Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Thịnh Thế Thanh Phong

Hệ liệt: Thần Toán Tứ Bộ Hệ Liệt Tên gốc: 晟世青风 Thể loại: Cổ trang, cung đình, giang hồ, giảo hoạt đế vương công x băng lãnh thụ CP chính: Ngao Thịnh x Tương Thanh Tình trạng: Hoàn [145 chương] Văn án: Ngao Thịnh từ bé đã lộ bản chất là sói, đến khi trưởng thành liền nghiễm nhiên trở thành một tên ác lang độc đoán tàn nhẫn. Làm hoàng đế, hắn luôn tỏ ra quyết đoán và lãnh khốc. Đại thần khuyên răng: “Hoàng Thượng, trị quốc phải dụng tâm.” Ngao Thịnh khinh khỉnh: “Hôn quân không bằng bạo quân.” Tương Thanh lại là một khối băng lạnh lẽo, hỉ nộ không lộ, vui buồn đều giấu. Chẳng qua, y chỉ ôn nhu với con sói kia một chú, thế mà hắn lại trầm mê bất chấp mọi thứ, bám lấy y không rời. Khi ấy, giữa ngôi vị hoàng đế và Tương Thanh, chỉ có thể chọn một, Ngao Thịnh đã chọn đế vị, bởi ngoài việc phải làm hoàng đế, hắn căn bản không có cơ hội để lựa chọn. Vì thế, Ngao Thịnh đăng cơ, Tương Thanh rời đi. Sau khi lên ngôi, Ngao Thịnh vận dụng hết toàn lực, chỉ vì mong tìm được Tương Thanh về. Hắn đã làm hoàng đế, đã có quyền lựa chọn. Đại thần can gián: “Hoàng Thượng, trong thiên hạ mỹ nhân nhiều vô số.” Ngao Thịnh cười nhạt: “Ta không có hứng thú với đám mỹ nhân ấy.” Đại thần nhíu mày: “Hoàng Thượng, lễ nghi…” Ngao Thịnh lạnh lùng cười: “Tìm không được Thanh về, ta liền bồi táng các ngươi cùng hai chữ lễ nghi.” *** Tóm tắt: 1 hoàng đế bất chấp lễ nghi chỉ cầu mong được sống cùng phu tử của mình đến trọn đời, si mê lưu luyến,thủy chung một lòng đã đổi cả tên nước thành tên của mình và ái nhân. Trong mắt những người không quen, không biết họ thì đó là hôn quân háo sắc và yêu nghiệt Đắc Kỷ đầu thai hại nước hại dân. Nhưng đối với người hiểu rõ họ thì đó là 1 người thông minh sắc sảo chung tình hiếm thấy và 1 người tử tế nhân từ chân thành. Họ đã cùng nhau trải qua những trận chiến cam go, đối mặt với hiểm nguy trùng trùng điệp điệp để có thể nhìn thấu tâm tư đối phương và tình cảm của chính mình.   Điểm trừ: Nhĩ Nhã muốn xây dựng nên cuộc chinh chiến hào hùng, nhiều kịch tính, nhiều diễn biến bất ngờ, nhiều sự kiện đan xen nhưng kết quả là vẫn như Hảo Mộc Vọng Thiên, càng cố gắng đưa vào nhiều thì lại càng sai nhiều và càng dư thừa nhiều. Có những sự kiện chẳng có ý nghĩa gì nhưng Nhã vẫn cứ cố đưa vào để tạo nên sự hồi hộp rồi sau đó lại quên đi mất cái sự kiện kia. Và điểm vô lý nhất trong tất cả những điểm vô lý là Nhã để cho người chết sống lại bằng cách dễ dàng đến mức ngỡ ngàng. Cảm nhận cá nhân: Do đọc 1 hệ liệt liên tiếp nhau nên những diễn biến trong các bộ trước vẫn còn nhớ rất rõ, khi thấy sự không trùng khớp nhau trong bộ sau khiến mình rất khó chịu. Không chỉ là sự không trùng khớp giữa các bộ truyện mà các tình tiết trong cùng 1 bộ lắm lúc cũng phi lý và chẳng liên quan gì đến nhau. Trong lúc đọc Thịnh Thế Thanh Phong, đã có vài lần mình phải tạm ngừng đọc trong vài ngày để sự khó chịu tạm lắng mới có thể quay lại đọc tiếp. Và nghe lời bé cún, mình chỉ tập trung vào tình cảm của các nhân vật mà không quá tập trung vào các tình tiết trong truyện nên đoạn sau dễ nuốt hơn rất nhiều. Xen lẫn trong những âm mưu toan tính, những trận đánh hùng hồn chính là cái tình cảm “Thanh còn Thịnh còn, Thanh mất Thịnh vong. Thịnh Thanh hai chữ, mãi chẳng phân ly”. Tình cảm của họ đến từ những ngày khi Ngao Thịnh bắt đầu vào kinh với thân phận thái tử , họ đã cùng nhau đề phòng, cùng nhau dè dặt, chưa biết bước tiến ngày sau thế nào. Trong những ngày tháng khó khăn ấy, Ngao Thịnh đã sớm nhận ra tình cảm của mình với Tương Thanh nhưng Tương Thanh vẫn mãi miết không nhận ra tình cảm của chính mình, hay nói đúng hơn tình cảm của Tương Thanh lúc này chưa đủ mạnh để Tương Thanh ở lại bên Ngao Thịnh mãi mãi. Sự ra đi của Tương Thanh giống như một cuộc chạy trốn, trốn khỏi sự trói buộc của tình cảm, trốn khỏi hạnh phúc mình không nên nhận khi có người đã vì mình mà tổn thương, đi để biết những khó khăn người kia sẽ phải đối mặt, đi để vì người kia tạo dựng nên một giang sơn vững chắc. Không phải là không về mà là chưa về vì chưa tìm hiểu đủ để có thể giúp người kia thâu tóm toàn bộ giang sơn, mà thật ra đó cũng chỉ là lý do để trì hoãn việc quay lại, cái chính vẫn là không biết phải đối diện với tình cảm của người kia như thế nào khi bản thân chưa có sự rung động tương tự. Không phải là không có, chỉ là chưa giống nhau nên cảm thấy tình cảm kia giống gánh nặng. Một người thể hiện sự si mê của mình ra khắp mọi nơi mọi lúc trước mặt mọi người, một người thì thể hiện sự quan tâm bằng cách lúc nào cũng lo nghĩ làm sao mới có thể tạo nên những điều kiện thuận lợi cho người kia, bản thân có chịu thiệt thòi một tí cũng không sao. Tình cảm của Ngao Thịnh quá lớn, sự quan tâm của Ngao Thịnh quá nhiều, nỗi lo lắng bất an có thể sẽ lại không nhìn thấy Tương Thanh của Ngao Thịnh quá thường xuyên đến mức dễ khiến người ta xót xa cho Ngao Thịnh mà trách Tương Thanh sao lại vô tâm hững hờ đến vậy. Trái ngược với một Ngao Thịnh lúc nào cũng căng tràn sức sống như một ngọn lửa sung mãn, Tương Thanh lại dịu dàng như một dòng suối, thoạt trông thì rất bình lặng nhưng kỳ thực nước suối vẫn luôn di chuyển đổ về biển. Tương Thanh không có da mặt dày như Ngao Thịnh nên Tương Thanh chỉ có thể thể hiện tình cảm của mình bằng việc dốc hết tâm tư sức lực giúp Ngao Thịnh bình định chấn chỉnh giang sơn. Và vì không thường xuyên thể hiện nỗi lòng của mình nên khi Tương Thanh thể hiện nỗi nhớ trong những tháng ngày xa cách trước trận chiến cuối cùng khiến ta cảm thấy còn buồn bã hơn, còn da diết hơn nỗi lòng của Ngao Thịnh kia. Ở bên một Tương Thanh bình bình đạm đạm, chân thật chất phát khiến lòng ta bình tâm. Tình cảm dịu dàng mà Tương Thanh dành cho Ngao Thịnh, tình cảm da diết mà Ngao Thịnh dành cho Tương Thanh khiến ta cảm thấy lòng dâng tràn ngọn lửa sưởi ấm trong đêm đông Có nhiều bài hát về Thịnh Thế Thanh Phong nhưng mình thích nhất là bài Tình về trong nhà Beedance, có lẽ vì có lồng vào những đoạn hội thoại của hai người và có cả hình minh họa phác họa quá đúng sự cô độc của Tương Thanh và Ngao Thịnh. ***   Thuộc Thần Toán Tứ Bộ Hệ Liệt. Bộ thứ ba. Thể loại: nhất thụ nhất công, cổ trang, cung đình, lãnh tĩnh thụ, ác lang đế vương công. Nhân vật: Ngao Thịnh x Tương Thanh. Tương Thanh là tam đương gia của Hắc Vân Bảo nên đương nhiên võ nghệ cũng thuộc hàng cao thủ trong thiên hạ cũng chỉ đứng sau Tư Đồ và Mộc Lăng sau này có thêm Tần Vọng Thiên (tên này còn vượt được TĐ cơ mà). Tương Thanh nói là lãnh tĩnh lạnh lùng nhưng không phải vì tâm địa thế nào cả mà chỉ bởi y không hay cười lại hay cho rằng tài ăn nói của mình không tốt thực chất Tương Thanh rất đáng yêu, như Mộc Lăng nói là một Tương Thanh nhân hậu hiền như cục bột ai thích làm gì thì làm, y luôn độc lai độc vãng nhưng lại là người dễ chịu vì y tốt bụng nhìn ai cũng thấy mặt tốt, một Ngao Thịnh tâm cơ cũng không nhịn được mà yêu thương y. Lại nói đến Ngao Thịnh sinh ra là một hoàng tử nhưng lại phải ở chốn lãnh cung cùng mẫu hậu lúc mẫu thân chết hắn rời kinh thành, bị người ta khinh rẻ nên sớm đã có dã tâm, hắn khôn ngoan, độc địa là một con sói thật sự, ngay từ khi còn nhỏ đã biết tính toán mưu kế, nhưng hắn gặp được Hoàng Bán Tiên và Tư Đồ, một người dạy hắn võ công, một người dạy hắn sống khốn khéo chốn cung đình, cũng ở Hắc Vân Bảo hắn gặp được Tương Thanh sau này khi trở lại tranh đoạt ngôi vị Tương Thanh được lệnh đi theo hắn, Ngao Thịnh nhận ra chẳng ai trên đời này tốt với hắn như y, trong lúc tranh quyền đoạt vị hắn lại khiến Tương Thanh phải khổ sở nhưng vì hắn không còn sự lựa chọn, khi Ngao Thịnh lên ngôi, đổi quốc hiệu là Thịnh Thanh phồn vinh hưng thịnh nhưng Thanh của hắn lại đi mất rồi. Truyện bắt đầu là khi Tương Thanh sau ba năm phiêu bạt vì lí do gì thì mọi người nên đọc đã đồng ý quay về, lúc này Ngao Thịnh đã thấm nhuần nỗi nhớ dính lấy y như sam, chân thành đối đãi, yêu thương hết mực hắn thề rằng cho dù cả thiên hạ ai hắn cũng phải tính kế nhưng với Tương Thanh hắn chỉ có chân tâm, hắn cũng đã trưởng thành rất nhiều là một hoàng đế anh minh tính tình cũng khác trước, từ đây sẽ thấy một Ngao Thịnh không thể đáng yêu hơn được nữa!! Trong toàn bộ hệ liệt không có ai khiến cho tớ yêu thích như Tương Thanh và Ngao Thịnh, không phải là nhưng nhân vật nổi bần bật nhưng lại không hề kém cạnh chút nào, tình cảm giữa hai người bọn họ thì lại càng khiến người ta yêu thích hơn, một là đầu gỗ kiệm lời, một lại là sói lang nhưng yêu đầu gỗ hơn cả thiên hạ. Đời này Thịnh Thanh hai chữ không thể tách rời. Thịnh Thế Thanh Phong cũng là bộ mà tớ thích nhất. Trích dẫn một đoạn: Tương Thanh có chút bất mãn lườm hắn một cái, nói, "Ba ngày trước ngươi đã bắt đầu lo lắng. Bình thường khi ngồi xuống, ngươi hay lấy tay trái vén vạt áo, mấy ngày nay lại dùng tay phải. Lúc ăn cơm cũng không nhớ dùng canh, trước khi đi ngủ thì rửa mặt đến hai lần ... Những điều đó chứng minh trong lòng ngươi đang có điều không yên. Còn có, nếu ngươi nhướn mày bên trái là đang nghĩ đến chuyện xấu, nhướn mày bên phải là mất hứng không vui. Nhếch miệng bên phải là cười xấu xa, bên trái là đang cười nhạo người khác. Gõ ngón tay nghĩa là đang có tâm sự. Sờ cằm là vừa nghĩ ra chủ ý. Hai hàng lông mày cùng nhíu lại có nghĩa ngươi đang cảm thấy rất phiền." Ngao Thịnh ngây ngốc nghe, Tương Thanh bước tới vỗ nhẹ lên vai hắn, "Gọi ngươi là Thịnh nhi cũng đúng. Ngươi còn chưa trưởng thành nữa kìa." Nói xong, xoay người qua quàng khăn lên cổ, chuẩn bị rời đi lại bị Ngao Thịnh từ phía sau vươn tay ôm lấy, "Thanh ... quả nhiên ngươi là tốt nhất." Đủ sâu đậm đủ chân thành đủ ngọt ngào chưa..... Còn một bộ cuối của Thần Toán Tứ Bộ hệ liệt là Quốc Tướng Gia Thần Toán ( Viên Liệt x Ân Tịch Ly. Ân Tịch Ly là phụ thân của Hoàng Bán Tiên, Viên Liệt là thúc của Ngao Thịnh) bất quá tớ không có thiện cảm lắm với nhân vật Ân Tịch Ly nên chưa quyết định đọc, mọi người tự cảm nhận nhé.   Mời các bạn đón đọc Thịnh Thế Thanh Phong của tác giả Nhĩ Nhã.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Tôi Có Thể Nuốt Đầu Ngài Không Ạ? - Mộng Trung Đại Chuỳ
Nội dung câu chuyện vô cùng đơn giản xoay quanh về một con bồ nông dính trúng đầu của một con người. *** “Tôi có thể nuốt đầu của ngài không ạ?” có nội dung khá lạ và rất đáng yêu. Tiểu Đề Hồ ngoan vô cùng luôn, đọc mà trái tim tan chảy vì độ moe của Tiểu Đề Hồ. T_T  Vì Đề Hồ là bồ nông út trong nhà, được anh chị bao bọc, lại chưa từng ở chung với con người bao giờ, nên Cảnh Minh nói gì em đều nghe theo hết. :vThậm chí lúc tới kì phát dục của mình em còn hổng biết mình bị làm sao, phải gọi điện cho anh trai cầu cứu. Anh trai của Đề Hồ là Đề Bảo, cũng là bồ nông tinh, đã sớm có “mùa xuân” của riêng mình; vô cùng thương em vì thấu hiểu “nỗi đau” kẻ nằm dưới, vậy là Đề Bảo cực kì hi vọng rằng, Đề Hồ sẽ nằm trên Cảnh Minh. Nhưng đáng buồn là điều đó không xảy ra. :v Đề Bảo là một người anh vô cùng trách nhiệm, khi Đề Hồ phát dục, ảnh tìm mọi cách để Cảnh Minh và Đề Hồ “gạo nấu thành cơm”, còn xách cả va - li sang nhà Cảnh Minh để tiện chăm sóc Đề Hồ, truyền tải kinh nghiệm trải qua kì phát dục cho Đề Hồ… Tuy quan tâm là vậy, nhưng Đề Bảo vẫn vô cùng khinh bỉ cái sự lãng mạn dở hơi của Cảnh Minh và Đề Hồ. Khi thấy hai người hạnh phúc cùng nhau chạy dưới cơn mưa để rồi về nhà phát sốt cả lượt, Đề Bảo nghĩ: “Đúng là một ngày muôn màu muôn vẻ của bọn ocschos.” Mình cảm thấy các nhân vật trong “Tôi có thể nuốt đầu của ngài không ạ?” cứ ngây thơ sao sao ấy (ngoại trừ tiểu công của Đề Bảo). Đề Hồ ngốc kiểu ngoan ngoãn lễ phép, Cảnh Minh lại ngốc kiểu thiếu niên mới bước vào trường đời chưa biết tình là gì :v Đọc truyện hài hước mà thoải mái lắm, còn được chia thành từng phân đoạn nhỏ nữa, nên khi đọc không có cảm giác bị mệt.  Cảnh Minh lúc đầu coi Đề Hồ là thú cưng mà cưng nựng (vì dẫu sao ẻm cũng xuất hiện trước mặt ảnh với bộ dạng bồ nông mà), nhưng sau đó “lửa gần rơm lâu ngày cũng cháy”, tình cảm kì lạ nảy sinh, khiến chàng tác gia truyện sếc am hiểu 666 tư thế Cảnh Minh liên tục tưởng tượng ra cảnh Đề Hồ trần truồng, tưởng tượng ra cảnh Đề Hồ ở trên giường… Mọi chuyện bắt đầu bằng một câu “Xin chào ngài, Mr. Con Người tôn kính, tui có thể nuốt đầu ngài vào miệng không ạ?” của Đề Hồ, mà mở ra một mùa xuân vô hạn cho cả Đề Hồ và Cảnh Minh. Tóm lại, nếu bạn là người ưa truyện ngọt sủng và hài hước, hãy nhảy hố “Tôi có thê nuốt đầu của ngài không ạ?” đi thôi. ^^ Mời các bạn đón đọc Tôi Có Thể Nuốt Đầu Ngài Không Ạ? của tác giả Mộng Trung Đại Chuỳ.
Bình Hoa - Khốn Ỷ Nguy Lâu
Đằng sau cái vẻ ngoài hoa lệ đến choáng ngợp của giới giải trí này, lại chỉ toàn là chông gai và cạm bẫy. Những cạm bẫy xấu xa và bẩn thỉu ấy sẵn sàng bóp nghẹt những nghệ sĩ non trẻ, ngây thơ, lại không có vai vế, không người chở che như Cố Ngôn. Bởi vậy, Cố Ngôn đã lựa chọn con đường thực tế nhất - chấp nhận sự giúp đỡ của ông chủ Tần Trí Viễn, làm một bình hoa ngoan ngoãn biết nghe lời. Cười lúc nên cười, nói lúc nên nói, và giả ngốc giả đần lúc cần thiết.  Dù là đối phó với dư luận, hay với những lời đường mật nửa thật nửa giả của đàn ông. Bình hoa vô tâm, kim chủ vô tình, tiền trao cháo múc. Cố Ngôn khẽ nhếch khóe miệng, vẽ nên một nụ cười hoàn hảo. Cả đời này cậu chỉ diễn tốt một vở kịch duy nhất. Đó là giả bộ không yêu người ấy. *** Khốn Ỷ Nguy Lâu là một tác giả tôi rất thích. Lối hành văn gọn gàng, thong dong, song ẩn dưới tầng tầng lớp lớp câu từ, có khi là sóng gió, có khi là đau đớn xé lòng, cũng có khí, là dịu dàng ấm áp. Cố Ngôn có thể vì Tần Trí Viễn mà rào trước đón sau, cùng anh chơi một ván cờ cược lấy tình yêu. Nhưng khi phát hiện ra anh chưa buông bỏ được người cũ, cậu lại kiên quyết ra đi. Đây là một điểm tôi rất thích ở Cố Ngôn. Cậu không yếu đuối, mà rất quyết đoán, mạnh mẽ.  Cố Ngôn bị gọi là bình hoa, là loại diễn viên phải lên giường cùng kim chủ mới có thể sống được. Thế nhưng tôi lại cảm thấy, trong câu chuyện này, Cố Ngôn là người duy nhất kiểm soát được cuộc sống và mong muốn của mình. Về Tần Trí Viễn. Anh là một người tốt. Anh dịu dàng và quan tâm Cố Ngôn, đối với cậu tốt lắm. Không thể trách anh chuyện có người trong lòng, vì dù sao đó cũng là tình cảm thuộc về cá nhân. Nghe ở phía trên thì chắc sẽ có người cảm thấy Tần Trí Viễn hơi “tra” nhỉ? Thực ra không phải. Nếu như tra đến vậy, anh đã không run rẩy khi nghe thấy thương thế của Cố Ngôn, cũng không cứng rắn theo đuổi cậu lại từ đầu. Cậu luôn ở bên anh khi anh cảm thấy mệt mỏi, anh lại có những năm tháng đẹp nhất của cậu. Cậu là người dạy anh cách chấp nhận và buông bỏ, đi tìm hạnh phúc cho riêng mình. Chỉ tiếc rằng, Tần Trí Viễn nhận ra hơi muộn, nên khi anh thực sự muốn cùng Cố Ngôn nói chuyện trăm năm, cậu đã dứt áo ra đi rồi. Tần Trí Viễn rốt cuộc nhận ra, anh yêu Cố Ngôn biết mấy. Vì thế anh bèn trút bỏ thân phận kim chủ, trở về là một chàng trai bình thường, đuổi theo tình yêu khiến mình say đắm. “Bình hoa” là một truyện hay, nhưng cách viết kết của Khốn Ỷ Nguy Lâu vẫn thế, kiểu úp mở phần cuối khiến độc giả không biết đâu mà lần. Rõ ràng hai người đã về bên nhau, nhưng phần cuối lại hé lộ những sóng gió (và có thể là bi kịch nữa) có thể phát sinh trong tương lai. Cơ mà bỏ qua tất cả những điều đó, nếu bạn thích cường thụ và ngược luyến thì không nên bỏ qua “Bình hoa” đâu ạ. ^^   Mời các bạn đón đọc Bình Hoa của tác giả Khốn Ỷ Nguy Lâu.
Tiểu Thiếu Gia Và Ma Thần - Hoa Ngộ Nha
Miếng bánh ngon vô phương chống đỡ. Miếng bánh ngọt siêu cấp đáng yêu!! Đặc biệt dễ thươnggggg! Vườn đào ngâm trăng: Một bộ điềm văn nhỏ rất dễ đọc trước khi đi ngủ. Tiểu thiếu gia vừa mềm mại vừa đáng yêu cực kì. Công là ma thần, thụ khi còn nhỏ đã kí khế ước với công. Trong những năm tháng tiểu thiếu gia còn sống, ma thần sẽ quay lại nơi y thuộc về. *** Ma thần, Ma hậu tân hôn năm thứ tư, Nhân gian và Ma giới lần đầu tiên chính thức tương giao trên mặt ý nghĩa, tam công chúa điện hạ xin phép được đến Ma giới tu hành đã được phê chuẩn. Sau lần đó Tam công chúa liền an cư lạc nghiệp ở Ma giới, thỉnh thoảng mới trở lại thăm người thân, tránh được việc tranh giành hoàng quyền. Tam công chúa đến Ma giới được 1 tháng thì cũng cử hành hôn lễ, không phải thành thân với thanh niên Ma giới nào khác mà là thú nữ tử đã cùng nàng tiến vào Ma giới, A Lan. Ma thần, Ma hậu đều tới tham dự. Bởi vì Ma hậu và tân nương cửu biệt gặp lại, có quá nhiều lời muốn nói, trực tiếp ném một tân nương khác và Ma thần hai mặt nhìn nhau ra sau đầu, hai người tay trong tay đi ăn quà vặt, chuyện tiếp theo là gì thì sau này hãy nói…   Mời các bạn đón đọc Tiểu Thiếu Gia Và Ma Thần của tác giả Hoa Ngộ Nha.
Cậu Ấy Đi Tiết Thanh Minh Bên Cạnh Mộ Của Tôi - Larza
Cậu Ấy Đi Tiết Thanh Minh Bên Cạnh Mộ Của Tôi kể về tình cảm của Tun và Met (hai nhân vật khi lên phim có một chút thay đổi tên gọi thành Than và Mes), một câu chuyện tình yêu trái ngang nhưng có kết thúc đẹp của một người một ma, một cậu trai thanh xuân phơi phới và một hồn ma chết trẻ vất vưởng không người thân. Met, một hồn ma vất vưởng hàng chục năm, không người viếng thăm tảo mộ cúng viếng, cũng không có một hồn ma nào bầu bạn với anh, cuộc sống bơ vơ cô độc đến tột cùng. Một hồn ma vất vưởng như vậy có ba nguyên nhân: một là do tuổi thọ chưa tận mà phải chết, hai là do không biết nguyên nhân mình chết, ba là do không ai làm nghi thức đưa tiễn.  Met nghĩ lý do mình chưa đi đầu thai được nên loại bỏ nguyên nhân do không biết rõ mình chết đi, rõ ràng là do anh bị phát tác bệnh tim mà chết, ngay đúng ngày sinh nhật 25 tuổi của mình, ngày sinh cũng là ngày mất, đây là một câu chuyện buồn đó ạ. Để rồi một Tiết Thanh Minh năm nọ, Met gặp được một người có thể nhìn thấy mình và nói chuyện với mình. Đó là một cậu bé mười tuổi theo ba đi tảo mộ, là người duy nhất dừng lại trước ngôi mộ ngập trong cỏ hoang của Met, một ngôi mộ không có người thân, không được dọn dẹp quét tước nhiều năm dài. *** Sau ngày giấy triệu tập được gửi đến tận nhà, không lâu sau đó là đến cuộc điều tra thẩm vấn. Chưa đến vài tuần sau, giấy triệu tập liên tục được gửi đến. Suốt tháng 6 và tháng 7, Tun gần như không có thời gian rảnh để ở nhà, đến nỗi thời gian để dọn phòng cũng không có nên chẳng bao lâu sau căn phòng vốn đang sạch sẽ nay đã trở lại bừa bộn và chất đầy giấy tờ. Có vài lần tôi cũng phụ dọn dẹp giấy tờ hay lau chùi phòng cho nhưng không dám động vào hay di chuyển đồ đạc nhiều vì sợ lỡ Tun cần tìm gấp thì lại không thấy. Cuộc sống của tôi gần như chẳng có gì làm ngoài việc dọn dẹp lau chùi nhà cửa, đọc sách, nấu nướng hay ngồi bầu bạn cùng cậu ấy. Dù trông có vẻ hơi nhàm chán một chút nhưng tôi chẳng thấy có gì không tốt cả. Sau này có vẻ Tun sợ tôi chán nên dạy thêm cách mở máy game. Đến khi biết cách mở rồi, tôi gần như dán mắt vào màn hình TV mọi lúc. Mỗi khi thấy tôi mở game ra chơi, cậu ấy sẽ không làm phiền hay lên tiếng, một phần có lẽ là do sợ làm tôi mất hứng. Thời gian cứ trôi qua như vậy được mấy ngày cho đến khi hóa đơn tiền điện được gửi đến. Mặt Tun biến sắc ngay khi nhìn thấy số tiền in trên hóa đơn. ... Mời các bạn đón đọc Cậu Ấy Đi Tiết Thanh Minh Bên Cạnh Mộ Của Tôi của tác giả Larza.