Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Người Trong Tủ Quần Áo

Văn án Gia Bảo vô tình gặp Trần Đồng Chu, từ đó cuộc sống của cậu chìm trong cảm giác yêu thầm chẳng muốn ai hay. Nhưng cuối cùng cậu cũng đến được với người mình yêu dù rằng cách thức đôi chút bất ngờ. Chỉ là một câu chuyện thầm yêu thành thật mà thôi ***   Tui đang ở trong tủ quần áo nè. Gì cơ? Bồ vừa kêu làm gì có chuyện người ở trong tủ á? Vậy tui hỏi bồ nha, có người ở gầm cầu đúng không? Có người ở trong công viên nữa? Còn có người thì ở vỉa hè phải hông? Ơ thế nếu người ta có thể ở những nơi không phải là “nhà” thì cớ gì tui lại không thể ở trong tủ quần áo? Bồ không trả lời được rồi đó! Nếu bồ chịu thua thì tui kể tiếp hén, tui đang ở trong tủ quần áo của Trần Đồng Chu. Trần Đồng Chu là ai ư? Anh ấy, anh ấy là người tui thầm yêu nè. Là người đẹp trai siêu cấp vũ trụ luôn nè. Sao lại thích ảnh hả? Ể, sao tui phải kể với bồ chứ? Tui mạn phép không nói nha. Á, sao bồ đẩy tui? Đừng đẩy đừng đẩy nữa mà, đẩy nữa đầu tui lắc tới lắc lui mất, tui nói, tui nói là được phải hông! Buông ra mau! Bồ ngó lại coi, kéo nhàu cả quần áo tui rồi, mà đây là cái sơ mi tui thích nhất đó. … Khụ khụ, lắng tai nghe này, để tui kể bồ nghe về chuyện giữa tui và Trần Đồng Chu. Lần đầu tui gặp anh ấy là khi ảnh đi gửi hàng chuyển phát nhanh cho công ty ảnh. Khi ấy tiền sinh hoạt của tui cạn rùi, nên tui làm thêm ở công ty chuyển phát. Nhắc tới lại thấy khéo thiệt, ông anh chuyên phụ trách cho công ty ảnh tạm thời có chuyện, giao lại cho tui cả đống đống việc. Lúc đó tui cũng rảnh rang, lại còn kiếm thêm chút đỉnh nên khỏi cần nói nhiều, tui đồng ý đi luôn. Giờ ngẫm lại mới thấy đúng là duyên trời đã định. Ngày đó thời tiết rất đẹp, bầu trời trong xanh cao vòi vọi, khi ấy tui đang trông cái thùng bự đứng chờ thang máy, còn nghịch nghịch tán cây cau cảnh bên cạnh, thì Trần Đồng Chu xuất hiện từ trong thang máy. Anh ấy bước ra khiến tui tròn xoe cả mắt, đơ người tại chỗ hệt như khúc gỗ, quên cả tán cau cảnh đang nghịch trong tay. Vì sao ấy hả? Bởi vì Trần Đồng Chu quá đẹp đó, hơn hai mươi năm trên cõi đời này tôi chưa gặp ai đẹp hơn ảnh luôn. Mũi ảnh rất cao, sống mũi còn nâng một chiếc kính nhỏ rất hợp gương mặt. Có lần tui lấy ra coi, mới biết đó là kính thường, khi ấy Trần Đồng Chu mới bảo tôi hay, ảnh sợ mắt ảnh sắc sảo quá mức… Mà sắc sảo là chi? Tui chẳng hiểu lắm, nhưng ảnh nói sao thì tui biết vâỵ… Ảnh sợ ánh mắt của ảnh quá sắc sảo nên dùng kính thường che đi chút chút. Tay ảnh trắng lắm, trông qua thì như bị bệnh, ai mà không biết còn tưởng ảnh ốm cũng nên. Môi ảnh cũng mỏng như cánh hoa đào, vừa đỏ vừa mềm nổi bật trên nước da trắng. Ảnh mà hé môi là tui chỉ muốn nhào vô hun thôi… Đừng có cười! Cười nữa tui ngừng kể đó! Khụ khụ… Thực ra mấy thứ tui vừa mới kể không quan trọng lắm, quan trọng nhất là, khóe mắt Trần Đồng Chu có một nốt ruồi lệ đường(1). Bồ đã gặp người đàn ông nào có nốt ruồi lệ chưa? Chưa đúng không? Tui tả bồ nghe, nốt ruồi lệ của Trần Đồng Chu đẹp cực kì luôn, không hề nữ tính tẹo nào, khi ảnh nói chuyện như được sống lại, tui nhìn một lần liền không rời mắt, hồn bay phách lạc một lúc thiệt lâu. (1)Nốt ruồi Lệ Đường là điềm báo cho khổ đau vì tình, cuộc đời bất hạnh, thất bại trong tình yêu hoặc dễ nảy sinh tình cảm nam nữ rắc rối, đi ngoại tình hoặc bị kẻ thứ ba xen vào giữa cuộc hôn nhân. Giời ạ, lại còn diện sơ mi trắng quần nâu cà phê, phẳng phiu không một nếp nhăn. Về sau tui mới biết Trần Đồng Chu có vô số sơmi trắng y xì nhau, chẳng có ngày nào mặc trùng. Nói nhỏ bồ hay, ảnh thuộc cung Xử Nữ đó nên bồ hiểu chưa, hì hì… Lại nói tiếp về Trần Đồng Chu. Lúc ấy tay ảnh cầm tập hồ sơ, nghiêng đầu trò chuyện với người đứng cạnh. Trông ảnh nói chuyện ánh mắt lấp lánh, như thể trời sao, thêm chiếc áo sơ mi trắng khiến cả người ảnh phát sáng. Tui vừa ngắm ảnh vừa tự coi lại bản thân mồ hôi đầm đìa bốc mùi hôi rình, áo quần hai ngày chưa thay, mất hết thể diện vì bẩn đành phải lùi bước qua bên, định nhân lúc ảnh còn chưa chú ý thì trốn luôn. Ai ngờ vừa lùi một bước ảnh đã thấy tui. Ngay khi bốn mắt nhìn nhau ảnh hơi sững sờ, nhưng lúc lấy lại tinh thần ảnh liền cau mày, nhỏ giọng nói gì đó với người đứng cạnh, mạ ơi vẻ mặt lúc cáu cũng đẹp mún chớt luôn. Nói dứt lời ảnh quay lại vẫy tay gọi tui. Tim tui muốn vọt ra ngoài luôn ấy, bất ngờ chưa, ảnh vẫy tay gọi tui thiệt đó. Tui quệt quệt mồ hôi trán, cả người hóa đá chân cẳng cứng đờ di chuyển ra đứng trước mặt ảnh. Lúc tui đối mặt với Trần Đồng Chu, hít thở cũng thiệt từ từ, chỉ sợ thở mạnh một cái thì hù ảnhchớt. Cơ mà hình như Trần Đồng Chu chẳng phát hiện ra, ảnh còn vỗ vai tui, cúi xuống dịu dàng hỏi: “Cậu giao hàng chuyển phát nhanh à?” Giọng nói êm tai siêu cấp, còn cả mùi hương cỏ cây chẳng biết từ đâu bay tới. Tui ngẩng đầu lên, Trần Đồng Chu cao hơn tui đó, nhìn thẳng vô nốt ruồi lệ ở khóe mắt ảnh, vô thức gật đầu. Cổ họng bỏng rát như bị lửa thiêu, chỉ muốn chết quách đi luôn, chả biết phải trả lời ảnh thế nào nữa. Trông thấy phản ứng của tui ảnh chỉ cười cười, khóe mắt xuất hiện một nếp uốn nho nhỏ khiến nốt ruồi lệ bay tới bay lui: “Tôi là người nhận hàng.” Trời ơi sao lại trùng hợp dữ vầy, thực sự quá là bất ngờ. Tui nghe ảnh nói xong, ngoài mặt vẫn thản nhiên, nhưng trong lòng đang có cả đám người lùn nhảy nhót sung sướng tới độ muốn nhào hết ra ngoài. Sao tui dám để ảnh biết mình đang mở cờ trong bụng chứ, nên tui giả vờ bình tĩnh đáp một câu “À”. Nói xong chỉ hận không thể tát mình một cái, thái độ kiểu gì vậy hả! Bồ bảo lúc ấy tôi bị chập mạch đúng không?! Nhưng hối hận cũng muộn rồi, lời đã ra vọt khỏi miệng, may mắn nhất là Trần Đồng Chu không hề bận tâm. Ảnh cười cười dẫn tui tới phòng làm việc, đưa một cốc nước cho tui và kêu tui ngồi sô pha nghỉ ngơi xíu đã, đoạn ảnh ngồi phía đối diện xong hỏi bao nhiêu vấn đề, tất cả đều xoay quanh tui, như là em nhiêu tuổi rồi, đang học trường nào vậy, sao lại đi làm nhân viên chuyển phát nhanh. Ảnh hỏi kĩ càng như vầy, ngay cả nhà tui hiện có mấy người cũng hỏi. Nếu như không phải con trai, nhất định là tui sẽ thấy ảnh đang để mắt tới mình. Hức, tiếc là không phải. Lúc ảnh nói chuyện, tui chỉ dám nhìn cốc nước trong tay, sợ hãi đến độ cả hai đầu gối lập cà lập cập, cuối cùng đánh ợ một tiếng. Văn phòng lớn thế lại chỉ có tui với Trần Đồng Chu, thành ra nghe rõ mồn một. Khi ấy ảnh còn bật cười, thực sự mắc cỡ muốn chết. Có điều ảnh ngưng mau lẹ, chắc hẳn thấy tui không được tự nhiên. Ảnh ho khan một tiếng rồi ngồi xuống bên cạnh, kéo lấy tay tui. Bàn tay Trần Đồng Chu vừa to vừa rộng, còn có một lớp chai tay rất mỏng. So với ảnh thì tay tui như của con nít, lọt thỏm trong cái nắm tay thật chặt của anh. Trần Đồng Chu chậm rãi nói: “Gia Bảo, em vất vả rồi.” Câu nói tựa như không khí chầm chậm bay vô tai tui, làm mặt tui đỏ rần rần. Không vất vả đâu, thâm tâm tui lên tiếng, vất vả là cái gì chứ, em nhận việc này đúng là trúng số độc đắc, nếu không phải đi giao hàng thì sao em gặp được anh chứ hả. Tay tui để nguyên không rút về, liếc mắt ngắm ảnh, nhỏ giọng đáp: “Không cực đâu ạ.” Qua một lúc lâu, Trần Đồng Chu xoa xoa đầu tui như thể đã vuốt miu nhỏ. Ảnh bảo còn việc cần phải giải quyết nên tui cứ ngồi nghỉ thêm, có gì thì gọi, sau đó ảnh cười híp mắt ngồi xuống bàn làm việc. Cơ hội tốt thế sao tui có thể bỏ qua! Nhân lúc uống nước tôi liền lén lút ngắm ảnh từ đầu đến chân. Tui phát hiện nhá, ngón tay của Trần Đồng Chu đẹp quá trời luôn, ngón dài rõ từng đốt tay, nhưng lại không chút gầy yếu mà trông rất có lực. Nếu như ánh mắt tỏa ra nhiệt độ thì tui chắc chắn cái nhìn của tui lúc đó nóng rực, nhưng Trần Đồng Chu chẳng hề phát giác, ảnh vẫn tập trung vào việc, thỉnh thoảng ngẩng lên nhìn tôi. Ngẩn người ngắm một lúc lâu tự thấy bản thân như kẻ biến thái, xí hổ hết sức nên tui vội viện lý do còn đơn phải giao, quắn đít trốn tiệt mất. Khi cửa thang máy khép lại tui còn thấy ảnh đang vẫy tay chào, hình như tui còn ngửi thấy cả hương thơm từ người ảnh nữa. Tui bước ra cửa công ty đầu ócchoáng váng, trên đường về trường còn không thể phân biệt nổi phương hướng. Về tới nơi tui quyết định kêu ông anh kia đổi khu vực phụ trách. Từ đó về sau chỉ cần là đồ chuyển phát của Trần Đồng Chu, tui đều lưu đơn cuối cùng hòng kiếm thêm nhiều cơ hội trò chuyện với ảnh   Mời các bạn đón đọc Người Trong Tủ Quần Áo của tác giả Túy Chu Chi Phúc.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Long Duyên - Đại Phong Quát Quá
Một đại hiệp bản lĩnh kém cỏi không mơ ước xa xôi.    Một thiếu niên đạo sĩ nho nhã lánh đời.    Một thư sinh kiết xác vờ vĩnh cơ hội.    Và vây quanh là long, lân, quy trình độ tạp nham…    Tập hợp thành một lữ đoàn cùng đi tranh giành nghiệp đế.    Lấy bối cảnh sơn thủy kỳ ảo với sự đồng hiện của thần, người, linh thú, Long duyên là câu chuyện về hoài bão, nhiệt huyết, tình cảm của thanh xuân - một thanh xuân kiêu hãnh chỉ sôi nổi với kết quả mà rất ít bận tâm tới quá trình. Càng đi xa, họ càng gặp nhiều vấp váp. Khi vấp váp, họ buộc phải tinh chỉnh mục tiêu để cuối cùng chấp nhận một đích điểm vừa vặn với khả năng, hoàn cảnh, và nhất là số phận mà định mệnh ngồi một bên đã dành sẵn. Cũng bởi thế, Long duyên còn là tiếng thở dài bùi ngùi cho những giấc mơ huy hoàng không đạt tới, cho một hình hài trưởng thành quá khác với ước vọng người ta từng ấp ủ khi mới bước vào đời. Mời các bạn đón đọc Long Duyên của tác giả Đại Phong Quát Quá.
Quyển Dưỡng - A Đậu
Gia đình, đối với mỗi người đó là chính là tổ ấm, là nguộn nguồn hạnh phúc. Một gia đình, có cha, có mẹ, có em gái. Nhưng với Lục Nguyên, hai tiếng “gia đình” lại là sự đau khổ dằn vặt suốt cả một kiếp. “Bị thân nhân bán đứng, mới là hắc ám đáng sợ nhất. Còn có cái gì có thể so sánh với cái này?” Lãng phí tuổi thanh xuân … đánh mất đi người cha thân yêu … nhận thức được mặt trái của tình người … Một kiếp mới … đảo ngược thời gian … liệu có thay đổi được quá khứ? Quá khứ thay đổi … vết thương liệu có khép lại? Quá khứ thay đổi … trái tim có mở ra lại? Bất kì ai trong cuộc đời đều sẽ có 1 khoảng khắc đau khổ vì sự phản bội, hụt hẫng khi nhận thấy sự dối trá, tan nát lòng khi nhận ra được lòng người đen bạc, nhụt chí khi trải qua cuộc đời đầy bão táp phong ba. Trong những khoảng khắc ấy, có bao giờ bạn hối hận vì đã để mình sống như thế? Có bao giờ bạn đủ dũng cảm đứng lên và làm lại từ đầu? Nếu có 1 kiếp mới … Nếu đảo ngược lại thời gian … Nếu có cơ hội thay đổi quá khứ … Bạn sẽ thế nào? Liệu có tha thứ cho sự phản bội? Liệu có tin tưởng khi đã bị dối lừa? Liệu có yêu thương dù lòng người thay đổi? Liệu có sống lại 1 cuộc đời có ý nghĩa hơn dù cuộc đời này bão táp tới đâu? Trong “Quyển dưỡng”, Lục Nguyên sẽ cho bạn thấy cách mà anh ta đối mặt với điều đó. Bộ truyện này ngoại trừ về cách nhìn nhận con người, cuộc sống, cách đối mặt với mọi việc đã qua, kèm theo đó còn cả tình yêu, cách yêu của hai nhân vật chính trong bộ truyện. Một bá đạo độc chiếm, yêu là giam hãm người ấy trong thế giới chỉ có 1 mình mình. Một ôn nhu hiền hòa, yêu là sẵn sang từ bỏ tất cả chỉ để sống trong thế giới của người ấy. Có người sẽ nói Lục Nguyên không yêu, chỉ là chiếm hữu. Có người sẽ nói Từ Khiêm không yêu, chỉ là dựa dẫm. Chỉ có hai người đó mới biết, yêu là như thế nào. Một cuộc đời mới sau những đau đớn. Một tình yêu mới sau những phản bội. Trong “Quyển dưỡng”, Lục Nguyên và Từ Khiêm sẽ cho bạn nhìn thấy tình yêu của hai người họ.
Xui Xẻo Chia Tay Đi - Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
Tên eBook: Xui xẻo, chia tay đi (full prc, pdf, epub) Tác giả: Nguyệt Hạ Điệp Ảnh Thể loại: Linh dị, Đô thị, Ấm áp, HE, Đam mỹ, Văn học phương Đông Tên gốc: Thối tán ba, bôi cụ Biên tập: Sâu xanh, Cẩm Tú, Trang Nguyễn, 7days Hiệu chỉnh: Hà Hi Tạo eBook: Hyuga Natsume Nguồn: rellanguyen2501.wordpress.com Giới thiệu: Một bé thụ lúc nào cũng đen đủi, luôn luôn gặp tai nạn nhưng lại bình bình an an sống từ nhỏ đến lớn. Thật ra là tại sao? Đây cũng chính là mối dây liên kết giữa 2 người. Họ thuộc về nhau nên sẽ vĩnh viễn, đời đời kiếp kiếp bên nhau. Vì sao mình lại nói ” vĩnh viễn, đời đời kiếp kiếp “ thì phải đọc truyện mới biết nha. Mình nói là nghĩa đen đó. Mời các bạn đón đọc ​Xui Xẻo Chia Tay Đi của tác giả Nguyệt Hạ Điệp Ảnh.
Sách Đạn Tinh Anh - Tiêu Đường Đông Qua
Tên eBook: Sách Đạn Tinh Anh (full prc, pdf, epub) Tác giả: Tiêu Đường Đông Qua Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Quân ngũ, Trọng sinh, Thiên chi kiêu tử, Tình hữu độc chung, Cường cường, 1vs1, HE, Văn Học phương Đông Editor: Hoa Lạc Mãn Thiên Tạo ebook: thienlac Nguồn : hoalacmanthien.blogspot.com Văn án: Vincent là một kỹ thuật binh của thuộc một đơn vị phá bom ở Baghdad, IRac. Trong một lần thực thi nhiệm vụ anh đã hy sinh. Tuy nhiên Vincent lại không chết mà hắn trọng sinh thành Sean. Để tìm lại chính mình, Sean quay trở lại đơn vị phá bom, có điều mọi thứ cũng không còn như cũ – khi hắn gặp một kẻ băng lãnh, cường thế, tự cho mình là trung tâm, Hopkins. Vì thế, tình cảm như bom nổ chậm giữa nam nhân ở đơn vị phá bom cứ như vậy bùng nổ! Mời các bạn đón đọc Sách Đạn Tinh Anh của tác giả Tiêu Đường Đông Qua.