Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tôi Đến Từ Thế Giới Song Song

Văn án: Cao Nhiên chết đuối, tỉnh lại trong dòng nước ở thế giới song song. Nhận được cơ hội sống lại, Cao Nhiên cảm thấy vui mừng, quyết định học thật giỏi, mỗi ngày hướng về phía trước, lại bỗng một ngày phát hiện mình có một năng lực, có thể nhìn được một cái bớt đen trên một số người. Cao Nhiên chăm chú nhìn cái bớt đen, thấy được cảnh giết chóc, máu me, cái chết, xấu xa, tham lam, tội ác… Tất cả những thứ bốc mùi không muốn để cho người khác biết, lặng yên thối rữa. —— Ta biết bí mật của mi. Hello cả nhà, Chang quay lại rồi nè. Hôm nay muốn giới thiệu tới các bạn một bộ truyện cực kỳ chất lượng mà chang mất ăn mất ngủ cày suốt ba ngày qua: Tôi Đến Từ Thế Giới Song Song của Tây Tây Đặc! Nhìn cái tag là thấy ưng rồi đúng không, nhưng yên tâm, nội dung truyện còn hấp dẫn hơn cả cái tag đó nữa cơ. Cao Nhiên vốn là một thiếu niên 17 tuổi bình thường. Một ngày, cậu ra sông bắt tép thì bỗng gặp phải một cơn đau đầu dữ dội, khiến cậu rơi xuống nước, không may chết đuối. Nhưng ít lâu sau, Cao Nhiên bỗng mở choàng mắt dậy, từ đây, cậu bạn nhỏ bỗng có thêm một kỹ năng thần bí, ấy là cậu có thể nhìn thấy một ‘vết bớt tội ác’ nào đó trên người của hung thủ. Tương truyền, phàm rằng người nào đã từng gây ra tội ác không thể tha thứ, trên người đều sẽ lưu lại một vết bớt, tùy vào bàn tay dính máu nhiều tới cỡ nào mà vết bớt có thể nhạt hoặc đậm màu hơn. Và khi Cao Nhiên nhìn vào vết bớt đó, cậu thậm chí còn có thể nghe thấy một ít âm thanh ở hiện trường cuối cùng, chẳng hạn như tiếng khóc lóc cầu cứu của nạn nhân, giọng điệu lạnh lùng mà tàn nhẫn của kẻ giết người… Dĩ nhiên, không phải vết bớt lúc nào cũng lồ lộ ra ngoài cho Cao Nhiên dễ thấy, vết bớt có thể ở bất kỳ nơi nào mà quần áo dễ dàng che khuất, chính vì vậy, công cuộc phá án điều tra hoàn toàn không dễ như hack game gì, các bạn cứ yên tâm ở mảng này ha. Có thể nói, nếu bạn nào đã từng yêu thích những màn phá án gay cấn, đặc biệt là những vụ án lồng vụ án đầy hồi hộp trong Đọc Thầm hay Hoại Đạo, vậy thì chắc chắn bạn cũng sẽ vô cùng hứng thú khi đọc tác phẩm này, một bộ truyện tương đối chỉn chu với rất nhiều vụ án đan xen đầy kích thích. Nếu có điểm trừ, hẳn là bộ này hơi đầu voi đuôi chuột một tẹo trong quá trình bắt hung thủ và kết án. Nghĩa là mở màn vụ án hoàn hảo. ---- “Nhìn thấy tao không?” Đột ngột vang lên một giọng nói trầm thấp, truyền đến từ khúc quanh đằng trước. Giọng nói kia lại vang lên trong con đường vắng lần nữa, cảm giác vừa gần vừa xa. Hứa Vệ Quốc bị chủ nhân của âm thanh đó hỏi mà không hiểu gì, cũng không biết người kia ở đâu, sao mình có thể nhìn thấy người ta được, vừa định hỏi, lại nghe thấy giọng nói đó. “Vẫn chưa.” Tiếng nói vẫn trầm thấp như trước, vẫn giọng đó, không nhanh không chậm, tự hỏi tự trả lời, vừa như hỏi Hứa Vệ Quốc, vừa như hỏi hắn. “Nhìn thấy tao chưa… Chưa à… Nhìn thấy tao chưa… Vẫn chưa…” Khiến Hứa Vệ Quốc bất ngờ là, tiếng hỏi ấy không hề dừng lại, mà bắt đầu lặp đi lặp lại không ngừng, vẫn là tự hỏi tự trả lời. ... Hứa Vệ Quốc nhìn bóng người trước mắt, không hiểu sao mà tê hết cả da đầu, ông nuốt nước bọt đánh ực, do dự một lát mới mở miệng, “Xin hỏi anh đang nói…” Người kia bỗng xoay người lại, hai mắt bình tĩnh nhìn, miệng thốt ra giọng nói vui vẻ. “Ồ, mày thấy tao rồi.” Sáng hôm sau, công nhân bảo vệ môi trường phát hiện một thi thể ở ven đường. Hứa Vệ Quốc chết. --------- Như đã nói phía trên, mở đầu của vụ án này luôn luôn hoàn hảo, nửa đêm đọc đều thấy kích thích tới không ngờ. Quá trình diễn biến cũng cực kỳ gay cấn, thường thì trong một vụ án sẽ có ít nhất 2 3 người chết, nghĩa là ngay khi bạn đang đoán mò anh A là thủ phạm thì quay qua quay lại đã thấy anh A ‘lên đường’, lại chuyển sang hẳn lần này đích thị là anh B, sau đó cũng thấy anh B nối gót anh A. Chỉ có đáng tiếc một tẹo là quá trình thẩm vấn tội phạm sau khi đã bắt đúng hung thủ rồi hơi nhạt, không hoành tráng như mình trông mong lắm. Nhưng tổng thể các vụ án trong truyện đều khá logic, xứng đáng với tag “tham án” cực kỳ. Ngoài ra thì cũng phải nhắc tới tag “hiện thực hướng”, bộ này thật sự đã truyền tải đúng tinh thần của hiện thực. Tuy cực kỳ ủng hộ LGBT, nhưng đó giờ mình lại tương đối dị ứng những bộ xây dựng bối cảnh đồng tính trở nên cực kỳ bình thường, thậm chí là tự nhiên giữa xã hội này (trừ các thể loại đặc thù như ABO…), khiến cho tình cảm giữa hai người đàn ông trở nên dễ tụ dễ tán, hơn là những mối tình phải trải qua trăm ngàn đắng cay, từ sự đấu tranh với chính bản thân mình, cho tới vì nhau mà đối mặt với áp lực từ người nhà, bạn bè, người thân, hay cao hơn là dư luận… Mình thích nhìn thấy sự khó khăn trong việc nhận ra tình cảm của bản thân, cả sự khó khăn trong việc “quyết tâm mưu cầu hạnh phúc” của hai nhân vật chính khi xung quanh có quá nhiều trắc trở. Thật may mà Tôi Đến Từ Thế Giới Song Song ít nhiều đã làm được vấn đề này. Từ năm 17 tuổi đến năm 23 tuổi, hơn 5 năm, Cao Nhiên và Phong Bắc đã làm rất nhiều thứ, hy sinh cũng không ít để có thể quang minh chính đại thổ lộ tình cảm cùng nhau, cũng như thuyết phục được gia đình chấp nhận mối tình của họ. Ngoài ra, mình còn đặc biệt ấn tượng đối với câu chuyện về một đôi đồng tính trong tác phẩm này. Đây cũng là bước ngoặt lớn giúp Cao Nhiên nhận ra tình cảm với Phong Bắc. Vụ án ấy nói đơn giản chỉ có mấy chữ: tình yêu đồng tính, phá hủy cả 5 mạng người! Lý do mình ấn tượng ư? Ấy là vì Tây Tây Đặc đã làm rõ được cái hiện thực, đồng tính dẫu sao vẫn là một thứ tình yêu cấm kỵ. Nếu bạn không đủ dũng cảm, nếu bạn không đủ quyết tâm, và quan trọng nhất, nếu bạn không đủ tin tưởng vào tình cảm của người bạn đồng hành với mình. Thứ tình cảm ấy sẽ trở thành nỗi bi kịch. May mắn mà Cao Nhiên và Phong Bắc đã tận mắt chứng kiến nỗi bi kịch đó, nhưng lại có thể nắm tay nhau vượt qua được… ------ Anh cùng em trưởng thành để đợi em nhìn thấy anh, em lựa chọn không thấy, anh lùi vào trong góc làm lão già cô độc, em lại phi tới, nói với anh em đã lớn rồi, cũng đã biết thế nào là yêu, có thể theo anh cùng đi dưới bão táp mưa sa. Tất thảy đều thoát ly quỹ tích, hướng về một con đường chết, Phong Bắc ngỡ là Cao Nhiên sẽ không bao giờ có ngày nhận ra, nhưng cậu lại cố tình nhận ra được, hơn nữa còn không trốn tránh, mà dũng cảm đối mặt, kiên trì đi đến trước mắt mình. Năm năm rồi. Năm năm nay Cao Nhiên liều mạng phấn đấu, nhẫn tâm thiêu rụi mình, năm năm này Phong Bắc cũng chịu đựng nỗi đau đớn cắt thịt róc xương. Chung quy chỉ là yêu một người, muốn ở bên người nọ mà thôi, sao lại cứ khó khăn đến nhường này đây? --- Phong Bắc ôm người vào lòng ngực, ôm như ôm báu vật, “Phong Bắc yêu Cao Nhiên, sống bao lâu, yêu bấy lâu.” ---- Ngoài yếu tố hấp dẫn là phá án và hiện thực hướng đã nói tới trên, thì thứ ghi điểm tuyệt đối cho tác phẩm này chính là tình tiết “chuyển đổi linh hồn”. Thế nhưng đây lại là át chủ bài của Tây Tây Đặc, vì vậy mình mạn phép không review tới, chỉ sợ lỡ spoil mất đoạn nào sẽ làm mất đi cái hay của truyện. Chỉ muốn nói với các bạn điều này: Nếu 90 chương đầu, bạn chỉ thấy tiếc cho anh nam thứ Tào Thế Nguyên, vậy thì 10 chương cuối, có thể bạn sẽ dời hộ khẩu sang nhà anh ấy mất, hoặc là… rơi nước mắt vì anh chàng nam thứ quá đỗi đặc biệt này đó. Thật đấy, yếu tố “chuyển đổi linh hồn” trong tác phẩm này rất đặc biệt, thật mong rằng sẽ có hệ liệt hay một vài ngoại truyện nào đó dài hơn để nói về những nhân vật phụ mà mình rất yêu thích, chẳng hạn như Tống Mẫn, chẳng hạn như Tào Thế Nguyên. Điểm cộng cuối cùng khi nhắc về Tôi Đến Từ Thế Giới Song Song phải kể đến nhà edit, thật sự mượt và chỉn chu vô cùng. Mình cũng lười dò lại raw nên không rõ đây là văn phong của tác giả hay của bạn ấy, nhưng phải công nhận một điều là, chính bạn ấy đã khiến mình thêm yêu tác phẩm này rất nhiều. Mình từng biết tới nhà bản khi đọc bộ Hoại Đạo của Priest, và thật tuyệt là bạn ấy vẫn giữ phong độ như ngày nào, nếu không muốn nói là ngày một tiến bộ trong việc edit truyện. Thật mong chờ các tác phẩm sau của cả tác giả Tây Tây Đặc và nhà bạn í  #TN - fb/reviewdammyngontinh *** Cuối tháng 7, huyện Pha. Bờ sông không có một bóng người, ánh mặt trời chói chang xõa tung trên mặt nước, ánh sáng chiết xạ làm người ta lóa mắt Dưới gốc cây có một đôi dép lê cũ, một cái áo phông xanh in hoa văn đơn giản, cộng thêm một chiếc khăn mặt đỏ sẫm, trên đó thêu một đôi uyên ương. Tiếng nước ào ào vang lên, Cao Nhiên ló đầu khỏi mặt nước, ném hai cái bao tép sông lên trên bờ, lại lặn xuống nước. Cậu lặn xuống xong, thấy một con bọ đen chẳng biết tên đang trôi từ bên cạnh sang, đằng sau là một con rắn nước, xem chừng đang muốn xơi tý thịt cho đỡ thèm. Ngay khoảnh khắc Cao Nhiên đang chuẩn bị bơi đi, đầu bỗng bị cái gì đó đánh vào, hơi thở cậu hỗn loạn, sặc mấy ngụm nước. Cao Nhiên không hề hoảng hốt, cậu bình tĩnh điều chỉnh hô hấp, cố gắng nổi lên mặt nước nghỉ ngơi một chốc, ngờ đâu đầu càng lúc càng đau. Trước mắt cậu bỗng biến thành màu đen, tay chân nhũn ra, cảm giác không thể hô hấp đem đến sự thống khổ và sợ hãi bao trùm. Thân thể không ngừng chìm xuống. Con bọ đen không biết tên kia may mắn thoát được màn truy đuổi của rắn nước đang nằm nhoài ở một chỗ tắm nắng, nó đang hưởng thụ cảm giác sống sót qua tai nạn, cảm thán rằng còn sống thật là tốt, không biết rằng thiếu niên mình vừa gặp thoáng qua đang chìm trong nước. Cao Nhiên lẳng lặng nằm ở đáy nước nhìn lên trên, ánh sáng chiếu vào nước ngày càng yếu đi. Vào thời khắc tử vong, Cao Nhiên cảm thấy mình trở nên càng lúc càng nhẹ. Các cảm xúc tiếc nuối, không cam lòng, sợ hãi đều bị nước cuốn đi, không còn sót lại một chút gì hết. Không biết qua bao lâu sau, Cao Nhiên đột nhiên mở choàng mắt. Cậu làm động tác bản năng, hai chân đạp mạnh một cái, thân thể thuận lợi nổi lên mặt nước. Nằm trên bờ, Cao Nhiên thở gấp, lồng ngực nhỏ gầy nhô lên hạ xuống liên tục, cậu dùng đôi mắt đỏ ngầu nhìn trời xanh mây trắng, nhìn mặt trời rực rỡ. Không chết, ông đây không chết… May mà không chết… Cao Nhiên lau mặt, hất một tay đầy nước xuống đất, cậu hít sâu mấy lần mới bình tĩnh lại, tiếp tục nằm bất động ở chỗ cũ. Vừa nãy ở dưới nước bị sao vậy nhỉ? Đầu tự nhiên đau như búa bổ, giờ lại chẳng cảm thấy gì nữa. Nghĩ một lúc lâu cũng chẳng ra, Cao Nhiên bèn không nghĩ nữa. Cậu nhắm mắt lại, tràn đầy sợ hãi, kĩ năng bơi của mình từ trước đến nay đều rất tốt, chưa từng xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, lần này thật là kì quái. Cao Nhiên chống tay ngồi dậy, lười phủi đất cát trên người, vừa đi vừa nhỏ nước đến chỗ gốc cây, cậu ngồi xuống, với lấy khăn mặt lau trên mặt trên cổ, dựa lưng vào cây thở dốc, nghĩ tối nay nên đọc thêm một quyển truyện tranh để an ủi bản thân. Không đúng! Cao Nhiên ngồi thẳng dậy, như bị dội một thùng nước đá, tay chân lạnh ngắt. Cậu nhớ đối diện con sông chỉ có ba cái cây to, còn lại đều lại những mầm cây khẳng khiu không đủ dinh dưỡng. Nhưng bây giờ lại có đến bốn cây, sao lại nhiều hơn một cái? Ở đâu ra vậy? Con sông này ở đằng sau ngõ, Cao Nhiên thường xuyên lượn lờ quanh đây, không thể nhớ nhầm được, cậu dụi mắt, cái cây mới mọc ra vẫn ở đó, gió thổi qua, lá cây đung đưa, ba, năm chiếc lá rơi xuống đất, lại bị cuốn vào trong nước. Cao Nhiên không nghĩ nhiều, để chân trần chạy nhanh đến dưới cái cây kia, cậu vươn tay sờ cái cây to, cảm xúc thô ráp, thật sự tồn tại. Trong thời gian đi một vòng quỷ môn quan về, thế giới còn có thể lặng lẽ phát sinh thay đổi ư? Cao Nhiên vuốt ngược mái tóc về phía sau, cậu ngẩng đầu nhìn lại, bóng cây loang lổ, chiếu cậu lóa mắt, theo bản năng nheo mắt lại, lại ngước lên, bầu trời vẫn là bầu trời ấy. Mặt trời vẫn cứ soi sáng, bờ sông tĩnh mịch. Cao Nhiên tựa như một thằng ngốc hết lần này đến lần khác xác nhận xung quanh ngoại trừ mọc thêm một cái cây, cũng không có gì khác nữa, cậu thất thần cầm lại áo và khăn, tha đôi dép lê về, rẽ ngang rẽ dọc vào lại ngõ hẻm nhà mình. Sau khi thấy cái gì đó, Cao Nhiên khựng lại, đồng tử co rụt, vẻ như gặp phải quỷ, “Bà nội?” Bà Cao còng lưng đứng ở cửa, cái miệng khô khốc đang lẩm bẩm gì đó. Hai mắt Cao Nhiên trợn to, sợ đến không thốt ra lời. Mời các bạn đón đọc Tôi Đến Từ Thế Giới Song Song của tác giả Tây Tây Đặc.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Cưới Ma - Mộc Hề Nương
Phương Quả đi dự tang lễ của bạn học cấp ba là Vệ Duy, đêm cuối cùng trước khi về đã nằm ngủ trước một phần mộ. Sau khi tỉnh lại thì kết được một mối âm thân* (âm thân: cưới ma) Cậu trở thành vợ của quỷ. Vệ Nhiên, anh trai song sinh của Vệ Duy, là chồng của cậu. Hằng đêm, Vệ Nhiên đều tìm đến Phương Quả để đòi quyền lợi làm chồng. Công là quỷ, thụ là người Nội dung: kinh dị Nhân vật chính: Phương Quả, Vệ Nhiên *** Phương Quả rợn hết tóc gáy nhìn tấm bài vị kia. Cậu muốn ném nó đi nhưng tay chân lại cứng ngắc không động đậy được. Nhiệt độ trong phòng bỗng nhiên giảm xuống, đèn cứ chớp nháy chớp tắt, Phương Quả nuốt nuốt nước bọt rồi lùi về sau một bước, chợt đụng phải cái gì đó. Cả người khựng lại, cậu nhớ rõ đằng sau trống, không hề để gì cả. Bên tai vang lên tiếng cười khẽ, một làn hơi lạnh phả vào gáy, cả người Phương Quả ngay tức khắc nổi hết gai ốc. Dái tai bị ngậm vào miệng mút mát, giống như đang nhấm nháp đồ ăn, và cậu cảm tưởng như mình sắp bị làm thịt. Phương Quả sợ hãi run rẩy, khóe mắt chợt đỏ hoe. ... Mời các bạn đón đọc Cưới Ma của tác giả Mộc Hề Nương.
Nam Chủ, Anh Ta Công Đức Vô Lượng - Nguyệt Chiếu Khê
Ở trong mắt mọi người, quỷ có hình dạng gì? Là những tàn hồn hư vô bất định, là lớp sương đen dày đặc âm khí hay là những hình ảnh ghê rợn của huyết nhục lẫn lộn... Cũng có thể tất cả đều đúng. Nhưng đối với Việt Khê, quỷ chỉ có một hình thái duy nhất, đó chính là hương vị.  Việt Khê có thể ăn quỷ, từ nhỏ, âm khí trong người cô đã rất nặng, bất luận âm vật nào xuất hiện xung quanh đều trở thành đồ ăn của cô. Việt Khê không có ba mẹ, cô được một ông lão kỳ lạ nuôi lớn, ông đã dạy cô rất nhiều thứ: từ vẽ bùa, bói toán cho đến bắt quỷ... Tất cả những điều đó kết hợp với thể chất đặc biệt của Việt Khê, quỷ mỗi khi nhìn thấy cô đều run bần bật, quỳ lạy xin tha.  Trong mắt mọi người, Việt Khê là một con người kỳ lạ, khuôn mặt thanh tú lúc nào cũng âm trầm khó gần, khí chất có chút lạnh lẽo lại hay nói những lời khó hiểu làm lòng người sợ hãi. Trước giờ Việt Khê luôn độc lai độc vãng, không bạn bè, không hàng xóm, sau khi ông lão mất thì cũng chẳng còn người thân. Nhưng rồi có một ngày, Việt Khê nhận một đệ tử. Đệ tử này là bạn học cùng khối với cô, đó là một thiếu niên có đôi mắt rất đẹp, sáng ngời lộng lẫy, tựa hồ những điều xấu xa trong trời đất này cũng không thể nhiễm bẩn mắt anh. Đệ tử ấy tên là Hàn Húc, người có vòng sáng công đức mấy đời bao quanh được cả Thiên Đạo công nhận và che chở. Sau đó lại có một ngày, tu giới xuất hiện một đôi thầy trò, đôi thầy trò này tu vi cao thâm, gặp quỷ giết quỷ, gặp ma giết ma. Thời gian lâu rồi, người tu giới đều biết, ngàn vạn lần tuyệt đối không thể đắc tội đôi thầy trò này, đặc biệt là đồ đệ tính tình nhìn như rất tốt kia! *** “Nam chủ, anh ta công đức vô lượng” là một bộ truyện hài hước nhưng không kém phần cảm động và ý nghĩa. Ta có thể bật cười trước những câu nói ngây ngô thẳng thắn của Việt Khê, có thể cảm thấy rùng rợn trước những phân cảnh kỳ dị u ám, có thể bật khóc trước số phận của các oan hồn đã hóa thành lệ quỷ và sau cùng là cảm nhận được sự bình yên, thanh thản khi công lý đã được thực thi. Cốt truyện xây dựng hợp lý, hấp dẫn kết hợp với dàn nhân vật độc đáo và đáng yêu. “Nam chủ, anh ta công đức vô lượng” là sự lựa chọn thích hợp cho những ai thích linh dị thần quái xen chút ngôn tình ngọt ngào. Đây là một bộ truyện rất đáng xem, vì vậy hãy thử đọc và cảm nhận nhé.  *** Đợi đến khi về đến nhà, đã hơn hai giờ đêm, Việt Khê vừa mở cửa ra, ngay lập tức nhìn thấy một hàng bảy người giấy nhỏ đứng chắn trước mặt, nhóm người giấy tay chống eo, tức giận nhìn Việt Khê. Đừng nhìn tụi nó nhỏ xíu như vậy mà coi thường, nhìn con nào cũng vô cùng khí thế. "Việt Khê cả đêm không về nhà, cả đêm không về nhà." " A, Việt Khê không ngoan, Việt Khê học hư......làm sao bây giờ, làm sao bây giờ?" Mấy người giấy nhỏ sốt ruột chạy vòng vòng, nhớ tới trong phim truyền hình nữ sinh cao trung học không giỏi thì cảm thấy sầu buồn muốn bạc hết cả tóc, tuy rằng bọn chúng không thể nào có tóc. "Việt Khê không tốt, Việt Khê không ngoan." .... Việt Khê: "...." Đối mặt với sự lên án của bảy người giấy, cô chỉ có thể ngồi xổm xuống dưới mặt đất tỏ vẻ hối hận sẽ không bao giờ về trễ nữa, kiên nhẫn đảm bảo với tụi nó, thái độ vô cùng nghiêm túc thành khẩn. " Bạn giữ lời chứ? Chắc chắn?" " Tớ hứa, tớ chắc chắn!" Việt Khê chỉ thiếu một bước nữa là phải giơ tay lên trời thề, suy nghĩ lại bổ sung thêm một câu "Nếu thực sự có việc bận, tớ nhất định sẽ gọi điện thông báo trước cho mọi người biết, để cho các bạn không phải lo lắng." Nhìn thái độ nhận lỗi của cô rất tốt, nhóm người giấy nhỏ mới khoan hồng độ lượng tha thứ cho cô, bọn chúng cứ lải nhải như người già, sau đó lại thúc giục cô, kêu cô nhanh chóng đi tắm rửa, rồi ngủ sớm một chút. " Không ngủ sớm, sẽ trở nên xấu xí, xấu xí đó." " Chính là như vậy, chính là như vậy a." ... Mời các bạn đón đọc Nam Chủ, Anh Ta Công Đức Vô Lượng (Nam Chủ Hắn Công Đức Vô Lượng) của tác giả Nguyệt Chiếu Khê.
Nước Cam Có Gas (Nước Soda Cam) - Nam Hề Xuyên
Khi còn nhỏ, bởi vì chai nước soda cam, Hạ Tang Tử trở thành người duy nhất có thể nói vài câu với Mạnh Hành Chu. Lúc thi đại học năm đó, Mạnh Hành Chu từ bỏ ngôi trường danh tiếng hàng đầu, nhờ vào thân phận thủ khoa mà gia nhập trường quân đội. Hàng xóm xung quanh đều xì xào ầm ĩ, Hạ Tang Tử cũng không nói một lời, chỉ là bỏ văn chuyển sang lý, tốt nghiệp ngành y. Lúc Mạnh Hành Chu tập huấn dã ngoại bị thương, cũng là Hạ Tang băng bó cho anh, trước sau cũng không nói một câu. Mạnh Hành Chu khó có khi nói nhiều: “Cô gái này cả người đều có y thuật, tất cả đều dùng trên người tôi.” Hạ Tang Tử buông tay, khom lưng, trán kề trán cùng anh, giọng nói đều không thiếu một chữ dừng ở tận sâu trong tim của anh. “Không dùng trên người anh, vậy em học y làm gì?” Sau này liên tục một tuần, trong đội đều đồn rằng ________ Đội trưởng Mạnh mặt lạnh bị tiểu thanh mai đùa giỡn, một tay che trán ngồi ở phòng y tế cả nửa ngày. -Váy trắng xe đạp, áo khoác bác sĩ rằn ri, những chú cá bay trên bầu trời xanh, tất cả đều là chúng ta. -Anh trai trúc mã dễ cáu giận x em gái áo bông tri kỉ nhà bên Nam chính có bệnh, nữ chính chuyên trị các chứng bệnh phức tạp như kiêu ngạo, khẩu phật tâm phi, hay ghen các loại. P/S: -Truyện sủng ngọt sâu răng aaa, không có sủng, chỉ có sủng hơn thoai – Nhảy hố đi, nhảy vào hố sâu không đáy này đi =))))) *** Nếu là lúc này ở đây là người xa lạ, Hạ Tang Tử nhất định sẽ không sốt ruột đi giải thích. Hiểu lầm thì hiểu lầm thôi, dù sao cũng không phải quen biết, muốn hiểu thế nào thì hiểu. Nhưng người này lại không phải người xa lạ, đáng sợ nhất, đây lại là người của Mạnh gia. Ở chỗ của Mạnh gia, bị người Mạnh gia thấy cô cùng Mạnh Hành Chu thật thật giả giả làm hành động thân mật, hơn nữa hành động này còn làm chú ấy hiểu lầm là tương lai của hai người còn phát sinh nhiều hành động thân mật hơn nữa, có thể giúp Mạnh gia có hậu. Hiểu lầm này đúng là hơi quá, nếu không giải thích rõ ràng, cô sao mà về đại viện đối mặt với vợ chồng già Giang Đông được, nha không đúng, đối mặt với trưởng bối hai nhà, sau đó cô phải đối mặt với nhiều cái miệng như vậy, sợ là nhảy sông Hoàng Hà cũng tẩy không sạch. Nghĩ đến đây, da đầu của Hạ Tang Tử tê dại, cô không kịp nghỉ nhiều, chỉ lo đuổi theo sau. Nhưng vị chú này, giống như đang nghĩ về giấc mơ đẹp "Mạnh gia sắp có hậu" không thể tự kiềm chế được, ôm cái dĩa đầy đủ hải sản bữa ăn khuya đầy hương sắc vị, trên chân giống như gắn động cơ, bưới đi mà cứ như bay. Sức của đôi bàn chân này, tốc độ này, thể năng này, chú à, chú chính là người đầy sức sống nhất trên thế giới này đấy. Hạ Tang Tử dùng toàn sức lực, miễn cưỡng mới đuổi kịp vị đại thúc đang tiêm máu gà này ở cổng lớn. Lại nói tiếp, cô cũng không biết xưng hô như thế nào, chỉ biết chú ấy là người phụ trách trại nuôi ngựa của Mạnh gia, cụ thể gọi là gì, ngay cả họ cô cũng không rõ ràng lắm. Đuổi theo sau mà không nói gì thì có chút không lễ phép, Hạ Tang Tử dừng một chút, quy củ nói, "Vị tiên sinh này, ngài hiểu lầm rồi, chúng cháu kì thật là....." Lão Trương quay đầu, vẫn nhiệt tình như cũ: "Đừng khách khí như vậy, chúng ta đều là người một nhà, cháu cứ theo Hành Chu gọi một tiếng Chú Trương là được rồi." Đầu Hạ Tang Tử có chút khó tiêu, dừng lại, đầu óc hỗn loạn nên nói lắp: "Trương....Chú Trương, chúng cháu vừa rồi không phải như chú nghĩ đâu, chú thật sự hiểu lầm rồi, cháu nói với chú này, chúng cháu chỉ là....." "Hừ-----, cô gái à, phải rụt rè chút." ... Mời các bạn đón đọc Nước Cam Có Gas (Nước Soda Cam) của tác giả Nam Hề Xuyên.
Kẹo Nổ Xoài Sầu Riêng (Cây Lựu Ngọt Như Đường) - Nam Hề Xuyên
Có một số chương có pass. Bản tin trường Trung học số 5 đưa tin, hôm ấy giao thông ở đường cao tốc vành đai ùn tắc, có vụ tông vào đuôi xe, trong đó một chiếc là siêu xe, một chiếc là xe second-hand cũ kỹ. Mạnh Hành Du bị thu hút bởi vẻ ngoài thần tiên của chàng trai ngồi sau, nhân cơ hội bắt chuyện: "Kết bạn Wechat đi, không cần bồi thường nữa." Trì Nghiên lạnh mặt ngồi trong chiếc xe nhỏ cũ kỹ, cả thân thể lẫn tâm hồn đều kháng cự, ra lệnh cho lái xe: "Mua xe của cô ta luôn đi." "..." Từng có thầy bói nói Mạnh Hành Du số trời sinh phú quý, không lo ăn mặc, chỉ thất bại về đường tình duyên. Mạnh Hành Du không tin, mãi cho đến khi gặp Trì Nghiên. Trước khi hết kỳ nghỉ hè, Mạnh Hành Du xóa nick Trì Nghiên, cũng thề trên trang cá nhân là trong vòng ba ngày nhất định sẽ tìm được niềm vui mới. Tối hôm ấy, Trì Nghiên dùng nick người khác bình luận vào bài viết của cô: "Quay lại đi, anh dạy em." Mạnh Hành Du tức không chịu nổi: "Sao? Em không thu phục được anh, chẳng lẽ không thu phục được người khác?" Trì Nghiên trả lời: "Anh sẽ dạy em cách thu phục anh." - Cô ấy bước vào tuổi mười sáu của tôi. Cô ấy cuồng nhiệt phóng khoáng, tôi bất ngờ chẳng kịp đề phòng. * Nhân vật chính: Trì Nghiên, Mạnh Hành Du *** Cô biết Trì Nghiên cũng không có ấn tượng tốt gì với mình. Mạnh Hành Du cảm thấy để bớt tổn hại, nếu đã không tốt cũng không nên để nó tệ đi. Nếu không mỗi ngày cúi đầu không thấy ngẩng đầu thấy, người khó chịu cũng là cô. Do đó, cả một tiết buổi sáng, Mạnh Hành Du không chủ động nói một chữ với bạn cùng bàn. Môn đầu tiên là Ngữ văn, Mạnh Hành Du cất sách tiếng Anh vào ngăn bàn, lấy sách Ngữ văn ra. Quyển sách này được phát vào hôm qua, tên còn chưa kịp viết, điền tên lên sách giáo khoa mới là một trong những niềm vui của Mạnh Hành Du. Mặc dù học không ra gì, nhưng nghi thức thì vẫn phải có. Thành tích tốt của một môn phải bắt đầu từ một chữ ký đáng yêu. Một chữ ký dễ thương luôn bắt đầu bằng một cây bút… Vậy túi đựng bút của cô đi đâu rồi, hả??? ... Mời các bạn đón đọc Kẹo Nổ Xoài Sầu Riêng (Cây Lựu Ngọt Như Đường) của tác giả Nam Hề Xuyên.