Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Chua Ngọt

"Thầm mến một người chính là cảm giác vừa chua vừa ngọt" ^^. (Chú thích cho tên truyện nhé) ____________________________ Trích đoạn hấp dẫn: Hắn đánh mắt nhìn xuống dưới, sau đó chậm rãi đưa tay kéo cổ áo của cô lên…. Nhã Kỳ hóa đá, hắn, hắn, hắn, hắn, hắn đang làm gì? “Á á á á á á á á! Hà Thích, cậu vô lại!” Cô không thương tiếc đạp lên đôi giày trắng của hắn một phát, vội vàng chạy mất. Hà Thích chân dài, chạy vài bước đã đuổi kịp, bắt lấy khuỷu tay cô, quay người cô lại, ghé sát lại gần, nhẹ giọng nói, “Nhã Kỳ, mặt cậu đỏ kìa.” “Cậu đi chết đi, đi chết đi.” Nhã Kỳ theo bản năng che hai tay trước ngực, “Tôi ghét cậu, cậu cút đi.” “Thật ra cậu không ghét tôi đúng không?” Hà Thích hỏi một cách nghiêm túc, túm chặt lấy cô, sợ cô lại chạy mất. “Cậu là đồ đáng ghét.” Cô cúi đầu, hàng mi dài chớp chớp, khóe miệng cong lên bướng bỉnh. Hà Thích đột nhiên ôm cô vào lòng, “Trước đây tôi cũng nghĩ cậu ghét tôi thật, sau này lại mới biết, con gái chỉ nói thế với người mình thích thôi.” “Tôi…” “Cậu không cần nói đâu, tôi hiểu mà!” =_=… *** Nhã Kỳ ngồi ăn mà không biết vị gì, Hà Thích trái lại ăn rất ngon lành. Đột nhiên, liếc mắt sang phải, một cô gái rất xinh đẹp đang đi về phía họ, ánh mắt vừa nhìn Hà Thích, vừa âm thầm đánh giá cô, "Này, ai kia ?" "Chắc là người tiếp điện thoại của em…" Nhã Kỳ bụm miệng cười, vươn tay về phía Hà Thích, hì hì "Lại đây, hôn một cái cho người ta xem" "Chuyện ghê tởm vậy em cũng nghĩ ra được" Hà Thích chun mũi nhìn bàn tay cô, lại cúi xuống ăn thêm một miếng, môi dính dầu bóng nhẫy cả lên. Ngay sau đó, hắn kéo tay cô lại, quẹt hai cái chùi hết dầu lên mu bàn tay cô… :v :v :v _____________________________________ Mn ạ, dạo này motif namc soái ca, lạnh lùng hay ấm áp ôn nhu đều cũ hết rồi. Bây giờ là thời đại mà những namc chuyên "lầy" chuyên "nhây" hay "thực tế" KHÁC NGƯỜI mới là chân lý ấy. Nam thần ư? Gió đều cuốn đi hết :v :v. Không tin thì nhảy ngay và luôn hố này đi sẽ hiểu ạ. Namc truyện này phải công nhận là rất vô sỉ rất mặt mày và rất dễ thương luôn. Tạ Nhã Kỳ lần đầu tiên nhìn thấy Hà Thích đã "nhất kiến chung tình". Cô thầm mến anh một thời gian và cũng theo đuổi rất quyết liệt chân thành. Đáng tiếc, cái tên soái ca này lại lạnh lùng đáng ghét như tảng băng trôi, lúc nào cũng chỉ lạnh nhạt hay hờ hững trước chân tình của cô. Hại cô vì anh mà đau lòng hết lần này đến lần khác. Lúc ấy, vì để giải tỏa những cảm xúc đè nặng trong lòng, cô thường xuyên lên mạng viết nhật ký về chuyện thầm mến của mình và được mn nhiệt liệt tư vấn này nọ. Nào ngờ, Hà Thích vô tình đọc được thế là xem như chuyện đương nhiên. Lâu lâu còn vô cmt những câu rất chi là "hạn hán lời" nữa. Nhưng, anh lại chỉ luôn như thế, không tiến cũng không lùi khiến Nhã Kỳ rất đau lòng và chua xót. Cô quyết định từ bỏ đoạn tình cảm đơn phương này và cố gắng bắt đầu cho một tương lai mới. Khi thấy Nhã Kỳ ngó lơ mình và có người theo đuổi cô tới tấp, Hà Thích bắt đầu cuống cuồng lo lắng. Anh bất mãn ghê gớm với cô gái này, tự nhiên đang thích mình như thế lại đột nhiên dừng lại, hại anh khó chịu và không quen chút nào hết -.-. Đúng là đáng ghét. Vì thế, anh quyết định "Ok, i'm fine. Em không "CƯA" tôi nữa, đúng không? Vậy tôi "TỰ ĐỔ" em cũng được" :v :v Nói được, làm được chính là phong cách của Hà Thích. Và công cuộc truy ngược của anh chính thức bắt đầu. Đọc những phân đoạn này mình chết cười với anh luôn mn ạ. Lúc đầu, cứ tưởng anh là mẫu namc như những truyện khác, cũng lạnh lùng này nọ. Ai ngờ, bản chất thật sự của anh mới khiến mình té ngửa. Vừa nhây, vừa lầy lại trẻ con đáng yêu hết chỗ nói. Thế nên khi anh thấy có người theo đuổi cô bằng cách giúp xách nước lên phòng trọ thì liền nhảy đến mua ngay mấy bình nước lớn đem hẳn lên luôn. Rồi khi cô chuẩn bị đi hẹn hò cùng người ta thì tí tởn chạy tới giả vờ thân mật vuốt tóc lau mặt đưa nước bảo đi chơi vui vẻ cẩn thận mệt nữa chứ. Mắc mệt với namc này luôn ý. Người ta tặng đồ ăn cho nữc thì chỉ muốn gặm hết không chừa lại cái nào cho cô. Anh nhìn thấy ai bên cô cũng ngứa mắt đáng ghét hết. Thế mà không biết ai ngày trước hay vô tình lạnh nhạt nữa đây :) Bây giờ thì quả báo rồi nhé. Nhã Kỳ còn có thêm một em trai sinh đôi tên là Nhã Tĩnh. Cậu lúc nào cũng tìm đủ cách để trêu ghẹo chọc cô tức điên nhưng kỳ thực lại xem cô hơn cả công chúa mà yêu thương bảo vệ, Chuyện tình cảm của cô, cậu cũng giúp rất nhiều. Thế nên, Hà Thích sau này tích cực lấy lòng cậu em rể tương lai này lắm. Bình thường đĩa game không bao giờ cho mượn, giờ thì muốn cái nào cho hết nhé. Mà Hà Thích còn dám vô sỉ nói với Nhã Tĩnh về Nhã Kỳ như thế này nè: “Đứa nhỏ này thiếu giáo dục quá, để tôi mang về nhà đi.” Đoạn này mình sặc nước luôn ý. Anh đúng là mặt dày không ai bằng :v :v Mà cái đoạn anh dẫn Nhã Kỳ đi du lịch mới thú vị. Cứ tỏ ra biết hết rồi dẫn cô đi như đúng rồi. Ai ngờ, làng du lịch đâu không thấy, chỉ thấy một cái vườn bách thảo với cái xích đu cũ rích, đến ngay cái nhà vệ sinh đi cũng không có. Cũng méo có khung cảnh lãng mạn nào để chụp ảnh. Anh còn dám lớn tiếng bảo là không phải chỉ cần đi với người mình yêu thì đâu cũng là thiên đường hay sao. Đúng là thiên đường khỉ mốc Ha Ha. Hại khi Nhã Tĩnh tìm đến cứu về mắng cho một trận tơi tả luôn. Đáng đời. Đọc "Chua ngọt" khiến tâm trạng mình rất vui vẻ và thoải mái. Đúng như cái tên truyện, có chút chua có chút ngọt của một tình yêu thầm mến. Nhưng nói thật nhiều khi mình chuẩn bị cảm nhận nội tâm nhân vật thì toàn bị anh namc cùng với em trai nữc khiến cảm xúc đứt tuột ngay. Hai anh này đúng là chuyên gia phá game, không lúc nào mà không khiến người ta bật cười vui vẻ được. Tâm trạng gì đâu không thấy, toàn thấy mặt dày biến thái vô sỉ hết phần người ta luôn. Nội dung truyện lạ lạ hay hay cùng văn phong tác giả ổn khiến mạch truyện rất lôi cuốn và hấp dẫn. Nhiều đoạn phì cười với độ đáng yêu cute của cả dàn nhân vật. Đặc biệt là namc và em trai nữc dễ thương gì đâu á. Nếu hai người này mà có JQ với nhau cũng khiến người xem rụng tim lắm đấy. Đáng tiếc, anh namc bây giờ tình nguyện "tự đổ" nữc rồi. Hơn nữa lại đổ nhanh chóng và chuẩn xác thế kia thì ai đỡ cho nổi chứ. Nên khỏi lo tiểu tam gì nhé, anh dẹp nhanh lắm. Nam phụ thì có nhưng mà mấy anh kia hiền quá, không nhây không lầy bằng namc nên toàn thua thôi. Vì thế, nếu thích kiểu truyện trước nữ truy sau đổi lại thì thử ngay truyện này nhé. Rất đáng đọc cho những ngày trước noel này đấy ạ ^^ #La_phi - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Bên ngoài nhà trọ mưa to, mưa tầm tã, hạt mưa nặng nề mà tạt trên cửa sổ thủy tinh , thình thình. Đọc truyện sẽ rõ từ nơi này nhìn ra bên ngoài, trời đất âm u, mờ mịt một mảnh, toàn bộ thế giới đều bị bao phủ trong mơ hồ. Tạ Nhã Kỳ ngồi ở trước bàn máy tính thơ mộng như siêu phẩm A hạnh, di chuyển chuột kéo trang web xuống, nhìn comment của bạn bè của mình để lại trên mạng, tâm trạng phức tạp. Đột nhiên nghe thấy động tĩnh phía sau, xoay người lại, chỉ thấy Hà Thích mới từ trong phòng tắm đi ra. Anh mặc áo Tshirt màu đen phối với quần bò, giản dị lại không mất đi phong độ. Trên người anh có một mùi hương đặc biệt, cũng vì mùi hương này mà mỗi lần nhìn thấy anh thì cô liền không dời được tầm mắt. Mời các bạn đón đọc Chua Ngọt của tác giả Cửu Cửu.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Bạch Dương & Sư Tử
Bạn hỏi tôi rằng  ở trên đời này điều gì là điều kỳ diệu nhất. Tôi trả lời điều kỳ diệu nhất chính là chuyện không bao giờ có thể xảy ra vậy mà lại có thể xảy ra. Nhưng mà nếu, chỉ là nếu Sau khi trải qua thất vọng, phản bội, ly biệt và bỏ cuộc Bạn vẫn cứ tràn đầy dũng khí Vẫn cứ bằng lòng tin tưởng người khác Vẫn có một trái tim hồn nhiên mà lương thiện Vẫn cứ tin tưởng tình yêu là điều tốt đẹp nhất trên thế giới này… Như vậy, như vậy tôi nghĩ rằng, điều kỳ diệu đã xảy ra. *** Review "Bạch Dương và Sư Tử" - Xuân Thập Tam Thiếu "Bạch Dương và Sư Tử" là tác phẩm nằm trong hệ liệt về cung hoàng đạo của Xuân Thập Tam Thiếu, cũng như các tác phẩm trước khi tên tiêu đề của tác phẩm chính là chòm sao của hai nhân vật chính. Nếu ai theo dõi đầy đủ các tác phẩm của Xuân Thập Tam Thiếu có thể dễ dàng nhận ra mốc thời gian của nó xảy ra sau "Thế thân của tình yêu" và trước "Nhật ký AB". Tác phẩm với hai nhân vật chính là Thi Tử Mặc - bạn của Viên Thế Phân và Hạng Tự - em trai Hạng Phong. Có thể coi hai người họ là thanh mai trúc mã và tình yêu của họ phát triển từ thời niên thiếu đẹp như hoa mộng. Tuy nhiên trong suốt 12 năm bên nhau cả hai người họ đều che giấu bản thân mình quá sâu với đối phương khiến cho họ cứ làm tổn thương đôi bên và mối quan hệ rơi vào bế tắc. Thi Tử Mặc là một nhiếp ảnh gia (NAG), một nghề nghiệp có vẻ không liên quan đến tính cách của cô cho lắm vì cô là một người hướng nội và không thực sự có máu nghệ thuật. Cô đến với nghề NAG chỉ vì cô thần tượng chị Tiểu Cố, cô muốn trở thành người như chị ấy và muốn được hạnh phúc như chị ấy. Thế nhưng càng làm lâu với công việc này cô càng chợt nhận ra quan sát người khác qua ống kính cũng là một điều đầy thú vị, và cô tự bày tỏ được cảm xúc của mình qua mỗi bức ảnh, từ một bức ản thôi mà cô có thể "đọc vị" được người trong ảnh. Có lẽ nếu cô không dứt khoát thay đổi, dứt khoát bước khỏi "vòng an toàn" của mối quan hệ giữa cô và Hạng Tự thì cô đã không nhận ra được nhiều điều đến vậy. Cho dù là 12 năm trước hay 12 năm sau thì cô vẫn chỉ yêu duy nhất mình anh, chỉ là cô mong mỏi mối quan hệ của họ có thể được như bao cặp đôi bình thường khác, cô không mong mình là "bến đỗ" cho lãng tử quay đầu. Cô bị trầm cảm nhẹ với mối quan hệ bỏ thì thương vương thì tội này và may thay cô đã có quyết định đúng đắn khi đi tìm bác sĩ tâm lý để giải tỏa hết mọi cảm xúc của mình. Cô khám phá ra rằng hóa ra thế giới không có anh thì còn những thứ khác, nhưng có thêm anh thì thế giới của cô sẽ tốt đẹp hơn. Hạng Tự - phải nói thẳng tôi không thích nam chính trong tác phẩm này một chút nào, dù mọi hành động của anh ta được tác giả "tẩy trắng" vì hoàn cảnh gia đình, nhưng tôi vẫn không chấp nhận vì anh ta đã làm tổn thương cô gái mình yêu đến những 12 năm. Ừ thì anh ta sợ mình lệ thuộc vào cô rồi cô bỏ đi như mẹ anh ta, nhưng anh ta đâu hay nếu cô muốn rời khỏi thì đã rời đi từ lâu rồi. Là vì tình yêu anh ta dành cho Tử Mặc không đủ lớn hay là vì thói ích kỷ chỉ muốn mình không bị tổn thương thêm nữa? Song chính vì vậy mà nhân vật của Xuân Thập Tam Thiếu mới thật đời vì bạn ghét cay ghét đắng anh ta nhưng tra nam như thế luôn hiện hữu quanh bạn. Chỉ là may cho Hạng Tự khi anh ta quay đầu, Tử Mặc vẫn chịu cho anh ta một cơ hội, may cho anh ta vì có người anh trai thấu hiểu mình như Hạng Phong, may cho anh ta vì hầu như tất cả mọi người đều ủng hộ cho tình yêu của anh ta và Tử Mặc. Điểm thú vị trong tác phẩm còn phải kể đến đó là 12 chương lớn và mỗi chương đưa người đọc đi khám phá một cung hoàng đạo mới trong phòng khám của bác sỹ Tưởng với niềm đam mê mãnh liệt dành cho tủ lạnh. Chỉ là sau 12 chương ấy chính Tưởng Bách Liệt đã thay lời tác giả đúc kết ra rằng cung hoàng đạo chỉ mang ý nghĩa tương đối, mỗi ngày chúng ta tiến về phía trước mới là sự thật và cũng chỉ có bạn làm chủ vận mệnh của chính mình. Tưởng Bách Liệt vẫn là cameo quốc dân, nhưng sau "Bữa tối ở Cherating" ta phát hiện thêm sự chín chắn hơn của anh, bởi lẽ Tử Mặc là bệnh nhân đầu tiên mà anh điều trị lại có kết quả tốt đẹp đến vậy. Có lẽ cũng nhờ Tử Mặc khiến cho anh quyết định trở thành một bác sĩ tâm lý "thực sự". Từ Tử Mặc anh biết thêm được những con người thú vị khác xung quanh cô qua lời kể của cô và cũng giúp anh phần nào vượt qua được nỗi thất tình với Nhã Văn. Nhân vật nam chính mình gần như yêu thích nhất nhà Xuân Thập Tam Thiếu đã có màn tái xuất đầy tuyệt vời trong tác phẩm này là tiểu thuyết trinh thám Hạng Phong. Mỗi phân đoạn Hạng Phong xuất hiện mình không khác gì fangirl. Nếu bên "Nhật ký AB" bạn cảm nhận được sự thâm sâu của anh thì bên đây anh còn thâm sâu hơn và là một chuyên gia tư vấn tâm lý tình cảm thực sự cho em trai mình. Anh biết em trai mình thiếu hụt những gì và anh ở bên dẫn dắt cậu không lạc lối, làm tròn đầy đủ nghĩa vụ của một người anh trai. Anh hối hận vì hồi nhỏ cách xa khiến em trai mang đầy tâm lý tổn thương vì sự đổ vỡ gia đình nên anh không hề mong muốn cậu đẩy Tử Mặc đi xa để rồi lại trượt dài trong chuỗi ngày đau đớn và tự trách. Có thể nói sự xuất hiện của Hạng Phong đã lấn át hoàn toàn Hạng Tự, và nếu độc giả ghét Hạng Tự quá thì vẫn có Hạng Phong níu kéo chị em đọc tác phẩm. Vu Nhâm Chi cũng là một nhân vật đầy thú vị. Anh ta nhìn ra Hạng Tự chính là phiên bản thời trẻ của mình, nên anh dễ dàng đối phó được với những trò "trẻ con" của Hạng Tự. Thời trẻ anh ta gây ra lỗi lầm và may thay đã thức tỉnh, anh ta không muốn Hạng Tự như mình để rồi hối hận. Vai trò của anh ta là mang lại hạnh phúc cho "điều kỳ diệu" của mình là Tử Mặc. Ban đầu không ai đoán được lý do tại sao anh ta tốt với cô đến thế, thậm chí đến người đọc như tôi còn tự mình suy đoán phải chăng Tử Mặc là hình ảnh gợi nhớ về mẹ/ bạn gái cũ của anh ta nên anh ta mới hành động như vậy với cô. Thế rồi khi sự thật được hé lộ khiến người khác chỉ biết á ố. Thật may khi Vu Nhâm Chi đã dũng cảm nói ra sự thật về lỗi lầm anh ta gây ra năm ấy cho cô và cô chính là người đã cứu vớt anh ta trong lúc lạc lối và nay anh ta chỉ đơn giản là báo đáp "điều kỳ diệu" của mình. Gieo nhân nào gặt quả ấy, hạt giống tốt Tử Mặc gieo bao năm nay đã nở hoa và kết trái mỹ mãn. Có một mối tình trong tác phẩm về đàn anh của Hạng Tự và chị Tiểu Cố sẽ khiến bao người đọc phải suy ngẫm. Hóa ra không phải kết hôn sẽ là hạnh phúc mãi mãi vì sau đó còn n thứ phải đối mặt. Chị Tiểu Cố vẫn mãi nghĩ rằng người ấy yêu mình vì ánh hào quang khi chị chụp ảnh, vậy nên không còn chụp được nữa chị tự thấy mình không còn xứng và đã ngoại tình dù rằng chị vẫn còn yêu chồng mình. Tôi vốn không chấp nhận cho các lý do ngoại tình và tôi khẳng định chị Tiểu Cố hoàn toàn sai trái khi việc ngoại tình của chị ta làm tổn thương đến cả hai người đàn ông là chồng chị ta và Đinh Thành. Nguyên nhân chị ta ngoại tình có thể khiến chúng ta thông cảm phần nào đó, nhưng Xuân Thập Tam Thiếu luôn có thế giới quan đúng đắn khi ngoại tình bạn sẽ phải trả giá. Cả chồng chị ta và Đinh Thành đều rời xa chị ta cũng giống như Chúc Gia Dịch và Tưởng Dao bắt đầu từ sự ngoại tình và không thể có được một kết thúc tốt đẹp. Chỉ là Xuân Thập Tam Thiếu vẫn chừa đường lui cho nhân vật của mình vì hôm nay chia ly nhưng biết đâu một ngày nào đó khi tất cả đã thông suốt họ sẽ tái hợp với nhau. "Bạch Dương và Sư Tử" không phải là một khúc ca tình yêu hạnh phúc mà nó cho chúng ta đối diện với tình yêu từ nhiều góc độ: hạnh phúc, ngột ngạt, tan vỡ, chia tay, tái hợp. Nhưng dù nằm trong góc độ nào thì người trong cuộc vẫn là đã từng có những thời điểm hạnh phúc trong tình yêu. Tác phẩm đưa ra lời khuyên rằng hãy lấy mình làm trung tâm, chỉ cần một thay đổi nhỏ sẽ mang lại nhiều điều tốt đẹp hơn. Ai là fan Xuân Thập Tam Thiếu thì không nên bỏ lỡ tác phẩm này. Rate: 3,5/5 *** Lúc Tưởng Bách Liệt từ trên xe taxi bước xuống, anh ta nghe thấy trong radio đang phát một tiết mục, người chủ trì kia dùng một loại âm thanh dịu dàng hiếm thấy của giọng đàn ông mà nói: “Chào buổi tối các vị thính giả, bây giờ là mười giờ đêm, chúng ta hãy cùng nhau xem tuần vừa qua địa cầu đã xảy ra những chuyện kỳ diệu gì…” Anh ta mỉm cười, tại tinh cầu cô đơn này, chuyện kỳ diệu đang không ngừng biến hoá mỗi ngày trên mặt đất. Xuống xe, đi qua con đường nhỏ phủ kín bức tường màu xám, anh ta đi vào trong cánh cửa kính. Cửa vào không lớn không nhỏ, bảng hiệu khá tinh xảo, phía sau là người phục vụ ăn mặc phù hợp đang đứng, lộ ra một nụ cười hoan nghênh chuyên nghiệp. Dọc theo cầu thang màu xám đi xuống, nơi đó lại là một cánh cửa, màu đen, vừa dày vừa nặng, từ khe cửa lờ mờ có thể nhìn thấy ánh đèn lập loè. Anh ta đẩy cửa ra đi vào, bỗng nhiên phát hiện —— bên trong cánh cửa và bên ngoài cánh cửa quả thực là hai thế giới. Ở đây không có đèn lớn sáng tỏ, mà là ánh sáng của các loại đèn lồng lướt qua, tiết tấu của nhạc nhảy vang lên kịch liệt, có người hét ầm ĩ, cũng có người nhảy ở giữa sân, anh ta đoán rằng đó là nhân viên của quán bar, bởi vì họ nhảy rất chuyên nghiệp. Ánh mắt của anh ta tìm tòi trong đám người một lúc thì tìm được người anh ta muốn tìm. “Nhã Văn,” anh ta đi qua ngồi xuống, “Lần nào em cũng tới sớm hơn anh.” “À,” vẻ mặt Bùi Nhã Văn bất đắc dĩ, “Đó là bởi vì anh luôn đến muộn chứ?” “…” Tưởng Bách Liệt cầm túi giấy trong tay giao cho cô, “Quà.” “Là gì thế?” Cô không sốt ruột mở ra, mà là tỏ vẻ mong đợi nhìn anh ta. “Dù sao cũng không phải thứ em muốn.” Bùi Nhã Văn giả vờ tức giận mà trừng to mắt: “Vậy tại sao muốn tặng cho em?” “Không phải tốt lắm sao, như vậy em sẽ cảm thấy cuộc sống còn có hy vọng, bởi vì còn có nhiều thứ muốn theo đuổi.” Cô dở khóc dở cười, giơ tay đầu hàng: “Được rồi, bác sĩ Tưởng, em thừa nhận anh chính là một người có thể đem chuyện bậy bạ nói thành có đạo lý.” Tưởng Bách Liệt nhún vai, lơ đểnh cầm cái ly ở trước mặt, rồi uống nước. Cuộc sống của câu lạc bộ đêm vừa mới bắt đầu vào lúc 10 giờ, mọi người muôn hình muôn vẻ đi dưới ngọn đèn lúc sáng lúc tối, làm cho anh ta có chút choáng đầu hoa mắt nhất thời. Trước kia anh ta rất thích cuộc sống như vậy, chè chén say sưa, náo nhiệt, không vắng lặng, thế nhưng gần đây anh ta càng thích ở trong buổi tối yên tĩnh, mở ngọn đèn nhỏ trên tủ đầu giường, một mình nằm trên giường đọc sách. Có lẽ con người đến một giai đoạn nhất định sẽ muốn thay đổi bản thân. Một chàng trai đang ngồi trên ghế cao cạnh quầy bar, ánh đèn ngẫu nhiên chiếu vào mặt anh ta, chỉ là lướt qua sườn mặt cũng đủ để người ta lưu lại ấn tượng sâu sắc. “Này,” Tưởng Bách Liệt vỗ vai Bùi Nhã Văn, chỉ vào anh chàng kia nói, “Em cảm thấy anh ta thế nào?” Nhã Văn theo tầm mắt của anh ta nhìn qua, sau đó gật đầu: “Đẹp trai, nhưng…độ khó rất cao.” “Có hứng thú khiêu chiến hay không?” “Không có.” Nhã Văn kiên định làm động tác hai tay đan chéo. “Làm đi, giúp dùm mà, đi qua đùa giỡn anh ta.” Tưởng Bách Liệt dùng giọng điệu gần như làm nũng nói. “No way! Anh rất thích nhìn em nhảy vào hố lửa phải không? Nếu như bị Bùi Nhã Quân biết được, anh ấy sẽ làm thịt em.” Cô trừng to mắt, cự tuyệt đến mức không chút do dự. “Còn nhớ vết thương trên ngón tay anh không?” Tưởng Bách Liệt sáp lại gần cô, vẻ mặt tủi thân. “?” “Chính là do cậu ta ban tặng —— em không phải từ chối anh chứ?” “…” Nhã Văn cào tóc, như đang khó xử. “Rất đơn giản, em qua đó tới gần anh ta, hẹn anh ta đến phòng khách sạn,” nói xong Tưởng Bách Liệt cầm tờ khăn giấy trên bàn, tiện tay viết số phòng, “Sau đó nói với anh ta em sẽ đi trước, bảo anh ta theo sau, tiếp đó em có thể về nhà —— đương nhiên, chuyện này anh tuyệt đối, tuyệt đối không cho Bùi Nhã Quân biết.” Cô nhìn anh ta, trong ánh mắt lộ ra vẻ nội tâm đấu tranh kịch liệt, vài giây sau, cô rốt cục chần chờ mà gật đầu.   Mời các bạn đón đọc Bạch Dương & Sư Tử của tác giả Xuân Thập Tam Thiếu.