Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Ba Đường Luân Hồi

Tựa gốc: Tam tuyến luân hồi / 三线轮回 Tác giả: Vĩ Ngư / 尾鱼 Người dịch: Nguyễn Hạ Lan, Cụt Thiết kế bìa: Nhi Cá Truyện được dịch theo sở thích cá nhân, phi lợi nhuận. Đề nghị không phát tán lung tung. Cảm ơn. Giới thiệu Họ đi tới tuyệt lộ, trước mặt không còn đường nữa, muốn quay đầu. Vậy họ có thành công không? Không biết, câu chuyện chưa kết thúc. *** #REVIEW: BA ĐƯỜNG LUÂN HỒI Tác giả: Vĩ Ngư Thể loại: Hiện đại, huyền huyễn, linh dị thần quái, trinh thám, HE CP: Em bé cao to ngốc nghếch x Bà chị thô lỗ cọc cằn Tình trạng: Edit hoàn Độ dài: 133 chương (4 quyển + 10 ngoại truyện) Link đọc: https://le4fevrier.wordpress.com/ba-duong-luan-hoi-vi-ngu/ Review: Bao Yin | Chỉnh ảnh: Tâm ------ Giới thiệu: Họ đi tới tuyệt lộ, trước mặt không còn đường nữa, muốn quay đầu. Vậy họ có thành công không? Không biết, câu chuyện chưa kết thúc. ------ Review: Phải nói mình thực sự quá u mê Vĩ Ngư, dù phân đoạn tình cảm của nam nữ chính đều rất ít ỏi, ít tới đáng thương. Nhưng bù lại, nội dung truyện của cô lại có sức hấp dẫn chí mạng đối với mình. Nên khi mình biết "Ba Đường Luân Hồi" hoàn thì không do dự một phút nào mà phi thẳng xuống cái hố sâu này. Mở đầu câu chuyện là năm 1996 ở Tam Giang Nguyên, nơi khởi nguồn của ba con sông lớn: Hoàng Hà, Trường Giang và Lan Thương - Mê Kông. Người ba họ Đinh - Khương - Dịch trong một lần mở khóa canh vàng mà đã xảy ra biến cố lớn ảnh hưởng tới tính mạng nhiều người trong dòng tộc. Dịch Táp lúc này là một cô bé 3 tuổi khá láu cá, cô may mắn thoát nạn nhưng những trưởng bối khác dần hoài nghi rằng liệu cô có còn "bình thường" nữa không? Ở thời điểm hiện tại, Tông Hàng phải sang Campuchia "thực tập" theo sự sắp xếp của ba. Không những không buồn chán mà anh còn tỏ ra vui mừng. Vì cuối cùng sau hơn 20 năm trời sống trong sự sung sướng đồng thời có nhiều gò bó, nay anh đã được tự do. Tông Hàng ở đầu câu chuyện có thể thấy được là một chàng trai trắng trẻo đẹp trai, có phần công tử bột. Sợ dính phải rắc rối, khá ngoan, ít phản nghịch, nghịch lắm của anh cũng chỉ là lén ba mẹ phóng moto ở ngoại thành. Mong muốn của anh là có một cuộc sống có nhiều sự va chạm, mới mẻ và nhiều điều thú vị hơn, vì sống mãi một cuộc sống nhàn nhã cũng chán lắm chứ không vui vẻ gì. Và có lẽ ông trời đã nghe thấy tiếng lòng của Tông Hàng, bằng một sự hiểu lầm mà anh bị truy bắt và gặp Dịch Táp ở đây, tuy chỉ mới thấy cổ chân cùng với dòng chữ "đi chết" khá rừng rợn của cô. Tưởng chừng chỉ là một cô gái xấu xa đã hãm hại anh vậy thôi, nhưng khi chính thức thấy khuôn mặt Dịch Táp và sau đó được cô cứu lên bờ ở xóm bè nổi, anh biết rằng cuộc sống bình thường của mình đã chệch khỏi quỹ đạo mà nó vốn có. Tông Hàng có tính cách thuần khiết, ấm áp, và cũng rất tin người, sau khi chia tay Dịch Táp chuẩn bị về nhà vì tin nhầm người nên lại gặp xui xẻo mà mất mạng, để rồi sau khi sống lại, anh lại là anh, nhưng dường như không phải. Dịch Táp bất chợt nghĩ rằng có lẽ gia đình Tông Hàng nuôi dạy anh rất tốt, vì anh rất tôn trọng ý kiến của người khác. Trong giây phút anh đang kề cận cái chết, cần sự giúp đỡ của cô nhưng khi hỏi thì lại hỏi rằng không biết cô có phiền không. Anh sợ trở thành gánh nặng, gây rối loạn cuộc sống của Dịch Táp. Nhưng cái gì tới cũng phải tới, số mệnh của họ vốn đã dính liền bên nhau. Một tháng sau gặp lại trên con thuyền mà ba họ chuẩn bị để đi mở canh vàng, khi Dịch Táp biết rằng Tông Hàng vẫn ổn, và còn biết rằng Tông Hàng giờ cũng giống mình rồi, thì trong cô xuất hiện sự đồng cảm và muốn chia sẻ với Tông Hàng nhiều hơn. Và hai người đã trở thành cộng sự vững chắc của nhau, Dịch Táp đi đâu là Tông Hàng sẽ theo sát đó, nhiều lúc không nói chuyện, chỉ liếc mắt một cái cũng biết đối phương đang nghĩ gì. Từ đây là quá trình bắt đầu mở ra tầng tầng lớp lớp bí mật của ba họ, cái chết bí ẩn của rất nhiều người ở Tam Giang Nguyên cũng như nguyên nhân tại sao Tông Hàng và Dịch Táp có thể cải tử hoàn sinh. Cả chặng đường hai người cùng đồng hành với nhau chất chứa rất nhiều dư vị. Là niềm vui nhỏ bé khi khám phá ra một chi tiết mới, từ đó lồng thành một câu chuyện từ ngày xưa. Hay sự ấm áp bất chợt mà Dịch Táp nhận được từ sự săn sóc của Tông Hàng. Quãng thời gian này đã làm Tông Hàng trưởng thành lên rất nhiều, lột bỏ đi sự lông bông bất cần đời của mình mà khoác lên vẻ chín chắn. Suy nghĩ cũng ngày càng thấu đáo hơn mà không đơn thuần làm theo những gì mà bản thân thích như trước nữa. Gần như anh đặt an nguy của Dịch Táp lên hàng đầu, cứu người xong nhưng thấy cô vẫn bình ổn thì mới thở phào nhẹ nhõm. Hay như biết Dịch Táp thích trò câu cá ngày bé nên vẫn mua để đó cho cô chơi. Rất đáng yêu luôn! Tình cảm của hai người rất chậm, nhưng mình hoàn toàn có thể cảm nhận sự ngọt ngào bé nhỏ ấy giữa Hàng Hàng và Táp Táp. So với Dịch Táp thì Tông Hàng yếu thế hơn rất nhiều, nhưng không vì vậy mà anh không cố gắng để bảo vệ cô, khiến cho lòng Dịch Táp như có một vết mèo cào vậy, vừa ngứa nhưng cũng rất ấm áp. Hai người là một nửa tuyệt nhất của nhau, một Dịch Táp cộc tính là thế nhưng lại có thể cười hihi mà bắt nạt, nhéo má, vò đầu Tông Hàng lớn xác nhưng tính tình thì có phần ngây thơ và trẻ con. Để hình dung thì giống như bé Samoyed và một bé mèo vậy, tưởng sẽ cắn nhau nhưng khi thân thiết rồi thì lại hợp nhau không tả, bé mèo thì cứ hay vờn vờn bé chó, nhưng bé chó ngoài sủa tượng trưng thì lại âm thầm hưởng thụ cảm giác chọc ghẹo ấy. Sau khi bí mật phanh phui thì Tông Hàng nên trở về với gia đình mình rồi. Nhưng anh vẫn mong chờ sự hồi đáp của Dịch Táp đối với tình cảm của chính mình. Nhưng Dịch Táp vì lo sợ mình sẽ không thể sống lâu được, cô cũng đã có một số triệu chứng nên biết thời gian có lẽ không còn nhiều nữa, nên muốn đường ai nấy đi, không thể vì cô mà làm Tông Hàng chậm trễ cả một đời được. Nhưng định nghĩa về hạnh phúc của Tông Hàng lại không giống thế. Đối với anh, được ở bên cạnh người mình thích dù ít nhưng cũng có kỷ niệm bên nhau, còn hơn là chia tay để rồi hối hận mãi mãi. Anh lại quay về Campuchia tìm Dịch Táp, lần này có cả sự ủng hộ của ba mẹ rồi nên anh lại càng hăng hái hơn. Cuối cùng cũng ôm được người đẹp về nhà. “Tôi chỉ muốn chúng ta có thể ở bên nhau, được bao lâu hay bấy lâu.” “Không phải con người nên đi về phía trước sao? Một năm nay, em nói muốn được yên lặng, tôi không tới quấy rầy em, nhưng em thử rồi, sống cũng đâu có tốt, chỉ tàm tạm mà thôi, vậy đổi sang một kiểu tốt hơn đi. Em theo tôi đi, cho tôi một cơ hội thử sức, dù cũng chỉ trong một năm thôi cũng được. Nếu hết hạn một năm mà em vẫn chẳng thấy có gì khá hơn thì cũng đâu ảnh hưởng em tiếp tục trở về với cuộc sống yên tĩnh của em, đúng không?” Dịch Táp cúi đầu, hỏi hắn: “Sao anh lại thích em chứ?” Cô cảm thấy mình trúng số thật rồi: Không dịu dàng đáng yêu gì, cũng không làm được việc gì tốt, cứng đầu cứng cổ, từ nhỏ đến lớn đã gây phiền nhiễu cho biết bao người, đột nhiên lại có một ngày, sau lưng cứ có một tên ngốc lẽo đẽo theo đuôi, cứ như sinh ra là để ứng đối với tính tình thối hoắc của cô, đuổi thế nào cũng không đi. Về nhân vật phụ, nổi bật nhất là thanh niên hoa lá hòe rất mê bươm bướm - Đinh Ngọc Điệp. Anh này ngang lứa với Dịch Táp - là ma nước trẻ tuổi nhất của nhà họ Đinh. Quan hệ với Dịch Táp giống như anh em bình thường trong nhà vậy, gặp nhau là chí chóe. Nhưng điểm mạnh của Đinh Ngọc Điệp là tự luyến, mặc dù sau lưng anh thì Dịch Táp đã gọi anh là óc thiêu thân rất nhiều lần rồi, ngốc hơn cả Tông Hàng. Đinh Ngọc Điệp là cây hài của truyện, 90% phân đoạn của ông này đều buồn cười hết ấy. Nhân vật phản diện nhưng không ai thấu được tâm tư - Đinh Thích. Ông này từ đầu mình đã không thích rồi vì ông ác lắm luôn. Nhưng về cuối truyện thì không phải như vậy, Đinh Thích cũng muốn có cuộc sống bình ổn nhưng vốn đã bị hướng đi theo con đường tội lỗi rồi, nên mình thấy thương ổng hơn tí. Truyện Vĩ Ngư về phần nội dung quả thật rất chặt chẽ, lúc mới đọc còn thấy hơi nhạt nhạt chứ càng về sau càng cuốn. Vừa đọc vừa há hốc mồm không hiểu sao cái nội dung kiểu này mà bả cũng nghĩ ra được. Sợ thì không đáng sợ đâu nhưng biết chân tướng thì mình nổi cả da gà... Nhân vật chính của Vĩ Ngư không rập khuôn một chút nào, nhưng có điểm chung là bạn nữ chính đều là nữ cường cả. Còn nam chính thì Tông Hàng là nam chính đáng yêu nhất mà mình thấy, thực sự luôn, ngốc ngốc nhưng đó lại là điểm cộng khiến Dịch Táp ngày càng muốn hiểu thêm về Tông Hàng nhiều hơn. Một điểm nhỏ xíu mình không thích là bạn dịch giả để cách xưng của Tông Hàng là "hắn" thay vì "anh", có cảm giác nghe vậy nó không được dễ gần lắm. Truyện hay, đề cử!!! ------ #LeoSing - fb/hoinhieuchu *** Mùa đông năm 1996, khu Zadoi**, Thanh Hải. **Quận Zadoi, trong khu tự trị Yushu của người Tây Tạng ở Thanh Hải Gió thổi như dao cắt. Dưới ánh trăng, vô số vết bánh xe xiêu vẹo đan xen trên sườn dốc thoai thoải, hơn mười chiếc xe cồng kềnh rải rác dừng lại kéo dài đến tận cuối vết bánh xe, trong xe đều có người, đèn xe có sáng có tối, từ trên cao nhìn xuống, mấy chiếc xe sáng đèn giống như đèn đom đóm rải rác khắp nơi, lại giống như con diều giấy đang đà rơi xuống, phía đuôi đuôi diều là vệt bánh xe kéo dài thật dài. Chính giữa là một chiếc Jeep BJ212 màu xanh quân đội, cửa sổ bên ghế lái hạ xuống một khe hở, từ bên trong vang lên bài hát chủ đề của bộ phim truyền hình HongKong ‘Bến Thượng Hải’ bằng tiếng Quảng. “Chuyển thiên loan chuyển thiên than, diệc vị bình phục thử trung tranh đấu…”** **Qua ngàn sóng ngoặt chuyển ngàn bến bãi, cũng chưa thoát khỏi sự tranh đấu này… Trong xe có ba người đang ngồi. Trên ghế lái là một ông già ngoài năm mươi tuổi, hai bên tóc mai cũng đã lưa thưa sợi bạc, khoác một chiếc áo khoác kiểu quân đội, cho tay vào túi lấy ra một gói đậu phộng rang. Ông già bóc từng hột từng hột, dùng tay chà xát tách lớp vỏ lụa bên ngoài, đất Tạng lạnh giá, khí hậu hanh khô, mảnh vỏ lụa nhỏ vỡ ra, vì tác dụng tĩnh điện mà dính khắp nơi mùi thơm im lìm tản ra trong không khí. Trên ghế phụ là một cô gái cỡ hai mươi, đầu gối kê một chiếc cassette cầm tay hiệu Sanyo của Nhật Bản, bài ‘Bến Thượng Hải’ đang phát ra từ chiếc máy này. Nhưng cô ta cũng không mấy tập trung nghe nhạc, mà đang nhìn vào một phấn vuông nho nhỏ, dặm phấn lên mặt, lớp bột phấn màu trắng đã dày cộm, ông già bị mùi hương nồng nặc hắc lên mũi, mới trợn mắt nhìn cô ta vẻ không vui, thốt lên một câu: “Mày đi làm việc chứ có phải đi thi sắc đẹp đâu?” Không giống ai! Tóc uốn dợn sóng, mặt mày bôi bôi trét trét trắng như cái bong bóng cá, chút nữa chắc lại tô son đỏ choét như máu gà, làm gì có con gái nhà đàng hoàng nào lại ăn mặc như vậy? Đều là học mấy minh tinh Hương Cảng mà ra. Cô gái trẻ đáp trả một cách bất cần: “Trang điểm cũng không ảnh hưởng tới việc con làm.” Trong lúc nói chuyện, bài ‘Bến Thượng Hải’ đã tới đoạn cuối, trước khi vào bài khác sẽ có mấy giây ngắt quãng, tiếng hát ngưng một chút, lúc này tiếng ồn từ chiếc máy bắt cá đồ chơi phía sau nghe có vẻ chướng tai. Mua cái băng cassette này chỉ vì cô ta muốn nghe bài ‘bến Thượng Hải’, cô ta quay lại, đồng thời tức giận liếc mắt nhìn người phía sau: “Ồn quá…Con đang định hỏi, ra ngoài làm việc đưa con nhỏ này theo làm cái gì vậy!” Mỗi câu mỗi chữ đều tỏ ra vẻ ghét bỏ. Phía sau là một bé gái ba bốn tuổi, đầu đội một chiếc mũ đỏ to bằng len, mặc một chiếc áo bông nền xanh chấm trắng rất dày, chân mang một đôi giày bông mũi tròn màu đen, chất liệu rất tốt, giữa hai lớp vải dồn đầy bông, bàn chân tựa bị sưng trông quá khổ. Cô nhóc đang cúi đầu chơi, đây là món đồ chơi rất thịnh hành lúc bấy giờ, là loại đồ chơi vặn dây cót, thân máy chỉ lớn cỡ bàn tay, mô phỏng hình dạng của cái hồ cá, trong hồ có năm con cá nhỏ, tùy lúc vặn dây cót nó sẽ trồi lên sụt xuống, mỗi khi nhô lên, con cá sẽ tự há miệng, lộ ra miếng nam châm được gắn trong đó. Trên đầu sợi dây câu cũng có gắn một miếng nam châm nhỏ, khi thả đúng vị trí trên miệng cá thì có thể câu được nó lên. Nghe chị gái nói về mình, cô bé thận trọng đưa tay ra, vặn dây cót, sau đó sụt sịt mũi rồi ngẩng đầu lên, lộ ra một gương mặt nhỏ nhắn lem luốc, khuôn mặt cũng giống như hầu hết những đứa trẻ khác, hai bên má cũng ửng hồng do không được giữ ấm thích hợp, lại bị gió thổi lạnh cóng quá mà ra. Đôi mắt tròn xoe mở to, nhìn ông già, lại nhìn cô gái trẻ. Ông già sập mặt: “Ở nhà không có ai, lại ra ngoài lâu như vậy, giao em mày cho hàng xóm mà yên tâm được sao? Cô có ra dáng một người chị chút nào không vậy!” Cô gái trẻ bị chửi, ngoảnh lại đem cơn tức đổ lên đầu cô em: “Nhìn cái gì? Có tin tao móc mắt mày ra không?” Cô bé lập tức cúi gằm đầu. Mời các bạn đón đọc Ba Đường Luân Hồi của tác giả Vĩ Ngư.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Biên Niên Sử Chrestomanci tập 1: Quý Nhân Phù Trợ - Diana Wynne Jones
Tên Ebook: Quý Nhân Phù Trợ Bộ sách: Biên niên sử Chrestomanci (tập 1) Tác giả: Diana Wynne Jones   Thể loại: Kỳ Ảo, Pháp Thuật, Sách Hay, Tiểu Thuyết, Văn Học Phương Tây   Nhà xuất bản: Trẻ   Năm xuất bản: 2002   Biên dịch: Anh Việt   Đánh máy: vongtronkhuyet, Shinigami82, Iris_elizabeth, baby_cute, Jollie312, nguyen_ly, tuyenduong114   Chụp hình sách: vongtronkhuyet   Sửa chính tả: vongtronkhuyet, poem spring   Chuyển sang ebook: vongtronkhuyet   Nguồn: thuvien-ebook.com   Ebook: www.dtv-ebook.com Ebook Biên Niên Sử Chrestomanci - tập 1: Quý Nhân Phù Trợ full prc pdf epub Giới thiệu: Bộ Biên niên sử Chrestomanci gồm có 6 cuốn: - Quý nhân phù trợ; - Chín mạng sống của Christopher Chant; - Các pháp sư thành Caprona; - Tuần lễ phù thủy, Conrad's Fate, - The Pinhoe Egg  Tác phẩm Quý nhân phù trợ ra mắt độc giả Anh quốc năm 1977. Quý nhân phù trợ là cuốn đầu tiên trong bộ Biên niên sử Chrestomanci. Cái tên của bộ sách xuất phát từ cốt truyện về một loạt các đại pháp sư chín mạng đầy quyền phép, giữ chức vụ Chrestomanci. Những người này bản thân là các quan chức chính phủ chịu trách nhiệm giám sát việc thực thi pháp thuật trên Trái đất. Ai cũng bảo rằng Gwendolen Chant là một phù thủy bẩm sinh tài năng phi thường, nên thật hợp ý cô hết sức khi cô được mang về sống cùng một mái nhà với Đại pháp sư Chrestomanci. Em trai Eric của cô (thường bị gọi là Cat) lại không hài lòng đến thế, vì cậu chẳng có tí tài phép nào.Tuy vậy, cuộc sống bên cạnh vị đại pháp sư vĩ đại với gia đình ông ta lại không phải là điều đứa nào chờ đợi và rồi chẳng mấy chốc bùa bắt đầu bay!... Vài dòng về tác giả: Diana Wynne Jones Tác giả Diana Wynne Jones sinh ngày 16.8.1934 tại London, là nhà văn Anh chuyên viết các tác phẩm văn học kỳ ảo cho thiếu nhi và người lớn. Trong số các tác phẩm nổi tiếng nhất của bà có thể kể đến: bộ Biên niên sử Chrestomanci, tiểu thuyết Lâu đài bay của Howl và Chúa tể bóng tối xứ Derkholm. Tác phẩm Chín mạng sống của Chiristopher Chant ra mắt độc giả Anh quốc năm 1988. Đây là cuốn thứ hai trong bộ Biên niên sử Chrestomanci, mặc dù về trình tự thời gian lại là chuyện xảy ra trước tiên. Và Chín mạng sống của Christopher Chant đã đoạt giải sách đáng chú ý trong năm của ALA (Hiệp hội thư viện Mỹ), được đề cử nhiều giải thưởng như Carnegie Medal và Nebula Award, ngoài ra đã được bán bản quyền tới 22 quốc gia trên giới. Mời các bạn đón đọc Quý nhân phù trợ, tập đầu tiên trong Biên niên sử Chrestomanci của tác giả Diana Wynne Jones.
Bùa Mê
Tên Ebook: Bùa mê (full prc, pdf, epub) Tác Giả: Aprilynne Pike   Thể Loại: Best seller, Tiểu Thuyết, Kỳ ảo, Văn học phương Tây   Bộ Sách: Cánh Tiên (tập 2)   Dịch giả: Thiên Khanh   Nhà xuất bản: Nxb Thời Đại   Số trang: 414   Kích thước: 13x20.5cm   Trọng lượng: 460  g   Năm xuất bản: 12/2010   Giá bìa: 69.000   Chụp ảnh: Bluesky29   QLDA: Bluesky29   Type: ndViet ; Bluesky29; doraemon; quangvinh; Sonzin; Shippo; Selen1901, Mejie; Moon85; Saccauvong   Soát lỗi văn bản: Bluesky29   Nguồn: vhproiect.hnsv.com   Ebook: www.dtv-ebook.com Ebook Cánh Tiên tập 2: Bùa Mê Giới thiệu:   Cánh Tiên là bộ truyện của nhà văn Aprilynne Pile, là tác phẩm có tính chất phiêu lưu và lãng mạn giữa thế giới ma thuật và thế giới các nữ sinh trung học. Laurel là một thiếu nữ rất đặc biệt: cô chỉ ăn hoa quả, làn da mỏng manh, không bao giờ thấy lạnh và rất thích ở ngoài trời. Mười lăm tuổi, cô theo cha mẹ nuôi chuyển đến Los Angles. Ngay từ hôm đầu tiên ở trường, cô gặp và cảm mến David - chàng trai có nụ cười ấm áp thân thiện, lúc nào cũng ở bên cạnh, giúp Laurel hòa đồng với bạn bè và chia sẻ mọi khó khăn... Một ngày, Laurel bỗng thấy sau lưng mình nổi lên một nốt sưng nhỏ. Rồi, cô kinh hãi khi thấy nó ngày càng to hơn - để cuối cùng, từ đó mọc lên một bông hoa khổng lồ màu xanh nhạt đẹp mê hồn. Được chia sẻ, David cũng vô cùng sửng sốt và khẳng định đó là những tế bào thực vật, sau khi xem xét cánh hoa dưới kính hiển vi. Khi trở về thăm lại ngôi nhà cũ ở Orick, Laurel gặp một chàng trai lạ mặt có tên gọi Tamani xuất hiện ngay trên mảnh đất nhà mình. Anh tiết lộ một bí mật: giống như anh, Laurel là một tiên cây. Có nghĩa, cô không phải con người, mà là một loài tiên thực vật. Tamani khuyên cô phải thuyết phục bố mẹ giữ lại mảnh đất này không được bán, bởi đó là mảnh đất trọng yếu của loài tiên. Trong lúc Laurel còn rất hoang mang, những giấy tờ bán đất của cha mẹ cô với một gã đàn ông thô kệch xấu xí sắp hoàn thành. Nghi ngờ, Laurel cùng David lần tìm đến địa chỉ được ghi trên danh thiếp của kẻ lạ mắt. Họ tiếp cận với bí mật về cuộc chiến thế kỷ giữa loài tiên và và loài quỷ khổng lồ, đồng thời bắt đầu tiếp cận với những mối đe dọa kinh hoàng nhất. Nhưng, ở bên cạnh Laurel luôn có hai người bạn: David, chàng trai nơi trần thế và chàng tiên cây cực kỳ quyến rũ Tamani. Tập 2 của Cánh Tiên có tựa đề Bùa Mê.  Vẫn bầu không khí thần tiên, vẫn những nhân vật từng khiến ta ám ảnh... Nhưng đến Bùa Mê, mạch truyện và nhân vật đã vận động lên một bước cao hơn.   Laurel trở về tiên giới Avalon để học cách pha chế tiên dược như một tiên nữ Mùa thu đích thực. Tại nơi đây, cô được Tamani đưa đi khắp cõi Avalon, giảng giải những điều cô chưa hiểu về giông loài mình. Cõi tiên, cũng như Tamani, giông như một thứ bùa mê, lại một lần nữa mê hoặc Laurel. Nhưng, khi trở về thế giới của con người, Laurel có David - chàng trai luôn hiểu cô muôn gì, sát cánh bên cô trong những hiểm nguy, còn bố mẹ đã nuôi dưỡng cô kể từ khi còn tí xíu bị bỏ bên thềm cửa...   Laurel không có quyền lựa chọn và cũng không còn thời gian mà lựa chọn...Mối đe dọa của loài quỷ không lồ đang treo lên đầu tất cả mọi người. Vận mệnh của Avalon đã trở nên nguy nan hơn bao giờ hết. Những tiên nam siết chặt vòng canh gác. Laurel không còn bước lùi nữa...     Trải qua bao hiểm nguy, cô đã biết mình muốn gì, yêu điều gì hơn và dũng cảm chọn lựa, dẫu rằng chưa hẳn sự lựa chọn đó đã làm trái tim cô thanh thản... Mời các bạn đón đọc tập tiếp theo trong bộ truyện Cánh Tiên, Bùa Mê của tác giả Aprilynne Pile.
Biên Niên Sử xứ Prydain Tập 1 & 2 & 3 & 4 - Lloyd Alexander
Tên ebook: Biên niên sử xứ Prydain (full prc, pdf, epub) Tác giả: Lloyd Alexander   Thể loại: Giả tưởng, Kỳ ảo, Sách teen, Văn học phương Tây   Dịch giả: Lê Minh Đức   NXB Hội nhà văn và Công ty Nhã Nam   Nguồn: e-thuvien.com   Ebook: www.dtv-ebook.com Ebook Biên Niên Sử xứ Prydain - Lloyd Alexander Giới Thiệu:   Một chàng Phụ Chăn Lợn tầm thường liệu có thể trở thành một chiến binh, một người anh hùng? Taran sẽ trả lời câu hỏi đó với tính cách ngang ngạnh và dễ tự ái của mình. Biên niên sử xứ Prydain lôi cuốn độc giả nhỏ tuổi bởi những chuyến phiêu lưu nghẹt thở vì mạo hiểm, có sức lay động lớn lao với độc giả lớn tuổi hơn bởi những trải nghiệm dẫn lối đến chân lý, mà không phải lúc nào người ta cũng dễ nhận ra. Ebook Sách về Bộ Ba - Lloyd Alexander Biên niên sử xứ Prydain chứa đựng cả một thế giới huyền bí trong mỗi chương sách. Tới nỗi khi bạn gập lại trang sách cuối cùng, hẳn bạn sẽ để nó sang một bên để cân nhắc giữa một độ dày và khổ sách vừa phải với một thế giới quá sinh động và lôi cuốn giữa cái Thiện và Ác, những gì đẹp đẽ nhất và bỉ ổi xấu xa nhất, vẻ thô thiển, tầm thường bên ngoài với giá trị thực bên trong... Biên niên sử xứ Prydain là câu chuyện dài về cuộc phiêu lưu của chàng trai trẻ Taran, người làm nhiệm vụ chăn lợn trong trang trại Caer Dallben nhưng nuôi giấc mơ trở thành người hùng. Những sự kiện bất ngờ đã xảy ra với Taran, cậu phát hiện ra rằng phần còn lại của xứ Prydain không yên bình như cuộc sống trong trang trại. Cậu là người đảm nhận một sứ mệnh quan trọng cuộc chiến chống lại thế lực hắc ám để bảo vệ vùng đất này. Ebook Vạc Dầu Đen - Lloyd Alexander Với sự trợ giúp của công chúa Eilonwy, trải qua những cuộc phiêu lưu ly kỳ, hồi hộp, Taran đã hoàn thành nhiệm vụ của mình, tiêu diệt những kẻ xấu xa và lấy lại sự yên bình cho xứ Prydain. Biên niên sử xứ Prydain hội tụ tất cả những yếu tố cần có cho cuốn sách dành cho trẻ em như sự phiêu lưu, cuộc chiến đấu giữa thiện và ác, tình yêu, sự hi sinh. Hành văn dí dỏm với những chi tiết thật ngây thơ, đời thường. Và bên cạnh câu chuyện của một người anh hùng mà mọi đứa trẻ đều mơ ước, người ta có thể hiểu được câu chuyện của một cậu bé bình thường đã trở thành người lớn cùng với những khát vọng. Ebook Lâu Đài Llyr - Lloyd Alexander Người anh hùng trong  Biên niên sử xứ Prydain không phải là những người đầy quyền năng của thần thoại, mà lại là cậu bé Taran bình thường, có đôi chút vụng về. Phải chăng đó là điều khiến cho trẻ em trên khắp thế giới yêu thích cuốn sách, bởi hàm ý: Mọi ước mơ của những con người bình thường đều có thể trở thành hiện thực và sức mạnh thực sự lại ở trong tình yêu và lòng quả cảm của bản thân ta. Ebook Taran người lang thang - Lloyd Alexander Lloyd Alexander , tác giả hơn 40 cuốn sách phần lớn thuộc thể loại huyền ảo, ly kỳ dành cho trẻ em. Tác phẩm nổi tiếng nhất của ông là  Biên niên sử xứ Prydain bao gồm 5 tập truyện. Đó là các tập truyện: - Sách về Bộ Ba, - Vạc dầu đen, - Lâu đài Llyr, - Taran người lang thang, - Đức Thượng Hoàng (tải eBook) Tập 1 và 2 của bộ  Biên niên sử xứ Prydain được hãng Walt Disney dựng thành bộ phim hoạt hình Vạc dầu đen. Mời các bạn đón đọc Biên niên sử xứ Prydain của tác giả  Lloyd Alexander.
eBook Tượng Đồng Đen Một Chân - Xuân Đức full prc, pdf, epub [Kinh dị]
Tượng Đồng Đen Một Chân Xuân Đức Thông Tin Tác giả: Xuân Đức Thể loại: Kinh dị, truyện ngắn, Văn học Việt Nam Nguồn: vnthuquan.net Edit ebook: Kayako Saeki Đăng: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu: Tác giả Xuân Đức cũng nói: bạn có quyền tin hoặc không tin vào những điều mà tôi sắp kể. Việc đó không sao, bởi chính tôi, khi chấm hết trang viết cuối cùng cũng chợt thấy bần thần. Tôi tự hỏi, liệu người đọc có thể tin được vào những điều mình kể không? Tôi loay hoay định sửa lại bản thảo, chợt nhớ đến lời dặn của thầy: đừng cố tìm cách làm cho người ta tin, hãy xem xem mình nói có thật lòng không? Thưa bạn, hãy coi như tôi đang làm cổ tích vậy. Còn gì gian khổ và nghiệt ngã bằng sự tự biết về mình. Người không tự biết mình, như chuyện dân gian vẫn kể, là người lúc nào cũng tỏ ra thông thạo tất cả mọi chuyện, là người chỉ thích nói cho người khác nghe mà không bao giờ chịu lắng nghe người khác nói, là người chỉ cắm cổ cắm đầu mà viết chứ chẳng bao giờ chịu khó đọc những trang viết của người xung quanh. Tôi tin cả tôi lẫn các bạn không có ai như vậy cả. Nếu bạn tò mò muốn biết thì tôi sẵn sàng bất cứ lúc nào cũng có thể dẫn bạn đến thăm chơi cái xóm Linh Linh ấy, nơi có một người đàn ông lấy bảy bà vợ mà cũng là bảy chị em ruột. Còn các thầy mo và những phép thư của họ thì sao ? Xin tranh thủ kể trước ra đây một trường hợp., một trong rất nhiều của  truyện này. Vào năm 1962, có một người đàn ông chột mắt, tuổi cao, râu dê, cưỡi một con ngựa cùng với vợ, tự xưng là Tổng vương từ ngoài vùng đất Hàm Nghi vào. Dọc theo các bản dân tộc, người vợ đi trước một ngày dùng thuốc độc thư cho nhân dân bị ốm. Các thầy mo trong bản không có cách gì chữa được vì đó là một loại độc đặc biệt. Ngày hôm sau, tên Tổng vương ấy đi ngựa đến, dùng phép giải độc. Dĩ nhiên người được chữa khỏi bệnh phải trả tiền rất cao hoặc trả bằng các vòng bạc. Uỷ ban hành chính của các xã dân tộc đã cấp báo về huyện. Nhận thấy lão thầy mo kia có bằng chứng phạm pháp, huyện đã lệnh cho công nhân khai thác gỗ Bãi Hà kết hợp với dân quân vây bắt tên Tổng vương ấy. Chuyện đó ở quê tôi ai ai cũng biết. Có một thời gian, đặc biệt là trong chiến tranh, hiện tượng các thầy mo có phần giảm đi. Nhưng hiện nay, không hiểu vì lý do gì, cách chữa bệnh bằng phép thổi bỗng lan tràn, thậm chí không phải chỉ ở các thầy mo trên rừng mà còn lây ra vài ba thầy kiểu đó ở dưới xuôi. Rồi những sự kiện trả thù nhau bằng phép thư cũng trở nên rùng rợn hơn. Đã có địa phương xảy ra thành vụ án lớn... Tôi lược kể những điều ấy không phải để biện minh cho câu chuyện mình sắp kể, mà muốn nói rằng, dù sao cái xóm Linh Linh kia vẫn đang còn đó, và bản thân tôi vẫn đang ở đây, thì cái câu chuyện này không thể không buột mồm kể ra được. Người ta học nói đã khó rồi, nhưng khi đã biết nói thì học sự nín lặng còn khó khăn hơn. Ví thế, tôi xin các bạn bỏ chút thì giờ nghe tôi kể. Chuyện rằng, ngày xửa ngày xưa...