Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tôi Đến Từ Thế Giới Song Song

Văn án: Cao Nhiên chết đuối, tỉnh lại trong dòng nước ở thế giới song song. Nhận được cơ hội sống lại, Cao Nhiên cảm thấy vui mừng, quyết định học thật giỏi, mỗi ngày hướng về phía trước, lại bỗng một ngày phát hiện mình có một năng lực, có thể nhìn được một cái bớt đen trên một số người. Cao Nhiên chăm chú nhìn cái bớt đen, thấy được cảnh giết chóc, máu me, cái chết, xấu xa, tham lam, tội ác… Tất cả những thứ bốc mùi không muốn để cho người khác biết, lặng yên thối rữa. —— Ta biết bí mật của mi. Hello cả nhà, Chang quay lại rồi nè. Hôm nay muốn giới thiệu tới các bạn một bộ truyện cực kỳ chất lượng mà chang mất ăn mất ngủ cày suốt ba ngày qua: Tôi Đến Từ Thế Giới Song Song của Tây Tây Đặc! Nhìn cái tag là thấy ưng rồi đúng không, nhưng yên tâm, nội dung truyện còn hấp dẫn hơn cả cái tag đó nữa cơ. Cao Nhiên vốn là một thiếu niên 17 tuổi bình thường. Một ngày, cậu ra sông bắt tép thì bỗng gặp phải một cơn đau đầu dữ dội, khiến cậu rơi xuống nước, không may chết đuối. Nhưng ít lâu sau, Cao Nhiên bỗng mở choàng mắt dậy, từ đây, cậu bạn nhỏ bỗng có thêm một kỹ năng thần bí, ấy là cậu có thể nhìn thấy một ‘vết bớt tội ác’ nào đó trên người của hung thủ. Tương truyền, phàm rằng người nào đã từng gây ra tội ác không thể tha thứ, trên người đều sẽ lưu lại một vết bớt, tùy vào bàn tay dính máu nhiều tới cỡ nào mà vết bớt có thể nhạt hoặc đậm màu hơn. Và khi Cao Nhiên nhìn vào vết bớt đó, cậu thậm chí còn có thể nghe thấy một ít âm thanh ở hiện trường cuối cùng, chẳng hạn như tiếng khóc lóc cầu cứu của nạn nhân, giọng điệu lạnh lùng mà tàn nhẫn của kẻ giết người… Dĩ nhiên, không phải vết bớt lúc nào cũng lồ lộ ra ngoài cho Cao Nhiên dễ thấy, vết bớt có thể ở bất kỳ nơi nào mà quần áo dễ dàng che khuất, chính vì vậy, công cuộc phá án điều tra hoàn toàn không dễ như hack game gì, các bạn cứ yên tâm ở mảng này ha. Có thể nói, nếu bạn nào đã từng yêu thích những màn phá án gay cấn, đặc biệt là những vụ án lồng vụ án đầy hồi hộp trong Đọc Thầm hay Hoại Đạo, vậy thì chắc chắn bạn cũng sẽ vô cùng hứng thú khi đọc tác phẩm này, một bộ truyện tương đối chỉn chu với rất nhiều vụ án đan xen đầy kích thích. Nếu có điểm trừ, hẳn là bộ này hơi đầu voi đuôi chuột một tẹo trong quá trình bắt hung thủ và kết án. Nghĩa là mở màn vụ án hoàn hảo. ---- “Nhìn thấy tao không?” Đột ngột vang lên một giọng nói trầm thấp, truyền đến từ khúc quanh đằng trước. Giọng nói kia lại vang lên trong con đường vắng lần nữa, cảm giác vừa gần vừa xa. Hứa Vệ Quốc bị chủ nhân của âm thanh đó hỏi mà không hiểu gì, cũng không biết người kia ở đâu, sao mình có thể nhìn thấy người ta được, vừa định hỏi, lại nghe thấy giọng nói đó. “Vẫn chưa.” Tiếng nói vẫn trầm thấp như trước, vẫn giọng đó, không nhanh không chậm, tự hỏi tự trả lời, vừa như hỏi Hứa Vệ Quốc, vừa như hỏi hắn. “Nhìn thấy tao chưa… Chưa à… Nhìn thấy tao chưa… Vẫn chưa…” Khiến Hứa Vệ Quốc bất ngờ là, tiếng hỏi ấy không hề dừng lại, mà bắt đầu lặp đi lặp lại không ngừng, vẫn là tự hỏi tự trả lời. ... Hứa Vệ Quốc nhìn bóng người trước mắt, không hiểu sao mà tê hết cả da đầu, ông nuốt nước bọt đánh ực, do dự một lát mới mở miệng, “Xin hỏi anh đang nói…” Người kia bỗng xoay người lại, hai mắt bình tĩnh nhìn, miệng thốt ra giọng nói vui vẻ. “Ồ, mày thấy tao rồi.” Sáng hôm sau, công nhân bảo vệ môi trường phát hiện một thi thể ở ven đường. Hứa Vệ Quốc chết. --------- Như đã nói phía trên, mở đầu của vụ án này luôn luôn hoàn hảo, nửa đêm đọc đều thấy kích thích tới không ngờ. Quá trình diễn biến cũng cực kỳ gay cấn, thường thì trong một vụ án sẽ có ít nhất 2 3 người chết, nghĩa là ngay khi bạn đang đoán mò anh A là thủ phạm thì quay qua quay lại đã thấy anh A ‘lên đường’, lại chuyển sang hẳn lần này đích thị là anh B, sau đó cũng thấy anh B nối gót anh A. Chỉ có đáng tiếc một tẹo là quá trình thẩm vấn tội phạm sau khi đã bắt đúng hung thủ rồi hơi nhạt, không hoành tráng như mình trông mong lắm. Nhưng tổng thể các vụ án trong truyện đều khá logic, xứng đáng với tag “tham án” cực kỳ. Ngoài ra thì cũng phải nhắc tới tag “hiện thực hướng”, bộ này thật sự đã truyền tải đúng tinh thần của hiện thực. Tuy cực kỳ ủng hộ LGBT, nhưng đó giờ mình lại tương đối dị ứng những bộ xây dựng bối cảnh đồng tính trở nên cực kỳ bình thường, thậm chí là tự nhiên giữa xã hội này (trừ các thể loại đặc thù như ABO…), khiến cho tình cảm giữa hai người đàn ông trở nên dễ tụ dễ tán, hơn là những mối tình phải trải qua trăm ngàn đắng cay, từ sự đấu tranh với chính bản thân mình, cho tới vì nhau mà đối mặt với áp lực từ người nhà, bạn bè, người thân, hay cao hơn là dư luận… Mình thích nhìn thấy sự khó khăn trong việc nhận ra tình cảm của bản thân, cả sự khó khăn trong việc “quyết tâm mưu cầu hạnh phúc” của hai nhân vật chính khi xung quanh có quá nhiều trắc trở. Thật may mà Tôi Đến Từ Thế Giới Song Song ít nhiều đã làm được vấn đề này. Từ năm 17 tuổi đến năm 23 tuổi, hơn 5 năm, Cao Nhiên và Phong Bắc đã làm rất nhiều thứ, hy sinh cũng không ít để có thể quang minh chính đại thổ lộ tình cảm cùng nhau, cũng như thuyết phục được gia đình chấp nhận mối tình của họ. Ngoài ra, mình còn đặc biệt ấn tượng đối với câu chuyện về một đôi đồng tính trong tác phẩm này. Đây cũng là bước ngoặt lớn giúp Cao Nhiên nhận ra tình cảm với Phong Bắc. Vụ án ấy nói đơn giản chỉ có mấy chữ: tình yêu đồng tính, phá hủy cả 5 mạng người! Lý do mình ấn tượng ư? Ấy là vì Tây Tây Đặc đã làm rõ được cái hiện thực, đồng tính dẫu sao vẫn là một thứ tình yêu cấm kỵ. Nếu bạn không đủ dũng cảm, nếu bạn không đủ quyết tâm, và quan trọng nhất, nếu bạn không đủ tin tưởng vào tình cảm của người bạn đồng hành với mình. Thứ tình cảm ấy sẽ trở thành nỗi bi kịch. May mắn mà Cao Nhiên và Phong Bắc đã tận mắt chứng kiến nỗi bi kịch đó, nhưng lại có thể nắm tay nhau vượt qua được… ------ Anh cùng em trưởng thành để đợi em nhìn thấy anh, em lựa chọn không thấy, anh lùi vào trong góc làm lão già cô độc, em lại phi tới, nói với anh em đã lớn rồi, cũng đã biết thế nào là yêu, có thể theo anh cùng đi dưới bão táp mưa sa. Tất thảy đều thoát ly quỹ tích, hướng về một con đường chết, Phong Bắc ngỡ là Cao Nhiên sẽ không bao giờ có ngày nhận ra, nhưng cậu lại cố tình nhận ra được, hơn nữa còn không trốn tránh, mà dũng cảm đối mặt, kiên trì đi đến trước mắt mình. Năm năm rồi. Năm năm nay Cao Nhiên liều mạng phấn đấu, nhẫn tâm thiêu rụi mình, năm năm này Phong Bắc cũng chịu đựng nỗi đau đớn cắt thịt róc xương. Chung quy chỉ là yêu một người, muốn ở bên người nọ mà thôi, sao lại cứ khó khăn đến nhường này đây? --- Phong Bắc ôm người vào lòng ngực, ôm như ôm báu vật, “Phong Bắc yêu Cao Nhiên, sống bao lâu, yêu bấy lâu.” ---- Ngoài yếu tố hấp dẫn là phá án và hiện thực hướng đã nói tới trên, thì thứ ghi điểm tuyệt đối cho tác phẩm này chính là tình tiết “chuyển đổi linh hồn”. Thế nhưng đây lại là át chủ bài của Tây Tây Đặc, vì vậy mình mạn phép không review tới, chỉ sợ lỡ spoil mất đoạn nào sẽ làm mất đi cái hay của truyện. Chỉ muốn nói với các bạn điều này: Nếu 90 chương đầu, bạn chỉ thấy tiếc cho anh nam thứ Tào Thế Nguyên, vậy thì 10 chương cuối, có thể bạn sẽ dời hộ khẩu sang nhà anh ấy mất, hoặc là… rơi nước mắt vì anh chàng nam thứ quá đỗi đặc biệt này đó. Thật đấy, yếu tố “chuyển đổi linh hồn” trong tác phẩm này rất đặc biệt, thật mong rằng sẽ có hệ liệt hay một vài ngoại truyện nào đó dài hơn để nói về những nhân vật phụ mà mình rất yêu thích, chẳng hạn như Tống Mẫn, chẳng hạn như Tào Thế Nguyên. Điểm cộng cuối cùng khi nhắc về Tôi Đến Từ Thế Giới Song Song phải kể đến nhà edit, thật sự mượt và chỉn chu vô cùng. Mình cũng lười dò lại raw nên không rõ đây là văn phong của tác giả hay của bạn ấy, nhưng phải công nhận một điều là, chính bạn ấy đã khiến mình thêm yêu tác phẩm này rất nhiều. Mình từng biết tới nhà bản khi đọc bộ Hoại Đạo của Priest, và thật tuyệt là bạn ấy vẫn giữ phong độ như ngày nào, nếu không muốn nói là ngày một tiến bộ trong việc edit truyện. Thật mong chờ các tác phẩm sau của cả tác giả Tây Tây Đặc và nhà bạn í  #TN - fb/reviewdammyngontinh *** Cuối tháng 7, huyện Pha. Bờ sông không có một bóng người, ánh mặt trời chói chang xõa tung trên mặt nước, ánh sáng chiết xạ làm người ta lóa mắt Dưới gốc cây có một đôi dép lê cũ, một cái áo phông xanh in hoa văn đơn giản, cộng thêm một chiếc khăn mặt đỏ sẫm, trên đó thêu một đôi uyên ương. Tiếng nước ào ào vang lên, Cao Nhiên ló đầu khỏi mặt nước, ném hai cái bao tép sông lên trên bờ, lại lặn xuống nước. Cậu lặn xuống xong, thấy một con bọ đen chẳng biết tên đang trôi từ bên cạnh sang, đằng sau là một con rắn nước, xem chừng đang muốn xơi tý thịt cho đỡ thèm. Ngay khoảnh khắc Cao Nhiên đang chuẩn bị bơi đi, đầu bỗng bị cái gì đó đánh vào, hơi thở cậu hỗn loạn, sặc mấy ngụm nước. Cao Nhiên không hề hoảng hốt, cậu bình tĩnh điều chỉnh hô hấp, cố gắng nổi lên mặt nước nghỉ ngơi một chốc, ngờ đâu đầu càng lúc càng đau. Trước mắt cậu bỗng biến thành màu đen, tay chân nhũn ra, cảm giác không thể hô hấp đem đến sự thống khổ và sợ hãi bao trùm. Thân thể không ngừng chìm xuống. Con bọ đen không biết tên kia may mắn thoát được màn truy đuổi của rắn nước đang nằm nhoài ở một chỗ tắm nắng, nó đang hưởng thụ cảm giác sống sót qua tai nạn, cảm thán rằng còn sống thật là tốt, không biết rằng thiếu niên mình vừa gặp thoáng qua đang chìm trong nước. Cao Nhiên lẳng lặng nằm ở đáy nước nhìn lên trên, ánh sáng chiếu vào nước ngày càng yếu đi. Vào thời khắc tử vong, Cao Nhiên cảm thấy mình trở nên càng lúc càng nhẹ. Các cảm xúc tiếc nuối, không cam lòng, sợ hãi đều bị nước cuốn đi, không còn sót lại một chút gì hết. Không biết qua bao lâu sau, Cao Nhiên đột nhiên mở choàng mắt. Cậu làm động tác bản năng, hai chân đạp mạnh một cái, thân thể thuận lợi nổi lên mặt nước. Nằm trên bờ, Cao Nhiên thở gấp, lồng ngực nhỏ gầy nhô lên hạ xuống liên tục, cậu dùng đôi mắt đỏ ngầu nhìn trời xanh mây trắng, nhìn mặt trời rực rỡ. Không chết, ông đây không chết… May mà không chết… Cao Nhiên lau mặt, hất một tay đầy nước xuống đất, cậu hít sâu mấy lần mới bình tĩnh lại, tiếp tục nằm bất động ở chỗ cũ. Vừa nãy ở dưới nước bị sao vậy nhỉ? Đầu tự nhiên đau như búa bổ, giờ lại chẳng cảm thấy gì nữa. Nghĩ một lúc lâu cũng chẳng ra, Cao Nhiên bèn không nghĩ nữa. Cậu nhắm mắt lại, tràn đầy sợ hãi, kĩ năng bơi của mình từ trước đến nay đều rất tốt, chưa từng xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, lần này thật là kì quái. Cao Nhiên chống tay ngồi dậy, lười phủi đất cát trên người, vừa đi vừa nhỏ nước đến chỗ gốc cây, cậu ngồi xuống, với lấy khăn mặt lau trên mặt trên cổ, dựa lưng vào cây thở dốc, nghĩ tối nay nên đọc thêm một quyển truyện tranh để an ủi bản thân. Không đúng! Cao Nhiên ngồi thẳng dậy, như bị dội một thùng nước đá, tay chân lạnh ngắt. Cậu nhớ đối diện con sông chỉ có ba cái cây to, còn lại đều lại những mầm cây khẳng khiu không đủ dinh dưỡng. Nhưng bây giờ lại có đến bốn cây, sao lại nhiều hơn một cái? Ở đâu ra vậy? Con sông này ở đằng sau ngõ, Cao Nhiên thường xuyên lượn lờ quanh đây, không thể nhớ nhầm được, cậu dụi mắt, cái cây mới mọc ra vẫn ở đó, gió thổi qua, lá cây đung đưa, ba, năm chiếc lá rơi xuống đất, lại bị cuốn vào trong nước. Cao Nhiên không nghĩ nhiều, để chân trần chạy nhanh đến dưới cái cây kia, cậu vươn tay sờ cái cây to, cảm xúc thô ráp, thật sự tồn tại. Trong thời gian đi một vòng quỷ môn quan về, thế giới còn có thể lặng lẽ phát sinh thay đổi ư? Cao Nhiên vuốt ngược mái tóc về phía sau, cậu ngẩng đầu nhìn lại, bóng cây loang lổ, chiếu cậu lóa mắt, theo bản năng nheo mắt lại, lại ngước lên, bầu trời vẫn là bầu trời ấy. Mặt trời vẫn cứ soi sáng, bờ sông tĩnh mịch. Cao Nhiên tựa như một thằng ngốc hết lần này đến lần khác xác nhận xung quanh ngoại trừ mọc thêm một cái cây, cũng không có gì khác nữa, cậu thất thần cầm lại áo và khăn, tha đôi dép lê về, rẽ ngang rẽ dọc vào lại ngõ hẻm nhà mình. Sau khi thấy cái gì đó, Cao Nhiên khựng lại, đồng tử co rụt, vẻ như gặp phải quỷ, “Bà nội?” Bà Cao còng lưng đứng ở cửa, cái miệng khô khốc đang lẩm bẩm gì đó. Hai mắt Cao Nhiên trợn to, sợ đến không thốt ra lời. Mời các bạn đón đọc Tôi Đến Từ Thế Giới Song Song của tác giả Tây Tây Đặc.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Thiên Trương Nhục Cốt Đầu - Mặc Ngân
Ngôn Mạch đang trong thời gian nghỉ ngơi, anh được trải nghiệm những cảm xúc của tình yêu, anh không hiểu sao tình yêu lại có thể khiến người ta thấy ngứa ngáy khó chịu trong lòng cứ như có hàng ngàn mũi kim chích vào tim mà vẫn không suy tính thiệt hơn, mặt khác lại giống mật ngọt chao trong chảo ngon lành thơm phức khiến người ta không chịu được chỉ muốn thử một miếng, anh nằm dài trên giường thất vọng thở dài một tiếng, anh yêu cô ấy thật rồi. Anh nằm quay qua quay lại một lúc lâu trên giường, trong đầu ngập đầy hình ảnh của Thiên Trương mặc áo blouse trắng nhảy múa nghiêm túc khám bệnh cho anh, cuối cùng anh không thể chịu được nữa bèn gọi điện cho cô, thế mà lại bị gầm thanh gầm rú của sư tử Hà Đông hét thẳng vào tai trong điện thoại. Nhưng rất nhanh anh bĩnh tĩnh trở lại, tự giới thiệu mình với cô. Sau đó đột nhiên chỉ nghe thấy những tiếng thở ngắn của cô, anh vẫn muốn nói thêm vài điều nhưng đầu dây bên kia chỉ còn lại là những âm thanh tút tút báo hiệu máy bận. Một câu chuyện võng du nhẹ nhàng và ngọt ngào nhưng cũng không kém phần thú vị của một cô nàng sinh viên Y Khoa mê game và một anh chàng giám đốc nghệ thuật của một tập đoàn lớn, nếu như bạn hy vọng tìm thấy một tình yêu tình cờ đến bất ngờ thì bạn nên đọc cuốn truyện này. *** Mấy người nhà họ Bạch ăn xong bữa cơm tất niên, tất cả cùng ngồi quanh ti vi xem chương trình cuối năm. Thư Nhất Nhuận vừa cắn hạt dưa tanh tách, vừa chỉ trỏ sôi nổi: “Mẹ ơi, tên Phùng Củng kia sao ăn mặc giống quả ớt vậy, buồn cười quá.” “Ha ha, Bạch Thiên Trương, nhìn thấy mức độ ăn ý của Thái Minh và Quách Đạt chưa, thật sự giống chị với Ngôn Mạch nha!” Bạch Thiên Trương tung qua một chưởng, Thư Nhất Nhuận giác ngộ: “Em sai rồi, Quách Đạt sao có thể so sánh với Ngôn Mạch.” Mẹ Bạch hai mắt phát sáng: “Ngôn Mạch là ai?” Thư Nhất Nhuận thuận miệng nói tuột ra: “Đàn ông của chị Thiên Trương.” Lời này vừa nói ra, nụ cười kinh hãi của bà có thể so sánh với Phù Dung tỷ tỷ, ba Bạch đang cúi đầu cắn dưa hấu, nghe thấy câu này răng cũng rắc một tiếng… Khẽ dùng lực, vỏ dưa hấu bay thẳng tới mặt mẹ Bạch, dán sát vào. Vẻ mặt mẹ Bạch dữ tợn, trông giống như oan hồn nhập vào, âm trầm nhìn xoáy vào Bạch Thiên Trương: “Rốt cuộc chuyện là thế nào?” Bạch Thiên Trương căm hận liếc nhìn Thư Nhất Nhuận, một khoảng im lặng. Giữa khoảng lặng im đó, tiếng chuông điện thoại của Bạch Thiên Trương vang lên. Cô nước mắt lưng tròng, thần linh vẫn còn quan tâm đến cô, vị thiên sứ này làm việc thật tốt! Cô bắt lấy điện thoại như vớ được ân nhân cứu mạng, chân chó cười cười nịnh nọt, nói với mẹ Bạch: “Mẹ, con ra ngoài nghe điện thoại.” Sau đó cô cúi đầu nhìn, lòng chợt lạnh lẽo. Thần linh đúng là quan tâm tới cô thật, có điều không phải thiên sứ, mà là sứ giả gây chuyện Ngôn Mạch. Bạch Thiên Trương run rẩy nhận điện thoại: “Ngôn Mạch…” “Thiên Trương, anh đang ở dưới lầu nhà em.” ... Mời các bạn đón đọc Thiên Trương Nhục Cốt Đầu của tác giả Mặc Ngân.
Thế Giới Của Hắn Là Một Màu Hồng - Qifu A
Lưu Minh Dư ngẩng đầu nhìn mặt đối phương, rồi nhìn thử thân hình của người ấy, cuối cùng quan sát đến quần áo của hắn, lòng chợt phát hiện ra một điều. Lâm Kiều nói không sai, những người có thể át đi màu hồng như thế này thật là hiếm thấy...  Những bất ngờ khi quen cậu trai thích mặc đồ màu hồng Vương Vĩnh Chí khiến cuộc sống tình cảm của Lưu Minh Dư rẽ ngoặt sang một hướng khác, dần dần tự chấp nhận giới tính thật của chính mình.  15 truyện ngắn tình cảm trong tập truyện ngắn của Qifu A khiến cuộc sống trong khuôn viên đại học trở nên sôi động và đa sắc tới bất ngờ.  *** Anh nghĩ với tính tình của Triệu Tử Uất thì thế nào cũng sẽ từ chối vài câu, trong bụng đã chuẩn bị một loạt câu động viên khuyên nhủ. Nhưng chưa kịp nói gì, Triệu Tử Uất đã mừng rỡ và giằng lấy “điện thoại cũ” trong tay anh. “Anh Vương, anh thật tốt, anh trai em cũng có một cái điện thoại Iphone, rất tiện dụng. Nhưng bây giờ điện thoại của em vẫn chưa đến nỗi không sử dụng được, nên cứ nghĩ mãi chưa biết có nên mua hay không.” Cậu ta nhảy cẫng lên giống như một đứa trẻ, cậu ôm lấy Vương Liên Vũ: “Anh còn tốt hơn cả anh trai em nữa!” Vương Liên Vũ lòng rộn ràng. Hey, đây là lần đầu tiên họ thân mật như vậy, tặng điện thoại lại được một cái ôm, ai bảo là không xứng đáng? Anh còn sợ Triệu Tử Uất không thèm để ý quà anh tặng, bây giờ lại vui thế này thì tốt quá. Vương Liên Vũ không có gì ngoài tiền bạc. Lần sau, anh sẽ tặng tiểu thiên sứ của mình một máy tính xách tay, không biết là có thể đổi được một chiếc hôn không nhỉ? “Nếu anh tốt hơn cả anh trai em thì đừng gọi anh là anh Vương, gọi Liên Vũ nhé!” Triệu Tử Uất được dỗ dành, lòng vui sướng nên cũng không suy nghĩ nhiều, rất nhanh đã đổi giọng, gọi một tiếng “Liên Vũ”, làm tim anh đập thình thịch, lý trí bỗng hóa cánh chim bay đi thật xa. Nhưng không vui được bao lâu, một câu hỏi của Triệu Tử Uất vang lên. “Liên Vũ, Iphone của anh sao không có pin dự trữ?” “Hả……?” ... Mời các bạn đón đọc Thế Giới Của Hắn Là Một Màu Hồng của tác giả Qifu A.
Tiểu hồ ly PK Đại ca Sói Xám - Lam Yên Hiểu Nguyệt
Lần đầu tiên họ gặp nhau khi cô đã là tiểu tiên oai phong lẫm liệt trong khi anh chỉ mới là một tân thủ chân ướt chân ráo bắt đầu vào sự nghiệp chơi game. Nhưng chỉ một câu nói mang tính bùng nổ "lần sau muốn chết cứ gặp ta" của anh khiến mối nghiệt duyên của hai người cả ở trong game lẫn đời thực hoan hỉ bắt đầu! Câu nói của chàng tân thủ Phong Diệp Vô Nhai ấy khiến Kỷ Hiểu Nguyệt đang bất lực trơ mắt đứng nhìn nhân vật Tế Nguyệt Thanh Thanh của mình bỏ mình vong mạng quyết tâm mạnh mẽ tiến hành cuộc báo thù người không biết, quỷ không hay. Kết quả của cuộc báo thù ấy khiến anh trong game rơi vào con đường ma đạo; anh ngoài đời lần đầu tiên nếm trải cảm giác "bị người khác đá" ngay trước mặt bàn dân thiên hạ. Nhưng cùng lúc đó lại mở sang một trang kế hoạch báo thù hoành tráng khác. Mục đích ban đầu là rửa hận cho lòng tự tôn bị chà đạp, rồi dần biến thành cuộc báo thù lấy vui. Bởi có ai đó rất thích nhìn vẻ mặt tức giận trước màn hình của cô hồ ly nhỏ. Cuối cùng kế hoạch báo thù mang mục đích lớn nhất ấy là biến cô tiểu tiên tinh nghịch trở thành người mãi mãi ở bên mình, đời game hợp nhất. Cuộc gặp gỡ trong game để lại ấn tượng không mấy tốt đẹp, cuộc gặp gỡ ngoài đời lại chẳng sáng sủa gì hơn khi mà Tề Hạo hội đủ những điều kiện mà Hiểu Nguyệt căm ghét và đã thẳng thắn đặt ra khi tìm hiểu một chàng trai nào đó: Ấy là không thích người lăng nhăng, có quyền, lại có tiền. Sau những cuộc chạm trán nảy lửa giữa đời và game ấy liệu cô hồ ly nhỏ Kỷ Hiểu Nguyệt khoác lên mình tấm áo cừu non có thắng nổi đại ca sói xám Tề Hạo vào phút chót khi địch ở trong tối ta ở ngoài sáng? *** Rất nhiều năm sau, Kỷ Hiểu Nguyệt vẫn canh cánh trong lòng chuyện Tề Hạo cầu hôn mình trong trạng thái gần như khỏa thân Tề Hạo nói: “Vậy càng có thể chứng minh tấm chân tình của anh với em!” Kỷ Hiểu Nguyệt giận dữ nói: “Sau này không cho phép anh được bơi trước mặt người khác!” Tề Hạo nhanh chóng hiểu ý của bà xã, anh gật đầu nói: “Cơ thể của anh vĩnh viễn chỉ thuộc về một mình em”. Kỷ Hiểu Nguyệt: “!@#$#!” Người vô liêm sỉ vĩnh viễn vô liêm sỉ! *** Về việc gặp gỡ cha mẹ hai bên. Mẹ Kỷ Hiểu Nguyệt thấy con gái được cầu hôn trên TV, sung sướng đến rơi nước mắt. Hôm đó, bà định kết thúc chuyến du lịch vòng quanh thế giới với bố Kỷ để về nhà xem cậu con rể, nhưng bố Kỷ phân tích rất hợp lý rằng: Dù họ có quay về cũng không gặp được cô con gái và cậu con rể còn đang du lịch kia, có vậy mẹ Kỷ mới chịu từ bỏ ý định. Kỷ Hiểu Nguyệt và Tề Hạo trở về cũng gây nên xôn xao trong dư luận. Tổng giám đốc Tề và Tề phu nhân trong lời đồn đại cùng nhau quay về, đó đương nhiên là một tin tức lớn, sân bay tràn ngập phóng viên. Còn việc vì sao lại là sân bay mà không phải là bến tàu, vấn đề này nên để Tề Hạo trả lời. Tề Hạo thoải mái nói: “Tối hôm đó, Hiểu Nguyệt mệt quá nên tôi không đành lòng đánh thức cô ấy”. Vì lỡ giờ thuyền chạy, Tề Hạo đã rất “nhân đức” gọi điện thoại hủy phòng của anh và Kỷ Hiểu Nguyệt trên thuyền, sau đó bắt đầu một tuần trăng mật ý nghĩa, thế nên mới quay về muộn như vậy. ... Mời các bạn đón đọc Tiểu hồ ly PK Đại ca Sói Xám của tác giả Lam Yên Hiểu Nguyệt.
Nhà Bên Có Sói - Gia Diệp Mạn
Tần Tiểu Mạn, hai tư tuổi bị mẹ "cuốn gói" ra khỏi nhà, gửi gắm cô đến công ty của "trúc mã" Cố Lãng - hàng xóm thân hữu của nhà cô. Cố Lãng - hắn là ai? Hắn là thiên tài trong số bao nhiêu thiên tài hay là soái ca trong số bao nhiêu soái ca. Tần Tiểu Mạn và Cố Lãng, họ đích thực là đôi thanh mai trúc mã. Hai người chênh nhau năm tuổi, từ nhỏ, lẽo đẽo theo sau Cố Lãng ưu tú xuất sắc là Tần Tiểu Mạn chậm chạp lề mề. Cô vốn nhan sắc tầm thường, cho dù có thể nào, hắn với cô vốn cũng chỉ là anh hàng xóm với em gái nhà bên. Nhưng chẳng hiểu sao hắn nhất quyết giữ cô bên cạnh... Kết cục, không biết với Tần Tiểu Mạn là cô đang gặp phúc hay gặp họa đây? Tình cảm của cô có còn được trọn vẹn khi cô phát hiện ra "trúc mã" của lòng cô còn đội lốt một con "quỷ sa tăng"? *** Cháo gà —— Hai năm sau, việc giành nhau đặt tên cho hai đứa nhóc nhà họ Cố cũng kết thúc. Cố Lãng nhìn hai cái tên trong sổ hộ khẩu “Cố Hiểu Manh, Hiểu Nhiễm” , lại nhìn cô vợ ngồi bên cạnh rất vui vẻ, đành phải ngoan ngoãn chấp nhận, vô cùng đồng cảm với thằng con trai yêu quý, con à, cha không phải cố ý đặt tên này cho con đâu T___T… . “A, cháo trứng tốt lắm đấy!” Tần Tiểu Mạn chạy vào nhà bếp, mang cái bao tay dày vào, làm bữa tối cho cục cưng. Hai cái bát nhỏ, mỗi bát đập một quả trứng gà, bỏ vào nồi háp cách thủy, trứng gà liền đông lại thành một khối mềm mềm, thêm chút dầu vừng, dùng cái muỗng khuấy đều sẽ giống như cháo, vàng ruộm, ừm, Thơm thật là thơm! Trong phòng khách, hai đứa nhóc đang lăn lộn trên sàn nhà, vui đùa ầm ĩ…Cố Lãng trái lại tha thiết mong chờ đi vào bếp, “Vợ ơi, anh đói. Có của anh không?” Tần Tiểu Mạn thật thà: “Không có.” Mắt thấy vẻ mặt Cố Lãng đìu hiu, cô vội dỗ dành, “Anh muốn ăn em… làm nữa cho anh là được mà.” Ném cho cô ánh mắt u oán, Cố Lãng xoa xoa cái dạ dày lép kẹp của mình, đi ra phòng khách gọi cục cưng ăn cơm. ... Mời các bạn đón đọc Nhà Bên Có Sói của tác giả Gia Diệp Mạn.