Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Kiếm Vương Triều (Vô Tội)

Kể từ khi liên tiếp diệt ba vương triều lớn Hàn, Triệu, Ngụy, Vương Triều Đại Tần đã đón nhận một lượng tu hành giả lớn chưa từng có từ trước tới giờ. Mỗi người trong tầng tầng, lớp lớp người tu hành đều lấy danh phận người Tần mà hãnh diện.

Đinh Ninh, một thiếu niên xuất thân Tần Quốc không thể nghi ngờ, sống tại thành Trường Lăng lại mỗi ngày suy tính làm sao phá tan Vương Triều Đại Tần, giết chết Tần Hoàng Đế đã tu hành đến Đệ Bát Cảnh, cảnh giới xưa nay chưa từng có người luyện thành.***

Mùa thu năm Nguyên Vũ thứ mười một, một cơn mưa to hiếm thấy đổ xuống toàn bộ vùng Trường Lăng. Mây đen nặng như chì kèm theo sấm sét khủng khiếp làm cho cả vùng đô thành Vương triều Đại Tần như là ma giới.

Tại bến cảng Vị Hà bên ngoài thành, vô số quan viên mặc quan phục màu đen và binh sĩ đứng thẳng như tượng, mặc cho gió quật mưa vùi. Tất cả đều như cây đinh sắt đóng xuống đất, không nhúc nhích chút nào.

Trong cảnh sóng cao ngang trời, một chiếc thuyền lớn bọc sắt đột nhiên xuất hiện! Tìm mua: Kiếm Vương Triều TiKi Lazada Shopee

Lúc này, một tia chớp rạch ngang trời bổ xuống, ánh sáng chói lòa chiếu sáng chiếc thuyền lớn bọc sắt nặng nề.

Toàn bộ đám quan viên và quân sĩ đang đứng nghiêm đều biến sắc hoảng sợ.

Phía đầu chiếc thuyền lớn bọc sắt là đầu một con rồng!

Đầu rồng này lớn hơn chiếc xe ngựa, tựa như bị người ta cắt phăng. Hai đồng tử màu đỏ thẫm bốc lên sát ý điên cuồng, uy thế ngập trời còn hơn cả sóng to gió lớn nhường kia.

Không chờ thuyền lớn cập bờ, ba vị quan viên phi thân vượt qua hơn mấy chục thước mặt sông, như ba cái búa tạ hạ xuống boong thuyền.

Ba vị quan viên này càng thêm kinh hãi trong lòng bởi vì khắp nơi trên thuyền lớn lỗ chỗ những lỗ hổng và những đồ vật bị vỡ, nhìn là biết chiếc thuyền đã trải qua không biết bao nhiêu trận chiến thảm liệt. Ba người nhìn quanh thì chỉ thấy một người quần áo tơi tả. Đó là một lão nhân có bộ dạng như lão bộc đang tựa vào mạn thuyền như một xác chết, nhìn không giống chút nào cái người mà bọn họ đang đau khổ chờ đợi.

“Hàn đại nhân, Dạ Ty Thủ đâu rồi?”

Ba vị quan viên thi lễ, cố nén sự kinh hãi bèn hỏi.

“Không cần đa lễ, Dạ Ty Thủ đã đi tìm kiếm nơi ẩn nấp dư nghiệt Kiếm Lô rồi.” Lão nhân có bộ dạng già nua khẽ khom lại đáp lễ. Đương lúc mưa như trút nên dù họ nói chuyện với nhau nhưng không rõ khuôn mặt lão nhân, chỉ thấy ánh mắt đó lãnh khốc, thâm trầm tản mát ra bá khí chấn nhiếp nhân tâm.

“Dạ Ty Thủ đã đi?” Ba vị quan viên đồng thời chấn động, không nhịn được bèn quay đầu nhìn về phía thành đô.

Trường Lăng đã vào buổi hoàng hôn, hư ảnh từng tòa vọng lâu cao vút như ẩn như hiện dưới cơn mưa bao phủ.

Cùng lúc đó, trên mặt sông phía Nam thành Trường Lăng đột nhiên xuất hiện một chiếc ô màu đen che mưa.

Người cầm chiếc ô đi trên sóng to gió cả như đi trên đất bằng, người này đi tới đầu một ngõ nhỏ ven bờ sông.

Có sáu người cao thấp khác nhau cũng cầm chiếc ô đen. Sáu quan viên mặc hắc y bị cái ô che lấp nên không lộ ra khuôn mặt, họ lẳng lặng đứng ở bờ sông chờ người nọ.

Khi người nọ lên bờ, sáu quan viên kia không có hành động gì lạ, không nói câu nào mà chỉ lẳng lặng đi ở sau lưng.

Trong ngõ ngõ, có một trang viện bình thường, từ trung tâm chiếc ô đen che mưa dần dần tỏa ra sát khí.

Tiếng mưa tí tách lẫn với tiếng nhai đồ ăn.

Một người đàn ông trung niên mặc hắc y bằng vải thô kéo ống tay áo ở trong nội viện, dưới mái hiên đang ăn tối.

Người đàn ông này mặc hắc y cũ nát, đầu tóc rối bời được buộc lại bằng một cọng cỏ khô, đi một đôi giày vải với cái đế đã mòn vẹt, đôi bàn tay với những chiếc móng tay bẩn thỉu, khuôn mặt không có gì nổi bật nhìn chẳng khác gì phu khuân vác tầm thường.

Bữa tối của người này cũng hết sức bình thường, giản đơn, chỉ có một bát cơm bằng gạo thô, một đĩa rau, một đĩa đậu rang. Thế mà người đàn ông này ăn trông rất ngon lành, mỗi một miếng đều nhai từ tốn mấy chục lần mới nuốt vào bụng.

Khi và miếng cơm cuối cùng, người đàn ông thò tay lấy chiếc gáo gỗ treo dưới mái hiên rồi đi tới chỗ chum nước múc một gáo nước trong. Người nọ uống một hơi cạn sạch rồi ợ một hơi thật thoải mái.

Tiếng ợ vang lên thì đồng thời với lúc chiếc ô đen che mưa dừng lại ở cánh cổng tiểu viện.

Trên chiếc giày quan là chân váy tuyết trắng, từng lọn tóc bay múa, nét môi mỏng manh, cặp lông mi nhàn nhạt như núi mờ xa trong màn mưa.

Những bước chân tản bộ trên mặt sông trong cảnh sóng to gió lớn hóa ra là của một cô gái xinh đẹp rất có phong thái với vòng eo động lòng người.

Hạ chiếc ô đen xuống, mặc cho mưa thu xối lên mái tóc đen tuyền, cô gái nhẹ chân bước vào trang viên có người đàn ông trung niên. Nàng nhẹ nhàng thi lễ rồi dịu dàng thốt lên: ”Dạ Sách Lãnh ra mắt Triệu Thất tiên sinh.”

Người đàn ông trung niên hơi nhíu mày, chỉ với cái nhíu mày này mà bộ mặt góc cạnh của người nọ dường như trở nên sinh động hơn, một loại mị lực khó tả cũng bắt đầu tản mát ra.

“Ta ở Trường Lăng ba năm mà mới lần đầu tiên gặp được Dạ Ty Thủ.”

Người nọ không hoàn lễ mà chỉ nhếch mép lên cười, ánh mắt lướt qua khuôn mặt cô gái nhìn về phía đường phố đan xen xa xa dưới màn mưa thu.

“Nhìn mãi Trường Lăng thật sự không thú vị, cũng giống như kiếm hay tính cách người Tần vậy, bụng dạ thẳng thắn, ngang ra ngang dọc ra dọc, bốn bề yên tĩnh, đến cả mặt đường mặt tường không phải màu xám cũng là màu đen, chẳng chút mỹ cảm. Bây giờ thấy phong độ và tư thái của Dạ Ty Thủ làm hai mắt ta sáng lên, dường như rất không hợp với Trường Lăng này.”

"To gan! Dư nghiệt Kiếm Lô Triệu Trảm! Dạ Ty Thủ đích thân tới, ngươi còn không thúc thủ chịu trói mà vẫn còn dám đưa đẩy những lời lấy lòng!”

Một tiếng quát chói tai lạnh như băng từ dưới một chiếc ô đen ở xa xa đột nhiên vọng tới.

Người này cố ý muốn để người đàn ông trung niên và cô gái mặc váy trắng nhìn thấy khuôn mặt nên khi lên tiếng cũng nâng cái ô lên. Đó là một chàng trai trẻ tuổi có khuôn mặt tuấn mỹ, da dẻ như ngọc, ánh mắt lập lòe như điện.

“Hả?”

Một tiếng hô kinh ngạc vang lên.

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Kiếm Vương Triều PDF của tác giả Vô Tội nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Nguyên Huyết Thần Tọa
Một lần trong lúc vô tình tao ngộ, làm cho Tô Trầm hai mắt mù. Như thế mà cho dù tao ngộ nhân gian bi thảm nhất tình hình, Tô Trầm cũng không muốn buông tha cho phấn đấu. Hắn muốn dùng cố gắng của mình, vì chính mình, cũng là nhân tộc khai sáng một cái hoàn toàn mới tương lai. Các cấp hé lộ là : Đoán thể cảnh, Dẫn khí cảnh, Phí Huyết cảnh, Khai Dương cảnh, Diêu Quang cảnh... mỗi cảnh cửu trọng thiên *** Đôi lời về tác giả: Duyên Phận - Chắc mọi người đã biết qua tác phẩm Tiên Lộ Tranh Phong và Vô Tận Võ Trang. Với lối hành văn đầy logic , đấu trí đấu pháp rất hay và hấp dẫn đã tạo nên thương hiệu của tác giả , tác phẩm mới này cũng kế thừa những cái tinh túy đó, mời các bạn cùng đón xem bộ truyện mới của Duyên Phận ,Nguyên Huyết Thần Tọa *** Mọi người tốt, sách mới tại trải qua nhiều ngày như vậy chuẩn bị về sau, rốt cục mở ra. Nguyên Huyết Thần Tọa là một cái ta cấu tư hơn một năm cố sự, cũng là cá nhân ta viết đến bây giờ, tự mình cảm giác xuất sắc nhất một cái cố sự. Ta bản thân đối với nó kỳ vọng rất lớn, hi vọng nó có thể lại sáng tạo một cái mới sự kiện quan trọng, siêu việt ta dĩ vãng thành tích. Sáng tác Tiên Lộ thời điểm, từng có qua rất nhiều tiếc nuối, rất nhiều không đủ. Nhưng những này tiếc nuối, những này không đủ, hiện tại là ta lúc sáng tác kinh nghiệm quý báu. Nó nhắc nhở ta như thế nào mới có thể không tái diễn đi qua sai lầm, như thế nào mới có thể để cho mình càng tốt hơn. Ta đem để cho mình làm được tốt hơn kỳ vọng đặt ở trong sách mới, ta hi vọng, ta tin tưởng, ta có thể mang cho mọi người một cái càng thêm xuất sắc hảo cố sự. Để cho chúng ta làm được càng tốt hơn! Đây là ta vĩnh hằng truy cầu. Trịnh trọng dùng cái này, cảm tạ mỗi một vị ủng hộ ta độc giả, bằng hữu, đồng bạn. Ta sẽ hoàn toàn như trước đây chăm chú cố gắng sáng tác, không cô phụ mọi người kỳ vọng. ... Mời các bạn đón đọc Nguyên Huyết Thần Tọa của tác giả Duyên Phận.
Ma Thần Thiên Quân - Đế Thanh
Hắn.... sinh ra trong gia tộc nắm giữ một tinh cầu trong tinh không vô tận. Hắn.... sinh ra trong một thế giới võ giả vi tôn, bách tộc tranh bá. Một ngày kia hắn muốn xưng bá tinh không. Câu chuyện bắt đầu khi hắn thức tỉnh thông thiên nhãn, gia tộc bị hủy...hắn hóa thân ma tộc.... Cùng theo dõi xem hắn làm sao báo thù cho gia tộc, làm sao xưng bá vũ trụ thành tựu Thiên Quân vô địch, hồng nhan bên người, chu du hồng trần.... Cảnh giới phân chia: Khai Mạch, Tụ Nguyên, Nhân Đan, Địa Đan, Thiên Đan, Thông Thần, Thần Cấp....... *** Thanh Vân Tinh, Liệt Thần tinh vực Đây là tinh cầu tiếng tăm lừng lẫy trong Liệt Thần tinh vực, đơn giản vì nó là tổ địa của một trong bát đại gia tộc chia cắt toàn bộ Liệt Thần tinh vực, Vũ gia. Tương truyền bát đại gia tốc đều có Thần cấp cường giả tọa trấn mà cũng không phải chỉ một vị. Bát đại gia tộc quan hệ cũng không phải rất hòa thuận, thế giới này địa vị và lợi ích vẫn là hàng đâu, dẫn đến các gia tộc xảy ra xung đột rất nhiều. Một ngày này, trên Thanh Vân tinh, Vũ gia tổ địa, Ma Thần sơn, không khí trầm lắng, bầu trời lăn lộn, tia chớp đan xen lộ ra vô cùng áp bách. Đây là lôi kiếp, là bước khảm mà thiên đạo đưa ra để thử thách các tu giả, bước qua thì đó là thiên đường, một bước lên trời, còn độ không qua nhẹ thì đạo cơ suy giảm, tu vi lui bước, nặng thì thân tử đạo tiêu, nếu may mắn có Thần cảnh đại năng ra tay giúp đỡ đạo cơ có cơ may giữ lại một lần trùng tu. Trên bầu trời hắc lôi xuyên thấu, thình lình là Hắc lôi kiếp chỉ xảy ra khi có cường giả đột phá đến Thần cấp. Loại này lôi kiếp gặp được tu giả gần như không có cơ hội vượt qua, chân chính thập tử vô sinh, nhưng ở trong lúc này kẻ độ kiếp dường như không cảm giác được điều này. Hắn đứng chắp tay sau lưng, ngửa mặt nhìn trời cười lớn: -Ha ha, đến đây, thiên đạo lão nhi! Lão tử sớm muộn cũng trả lại những gì ngươi tặng cho ta bao lâu nay. Dường như hiểu lời hắn, kiếp lôi càng thêm cuồng bạo, bầu trời như hình thành vòng xoáy khổng lồ.... Oành...Oàng... Oàng. Đệ nhất đạo lôi kiếp buông xuống.... -Ha ha, tới đây, đợi ngươi hơn một tháng, nhi tử ta cũng mau chào đời.... ... Mời các bạn đón đọc ​Ma Thần Thiên Quân của tác giả Đế Thanh.
Trọng Sinh Tiêu Dao Đạo - Hắc Huyền
Thiên Ảnh - Tiêu Đỉnh
Truyện mới của lão Tiêu, mời độc giả đón xem, văn phong vẫn như cũ nhưng cốt truyện có vẻ mới.  *** Lời Tác Giả: Man Hoang Hành đã kết thúc, Tru Tiên cũng đã hết từ mười năm trước. Những câu chuyện ấy có thể còn, có thể không, ai mà biết được? Ngay cả tôi cũng không biết. Viết một quyển sách mới, tên là Thiên Ảnh. Đăng ở Khởi Điểm để mọi người xem thử. Biên tập viên có bảo tôi viết cảm nghĩ về sách mới. Lúc bắt đầu vốn định viết chút gì đó đầy kích động nhưng cuối cùng lại nhận ra mình hoàn toàn bình tĩnh. Viết sách nhiều năm như vậy tôi thấy rất vui vẻ. Có thể làm chuyện mình thích suốt bấy nhiêu năm, dù cho là làm tốt hay không tốt thì cũng đều là chuyện đáng để hạnh phúc. Sách mới viết rất chuyên tâm nên có lẽ cũng khá, bằng hữu thích xem cố sự và sách của tôi bao năm nay hoàn toàn có thể xem thử.. Tôi cũng không nhiều lời nữa nên cứ vậy đi. Nghe nói các loại phiếu ở Khởi Điểm rất quan trọng, còn tôi cũng coi như là một người mới. Vậy nên cầu phiếu cho người mới! *** Trích đối đáp giữa các fan "kỳ cựu" lão Tiêu của Bạch Ngọc Sách: quantl: - Bộ Thiên Ảnh của lão Tiêu viết theo phong cách Cổ Long à, đọc thấy rất giống, cũng bình thường rồi bí ẩn, rồi bắt đầu kéo các nhân vật kì lạ vào, đẩy các nhân vật cũ lên tầm cao nhân. ==' Joker.: - Bộ nào hả ca? Có hay không ca? Nói thật giờ nói đến lão Tiêu đệ thấy quan ngại vãi chưởng.... tiểu toán bàn: - Viết theo kiểu cổ long đúng là khó thật, thấy lão nào viết theo lối này cũng viết cực chậm, Vô Tội (Kiếm Vương Triều), Miêu Nị (Trạch Thiên Ký ), Hắn Từng Là Thiếu Niên (Thư Kiếm Trường An), tên nào cũng rặn cả. quantl: - Không phải ta muốn nói lão Tiêu đang học Cổ Long cách viết không phải văn phong, lão ấy học cách xây dựng bí mật, xây dựng nhân vật, xây dựng bối cảnh, chứ phong cách vẫn vậy. Ví dụ: lão nhân câu cá nơi đầm không cá, lão Mã bán mì, Hắc Lang và Lục Trần, Đinh Đang phong tình mà tàn nhẫn, cách đối đáp của Lục Trần và Lão Mã. Văn phong là của Tiêu Đỉnh, cách tả cách diễn giải của Tiêu Đỉnh nhưng rõ ràng là Thiên Ảnh chịu ảnh hưởng của Cổ Long. Còn mấy tác giả kia nói thật với lão, ngoại trừ văn phong học theo Cổ Long không có một chút gì đáng gọi là hồn của Cổ Long cả, nếu mà ta nhận định thì họ giống Ôn Thụy An hơn là Cổ Long (Ôn Thuỵ An cũng chịu ảnh hưởng nhiều từ Cổ lão đầu). Mời các bạn đón đọc Thiên Ảnh của tác giả Tiêu Đỉnh.