Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Những Người Sống Và Những Người Chết

Những người sống và những người chết (tiếng Nga: Живые и мёртвые) là tác phẩm đầu tiên trong bộ ba tiểu thuyết (Những người sống và những người chết, Người ta sinh ra không phải đã là lính, Mùa hè cuối cùng) về đề tài Chiến tranh Vệ quốc (1941 - 1945) của nhà văn Konstantin Simonov. Hai phần đầu tiên của cuốn tiểu thuyết được xuất bản vào các năm 1959 và 1962, phần thứ ba vào năm 1971. Tác phẩm được sáng tác theo hơi hướng sử thi, toàn bộ cốt truyện trải dài theo trình tự từ tháng 6 năm 1941 cho đến tháng 7 năm 1944. Theo các nhà phê bình văn học Soviet, đây là một trong những cuốn tiểu thuyết hay nhất về đề tài Chiến tranh Vệ quốc. *** 'Tôi có cảm giác chung với tiểu thuyết Liên xô thời kỳ chống phát xít, đó là mỗi khi đọc xong một cuốn sách, bỗng chợt thấy tất cả nhân vật trong đó, những anh dép, lép, nhép, nốp, lốp, xốp… như trở thành đồng đội của mình, hoặc đúng hơn, thấy mình trở thành một người trong số họ. Tôi đã theo anh phóng viên quân đội Xintxốp suốt những trận chiến đấu, phá vây, chia tay và gặp lại, tôi đã gặp Xerpilin, Tanhia, Dôlôtarép… Tôi cũng gặp những kẻ còn sống mà như đã chết, hèn nhát mạt hạng như gã Thượng úy Kruchikốp, sống bấu víu bằng cách tự lừa mình rằng còn có kẻ còn hèn nhát hơn mình, hoặc dối trá hơn mình, và mình sẽ vạch mặt kẻ đó. Lúc ấy mình sẽ là người hùng. Lúc ấy mình sẽ yên tâm tin rằng mình không hèn nhát. Cỗ máy chiến tranh xay nghiền những thanh niên, trung niên, phụ nữ và trẻ em trong ánh chớp số phận. Thật trớ trêu, những ánh chớp số phận ở đây, hóa ra lại là ánh lửa lóe lên khi mỗi viên đạn bay ra khỏi nòng súng. Sau đó là những người sống và những người chết. Dù kẻ bị nhắm bắn có trúng đạn hay không, anh ta cũng đã bị chiến tranh quẳng ngoéo đi xa khỏi con đường anh vẫn đi trước đó. Nếu anh trúng đạn, chết ngay, hoặc tử thương, đã đành đi một nhẽ, thế là chấm hết một đời. Nhưng nếu viên đạn chỉ làm anh bị thương đâu đó, cho anh một vết sẹo, hoặc biến anh trở thành tàn phế, anh có thể tiếp tục chiến đấu, hoặc dưỡng thương một thời gian rồi tiếp tục chiến đấu, hoặc thậm chí không bao giờ chiến đấu được nữa. Anh phải sống và đối mặt với một cuộc đời khác hẳn. Thậm chí ngay cả khi viên đạn đó tránh khỏi anh, biết đâu đấy, anh lại trở thành một Valentin Hauder, anh chàng trong Ba người bạn của Erich Maria Remarque, ngày ngày say khướt uống mừng mình thoát chết. Không chỉ là chiến tranh, vấn đề đặt ra còn là giữa một con người và một tờ giấy, người ta coi trọng cái nào hơn cái nào. Đến bao giờ người ta mới biết cách tin vào con người ? Tôi không muốn dành nhiều lời xưng tụng cho một tác phẩm để dụ dỗ người khác đến với nó. Chỉ biết rằng Simonov đã viết một cách đầy tiết chế, sự tiết chế của một người đã thực sự trải qua chiến tranh với tất cả sự khốc liệt của nó. Mỗi nhân vật thoáng qua dù chỉ một lần cũng khiến người đọc thấy được dù anh ta sẽ sống hoặc sẽ chết thế nào, anh ta cục cằn, thô lỗ, nóng nảy hay mơ mộng thế nào, và anh ta cũng là một mắt xích không thể thiếu trong cuộc chiến tranh vệ quốc vĩ đại. Chừng nào một đất nước còn những con người như Malinin, Xintxốp, Xerpilin, Masa…, đất nước đó sẽ không bao giờ chấp nhận quỳ gối trước quân xâm lược' . *** Cạnh đường có hai chiếc xe tăng Đức đang đứng như hai cái đài kỷ niệm khiến Malinin không thể nào nhầm được: nòng đại bác của chiếc này chĩa vào chòi súng của chiếc kia. Đây chính là những chiếc xe tăng mà hôm qua, khi đi ngang qua đó, ông có kể lại rằng bọn lính xe tăng Đức đã phải dốc hết xăng ra cho bọn bộ binh. Nghĩa là họ đã đi trở lại được khoảng hai chục cây số. Dù sao chăng nữa, kể từ sáng hôm qua đến giờ, tiểu đoàn đã tiến được khá xa về phía trước... Nghĩ đoạn ông bèn hỏi Karaulốp xem Riáptrenkô đã chỉ định ai làm trung đội trưởng thay anh ta, và khi nghe anh ta trả lời đúng cái tên mà ông dự đoán: «Xintxốp», thì ông lại bực mình sực nhớ ra rằng thế là mình vẫn chưa kịp nói với Xintxốp về lá thư mình gửi lên phòng chính trị. Bây giờ, khi lại một lần nữa nghĩ tới lá thư này, ông vẫn không biết rằng tình trạng chậm trễ ấy không phải là do lỗi của đảng ủy sư đoàn như ông đã kết luận : đảng ủy sư đoàn chẳng liên quan gì đến việc này cả. Số là một đồng chí trợ lý của phòng chính trị tập đoàn quân sau khi đọc đến họ tên của Xintxốp thì chợt nhớ tới một tài liệu trước đây đã đi qua tay mình. Tài liệu đã qua tay anh đó chỉ vẻn vẹn là một tờ giấy xé từ quyển vở học sinh viết đầy một thứ chữ to tướng của con nhà lính : chiến sĩ hồng quân Dôlôtarép vượt khỏi vòng vây ở khu vực mặt trận của tập đoàn quân đã viết giấy lên phòng chính trị trình bày hoàn cảnh mà chính trị viên I. P. Xintxốp đã hy sinh và đề nghị rằng nếu có thể thì báo cho gia đình đồng chí Xintxốp biết. Đồng chí cán bộ phòng chinh trị ấy chưa có thời gian để làm một việc gì theo yêu cầu của lá thư này, nhưng anh cũng không nỡ đang tay xé nó đi, bới thế bây giờ nó đang nằm cùng trong một tập hồ sơ bên cạnh lá đơn của hạ sĩ Xintxốp xin được phục hồi đảng tịch. Mặc dầu trên tập hồ sơ ấy có ghi mấy chữ «để báo cáo», nhưng lúc đó chẳng có ai để mà báo cáo cả; trận tấn công đã bắt đầu và chính ủy trung đoàn Mácximốp, chủ nhiệm chính trị tập đoàn quân, đã ra hỏa tuyến hơn hai ngày nay rồi. — Thế nghĩa là đã có Xintxốp thay cậu rồi đấy hả? Được ! — sau giây lát lặng thinh, Malinin nói với Karaulốp như vậy. Ông nói tựa hồ như mình vẫn còn đang trong tiểu đoàn và tựa hồ như việc đó vẫn phải có sự đồng ý của ông thì mới được. — Vậy tiểu đoàn trưởng vẫn từ chối không chịu chuyển về hậu phương hả? — Đời nào ông ấy chịu! — Karaulốp nói với vẻ tán thành. — Máy bay nào thế nhỉ?—nghe có tiếng máy bay bắt đầu ầm ì trên bầu trời và cảm thấy chú bé ngồi đằng sau mình giật thót người, Malinin liền hỏi vậy. — Máy bay ta, — Karaulốp nói. Bốn phi dội máy bay ném bom của ta, mỗi phi đội chín chiếc nối đuôi nhau bay qua đầu đoàn thương binh, từ phía đông sang phía tây, thong thả rạch ngang bầu trời đông trắng đục. Chiếc xe trượt tuyết liền dừng lại và các chiếc đi sau cùng dừng lại, suýt nữa húc phải nhau. Cả chú bé đánh xe lẫn Karaulốp và Malinin đều nhìn lên trời với cùng một niềm sung sướng và biết ơn. — Sao, bay khuất rồi hả, không thấy nữa rồi hả?—Malinin hỏi, khi không còn nghe thấy ầm ì nữa và không đủ sức để chống tay nhỏm dậy dõi theo bóng máy bay. — Không, vẫn còn thấy, nhưng bây giờ thì gần như không thấy nữa, bay khuất rồi, — Karaulốp trông theo hút những chấm đen nhỏ bẻ đến tận chân trời và đáp lại như vậy. Tiểu đoàn Riáptrenkô đã tiến được mười cây số kể từ chiếc lán mà đêm qua Malinin đã ngất đi và cách xa cái nơi mà bây giờ đoàn xe trượt tuyết chở đầy thương binh loại nặng về hậu cứ là ba chục cây sồ, tiểu đoàn đang tiến về phía tây trong làn tuyết dày, mừng rỡ vì cuối cùng bão tuyết đã tan. Giờ đây sau khi chiếm được ga Vôxkrêxenxkôiê, những trung đoàn khác của Xerpilin ít bị tiêu hao trong trận đánh hôm qua, đang xông được lên phía trước và từ sáng đến giờ tiểu đoàn vẫn cứ tiến mãi mà không phải nổ một phát súng nào, chỉ thỉnh thoảng lại đụng phải những chiếc xe quân Đức bỏ lại trong tuyết và xác những tên lính bị chết cóng hoặc bị giết. Hiện tượng tiến quân mà không phải nổ súng này cố nhiên chỉ là tạm thời, bởi vì cả bên trái lẫn bên phải họ, tiếng gầm của đại bác vẫn liên tiếp theo gió vọng lại, còn ở ngay phía chân trời thì trong nửa giờ vừa qua đã lại thấy bập bùng khói lửa của những làng mạc bị đốt cháy. Xintxốp, Kômarốp và hai chiến sĩ tiểu liên nữa, — tất cả quân số còn lại của trung đội, — đang nối nhau đi theo sau con ngựa do Riáptrenkô cưỡi. Lẽ ra Riáptrenkô phải sang đội điều trị từ lâu để chữa vết thương, nhưng anh vẫn không chịu thua, vẫn cứ cưỡi ngựa bằng cách bỏ cái bàn chân tê cóng ra khỏi bàn đạp và buộc một chiếc gậy đầu cong do tay anh đẽo gọt lấy hôm qua vào phía sau yên để phòng khi phải xuống ngựa. — Hạ sĩ ơi, theo cậu thì liệu đơn vị mình có sắp được bổ sung thêm quân số không? Kômarốp tiền len ngang với Xintxốp rồi đi bên cạnh anh. — Tớ làm sao mà biết được? — Xintxốp nhún vai, nhưng anh nghĩ thầm trong bụng rằng trong lúc mình chưa dừng lại, chưa chạm trán với quân Đức ở một nơi nào đó, thì chưa làm gì có bổ sung được đâu: tuyết dày như thế này không thể chở quân số bổ sung bằng xe ôtô được, còn như đi bộ thì chẳng ai đuổi kịp được mình, nếu mình cứ đi liên miên không nghỉ như hôm nay. Kômarốp buồn bã thấy trung đội mình bị thương vong nhiều đến như vậy, anh bèn đến tìm một lời an ủi ở người tiểu đội trưởng bây giờ đã trở thành trung đội trưởng của mình, nhưng Xintxốp thì lại nghĩ thầm rằng nếu đêm hôm qua Kômarốp không đến cứu mình ở cạnh lán, không quạt lia lịa thẳng vào tên Đức đang nhảy vọt ra trong giây phút cuối cùng ấy thì anh đã đi đời nhà ma, và bây giờ đã không còn gì để suy nghĩ nữa, dù là chỉ suy nghĩ rằng hôm nay có đánh nhau không và liệu mình có được lành lặn trong trận đánh này không. Nhưng giờ đây anh không muốn dùng lời để nói về tất cả những điều đó, anh chỉ nói bằng mắt, bằng cách yên lặng nhìn vào mắt Kômarốp với lòng biết ơn. —Thế nào, theo ý cậu thì hôm nay cánh mình có đuổi kịp được bọn Đức không? — Kômarốp hỏi. Xintxốp bèn nhìn vào mặt anh ta và hiểu rằng bây giờ Kômarốp cũng đang có những cảm nghĩ giống hệt như mình, vừa muốn tiếp tục đuổi kịp quân Đức, lại vừa tiếc rẻ phải từ biệt giờ phút nghỉ ngơi lấy sức mới được hưởng sau trận chiến đấu hôm qua. — Có lẽ đuổi kịp đấy,—anh cố nén cái ý nghĩ ấy trong lòng, dấn bước đi lên, rồi đáp vậy, — bởi vì ta lại trông thấy khói kia rồi! Đằng kia, ở nơi tuyết phủ, nơi mà họ đang rảo bước tiến đến đám khói từ một xóm làng bị cháy vẫn bốc lên mỗi lúc một cao. Tiểu đoàn trưởng Riáptrenkô cưỡi ngựa đi đằng trước Xintxốp, có lúc người anh che khuất đám khói ấy, có lúc nó lại lộ ra, mỗi khi con ngựa bước lệch đường sang bên cạnh. — Kômarốp, Kômarốp ơi! — Gì thế? — Cho xin điếu thuốc! — Đang đi sao lại hút thuốc thế? — À thì tự nhiên thấy thèm... — Xintxốp không giải thích tại sao lại thèm. Nhưng anh thèm thuốc, bởi vì giờ đây khi nhìn vào đám khói ở đằng xa phía trước mặt, anh cố buộc mình phải quen với ý nghĩ gay cấn: mặc dù đã trải qua biết bao nhiêu chặng đường, nhưng phía trước vẫn còn cả một cuộc chiến tranh.. ... Mời các bạn đón đọc Những Người Sống Và Những Người Chết của tác giả Konstantin Simonov.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Trái Táo Còn Xanh - Tần Nhạc
Tên eBook: Trái Táo Còn Xanh (full prc, pdf, epub) Tác giả : Tần Nhạc Thể loại: Tiểu Thuyết, Văn học phương Đông Dịch giả : Tố Hinh Type: Nhoc Quy, Ham Sống Sợ Chết, Thu Ha Pham, Nguyen Hong Lan, Sợ Quá Nhỉ, Emi Trịnh, Phạm Thảo, Koibito Yo. Ebook: Tinanguyenhoang & Chào Buổi Sáng Nguồn: Hội eBook xuất bản đã qua 6 tháng - fb.com/groups/hoi6thang Nhà xuất bản : Thời Đại - Nhã Nam Ngày xuất bản : 28 - 6 – 2012 Đôi nét về tác giả Tần Nhạc tên thật là Hứa Văn Dũng, quê gốc ở Tân Trạch Sơn Tây, hiện sống ở huyện Hộ, Tây An. Là một cái tên mới gia nhập văn đàn Trung Quốc, nhưng Tần Nhạc được đặc biệt chú ý.   Tác phẩm đầu tay Trái táo còn xanh của ông trước khi xuất bản thành sách đã gây ra một cuộc tranh cãi lớn giữa hai trường phái trong Nhà xuất bản Tác gia; một bên cho rằng, tầng sâu tâm lý và hành vi của nhân vật trong tác phẩm được khai thác quá dữ dội, đen tối, ra ngoài mọi chuẩn mực; một bên thì ca ngợi tính nghệ thuật của tiểu thuyết, với tính dục được miêu tả duy mỹ, sắc sảo, có phong vị của kiệt tác “Lolita” của V. Nabokov. Sau nhiều lần thẩm định, cuốn sách mới được in ra. *** Giới thiệu tác phẩm “Vừa sắc lạnh như Cô gái chơi dương cầm của Jelinek, vừa trang nghiêm như Disgrace (Ô nhục) của Coetzee, Trái táo còn xanh của Tần Nhạc đã động đến góc tăm tối nhất, lạnh lẽo bi thương nhất trong tâm hồn con người.”   …   Trong vẻ quyến rũ ngất ngây của tuổi thiếu nữ, Tề Linh nổi bật giữa lớp học của Quản Nhiên, và người thầy giáo ngoài ba mươi đó đã không thể ngừng xao xuyến. Sắc vàng óng của làn da cô, thân hình thiếu nữ thon thả căng đầy, đeo đuổi tâm trí anh vào tận giấc mơ, đối lập với người vợ hàng ngày cứng nhắc, nhợt nhạt …   Anh thấy mình như trở về tuổi xuân mơ mộng. Thanh xuân thật tàn khốc, bắt người ta nhớ lại những ký ức ngọt ngào không cách nào chạm tới. Anh rơi vào một nỗi nhớ nhung cô khôn cưỡng, cô không thể không thừa nhận mình đã để mắt tới anh từ lâu. Tình cảm giữa họ vừa mãnh liệt vừa vô vọng, họ đã nếm vị chát đắng của một trái cấm còn xanh.   “Không chỉ là một cuốn truyện tình ái thông thường, Trái táo còn xanh hội tụ mọi đặc trưng lớn nhất của một tiểu thuyết ái tình lớn.” Mời các bạn đón đọc Trái Táo Còn Xanh của tác giả Tần Nhạc.
Trở Về Năm 1981 - Tú Cẩm
AudioBook Trở về Năm 1981 Tên eBook: Trở về năm 1981 (full prc, pdf, epub)  Tác giả: Tú Cẩm Thể loại: Tiểu thuyết, Giả tưởng, Văn học phương Đông   Dịch giả: Nguyễn Đức Vịnh NXB: Amun & Thời Đại    Nguồn sách: Trần Ngọc Tuyền   Chụp pic: Devil   Type   Ly Ngo, Quyên Trần, Marie Hoang   Nhan Nhược Thu, Lyzacat Nguyen   Lê Mai, Trần Thảo, Ong Vàng   Tran Trang, Tứ Diệp Thảo   Onizuka Gto, Voi Coi   Đánhbossxong Mớingủngon   Thanh Sương, Phi Phi Yên Vũ   Bích Thuỷ Trần, Huyền Nguyễn Thị   Ebook: Devil Nguồn: Hội Chăm Chỉ Làm eBook Free Giới thiệu tác phẩm    Từ hiện tại năm 2010 Chung Tuệ Tuệ nhận được nhiệm vụ bí mật quay trở về năm 1981 để thay đổi số phận của Kim Minh Viễn – tên tội phạm giết người hàng loạt nhưng có quá khứ vô cùng đáng thương – tránh cho nhân gian một trận tanh máu và cũng để cứu rỗi cuộc đời một con người. Nhờ có Tuệ Tuệ mà cậu bé ba tuổi mồ cô Minh Viễn đã có một mái ấm, được yêu thương và được dạy dỗ, , bánh xe số phận của cậu đã rẽ sang một hướng khác. Nhưng trong lúc theo đuổi một vụ án, Tuệ Tuệ đã bị thủ tiêu bằng một vụ tai nạn giao thông được dàn dựng. Minh Viễn hết sức đau khổ và quyết tâm theo đuổi thủ phạm đến cùng. Nhưng liệu biến cố này có lại đẩy Minh Viễn đến một thảm cảnh khác? Và liệu Tuệ Tuệ có thực sự đã “chết”? Giới thiệu tác giả   Tú Cẩm   Giới tính: Nữ   Ngày sinh: 16/1/1983   Nơi sinh: Giang Tây   Châm ngôn:   “Tư tưởng con người luôn phức tạp như vậy, muốn có được, muốn nắm giữ nhưng lại sợ mất đi. Vạn vật trên thế gian này, vốn khó có thể vẹn toàn...” Mời các bạn đón đoc Trở về năm 1981 của tác giả Tú Cẩm.
Tuổi Thanh Xuân chôn dấu dưới bụi trần - Nguyễn Sênh Lục
Tên eBook: Tuổi Thanh Xuân chôn dấu dưới bụi trần (full prc, pdf, epub) Tác giả: Nguyễn Sênh Lục Thể loại: Tiểu thuyết, Lãng mạn, Văn học Phương Đông   Dịch giả: Dương Kim Nguyệt Nhà xuất bản: Tổng hợp Tp.HCM Pic: Bông bụng bự Type: Tun Lavigne    Ken Shita Tiểu May     Voi Còi Song Mẫn Thanh Xà    Onizuka Gto   Beta: Heoboo   Ebook: Heoboo Nguồn: Hội Chăm Chỉ Làm eBook Free   Giới thiệu Dưới lớp tro tàn và hoang phế đó đã chôn giấu tuổi thanh xuân của họ. Long Vĩnh Thanh là người sống dưới đống hoang tàn, cô ôm lấy quá khứ, trốn tránh hiện thực, vui vẻ một cách giả tạo, đến khi có người nắm lấy tay cô dẫn cô đi một vòng trong hồi ức, sau đó hủy diệt tín ngưỡng của cô, hủy diệt mọi thứ cô mê đắm và cố chấp gìn giữ, rắc một lớp thuốc độc lên vết thương khiến cô đau lòng không thiết sống, nói với cô rằng, “Anh mãi mãi sẽ không nói cho em biết anh yêu em đến nhường nào”. Khi ấy cô mới tỉnh ngộ, rằng có những người đã không còn nữa, còn bản thân cô từ trước đó rất lâu đã không còn đường lui. Mời các bạn đón đọc Tuổi Thanh Xuân chôn dấu dưới bụi trần của tác giả Nguyễn Sênh Lục.
Chỉ Có Thể Là Anh - Jennifer Crusie
Tên ebook: Chỉ Có Thể Là Anh (full prc, pdf, epub)  Tác giả: Jennifer Crusie Thể loại: Best seller, Tiểu thuyết, Lãng mạn, Hài hước, Văn học phương Tây Nguyên tác: Anyone But You   Dịch giả: Ruby Thúy   Nhà xuất bản: Văn Học   Công ty phát hành: Chibooks   Số trang: 232   Trọng lượng: 242 g   Hình thức bìa: Mềm   Kích thước: 14.5 x 20.5 cm   Giá bìa: 59.000   Năm xuất bản: 2012   Tạo prc: Hoàng Liêm   Nguồn: e-thuvien.com Giới thiệu nội dung:    Lai một phần chó lùn, một phần chó săn, cùng phúc tinh từ thần Ái tình… liệu một chú chó đóng vai người mai mối có thể tìm thấy tình yêu mới cho chủ nhân hay không?   Với Nina Askew, tuổi bốn mươi đồng nghĩa với tự do - khi cô ly dị người chồng cũ luôn đặt sự nghiệp lên hàng đầu và rời bỏ ngôi nhà ngột ngạt ở ngoại ô. Tự do sở hữu một căn hộ của riêng mình trong thành phố, tự do chuyên tâm vào ước muốn của bản thân vì một sự thay đổi. Và những gì cô muốn là thứ mà chồng cũ luôn cấm cản - một chú cún. Một chú cún hoạt bát làm cô thấy vui vẻ. Thay vào đó, cô lại có… Fred.   Ú na ú nần, bốc mùi và rõ ràng là đang phải chịu đựng chứng trầm cảm nào đó của loài cún, Fred còn lâu mới được xếp vào loại “tràn đầy sức sống”. Nhưng chính nhờ tất cả những sai lầm của mình mà nó đã buộc được Nina phải mặt-đối-mặt với Alex Moore, anh chàng hàng xóm đẹp trai, trẻ tuổi ngụ ở tầng dưới.   Trên lý thuyết mà nói, Alex chẳng có chỗ nào chê được - vừa gợi tình, vừa có vẻ ôn hòa - một bác sĩ khoa cấp cứu luôn san sẻ tình yêu bị cấm đoán dành cho những cái bánh Oreo của Fred theo cách làm người ta kinh ngạc. Nhưng mặc cho nụ cười rạng rỡ tuyệt đẹp của anh, sự khác biệt tuổi tác mười năm ấy là khoảng cách quá lớn để Nina có thể san lấp. Lờ đi sự dằng dai của cô bạn thân nhất, những nhà cải cách xã hội không tưởng thích quấy rầy và cả Fred luôn có mặt khắp mọi nơi - đấy là chưa đả động gì đến tuyến hoóc-môn cứ bất thình lình nổi hứng - Nina cho rằng bất kỳ ai, ngoại trừ Alex, hẳn sẽ là ván cược khá khẩm hơn cho một mối quan hệ. Nhưng sau từng gã bạc đầu cứng nhắc mà mình hẹn hò, cô càng hoài nghi chính anh chàng yêu chó trẻ tuổi kia mới là người mình thực sự muốn gắn bó. *** Giới thiệu tác giả:    Jennifer Crusie (sinh năm 1949) là bút danh của nhà văn Jennifer Smith, một tác giả dòng tiểu thuyết lãng mạn bán chạy và giành nhiều giải thưởng. Bà đã viết được hơn 15 cuốn tiểu thuyết, đã được xuất bản ở hơn 20 nước trên thế giới.   Bà đã tốt nghiệp ở trường Trung học Wapakoneta và có bằng cử nhân ngành Mỹ thuật tại trường Đại học Liên bang Bowling Green ở Bowling Green, bang Ohio. Bà có hai bằng Thạc sĩ. Bằng đầu tiên thuộc về chuyên ngành Professional Writing & Women’s Literature ở Đại học Liên bang Wright, Crusie đã viết luận văn về vai trò người phụ nữ trong tác phẩm văn học kỳ bí. Bằng thạc sĩ thứ hai của bà thuộc ngành Mỹ thuật trong Tiểu thuyết của Đại học Liên bang Ohio.   Vào mùa hè năm 1991, bà bắt đầu nghiên cứu cho luận văn về ảnh hưởng giới tính đối với việc tường thuật, nghiên cứu sự khác nhau của việc kể chuyện giữa phụ nữ và đàn ông. Là một phần trong quá trình nghiên cứu, bà đã dự tính đọc một trăm cuốn tiểu thuyết lãng mạn dành cho phụ nữ và một trăm cuốn tiểu thuyết phiêu lưu dành cho đàn ông. Các tiểu thuyết lãng mạn hóa ra khá nữ quyền và quá hấp dẫn, khiến bà không bao giờ đụng đến tiểu thuyết phiêu lưu dành cho đàn ông. Thay vào đó, bà quyết định viết tiểu thuyết, bỏ việc và dành toàn bộ thời gian để viết cũng như hoàn tất học vị tiến sĩ. Đây là một trong những bước biến chuyển vô cùng mạo hiểm vì bà đã không bán được cuốn sách đầu tiên của mình mãi cho đến tháng Tám năm 1992.   Mặc dầu NXB Silhouette đã từ chối cuốn tiểu thuyết tiếp theo của Cruise, NXB Harlequin đã chấp nhận nó và xuất bản vào năm 1993 với tên gọi Săn Chồng thuộc dòng sách Quyến rũ của họ. Thêm năm cuốn nữa của bà được Harlequins xuất bản, gồm Getting Rid of Bradley - đã giành được giải RWA dành cho Tiểu thuyết ngắn hiện đại hay nhất.   Các tác phẩm tiểu thuyết của bà tiếp tục khám phá các cuộc hành trình của những người phụ nữ, đặc biệt là các vấn đề liên quan đến các mối quan hệ, tình bạn, cộng đồng, và sự sáng tạo. Bà là một phụ nữ may mắn, và bà biết điều đó.   Các tác phẩm đã xuất bản: - Bạn Cùng Giường Trái Tính, - Bất Cứ Điều Gì Em Muốn, - Charlie All Night,  - Chỉ Có Thể Là Anh.  ***    “Hết sức mới mẻ, hài hước, tình cảm và táo bạo… Crusie là một trong những tác giả như thế.”   - Booklist Mời các bạn đón đọc Chỉ Có Thể Là Anh của tác giả Jennifer Crusi.