Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Một Giây Rung Động Cả Đời Không Quên

Thể loại: Hiện đại Số chương: 10 chương lớn + 2 ngoại truyện Edit: Sa Bìa: Lynn Có thể nói rằng trong tình yêu thì không phân biệt giai cấp, càng không có sang hèn nghèo giàu ở đây, cũng chẳng phải khái niệm đúng sai được áp dụng, mà chỉ là một khi đã đánh mất trái tim thì không thể nào tìm lại được, dù đã trốn chạy nhưng lại không thể trốn khỏi những nhung nhớ. Đó chính là thông điệp mà câu chuyện muốn nhắn gửi. Lời biên tập: Cô yêu anh mù quáng, tự mua dây buộc mình, không thể nào trốn thoát. Nhưng trái tim của anh lại giống như ánh nến, không thể phân biệt, càng không tài nào nắm bắt. *** Cho dù trốn chạy thì cũng không thể trốn khỏi tình cảm trong lòng, đó là thông điệp mà câu chuyện muốn truyền tải. Một lần rung động, nhưng lại theo em và anh đến trọn đời. *** Nội dung: Nếu tình yêu có thể diễn ra theo mong muốn thì Bạch Hi nhất định sẽ cảnh báo bản thân ngàn lần vạn lần không được gặp Thẩm Khâm Tuyển vào ngày hôm ấy, và càng không được trúng phải tiếng sét ái tình với anh ta. Anh dùng mọi cách để giữ cô bên cạnh, nhưng chỉ thỉnh thoảng bố thí cho cô một chút ấm áp nhỏ nhoi, đến khi cô cam tâm tình nguyện hiến dâng tất cả cho anh thì anh lại lạnh lùng nói với cô rằng anh tiếp cận cô chỉ là âm mưu, là để trả thù. Cô nói: "Thẩm Khâm Tuyển, chẳng qua anh chỉ là làm tổn thương người tin tưởng anh vô điều kiện thôi." Khi cùng nhau truy tìm manh mối, cô không thể nhìn ra rốt cuộc đằng sau bóng lưng kiên định của anh là sự lạnh lùng, tàn nhẫn hay là một tình yêu chân thành, nồng nhiệt. *** Bạch Hi là một cô gái lớn lên trong trại trẻ mồ côi, có thành tích học tập xuất sắc nhưng khi tốt nghiệp đại học, cô đã từ chối lời mời làm việc của Vinh Uy – tập đoàn được giới sinh viên mong muốn ứng tuyển nhất – để đi theo ước mơ của mình: nhiếp ảnh gia. Dù chỉ là một trợ lý nhiếp ảnh nhỏ nhoi của tòa soạn, dù bị chửi mắng, dù phải làm việc hùng hục, nhưng đó chẳng là gì so với việc cô được làm việc với Mạch Trăn Đông – bậc thầy trong giới nhiếp ảnh, và càng hạnh phúc hơn là cô được Mạch Trăn Đông nhận làm học trò. Ấy vậy mà, tất cả những điều đó, hay nói đúng hơn là ước mơ của cô, đều không bằng ánh mắt của anh. Ngay từ giây phút đầu tiên nhìn thấy anh, cô biết mình đã trầm luân vào bể tình. Vậy nên cô đã quyết định vứt bỏ lý tưởng của mình chỉ để đổi lấy những lần gặp thoáng qua. Theo như lời cô nói, cô từ bỏ sự ổn định để theo đuổi lý tưởng mơ hồ, rồi lại chẳng màng lý tưởng để chạy theo cái còn mơ hồ hơn. Thẩm Khâm Tuyển là tổng giám đốc của tập đoàn Vinh Uy, hoàn cảnh đã “nuôi” anh trở thành một con người lạnh lùng, quyết đoán, nhưng ẩn sâu trong tâm hồn là một tình yêu sâu nặng của anh dành cho Tần Mâu – nữ diễn viên vô cùng xinh đẹp và nổi tiếng. Mỗi khi nhắc đến cô ấy, ánh mắt, giọng nói của anh đều mang theo sự dịu dàng khiến người ta phải rung động. Chính vì điều đó, vậy nên mặc dù biết rõ anh yêu người khác, biết rõ bản thân chỉ là một kẻ thế thân kém chất lượng, biết rõ mình sắp sa chân vào vũng bùn không lối thoát, Bạch Hi vẫn chấp nhận lời đề nghị giả làm người yêu của anh. Vì yêu Tần Mâu, Thẩm Khâm Tuyển không ngại trao cho Bạch Hi những ấm áp hiếm hoi để rồi làm tổn thương cô sâu sắc. Vì yêu Thẩm Khâm Tuyển, Bạch Hi chấp nhận chịu tổn thương để đổi những ấm áp hiếm hoi mà anh trao… … Cho đến khi cô không chịu đựng nổi nữa. Cô nói cô yêu anh, và cô không muốn nhìn thấy anh nữa. Những tưởng từ đó, Bạch Hi và Thẩm Khâm Tuyển sẽ là hai đường thẳng song song như đã từng, nhưng tấm màn bí mật trong quá khứ lần lượt được vén lên, từ lớp này đến lớp khác… Khách quan mà nói thì đây không phải là một áng văn xuất sắc, nhưng cách hành văn của tác giả gần như đã lấn át hết những khiếm khuyết về mặt nội dung. Cốt truyện không mới, tình tiết không quá nhiều, nhân vật không dàn trải, bối cảnh không có gì đặc biệt, nhưng dưới sự dẫn dắt của tác giả, những điều đó tạo nên một tác phẩm đáng đọc với những nhân vật đa chiều. Một Bạch Hi yêu mù quáng, nhưng cũng dứt khoát hơn bất kỳ ai. Một Thẩm Khâm Tuyển lạnh lùng, nhưng bên trong lồng ngực là mối tình si không biết tỏ cùng ai. Một Mạch Trăn Đông đào hoa đa tình, nhưng luôn là chỗ dựa vững chắc cho người thân thương. Một Tần Mâu bất chấp tất cả để leo lên đỉnh vinh quang, nhưng ẩn sâu đáy lòng là tình yêu chỉ mình cô biết. Trong tình yêu, không có sang hèn, cũng chẳng phải đúng sai, chỉ là một khi đã đánh mất trái tim thì không thể nào tìm lại được, dù đã trốn chạy nhưng lại không thể trốn khỏi những nhung nhớ. Đó chính là thông điệp mà câu chuyện muốn nhắn gửi. *** Tôi có thể cảm nhận được nét bút lướt trên mặt giấy, vừa sột soạt lại vừa nhẹ nhàng. Đầu ngón tay của bác sĩ mổ chính nhẹ nhàng ngừng lại trên mặt tôi, giọng nói trầm thấp: "Cô Bạch, trước khi tiêm thuốc mê, tôi hỏi lại lần cuối, cô nhất định phải làm thật ư?" Tôi nhắm mắt, nhớ lại ngày tôi lảo đảo bước vào bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ nổi tiếng này. "Bác sĩ, gương mặt của tôi nên chỉnh sửa ở đâu?" "Thông thường, bệnh nhân sẽ nói họ không hài lòng chỗ nào, sau đó chúng tôi sẽ nghĩ ra biện pháp chỉnh sửa." Tôi suy nghĩ một chút: "Cằm và mắt." Bác sĩ tỉ mỉ quan sát tôi, cười nói: "Cô Bạch, cô nghĩ nên chỉnh sửa như thế nào?" Tôi nhếch môi, hờ hững: "Mài xương, tiêm thuốc, kéo mắt... Làm gì cũng được." Bác sĩ nhìn tôi giống như nhìn người điên, nói khéo: "Cô à, cô có biết rất nhiều người đến chỗ chúng tôi đều nói rõ muốn cằm hoặc mắt mình giống minh tinh nào không?" Tôi mơ hồ nhận ra anh ta đang ám chỉ điều gì. Tôi cắn môi, nhìn mình trong gương, đó là một khuôn mặt tái nhợt như hồn ma lưu lạc. "... Tần Mâu là người được nhiều bệnh nhân mong muốn giống nhất. Cằm và mắt của cô ấy đúng là rất hợp với nhau, thuộc tỷ lệ vàng." Bác sĩ nâng kính, "Cô Bạch, mắt và cằm của cô rất giống cô ấy, tương đối hoàn mỹ." "Không! Tôi không muốn giống cô ấy." Tôi vô thức cao giọng, "Bác sĩ, tôi không muốn có cái cằm và đôi mắt như vậy." Vì thế, bây giờ tôi nằm ở đây, yên lặng chờ người ta mài xương cằm và kéo dài mắt. Tôi không cần vẻ đẹp tự nhiên, cũng không cần có sức hấp dẫn, tôi chỉ cần...không giống cô ấy. "Được rồi, chúng tôi sẽ bắt đầu tiêm thuốc mê cho cô." Bác sĩ cười nói. Sau đó, một người cầm một chiếc khăn bông lớn bịt mũi và miệng của tôi lại, rồi tôi nhanh chóng cảm thấy buồn ngủ. Thật tốt... Cơ thể dần được thả lòng thì bỗng "rầm" một tiếng... Tôi dùng chút sức lực còn sót lại, hé mắt nhìn ra cửa thì thấy một bóng người đang bước nhanh về phía tôi. Một bàn tay vô hình bóp chặt trái tim tôi, làm tôi không thể thở nổi. "Thưa ngài, đây là phòng phẫu thuật, không thể tùy tiện đi vào..." Ai đó đang ngăn anh ta lại... Suy nghĩ của tôi bắt đầu hỗn loạn, chỉ mong sao có người đuổi anh ta ra ngoài! "Bạch Hi, muốn chỉnh sửa gương mặt?" Người đàn ông đó cúi đầu, đôi tay dùng sức bóp chặt quai hàm tôi. Mặc dù ý thức đang dần dần rời xa, nhưng tôi vẫn có thể cảm nhận được sức lực mạnh mẽ ấy. Tôi bị ép phải nhìn vào đôi mắt lạnh như băng của anh. Giờ phút này, anhđang cực kỳ tức giận, nhưng đôi mắt ấy vẫn lạnh lùng, tĩnh lặng như hồ nước. Sợ hãi, hối hận, không cam lòng...Tôi không biết phải làm sao để khống chế tâm tình của mình, chỉ có thể để mặc những giọt nước mắt rơi xuống gò má, không chút kiêng dè. "Cô không biết tôi coi trọng gương mặt này nhất sao?"Anh bóp chặt hơn, chóp mũi gần như chạm vào mũi tôi, giọng nói thản nhiên, " Thế mà cô lại muốn phá hủy nó?" Hô hấp của tôi trở nên dồn dập. "Bạch Hi, cô có tin không? Dù cô muốn giày xéo gương mặt này thế nào đi nữa, tôi đều có bản lĩnh khiến nó quay trở lại như lúc ban đầu!" Giọng nói của anh ta chỉ đủ để tôi nghe thấy, "Nếu muốn chịu khổ thì cô có thể thử!" Anh hất mặt tôi ra, không nói thêm một chữ, xoay người bỏ đi. Bác sĩ đứng bên cạnh nhìn cảnh tượng xảy ra, không biết phải làm sao, chỉ đành cười khổ: "Cô Bạch..." Có người tắt đèn phẫu thuật, bóng đen như một ngọn núi nhanh chóng đổ ập xuống tôi. Tôi nghĩ tôi sắp chết thật rồi. Tôi không thở được. Tôi muốn nôn. "Cô Bạch? Bạch Hi?" Tôi mơ hồ nghe thấy có người gọi tôi. Tôi nghĩ có lẽ bác sĩ muốn hỏi tôi có làm phẫu thuật nữa không... Tôi từ bỏ, tôi không làm nữa. Thẩm Khâm Tuyển đã phát hiện. Tôi biết anh không phải chỉ là đe dọa... Một khi tôi phá hủy toàn bộ gương mặt mình, chỉ e anh sẽ một tay cầm dao, một tay cầm tiêm mà chỉnh sửa nó lại như ban đầu. Tôi bỏ cuộc. Khi tia ý thức cuối cùng sắp mất đi, tôi bỗng nhiên nghĩ nếu có thể được làm lại thì tốt quá. Tôi muốn từ bỏ những tình cảm và đam mê hoang đường. Nhưng tôi lúc này chính là gieo gió gặt bão.   Mời các bạn đón đọc Một Giây Rung Động Cả Đời Không Quên của tác giả Vô Xứ Khả Đào.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Copy Mối Tình Đầu (Hoa Thanh Thần)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Copy Mối Tình Đầu PDF của tác giả Hoa Thanh Thần nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Cookie Ngọt Ngào (Mặn Ngọt Bùi Đắng Cay)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Cookie Ngọt Ngào PDF của tác giả Mặn Ngọt Bùi Đắng Cay nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Công Chúa Thế Giới Đêm (Kanade Minamino)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Công Chúa Thế Giới Đêm PDF của tác giả Kanade Minamino nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Công Chúa Ngoan Một Chút! (Mạt Trà Khúc Kỳ)
Khi một gia đình hoàng thất vốn hay hục hặc với nhau cùng xuyên đến thế kỷ 21… Phụ hoàng ăn bám, mẫu hậu mạnh mẽ, thái tử ca ca nổi loạn, quản gia ẻo lả… Về phần vị thái phó mà nàng thầm mến, không ngờ lại trở thành bạn cùng bàn với nàng. Chúc Yểu: “Thái phó, ta không biết làm đề này.” Thái phó: “Sau khi tan học thần sẽ phụ đạo thêm cho công chúa.” Tìm mua: Công Chúa Ngoan Một Chút! TiKi Lazada Shopee Sau này… Bạn học A: “Lạy hồn, hôm nay tui nhìn thấy nam thần Nguyên Trạch cột dây giày cho Chúc Yểu, vả lại còn trong tư thế quỳ một chân dưới đất đấy.” Bạn học B: “Không đời nào, nam thần Nguyên Trạch trước nay vốn lạnh lùng cao ngạo, đúng kiểu thanh niên nghiêm túc, thậm chí hoa khôi của trường ở ngay bên cạnh mà cũng không thèm liếc mắt một cái, chỉ một lòng đọc sách thánh hiền thôi.” Bạn học A: “Thiệt đó, nghe nói có người vô tình nhặt được điện thoại của nam thần, mấy người biết cậu ấy lưu tên Chúc Yểu là gì không? “Tiểu công chúa” đó, má ơi!” Cảnh báo cẩu lương cấp 100, đây là một câu chuyện ngọt sâu răng, ngọt truỵ tim, sủng vô địch thiên hạ, sẽ làm tan chảy quắn quéo trái tim thiếu nữ của chúng ta trong tích tắc. Tin tôi đi... khi trùm chăn đọc truyện này trong đêm khuya tôi đã phấn khích tới mức xé rách cả chăn???? Truyện nói về gia đình hoàng tộc bao gồm hoàng thượng, hoàng hậu, thái tử và công chúa vì một tai nạn xảy ra ở triều đình mà xuyên không tới thời hiện đại. Cả gia đình vẫn tiếp tục sống trong thân xác cũ kèm theo mớ ký ức không bị đánh rơi của cả hai kiếp. Trớ trêu thay, vị hoàng hậu luôn khép mình ở hậu cung nay đã trở thành trụ cột của gia đình trong khi vị hoàng thượng anh minh xưa kia bây giờ lại là một kẻ ăn cơm mềm thực thụ. Chàng thái tử lêu lỏng đào hoa kiếp trước, kiếp này thì vẫn tiếp tục đào hoa lêu lỏng không hơn không kém, hắn lấy việc dùng mặt kiếm cơm như cha hắn làm mục tiêu phấn đấu cho tương lai. Vậy còn tiểu công chúa thì sao? Nữ chính của chúng ta đích thị là một mỹ nhân cổ trang, sau khi xuyên qua, các bạn học đều cảm thấy khí chất của cô nàng Chúc Yểu không có gì ngoài gia thế đã thay đổi hẳn. Nàng không còn nét tự ti, lầm lì, thui thủi một mình như xưa kia mà đã trở nên khoan thai, toả sáng hơn bất cứ ai, phong thái công chúa đương triều mà lị. Mọi người đều ngạc nhiên là vị hoa khôi này mới chuyển tới hay sao mà lại xuất hiện đột ngột trong trường thế nhỉ, à hoá ra là Chúc Yểu - cô nàng nhờ mẹ đầu tư cho trường một toà nhà mới được vào học đấy. Lần đầu đến trường, vì mang theo các hủ tục kiếp trước nên tiểu công chúa ngượng ngùng mặc váy ngắn đồng phục, nên nàng đã chọn mặc quần dài. Khi đến cổng trường cảm thấy thật khác biệt, nhưng nàng vẫn ung dung tự tại bước vào, và sau đó bị một anh sao đỏ réo tên vì quên phù hiệu. Sau khi ghi tên họ và lớp học vào sổ, nàng bước đi. ————————— “Thật là đẹp quá đi mất… Chẳng lẽ là học sinh mới chuyển đến?” Cậu ta nhìn chằm chằm vào cái tên trên cuốn sổ, lớp 12.9 khi nào thì có một học sinh xinh đẹp nhường này, sao cậu lại không hay biết nhỉ? Đang nghĩ ngợi, cuốn sổ trên tay bỗng bị ai đó giật mất. Cậu ta ngẩng đầu lên, nhìn dáng người cao lớn trước mặt, mắt lập tức sáng rỡ. “Đúng rồi! Đội trưởng, chẳng phải cậu cũng học lớp đó sao?”Người kia không trả lời. Có điều đôi mắt lại nhìn chằm chặp vào cái tên trên cuốn sổ, sau đó dùng ngón tay cái đẩy nắp bút ra. Nắp bút rơi vào giữa hai trang giấy. Ngón tay thon dài cầm lấy cây bút lông màu đen. Xoẹt một tiếng, gạch cái tên trên đó đi. —————————— Sau khi Chúc Yểu ổn định chỗ ngồi, mới phát hiện ghế kế bên đã có chủ, ai là bạn cùng bàn của công chúa thế nhỉ. Các bạn đoán xem. À chưa đọc thì sao đoán được. Đó là nam chính của chúng ta. Không có gì ngạc nhiên phải không. Chàng là thái phó của thái tử, cháu trai độc nhất của tể tướng đương triều, thám hoa danh chấn kinh thành khi còn trẻ, người được dạy dỗ nghiêm khắc từ bé để lớn lên gánh vác thiên hạ. Chàng chính là giấc mơ của toàn bộ thiếu nữ kinh thành bao gồm cả tiểu công chúa đáng yêu của chúng ta. Hơ hơ hơ, thích nhé, được ngồi cạnh cờ rút cơ đấy. Kiếp trước chàng hơn nàng 7 tuổi, là áng mây xa không với tới, kiếp này hai người lại là bạn cùng bàn. Thật đáng mong chờ a. Truyện từ đầu tới cuối chỉ có sủng. Quá trình từ nhận người quen, giúp đỡ nhau trong học tập, ghen ghen, sờ sờ, ôm ôm rồi hôn hôn diễn ra nhanh chóng ở giai đoạn cao trung. Sau khi chính thức xác nhận quan hệ thì từ rải đường cát chuyển sang tưới đường phèn cho chị em nha. Tác giả đặc biệt thích cho nhiều cảnh hôn và miêu tả khá kích thích. Đọc mà nhốn nháo hết trơn hà. Anh chàng thái phó Nguyên Triệu mặt lạnh nghiêm cẩn mà người ngoài luôn kính nhi viễn chi, khi nhìn đến Chúc Yểu thì trong mắt chỉ có ôn nhu mà thôi. Dù sau kiếp trước cộng kiếp này thì chàng vẫn lớn hơn nàng nhiều lắm, trong mắt chàng thì tiểu công chúa vẫn là bé con, nên luôn cầm trên tay sợ rớt ngậm trong miệng sợ tan. Thái phó lớn tuổi nhà ta ấy vậy mà tính chiếm hữu cực mạnh đấy nhá, thấy vệ tinh nào léng phéng bén mảng đến gần tiểu công chúa là xác định, nếu ánh mắt có thể giết người thì các anh chàng vệ tinh kia có thể chết cả trăm lần chứ đùa. Chúc Yểu thì mặc dù không phải là học bá, nhưng nàng rất dịu dàng, ngoan ngoãn, hiểu chuyện (mình luôn thích các nữ chính hiểu chuyện), thêu thùa may vá đàn tì bà các kiểu thì khỏi bàn, như trong tranh bước ra. Đối với mọi người nàng vẫn luôn chân thành pha lẫn e thẹn đối xử. Nhưng khi với thái phó, thỉnh thoảng nàng phá lệ chủ động. Chủ động gọi cuộc gọi đầu tiên, chủ động hôn hôn. Cả lần đầu tiên hai người bên nhau nàng cũng chủ động gợi ý, nhưng vì hiểu lầm nho nhỏ mà nàng đã bỏ đi. Nàng rất thích Nguyên Triệu, thích từ lần gặp đầu tiên ở điện Kim Loan. Năm ấy nàng 8 tuổi, gặp được chàng thám hoa 15 tuổi, kinh ngạc thoáng nhìn. Khi nàng 14, ở tiệc sinh thần, gặp được thái phó anh tuấn trong áo bào trắng, chính trong ngày hôm đó, cảm tình của nàng đối với hắn, từ sự sủng bái của bé con, chuyển thành sự ái mộ của thiếu nữ. Trong lòng từ đây, nhớ mãi không quên. Nàng ơi, nàng có hay chăng, chàng thái phó thanh cao xa vời như ánh trăng xưa kia cũng đem lòng ái mộ nàng. Hắn luôn thừa biết mỗi lần vào cung dạy học cho thái tử luôn có một đạo ánh mắt lén lút quan sát hắn, thích ngắm ta sao, ừ thì cứ thoải mái ngắm đi, vì ta cũng thích ngắm nàng. Một dạo bắt gặp tiểu công chúa xinh đẹp tĩnh mịch lặng lẽ đàn tỳ bà trong vườn thượng uyển, thái phó đã về quỳ xuống cầu xin tổ phụ được đào tạo một cậu bé để kế nghiệp chàng. Tể tướng hỏi tại sao, chàng bảo chàng muốn làm phò mã. Làm phò mã đồng nghĩa với việc ngươi không được dính líu đến triều chính, suốt cuộc đời sẽ bị nhốt trong lồng son, tài năng kinh bang tế thế sẽ bị chôn vùi mãi mãi. Nhưng trong giây phút đấy, chàng không hề do dự, đến bây giờ, mọi thứ chàng làm, mọi thứ chàng cố gắng chỉ vì bảo vệ toà thành kia, bảo vệ một tiểu công chúa trong toà thành ấy. Khi nàng bị bất đắc dĩ phải đi cầu thân, trong triều không còn một võ tướng nào có thể ra chiến trường, thái phó - một vị quan văn đã đứng ra xin chiến. Trên chiến trường sinh tử, một mũi tên đã suýt lấy mạng chàng. Tình yêu của Nguyên Triệu vĩ đại thế đấy, không hề khoe khoang, chàng chỉ lặng lẽ mà bảo vệ cả thế giới nhỏ của chàng mà thôi. Truyện không có tiểu tam, không máu chó. Có phiên ngoại nhỏ dành cho cặp phụ thái tử và thái tử phi, nhưng đọc xong thấy hụt hết sức. Nói chung thì đây sẽ là một bộ truyện đáng đọc thử đấy, tác giả đích thị là mẹ ruột, viết cũng khá chắc tay. Cốt truyện không nói quá nhiều về các nhân vật phụ, cũng không miêu tả quá kỹ càng về sự học sự làm, hầu như chỉ tập trung vào tình yêu của nam nữ chính và một số mâu thuẫn nho nhỏ để thêm gia vị cho truyện mà thôi. Bên cạnh đó nhà Greenhouse edit mượt vô cùng, đọc siêu thoả mãn. Đọc truyện này không cần phải lắp não, chỉ cần bạn có một trái tim cứng như kim cương và cái đầu lạnh. Đừng manh động xé chăn như mình nhé. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Công Chúa Ngoan Một Chút! PDF của tác giả Mạt Trà Khúc Kỳ nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.