Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Hạ Mạch 86 Độ - Phong Lai Đích Tây Lâm

"Vợ ơi, vợ đừng như vậy. Tuần sau chúng ta kết hôn rồi. Mai chúng ta còn phải đi đăng ký. Em nói xem, nếu để muộn, bụng của em to lên thì làm sao mà mặc váy cưới được? Chẳng lẽ em muốn bế con đi dự lễ cưới của chúng ta sao?" - Tô Mạch đã bắt được đúng mạch Văn Hạ. "Vậy thì sau này anh cẩn thận đấy. Anh ở nhà của em, ngủ giường của em, ăn cơm của em, muốn có con trai của em thì phải thật thà với em. Biết chưa hả? Sau này, trong nhà chúng ta, em là người to nhất, thứ hai là con trai, thứ ba là Hắc Hắc, anh chỉ đứng thứ tư thôi. Anh biết chưa hả?" *** Văn Hạ sinh năm 1986. Sau khi tốt nghiệp, cô một mình theo đuổi tình yêu đến thành phố xa lạ sống. Khoảng cách giữa hiện thực và lý tưởng, tính cách không chịu khuất phục khiến cô gái ướng bướng kiêu ngạo này liên tục gặp phải những khó khăn. Tình yêu của Tô Mạch dành cho cô chính là động lực để cô tiếp tục tiến lê phía trước. Tô Mạch, hiện là giám đốc bộ phận của một công ty điều phối quy mô lớn. Cấp dưới nhận xét anh là người lạnh lùng, bởi vì ở công ty, anh rất ít khi cười, đặc biệt là với phụ nữ. Sau lưng, mọi người đều nói là anh đã lãng phí khuôn mặt đẹp trai của mình. Tuy nhiên mọi người đều không biết rằng Văn Hạ chính là người bạn gái mà anh đã yêu trong suốt ba năm. Vì yêu Văn Hạ, Tô Mạch đã quyết định giúp cô mở một tiệm café. Đây cũng là nơi diễn ra những câu chuyện về tình yêu, tình bạn, tình thân. Khi đối mặt với sự mê hoặc của Khâu Tư - bạn gái cũ của Tô Mạch, sự hấp dẫn của Minh Ưu - một chàng trai theo đuổi Văn Hạ, tình yêu của hai người cũng phải trải qua nhiều sóng gió. Họ cãi nhau, họ chia tay nhưng khi chứng kiến sự đau khổ và bất hạnh của nhau thì đầu tiên họ nghĩ đến là làm cho đối phương được hạnh phúc. Đây chính là tình yêu. Nhưng rốt cuộc tình yêu như vậy có thể đi được bao xa, có thể hạnh phúc thật sự không... "Hạ Mạch 86 độ", tên tác phẩm và cũng chính là tên tiệm café của Tô Mạch tặng cho Văn Hạ. Ý nghĩa của cái tên tiệm café này ghép từ tên của Văn Hạ và Tô Mạch, còn 86 độ là độ nóng tình yêu của họ. Tô Mạch đã từng nói với Văn Hạ: "Tình yêu 100 độ thì quá nóng, sẽ bị bốc hơi mất, tình yêu 86 độ mới thực sự là vừa đủ". *** Ngày thứ mười rồi. Tô Mạch và Văn Hạ đã không gặp nhau mười ngày. Tô Mạch bắt đầu mất kiên nhẫn. Từ sau khi về nước, anh chưa từng xa Văn Hạ lâu như vậy. Anh muốn biết mình có thể chịu đựng được bao lâu. Vì đây là lần đầu tiên nên giờ anh mới biết cuộc sống của anh không thể thiếu cô nàng mơ hồ đó. Khi thức dậy, anh có thói quen gọi: - Cưng ơi, dậy đi em. Nhưng bên cạnh anh không có tiếng thở quen thuộc, trái tim anh trống rỗng. Khi ăn cơm, anh thường nghĩ, cô nàng tham ăn đó thích ăn mọi thứ. Anh nghĩ đến dáng vẻ ngốc nghếch của cô khi ăn. Thật buồn cười! Thật đáng yêu! Nhưng khi sực tỉnh, trước mắt anh không có ai cả. Khi nhìn thấy những đôi tình nhân khác, anh nhớ đến cô nàng bé nhỏ đó kéo anh đi trên phố, bắt anh mua thứ này thứ nọ. Khi đó, cô nũng nịu thật đáng yêu! Nhưng bây giờ, anh không thể chiều chuộng cô được nữa. Anh nghe Tô Tịch nói mấy ngày nay Văn Hạ sống rất tốt, việc làm ăn cũng vô cùng thuận lợi, tính khí không nóng nảy như trước mà đột nhiên sống như một thanh niên văn hóa. Cô bắt đầu viết blog. Anh cũng muốn vào blog đó xem nhưng lại sợ xem rồi sẽ không kìm nén được mà chạy về nhà tìm cô. Thế nên anh cố kìm nén. Từ sau khi có được Mạc Đông thì Tô Tịch mới biết chuyện Tô Mạch và Văn Hạ cãi nhau. Đàn ông cũng không đáng tin cậy như vậy. Nhưng cô không nói cho Văn Hạ biết. Cô muốn xem Văn Hạ cố gắng chứng minh bản thân mình cho Tô Mạch thấy. Vì vậy cô chỉ chạy đi tìm Tô Mạch, cố gắng làm cho cuộc chiến tranh lạnh của họ sớm kết thúc. ... Mời các bạn đón đọc Hạ Mạch 86 Độ của tác giả Phong Lai Đích Tây Lâm.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Chiến Luyến Tuyết, Hàn Tuyết Truyền Kỳ - Phượng Vũ
Tất cả lịch sử trong truyện Chiến Luyến Tuyết, Hàn Tuyết Truyền Kỳ đã thay đổi bởi một cô gái đặc biệt. Nàng là môt bào thai kỳ dị mang trí nhớ của kiếp trước, đi đến thời đại cổ xưa này. Ông trời dường như muốn bồi thường cho nàng, cho nàng một mái ấm hạnh phúc được cha mẹ thương yêu chiều chuộng. Trong cuộc đời của nàng, nàng cứu một vị thái tử, và từ đó nàng đã thay đổi lịch sử của quốc gia này. Tên tuổi của nàng được tung hô truyền người này qua người khác rất nhanh chóng. Từ đó trở đi nàng còn cứu được rất nhiều người trong số đó có người mà nàng đang cần tìm nhất? *** Trì Sơn tuyết bay trắng xóa, trong một khe núi, không khí trong lành tươi đẹp như mùa xuân, hoa cỏ khắp nơi nở rộ, mà ở trên một vuông cỏ xanh thắm, có một cặp nam nữ đang gắt gao ôm chặt lấy nhau. "Nha. . . . . . Chớ hút. . . . . . Ưm. . . . . ." Hàn Tuyết đem hai tay bưng lấy đầu Hàn Chiến đang đặt trước ngực mình, tựa như đang cố đẩy đầu hắn ra, mà động tác cũng không có vẻ như là đẩy. Đầu vú truyền tới trận đau nhức, làm cho nàng khẽ cắn chặt môi đỏ mọng, đè nén tiếng rên rỉ phát ra. "Gọi ra, " Hàn Chiến bên liếm lấy nhũ hoa xinh đẹp non nớt của Hàn Tuyết, vừa khàn khàn mà nói: "Nơi này cũng chỉ có hai chúng ta, ta muốn nghe tiếng nàng”. "Ưm. . . . . ." Hàn Tuyết hốt hoảng lắc đầu, khiến cho mái tóc dài của nàng toán loạn va vào nhau, "A. . . . . . Đừng. . . . . . Đừng cắn. . . . . ." Người này càng ngày càng biết làm thế nào cho nàng cảm thấy khoái cảm, a, đáng chết, động tác này khiến nàng thật thoải mái nha. "Thu, ! Thu, ! Thu. . . . . ." Truyền tới bên tai đều là Hàn Chiến ra sức mút lấy vú của Hàn Tuyết, Hàn Tuyết cảm giác được một dòng khí nóng chảy ngược trong thân, không tự chủ khép hai đùi lại , nhưng không nghĩ làm như vậy lại kẹp chặt lấy bắp chân cường tráng của Hàn Chiến đang chen lấn giữa hai chân mình. ... Mời các bạn đón đọc Chiến Luyến Tuyết, Hàn Tuyết Truyền Kỳ của tác giả Phượng Vũ.
Ba Bé Bi Là Nam Chính Phản Diện - Vũ Lạc Ái
Nữ chính đâu?  Làm ơn mau tới lôi tên khốn kiếp này ra khỏi người tôi, anh ta chèn ép tôi. Chèn tới chèn lui, ép tới ép lui anh ta ép tôi lên cả giường! Nữ chính vẫn không xuất hiện sau nhiều lần kêu gào thảm thiết từ đáy lòng của tôi...và thế là tôi lặng lẽ nhìn từng lớp quần áo của mình bị xé vụn rơi đầy đất. “Sếp Diệp, có gì từ từ nói.....tôi...” “Câm miệng” “Đừng mà Sếp Diệp, làm thế không tốt đâu ah” Diệp Gia Thành chớp mắt nhìn tôi, động tác rút cà vạt, cởi áo vẫn tiếp tục. “Chú Diệp, chú lớn hơn người ta 10 tuổi nha” “Hừ, chỉ cần tôi muốn” “Ô, ô...lão đại, van xin anh đừng.....đừng mà...” tôi gào thét, cô´ nặng nước mắt. “Vô ích thôi, hôm nay ai cũng không cứu được em đâu” Diệp Gia Thành cười lạnh lẽo. “Đồ trâu già gặm cỏ non, đồ bại hoại, đồ vô liêm sĩ, dâm tặc, vô giáo dục...” tôi hoảng sợ và khóc thật sự, không ngừng chửi bới và đấm lên người Diệp Gia Thành. Sức tôi làm sao đấu lại hắn, một lực xỏ xuyên qua người tôi thật mạnh, não tôi lập tức cảm nhận được sự đau đớn từ phía dưới. Cảm nhận được vật cứng rắn, nóng rực ấy trong cơ thể mình. Giây phút ấy đầu tôi như nổ tung. Vì sao ah, vì sao lại thế này? nam chính độc ác đang chiếm đoạt thể xác tôi. Và dường như linh hồn tôi cũng đang dần bị hắn chiếm đoạt. Hắn chèn ép tôi. Rồi ép cả cái bụng tôi từ thon thả thành to đùng hắn ta còn chưa chịu dừng, ép tôi lọt cả con >.
Ai Là Của Ai - Thuần Vu Lưu Lạc
“ Vì sao mọi người đều nói em trèo cao đòi với lấy anh ?” Có ai biết được trong lòng anh ẩn giấu biết bao nỗi niềm bất an? Anh rất xuất sắc nhưng sự xuất sắc này là vì em mà có được, có thể chỉ trong nháy mắt, em sẽ biến mất ngay trước mắt anh, anh rốt cuộc không thể nào đuổi kịp được em, tâm trạng bất an thầm kín này có ai hiểu được cho anh ? Vĩnh viễn không cần phải nói ra ai là của ai, hai chúng ta chỉ là một đôi tình nhân bình thường mà thôi.   *** “Vì sao mọi người đều nói em trèo cao đòi với lấy anh…… Cũng phải, quả thực là anh rất rất xuất sắc nhưng tình yêu cũng là cần từ hai phía, đâu cần phải  so sánh ai xuất sắc hơn ai tài giỏi hơn ai sao ? Em thích anh, anh cũng thích em,  chẳng lẽ như vậy còn chưa đủ sao? Em không cần để ý ai là của ai, em chỉ  cần biết, mỗi ngày chúng ta đều trải qua khoảng thời gian vui vẻ mà thôi. *** Thời gian thấm thoắt thoi đưa, Triêu Huy cuối cùng cũng đã tốt nghiệp. Điều khiến cho mọi người phải té rớt kính là cô và Chu Vệ vẫn tiếp tục ngọt ngào bên nhau, kiên trì đến cuối cùng. Trong thời gian đó đương nhiên sẽ có lúc khó khăn, thử thách, nhưng hai người đều đồng tâm hợp lực mà vượt qua. Lễ Tốt nghiệp ngày đó, cô mặc áo cử nhân, cùng bạn học bên cạnh cười nói huyên náo, ánh mắt nhìn về bóng dáng của Chu Vệ dưới đám đông cách đó không xa. Anh cầm máy chụp ảnh, xa xa hướng về phía cô cười, hai người cứ như vậy mà nhìn nhau. “Thấy buồn nôn quá, nhưng mà về sau cho dù muốn nhìn cũng không được nhìn nữa~~” Tiểu Khê buồn rầu. “Cho nên bây giờ cậu xem thêm vài lần nữa đi, lưu lại, về sau lôi ra mà tưởng niệm.” Tĩnh Tĩnh hảo tâm đề nghị. Tiểu Khê thụ giáo gật gật đầu, nhưng lại lập tức không thể nhìn được: “Không được a… Thật sự rất buồn nôn…” Triêu Huy không trở về thành phố G, bởi vì Chu Vệ đã dùng mị lực nhân cách vô cùng mạnh mẽ khiến cho gia gia và bà ngoại liếc mắt một cái liền yêu mến anh, lại dùng miệng lưỡi lưu loát mà thuyết phục bác trai đồng ý cho cô ở lại thành phố B. Cho nên, Triêu Huy rất đương nhiên trở thành nhân viên cho công ty của QM. Chu Vệ còn chưa tốt nghiệp nên hai người vẫn ở tại căn phòng nhỏ kia. Nhà chỉ có một phòng ngủ, mà Chu Vệ nói sao thì cũng là một người đàn ông, hai người tất nhiên sẽ không chỉ đơn thuần đắp chăn bông nói chuyện phiếm. Lần đầu tiên phát sinh thật sự rất bất ngờ. ... Mời các bạn đón đọc Ai Là Của Ai của tác giả Thuần Vu Lưu Lạc.
Vương Phi Áp Đảo Vương Gia - Mạc Linh Linh
Không phải chứ, xuyên qua! Còn là một Đại tiểu thư đần độn của Hầu phủ, Bị chỉ hôn cho Vương Gia, lại hết lòng si mê đại thiếu gia của An gia, Bị trêu chọc, bị nhạo báng, cuối cùng ngay cả tính mạng cũng mất đi! Trong Tề Vương phủ, một đám nữ nhân không ngừng tìm cách đối phó chính phi là nàng, Âm mưu quỷ kế liên tiếp xuất hiện, nàng luôn luôn là người không phạm ta, ta không phạm người! Nếu các nàng nhiệt tình như vậy, nàng tất nhiên cũng tốn chút tâm tư chơi cùng các nàng ấy một chút, xem các nàng chết như thế nào! *** Trên bến tàu, các đơn vị thuyền bè, tất cả các thuyền lớn nhỏ khác đều tập trung xung quanh chiếc thuyền lớn này, chiếc thuyền lớn này đã neo đậu tại đây được mấy ngày rồi, khiến cả đám người chèo thuyền đều vô cùng hiếu kỳ đến tột cùng là nhà ai thuyền bè. Cho đến hôm nay, khi một nhóm lại một nhóm người lên thuyền, tất cả mọi người đều đến bằng đoàn xe sang trọng, cùng với các cô gái xinh đẹp ăn mặc cao quý, đáy lòng càng thêm hâm mộ hơn mấy phần, điều này không phải những người dân bần tiện như bọn họ có thể tiếp xúc được. Ánh mặt trời ấm áp, chiếu lên trên người làm cảm thấy ấm áp, chỉ là bờ biển này không thể so với những nơi khác, gió biển không ngừng gào thét, làm cho tóc của mỗi người đếu bay lên tán loạn, mà trong đám người ấy, nữ nhân mặc y phục đỏ, đứng ở bên bến tàu đang đi lên, nhận lấy cái nhìn chăm chú của tất cả mọi người. Thư Nhã Phù nhướng mày cười yếu ớt, tầm mắt ngạo nghễ mà bén nhọn quét qua toàn bộ người trên thuyền, nói: "Không phải ta có lệnh bài, chúng tôi lên thuyền với tư cách như thế nào, hình như đây không phải là chuyện các ngươi nên quan tâm, cũng không phải là chuyện các ngươi có thể chen vào tay, dù sao đây là chuyện Sứ giả Phù Phong đảo đã quyết định, vị huynh đệ này ta nói có đúng hay không !" Cuối cùng, Thư Nhã Phù đưa mắt nhìn nam nhân vừa mới kiểm tra lệnh bài, đem vấn đề ném cho hắn. Lệnh bài là bọn hắn cho, huống chi hiện tại tất cả mọi người chăm chú nhìn nàng, nàng cũng không ngại đem lệnh bài vứt ra để cho bọn họ được nhìn một lần, nhưng nàng không cần thiết giải thích với những người này, có tư cách hay không là của nàng chuyện, cùng bọn họ có quan hệ gì. ... Mời các bạn đón đọc Vương Phi Áp Đảo Vương Gia của tác giả Mạc Linh Linh.