Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Môi Súng (Thần Thương)

Thể loại: Hiện đại, bao dưỡng Nội dung chính của câu chuyện xoay quanh về những việc xảy ra quanh giới nghệ thuật, những con người làm trong đài truyền hình cũng hãm hại lẫn nhau để đạt được mục đích của mình. Cũng tạo nên một mối tình khắc cốt ghi tâm. Lão Trần, Trần Lập Nam, chủ nhiệm đài trung tâm tin tức Minh Châu, trong tay đang nắm quyền sinh quyền sát của hai chương trình ‘hot’ nhất đài Minh Châu, việc trong ngoài gì cũng đều phải thông qua lão, là kẻ biết nịnh nọt, khúm núm, cũng như có thù tất báo. Sự việc này rất nhanh đã trở thành chủ đề nóng lan truyền khắp công ty, cuộc họp hằng năm này được miêu tả sinh động như hiện trường án mạng, hầu như tất cả mọi người đều nghĩ rằng lần này Hình Minh coi như xong đời rồi, ở đài Minh Châu này ngoại trừ đài trưởng Ngu Trọng Dạ, thì không một ai dám đắc tội với lão Trần, càng khỏi nói đến đập hẳn chai rượu vào đầu lão như thế. Mà thật sự nếu kể ra thì, lão Trần cũng coi như là Bá Nhạc của Hình Minh, không có lão Trần, Hình Minh như con thiên lý mã không thể ở đài Minh Châu hô mưa gọi gió như bây giờ được. *** Hiện đại, xôi thịt no nê, gay cấn, hiện thực hướng, cáo già biến thái công x trà xanh biểu aka greentea b**** thụ Biên tập viên Hình Minh của đài Minh Châu nổi danh làm việc không từ thủ đoạn để đạt được thành công. Mục tiêu của cậu là ngoi lên địa vị cao để minh oan cho cha mình – một nhà báo bị hãm hại và chết trong tù. Khi có nguy cơ bị đá khỏi đài, biên tập Hình dù là trai thẳng vẫn quyết định bò lên giường của đài trưởng để được ở lại. Thế nhưng, giường của Ngu đài trưởng – Ngu mỹ nhân – Ngu Trọng Dạ đâu phải là thứ muốn lên thì lên muốn xuống thì xuống được! Đối với đứa hay đọc rumour Cbiz như mình thì những chuyện hậu trường Môi súng chẳng hề hư cấu (dù có làm quá hơi nhiều =))). Lỗi logic cũng có nhưng tác giả viết rất chắc tay, âm mưu chính trường- hậu trường đọc cứ gọi là dồn dập. Viết theo lối hiện thực hướng, lắm lúc làm cho nhân vật bế tắc đến mức mình phải ngừng để xem truyện khác cho đỡ mệt tim. QT truyện này chắc siêu khó, cảm ơn editor rất nhiều vì bản edit tuyệt vời này. Công thụ đều thuộc dạng thần kinh, yêu mà không nói. Thụ “đổ” trước nhưng tâm lý giãy giụa ghê lắm. Công ban đầu chỉ thưởng thức và hứng thú với một tình nhân ngoan độc và thông minh. Phần sau truyện, công đặt mỹ nhân lên trên giang sơn nên hy sinh nhiều (dù anh khôn bỏ xừ, cũng có cả hai thôi.). Cơ mà đọc tới cuối sẽ thấy thụ trả giá không hề kém. Đừng bỏ qua. *** Người ta thường nói giới giải trí chính là một hố sâu không đáy, vậy còn bên đài truyền, nơi mà làm việc với cả giới giải trí lại vừa đem thông tin tin tức tới cho người dân thì sao? Hóa ra trong đài truyền hình cũng có những đấu đá, cá lớn nuốt cá bé, hóa ra nơi này cũng chính là một vũng nước đục khác. Câu chuyện lần này xoay quanh những câu chuyện trong đài truyền hình, hoặc nói cụ thể hơn là đài Minh Châu, một đài truyền hình vừa đại diện cho chính phủ thông tri đến người dân, vừa thay mặt người dân nói lên những sự việc sự vật một cách chân thực nhất. Đài Minh Châu từ lúc thành lập cho đến nay luôn lấy tiêu chí 'Cầu chân' mà phát triển, biết bao nhiêu năm vẫn lấy tiêu chí mà đưa tin. Một trong những chương hot nhất hiện nay của đài Minh Châu là chương trình chuyên bình luận các loại tin tức tên là "Minh Châu kết nối". Vậy mà trong chương trình gần đây nhất lại nổ ra vụ mướn diễn viên đóng thế trong chương trình, và người dẫn chương trình cũng là người nghĩ ra chuyện này không ai khác chính là Hình Minh. Hình Minh ban đầu được một trong những 'người đi săn hôn nhân' trong một chương trình khác cũng hot không kém của đài Minh Châu để mắt đến. Là một người miền nam nhưng dáng vẻ lại giống người phương bắc, da dẻ trắng trẻo, cao hơn mét tám lăm, ngoại hình phải nói đứng trong đám người như hạc giữa bầy gà. Nhưng thay vì tiếp tục đi lên trở thành người trong giới giải trí, cậu lại chuyển hướng, từ một sinh viên ngành y chuyển sang ngành văn, từ bỏ theo con đường giải trí thênh thang để trở thành một phóng viên tin tức. Cậu, cũng mang theo án oan của cha mà 'bỏ y theo văn'. Tính cách Hình Minh phải nói là một người kiêu ngạo, mang theo lòng hư vinh rất lớn. Từ nhỏ đã xem mình chính là phượng hoàng còn người xung quanh thì chính là gà rừng. Ngoài trừ tính cách kiêu ngạo, cậu còn là một người miệng lưỡi sắc bén, tuy được dẫn chương trình "Minh Châu kết nối" đã được một năm, mặc dù cũng đem lại rất nhiều lợi nhuận cho đài nhưng do tính cách kiệm lời cùng kiêu ngạo nên chẳng ai yêu thích con người của Hình Minh. Trong một lần vì muốn giải quyết vấn đề, Hình Minh đã phạm phải một sai lầm nghiêm trọng, đã vậy trong buổi họp hằng năm của trung tâm cậu còn đánh cấp trên của mình đến chảy máu. Vì thế để giữ được một chân đứng trong đài truyền hình Minh Châu, cậu bắt buộc phải làm mọi giá, kể cả sử dụng quy tắc ngầm. Hình Mình nghe danh vị đài trưởng đài Minh Châu - Ngu Trọng Dạ, cũng xem như là có quen biết, nhưng nếu tính toán cẩn thận, Hình Minh chỉ mới đối mặt trò chuyện với vị đài trưởng này có ba lần. Lần đầu tiên là sau khi thu hình "Duyên tới là em", do có sai sót trong phần ghi chú tên, những người trong tổ chương trình đều thấy cậu chuyện bé xé to, hai bên giằng co không giải quyết được thì Ngu Trọng Dạ lại lên tiếng rằng: "Tôi thay mặt đài Minh Châu xin lỗi, nếu cậu muốn giải thích ở cuối chương trình tôi cũng sẽ đứng ra xin lỗi". Hình Minh khi gặp Ngu Trọng Dạ chỉ có một ý nghĩ "Ngu mỹ nhân". Lần thứ hai là ở khoa chuyên ngành tin tức, Ngu Trường Dạ làm giảng viên lớp đó, lúc trao đổi bàn luận, Hình Minh đã cố gắng tạo ấn tượng đối với Ngu Trường Dạ, tuy có chút ngông nghênh khi cậu nói "thay số ít người trong xã hội này lên tiếng", nhưng quả thật cậu đã làm được, mấy ngày sau trợ lý của Ngu Trường Dạ gửi cho tập thơ của vị tác giả người Pháp gốc Hoa, trên đó có một dòng chữ "Trân trọng tài năng, giữ lòng trắc ẩn". Lần thứ ba chính là lúc Hình Minh nằm trên giường của Ngu Trọng Dạ. Tưởng một lần lên giường với vị đài trưởng thì mọi việc sẽ êm xuôi, nhưng không ngờ Ngu Trọng Dạ là một tên cáo già, chương trình của cậu vẫn mất, đã vậy còn phải lập "quân lệnh trạng" đối với một chương trình mới, "Tầm nhìn Đông Phương". Nói về Ngu Trọng Dạ, một người đàn ông ngoài bốn mươi tuổi, thân không bối cảnh, nhưng cái mà y có lại chính là bối cảnh đồ sộ của người vợ đã mất của y, Hồng Nghê, con gái của Bí thư tỉnh ủy, Hồng Vạn Lương, có một đứa con trai. Đài trưởng Ngu bề ngoài thâm tình, hơn mười năm không tái hôn, ngón áp út lúc nào cũng đeo nhẫn kết hôn, nhưng thực ra trong đài mọi mọi người đều biết, phàm là đàn ông có năng lực làm sao chịu được cảnh cô đơn chiếc bóng. Bên ngoài đồn thổi rằng sau khi vợ mất, y và cha vợ đã thỏa thuận có bao nhiêu tình nhân ông cũng nhắm mắt cho qua, nhưng tuyệt đối không được kết hôn. Cũng có người nói thì ra Ngu đài trưởng chỉ thích đàn ông. Xoay quanh câu chuyện chính là sự cố gắng đem chương trình "Tầm nhìn Đông Phương" của Hình Minh trở thành chương trình tốt nhất của đài Minh Châu. Qua đó cũng đồng thời vạch trần biết bao nhiêu sự thật, những sự dơ bẩn của kẻ nắm quyền lấy từ thiện trở thành một cách để rửa tiền. Nếu như lúc trước nói, Hình Minh là kẻ tự cao tự đại, "chưa học đi đã đòi học bay" thì trong quá trình xây dựng "Tầm nhìn Đông Phương" bên cạnh còn có một kim chủ là Ngu Trọng Dạ, Hình Minh lại được mài giũa hơn rất nhiều. Quả thật, ngọc không mài không thành ngọc sáng, người không mài thì cũng chẳng bao giờ thành công. Ngu Trọng Dạ đối với Hình Minh vừa là một người cha lại vừa như tình nhân, lúc cậu sai thì y phạt, lúc cậu thành công thì y khen thưởng, hoàn toàn không mù quáng yêu thương cưng chiều. Phải đọc truyện thì ta mới cảm nhận được Ngu Trọng Dạ vì Hình Minh mà lo tính đủ đường. Trong quá trình đọc truyện, chắc hẳn mọi người sẽ cảm thấy có chút gì đó ngột ngạt bởi tình tiết, âm mưu, kể cả bối cảnh gia đình của Hình Mình. Mỗi một nội dung của chương trình "Tầm nhìn Đông Phương" đều dễ làm mọi người thấy khó chịu trong lúc thu thập tin tức, nhưng đến khi phát sóng, chính là giải quyết mọi chuyện lại không làm thỏa mãn được người đọc. Có cảm giác như bắt bạn uống ba thang thuốc bắc xong lại chỉ cho một cục đường nhỏ để an ủi, xong rồi lại bắt bạn uống thuốc đắng tiếp. Sự khó chịu, hay cũng có thể nói là sự u ám khi tác giả viết truyện dưới góc nhìn của Hình Minh, bởi vì Hình Minh còn đang mang theo án oán của cha mình, mang theo tính cách kiêu ngạo của bản thân để nhìn nhận mọi việc. Chắc hẳn nhiều bạn lúc đầu cảm thấy không quá thích tính cách của Hình Minh, nhưng không hiểu sao từ ban đầu khi đọc mình đã thích một người có tính cách như vậy. Không xu nịnh, không lấy nước mắt để giãi bày mọi việc rồi sau đó lại khinh bỉ, không cần nói nhiều lời mà trực tiếp hành động để đòi lại công bằng cho người khác. Chưa kể đến đoạn tình cảnh gia đình của Hình Minh, nói thật mình chỉ thấy Hình Minh kiêu ngạo nhưng để che giấu sự tự ti của bản thân, khi cha cậu bị bắt, mọi người xung quanh phỉ nhổ cậu, khi nghe thấy cái chết nhục nhã của cha mình thì cậu đã phẫn nộ đến mức tự làm bản thân bị thương, khi cậu bị Ngu Trọng Dạ đánh thì lại luôn nghĩ rằng đánh đi dù gì cậu từ nhỏ đã không có cha dạy dỗ rồi.. Mọi sự thiệt thòi của cậu, mọi việc cậu giúp người khác đều làm mình thấy được sự đồng cảm. Trong truyện còn có một chi tiết làm người khác vừa cảm thấy không thỏa nhưng cũng khó lòng mà nói được gì. Đó là vụ xuyên suốt, hay cũng chính là vụ làm nền tảng trong công việc của Hình Minh. Bởi vì khi một việc đã liên lụy đến quá nhiều người có quyền lực thì một người dân bình thường cũng như là con kiến bé nhỏ để người người dẫm đạp, cái Hình Minh cần chính là lý do để buông tay và cuối cùng cậu cũng tìm được lý do đó. Có người nói đoạn này có lẽ nên được giải quyết hết thảy, đúng sai trắng đen đều phải đưa ra ánh sáng, thì "Môi súng" lại viết nên theo kiểu hiện thực chính là trong cuộc sống này có lẽ trắng đen thì cũng không đủ, vì kẻ có quyền sẽ vẽ thêm màu xám cho xã hội này. Lời cuối cùng mình muốn nói là mọi người khi đọc truyện thì chắc chắn phải dò mìn trước, cũng như lời cảnh báo của bạn editor, những bạn sủng thụ cần thận trọng cân nhắc trước khi đọc bởi vì thụ bị ngược rất nhiều, không bị ngược vì tình yêu mà bị bị ngược về hoàn cảnh. Lúc đọc truyện chắc chắn sẽ có nhiều bạn không nhịn được rồi drop giữa chừng, nhưng tin mình đi nếu như các bạn chịu đựng được những đau thương thì kết quả gặt hái được sẽ làm bạn hài lòng. Đây sẽ là một bộ truyện rất đáng để lưu giữ.   Một đoạn spoil nho nhỏ: Ngu Trọng Dạ cuối cùng cũng coi như mệt mỏi, nhắm mắt lại, hô hấp dần ổn định lại: "Ngày mai không phải đến vườn Minh Châu." "Lão Trần cáo mượn oai hùm, toàn bộ vườn Minh Châu đều do lão ta điều khiển." Ngu Trọng Dạ gật đầu: "Vậy thì sa thải lão." "Còn có Lạc Ưu, anh ta gọi thầy là thầy." Ngu Trọng Dạ cúi đầu nhìn Hình Minh, cười nhẹ: "Sau này không cho cậu ta gọi nữa." "Còn có Phỉ Bỉ.." Đời này chưa bao giờ kể lể oan ức với người khác, vừa bắt đầu nên khó kiềm chế lại được, vốn là, thể diện vinh quang để cho người khác nhìn, khổ cực nước mắt đều phải nuốt vào trong lòng. Hình Minh phát hiện giọng điệu của mình chẳng khác mấy tên tiểu nhân đắc chí là bao, tự thấy xấu hổ, vì vậy đem mặt chôn trong lồng ngực Ngu Trọng Dạ, "Thôi, quên đi." "Không có chuyện gì." Ngu Trọng Dạ nhấc cằm Hình Minh lên, nghiêm túc nhìn thẳng vào hai mắt cậu, "Chuyện gì em cũng có thể nói với tôi."     Mời các bạn đón đọc Môi Súng (Thần Thương) của tác giả Kim Lăng Thập Tứ Sai.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Người Gặp Người Yêu Nhưng Chỉ Muốn Yên Ổn Làm Sư Tôn Của Nam Chính
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Người Gặp Người Yêu Nhưng Chỉ Muốn Yên Ổn Làm Sư Tôn Của Nam Chính của tác giả Đào Lý Sanh Ca. Tên khác: Vạn nhân mê chỉ tưởng cấp chủ giác an tĩnh đương sư tôn Tác giả: Đào Lý Sanh Ca Thể loại: Cường cường, Tiên hiệp, tu chân, Hệ thống, Ngọt văn, HE Nguồn: Tấn Giang Editor: Mòi học tra (wp chuongcholacda) Beta: Blue, Nửa đêm dậy viết pỏn Tình trạng: Hoàn (86 chương) Văn án: Một sư tôn ưu tú nhất định phải có gia sản bạc triệu, sẵn sàng vì nam chính mà phóng khoáng vung tay. Một sư tôn ưu tú nhất định phải có sức mạnh cực lớn, sẵn sàng vì nam chính mà đi cướp pháp bảo, che chở nam chính khỏi đao thương. Một sư tôn ưu tú còn cần phải xinh đẹp như hoa, giúp nam chính bỏ xa tìm gần chuyên tâm tu tiên, tránh xa si nam oán nữ. “Đạo lý ta đều hiểu.” Ánh mắt nam chính đầy vẻ dịu dàng: “Sư tôn đừng lộn xộn, bôi thuốc lên eo nào.” Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Lãnh Văn Uyên, Vi Sinh Huyền Dương Một câu tóm tắt: Sư tôn độc sủng một mình ta. *** Tóm tắt Vi Sinh Huyền Dương là một sư tôn tu chân tài giỏi, được vạn người sùng bái. Anh luôn mơ ước được sống một cuộc đời yên ổn, chỉ chăm lo cho việc tu tiên và dạy dỗ đồ đệ. Một ngày nọ, Vi Sinh Huyền Dương nhận được một nhiệm vụ từ hệ thống: phải dạy dỗ Lãnh Văn Uyên, một nam chính tu chân có số mệnh vô cùng đặc biệt. Lãnh Văn Uyên là một người có tài năng thiên bẩm, nhưng cũng rất nghịch ngợm và ương bướng. Vi Sinh Huyền Dương quyết định nhận nhiệm vụ này, với mong muốn có thể giúp Lãnh Văn Uyên trở thành một người tu chân chân chính. Dần dần, anh nhận ra rằng mình đã yêu Lãnh Văn Uyên, nhưng lại không muốn thừa nhận. Lãnh Văn Uyên cũng yêu Vi Sinh Huyền Dương, nhưng anh lại sợ hãi việc thừa nhận tình cảm của mình. Anh lo sợ rằng nếu để Vi Sinh Huyền Dương biết, anh sẽ bị lợi dụng, và tình cảm của họ sẽ không được đáp lại. Hai người cứ thế mập mờ qua lại, không ai dám nói ra tình cảm của mình. Cho đến một ngày, khi Vi Sinh Huyền Dương gặp nguy hiểm, Lãnh Văn Uyên đã không thể kìm nén tình cảm của mình nữa. Anh đã nói lời yêu Vi Sinh Huyền Dương, và hai người chính thức trở thành một đôi. Review "Người Gặp Người Yêu Nhưng Chỉ Muốn Yên Ổn Làm Sư Tôn Của Nam Chính" là một câu chuyện tình yêu ngọt ngào và lãng mạn. Tác phẩm kể về câu chuyện tình yêu của hai nhân vật chính Vi Sinh Huyền Dương và Lãnh Văn Uyên. Vi Sinh Huyền Dương là một sư tôn tu chân tài giỏi, còn Lãnh Văn Uyên là một nam chính tu chân có số mệnh vô cùng đặc biệt. Hai người gặp nhau và dần dần nảy sinh tình cảm, nhưng lại không dám thừa nhận. Cho đến một ngày, khi Vi Sinh Huyền Dương gặp nguy hiểm, Lãnh Văn Uyên đã không thể kìm nén tình cảm của mình nữa. Anh đã nói lời yêu Vi Sinh Huyền Dương, và hai người chính thức trở thành một đôi. Câu chuyện có cốt truyện nhẹ nhàng, không có nhiều tình tiết gay cấn. Tuy nhiên, tác phẩm vẫn thu hút người đọc bởi những tình tiết ngọt ngào, lãng mạn của hai nhân vật chính. Vi Sinh Huyền Dương và Lãnh Văn Uyên là hai nhân vật được xây dựng rất thành công. Vi Sinh Huyền Dương là một sư tôn tu chân tài giỏi, nhưng cũng rất dịu dàng và ấm áp. Lãnh Văn Uyên là một nam chính tu chân có số mệnh vô cùng đặc biệt, nhưng lại rất nghịch ngợm và ương bướng. Sự kết hợp của hai nhân vật này đã tạo nên một câu chuyện tình yêu vô cùng thú vị. Ngoài ra, tác phẩm còn có những tình tiết hài hước, giúp người đọc giải tỏa căng thẳng. Có thể nói, "Người Gặp Người Yêu Nhưng Chỉ Muốn Yên Ổn Làm Sư Tôn Của Nam Chính" là một câu chuyện tình yêu đáng yêu và ngọt ngào, rất đáng để đọc. Đánh giá chung "Người Gặp Người Yêu Nhưng Chỉ Muốn Yên Ổn Làm Sư Tôn Của Nam Chính" là một câu chuyện tình yêu ngọt ngào và lãng mạn. Tác phẩm có cốt truyện nhẹ nhàng, không có nhiều tình tiết gay cấn, nhưng vẫn thu hút người đọc bởi những tình tiết ngọt ngào, lãng mạn của hai nhân vật chính. Vi Sinh Huyền Dương và Lãnh Văn Uyên là hai nhân vật được xây dựng rất thành công, tạo nên một câu chuyện tình yêu vô cùng thú vị. Mời các bạn mượn đọc sách Người Gặp Người Yêu Nhưng Chỉ Muốn Yên Ổn Làm Sư Tôn Của Nam Chính của tác giả Đào Lý Sanh Ca.
Miêu Cương Khách
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Miêu Cương Khách của tác giả Tiện Phàm. Thể loại: đam mỹ, cổ đại, cường cường, gương vỡ rồi lành, chữa lành cho nhau, ngọt ngược, HE. Giới thiệu: "Thân mang trung cổ của ác nhân, cũng có thể bảo vệ người chu toàn." Thiếu chủ Miêu Cương công × thích khách hàng đầu thụ Mỹ nhân rắn rết × Thích khách thâm tình Sáo xám vút qua vùng trời giữa rừng, trong rừng sâu rộng lớn chợt hiện mê sương, góc áo viền đỏ sượt lùm cây, chất giọng yêu dị mang theo ý chế giễu. "Ô, quả là lâu ngày không gặp." "Sao lại làm bản thân thảm đến nhường này, ta sẽ đau lòng đấy." Cừu Nhạn Quy che vết thương, khoé môi rướm máu, cằm bị nâng lên, hắn khuất nhục quay mặt đi, khàn giọng nói, "Đừng chạm vào ta." - - Sau này. Cừu Nhạn Quy: "..... Y đâu." Hạ nhân thấp thỏm, "Ờm, thiếu chủ ngài ấy tới Liễu các rồi." Thích khách đem kiếm của hắn đi bắt thông dâm, thiếu chủ đang nhàn nhã nghe tiểu khúc thì cửa đột nhiên bị đạp, nhướng mày khua tay ra hiệu các cô nương bị doạ xanh mặt lui xuống. Ngước mắt nhìn về phía thích khách khôi ngô đang đỏ mắt, cong môi mỉm cười, "Nghe một khúc nhạc thôi mà, huynh ghen gì chứ." Thích khách không lên tiếng, trong lòng cứ chua mãi, cho đến khi bị ấn lên bàn, thân võ nghệ của hắn như thể đình công, nhưng vẫn vô thức giãy một cái. Thiếu chủ ngừng động tác, "Sao vậy, không cho chạm?" "....Cho." Thích khách nhỏ giọng đáp, "Huynh cứ chạm tùy thích." Tự mình chui vào lưới, chim bay mỏi về rừng. Mời các bạn mượn đọc sách Miêu Cương Khách của tác giả Tiện Phàm.
Lương Đa Giả Vờ Ngủ
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Lương Đa Giả Vờ Ngủ của tác giả Tần Tam Kiến: Lương Đa, 28 tuổi, tự mở một phòng khám nhỏ, hàng ngày lướt mạng nhâm nhi trà, bệnh nhân đến thì bận rộn làm việc. Người ngọt ngào tâm lương thiện, trong phòng treo đầy cờ thưởng. Lương Đa gặp ai cũng tươi cười, tất cả mọi người đều thấy con người Lương Đa chắc hẳn rất dễ theo đuổi, mà đâu ai hay rằng nguyên tắc sống của Lương Đa là —— Đừng yêu tôi, không có kết quả đâu. Anh là một người theo chủ nghĩa độc thân tuyệt đối, tận hưởng cuộc sống đơn độc. Ấy thế mà Tưởng Hàn xuất hiện dạy cho anh một đạo lý: Trên đời này không có cái gọi là “tuyệt đối”. Tưởng Hàn, 23 tuổi, tự nhận là mẫu đàn ông tỏa nắng, đến phòng khám đối diện trường học chích một mũi xong chớm yêu, phải lòng anh bác sĩ ngay từ cái nhìn đầu tiên. Để đối phó với anh bác sĩ cứng đầu cứng cổ thì chỉ có cách nhõng nhẽo ỉ ôi. Cậu thấy thật ra Lương Đa thích cậu, chẳng qua là mạnh miệng không thừa nhận thôi. Tưởng Hàn: Em đã hiểu vì sao người ta hay nói sẽ không bao giờ đánh thức được người giả vờ ngủ. Lương Đa: Ngại ghê, tôi không hề giả vờ ngủ, tôi ngủ thật, không tin cậu nghe đi, tôi còn ngáy khò khò đây này! Giới thiệu tóm tắt: Không một ai có thể kháng cự được bé chó săn! Dàn ý: Trên con đường trưởng thành giúp đỡ nhau cùng chín chắn, đôi bên đều trở thành người tốt hơn nữa! *** Tóm tắt: Lương Đa là một bác sĩ 28 tuổi, độc thân và theo chủ nghĩa độc thân. Anh sống một cuộc sống bình yên, êm đềm trong phòng khám nhỏ của mình. Một ngày nọ, Tưởng Hàn, một sinh viên đại học 23 tuổi, đến phòng khám của Lương Đa để chích thuốc. Tưởng Hàn ngay lập tức phải lòng Lương Đa và bắt đầu theo đuổi anh. Lương Đa ban đầu từ chối Tưởng Hàn nhưng dần dần anh bắt đầu rung động trước sự chân thành của Tưởng Hàn. Review: "Lương Đa Giả Vờ Ngủ" là một câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng, ngọt ngào. Nhân vật Lương Đa là một bác sĩ ấm áp, tốt bụng. Anh không giỏi thể hiện cảm xúc của mình nhưng anh lại rất yêu thương và quan tâm đến Tưởng Hàn. Tưởng Hàn là một chàng trai trẻ trung, năng động và luôn tràn đầy sức sống. Anh không ngại ngần theo đuổi Lương Đa và giúp anh mở lòng đón nhận tình yêu. Câu chuyện xoay quanh hành trình theo đuổi và chinh phục của Tưởng Hàn. Tưởng Hàn không hề nản lòng trước sự từ chối của Lương Đa. Anh luôn ở bên cạnh Lương Đa, quan tâm và chăm sóc anh. Sự chân thành và kiên trì của Tưởng Hàn cuối cùng cũng đã khiến Lương Đa rung động. Ngoài câu chuyện tình yêu, "Lương Đa Giả Vờ Ngủ" còn là câu chuyện về sự trưởng thành. Lương Đa từ một người theo chủ nghĩa độc thân đã dần mở lòng đón nhận tình yêu. Anh cũng học cách bày tỏ cảm xúc của mình và trân trọng những người thân yêu. Đánh giá chung: "Lương Đa Giả Vờ Ngủ" là một câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng, ngọt ngào và đáng yêu. Câu chuyện mang đến cho người đọc những giây phút thư giãn và những suy ngẫm về tình yêu và cuộc sống. Ưu điểm: Câu chuyện nhẹ nhàng, ngọt ngào và đáng yêu. Nhân vật Lương Đa và Tưởng Hàn đều được xây dựng tốt, có tính cách và cá tính riêng biệt. Câu chuyện mang đến những thông điệp ý nghĩa về tình yêu và cuộc sống. Nhược điểm: Một số tình tiết trong câu chuyện hơi cường điệu. Kết luận: "Lương Đa Giả Vờ Ngủ" là một câu chuyện tình yêu đáng đọc. Câu chuyện sẽ mang đến cho bạn những giây phút thư giãn và những suy ngẫm về tình yêu và cuộc sống. *** Sáng nay lúc Lương Đa xem tử vi, bên trên nói rằng: Thích hợp cưới gả, thích hợp trang trí giường, thích hợp kết thiện duyên. Tránh ra ngoài, tránh chuyển nhà, tránh nhận lời mời. Màu sắc may mắn: màu bạc. Hướng đi may mắn: hướng Nam. Vì thế nên trước khi ra ngoài, Lương Đa còn đặc biệt phối thêm cặp kính gọng bạc đã mua từ tám đời, anh cũng quyết định phải nói chuyện với bệnh nhân nhiều hơn nhưng sẽ từ chối tất cả lời mời. Trước đây Lương Đa không phải kiểu người xem tài hạn mỗi ngày. Với tư cách một bác sĩ, theo lý thì Lương Đa nên ngoan ngoãn thờ phụng khoa học mới đúng, nhưng đã là con người thì cũng có this có that, mặc dù là bác sĩ nhưng anh sợ ma, tự nhiên gần đây lại còn bắt đầu quan tâm tới vận may rủi dựa trên cung hoàng đạo, đương nhiên không tới mức mê tín, chẳng qua anh cảm thấy mấy thứ gọi là “siêu hình” này có thể khiến cuộc sống mình vui vẻ và thú vị hơn. Có điều nói tới nói lui, đối với Lương Đa thì dù bói bài tarot hay coi tử vi, xác suất bói chuẩn là cực nhỏ. Anh cũng chẳng mong cuộc đời mình bị người ta “tính toán” , “suy diễn” , chỉ coi cho vui, tìm cái giải trí mà thôi. Lương Đa ra ngoài, lúc xuống lầu còn đứng lại cảm thán về sắc trời mùa thu, người cũng rất có tinh thần. Một năm bốn mùa, anh thích nhất là mùa thu, vào khoảnh khắc mùa thì cả đất trời bỗng chốc như mát mẻ hẳn, không còn nóng bức oi ả như ngày hè nữa. Lương Đa đứng ở cửa lớn biếng nhác duỗi eo, hít thật sâu để bản thân hấp thu tinh hoa của đất trời, hít đủ “dương khí” , thần sắc sẽ trở lên sáng láng hơn. Thời tiết hôm nay thực sự rất tốt, anh quyết định sẽ không lái xe ô tô mà đi tới cổng khu chung cư, quét mã rồi tự đạp xe đến phòng khám. Giảm thiểu lượng cacbon là trách nhiệm của mọi nhà. Tám giờ sáng, bác sĩ Tiểu Lương mặc một chiếc áo khoác ngoài bằng len với quần bò mới mua, lưng đeo chiếc balo mà năm ngoái anh dùng một “số tiền lớn” để hốt về, đạp xe như bay trên con đường vào ngày đầu thu. Một phiến lá nhẹ nhàng rơi xuống giỏ xe, anh nhìn về phía nó huýt sáo, coi như chào buổi sáng tốt lành. Một người sắp ba mươi tuổi lại ăn mặc như sinh viên đại học. Lái xe mất một tiếng, đạp xe chỉ cần bốn mươi phút. Đừng hỏi tại sao lái xe đi làm lại tốn thời gian hơn đạp xe, lỗi tại tắc đường đó. Lương Đa tới phòng khám vào lúc tám giờ bốn mươi phút, trễ mười phút so với giờ mở cửa. Phòng khám là của anh, bác sĩ hay y tá đều là anh. Mặc dù thông báo với bên ngoài giờ mở cửa là tám rưỡi sáng đến tám rưỡi tối, vậy nhưng chẳng ngày nào đúng giờ cả, đến muộn về sớm là chuyện rất bình thường. Mở cửa, vào phòng, thay quần áo. Lương Đa cởi áo khoác len móc lên cây treo đồ trong phòng làm việc, cầm chiếc áo blouse được giặt sạch sẽ, khử khuẩn đàng hoàng lên phẩy mấy cái rồi đứng trước gương mặc vào. Anh nâng gọng kính trên sống mũi, nhìn bản thân trong gương nở nụ cười, hở ra tám cái răng trắng đều rang như bắp. “Đẹp trai ghia.” Lương Đa tự khen bản thân, sau đó xoay người chuẩn bị bắt đầu một ngày làm việc. Phòng khám này được mở bên ngoài khu chung cư khá cũ. Người ở khu này đều là gia đình thuộc tầng lớp tri thức, đa số là người có tuổi, hoặc cháu trai, cháu gái của họ. Mấy chú dì đó thường hay tới chỗ anh để khám vài ba bệnh lặt vặt, lúc không bị bệnh gì cũng thích tới, chủ yếu là để tặng cho bác sĩ Tiểu Lương vừa đẹp trai ngất trời vừa nhiệt tình này vài quả trứng gà, miếng bánh hoặc chút đồ ăn vặt. Tính cách của Lương Đa rất tốt, nhiệt tình với tất cả mọi người lại còn biết ăn nói, nên dỗ cho ai nấy đều vui vẻ. Tốt nghiệp xong anh có làm trong bệnh viện vài năm nhưng về sau cảm thấy không phù hợp, bèn ra ngoài mở một phòng khám của riêng mình. Bây giờ vơ phải một mớ rắc rối, cụ thể là cứ lâu lâu lại có người muốn giới thiệu cho anh cô bạn gái. Bạn gái thì không cần, bởi vì Lương Đa là đồng tính. Nhưng bạn trai cũng không cần lắm, vì Lương Đa là người theo chủ nghĩa độc thân. Anh thích cảm giác tự do, một mình không bị gò bó, cũng chưa từng cảm thấy cô đơn lạnh lẽo. Những lúc có nhu cầu về vấn đề kia, anh còn có một ngăn tủ “dụng cụ” để giúp anh giải quyết, tự chơi một mình thích vãi loằn. Đi ra ngoài phòng nghỉ, bác sĩ Tiểu Lương bắt đầu duỗi thân vận động. Bình thường giờ này không có ai tới, anh sẽ tự nghĩ cách giết thời gian. Trong lúc vận động, Lương Đa tiện thể xem lại bảng tin buổi sáng trên điện thoại. Mặc dù anh chẳng mấy quan tâm đến việc trong nước, ngoài nước đang xảy ra chuyện to nhỏ gì, nhưng mấy thứ này đều là những chủ đề mà các chú dì tới chỗ anh hay nói chuyện, vì vậy anh bắt buộc phải có thông tin để tiếp lời. Lương Cao nhìn về phía cửa phòng khám, hướng này là hướng Nam, hướng may mắn của anh hôm nay. Đang khởi động thì cửa bị đẩy ra thật. Chín giờ sáng, có một anh đẹp trai bước vào. “Ấy? Ai đây ta?” Lương Đa nở nụ cười, “Mới sáng sớm đã đến phòng khám của tao, có gì chỉ bảo thế?” Người đến tên là Quản Tiêu, bạn tốt nhiều năm của Lương Đa. “Tối qua tao ở chỗ anh Trần của mày, nên tiện đường ghé qua thăm mày thôi.” Quản Tiêu đứng ở cửa, không hề có ý bước vào trong. “Buổi tối đi ăn không?” “Gì thế?” Trong lòng Lương Đa dấy lên một hồi chuông cảnh báo: “Sinh hoạt thầm kín của mày với anh Trần không hài hòa nên muốn để tao tư vấn hả?”   Mời các bạn mượn đọc sách Lương Đa Giả Vờ Ngủ của tác giả Tần Tam Kiến.
Xuyên Làm NPC Phản Diện
Tóm tắt, Review và Đánh giá sách Xuyên Làm NPC Phản Diện của tác giả Sercet: Trong truyện Xuyên Làm NPC Phản Diện của tác giả Sercet, chúng ta được đồng hành cùng Ninh Cảnh Thần - một chàng trai hiện đại vô cùng bình thường. Tình cờ, anh xuyên không đến một cuốn thuyết ngôn tình và đây là điểm bắt đầu cho một cuộc phiêu lưu đầy thú vị. Xui xẻo hơn nữa, Ninh Cảnh Thần lại xuyên vào một nhân vật phụ gần như là NPC - một tiểu thái giám chỉ biết hầu hạ trong cung của công chúa nữ chính, và còn là một nhân vật phản diện sẽ chết sớm chỉ sau vài chương. Tuy nhiên, anh ta không muốn chết sớm như vậy và quyết định tìm mọi cách để bám đùi nữ chính. Tuy nhiên, những kẻ cản trở không ngừng đến, phải làm sao để Ninh Cảnh Thần có thể sống sót và trở thành một nhân vật quan trọng trong câu chuyện? Nếu bạn là một fan đam mỹ, hãy đọc thêm Có Thể Uống Một Ly Không hoặc Đào Một Hoàng Đế Làm Vợ để thêm phần thú vị và nhiều cung bậc trong thế giới truyện của bạn. Hãy cùng chúng tôi theo dõi câu chuyện để biết thêm chi tiết thú vị nhé! *** Tóm tắt Ninh Cảnh Thần là một chàng trai hiện đại bình thường, bỗng nhiên xuyên không đến một cuốn thuyết ngôn tình. Anh ta xuyên vào thân xác của một tiểu thái giám trong cung của công chúa nữ chính, và còn là một nhân vật phản diện sẽ chết sớm chỉ sau vài chương. Ninh Cảnh Thần không muốn chết sớm như vậy, vì vậy anh ta quyết định tìm mọi cách để bám đùi nữ chính. Tuy nhiên, những kẻ cản trở không ngừng đến, phải làm sao để Ninh Cảnh Thần có thể sống sót và trở thành một nhân vật quan trọng trong câu chuyện? Review Xuyên Làm NPC Phản Diện là một câu chuyện hài hước và thú vị. Ninh Cảnh Thần là một nhân vật chính rất đáng yêu, anh ta không ngừng tìm cách để sinh tồn trong một thế giới mới. Những tình huống dở khóc dở cười mà anh ta gặp phải khiến người đọc không thể nhịn được cười. Ngoài ra, câu chuyện cũng có những tình tiết cảm động, khi Ninh Cảnh Thần dần dần nảy sinh tình cảm với nữ chính. Sự phát triển của mối quan hệ giữa hai nhân vật chính là một điểm cộng lớn của câu chuyện. Đánh giá Xuyên Làm NPC Phản Diện là một câu chuyện đáng đọc dành cho những ai yêu thích thể loại xuyên không, hài hước và ngôn tình. Câu chuyện có cốt truyện hấp dẫn, nhân vật đáng yêu và những tình tiết hài hước khiến người đọc không thể rời mắt. Điểm cộng: Cốt truyện hấp dẫn, nhiều tình tiết bất ngờ Nhân vật chính đáng yêu, hài hước Tình tiết cảm động Điểm trừ: Một số tình tiết hơi vô lý Kết luận: Xuyên Làm NPC Phản Diện là một câu chuyện đáng đọc dành cho những ai yêu thích thể loại xuyên không, hài hước và ngôn tình. Mời các bạn mượn đọc sách Xuyên Làm NPC Phản Diện của tác giả Sercet.