iraq và Mỹ sau thảm hoạ 11/9, về những người phóng viên chiến trường, họ chính là những anh hùng không vũ khí trên chiến trường chiến tranh, với đạo đức nghề nghiệp cao cả. Mình đã suýt rơi nước mắt khi đọc đến đoạn nói về những phóng viên hi sinh trên chiến trường: "Những người bạn thân yêu của tôi, tuy không ai ghi nhớ tên của các bạn. Nhưng các bạn, là những vị vua không ngai chân chính". Mình còn cảm thấy thoả mãn ở chỗ, phần hậu kỳ, Mặc Bảo có viết về dòng thời gian, điều này giúp mình lại một lần nữa, như đang được chứng kiến Tây Tây lớn lên, và tình yêu của họ cũng ngày một lớn dần theo từng năm, từng tháng, từng mùa. Một cuốn truyện "đủ": đủ ngọt, đủ tuyệt, đủ thực tế, đủ day dứt, đủ để người ta nhớ về và đủ để độc giả đọc đi đọc lại mỗi khi cần relax. Mình viết không hay, nhưng lại thích bày vẽ, thích dài dòng, vì thế mong mn không "ném đá" review của mình, hehe... nói tóm lại là, nếu như mọi người cần một cuốn truyện để relax cuối tuần này, thì đừng ngại mà đọc "1cm ánh dương" nhé.   Mời các bạn đón đọc 1 Cm Ánh Dướng của tác giả Mặc Bảo Phi Bảo.
Mối Lương Duyên Trời Đánh - Hoa Thanh Thần
AudioBook Mối Lương Duyên Trời Đánh   "Có người yêu bình lặng, có người yêu nồng nhiệt, lại có người yêu rất vụng về. Người luôn làm ra vẻ như không quan tâm đến bạn thật ra ánh mắt lại luôn vô tình trôi về phía bạn, vì yêu, vì quan tâm nên luôn tìm cách ăn miếng trả miếng. Tình yêu bình lặng của những người bình thường luôn có hạnh phúc, rung động riêng của nó. Một vụ "huyết án" do chiếc quần lót "vô tội" gây ra, cô gái keo kiệt và chàng trai độc miệng chẳng cách nào chạy khỏi "nghiệt duyên". "Hàng ngàn hàng vạn mối tình, hàng ngàn hàng vạn cách thể hiện, như Kỷ Ngôn Tắc và Viên Nhuận Chi, tình yêu giữa họ cứ thế xoay vần, nhưng người đọc dần dần vẫn có thể cảm nhận được hạnh phúc. Có lẽ tác giả và "nửa kia" cũng đang rất hạnh phúc, nên sự ấm áp mới tràn ngập cuốn sách như vậy... Ghen tị-ing." Mời các bạn đón đọc Mối Lương Duyên Trời Đánh của tác giả Hoa Thanh Thần.
Cặp Đôi Trời Định - Thập Tứ Lang
AudioBook Cặp Đôi Trời Định   Bạn đang đọc truyện Cặp Đôi Trời Định của tác giả Thập Tứ Lang trên website đọc truyện online. Nữ chính rất đáng yêu với những suy nghĩ và phát ngôn té ghế, có thể khiến người ta dở khóc dở cười hay lăn đùng ra chết ngất vì nội thương.  Nàng năm nay sắp mười sáu – tuổi xanh mơn mởn như thế mà sắp bị liệt vô hàng “gái ế” bởi đến giờ này mà chưa ai dám tới hỏi cưới nàng, chỉ vì nàng lỡ bị phán rằng: “Số mệnh kỳ lạ, mạng khắc phu, phu quân phải là nửa người nửa quỷ mới tránh được kiếp số này.” Để đập tan lời phán vô căn cứ kia cha nàng quyết tâm kiếm cho nàng một tấm chồng thật hoàn hảo, nàng lại càng quyết tâm phải sắm bằng được mới thôi, nàng không tin mình không thể thực hiện được phi vụ mua bán này…  Nếu bạn đã đọc bộ truyện tranh “Vùng Đất Xa Xăm” và “Kyo mắt quỷ” thì chắc chắn bạn sẽ bắt gặp hình ảnh của Quỷ Thiên Đường Izaku và Kyo trong nhân vật Lục Thiên Kiều, không chỉ về tính cách, ngoại hình, thân thế, cách biến thân mà cả cách yêu và bảo vệ người mình yêu nữa. Mang trong người dòng máu của bộ tộc Chiến quỷ nhưng không thuần khiết, là Phiêu kị tướng quân nhưng lại bị đưa đi trông coi hoàng lăng. Tự dưng một ngày nọ thánh chỉ giáng xuống, lập tức thành thân trong vòng 2 tháng. Biến kiếp sắp tới, chưa biết thế nào, vậy chỉ còn cách: “Đào hôn hoặc là trói cô dâu lại trả về nhà …”.  Ai biết đâu được là mối nhân duyên trời định sẵn kia chứ, tránh không được, trốn không xong … thôi thì làm một cặp vợ chồng đẹp đôi trời sinh đi.  Mời các bạn đón đọc Cặp Đôi Trời Định của tác giả Thập Tứ Lang.