Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Còn Không Phải Vì Em Đáng Yêu Sao

Văn án:   Trước ti vi, Lục Niệm Niệm nhìn trên màn hình, người đàn ông anh tuấn bị đông đảo phóng viên vây quanh, xì một tiếng phát ra tiếng cười.   Phóng viên hỏi anh ta: “Tống tiên sinh, nghe nói ngài nuôi dưỡng sinh viên đại học, hơn nữa còn hỗ trợ nhiều lần.”   Người đàn ông mặt mày lạnh lùng, không thích cau mày: “Cô ấy là vợ tôi, có gì không đúng.” Quần chúng kinh ngạc, như sấm nổ bên tai.   Người trước mặt bên ngoài nổi tiếng là kỹ sư thiết kế có tiếng lạnh lùng, sau khi về đến nhà, buộc tạp dề lên, động tác nấu ăn thành thạo.   Lục Niệm Niệm: “Em muốn ăn sườn xào chua ngọt.”   Tống Kim Triêu vẻ mặt hờ hững nhìn cô: “Hôn mũi có sườn xào chua ngọt, hôn môi có gà kung pao.”   Mãi đến khi người nào đó ném thìa, đem cô gái kiều diễm ôm vào trong ngực.   Sau khi ăn uống no đủ, Tống Kim Triêu còn chưa hết thèm liếm môi: “Vẫn là ăn em là ngon nhất.” *   Đầu tiên, trước khi đến với bài review, tớ xin cảnh báo là truyện không có cảnh như trong văn án, mà là nhiều cảnh khác còn ngọt hơn, ngọt cực kỳ :v   Nhưng, vâng, luôn luôn có một chữ nhưng, do nam chính mắc bệnh thần kinh nên có tính độc chiếm hơi cao, ghen tuông với tất cả sinh vật giới tính nam bên cạnh nữ chính. Tuy rằng cuối truyện tác giả cuối cùng cũng có tâm chữa lành căn bệnh giúp anh, nhưng quá trình trước đó cũng hết sức đau khổ, các bạn phải chuẩn bị sẵn tâm lí trước khi đọc nhé.   Nào, giờ thì vào đề chính, tớ xin phép được bắt đầu bài review.   Lục Niệm Niệm là một cô gái mạnh mẽ còn có chút hơi ngốc nghếch, chỉ biết dùng chân tay để nói chuyện. Ba Lục thường xuyên công tác xa nhà, hai ông bà Lục cũng phải bó tay với cô cháu gái nghịch ngợm của mình. Trèo tường, chọi gà chọc chó, phá làng phá xóm, cô nhóc Lục Niệm Niệm cùng với cậu bạn thanh mai trúc mã Trần Tương Xán của mình đã tung hoành bên nhau suốt những mùa hè dài... cho tới một năm nọ.   Đó là khi Lục Niệm Niệm lần đầu nhìn thấy Tống Kim Triêu. Cậu nhóc là người đẹp trai nhất trong số những người Lục Niệm Niệm từng thấy, còn đẹp hơn cả Trần Tương Xán. Vì vậy cô bé Niệm Niệm đang cầm gậy định "dạy dỗ" cho cậu một bài học đã bị "sắc dụ" mất sạch dũng khí, lập tức vứt chuyện đánh nhau ra sau đầu, bỏ rơi luôn người anh em chí cốt Trần Tương Xán. Cũng từ ngày hôm đó, Lục Niệm Niệm chỉ nghĩ đến một chuyện duy nhất, đó là làm thế nào mới tiếp cận được cậu nhóc đẹp trai nhà họ Tống đây.   Tống Kim Triêu tính tình kì lạ, không nói chuyện, lúc nào cũng lầm lầm lì lì giam mình trong phòng, lại còn yếu ớt, ra vào bệnh viện như cơm bữa. Nhưng điều đó chẳng hề làm Lục Niệm Niệm nản lòng chút nào. Cô nhóc năm ngày ba bữa lại chạy sang nhà họ Tống, quấn quít làm phiền Tống Kim Triêu. Dần dần, cố gắng "mài sắt" của cô cũng "thành kim", Tống Kim Triêu đã bắt đầu để ý đến cô một chút, không còn trưng ra cái vẻ mặt lạnh lùng nữa.   Hai người trong cuộc chầm chậm thích nhau, còn người ngoài cuộc lại sốt ruột không chịu được, đó chính là Trần Tương Xán - nam phụ của chúng ta.   Trần Tương Xán luôn thầm thích Lục Niệm Niệm mà cô nhóc ngốc ấy không hề biết, còn tránh mặt cậu để qua lại với Tống Kim Triêu. Trần Tương Xán thật sự tức giận, cậu dùng hết cách mong thanh mai của mình có thể quay đầu lại, nhưng tình cảm đâu phải cứ muốn mà có được.   Lục Niệm Niệm và Tống Kim Triêu là một đôi, còn cậu đã định sẵn phải thất bại ê chề. Đây cũng là một nhân vật nam khá đáng tiếc, đáng lẽ cậu có thể hạnh phúc hơn nhưng tác giả mẹ kế lại không muốn, vì vậy số phận của nam phụ mãi mãi là một ẩn số.   Trở lại với cặp đôi chính của chúng ta. Sau khi xác định quan hệ với nhau, cuộc sống của Tống Kim Triêu và Lục Niệm Niệm từ đó tràn ngập màu hường ngọt ngào. Cậu yêu chiều, quan tâm cô hết mực, dường như khó có người đàn ông nào có thể làm tốt hơn được nữa. Nhưng, vẫn là chữ nhưng này, gia tộc họ Tống lại không đơn giản chút nào.   Mẹ Tống Kim Triêu là tiểu thư nhà họ Thẩm, gả cho ba Tống nhưng hai người không có tình yêu, ông ta vẫn lén lút qua lại với tình cũ. Khi Kim Triêu còn bé bị bắt cóc, mẹ cậu vì quá lo lắng nên phát bệnh, thần kinh không ổn định. Gia đình họ Tống thì không thèm quan tâm đến Kim Triêu, bỏ mặc cậu lưu lạc hai năm ròng, còn bà Thẩm thì trở nên điên dại, trở về nhà họ Thẩm.   Hai năm bị bắt cóc và tra tấn khủng khiếp đã khiến Tống Kim Triêu vĩnh viễn không thể phát triển bình thường như những đứa trẻ khác. Cậu khép mình trong thế giới riêng, căm hận mọi người, cho đến khi gặp được Lục Niệm Niệm. Cô như ngọn lửa giữa đêm đông, sưởi ấm tâm hồn nguội lạnh của cậu, thắp sáng nó lên một lần nữa.   Có thể nói, Lục Niệm Niệm như ngọn cỏ cứu mạng cuối cùng của Tống Kim Triêu, nên cậu không thể nào buông bỏ cô được. Cậu tham lam giữ chặt lấy sự ấm áp của cô, căm ghét và lo sợ bất cứ khi nào có người định nhăm nhe cướp cô khỏi tay mình.   Tình yêu của Tống Kim Triêu vừa điên cuồng vừa đau khổ. Cậu phải giấu giếm tình trạng của mình với Lục Niệm Niệm, lại không thể kiểm soát nổi tâm trạng mình mỗi khi ở cạnh cô. Cũng chính vì sự độc chiếm ấy mà Tống Kim Triêu đã mắc sai lầm, làm tổn thương đến người con gái mà cậu yêu nhất trên đời.   Cuối cùng, Tống Kim Triêu đã chọn cách tạm rời xa cô, cho đến khi cậu có thể kiểm soát được bản thân. Nhưng cả hai người đều biết họ chỉ đang lừa mình dối người mà thôi. Tống Kim Triêu không thể ngăn cản tình yêu độc chiếm của mình, còn Lục Niệm Niệm nhớ cậu đến quay quắt, khi biết cậu đã chịu đựng đau đớn vì mình thì lại càng không thể buông bỏ. Hai người lại một lần nữa tái hợp và lần này là vĩnh viễn không chia lìa.   Nói vậy thôi nhưng thật ra đây là một câu chuyện cực kỳ sủng và ngọt, có ngược chỉ một xíu xíu khi nam chính mất kiểm soát thôi. Cả nam và nữ chính đều có những khuyết điểm riêng, anh thì quá điên cuồng, cô lại đầy cố chấp, nhưng cuối cùng hai người họ cũng tìm cách dung hòa được để sống hạnh phúc bên nhau.   Tình yêu của họ bắt đầu từ khi còn học cấp ba, trải qua những năm đại học yêu xa, cho đến khi cô lặn lội sang nước ngoài tìm cậu, còn cậu từ bỏ gia sản về nước để ở gần người mình thương. Đọc truyện mà cứ như có cả tấn cẩu lương trộn đường nhét vào miệng mình vậy, mà vẫn không kìm lòng được phải đọc tiếp. Vì vậy, nếu mn yêu thích thì hãy nhảy hố nha ^^ _______________   (*) Trích từ bản edit Review by #Huyên Tần - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Bóng đêm trôi qua, tàn thuốc nhẹ nhàng rơi xuống sàn nhà. Đứng ở trước cửa sổ, chờ gió thổi bay mùi khói thuốc trên cơ thể, Tống Kim Triêu mới quay người, nhẹ nhàng bước vào phòng ngủ. Trong khi mơ màng, bụng dưới xuất hiện một cơn đau, Lục Niệm Niệm giãy dụa quấn chặt chăn, lông mày cau chặt. Người đứng phía sau dang tay ra, cẩn thận ôm cô vào lòng, tay đặt ở dưới bụng của cô và nhẹ nhàng xoa. Hơi ấm lòng bàn tay, thấm vào làn da mát mẻ và non mịn của cô gái, từng chút từng chút một tỏa ra hơi ấm thấm vào lòng của cô. Cơ thể cuộn tròn trong lòng người đàn ông như một cô mèo, sau đó cơn đau giảm dần, cô cảm thấy thoải mái hơn một chút, Lục Niệm Niệm theo bản năng, vô thức co rút vào người đàn ông hơn, đầu rúc vào trong ngực người đó. Ngay cả khi cô bất tỉnh, Lục Niệm Niệm vẫn không cưỡng lại sự tồn tại của anh, trong tiềm thức sự ỷ lại vào anh vẫn không thay đổi. Tống Kim Triêu coi cô như một đứa trẻ, nhẹ nhàng vỗ lưng cô cũng không có động tác gì thêm. Lặng lẽ nhìn cô một lúc, ngón tay cái đặt trên lông mày của cô. Trước đây anh hiếm khi thấy cô cau mày. Dường như mọi sự phiền nhiễu đều không thể làm phiền cô. Nhưng hiện tại thì khác, anh luôn thấy vẻ mặt cau có của cô. Tống Kim Triêu ngồi ôm cô ngủ, di động trên bàn vẫn đang đổ chuông, anh cầm điện thoại lên, 30 cuộc gọi nhỡ, 40 tin nhắn. Mặt không biểu cảm buông di động xuống, lần nữa ôm chặt người trong lòng. Đôi môi mỏng mềm mại của người đàn ông, nhẹ nhàng liếm cổ của cô gái, hơi thở mát lạnh nhẹ nhàng chạy trên làn da của cô, cuối cùng nụ hôn dừng trên đôi môi đỏ. Im lặng một lúc, Tống Kim Triêu thay Lục Niệm Niệm đắp chăn, nhẹ nhàng rời giường. Những ngày cuối thu không lạnh lắm nhưng Lục Niệm Niệm rất sợ lạnh, trước khi mùa đông đến, áo len đã được chuẩn bị từ sớm, luôn được Tống Kim Triêu nhắc chú ý giữ ấm. Điều hòa trong phòng được chỉnh tăng lên mấy độ, anh nhìn người đang ngủ trên giường, Tống Kim Triêu cũng không dừng lại, quay người bỏ đi. Khi Lục Niệm Niệm thức dậy, bụng không còn đau, thế mà vẫn là hoàn cảnh quen thuộc, khiến cô cảm thấy có sự thay đổi rất lớn. Cô cau mày, môi mím chặt, mắt dán chặt vào bức tranh trên tường. Đó là những chữ cô viết. Lúc còn trẻ, không biết gì đem nó tặng cho Tống Kim Triêu. Góc cuối của bức tranh có một con rùa. Đây là nhà của Tống Kim Triêu. Nhận ra điều này, tim của Lục Niệm không thể nào kiểm soát được đập liên hồi. Hôm qua người mang cô về là anh? Nhưng cô nhớ rõ, có người chạy tới ôm cô, người đó cao gầy, còn rất nhã nhặn, còn đeo kính. Tống Kim Triêu từ trước đến nay đều không đeo kính, tướng mạo dịu dàng nữ tính, không phải dạng nhã nhặn. Lục Niệm Niệm tự dưng thấy ủ rũ,trên người là bộ áo ngủ mới, đột nhiên nhớ ra điều gì, cô vén chăn nhìn xuống, tức khắc mặt liền chuyển sang màu đen. Áo ngủ là mới, ngay cả nội y cũng có người giúp cô thay. Trong đầu có một ý nghĩ thoáng qua, Lục Niệm Niệm như lò xo nhảy ra khỏi giường. Sau khi rời khỏi chăn, giày cũng không kịp mang vội vã chạy ra ngoài. Căn nhà rộng lớn vẫn như cũ vắng vẻ không có một ai. Mọi hy vọng trong tim vừa nhen nhóm liền bị dập tắt. Lục Niệm Niệm đi đến cửa, nhìn thấy đôi giày nam trên giá, nhìn một lúc lâu sau đó buông tiếng thở dài. Trên bàn có sữa và bánh mì. Lục Niệm Niệm đi qua bàn ăn, đi thẳng tới tủ lạnh lấy sữa chua. Rất lâu rồi chưa tới nơi này, mọi góc ngách đều sạch sẽ không tì vết. Mời các bạn đón đọc Còn Không Phải Vì Em Đáng Yêu Sao của tác giả Quân Tử A Phách.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Mười Năm Thương Nhớ - Thư Hải Thương Sinh
Nhiều người thường nói: “Mối tình đầu là mối tình để nhớ”, bởi lẽ rất ít ai trong chúng ta đủ can đảm để yêu một người qua năm năm tháng tháng mặc cho sự thay đổi của thời gian và cuộc sống. Nhưng vẫn có những người sẵn sàng trả giá cả tuổi thanh xuân để yêu chỉ một người duy nhất ngay từ lần gặp đầu tiên. Mười năm thương nhớ là câu chuyện của A Hoành và Ngôn Hi – một người hoang mang vì sự xa cách mà gia đình ruột thịt mang lại, một người nồng nhiệt, ấm áp che chở cho cô gái mà anh thích. Mối quan hệ của A Hoành cùng Ngôn Hi bắt đầu bằng tình thân, theo năm tháng dần dần nảy nở. Cũng có những hiểu lầm, những sóng gió, nhưng cuối cùng, họ vẫn nắm tay nhau trên con đường hạnh phúc. *** Tính ra cũng đã lâu lắm rồi. Hồi ấy A Hoành còn chưa quen chồng cô. Thời gian đó, hồi đó A Hoành còn đang mải băn khoăn với câu hỏi cô có phải từ trong đá chui ra hay không. Mỗi lần bê chiếc ghế con ngồi xem tivi ở nhà ông Vương - Chủ tịch thị trấn, nhìn đán con cháu Tôn Ngộ Không thi nhau nhảy nhót là cô lại ngân ngấn nước mắt nghĩ: đám khỉ này cũng giống như mình. Sau đó, cô cúi đầu, sụt sịt rồi từ nhà chủ tịch thị trấn quay về. Trường học của thị trấn cách nhà cô rất xa, mỗi lần tan học, cô đều đi về bằng đường này. Thời gian ấy, các hộ gia đình trên thị trấn, thuyền bè san sát thành nhà, bến đò sông nước, chẳng biết khi nào là xuân hạ thu đông. Hồi ấy, việc A Hoành có phải từ núi đá chui ra hay không tạm thời chưa rõ, nhưng dù gì cô vẫn hạnh phúc hơn các bạn khỉ kia, cô còn có cha mẹ nuôi và cậu em trai đang ốm liệt giường. Em trai cô rất ngoan, tên là Vân Tại nhưng Vân Tại lại mắc bệnh tim bẩm sinh. Vân Tại lớn lên trên lưng cô. Thuốc của cậu do một tay cô sắc, còn xuất thân của cô thì là do Vân Tại đoán già đoán non mà ra. Hồi nhỏ, A Hoành luôn bị đám trẻ con trong thị trấn bắt nạt, rủa cô là “đồ con hoang”. Mỗi khi về nhà, cô luôn mang tâm trạng buồn bã, tủi thân. ... Mời các bạn đón đọc Mười Năm Thương Nhớ của tác giả Thư Hải Thương Sinh.
Trời Đất Tác Thành - Tang Giới
Nếu thích sự mạo hiểm cùng một chút liều lĩnh, Trời đất tác thành của tác giả Tang Giới là tác phẩm dành cho bạn. Định mệnh đã để Doãn Bích Giới gặp lại Kha Khinh Đằng trên chuyến tàu Bốn Mùa. Tưởng rằng sau từng ấy năm, cô có thể dứt bỏ mối quan hệ với người đàn ông này, thế nhưng Doãn Bích Giới vẫn lựa chọn quay lại khi nghĩ Kha Khinh Đằng có thể đang gặp nguy hiểm. Từ đây, cô lại một lần nữa bước vào thế giới của anh, một thế giới đầy ắp sự nguy hiểm. Bản thân Doãn Bích Giới cũng không biết rằng, “thiên la địa võng” mà cô phải đối mặt là do Kha Khinh Đằng tạo nên để kéo cô về bên mình. *** Tình Lộ Hệ Liệt của Tang Giới gồm có: Cảm Mến Không Sợ Muộn Không Phải Em Không Yêu Tùy Tình Sở Dục Tình Có Chủ Ý Trời Đất Tác Thành *** New York, Mỹ. Bởi vì nằm tại phía Đông nước Mỹ, nhiệt độ ở New York không giống như Los Angeles thích hợp để ở lại, mùa lạnh nhất cả năm hẳn là vào tháng 1 và 2, nhiệt độ trung bình cơ bản khoảng -3~4oC. Doãn Bích Giới từ trên xe bước xuống, nắm áo gió trên người thật chặt, hướng đến cửa chính của biệt thự. Lúc đến cửa cô đã được quản gia đưa vào phòng khách, trời gần chập tối, cả thành phố New York bao phủ bởi ánh mặt trời mỏng manh. “Doãn tiểu thư.” Quản gia đương nhiên biết cô, lúc này đóng cửa lại, cung kính cười nói, “Mời cô vào phòng khách nghỉ ngơi một lúc, Kha tiên sinh ở phòng ngủ, lát nữa sẽ đi xuống.” Cô khẽ gật đầu, lúc này đưa ra gói to xách trong tay chuyển sang ông ta. “Đây là?” Quản gia có chút nghi hoặc mà nhận lấy. “Thịt xiên nướng.” Vẻ mặt cô thản nhiên, lời ít mà ý nhiều, “Bán thành phẩm, ông vào phòng bếp bảo người ta chế biến một chút.” Trong lòng quản gia đương nhiên rõ ràng đặc quyền của cô, lập tức dựa theo ý của cô đi làm. Cô ho nhẹ một tiếng, khom lưng ngồi xuống sofa. ... Mời các bạn đón đọc Trời Đất Tác Thành của tác giả Tang Giới.
Hay Là Mình Sống Chung - Hồng Cửu
Được biết nhiều với tác phẩm Chờ em đánh răng xong nhé, nhưng nhiều tác phẩm tiếp theo của Hồng Cửu lại không thực sự nổi bật hẳn lên. Tuy nhiên, với Hay là mình sống chung, Hồng Cửu đã cho bạn đọc thấy một phong cách rất khác. Một câu chuyện độc đáo và không kém phần hài hước về một cặp đôi oan gia: Tiền Phi và Lý Diệc Phi. Tiền Phi, một cô gái bình thường, không có gì nổi trội, dễ mềm lòng và hơi chút “keo kiệt”. Lý Diệc Phi, một anh chàng công tử, đẹp trai, độc thân nhưng cũng độc mồm độc miệng không kém. Do nhiều biến cố về mặt tình cảm cũng như nhiều sự tình cờ của số phận mà run rủi hai con người trái ngược này ở chung một nhà. Lý Diệc Phi thuê nhà của bà chủ là Tiền Phi dở hơi, ngốc nghếc. Cuộc sống cứ phải gọi là trôi qua trong những tình huống dở khóc dở cười. Nhiều khúc mắc hiểu nhầm vui nhộn và thú vị liên tiếp xảy ra khiến họ ngày càng xích lại gần nhau hơn. Diệc Phi đại thiếu gia IQ cao EQ thấp thế mà cũng bị cô chủ nhà Tiền Phi làm cho rung động. Sau những ngày làm việc mệt mỏi, một cuốn sách vui nhộn và đầy tinh thần lạc quan như Hay là mình sống chung chắc chắn sẽ mang đến những giây phút thư giãn thoải mái cho bạn đọc. *** Mười một giờ đêm, Tiền Phỉ lái xe đến trước cửa khách sạn Trường Anh. Cô lại gửi thêm một tin nhắn nữa hỏi Uông Nhược Hải: “Anh đang ở đâu? Khi nào thì anh về?” Khoảng chừng 5 phút sau Uông Nhược Hải mới trả lời một câu: “Anh phải tăng ca cùng cấp trên, đêm nay không về, em mau ngủ sớm đi.” Tiền Phỉ khẽ cắn môi, đi vào khách sạn. Diêu Tinh Tinh đang trên sô pha trong đại sảnh đợi cô, thấy cô đi vào, “sạt” vội đứng lên giữ chặt lấy cô, kích động giống như trời sắp sập xuống, cằn nhằn nói với cô: “Sao bà lại chậm chạp như vậy? Tôi đã chờ bà gần một tiếng đồng hồ rồi, chậm thêm một lát nữa, hai kẻ kia có thể đã làm xong việc trở về nhà rồi cũng nên, bà còn bắt gian gì nữa?” Tiền Phỉ hỏi lại: “Bà chắc chắn Uông Nhược Hải đưa một cô gái đến đây thuê phòng?” Diêu Tinh Tinh đấm ngực dậm chân: “Bà còn nghi ngờ cái gì nữa? Thị lực của tôi từ bé đến lớn có bao giờ dưới 1.5 chưa? Tôi cũng đã sớm nói với bà, Uông Nhược Hải có gì đó khác thường, tên đó chắc chắn có người khác bên ngoài! Làm gì có ai ngày nào cũng đi xã giao chứ?” Bước đến thang máy quẹt thẻ phòng, nhưng hai cô lại không có thẻ, Diệu Tinh Tinh nhân lúc không ai chú ý kéo Tiền Phỉ về phía cầu thang bộ. ... Mời các bạn đón đọc Hay Là Mình Sống Chung của tác giả Hồng Cửu.
Cửu Gia, Đừng Làm Vậy - Cửu Lộ Phi Hương
Chuyện may mắn nhất trong đời Nhẫm Cửu là “nhặt” được một “đại nhân vật” hôn mê bất tỉnh mang về nhà, chờ ngày lấy làm phu quân! Chuyện kém may mắn nhất trong đời Sở Cuồng là trúng tập kích trọng thương, đã vậy muốn tìm lại thiết bị bay trở về còn phụ thuộc vào nữ thổ phỉ Nhẫm Cửu! Chiến binh mạnh mẽ, lý trí Sở Cuồng vừa chống lại kẻ thù truy sát, vừa phải nhẫn nhịn nữ thổ phỉ theo đuổi. Rốt cuộc là Nhẫm Cửu bỏ cuộc hay Sở Cuồng không chịu được mà đầu hàng đây!? Cửu Lộ Phi Hương là tác giả của trang tiểu thuyết Tấn Giang, một em gái mũm mĩm thích ăn thịt, thường viết truyện vừa, trong tác phẩm không tỏ vẻ uyên thâm hay màu mè, cách hành văn ngắn gọn, dễ hiểu và hài. *** Một ngày đầy nắng và gió, Nhẫm Cửu ngửa đầu ngủ trên chiếc ghế đá bọc da hổ ở đại sảnh trong trại. Mấy hôm nay tới tháng, Nhẫm Cửu cảm thấy trong người máu chảy thành sông, đau đến nỗi nửa người tê liệt, trong lòng hết sức sầu muộn. Thêm vào trước đó xuống núi cướp chồng, tướng công tú tài nàng hằng mong nhớ lại vắt lụa trắng lên xà nhà dọa tự tử, thà chết cũng không chịu làm nam nhân của nàng, Nhẫm Cửu cảm thấy thể diện của mình bị tổn hại, tình cảm trắc trở, vô cùng buồn bã. Trở về sơn trại, mấy ngày liên tiếp Nhẫm Cửu cũng không lấy lại được tinh thần. Con hổ trắng nhỏ sáu tháng tuổi bên chân chà chà vào quần Nhẫm Cửu, đôi mắt sáng long lanh nhìn nàng. Nhẫm Cửu mệt mỏi đá nó một cước: “Đi đi, đi chơi với Đại Hoàng đi, đại gia hôm nay chỉ còn nửa mạng, không có sức điên với ngươi.” Đại Bạch gầm gừ vài tiếng rồi lại cố gắng nhảy nhót, thấy nàng vẫn nằm đó như chết rồi, nó vụng về cắn quần Nhẫm Cửu kéo ra ngoài. Nhẫm Cửu không có sức tranh với nó mà nằm đó như một thi thể, mặc nó kéo nàng từ trên ghế đá xuống như đang đùa giỡn, rồi từng bước từng bước loạng choạng lôi ra ngoài. “Đại Bạch, ngươi có biết ngươi lôi đến đâu đại gia chảy máu đến đó không hả, ngươi quay đầu nhìn thử xem, ngươi làm máu chảy đầy đất rồi kìa.” Đại Bạch mặc kệ Nhẫm Cửu càu nhàu, mãi đến khi kéo nàng đến trước bục cửa cao cao, nó không vượt qua được, chỉ đành chà chà vào mặt Nhẫm Cửu giả ngây thơ. Nó vẫn còn nhỏ, gai trên lưỡi vẫn chưa cứng, liếm liếm khiến Nhẫm Cửu ngứa ngáy khó chịu. ... Mời các bạn đón đọc Cửu Gia, Đừng Làm Vậy của tác giả Cửu Lộ Phi Hương.