Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Mối Thù Thiên Thu (Jack London)

Mối thù thiên thu là một phần thuộc tập 10 truyện trinh thám nổi tiếng Thám Tử Conan của Jack London. Liệu diễn biến tiếp theo của câu chuyện sẽ xảy ra nư thế nào!?***

Jack London sinh ngày 12-1-1876 tại San Francisco, tiểu bang California, với tên khai sinh đầy đủ là John Griffith Chaney trong một khu nghèo khổ của thành phố - "bên kia đường ray" như sau này ông viết. Những thanh ray của tuyến tàu điện chính ngăn San Francisco ra làm 2 nửa: phía bắc là khu của những người giàu; còn phía nam đường ray - người nghèo, thất nghiệp và ăn mày chen chúc.

Jack London đã được sinh ra tại chính khu này và lại là đứa con ngoài giá thú. Ông không bao giờ biết được cha mình là ai, chỉ nghe nói lại đó là một nhà chiêm tinh với những thủ thuật đáng ngờ, một kẻ luôn trốn tránh trách nhiệm làm cha. Tuổi thơ của Jack ngập trong đói nghèo và sự khốn cùng.

Trong một cuốn tiểu sử tự thuật ông viết sau này, ông thú nhận năm lên 7 tuổi, lần đầu tiên ông phải đi ăn cắp - do cái đói thúc bách - một mẩu sandwich của một cô bé. Mãi tới năm 9 tuổi Jack mới có chiếc áo sơ mi đầu tiên. Tuy là một chiếc áo cũ nhàu nát, nhưng "Tôi phấn khởi biết dường nào. Nhiều ngày liền tôi không cởi áo ra để cho mọi người biết mình cũng có sơ mi mặc như ai", như Jack đã viết như thế.

Tác giả của "33 đầu sách cùng rất nhiều truyện ngắn và mẩu tin trên báo" được coi là một trong những nhà văn hiện thực Mỹ hàng đầu. Nét nổi bật trong những cuốn sách của ông là vốn sống thực tế với những bi kịch của cuộc đời. Cho đến nay, Jack London vẫn là một trong những tác giả được bạn đọc khắp thế giới ưa thích nhất. Cách đây một thế kỷ. Tìm mua: Mối Thù Thiên Thu TiKi Lazada Shopee

Vào tháng 11-1916, khi tin ông từ trần được loan báo khắp thế giới, rất nhiều độc giả không muốn tin vào sự thật phũ phàng đó. Họ thêm vào một trong những huyền thoại nữa về nhà văn vĩ đại: Jack London không tự vẫn, mà ông lẩn khuất ở một nơi nào đó…

***

Xe lướt tuyết rền rĩ những âm điệu như than vãn hoà với tiếng rèn rẹt của dây cương và tiếng leng reng của những quả chuông buộc nơi cổ những con chó đầu đàn; nhưng người và vật đều mệt mỏi nên chẳng buồn cất tiếng. Con đường mòn nằm lấp dưới lớp tuyết dày đặc mới rơi xuống. Họ đã vượt một khoảng đường xa, và những bàn trượt nặng trĩu dưới những tảng thịt nai rừng nặng như đá, bám rít lấy mặt tuyết chưa kết đông và chậm lại một cách bướng bỉnh hầu như có người xúi giục vậy. Màn đêm xuống dần, nhưng đêm hôm đó họ không có ý định cắm trại. Tuyết lả tả rơi trong bầu trời êm ả, không thành băng tuyết mà thành những mảnh pha lê li ti đủ hình thể xinh đẹp. Trời thực ấm áp - chỉ ngót 10 độ[1] dưới không độ - và mọi người cảm thấy thoải mái. Meyers và Bettles đã lật hai cánh mũi che tai lên, và Malemute Kid* lại còn tháo cả bao tay ra.

Đàn chó đã mệt mỏi từ lúc xế trưa, nhưng lúc này chúng lại tỏ ra hăng hái như vừa được tiếp một nguồn sinh lực mới. Trong đám những con chó khôn, có một vẻ bồn chồn - chúng hung hăng nhưng bị dây kéo cản lại, chúng hỉnh mũi đánh hơi và dỏng tai lên nghe ngóng. Chúng bực tức với những con có vẻ thờ ơ, thúc dục những con này bằng cách táp nhẹ vào mông chúng. Những con bị trách móc như vậy cũng dúm lại và hùa vào làm cho vẻ hung hăng lan rộng thêm. Sau cùng con đầu đàn của chiếc xe dẫn lộ rít lên một tiếng mãn nguyện, rạp mình sát xuống tuyết rồi lao tới phía trước. Những con khác cũng rít lên như vậy. Các đoàn sau đi túm tụm lại, dây kéo siết lại gần nhau; những chiếc xe lướt trên tuyết băng tới trước, và mọi người nắm chặt lấy cây cột, nhấc chân bước mạnh mẽ càng lúc càng mau để khỏi bị xe lướt tuyết cán lên. Dường như họ vừa trút được hết sự mỏi mệt lúc ban ngày, và họ lên tiếng hò khuyến khích đàn chó. Chúng đáp lại bằng những tiếng sủa ăng ẳng vui vẻ. Họ đang tiến với một sức phi mau như gió qua bóng tối đang xuống dần.

Mọi người lần lượt kêu mấy tiếng “Quẹo! Quẹo!” trong khi chiếc xe lướt tuyết bất chợt rời bỏ đường chính, họ điều khiển những xe lướt tuyết đó như đoàn thuyền lướt trong gió.

Sau đó là cuộc chạy nước rút một trăm thước tới cái cửa sổ che bằng tấm da bên trong có ánh sáng le lói như báo cho mọi người biết đó là cái chòi có người ở, có lò lửa kiểu Yukon đang cháy rực, và những ấm trà đang bốc hơi nghi ngút. Người và vật đã đổ xô tới chiếc chòi đó. Chừng sáu chục con sủa vang như khiêu khích, và có những con vật lông xù to lớn xông lại phía những con chó kéo chiếc xe đi đầu. Cánh cửa mở bật ra, một người mặc áo màu đỏ tía thuộc Cảnh Sát miền Tây Bắc bước một cách khó khăn giữa những con vật hung hăng, lông chúng che phủ tới đầu gối người đó; ông dàn hoà chúng một cách bình tĩnh và vô từ bằng cái cán roi. Sau đó mọi người bắt tay chào hỏi, và Malemute Kid được người lạ bắt tay mời vào căn lều của chính mình.

Stanley Prince, lẽ ra phải ra đón anh, và có nhiệm vụ trông chừng cái lò và trà nóng, lại đang bận rộn khách khứa. Họ chừng hơn chục người, thật là một nhóm người hỗn tạp phụng sự Hoàng gia Anh để thi hành luật pháp hoặc phân phát thư tín. Họ thuộc nhiều nhân chủng khác nhau, nhưng cuộc đời thường nhật đã tạo họ thành một hạng người đặc biệt - một loại người dong dỏng và gân guốc, có bắp thịt cứng rắn vì phải đi lại đường rừng, khuôn mặt xạm nắng và tâm hồn thanh thản, cặp mắt sáng luôn luôn nhìn thẳng và thành thực. Họ đánh xe do chó của Hoàng gia kéo, gieo sợ hãi vào lòng những kẻ bất lương, họ ăn những thực phẩm thanh đạm của chính phủ ban cho và lấy thế làm sung sướng. Họ đã từng trải đời, tạo được nhiều thành tích, và sống những giờ phút nên thơ mà họ không ngờ.

Họ sống rất thân mật và hồn nhiên. Hai người trong bọn nằm dài trên giường của Malemute Kid, miệng hát những bài ca mà tổ tiên người Pháp của họ đã hát khi mới đặt chân tới mảnh đất miền Tây Bắc và sống chung với người Da Đỏ ở đó. Giường của Bettles cũng bị chiếm; ba hay bốn “khách du hành” lực lưỡng vừa cựa quậy ngón chân của họ trong đống chăn mền vừa nghe chuyện một người đã từng phụng sự trong lữ đoàn hải thuyền cùng với Wolseley khi ông này chiến đấu mở đường đi tới Khartoum. Và khi anh này mệt rồi, một chàng “chăn bò” thuật lại về những triều đình cùng những ông hoàng bà chúa mà anh ta đã thấy hồi Buffalo Bill đi lưu diễn tại các kinh đô bên Âu Châu. Trong một góc phòng có hai chàng lai, cựu đồng ngũ trong một cuộc bại trận, ngồi sửa lại dây cương và đàm luận về hồi mà miền Tây Bắc đang chìm trong khói lửa của cuộc nổi loạn và Louis Riel làm chúa tể.

Những lời giễu cợt và trò nghịch tinh thô lỗ ồn ào như vỡ chợ, và những cuộc mạo hiểm gian truân trên những nẻo đường và khúc sông được kể lại như chuyện tầm thường, nhưng sở dĩ nó được nhắc lại là vì nó có đượm vẻ khôi hài hoặc ngộ nghĩnh. Prince say sưa theo dõi chuyện của những vị anh hùng không tên tuổi này, những người đã chứng kiến lịch sử diễn biến, đã coi những chuyến vĩ đại, những chuyện hào hùng là chuyện tầm thường hoặc tình cờ trong cuộc sống thường nhật mà thôi. Chàng đem thuốc lá quý ra cho mọi người chuyền tay quấn hút một cách lãng phí; rồi trí nhớ dường như được mài dũa lại, mọi người đua nhau thuật lại những chuyện phiêu lưu kỳ thú cho anh nghe.

Khi buổi chuyện trò tàn và những kẻ du hành kia nhồi thuốc lá vào ống điếu cuối cùng rồi trải ra những cái túi ngủ bằng da thú được cuộn chặt, Prince quay lại bạn để hỏi thêm tin tức.

Malemute Kid, đang bắt đầu cởi giầy, cất tiếng trả lời: “Anh biết chàng chăn bò là ai rồi, và chắc anh cũng đoán được một cách dễ dàng là người nằm cùng giường với hắn có máu Anh Cát Lợi. Còn những người kia đều là dòng dõi của những tay lục lâm, lai với không biết bao nhiêu dòng máu khác. Hai người đang ở ngoài cửa đi vào thì lai máu Eskimo. Anh chàng có cái khăn quàng bằng len đan - hãy để ý cặp lông mày và cằm hắn - một người Tô Cách Lan đã từng khóc trong chiếc lều ám khói của người mẹ Da Đỏ của hắn. Và thằng đẹp trai đang đặt cái áo khoác xuống để gối đầu là một thằng lai Pháp - anh đã nghe hắn nói chuyện đó; hắn không ưa hai thằng Da Đỏ vào sau hắn. Anh hiểu không, khi bọn “lai” nổi loạn dưới sự chỉ huy của Riel thì bọn “thuần tuý”, (không lai) lại cứ phớt tỉnh, và từ ngày đó tới giờ họ vẫn không ưa gì nhau mấy”.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Jack London":Tiếng Gọi Nơi Hoang DãCô Gái Băng TuyếtGót SắtJack London Truyện Ngắn Chọn LọcJack London Tuyển TậpMartin EdenMối Thù Thiên ThuTừ Bỏ Thế Giới Vàng

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Mối Thù Thiên Thu PDF của tác giả Jack London nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Tôi Là Nhện Đấy Có Sao Không? (Okina Baba)
“Tôi”, người chắc chắn đã từng là một nữ sinh cấp ba, lúc tỉnh dậy thì lại đang ở một nơi lạ hoắc, đầu thai chuyển sinh thành quái vật <nhện style="box-sizing: inherit;">!? </nhện><nhện style="box-sizing: inherit; color: rgb(34, 34, 34); font-family: "Helvetica Neue", Helvetica, Roboto, Arial, sans-serif; font-size: 16px; font-style: normal; font-variant-ligatures: normal; font-variant-caps: normal; font-weight: 400; letter-spacing: normal; orphans: 2; text-align: justify; text-indent: 0px; text-transform: none; widows: 2; word-spacing: 0px; -webkit-text-stroke-width: 0px; white-space: normal; background-color: rgb(255, 255, 255); text-decoration-thickness: initial; text-decoration-style: initial; text-decoration-color: initial;">Sau cuộc đào tẩu ngoạn mục thoát khỏi đám Nhện mới nở ăn thịt lẫn nhau, tôi lạc vào hang ổ của một đám quái vật. Thân phận Nhện bé nhỏ của “tôi” liệu có thể sống sót nổi trong chốn Hầm ngục khủng khiếp, đầy rẫy những là Ếch độc, Mãng xà, Khỉ đột, với Rồng, trùm cuối thống trị tất cả nơi này không đây…? Mày đùa với ai thế hả Nhện! Đứa nào đã bày ra cái trò này, ra ngay cho bà hỏi tộiiiiii…! Vén màn bí mật về cuộc chiến sinh tồn đang gây sóng gió trong cộng đồng mạng của bé Nhện!*** Tìm mua: Tôi Là Nhện Đấy Có Sao Không? TiKi Lazada Shopee Trích lời tác giả: "tất cả nội dung của truyện là dòng suy nghĩ của nhân vật, thế nên nếu có sự hiểu nhầm gì đó thì đó là lỗi nhân vật, không phải lỗi tác giả" - Hay lỗi của trans. Câu chuyện kể về một bé nhện dễ thương bị lạc vào trong một dungeon cấp cao và phải liều mạng để bảo vệ tính mạng và sự trong sạch(lol) của mình khỏi lũ quái vật ở đó.</nhện>Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Tôi Là Nhện Đấy Có Sao Không? PDF của tác giả Okina Baba nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Tôi Không Hợp Yêu Đương (Bản Lật Tử)
Hạ Duy, chủ một cửa hàng nail nho nhỏ, thiếu nữ đã gần 30 nhưng vẫn luôn mặc định mình chỉ 18, thích thả thính lung tung lừa gạt trái tim các cậu trai trẻ xong lại bóp nát trái tim người ta. Ấy ấy, bạn chớ đọc đến đây mà đã vội cho nữ chính là một người xấu xa, cái gì cũng có nguyên nhân cả. Lại nói dù đã từng quen vài người bạn trai, nhưng oái ăm thay khi người ta muốn nắm tay hay hôn cô thì cô lại cảm thấy buồn nôn và ghê tởm. Thế cho nên là cứ hể “thằng" nào mà muốn thân mật thì y như rằng bị cô “đá" ngay. Đây có thể xem là nguyên nhân nữ chính của chúng ta là gái già gần 30 mà vẫn là xử nữ đấy =]]] Còn nam chính của chúng ta? Vâng nam chính của chúng ta có thể nói là mẫu đàn ông mà đa số phụ nữ ngày nay đều ao ước. Đẹp trai, giàu có, nghiêm túc trong tình yêu, biết chăm lo nhà cửa và nấu ăn cực ngon - quả là một người chồng lý tưởng nhỉ? Vậy lý do gì khiến một người đàn ông hoàng kim như vậy vẫn là xử nam 30 năm?? Cũng có nguyên nhân cả? Chẳng là nam chính Giang Chi Châu cũng như nữ chính, bị mắc chứng bệnh sạch sẽ thái quá cũng như tính chiếm hữu quá mạnh. Anh không thể chấp nhận được việc người yêu của mình đã từng quen người khác. Đó, cho nên là dù gia đình anh đã cố mai mối không ít người, nhưng Giang tiên sinh của chúng ta vẫn không thể nào yêu đương nổi. Hai con người, hai số phận tưởng chừng không liên quan vậy mà lại có thể đến được với nhau. Và con người ta hay gọi đó là duyên phận. Và duyên phận của hai người là ở cùng chung cư, người tầng trên, người lầu dưới. Duyên phận là cả hai cùng mắc chứng bệnh “sạch sẽ quái đản” kia:v Tìm mua: Tôi Không Hợp Yêu Đương TiKi Lazada Shopee Duyên phận từ một chú mèo kiêu ngạo và một chú chó ngô nghê. Duyên phận là một người nấu ăn ngon và một người thích ăn ngon.Duyên phận của họ bắt đầu từ những thứ rất nhỏ nhặt trong cuộc sống. Đọc truyện này thật sự làm mình cười muốn rụng răng. Nam chính của chúng ta đích thị là kiểu “trai thẳng" nói chuyện phũ phàng và thù dai lắm mọi người ạ. Nghĩ sao mà chỉ vì chị chậm trễ việc sửa ống nước làm phòng anh bị dột, mà anh qua thẳng tiệm làm nail của chị, đã thế còn thẳng tưng chỉ trích là “nước sơn móng tay rất có hại" nữa chứ:V khác nào đuổi khách của người ta đâu chứ. Nhưng chớ lo, nữ chính của chúng ta cũng chẳng vừa gì đâu, miệng mồm nhanh nhảu, đã thế còn thêm tính tình rất “tỉnh" nên mấy lời phũ kia của anh nhà cũng không làm chị tổn thương mấy đâu:V. Mà phải nói là mình cực kỳ thích hai anh chị này giận nhau luôn đấy. Chị thì cứ: “Em quyết định sẽ không để ý đến anh trong 24 giờ…” “Em quyết định sẽ không đế ý đến anh trong 72 giờ…”Nhưng mà cứ đến buổi trưa, anh up hình “trưa nay ăn gì" thì y như rằng giận hờn gì đó chỉ là mây bây, đồ ăn ngon mới là chân lý. Hài hước không chỉ đến từ nhân vật chính mà còn từ dàn nhân vật phụ cũng dễ thương không kém. Hội chị em bạn bè của nữ chính vừa lầy vừa nhây thôi rồi. Thật sự đọc những chương có hội này, làm mình vô cùng hoài niệm về lũ bạn thời cấp ba đại học của mình ^^. Không biết cảm giác của mình đúng hay sai, nhưng với mình mạch truyện cũng như diễn biến khúc đầu truyện này so với những truyện trước của Bản Lật Tử có vẻ hơi chậm, nhưng xin yên tâm, càng về sau thì độ hài và sủng sẽ không làm bạn thất vọng đâu. Cá nhân mình thấy truyện vẫn mang phong cách của Bản Lật Tử. Vẫn là tình yêu đời thường, nhẹ nhàng nhưng vẫn không làm người ta chán, một điểm cộng mà mình quên nói nữa là mặc dù nam chính miệng có hơi phũ, hay ghen (mà cách ghen cực kỳ dễ thương luôn) nhưng tuyệt đối sủng vợ và là thê nô chính hiệu nha. Điểm trừ duy nhất của bộ truyện này là edit không mượt và lỗi chính tả nhiều. Nhưng nếu bạn yêu thích Bản Lật Tử cũng nhưng fan truyện 3S thì mình nghĩ hố này bạn phải nhảy đi thôi.:v Trích đoạn ghen với ngôi sao: “Mạc thiên vương kết hôn lâu rồi, ngay cả dấm chua của anh ấy mà anh cũng ăn sao?” “...” Giang Chi Châu nhếch miệng, nói với cô, “Anh không thích em thích người đàn ông khác, dù đó có là một ngôi sao đi chăng nữa.” …Hoá ra anh cũng ăn dấm với ngôi sao nổi tiếng nữa sao. “Được, em hứa em thích anh hơn em thích anh ấy, sau này sẽ cố gắng không nhắc đến tên anh ấy trước mặt anh nữa, nên... bây giờ mình có thể đổi phim của Mạc thiên vương xem được không?” Giang Chi Châu: “...” Trích đoạn hoá sói: “Được rồi, anh ước đi.” “Không cần phải ước được không?” Giang Chi Châu cảm thấy việc cầu nguyện với một chiếc bánh kem thật xấu hổ đó. Hạ Duy cảm thấy có bánh sinh nhật thì đương nhiên phải cầu nguyện rồi: “Nguyện vọng sinh nhật mà!” Giang Chi Châu im lặng một lúc lâu, quyết định thoả mãng nguyện vọng này của Hạ Duy. Hạ Duy thấy anh lầm bầm gì đó, tò mò hỏi: “Anh ước gì vậy?” “Muốn biết sao?” Giang Chi Châu vòng tay ôm lấy eo cô, giọng điệu trở nên mập mờ hơn: “Hy vọng tối nay chúng ta rất ân ái.” Hạ Duy: “...” Giang Chi Châu dứt lời lại hỏi cô: “Có cần mượn rượu trợ hứng không?” Hạ Duy: “...” Cô cảm thấy quả nhiên mình vẫn không hợp với yêu đương.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Bản Lật Tử":Chào Buổi Sáng, U Linh Tiểu ThưCùng Nam Chính Ngọt Văn Yêu ĐươngĐường Tâm Mật ÝEm Mù Mới Yêu AnhTôi Không Hợp Yêu ĐươngĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Tôi Không Hợp Yêu Đương PDF của tác giả Bản Lật Tử nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Tôi Đã Chờ Em Rất Lâu Rồi (Giảo Xuân Bính)
“Hãy để thanh xuân thổi lên suối tóc dài mang theo giấc mộng của em. Bất tri bất giác, chốn đô thành đã ghi dấu nụ cười của em. Trái tim đỏ thắm giữa mây trời xanh trong, bắt đầu một cuộc sống mới. … Hãy để đóa hoa kia nở rộ tô hồng đôi gò má của em. Tìm mua: Tôi Đã Chờ Em Rất Lâu Rồi TiKi Lazada Shopee Khắp trời tung bay, bồng bềnh mộng tưởng vẽ nên nụ cười em xinh tươi. Thu đến xuân đi, giữa chốn hồng trần này ai đã an bài số phận…” (*) Ngày Ôn Dĩ Ninh trông thấy Đường Kỳ Sâm lần đầu tiên, cô đã từng nghĩ rằng mình đã gặp đúng người vào đúng thời điểm. Anh chính là vận mệnh của cô kiếp này. Thanh xuân rực rỡ vẽ nên những sắc màu tươi sáng trong cuộc đời của mỗi người, Ôn Dĩ Ninh khi ấy là một cô sinh viên nhỏ năm 4, vì mưu sinh mà tất bật làm thêm kiếm tiền. Và trong một khoảnh khắc khi Đường Kỳ Sâm xuất hiện, anh đứng bên ngoài cánh cửa phòng, ánh nắng trải dài trên mái tóc, ánh mắt bâng quơ lơ đãng đã dừng lại trong tâm trí cô. Một cái liếc mắt, liền say lòng. Lúc ấy, Đường Kỳ Sâm là một người đàn ông mà bất kỳ cô gái nào khi bắt gặp cũng sẽ đem lòng tương tư yêu mến. Bởi anh có vẻ ngoài tuấn tú, xuất thân cao quý và hơn hết còn là một giám đốc trẻ tuổi đầy thực lực. Thế nhưng, Ôn Dĩ Ninh phải lòng anh không phải vì những điều ấy, mà bởi vì nụ cười và sự dịu dàng anh dành cho mình. Ôn Dĩ Ninh sinh ra trong một gia đình phức tạp, thiếu thốn tình thương, phải tự bươn chải từ nhỏ để có thể đi đến con đường học tập như ngày hôm nay là cả một sự nỗ lực rất lớn của cô. Vì thế, cô gái nhỏ luôn tự lập, hiểu chuyện và lạc quan để chống chọi lại với thế giới này. Đường Kỳ Sâm xuất hiện, ở bên cô trong những năm tháng tuổi trẻ đầy nhiệt huyết và căng tràn nhựa sống ấy. Anh khi đó, là chàng trai ấm áp và dịu dàng hơn cả ánh trăng trên bầu trời. Anh dẫn cô đi khám phá khắp nơi trong thành phố này. Anh đưa cô đến thử tất cả những tiệm ăn lớn nhỏ. Anh để cô bên mình, quan tâm chăm sóc rất cẩn thận và tỉ mỉ. Mỗi ánh mắt yêu chiều anh nhìn, mỗi nụ cười vui vẻ anh trao, mỗi cái chạm nhẹ mềm mại trên mái tóc… đều khiến Dĩ Ninh động lòng. Ôn Dĩ Ninh lúc ấy, chỉ đang bước những bước đi đầu tiên trên con đường trưởng thành và tình yêu. Cô bị sự bao dung sủng ái của anh làm cho bản thân trở nên mộng tưởng. Cô cứ nghĩ rằng, anh cũng có tình cảm với mình. Vì thế, Dĩ Ninh cố gắng nỗ lực từng bước, từng bước đến bên anh. Tình cảm của cô, đơn giản và thuần khiết như chính nụ cười rực rỡ của cô vậy. Thế nhưng, có những sự thật cho dù cất dấu thế nào thì cũng đến lúc bị vạch trần, có những mối quan hệ ngỡ đã thâm sâu lại có thể vì một vết nứt nhỏ mà vụn vỡ ngay lập tức. Ngày mà Ôn Dĩ Ninh nghe thấy lời Đường Kỳ Sâm nói, cũng là ngày tất cả những tươi sáng của thanh xuân bị chôn vùi dưới vực sâu mãi mãi. Hóa ra, những mềm mại, những yêu thương, những rung động… mà Dĩ Ninh cho rằng mình có được, đều chỉ là dối trá. Người con gái trong lòng anh, người con gái anh đem lòng yêu, người anh dùng tất cả sự dịu dàng để đối xử, thật ra không phải là cô. Ôn Dĩ Ninh, chỉ là người thế thân cho những điều tốt đẹp ấy. Một câu nói thốt lên, một cánh cửa hé mở, một cái xoay người trốn chạy, một vết rách khắc sâu trong tim… Ôn Dĩ Ninh vĩnh viễn không thể quên được giây phút ấy. Vì thế, mang theo tổn thương và đau đớn, cô rời xa anh, rời xa thành phố này, bỏ lại tất cả. ''Giữ lại một làn môi ở trong vòng tay anh. Em một đời yêu anh. Níu lấy một chút cơ hội để có thể ở bên anh. Hãy để tình yêu trở lại. Không vội giữ lấy anh, không vội rơi nước mắt. Em đã gửi trái tim cho anh. Chuẩn bị tất cả để yêu anh, lại để anh ra đi. Hãy để tình yêu ở lại nơi đây." (*) Một lần chia cách, chính là 4 năm biền biệt.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Tôi Đã Chờ Em Rất Lâu Rồi PDF của tác giả Giảo Xuân Bính nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Tôi Đã Chờ Em Rất Lâu Rồi (Giảo Xuân Bính)
“Hãy để thanh xuân thổi lên suối tóc dài mang theo giấc mộng của em. Bất tri bất giác, chốn đô thành đã ghi dấu nụ cười của em. Trái tim đỏ thắm giữa mây trời xanh trong, bắt đầu một cuộc sống mới. … Hãy để đóa hoa kia nở rộ tô hồng đôi gò má của em. Tìm mua: Tôi Đã Chờ Em Rất Lâu Rồi TiKi Lazada Shopee Khắp trời tung bay, bồng bềnh mộng tưởng vẽ nên nụ cười em xinh tươi. Thu đến xuân đi, giữa chốn hồng trần này ai đã an bài số phận…” (*) Ngày Ôn Dĩ Ninh trông thấy Đường Kỳ Sâm lần đầu tiên, cô đã từng nghĩ rằng mình đã gặp đúng người vào đúng thời điểm. Anh chính là vận mệnh của cô kiếp này. Thanh xuân rực rỡ vẽ nên những sắc màu tươi sáng trong cuộc đời của mỗi người, Ôn Dĩ Ninh khi ấy là một cô sinh viên nhỏ năm 4, vì mưu sinh mà tất bật làm thêm kiếm tiền. Và trong một khoảnh khắc khi Đường Kỳ Sâm xuất hiện, anh đứng bên ngoài cánh cửa phòng, ánh nắng trải dài trên mái tóc, ánh mắt bâng quơ lơ đãng đã dừng lại trong tâm trí cô. Một cái liếc mắt, liền say lòng. Lúc ấy, Đường Kỳ Sâm là một người đàn ông mà bất kỳ cô gái nào khi bắt gặp cũng sẽ đem lòng tương tư yêu mến. Bởi anh có vẻ ngoài tuấn tú, xuất thân cao quý và hơn hết còn là một giám đốc trẻ tuổi đầy thực lực. Thế nhưng, Ôn Dĩ Ninh phải lòng anh không phải vì những điều ấy, mà bởi vì nụ cười và sự dịu dàng anh dành cho mình. Ôn Dĩ Ninh sinh ra trong một gia đình phức tạp, thiếu thốn tình thương, phải tự bươn chải từ nhỏ để có thể đi đến con đường học tập như ngày hôm nay là cả một sự nỗ lực rất lớn của cô. Vì thế, cô gái nhỏ luôn tự lập, hiểu chuyện và lạc quan để chống chọi lại với thế giới này. Đường Kỳ Sâm xuất hiện, ở bên cô trong những năm tháng tuổi trẻ đầy nhiệt huyết và căng tràn nhựa sống ấy. Anh khi đó, là chàng trai ấm áp và dịu dàng hơn cả ánh trăng trên bầu trời. Anh dẫn cô đi khám phá khắp nơi trong thành phố này. Anh đưa cô đến thử tất cả những tiệm ăn lớn nhỏ. Anh để cô bên mình, quan tâm chăm sóc rất cẩn thận và tỉ mỉ. Mỗi ánh mắt yêu chiều anh nhìn, mỗi nụ cười vui vẻ anh trao, mỗi cái chạm nhẹ mềm mại trên mái tóc… đều khiến Dĩ Ninh động lòng. Ôn Dĩ Ninh lúc ấy, chỉ đang bước những bước đi đầu tiên trên con đường trưởng thành và tình yêu. Cô bị sự bao dung sủng ái của anh làm cho bản thân trở nên mộng tưởng. Cô cứ nghĩ rằng, anh cũng có tình cảm với mình. Vì thế, Dĩ Ninh cố gắng nỗ lực từng bước, từng bước đến bên anh. Tình cảm của cô, đơn giản và thuần khiết như chính nụ cười rực rỡ của cô vậy. Thế nhưng, có những sự thật cho dù cất dấu thế nào thì cũng đến lúc bị vạch trần, có những mối quan hệ ngỡ đã thâm sâu lại có thể vì một vết nứt nhỏ mà vụn vỡ ngay lập tức. Ngày mà Ôn Dĩ Ninh nghe thấy lời Đường Kỳ Sâm nói, cũng là ngày tất cả những tươi sáng của thanh xuân bị chôn vùi dưới vực sâu mãi mãi. Hóa ra, những mềm mại, những yêu thương, những rung động… mà Dĩ Ninh cho rằng mình có được, đều chỉ là dối trá. Người con gái trong lòng anh, người con gái anh đem lòng yêu, người anh dùng tất cả sự dịu dàng để đối xử, thật ra không phải là cô. Ôn Dĩ Ninh, chỉ là người thế thân cho những điều tốt đẹp ấy. Một câu nói thốt lên, một cánh cửa hé mở, một cái xoay người trốn chạy, một vết rách khắc sâu trong tim… Ôn Dĩ Ninh vĩnh viễn không thể quên được giây phút ấy. Vì thế, mang theo tổn thương và đau đớn, cô rời xa anh, rời xa thành phố này, bỏ lại tất cả. ''Giữ lại một làn môi ở trong vòng tay anh. Em một đời yêu anh. Níu lấy một chút cơ hội để có thể ở bên anh. Hãy để tình yêu trở lại. Không vội giữ lấy anh, không vội rơi nước mắt. Em đã gửi trái tim cho anh. Chuẩn bị tất cả để yêu anh, lại để anh ra đi. Hãy để tình yêu ở lại nơi đây." (*) Một lần chia cách, chính là 4 năm biền biệt.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Tôi Đã Chờ Em Rất Lâu Rồi PDF của tác giả Giảo Xuân Bính nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.