Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tối Nay Đi Gặp Em

Chu Phỉ đã tròn mười tám tuổi, định tìm một tên đàn ông để chơi đùa, làm chút chuyện người trưởng thành có thể làm. Cô còn thật sự tìm được một tên phù hợp với những yêu cầu khắt khe của mình... Hot boy trường đại học C Tạ Yển Xuyên. Đối phương cao một mét tám tám, cơ bụng tám múi, giọng hay, học giỏi, thích sạch sẽ, yêu vận động, không hút thuốc, không uống rượu... Buổi chiều đầu tiên gặp mặt offline Chu Phỉ lại bắt đầu rén. Hôn trộm không thành, còn bị ghẹo lại. Trong hành lang mờ tối, Tạ Yển Xuyên gần như nhốt Chu Phỉ vào trong góc, cúi đầu: "Hành động ban nãy tính là gì?" Sau đêm đó, Chu Phỉ rốt cuộc biết chuyện hôn môi này có thể tuyệt vời tới mức nào. * Sau một quãng thời gian dài. Người nào đó nhẹ nhàng gảy vành tai mẫn cảm của Chu Phỉ, giọng nói trầm thấp biếng nhác: "Em nghĩ là mình đang câu anh thật hả?" Chu Phỉ không cam lòng yếu thế, đẩy ngã ai kia: "Nói nhảm ít thôi, tới làm một vố lớn.” --- Nam chính mưu đồ từ lâu. *** Reviewer: AI_Nguyệt Quý Mười ba tuổi - Bạn mong ước mình sẽ lớn thật nhanh, khi ấy bản thân sẽ có tự do để làm những việc mình thích. Mười lăm tuổi - Lúc hormon có sự biến chuyển nhiều nhất, tâm trí đầy những sự biến động, ý định thôi thúc được trưởng thành càng mạnh hơn bất kỳ lúc nào khác. Mười tám tuổi - Lứa tuổi hồng ngập tràn những điều ngọt ngào được thêu dệt từ thuở bản thân còn bé. Mong ước nhiều là thế, nhưng khi con người ta đối diện với thực tế, có mấy ai can đảm thực hiện. Chu Phỉ có một điều mong ước thầm kín đầy táo bạo, mười tám tuổi cô sẽ làm chuyện kinh thiên động địa nhất - Tìm bạn trai và làm chuyện “người lớn”. Thoạt nhìn thì ai cũng sẽ đánh giá cô là người bốc đồng, trẻ tuổi ngây thơ và háo thắng, thật ra, con người Chu Phỉ là một bản thể của hai thái cực mâu thuẫn. Cô mong được trưởng thành để được thoát ly, không phải đơn thuần chỉ để thỏa mãn ham muốn được bước ra thế giới mới, chẳng qua từ bé cô đã quá quen với cảnh bố thượng cẳng tay hạ cẳng chân với mẹ, bà nội cũng là “bà nội” như bao người bà khác, nhưng bà không hiền từ với Chu Phỉ, cả tuổi thơ cô chỉ cảm nhận sự cay nghiệt và cáu bẳn từ bà. “Trong ấn tượng của Chu Phỉ, bố mẹ thường xuyên cãi nhau, mẹ luôn luôn là người bị đánh. Vào lúc Chu Phỉ còn nhỏ, từng lấy hết can đảm tiến lên đẩy bố ra giúp mẹ, nhưng cô bé thuở nhỏ đâu phải là đối thủ của bố, ngược lại còn bị bố vả mạnh cho một phát, trên mặt nháy mắt sưng lên dấu bàn tay to đùng. Người đàn ông cả người đầy mùi rượu mặt mày dữ tợn, ông ta tuyệt đối không phải người bố sẽ cõng Chu Phỉ bị bệnh đi bệnh viện lúc nửa đêm kia, cũng không phải người bố sẽ ngồi bên cạnh trông chừng cô truyền nước, còn giúp cô ủ ấm nước để uống thuốc. Có lẽ là một tát này tạo thành bóng ma tâm lý to lớn cho Chu Phỉ, sau đó cô không dám đi lên ngăn cản nữa, chỉ yên lặng ngồi bên mẹ cùng nhau khóc, co quắp trong góc.” “Điều khiến Chu Phỉ đau khổ là, cô căn bản không có cách nào thay đổi hiện trạng, cô không cứu vớt được mẹ. Điều khiến Chu Phỉ càng đau khổ là, cô cũng yêu bố mình. Nhưng nếu thật sự bảo Chu Phỉ nói cô yêu bố mình thì cô cũng không nói ra được. Lòng người có rất nhiều chỗ mâu thuẫn, bố Chu Phỉ có thể ôm cô đi khám bệnh trong giá rét, cũng sẽ động tay đánh mẹ khi say rượu.” Ngày ngày chứng kiến một màn, rõ ràng bố thương mẹ, bố kể chuyện tình yêu lãng mạn của hai người hay đến thế, vậy mà chỉ cần một giây phút mất kiểm soát, tình yêu kia tan thành mây khói, chỉ còn lại đó là những đau đớn tràn ngập thể xác và tâm hồn mẹ. Chu Phỉ khó hiểu, mạch não cô không cách nào đả thông được đường hướng của thứ gọi là “tình yêu” này. Mơ hồ về tình yêu nam nữ, tận đáy lòng Chu Phỉ sinh ra sự sợ hãi và khó chấp nhận, cô yêu bố thương mẹ, cũng ghét cả lúc bố đánh mẹ, nhưng lúc bố chăm sóc cô, cô lại mềm lòng, một mớ bòng bong bám víu và quẩn quanh tâm hồn cô. Chu Phỉ phiền não trong chuyện phải hiểu rõ định nghĩa về tình yêu. Mất niềm tin về tình yêu đôi lứa, đáng lý ra Chu Phỉ có thể dựa vào tình thân gia đình, vào lòng bà nội thân thuộc, vậy mà nào có được như ý, bà nội đối xử bất công với Chu Phỉ, từng lời nói khó nghe và những cái nhăn mặt của bà đã khắc sâu trong tiềm thức Chu Phỉ, để một cô bé bề ngoài trông hoạt bát là thế, nhưng ẩn bên trong là tâm hồn là những vết thương lòng chằng chịt. Tình cờ quen biết Tạ Yển Xuyên, Chu Phỉ vốn chỉ muốn lợi dụng anh, xem anh như một đối tác giúp mình bước vào thế giới người lớn, để Chu Phỉ khám phá xem, rốt cuộc thế giới ấy vì sao rối ren, vì sao người ta không thể đối xử nhau trong sự hiền hòa. Chính Chu Phỉ cũng không thể ngờ được, một chàng trai có vẻ ngoài xuất chúng như Tạ Yển Xuyên thật sự là người đàn ông chân thành, diện mạo anh, bối cảnh của anh thừa sức để anh có thể tiếp cận được những cô gái ưu tú hơn Chu Phỉ, thế nhưng anh lại chấp nhận làm quen với Chu Phỉ. Trong đêm tối vắng lặng, khi tâm hồn cô đơn chẳng qua bị vờ vịt ngủ yên, Chu Phỉ nghe thấy giọng nói Tạ Yển Xuyên, ban đầu đơn thuần là lời đối đáp qua lại làm quen, có ngượng ngùng, có thấp thỏm chờ mong, trái tim với nhiều đường nứt vỡ của Chu Phỉ từ từ được bồi đắp liền mạch bởi sự ngọt ngào cùng những lời quan tâm nồng ấm. Chu Phỉ phải lòng Tạ Yến Xuyên có chăng chỉ là chuyện trong một sớm một chiều. Từ người bạn online, hai người chuyển sang chế độ offline, họ gặp mặt, trao đổi với nhau mọi điều trên trái đất, tất cả những điều vặt vãnh qua câu chuyện của họ bỗng dưng trở thành đề tài với sức hút mãnh liệt, để rồi những đêm tối họ quyến luyến bịn rịn khi chia tay nhau. Lại nói, chuyện tình dù ngọt ngào đến mấy rồi cũng phải đến lúc con người ta phải đối diện thực tế, liệu một Tạ Yển Xuyên ưu tú mọi mặt có thành công trong việc tạo dựng niềm tin về tình yêu trong lòng Chu Phỉ hay không? Chu Phỉ có dũng cảm đương đầu với những khúc mắc mình chôn giấu? Câu chuyện tình yêu giữa đôi gà bông mới lớn, không bằng từ ngữ và chi tiết đao to búa lớn, đơn giản là những tình tiết đời thường, đưa độc giả từng bước quay về thực tế cuộc sống, nhắc nhở chúng ta về quá khứ tuổi mười tám với những mâu thuẫn gia đình, những ưu tư về cuộc sống tương lai, những hồi hộp đợi chờ trong chuyện đôi lứa, có cảm giác lo được lo mất nhưng cũng không thiếu cảm xúc hạnh phúc vỡ oà. Một câu chuyện ngắn đầy đủ những yếu tố ngọt ngào và cưng chiều, an ủi tâm hồn cho một ai đó nếu đang thấy chán nản và vô vị. ____ “…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Hồng Bì *Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết *** Chu Phỉ: [Có ai có thể nói cho mình biết cảm giác doi* là như thế nào không?] *doi: cách viết để tránh kiểm soát của AI của dân mạng Trung, do + i, đọc thành "do ai", theo cách dịch word by word nghĩa là "l4m tình". Chu Phỉ dùng bàn phím chín ô chữ (*) lạch cạch ném một câu hỏi trong nhóm chị em tên là "Người một nhà yêu thương lẫn nhau", sau đó đổi app, tìm một bài hát trên phần mềm nghe nhạc thường dùng, đeo tai nghe bluetooth lên. (*) Minh hoạ img Đứng dậy, lê đôi dép lê bông xù màu trắng, cơ thể nhẹ nhàng đong đưa theo tiếng nhạc. Super Freaky Girl, Chu Phỉ quả thực yêu tiết tấu bài hát của Gà Tê Cay* này muốn chết. *Gà Tê Cay 麻辣鸡: Nicki Minaj. Một tháng trước Chu Phỉ vừa đón xong sinh nhật tròn mười tám tuổi, hiện tại cô chính là người trưởng thành thật sự. Khi còn bé mong ngóng được lớn lên, tin tưởng vững chắc rằng tương lai ẩn chứa khả năng vô hạn. Giống như mười tám tuổi chính là ranh giới, giống như bay lên trời trong tiểu thuyết, sau đó thả chiêu mạnh nhất ra, đánh đâu thắng đó. Nhưng mà, tiếng chuông 0 giờ báo tuổi mười tám vang lên, Chu Phỉ thổi tắt ngọn nến rồi nhìn vào bản thân không có thay đổi chút nào, cô hiểu ra một sự thật không thể chối cãi rằng, cuộc sống của cô chẳng có thay đổi to lớn gì. Vẫn lông gà đầy đất như trước. Gần đây Chu Phỉ có một ý định to gan, cô muốn doi. Nếu đã là người trưởng thành, cô muốn làm chút việc người trưởng thành có thể làm. Nói là có nhu cầu thì cũng chưa tới mức, dù sao ngay cả cảm giác hôn môi cô cũng chẳng biết, không có bất kỳ kinh nghiệm nào, nhưng không ngăn nổi sự tò mò. Đúng, Chu Phỉ còn rất thích đọc tiểu thuyết. Từ cấp hai lén đọc tiểu thuyết trong giờ tới sau khi lên đại học cầm điện thoại cười đáng khinh lúc nửa đêm, cô không thể rời xa tiểu thuyết tình cảm. Gần đây cô rất thích một tác giả tên là Ngân Bát, lần lượt đọc mấy bộ tiểu thuyết của tác giả này, vừa đọc hết một đoản văn ngắn tên "Sau khi tôi thông đồng với anh trai của bạn thân". (Rất hay, nhiệt liệt đề cử, không ngọt thì bạn đến đánh Ngân Bát) Nói như vậy, chuyện muốn doi này cũng không phải là nhất thời nổi hứng, có liên quan rất lớn tới việc đọc tiểu thuyết. Mặc dù trong tiểu thuyết luôn luôn sơ lược, ví dụ như: "Phiên vân phúc vũ...!Sau một đêm..." Nhưng dần dần Chu Phỉ bắt đầu tò mò không biết đó là loại cảm giác gì. Làm một người trưởng thành tròn mười tám tuổi, nhìn thẳng vào tính dục của bản thân, chuyện này không có vấn đề gì nhỉ? Đương nhiên là không vấn đề. Lại cầm lấy điện thoại chuẩn bị đổi bài khác, trên app xem video ngắn cô thi thoảng lướt xem khi nhàm chán bỗng nhảy ra một thông báo có người trả lời. Mặt khác, trong nhóm chị em đã có không ít tin nhắn chưa đọc. Oliver Jeanette: [Meme: Là ai đang gọi xuân ở đây?] BLACKPINK thành phố C: [Mặc quần đi Chu Phỉ, internet không phải nơi ngoài vòng pháp luật.] Phất Đại Muốn Phất Phất Phất: [Đối phương từ chối nhận tin nhắn này của bạn, tiện tay sờ ngực bạn một cái] Chu Phỉ nhìn thấy câu trả lời của hội chị em trong nhóm, cười muốn ná thở. Chu Phỉ: [Mình chỉ thuận miệng hỏi một xíu, các cậu kích động vậy làm gì.] Oliver Jeanette: [Không phải mùa xuân đã qua rồi sao? Phản ứng này của cậu hơi chậm á.] BLACKPINK thành phố C: [Lại bị cái gì k1ch thích?] Phất Đại Muốn Phất Phất Phất: [Có cần tìm một con vịt* giúp cậu không?] *Trai bao. Oliver Jeanette: [Không được! Vịt bẩn lắm! Nhỡ mắc bệnh thì sao? Nhất định phải khiến đối phương trình báo cáo kiếm tra sức khoẻ trước đã.] Phất Đại Muốn Phất Phất Phất: [Không bằng, tìm bạn nam nào trong trường cậu thử xem.] BLACKPINK Thành Phố C: [@Chu Phỉ, cậu tiêm vắc xin ngừa ung thư cổ 4 cung chưa?] Chu Phỉ: [...] Mấy cô này còn thật sự bắt đầu thảo luận. Chu Phỉ chậc một tiếng, bóc một viên kẹo bạc hà bỏ vào trong miệng, trong tai nghe vừa lúc đổi sang bài Partition của Beyonce. Cũng đúng. Tìm tên đàn ông nào thử xem. Bài Partition là bài hát Chu Phỉ thích nhất hồi học cấp hai, mấy năm trôi qua, lại bật lên nghe lại, chỉ cảm thấy máu cả người từ trên xuống dưới lại bắt đầu sục sôi. Ai có thể tin rằng tiết tấu và nhịp trống này lại là của bài hát hồi gần chục năm trước chứ? Beyonce là thần của Chu Phỉ! Thần của Chu Phỉ không có mười người thì cũng có trăm người. Lana Del Rey là thần của Chu Phỉ! Taylor Swift là thần của Chu Phỉ! Frankmusik là thần của Chu Phỉ! Sia là thần của Chu Phỉ! ...! Đã nghe quá nhiều bài hát, có thể nói rất nhiều ca khúc đều làm bạn Chu Phỉ vượt qua một quãng thời gian, sau đó bị lãng quên trong góc xó xỉnh. Sở dĩ sẽ nghe lại bài hát này, là trong lúc vô tình thấy có người dùng bài này làm nhạc nền cho video trên app xem video ngắn. Thế là cô dùng tài khoản phụ đăng một tấm ảnh phong cảnh, cũng dùng bài này làm nhạc nền. Tài khoản phụ của cô không có nhiều lượt like, càng gần như không có một bình luận nào, hôm đó lại có một người với avatar nhìn rất lạnh lùng hỏi thăm dưới cái video đó: BGM? Không hiểu sao Chu Phỉ hơi kích động, luôn có cảm giác kho báu của mình được khai quật, lập tức giả làm người lướt qua tốt bụng trả lời đối phương. Partition: Vách ngăn, chia cách. Nhưng rất xấu hổ, mười phút sau Chu Phỉ phát hiện mình gõ sai chữ, cô gõ thành parition. Lập tức xoá bình luận. Chu Phỉ đặc biệt pm đối phương: [Là Partition của Beyonce, vừa rồi tôi gõ sai] Thật ra hiện tại các app âm nhạc đều có thể nghe nhạc nhận biết bài hát, cho dù cô không nói, đối phương cố tình tìm một bài hát thì chỉ cần tuỳ tiện phân biệt một lát cũng có thể tìm rất nhanh. Đối phương online, tin nhắn nhanh chóng biểu hiện đã đọc. Chu Phỉ nhìn avatar của anh ta, đáy lòng sinh ra cảm giác tò mò khác thường. Ảnh chân dung của anh ta là đầu của một nam sinh màu xám, tóc ngắn, mặt nghiêng, không rõ lắm, có một lớp sương mù mỏng manh, giống như khói, tràn ngập cảm giác mông lung càng che càng lộ. Biệt danh là "Không Ăn Cà Rốt". Anh ta trả lời: [Cảm ơn.] Chu Phỉ: [Ừm ừm.] Có lẽ là đêm đó thật sự nhàm chán, cũng có chút h4m muốn tìm tòi đang quấy phá. Dưới sự quấy phá của sự tò mò, cô ấn mở tấm hình avatar lạnh lùng của anh ta, phần giới thiệu biểu hiện giới tính: Nam. Biểu hiện IP thuộc vùng: Thành phố C. Khéo thật, Chu Phỉ cũng ở thành phố C. Cô học đại học ở thành phố C. Nhìn lại trang cá nhân của đối phương, có một tác phẩm, là quay hồi tháng mười năm ngoái. Tác phẩm chỉ có độ dài vài giây đồng hồ, nhạc nền là một bài hát u Mỹ rất sôi động, là một bài hát mà Chu Phỉ chưa từng nghe. Chuyển động ống kính rất đơn giản, mấy bạn nam đang chơi bóng rổ, một người trong đó đứng ngoài vạch ba điểm, nhón chân, ném mạnh, một pha vào rổ hoàn mỹ, thanh xuân nhiệt huyết. Chắc chỉ đơn thuần là quay lưu lại. Chu Phỉ mắt sắc, thấy được mấy chữ dễ phát hiện trên màn hình...!Thi đấu bóng rổ đại học C. Đại học C? Thế thì càng khéo! Đại học C...!Ngay đối diện cổng chính trường đại học sư phạm mà Chu Phỉ học đó. Ma xui quỷ khiến, Chu Phỉ hỏi đồng chí "Không Ăn Cà Rốt" này một câu: [Anh là sinh viên đại học C?] Lại cố ý hỏi một câu nữa: [BGM trong video của anh là bài gì á?] Qua hai ngày, đồng chí "Không Ăn Cà Rốt" cuối cùng cũng trả lời Chu Phỉ: [Ừ.] Ừ. Câu trả lời rất lạnh lùng. Vốn dĩ Chu Phỉ cũng đã vứt đoạn nhạc đệm này qua sau đầu, hiện tại ngược lại lại cảm thấy hơi bất ngờ. Cô vốn cho rằng người này sẽ không trả lời cô nữa, dù sao đã qua tận hai ngày. Chốc lát, "Không Ăn Cà Rốt" trực tiếp chia sẻ âm nhạc qua: Bài hát chủ đề của vòng chung kết giải đấu LOL quốc tế...!Burn It All Down. Kết hợp với nội dung nói chuyện, hẳn là đang trả lời câu hỏi hai ngày trước của Chu Phỉ. Thật ra cô cũng không có hứng thú với BGM bằng "Không Ăn Cà Rốt", nhưng cô vẫn ấn mở bài hát này, nghiêm túc nghe từ đầu tới cuối một lần. Bài hát này cũng không phải rất bắt tai. Mặc dù cô không chơi LOL nhưng cũng từng nghe nói tới, đều không khiến cô cảm thấy hứng thú. Ngược lại là mấy năm nay có một bài hát chủ đề của vòng chung kết giải đấu LOL quốc tế khiến cô rất thích, là bài Warrior S (chiến sĩ), ca khúc tuyên truyền của mùa giải năm 2020. Bài hát này là Chu Phỉ trong lúc vô tình nhìn thấy hoạt hình tuyên truyền mùa giải LOL năm vào lúc nghỉ hè năm lớp mười một. Lúc ấy nhạc nền của hoạt hình chính là bài này, có thể nói là khiến cô cảm thấy rung động đến tận tâm can, như thể xung quanh như đang sáng bừng lên. Trước đó bài hát này còn có một phiên bản khác, là bài hát chủ đề của giải đấu tổng kết toàn cầu năm 2014 do ban nhạc Mộng Long biểu diễn. Vốn tưởng rằng cuộc nói chuyện với Không Ăn Cà Rốt sẽ kết thúc như vậy, nhưng điều Chu Phỉ không thể nghĩ tới là, anh ta lại chia sẻ một bài hát khác cho cô. ...![Warrior S (chiến sĩ), Bài hát tuyên truyền mùa giải 2020.] Cứu mạng. Chu Phỉ giật mình một cái. Không Ăn Cà Rốt: [Trong những bài hát chủ đề của các vòng chung kết thế giới LOL thì tôi khá đề cử bài hát này.] Chu Phỉ không tự chủ được dựng thẳng cái lưng đang dựa vào lưng ghế, cắn nát viên kẹo bạc hà trong miệng, khí lạnh giống như từ khoang miệng bay vào tới ngũ tạng lục phủ, lại không thể làm cho cái đầu đang nóng lên của cô hạ nhiệt độ tỉnh táo lại. Tiếp đó, vẫn không thể nào nhịn được. Chu Phỉ: [Có thể hẹn gặp anh một lần không?] Không Ăn Cà Rốt: [?] ...Tôi muốn doi.. Mời các bạn mượn đọc sách Tối Nay Đi Gặp Em của tác giả Ngân Bát.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Chọc Giận Cô Vợ Nhỏ: Ông Xã Tổng Tài Quá Kiêu Ngạo - Xảo Linh
Một vụ buôn bán làm ăn, cô chấp nhận làm người phụ nữ của anh! Vốn cho là anh chán ghét thân thể cô, liền thả cô! Thật không nghĩ đến, người đàn ông này là ác ma! Không chỉ chiếm đoạt thân thể cô còn muốn cả trái tim của cô! "Lục Minh Hiên, tôi sẽ không yêu anh! Buông tha tôi đi!" "Em cho rằng tôi sẽ thả em dễ dàng đến thế sao? Càng là mặt hàng không chiếm được, tôi càng phải giành được! Sẽ có ngày em chịu phục tùng tôi, dù là trói chặt cả đời, tôi cũng không buông tha cho em. . . . . ." *** "Lúc bác sĩ nói với em là em mang thai, em rất lo lắng, bởi vì em uống thuốc tránh thai mà còn phát hiện mang thai, đứa bé có thể bị dị dạng. . . Em sợ đứa bé sinh ra không được khỏe mạnh, nhưng lại không đành lòng phá thai. . ." "Thật may là em không có làm vậy!" Lục Minh Hiên trách cứ, trợn mắt nhìn tôi: "Sau này bất kể có làm ra quyết định gì thì cũng phải hỏi ý kiến của anh trước, có biết không?" "Biết rồi, sau này em nhất định sẽ làm vậy! Nhưng lúc đó em thật sự rất sợ đứa bé sẽ bị tật nguyền dị dạng, trước đó em đã uống rất nhiều thuốc tránh thai. . . Nhưng mà cũng thật kỳ lạ, em uống nhiều thuốc tránh thai như vậy, sao vẫn có thể mang thai được chứ?" Vấn đề này, tôi vẫn chưa suy nghĩ thông suốt! Rõ ràng lần nào tôi cũng có uống thuốc tránh thai, sao vẫn có thể trúng thưởng được? Chẳng lẽ tinh trùng của anh ta thật sự rất lợi hại sao? “Muốn biết tại sao không?" Lục Minh Hiên cười thần bí với tôi. "Anh biết nguyên nhân sao?" Tôi tò mò tiến lại gần: "Là tại sao vậy?" "Em hôn anh một cái, anh sẽ nói cho em biết!" Tôi không do dự hôn anh ta một cái! "Nói thêm một câu em yêu anh nữa!" "Em yêu anh em yêu anh, em yêu anh chết đi mất! Mau nói cho em biết đi!" Lục Minh Hiên hài lòng gật đầu: "Ừ, nguyên nhân chính là. . ." "Sao?" "Thuốc tránh thai của em, sớm đã bị đổi thành vitamin rồi, chỉ là do em ngu ngốc nên vẫn chưa có phát hiện thôi. . ." ". . ." Mời các bạn đón đọc Chọc Giận Cô Vợ Nhỏ: Ông Xã Tổng Tài Quá Kiêu Ngạo của tác giả Xảo Linh.
Chính Phi Không Bằng Tiểu Thiếp - Thư Ca
Xuyên qua?! Lại trở thành chính phi của Nam Dương Vương! Còn là một chính phi không được sủng ái! Bên trong Nam Dương phủ, trắc phi nắm quyền, tiểu thiếp hoành hành ngang ngược, từng người một đều như muốn bay lên trời! Vị trí chính phi, bên trong Nam Dương phủ lớn như vậy, cũng chỉ để nhìn cho đẹp mắt mà thôi! Nàng từ trước đến nay luôn là người không đụng ta ta không phạm người, nhưng đám tiểuthiếp của Nam Dương Vương đến cửa tìm nàng đều bị nàng ngược còn bị đùa bỡn thảm hại! Cũng không nên trách nàng a, do cuộc sống này quá nhàm chán, luôn có người thích làm trò chơi của nàng, mà ai bảo nàng từ trước đến giờ luôn thích giúp người làm niềm vui chứ! Hơn nữa, nàng còn là người biết thương hoa tiếc ngọc, thiệt không thể chối từ mà,... Chỉ có thể miễn cưỡng xem bọn họ là con kiến nhỏ để nàng đạp cho vui thôi! YD! Vương gia ngươi muốn có bao nhiêu thiếp đều được! Đừng tưởng rằng lão nương ta sẽ ghen nhá! Thật sự không có vui gì đâu, đừng tự dày vò mình, cứ cho nàng hưu thư đi! Từ nay về sau nàng sẽ được tiêu dao tự tại. *** Thời cổ đại, nam nhân ai cũng năm thê bảy thiếp, chính thê thì chỉ có một nhưng lại dắt díu theo cả đàn thiếp thất. Chính thê quanh năm đầu tắt mặt tối lo chuyện gia đình, hiếu kính phụ mẫu, chăm sóc nhi tử, còn phải quản cả đám tiểu thiếp tối ngày ầm ĩ. Qua thời gian, chính thê lo nghĩ nhiều ngày càng già xấu, thiếp thì chỉ có việc ăn ngủ và quyến rũ nam nhân lại càng đẹp. Các vị trượng phu giữa một bên là chính thê khô khan và một bên là tiểu thiếp trẻ trung mơn mởn, chẳng cần hỏi cũng biết chọn ai. Nhà nào có chính thê mạnh mẽ một chút thì còn có thể lấy uy chấn áp đám thiếp, còn phần nhiều là ngậm ngùi chịu thiệt, để cho bọn "hồ ly tinh" trèo lên đầu lên cổ ngồi. Nữ tử thời đại ấy đâu có quyền đứng lên giành công bằng cho bản thân, tất cả đều phụ thuộc vào trượng phu. Số may mắn thì lấy được người tốt, đen đủi thì vớ phải người thích trăng hoa, mấy chục phòng thiếp lớn nhỏ là chuyện thường tình. Thậm chí có người còn sủng thiếp diệt thê, cùng cách, đuổi chính thê khỏi nhà. Vì vậy nên khi Lộ Hiểu xuyên qua vào thân thể Mộ Dung Thư - vương phi Nam Dương Vương phủ, nàng chỉ biết ngẩng đầu ai oán với trời cao. Đường đường một phụ nữ thế kỉ 21 sống giữa sự bình đẳng giới tính, một vợ một chồng, ai có thể chấp nhận cảnh chung chồng với một đám "tiểu thiếp" cơ chứ. Mộ Dung Thư vốn là đích nữ duy nhất của Trấn Bắc tướng quân Mộ Dung Thu. Mẫu thân nàng là chính thê lại chỉ có duy nhất một nữ nhi, bị thiếp thất chèn ép, sống trong sự lạnh nhạt của phụ thân Mộ Dung Thu. Sau khi lên kiệu hoa vào phủ, mặc dù Nam Dương Vương Vũ Văn Mặc làm người chính trực lại có quyền thế, nhưng không thể tránh khỏi việc nuôi dưỡng một đám tiểu thiếp. Nguyên chủ thân thể Mộ Dung Thư là một tiểu thư tính cách nóng nảy, lại không có tâm cơ gì, bị thiếp thất của vương gia đùa nghịch trong lòng bàn tay, lâu ngày khiến Vũ Văn Mặc chán ghét. Trong một lần tranh chấp với nhị phu nhân (thiếp của vương gia gọi là phu nhân), Mộ Dung Thư ngã đập đầu bất tỉnh và linh hồn của Lộ Hiểu nhập vào thân thể này. Ở thế kỉ 21, Lộ Hiểu là một người bản lĩnh trong giới kinh doanh, ở thời cổ đại vô danh, Mộ Dung Thư chỉ là một vương phi trên danh nghĩa - trượng phu không yêu, phụ thân không thương, đến quyền quản gia cũng chẳng được nắm trong tay. Lão vương gia và phu nhân đã qua đời, trong phủ chỉ có Vũ Văn Mặc nắm quyền lớn nhất. Do Mộ Dung Thư trong quá khứ quá mức ngu ngốc chanh chua, khiến hắn không hài lòng nên giao hết quyền quản gia cho Thẩm trắc phi. Nói đến vị trắc phi này cũng là một truyền kì. Thẩm trắc phi là nhị tiểu thư dòng chính phủ Thẩm tể tướng, tỷ tỷ là Thẩm quý phi đang được sủng ái trong cung. Vốn dĩ với thân phận của mình, gả vào phủ Nam Dương Vương làm trắc phi đã là thiệt thòi cho Thẩm Nhu, nhưng nàng ta nhất kiến chung tình với Vũ Văn Mặc, không phải hắn thì không gả. Từ lúc lấy Vũ Văn Mặc, nàng giành hết sự sủng ái của hắn, còn có thực quyền hơn vị vương phi trên danh nghĩa Mộ Dung Thư. Nhưng Mộ Dung Thư hiện tại chán ghét tất cả những thứ đó. Nàng ghét cuộc sống tù túng của nữ tử cổ đại, ghét đám nam nhân năm thê bảy thiếp, ghét những luật lệ hà khắc ràng buộc. Từ lúc xuyên qua, nàng đã hạ quyết tâm sẽ rời khỏi phủ Nam Dương Vương bằng mọi giá. Nhưng bước đầu tiên trong kế hoạch là phải dẹp sạch đám tiểu thiếp của Vũ Văn Mặc, chuẩn bị tiền bạc nuôi thân sau này. Trong lúc lơ đãng, nàng đã lộ ra sự sắc bén của mình, dần dần hấp dẫn ánh mắt của Vũ Văn Mặc. Vốn dĩ Vũ Văn Mặc chỉ có năm người thiếp, đối với một vị vương gia là quá ít ỏi. Hắn làm người lạnh lùng quyết đoán, nắm quyền lực lớn trong triều nên mọi người nể sợ, hoàng đế thì nghi kị. Bề ngoài Vũ Văn Mặc sủng ái Thẩm trắc phi, nhưng nội tình bên trong chỉ có một mình hắn biết. Hắn vốn không có tình cảm với đám nữ nhân trong phủ, chỉ đến khi Mộ Dung Thư "xuất hiện", trái tim hắn mới bị lay động. Nàng thông minh, khôn khéo, lại luôn có những ý tưởng kì quái vượt qua sức tưởng tượng. Ở bên cạnh nàng, hắn bị thu hút lúc nào không hay. Hắn lạnh lùng muốn nàng tránh xa khỏi vũng nước đục trong việc tranh đấu quyền lực triều đình, nhưng lại không thể cản nổi bản thân mình yêu nàng, tiến gần đến nàng hơn. Còn Mộ Dung Thư, từ một người đứng bàng quan bên ngoài quan sát, khi tiến gần hơn vào cuộc sống của Vũ Văn Mặc, nàng mới nhận ra nhiều điều về hắn. Từ cảm giác chán ghét ban đầu, nàng dần cảm thông hơn, nhưng vẫn không tài nào chấp nhận cảnh chung phu quân với một đám tiểu thiếp. Nàng ngoài mặt cứng rắn, nội tâm lại mềm, chỉ có duy nhất ranh giới cuối cùng đó là không thể vượt qua được. Cũng vì lí do đó, sau khi giải quyết đám tiểu thiếp trong phủ, cuối cùng Mộ Dung Thư cũng quyết định rời đi. Nàng nhận ra mình đã có tình cảm với Vũ Văn Mặc, vì vậy phải mạnh mẽ chặt đứt. Ngày nàng bỏ đi, Vũ Văn Mặc lần đầu tiên trong đời đổ bệnh nặng, không thể gượng dậy. Hắn âm thầm bảo vệ nàng, vậy mà nàng lại chẳng biết, vô tình đến thế. Trải qua nhiều phen sóng to gió lớn, hiểu lầm giữa hai người tưởng chừng được xóa bỏ thì hết khó khăn này đến khó khăn khác lại ập đến. Vũ Văn Mặc nắm giữ bí mật của tiên hoàng, trở thành mục tiêu phải diệt trừ của lão hoàng đế. Liệu hắn và Mộ Dung Thư có thể bình an đi đến cuối con đường với nhau, trong khi nguy cơ trùng trùng bên cạnh và chỉ một sơ suất nhỏ cũng có thể chia rẽ họ mãi mãi? Nữ chính, cũng như trong nhiều câu chuyện xuyên không khác, là một người hết sức đặc biệt, mạnh mẽ quyết đoán, thu hút rất nhiều ánh nhìn của người khác. Vài người trong số đó trở thành "tình địch" không thể khinh thường của Vũ Văn Mặc. Nhưng điều tôi không thích nhất ở nhân vật này là nàng quá lí trí, đến mức chỉ cần có chút gió thổi cỏ lay, nàng sẵn sàng bỏ rơi Vũ Văn Mặc chạy lấy người, vì không muốn trái tim mình bị tổn thương. Cuối cùng, người chịu nhiều ngược nhất lại là nam chính Vũ Văn Mặc. Hắn vừa phải gánh vác trọng trách lớn trong người, vừa si tình yêu đến cuồng mê, lúc nào cũng canh cánh về Mộ Dung Thư. Ngoài ra truyện còn có hai nam phụ sạch tâm sạch thân, tài đức cũng đủ cả, nhưng vì là số nam phụ nên không thành với nữ chính, đáng tiếc. Truyện hơi dài, mô típ xuyên không kinh điển có hơi phóng tác về nam nữ chính. Quá trình nam nữ chính yêu nhau cũng hơi ngược chút xíu, nhưng về cuối sẽ sủng ngọt dài dài. Nam chính từ khi có nữ chính cũng giữ gìn thân mình, chung thủy với một mình nàng. Truyện thích hợp để giải trí nhẹ nhàng, không có quá nhiều mưu cao kế sâu phải đau đầu suy nghĩ, nhưng cũng đủ hấp dẫn lôi kéo độc giả. Review by #Huyên Tần   Mời các bạn đón đọc Chính Phi Không Bằng Tiểu Thiếp của tác giả Thư Ca.
Cuộc Sống Khó Khăn Của Thứ Nữ - Nhân Sinh Giang Nguyệt
Không phải là con trưởng, không phải là con dòng chính càng không phải là đứa con út được cưng chiều, bên trên có đích mẫu khuôn mặt hiền từ nhưng lòng dạ độc ác, bên dưới còn có ấu đệ gào khóc đòi ăn thời khắc cần che chở, còn có bao nhiêu tỷ muội tốt minh tranh ám đấu. Một thiếu nữ của thế giới hiện đại, vì cứu người mà xuyên đến triều đại không biết tên, trở thành thứ nữ sau cánh cửa đại viện thâm sâu, che chở ấu đệ cùng nhược mẫu trôi qua cuộc sống khó khăn... *** "Tứ cô nãi nãi và Biểu thiếu gia, Biểu tiểu thư trở lại!" Nghe được tiếng kêu của hạ nhân, tay Chu thị run lên, nắm khăn thật chặt, hơn sáu năm, từ lần trước Tứ tỷ nhi trở lại đã hơn sáu năm! Sáng sớm sắc mặt Đại phu nhân âm trầm khóe miệng kéo lên một nụ cười, "Các ngươi cũng trở về đi thôi, ta cùng Tứ tỷ nhi trò chuyện!" Đại thiếu phu nhân vào cửa đã nhiều năm, lại vì Tào gia sinh Đích trưởng tôn, địa vị đã không dễ dàng dao động, mấy năm trước, sau khi Đại thiếu gia ra ngoài nhậm chức mãn nhiệm kỳ hồi kinh, Đại phu nhân làm bộ làm tịch giao việc bếp núc trong phủ cho Đại thiếu phu nhân chủ trì. Tào Ngọc Di đã có thân phận Hầu tước phu nhân Nhị phẩm, lần này Tào Ngọc Di trở về phủ, đương nhiên là Đại thiếu phu nhân tỉ mỉ an bài một phen, khắp nơi không chênh lệch với khi Tào Ngọc Linh trở về phủ, trong lòng Đại phu nhân dĩ nhiên chán ghét. Chu thị đè xuống lo âu trong lòng đi theo Lý thị, Trần thị cùng nhau đáp lại, sau khi hành lễ xong đi ra ngoài. "Tứ cô nãi nãi tốt lành!" Ở hành lang, đoàn người vừa vặn gặp được Tào Ngọc Di, mấy vị di nãi nãi rối rít hành lễ. Tào Ngọc Di nghiêng nghiêng thân thể, chỉ nhận nửa lễ, lại khẽ uốn gối hoàn nửa lễ, "Mấy vị di nương đi thong thả!" Thoáng qua hai hàng người Chu thị cố ý rơi ở phía sau mấy bước, len lén quan sát Tào Ngọc Di, thấy Tào Ngọc Di sắc mặt đỏ thắm, giữa lông mày đều giản ra, mới thoáng buông lỏng tâm. Tào gia sau khiLão thái gia đi rồi, Đại thiếu gia lại có nhiều con cái, Đại lão gia lên tiếng để cho cả nhà trên dưới sửa lại cách gọi, Đại phu nhân bây giờ nghiêm chỉnh là Lão phu nhân, Chu thị cũng đã thành Thái di nương, ngay cả tiểu nhi tử Lưu thị sinh sau này, năm nay mới sáu tuổi, cũng là Thất lão gia. Mời các bạn đón đọc Cuộc Sống Khó Khăn Của Thứ Nữ của tác giả Nhân Sinh Giang Nguyệt.
Cô Nàng Hotboy - Ngải Khả Lạc
Bạn đang đọc truyện Cô nàng hotboy của tác giả Ngải Khả Lạc trên website đọc truyện online. “Cô Nàng Hotboy” - nhan đề cuốn tiểu thuyết đã gợi cho bạn đọc sự tò mò, liên tưởng đến một cô nàng xinh đẹp, trẻ trung cá tính, và đi cũng với nó cũng là những tình huống oái oăm, dở khóc, dở cưới trong cuộc sống mà cô gặp. Tiểu thuyết kể về câu chuyện tình yêu của ba nhân vật chính với tình huống là vì tấm vé xem quần vợt quốc tế mà ông con gái mình giả làm con trai đến câu lạc bộ của một trường học, mục đích giúp trường đó đoạt giải cao trong cuộc thi quần vợt quốc tế. Tuy nhiên, khi đến học ở trường thì cô lại phải ở chung phòng với một chàng trai cao to nam tính, cô gặp k ít khó xử. Là con gái nhưng lại phải đi vào phòng vệ sinh nam? Là bác sĩ thú y nhưng lại bị bắt đi phẫu thuật cho người? Là chuột xám nhưng lại bị đưa vào phòng thí nghiệm? Là đầu bếp nhưng lại bị bắt ép làm giáo viên mầm non? …..và biết bao nhiêu tình huống hoang đường mà cô gặp phải trong cuộc sống ở ngôi trường đó. Và cũng chính trong thời gian này cô nhận, bản thân có một thứ tình cảm đặc biệt đối với anh chàng cùng phòng. Vì giữ kín thân phận mình, cô đã giấu lòng. Cô quen với một anh chàng khác cũng đẹp trai, cũng tài hoa song lại có một hoàn cảnh hết sức đặc biệt. Và theo quy luật của tình cảm, người ta có thể giấu bất cứ ai chứ không thể nào lừa dối lòng mình. Khi con tim lên tiếng, là lúc cô biết rằng mình phải đi tìm lại tình yêu đích thực của bản thân. *** Đồ đạc của tôi được chuyển lên xe, ngoảnh đầu nhìn lại ký tức nam mà tôi đã ở trong một thời gian không dài nhưng dường như lại rất dài. Tôi cười, nụ cười thật bi thương. “Hiểu Ưu, mau lên xe thôi”. Giọng nói dịu dàng của Hạ Dạ Hàn đánh thức tôi lúc ấy đang ngây người nhìn ký túc nam. Tôi chậm chạp bước lên chiếc xe của Hạ Dạ Hàn. Khi cánh cửa từ từ đóng lại, khi chiếc xe từ từ lăn bánh, những ký ức về ngôi trường này hiện lên trong đầu tôi giống như một bộ phim vậy. Bị bố hãm hại bắt đến ngôi trường này…….. Lần đầu tiên đến trường……… Vào câu lạc bộ quần vợt nam….. Ở cùng ký túc với Hàn Thành Nam….. Thích Hàn Thành Nam……. Hiểu lầm với Hàn Thành Nam……. Hàn Thành Nam níu kéo…….. …….. Đột nhiên phát hiện ngôi trường này để lại cho tôi quá nhiều quá nhiều hồi ức. Chiếc xe từ từ tăng tốc, gió luồn qua cửa kính vào xe, mát lạnh. Gió muốn tiễn tôi sao? Tôi thầm nghĩ. “Minh Hiểu Ưu….Minh Hiểu Ưu…” Chiếc xe từ từ tăng tốc, gió rít lên tên tai tôi, dường như đang gọi tên tôi. Tôi đúng là kẻ ngốc, làm sao gió có thể gọi tên người được? Hơn nữa tiếng gọi ấy lại giống với tiếng gọi của Hàn Thành Nam đến thế. Tôi thấy chắc chắn là mình bị điên rồi. Tôi tự cười chế nhạo, sau đó khẽ lắc đầu, muốn loại bỏ những suy nghĩ viển vông chất chứa trong đầu. “Minh Hiểu Ưu…Minh Hiểu Ưu…” Gió vẫn rít lên, âm thanh mới mệt mỏi làm sao, ẩn chứa trong vẻ mệt mỏi là chút gì đó lo lắng. Gió sẽ mang theo lo lắng và mệt mỏi sao? Đột nhiên, tôi nhìn thấy hình bóng của Hàn Thành Nam qua gương chiếu hậu. Anh….. Tôi thò đầu ra, muốn nhìn anh. Anh phóng xe đạp như bay, gần như bằng với vận tốc của ô tô. Anh….. “Minh Hiểu Ưu, đừng đi”. Dường như anh nhìn thấy tôi thò đầu ra, anh cố hét thật to về phía tôi. Anh muốn níu kéo tôi sao? Anh…… Lúc tôi vẫn chưa kịp suy nghĩ điều gì thì đột nhiên chiếc xe tăng tốc. Ngoảnh đầu nhìn Hạ Dạ Hàn đang ngồi ở khoang lái, khuôn mặt của anh toát lên vẻ buồn thương không thể diễn tả thành lời. Anh ấy và anh…. “Minh Hiểu Ưu….” Hình bóng của Hàn Thành Nam nhỏ dần, gần như sắp biến mất khỏi tầm mắt của tôi. Cuối cùng thì xe đạp không thể sánh được với xe ô tô. Tôi nên nghĩ thế nào về sự xuất hiện đột ngột của Hàn Thành Nam đây? Tôi nên có thái độ như thế nào đây? Tôi không biết, tôi chỉ biết rằng khoảnh khắc nhìn thấy anh, tôi thực sự rất muốn lao xuống xe. Tôi rất vui vì anh đã giữ tôi lại, rất vui vì anh đã xuất hiện lúc mà tôi sắp rời đi. Nhưng…..Dù sao thì đây không phải là phim thần tượng, tôi cũng không phải là nhân vật nữ chính. Cho dù anh có đuổi kịp thì sẽ thế nào đây? Cho dù anh có níu giữ tôi thì cũng sẽ thế nào đây? Hạ Dạ Hàn đột nhiên tăng tốc thực ra là muốn nhắc nhở tôi, tôi nên từ bỏ. Tuy anh không nói gì qua nét mặt của anh, cử chỉ của anh, tôi có thể thấy được anh thực sự để ý đến điều đó. Tuy nhiên, khi Hạ Dạ Hàn biến mất khỏi tầm nhìn của tôi thì đột nhiên Hạ Dạ Hàn phanh kít một cái rồi đỗ xe bên đường. Vì cái phanh kít ấy mà gần như mặt tôi tiếp xúc “thân mật” với cửa kính ô tô. Ack….rốt cuộc Hạ Dạ Hàn đang làm gì? Tôi bực tức nhìn anh. Phải biết rằng cú phanh gấp như thế này có thể hại chết người. “Cậu đi đi…..” Đột nhiên anh nói ba tiếng ấy, giọng nói có chút run rẩy. Tay anh nắm chặt vô lăng, dường như để nói được ba tiếng ấy anh đã phải hạ quyết tâm lớn như thế nào. “Cậu đi đi….” Anh muốn tôi ra đi sao? Tôi nhìn anh bằng ánh mặt hoài nghi. “Cho dù có giữ cậu lại bên cạnh mình thì sẽ thế nào chứ? Có lẽ hôm nay đưa cậu đi khỏi nơi đây, cậu sẽ không thể cười như trước đây, không thể cười hạnh phúc như lần đầu tiên gặp cậu. Vì thế, cậu đi đi”. Anh……. Mời các bạn đón đọc Cô Nàng Hotboy của tác giả Ngải Khả Lạc.