Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Hươu Lạc Lối - Bạc Hà Mê

Thể loại: 3s, hiện đại, ngụy nữ truy, nam phạm nhân, thâm tình, đô thị tình duyên, HE Editor: Sam Độ dài: 57 chương - Đã edit hoàn Posters: Thu Hoài Nhân vật chính: Bạch Lộc x Tần Long Văn án “Em thích anh cái gì?” “Chờ lần sau em nói với anh.” “Tại sao là lần sau?” “Có lần sau, chứng tỏ anh vẫn thích em.” “Lần sau có thể nói không?” “Đợi lần sau nữa.” “…” Em lạc lối, để anh dẫn đường cho em. ~~~ Trích đoạn 1: Ấn tượng đầu Bạch Lộc: "Lần đầu gặp em anh có suy nghĩ gì?" Tần Long: "Thích, muốn."  Bạch Lộc: "Em cũng vậy." Trích đoạn 2: Thế nào là màn tỏ tình bá đạo? Bạch Lộc: " Cậu không về nhà cứ theo tôi làm gì?" Tần Long: "Tôi muốn đi theo em thì sao?" Sau đó anh đến gần bên cô, lời nói chắc chắn: "Tôi đã định cả đời với em rồi, em xem rồi liệu đi."  ... Tần Long: "Tôi cho em một tiếng đồng hồ, em nói không thích tôi cái gì, nếu không nói được, tôi coi như em đồng ý rồi." ... Bạch Lộ nghĩ sự tự tin của anh ở đâu vậy, Tần Long nhìn cô không chớp mắt nói: "Chỉ dựa vào tôi có thể thích em cả đời, vĩnh viễn đối xử tốt với em." Trích đoạn 3: Khi người vợ tương lai chê bạn học hành không tốt Tần Long: "Tôi sẽ học tập theo em, làm học trò ngoan với em." Bạch Lộ nghe xong thở dài: "Cậu không cần lấy lệ với tôi, cậu nên tính toán cho bản thân mình." Tần Long: "Tôi đang tính toán cho tương lai của chúng ta." Trích đoạn 4: Khi bạn muốn dụ dỗ "người ta" cõng bạn Ngày mai là hết nghỉ lễ Bạch Lộc phải mang hành lý về trường. Bạch Lộc: "Ngày mai đến trường thế nào?" Tần Long: "Gọi xe" Bạch Lộc: "Gọi xe đắt lắm" Tần Long: "Chẳng nhẽ anh tới cõng em?" Bạch Lộc: "Được" Tần Long:" Nếu em không có hành lý, anh có thể cân nhắc." Nghe xong Bạch Lộc chuẩn bị xuống giường đi bỏ bớt đồ trong túi hành lý của mình . Lúc vừa xuống giường liền thấy tin nhắn đến: "Hay là đừng giảm bớt, có bao nhiêu anh cũng cõng được em." *Lưu ý: Những trích đoạn trên đã được lược bỏ n từ và chỉ giữ lại ý chính ( lời thoại nhân vật) ~~~ #Spoil #Review Tóm tắt nội dung: Truyện bắt đầu khi Bạch Lộc - cô sinh viên xinh đẹp học chuyên ngành tâm lý học, sắp ra trường chuẩn bị viết báo cáo tốt nghiệp đi đến nhà giam Giang Tư để tham dự khóa học giảng dạy tâm lý cho các phạm nhân sắp mãn hạn tù ( sắp ra tù) thì gặp được Tần Long, ngay cái nhìn đầu tiên anh đã trao cho cô một ánh mắt sâu thẳm, hàm chứa một điều gì đó. Dù là lần đầu gặp nhưng cô đã có cảm giác khó nói lên lời đối với anh -> tò mò -> được anh ngầm đồng ý -> theo đuổi -> Hai người thuận lý thành chương yêu nhau <3 Về độ Sạch: Yên tâm, bạn đang đọc ngôn tình nên dù nam chính của chúng ta là phạm nhân nhưng anh bị oan. Nữ chính là mối tình đầu của nam chính, tất cả lần đầu của anh đều giành cho nữ chính. Nữ chính hồi cuối cấp 3 có Crush một bạn nam vì bạn đó đẹp trai, học giỏi -> nữ chính viết thư tỏ tình -> Sau đó phát hiện nam sinh đó không tốt như cô nghĩ liền bỏ qua luôn => Đây cũng không coi là một mối tình. Và năm cuối đại học, được cô chú giới thiệu một người bạn trai, nữ chính thấy anh ta mọi mặt đều ổn nhưng lại không qua lại được bao lâu vì không hợp nhau, số lần gặp nhau đếm trên đầu ngón tay -> nữ chính đề nghị chia tay. Đương nhiên nữ chính và 2 người đó không có hành động gì thân mật. Còn lại tất cả lần đầu của Bạch Lộ đều mang tên Tần Long <3 Về độ Sủng: Đừng nhìn ảnh bìa u ám + tên truyện hơi cảm giác "lạc trôi" mà nghĩ truyện buồn nhé. Xuyên suốt câu truyện đều mang ánh nắng vui tươi, thỉnh thoảng bạn sẽ bất ngờ vì độ mê trai và muốn ăn đậu hũ của nữ chính đối với nam chính ????. Đây là truyện ngụy nữ truy, vì sao? Vì nhìn bề ngoài tưởng nữ chính theo đuổi nam chính nhưng sự thật bên trong là được nam chính giật giây và "mớm mồi" cho nữ chính. Hai người đến với nhau rất tự nhiên, nam chính cũng là ngươi nói câu "tôi thích em" với nữ chính trước. Về độ Sắc: Có chút thịt cho chị em ăn đỡ đói, tuy ít nhưng cũng tương đối chất lượng ???????????????? Tóm váy lại là đây là một bộ truyện hay đáng đọc trong năm nay ????????. Lâu rồi mới đọc một bộ truyện cảm thấy thích thú như vậy. Truyện có 57 chương ( không ngắn cũng không dài) nhưng đọc cảm giác nhanh hết quá, đọc xong luyến tiếc không có truyện đọc nữa ????????????. Cảm ơn chị Sam - khoảng không đã edit một bộ truyện hay như vậy cho chị em chúng ta đọc . Đánh giá: 9/10 ~Yang~ ***  Mới hơn nửa đầu năm 2018 thôi, nhưng mình tin đây là một trong những cuốn truyện hay nhất năm mà mình được đọc...(à, tại mình thích thể loại nữ truy lắm nên chắc là cũng có chút thiên vị nhé)  Câu chuyện kể về một cô gái, mất trí nhớ, có đôi khi mù mờ hết thảy, nhưng lại nhận định người đàn ông của mình gần như chỉ bằng một ánh nhìn. Rồi theo đuổi, tích cực theo đuổi, dũng cảm theo đuổi anh ta. Nhưng đây cũng không phải là câu chuyện yêu anh từ cái nhìn đầu tiên. Đây là câu chuyện về định mệnh, là của nhau thì rồi cũng sẽ luôn tìm về với nhau. Quá khứ dù là một phần của câu chuyện, nhưng có quan trọng đến mấy, cũng chỉ là quá khứ, hiện thực lựa chọn ở bên nhau mới là quan trọng nhất, đây là một quan điểm mình rất thích ở câu chuyện này.  Nữ chính của chúng ta là một cô sinh viên sắp tốt nghiệp, chuyên ngành tâm lý. Nam chính, là một tội phạm sắp mãn hạn tù. Câu chuyện bắt đầu từ khi hai người gặp nhau khi nữ chính đi tham dự tọa đàm tâm lý cùng cô giáo cho các tù nhân. Nam chính chính là một trong những người đó. Hai người ấn tượng với nhau từ cái lần gặp gỡ đó, rồi trao đổi thư từ như một bệnh nhân và bác sĩ tâm lý, và khi anh ra tù, thì cũng bắt đầu quá trình truy đuổi nam chính rất dễ thương của cô gái nhỏ. Nhưng bạn có lẽ sẽ có chút giật mình khi biết anh vào tù vì nguyên nhân gì. Tội cưỡng hiếp. Để các bạn đọc khỏi lấn cấn, anh tuyệt đối là người tốt nhé. À, mà nữ chính của chúng ta dù biết rõ tội của anh nhưng cũng không coi trọng vấn đề này, cô nhận định anh, cô là người hướng đến hiện tại, tương lai, cô chỉ quan tâm những gì anh đang làm và sẽ làm, điểm này thật sự là khiến người ta phải khâm phục vì sự dũng cảm, nhưng sau này cũng mới biết, người con trai đó xứng đáng có được sự dũng cảm như vậy từ cô.  Thật khó để review truyện này mà không spoil nó. Mình cũng không muốn để lộ ra nhiều manh mối cho bạn đọc, kì thực nếu là một bạn đọc thông minh thì cũng sẽ sớm đoán được một phần chuyện xưa, nhưng câu chuyện sẽ hấp dẫn và thu hút bạn hơn nhiều khi mà chúng ta không biết rõ toàn bộ sự thật ẩn sau quá khứ của hai nam nữ chính.  Nhìn chung, câu chuyện diễn biến cũng không quá phức tạp, trừ cái quá khứ như đám mây mù lơ lửng trên đầu nam nữ chính và chỉ được giải quyết vào những chương cuối truyện, thì phần lớn là quá trình nữ chính từ từ tiếp cận, quyến rũ nam chính. Tác giả kể chuyện chậm rãi và sâu lắng, có những cảnh chỉ là như nam nữ chính đi ăn cùng nhau bữa cơm nhưng tác giả dùng đến vài ba chương để kể mới hết; nhưng nhờ thế, câu chuyện luôn diễn ra rất cô đọng và đầy cảm xúc. Mà phải nói là bạn nữ chính này đặc biệt táo bạo, vì thế chemistry của hai bạn cực kì kích thích, tuy truyện không có nhiều cảnh hôn và phần H khá đặc sắc thì diễn ra mãi gần cuối truyện, nhưng đụng chạm thân thể thì khá nhiều (bạn nữ chịu khó ăn đậu hủ bạn nam lắm), đọc vừa ấm áp vừa như cái lông vũ nhẹ nhàng gãi vào tim mình ý.  Lại nói, mặc dù là một câu chuyện nữ truy nam, nhưng không hề ngược nữ, cũng không khiến người đọc cảm thấy mệt mỏi chút nào. Nam chính dù ít nói, nhưng anh chưa bao giờ đẩy nữ chính ra xa, càng không làm chuyện gì có lỗi với cô. Nữ chính biết lòng nam chính, cô thẳng thắn, mạnh mẽ, trực tiếp tìm mọi cách đi vào cuộc sống của anh và đi vào tim anh (à mà thật ra thì cô cũng luôn ở trong đó rồi).  Mình rất thích tính cách của nữ chính. Cô độc lập, rất kiên quyết trong những quyết định, yêu một nam nhân từng ở tù nhưng không lấy đó làm xấu hổ hay e ngại, sẵn sàng tuyên bố với bạn bè, gia đình, bảo vệ anh và bảo vệ quyết định của mình, nhưng cô lại biến hình thành cô gái nhỏ dễ thương, mềm mại, đáng yêu trước nam chính. Nam chính thì như một cái cây cổ thụ trầm lặng đón gió đến; là bến đỗ an toàn của cô, đích thực như một thứ phương hướng, ánh sáng dẫn lỗi cô đi; một người đàn ông chững chạc, mạnh mẽ, quyết đoán.  Những đoạn đối thoại giữa hai người là một phần cực kì thú vị của chuyện, có lẽ là thú vị nhất. Mình cực thích đọc những đoạn mà hai người dò hỏi ý nhau, đưa đẩy nhau. Cả hai đều là bậc thầy về ngôn từ đấy, nhất là ngôn từ thả thính, ngay cả H cũng được lồng vào và trao đổi một cách rất trực tiếp ????.  Ví như khi mới bắt đầu, nữ chính hỏi tình cảm anh dành cho cô thế nào, anh có thích cô phải không, anh không trả lời thẳng mà như thế này "...Thời gian không biết trôi qua mấy giây, có lẽ ánh nắng rọi xuống hừng hực, giọng anh hơi khàn khàn, nhưng dù sao cũng đáp lại. Anh nói: “Dù có thừa nhận hay không, đều là đáp án trong lòng em.”..."(hờ hờ)  Rồi có đoạn nam chính cõng nữ chính: Cô hỏi "Em nặng (trọng) không?". Anh bảo không. Cô lại hỏi "Em quan trọng (trọng yếu) không?". Anh trả lời "Đáp án là hai từ ở giữa câu hỏi"... Lâu về sau, anh lại hỏi cô "Anh quan trọng không?" "Hai câu ở giữa, phía trước thêm một chữ rất". "Muốn biết câu trả lời của anh không?" "Là sao?" "Cũng hai câu ở giữa, phía sau thêm một chữ nhất" (Em quan trọng nhất) “Thích em cái gì?” Cô hỏi lần nữa. “Rất nhiều, đều thích cả.” Lúc này anh không lấp liếm, rất thành thật đáp lại. Cô hỏi tới cùng: “Là thích mỗi một chỗ của em?” Anh nhẹ giọng: “Ừm.” Cô nói tiếp: “…Hay là mỗi một chỗ của anh đều thích em?”... Lại nói, sẽ có những câu nói của nam chính mà đọc đến cuối chuyện, bạn mới hiểu hết, nên đọc đi đọc lại câu chuyện này, nhấm nháp nó và tìm thấy những điểm thú vị mới của nó là một lựa chọn không tồi đâu ạ. Mời các bạn đón đọc Hươu Lạc Lối của tác giả Bạc Hà Mê.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Hoàng Hậu Độc Nhất - Hải Đích Vãn Lưu
Ai nói chế độ một phu một thê vĩ đại của đế vương chỉ có thể xuất hiện trong chuyện xưa? Ai nói những kẻ khiến người ta phải đập bàn gọi một tiếng yêu nghiệt đều mang dạng tà tứ điên cuồng thích giả nghiêm chỉnh? Ai nói mấy kẻ yếu đuối mảnh mai đến tận xương đều là một đám dễ bắt nạt? Sự thật chứng minh, hậu cung cũng có thể trở thành mây bay, yêu nghiệt là giống loài có nhiều dạng, chỉ khoác ba cái đuôi sói to là trên người đã có một lớp da sáng như da dê. *** Sau khi Trương Y Kiều chuyển kiếp, nàng đã hoàn toàn hiểu được mấy chân lí ấy. Cho tới nay nàng cũng chỉ có một tâm nguyện nho nhỏ, đó chính là nhổ sạch lông kẻ lạnh lùng khó chịu trước mặt này!!!! Một câu nói giới thiệu vắng tắt: Cung đình triều Đại Minh, truyền kì một chọi một hoàn mỹ nhất trong lịch sử Trung Quốc. P/S: Không phải là dạng sủng thông thường! Nam chính dịu dàng nhưng phúc hắc, ít nói nhưng lời nói ra lại vô cùng ác độc đầy thú vị, vì bệnh tật nên rất dễ bị đạp ngã~~ Mục tiêu của chúng ta là: Không có sủng hơn, chỉ có sủng nhất! Nam chính bị bệnh, cả hai đều sạch, nam nữ chính cũng rất thâm tình, kết cục HE. Nội dung truyện: Thiên chi kiêu tử chuyển kiếp xuyên không, cung đình hầu tước chung tình. *** Y Kiều chỉ nhướng mày, lòng thầm suy nghĩ tới cái tên 'Trình đại ca' trong miệng nàng sẽ không phải là nam tử thanh sam ngạo mạn trong quán trà đó chứ. Bởi vì, nếu nàng nhớ không lầm, hắn cũng mang họ Trình. Hơn nữa, từ lúc nàng nói đến chuyện kết luận gà thỏ chung cũi thì phỏng đoán này rất có khả năng là đúng. Nếu không thì đời làm gì có chuyện trùng hợp như vậy? "Ừ." Mặc Ý thản nhiên lên tiếng: "Có cao nhân chỉ điểm." Y Kiều giật bắn mình. Nàng nhanh chóng quay đầu nhìn về phía hắn, chợt cảm thấy mục tiêu quá gần, vội quay lại. Nàng có hơi lo lắng, chỉ sợ hắn sẽ khai mình ra. Vốn những chuyện như thế này, nàng chỉ ở cạnh xem náo nhiệt là tốt rồi, không ngờ lại bị kéo theo. Nếu nàng kia xem mình như tình địch thì thật sự không ổn. "Cao nhân? Là ai có được vinh hạnh được biểu ca gọi như thế? Chẳng lẽ là tiên nhân ba đầu sáu tay ư?" Ánh mắt của mỹ nhân có phần tịch mịch, cố gượng nở một nụ cười, tràn đầy đau khổ. Y Kiều không khỏi thở dài, cảm thấy có chút dở khóc dở cười. Thật ra thì nàng không làm gì cả, nhưng sao cứ cảm thấy lời nói của mình đã bị phóng đại rồi nhỉ? Xem ra đây chính là chỗ tốt khi có chỗ dựa, có thể tinh lọc được trí khôn và thành quả trăm ngàn năm qua từ các bậc tiền bối đi trước trong một quá trình học tập ngắn, từ đó dễ dàng lấy được những giá trị đã được tích lũy trong thời gian lịch sử dài lâu của loài người. ... Mời các bạn đón đọc Hoàng Hậu Độc Nhất của tác giả Hải Đích Vãn Lưu.
Cửu Môn Ký Sự - Sát Na Thất Công Tử
Mọi chuyện bắt đầu từ khi Hoắc Tiên Cô ( hay còn gọi là nữ đương gia của nhà họ Hoắc) đã bắt đầu cho mối quan hệ giữa Trương Khải Sơn và Ngô Lão Cẩu. Mọi chuyện thì việc nhà họ Hoắc sau khi lão nhân gia mất thế lưc trong gia tộc đều ra rẻ cần có người đứng ra làm đương gia. Nhưng còn phải thông qua sự cho phép của Lão Cữu Môn mới có thể đứng vững được. Liệu sao lại là câu nối cho hai người bọn họ thì mời bạn đón xem. *** Không hiểu sao Trương Tiểu Ngũ lại có hảo cảm với một nhà ba người này. Từ khi đứa nhỏ tên Trương Tiểu Tà này bắt đầu gọi y là ông cố nội, y liền cảm thấy vô cùng thân cận, cho nên mới không hề khúc mắc mà nhường cho nó nửa cái giường của mình. Hơn nửa đêm nhìn thấy người xa lạ, rồi tự nhiên cậu ta lại bắt mình dẫn đi gặp người thân cận với mình nhất bây giờ. Rồi lại biết cha của Tiểu Tà bây giờ không biết đang ở đâu, liền theo bản năng năn nỉ đại ca ca tìm người. Y bất quá cũng chỉ là một đứa nhỏ năm tuổi, chưa hiểu nhân tình, tất cả đều làm theo thiên tính và bản năng cảm nhận ấm áp. Chỉ là, có lẽ vì vừa rồi Trương gia đại ca ca đề cập đến chữ ‘đi’, trong lòng y lại cảm thấy rất khó chịu, tựa hồ là hôm nay từ biệt rồi sẽ không còn được gặp lại bọn họ nữa. Y cũng không biết vì sao lại đa cảm, lúc bị ôm đến trước mặt Ngô Tà, nước mắt đã rơi ướt má. ... Mời các bạn đón đọc Cửu Môn Ký Sự của tác giả Sát Na Thất Công Tử.
Linh Sơn - Từ Công Tử Thắng Trì
Mai Khê, sinh viên chưa tốt nghiệp của đại học Trung Y Dược Bắc Kinh, từ thuở nhỏ phiêu bạt giang hồ, gian nan vào được đại học. Thế nhưng vừa học đến năm thứ hai thì hắn lại gặp một lần kỳ ngộ ngoài ý muốn mà xuyên qua, đi tới thời điểm nhà Đường đang hưng thịnh. Hắn kinh ngạc phát hiện, nơi mình tới không quá giống trong lịch sử. Những sự vật thần thoại chỉ tồn tại trong truyền thuyết tiên hiệp lại xuất hiện chân thật xung quanh hắn. Hắn phải làm sao đây? Là lịch sử ghi chép sai lầm, hay bởi vì hắn đến mới sáng tạo ra lịch sử mà hậu thế chứng kiến? *** Bất cứ ai trong chúng ta đều vẫn luôn không ngừng ao ước được một lần xuyên qua hoặc trọng sinh, để có thể trả lại tất cả tiếc nuối trong lòng. Truyện mỗi người đều hi vọng có thể xây dựng thế giới của mình thành một tòa Linh Sơn hoàn mỹ như Long huyết chiến thần, thế nhưng đến cuối cùng thì sao? Vẫn là một câu cổ ngữ kia — Linh Sơn chích tại nhữ tâm đầu. (Linh Sơn chính là ở trong tâm của bạn) Đôi lời người dịch:  Đầu tiên, xin lý giải qua một chút từ Linh Sơn. Linh Sơn ở đây ám chỉ nơi có Phật Như Lai. Hiển nhiên, mỗi người đều muốn có một nơi bình yên cực nhạc như vậy của riêng mình. Câu "Linh Sơn chích tại nhữ tâm đầu" nguyên bản đầy đủ là: "Phật tại Linh Sơn mạc viễn cầu, Linh Sơn chích tại nhữ tâm đầu. Nhân nhân hữu cá Linh Sơn tháp, Hảo hướng Linh Sơn tháp hạ tu." (Phật tại Linh Sơn không cầu đâu xa, Linh Sơn chính ở trong tâm của bạn. Mỗi người đều có một tháp Linh Sơn, Hướng vào tháp Linh Sơn ấy mà tu).  Bộ truyện này đã khá cũ, cũng từ năm 2008 như bộ Tây Du Nhất Mộng. Thế nhưng mỗi khi nhớ đến nó, cảm giác của tôi luôn là bước vào một thế giới mơ mơ hồ hồ trong làn sương khói. Tiên hiệp mà lãng mạn hoài tình, quả thật hiện giờ chẳng tìm được mấy bộ tương tự như vậy nữa... *** Khúc giáo sư khẽ gật đầu: - Lời kia tôi nói, đương nhiên tôi cho rằng có thần tiên, tổ tiên nhà tôi còn ghi chép lại, tôi tin tưởng các ngài ấy sẽ không lừa gạt hậu nhân. Mai Khê: - Vậy sao em chưa từng thấy thần tiên ạ? Cũng chưa bao giờ nghe nói có người nào gặp được thần tiên? Khúc giáo sư: - Nếu em đọc các cuốn sách về lịch sử, tôi nói là tất cả tư liệu sử chí chứ không chỉ tiểu thuyết dã sử, sẽ phát hiện ghi chép về thời Đường là thần tiên lẫn lộn cùng với phàm nhân, ra cửa gặp thần tiên không phải là việc gì lạ… Nhưng có rất ít người biết, Đại Đường có một người tên là Chính Nhất tổ sư, nghe nói ông ta định ra quy củ phân rõ ranh giới thần tiên và phàm nhân, cho nên sau này có rất ít người gặp được thần tiên, coi như gặp được cũng không biết, mà biết cũng sẽ không nói. Chính Nhất tổ sư? Trong đầu Mai Khê chợt lóe lên ký ức khi Mai Thái Công nói về pháp thuật, tại sao giờ Khúc giáo sư cũng nhắc tới người này? Thật sự là rất kỳ diệu! Hắn hỏi tiếp: - Người đó tên là Chính Nhất tổ sư ạ? Ông ta định ra quy củ gì thưa giáo sư? Khúc giáo sư: - Chính Nhất tổ sư định quy củ gì tôi cũng không rõ lắm, sự tình có khi chỉ là truyền thuyết, nhưng người này tuyệt đối thật sự tồn tại. Hai mươi năm trước, tôi căn cứ theo ghi chép của tổ viên mà đến Giang Nam tìm truyền nhân của Chính Nhất tổ sư, thật đúng là gặp được. ... Mời các bạn đón đọc Linh Sơn của tác giả Từ Công Tử Thắng Trì.
Ai Muốn Tình Sâu Lầm Vào Phù Hoa - Lam Bạch Sắc
N năm sau, vào ngày họp mặt bạn học cũ, do lâu ngày mới gặp lại nhau không biết là ai kích động đề nghị chơi trò “Ai là bạn tốt”. Ngày còn đi học hai người vốn không thân thiết lại bị ghép thành một đôi, quả thật chính là một vụ tai nạn. Hỏi: “ Tên của cô ấy là gì?” Đáp: “Nhậm Tư Đồ” Hỏi:  “Ngày sinh nhật?” Đáp: “ Không biết.” …… ngày 11 tháng 10. Hỏi: “Biệt danh của cô ấy ở trường?” Đáp: “Không biết.”………Đồ Đồ Tai To. Hỏi: “ Từng đảm nhiệm chức vụ gì ở lớp?” Đáp: “Quên rồi!”…..Lớp trưởng môn Tiếng Anh. Hỏi: “Minh tinh mà cô ấy thích nhất?” Đáp: “ Năm đó minh tinh nào nổi tiếng nhất? Vương Phi? Tôi đoán là Vương Phi!”…….. Clark Gable.Cô ấy vĩnh viễn chỉ thích Clark Gable – Loạn thế giai nhân. Hỏi: “Cô ấy thích nhất phim điện ảnh nào?” Đáp: “Tôi thật sự không nghĩ ra, cho qua.”………Đã nói rồi mà. Hỏi: “Trời ơi! Tôi đã mở đường tha cho cậu qua 5 câu rồi, câu kế tiếp không được cho qua nữa đấy. E hèm! Trong 3 năm học cùng nhau, cậu có làm chuyện gì có lỗi với cô ấy không? ” Đáp: “ Làm ơn đi, tôi với cô ấy nói chuyện còn chưa tới mười câu, làm sao làm chuyện có lỗi với cô ấy chứ?”….. Chỉ có buồi lễ tốt nghiệp, đêm đó người che mắt, hôn em chính là tôi. Hỏi: “Tư Đồ, cậu thật đúng là xui xẻo, khi không lại rút trúng chung đội với tên tiểu tử thối này! Tôi cũng không nhẫn tâm thay cậu hỏi vấn đề cuối cùng này!” Đáp: ╮(╯▽╰)╭  Hỏi: “Thời Chung, cậu lo mà giải quyết hậu quả đi, bây giờ cậu có muốn trả lời với cô gái đáng yêu này không, chung quy cậu có chép đáp án của lớp trưởng không?” Đáp: “ Mình nghĩ………….bọn các cậu đều chép đáp án của cô ấy, mình không có, môn Anh Văn từ trước đến nay mình đều nộp giấy trắng.”……….. Anh yêu em.   *** Người quản gia này đã sớm không phải là người năm đó mà Tôn Dao biết, cô cũng có nghe nói, sau khi cô rời khỏi nhà họ Từ, không bao lâu sau tất cả những người giúp việc đều bị sa thải, nhà họ Từ làm như vậy, không phải không cảm thấy xấu hổ, nhưng vẫn lừa mình dối người thay đổi tất cả người làm. Hiện tại, Từ Kính lại muốn làm chuyện bịt tai trộm chuông? Tôn Dao thật cảm thấy bản thân đã quá xem trọng anh ta: “Nói không lại liền muốn đuổi tôi đi. Họ Tự, anh bây giờ cũng chỉ có chút bản lĩnh này thôi.” Tôn Dao hùng hùng hổ hổ bị quản gia đuổi ra ngoài, một đường bị kéo xuống lầu một rồi bị mang ra khỏi cửa chính nhà họ Từ, mắt thấy bản thân sắp bị ném ra ngoài hoa viên, trong nhất thời cô cũng không biết bản thân kiếm đâu ra sức lực, trực tiếp vung tay một cái, người quản gia cường tráng hơn bốn mươi tuổi cứ như vậy mà bị cô đẩy ngã trên đất, cả người đau đến mức không bò dậy nổi. Lúc ấy Tôn Dao không hề cảm thấy có một chút ác độc, chỉ lo hướng vào trong. Cô hôm nay không buộc anh ta dừng việc mời luật sư, tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ. Chỉ là Tôn Dao không ngờ, khi cô chạy vào phòng ngủ chính thì lại nhìn thấy tình cảnh đặc biệt như vậy--- Mặt mày Từ Kính trắng bệch khó khăn vịn lấy cạnh bàn. Thấy cô đột nhiên trở lại, anh ta sửng sốt một chút, nhưng cũng không để ý nhiều như vậy, mở miệng hỏi cô: “Lão Tống đâu?” Tôn Dao đứng cứng ngắc tại chỗ: “…Anh…Chuyện gì xảy ra vậy?” Từ Kính không để ý tới lời cô, kéo cây gậy từ bên giường qua, khập khiễng đi qua cô tới căn phòng cách vách. Tôn Dao đuổi kịp sang căn phòng cách vách thì thấy anh ta kéo một cái ngăn kéo, trong ngăn kéo để bình thuốc, tay của anh ta đã run rẩy quá mức, vừa mở nắp bình ra, cả lọ thuốc liền bị đổ đầy ra mặt đất. ... Mời các bạn đón đọc Ai Muốn Tình Sâu Lầm Vào Phù Hoa của tác giả Lam Bạch Sắc.