Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Gả Cho Viên Lãng

Chẳng phải một cặp đôi yêu nhau lâu năm, tới thời khắc tình yêu chín muồi thì làm đám cưới. Cũng không phải "bác sĩ bảo cưới", cô dâu mau chóng mặc áo cưới trước khi lộ bụng. Đơn giản là hai người xa lạ gặp nhau trong một bữa tiệc, cô uống chín ly rượu rồi cầu hôn anh. Anh nhìn cô một hồi rồi đồng ý. Chỉ như thế, Dư Bội liền gả cho Viên Lãng. … Từ lúc Dư Bội nhìn thấy Viên Lãng, làm quen và cầu hôn anh, chỉ vẻn vẹn có tám tiếng đồng hồ, thậm chí chưa đến nửa ngày trời. Chẳng vì lí do gì đặc biệt, chỉ bằng vài chữ “tôi coi trọng anh”, Dư Bội dùng miệng lưỡi linh hoạt thuyết phục Viên Lãng nhận lời mình. Đến người bạn thân nhất của cô còn không thể hiểu nổi sự xúc động của Dư Bội, nhưng logic của cô lại không phức tạp đến thế, vừa ý anh, thì đánh nhanh thắng nhanh, muốn được gả cho anh mà thôi.   Tại sao trong tôi lại coi Dư Bội là nữ cường, có lẽ là vì cô là một người phụ nữ vừa tự lực phấn đấu, vừa vô cùng thực tế, ra được phòng khách, vào được phòng bếp. Trong công việc thẳng thắn dứt khoát, phương diện tình cảm thì khỏi phải nói, từ cầu hôn cho tới chọc ghẹo Viên Lãng, Dư Bội đều là phái chủ động, dẫu về sau có bị chiếm thế thượng phong, cô vẫn vui vẻ mà đón nhận. Khó có thể tin, nhưng trong quá khứ, Viên Lãng suýt nữa vì người đồng chí tốt của mình mà thành “cong”. Không phải là do khuynh hướng tình dục, chỉ là trong quân doanh rất lâu không được tiếp xúc cùng giống cái, ngẫu nhiên có chút tình cảm vượt quá tình anh em với người bạn chí cốt mà thôi. Những đồng chí trong quân doanh là người gần gũi với Viên Lãng hàng ngày, nhưng chẳng ai phát hiện ra sự khác biệt. Duy chỉ có Dư Bội, ngay từ lần đầu gặp anh, cô đã biết. Ánh mắt anh nhìn về phía chú rể có chút tang thương, có chút phức tạp, nhưng cũng chính lúc ấy, Dư Bội bỗng nhiên muốn được ở gần anh hơn. Viên Lãng, Viên Lãng, cô muốn làm anh cười, nở những nụ cười chân thực nhất từ tận đáy lòng. … Đối với Viên Lãng, anh cảm thấy cô gái Dư Bội này rất kỳ lạ, trong khi anh thậm chí còn gọi sai tên cô, mà chỉ trong thời gian ngắn, cô đã tìm hiểu kỹ càng mọi chuyện về anh. Dư Bội biết anh là bộ đội đặc chủng nhưng vẫn không ngần ngại muốn kết tóc se tơ cùng anh. Trước giờ Viên Lãng chỉ có một thân một mình, sau này, có một người phụ nữ, người phụ nữ của anh, ở trong nhà anh, thắp đèn nấu những món ăn đậm hương vị gia đình chờ anh về, lòng Viên Lãng có chút rung động. Dư Bội rất hiểu chuyện, chẳng bao giờ đòi hỏi gì từ anh, trái lại cô luôn tặng anh những món quà nhỏ, những bất ngờ khiến anh vui vẻ. Các anh em trong quân ngũ đều là người thân thiết của anh, cô kết thân với họ rất nhanh, ai cũng nói cô rất tốt, để gặp được chị dâu tuyệt vời thế này, đội trưởng anh đây phải dành hết may mắn bao nhiêu năm rồi? Thực ra, Viên Lãng cảm thấy, có được cô, cho dù là vận khí của mười năm, hai mươi năm hay cả nửa đời sau này, anh cũng cam lòng. Anh lên chiến trường vào sinh ra tử vô số lần, vết sẹo nhỏ to trên người đếm không hết, tuy miệng vết thương đều đã khép từ lâu, nhưng Dư Bội vẫn đau lòng vì anh. Bên cạnh anh không biết có bao nhiêu đồng đội đã ngã xuống, chính bản thân anh cũng từng đứng trước quỷ môn quan một vài lần, nhưng anh không nói với Dư Bội, so với những vết thương này, nhìn cô đau lòng anh mới càng không chịu đựng nổi. … Hai người xa lạ trở thành người bên gối gần gũi nhất, tuy bất ngờ nhưng họ rất tự nhiên thích ứng được sự tồn tại của đối phương. Viên Lãng trên chiến trường lạnh như băng, sắc bén như trâm nhưng ở bên Dư Bội, anh chỉ là một người chồng với trái tim ấm nóng, rất nhiều tình cảm, anh nguyện trao hết cho Dư Bội. Thực lòng mà nói, Dư Bội đã yêu anh từ cái nhìn đầu tiên, mỗi phút giây ở bên anh cô đều muốn yêu anh thật nhiều, cô sẵn sàng đánh đổi cuộc đời mình vì Viên Lãng. Có thể có người cao lớn hơn anh, cũng có người tuấn tú hơn anh, nhưng với Dư Bội, Viên Lãng mới là người tốt nhất, người đàn ông thích hợp nhất trên cõi đời này. Đối với mình, đây là một câu chuyện rất đáng đọc, tình yêu của họ cũng có thăng trầm, có giận dỗi nhưng chính vì vậy sau khi cãi nhau họ càng hiểu nhau hơn. Viên Lãng chẳng có mấy ngày nghỉ phép là bao, nhưng đối với hai người mà nói, giống như tiểu biệt thắng tân hôn vậy, càng xa nhau lại càng biết trân trọng những giây phút bên nhau. Sau này, khi trở thành một cặp vợ chồng đã lâu năm, hai người vẫn biết làm mới tình yêu và giữ lửa hôn nhân, ngày nào đối với Viên Lãng và Dư Bội cũng vẫn chỉ là một ngày tân hôn mà thôi.  Nếu trên đời này còn có một Viên Lãng thứ hai không thuộc về Dư Bội, mình cũng muốn được "Gả cho Viên Lãng" <3
Dưới đây là một đoạn trích nhỏ sẽ làm thay đổi nhận thức của bạn, ai nói bộ đội khô khan, từng câu từng chữ này của Viên Lãng đều thấm đẫm tình cảm đó chứ: “Về sau tôi thấy một cuốn tập ở trong ngăn kéo, là vào lúc rảnh rỗi Viên Lãng tiện tay ghi lại một chút cảm tưởng, trong đó có một đoạn có quan hệ với cuộc nói chuyện ngày đó. Nếu anh chết, tin tưởng anh không rời khỏi em. Anh ở ngay bên cạnh em, hoá thành vạn vật. Nếu dọc theo sa mạc còn có một gốc cây nở hoa, đó chính là anh; Nếu trên vách núi bờ biển một con chim trắng dừng lại, đó chính là anh; Nếu cây hoa sơn trà ở căn cứ lão A kia còn hừng hực khí thế nở hoa, đó chính là anh; Nếu trên đỉnh núi 375 xuất hiện cầu vòng sau cơn mưa, đó chính là anh. Nếu trên chiến trường ở nơi không có người biết xuất hiện một người lính tuổi còn trẻ, đó chính là anh… Tôi không nhịn được đau lòng như vậy, lấy ra bút viết tiếp ở phía sau rằng: Nếu bên cạnh sa mạc bên cây mọc ra một gốc cây nhỏ cành lá lay động, đó chính là em, cùng anh ghi khắc Lâu Lan tang thương; Nếu trên vách núi bờ biển bay tới một con chim trắng xa lạ, đó chính là em, cùng anh vượt qua sóng biển vật lộn; Nếu cây hoa sơn trà ở căn cứ lão A (tên gọi của Viên Lãng) nở ra đoá hoa trắng nõn nà như tuyết, đó chính là em, cùng anh đong đưa ở trong gió xuân; Nếu dưới cầu vồng trên đỉnh núi 375 có một giọt sương sáng trong, đó chính là em, cùng anh xuất hiện sáng rực cùng anh lặng yên trôi đi; Nếu trên chiến trường ở nơi không có người biết xuất hiện binh lính trẻ tuổi tha thiết đi theo bóng dáng anh, đó chính là em, chính là chúng ta…” Review by Tà Thần - fb/ReviewNgonTinh0105 *** "Viên Lãng, chúng ta kết hôn đi!" Viên Lãng nghiêng đầu, dùng vẻ mặt như gặp quỷ nhìn tôi, nói: "Gì?" "Chúng ta kết hôn đi!" Tôi nhắc lại. Viên Lãng ngồi thẳng người, thản nhiên nhìn tôi, nói: "Tiểu Dư. Tên cô là Tiểu Dư đúng không?" Tôi sửa lại: "Dư Bội." Viên Lãng ho khẽ một tiếng, nói: "Dư Bội, nếu tôi nhớ không lầm thì hôm nay chúng ta mới biết nhau." Tôi trả lời: "Đúng vậy. Chúng ta mới quen lúc 8h hơn. Tôi đến đây lúc 11h30. Anh thì khoảng 12h. Chúng ta vừa cùng ăn bữa trưa rồi ăn bữa tối, còn uống rượu. Tổng cộng chúng ta đã chạm ly lần thứ chín. " "Học Toán không tệ." Viên Lãng chuyển ly nước cho tôi. "Cô uống say rồi. Uống nước đi." "Chỉ bằng mấy chai bia này á?" Tôi gọi nhân viên phục vụ: "Lấy một bình rượu trắng tới đây." "Cô uống say thật rồi." Viên Lãng ra hiệu cho nhân viên phục vụ đừng lấy rượu trắng. "Trong hơn tám tiếng này tôi đã biết toàn bộ tình hình căn bản của anh. Thật ngại quá, trước đây tôi là quản lý nhân sự nên tương đối nhạy cảm với chuyện này." "Viên Lãng, nam, ba mươi tuổi, nguyên quán ở Tứ Xuyên, sinh ở Tân Cương, học đại học chuyên ngành văn hóa, bộ đội đặc chủng số 86749*, chỉ huy trưởng đại đội 3, sở trường là súng ống, đánh giáp lá cà và A người, lương tháng..." *Đây chỉ là số hiệu trong tưởng tượng của tác giả thôi nhé :-D "Được rồi, được rồi, rất rõ ràng, còn rõ ràng hơn trên hồ sơ của tôi nữa." Viên Lãng vội vàng tiếp lời tôi. "Nhưng cô biết rõ tình hình của tôi cũng không có ý nghĩa gì..." "Chứng tỏ tôi xem trọng anh, muốn kết hôn với anh!" Viên Lãng nở nụ cười, nói: "Nhưng tôi còn chưa hiểu rõ cô, chỉ biết tên cô mà thôi." Tôi nhìn anh ta, từ từ nhếch khóe môi lên, nở một nụ cười thật tươi với anh ta: "Vậy là không ít rồi. Vừa nãy Tiểu Lâm đã giới thiệu tôi rồi. Còn có," tôi chỉ về phía cửa, "Người vừa ra ngoài kia anh cũng gặp lần đầu tiên, chỉ nói mấy câu đã hỏi rõ tên của anh ta, đơn vị, địa chỉ, tuổi tác, tình trạng hôn nhân. Tôi dám nói chỉ cần là người anh từng gặp thì anh đều nhớ rõ." "Được rồi, tôi tổng kết một chút nhé. Tôi, Dư Bội, đại học văn hóa chính quy, hai mươi chính tuổi, cao 1m63, cân nặng...cân nặng không nói, hiện giữ chức phó tổng của hệ thống khách sạn Bát Thiên Thương, lương tháng... " Viên Lãng không nhịn được cười: "Sao không nói cân nặng ra?" Tôi nhìn anh ta, cũng cười theo: "Sao anh lại có hứng thú với chuyện cân nặng của tôi?" "Sau khi kết hôn tôi sẽ đề xuất được điều tới chi nhánh ở Bắc Kinh với tổng bộ. Có khả năng lương sẽ thấp đi một chút bởi vì đến lúc đó có lẽ chỉ là nhân viên văn phòng hoặc trợ lý hành chính thôi. Lần này tôi đi công tác về sẽ fax tài liệu có liên quan tới tôi cho anh làm báo cáo kết hôn." Viên Lãng không nói gì mà chỉ lẳng lặng nhìn tôi thao thao bất tuyệt. "Còn nữa, tôi có ít tiền tiết kiệm, có thể mua nhà trả góp theo kỳ hạn. Sau này tiền trả góp mỗi tháng do anh trả. Chúng ta sẽ cùng ghi tên trên giấy chứng nhận bất động sản. Chờ chuyển vào xong thì anh cầm hết quần áo bẩn về nhà giặt. Tôi sẽ mua một cái máy giặt lớn một chút. Đừng để lính cần vụ giặt. Họ đều là trẻ con, đã giặt không sạch mà còn làm người khác mệt..." "Anh thích ăn gì? Tôi có thể ăn món cay Tứ Xuyên, món Quảng Đông nhưng không nấu được. Nếu anh thích ăn thì tôi có thể học, nếu không thì tôi làm hoành thánh nhé? Đây là sở trường của tôi đấy. Làm nhiều vỏ một chút rồi bỏ vào tủ lạnh để lúc anh về mà tôi không có nhà thì có thể làm hoành thánh ăn. Anh thích tắm vòi hoa sen hay tắm bồn? Nếu thích tắm bồn thì tôi sẽ mua một cái bồn tắm lớn, ngâm mình xong là có thể mặc một bộ đồ ngủ bằng tơ tằm. Anh thích mặc loại đồ ngủ nào? Tơ tằm hay cotton thuần? Có thể ngủ trên sô pha, xem tivi uống rượu vang để máu lưu thông. Thấy anh vết thương đầy người, uống rượu vang có thể giúp mạch máu anh mềm đi. Anh thích sản phẩm trong nước hay nhập khẩu? Tôi thích uống Thiết Quan Âm và Phổ Nhị. Anh thích uống trà hay cà phê?..." "Tôi thích uống cà phê..." Viên Lãng nói tiếp mới phát hiện bị tôi dẫn vào mương. Mời các bạn đón đọc Gả Cho Viên Lãng của tác giả Tả Trứ Ngoạn Đích.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Người Gặp Người Yêu Nhưng Chỉ Muốn Yên Ổn Làm Sư Tôn Của Nam Chính
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Người Gặp Người Yêu Nhưng Chỉ Muốn Yên Ổn Làm Sư Tôn Của Nam Chính của tác giả Đào Lý Sanh Ca. Tên khác: Vạn nhân mê chỉ tưởng cấp chủ giác an tĩnh đương sư tôn Tác giả: Đào Lý Sanh Ca Thể loại: Cường cường, Tiên hiệp, tu chân, Hệ thống, Ngọt văn, HE Nguồn: Tấn Giang Editor: Mòi học tra (wp chuongcholacda) Beta: Blue, Nửa đêm dậy viết pỏn Tình trạng: Hoàn (86 chương) Văn án: Một sư tôn ưu tú nhất định phải có gia sản bạc triệu, sẵn sàng vì nam chính mà phóng khoáng vung tay. Một sư tôn ưu tú nhất định phải có sức mạnh cực lớn, sẵn sàng vì nam chính mà đi cướp pháp bảo, che chở nam chính khỏi đao thương. Một sư tôn ưu tú còn cần phải xinh đẹp như hoa, giúp nam chính bỏ xa tìm gần chuyên tâm tu tiên, tránh xa si nam oán nữ. “Đạo lý ta đều hiểu.” Ánh mắt nam chính đầy vẻ dịu dàng: “Sư tôn đừng lộn xộn, bôi thuốc lên eo nào.” Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Lãnh Văn Uyên, Vi Sinh Huyền Dương Một câu tóm tắt: Sư tôn độc sủng một mình ta. *** Tóm tắt Vi Sinh Huyền Dương là một sư tôn tu chân tài giỏi, được vạn người sùng bái. Anh luôn mơ ước được sống một cuộc đời yên ổn, chỉ chăm lo cho việc tu tiên và dạy dỗ đồ đệ. Một ngày nọ, Vi Sinh Huyền Dương nhận được một nhiệm vụ từ hệ thống: phải dạy dỗ Lãnh Văn Uyên, một nam chính tu chân có số mệnh vô cùng đặc biệt. Lãnh Văn Uyên là một người có tài năng thiên bẩm, nhưng cũng rất nghịch ngợm và ương bướng. Vi Sinh Huyền Dương quyết định nhận nhiệm vụ này, với mong muốn có thể giúp Lãnh Văn Uyên trở thành một người tu chân chân chính. Dần dần, anh nhận ra rằng mình đã yêu Lãnh Văn Uyên, nhưng lại không muốn thừa nhận. Lãnh Văn Uyên cũng yêu Vi Sinh Huyền Dương, nhưng anh lại sợ hãi việc thừa nhận tình cảm của mình. Anh lo sợ rằng nếu để Vi Sinh Huyền Dương biết, anh sẽ bị lợi dụng, và tình cảm của họ sẽ không được đáp lại. Hai người cứ thế mập mờ qua lại, không ai dám nói ra tình cảm của mình. Cho đến một ngày, khi Vi Sinh Huyền Dương gặp nguy hiểm, Lãnh Văn Uyên đã không thể kìm nén tình cảm của mình nữa. Anh đã nói lời yêu Vi Sinh Huyền Dương, và hai người chính thức trở thành một đôi. Review "Người Gặp Người Yêu Nhưng Chỉ Muốn Yên Ổn Làm Sư Tôn Của Nam Chính" là một câu chuyện tình yêu ngọt ngào và lãng mạn. Tác phẩm kể về câu chuyện tình yêu của hai nhân vật chính Vi Sinh Huyền Dương và Lãnh Văn Uyên. Vi Sinh Huyền Dương là một sư tôn tu chân tài giỏi, còn Lãnh Văn Uyên là một nam chính tu chân có số mệnh vô cùng đặc biệt. Hai người gặp nhau và dần dần nảy sinh tình cảm, nhưng lại không dám thừa nhận. Cho đến một ngày, khi Vi Sinh Huyền Dương gặp nguy hiểm, Lãnh Văn Uyên đã không thể kìm nén tình cảm của mình nữa. Anh đã nói lời yêu Vi Sinh Huyền Dương, và hai người chính thức trở thành một đôi. Câu chuyện có cốt truyện nhẹ nhàng, không có nhiều tình tiết gay cấn. Tuy nhiên, tác phẩm vẫn thu hút người đọc bởi những tình tiết ngọt ngào, lãng mạn của hai nhân vật chính. Vi Sinh Huyền Dương và Lãnh Văn Uyên là hai nhân vật được xây dựng rất thành công. Vi Sinh Huyền Dương là một sư tôn tu chân tài giỏi, nhưng cũng rất dịu dàng và ấm áp. Lãnh Văn Uyên là một nam chính tu chân có số mệnh vô cùng đặc biệt, nhưng lại rất nghịch ngợm và ương bướng. Sự kết hợp của hai nhân vật này đã tạo nên một câu chuyện tình yêu vô cùng thú vị. Ngoài ra, tác phẩm còn có những tình tiết hài hước, giúp người đọc giải tỏa căng thẳng. Có thể nói, "Người Gặp Người Yêu Nhưng Chỉ Muốn Yên Ổn Làm Sư Tôn Của Nam Chính" là một câu chuyện tình yêu đáng yêu và ngọt ngào, rất đáng để đọc. Đánh giá chung "Người Gặp Người Yêu Nhưng Chỉ Muốn Yên Ổn Làm Sư Tôn Của Nam Chính" là một câu chuyện tình yêu ngọt ngào và lãng mạn. Tác phẩm có cốt truyện nhẹ nhàng, không có nhiều tình tiết gay cấn, nhưng vẫn thu hút người đọc bởi những tình tiết ngọt ngào, lãng mạn của hai nhân vật chính. Vi Sinh Huyền Dương và Lãnh Văn Uyên là hai nhân vật được xây dựng rất thành công, tạo nên một câu chuyện tình yêu vô cùng thú vị. Mời các bạn mượn đọc sách Người Gặp Người Yêu Nhưng Chỉ Muốn Yên Ổn Làm Sư Tôn Của Nam Chính của tác giả Đào Lý Sanh Ca.
Một Lần Gặp Gỡ Một Đời Bên Anh
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Một Lần Gặp Gỡ Một Đời Bên Anh của tác giả Tống Cửu Cẩn. Văn án: Thẩm Vọng Tân ra mắt công chúng năm năm, gương mặt mang nét hiền hòa tươi sáng, tính tình được công nhận tốt, vừa hợp tác cùng với người mới Tô Tinh Dã trong bộ "Quyền mưu" đã trở thành cặp đôi màn ảnh được chào đón nồng nhiệt nhất, “CP Vọng Tinh” của hai người phá đảo đất trời. Trong một lần phỏng vấn, Tô Tinh Dã được phóng viên hỏi về ấn tượng với Thẩm Vọng Tân. Tô Tinh Dã nhìn vào ống kính mỉm cười nhẹ nhàng, từ tốn nói: “Thầy Thẩm là người đi trước, rất biết cách chăm sóc người khác cũng giống như người anh trai.” Sau khi kết thúc phỏng vấn, Tô Tinh Dã về nhà đèn còn chưa bật sáng đã bị một đôi tay mạnh mẽ nắm lấy, sau đó bị ấn lên vách tường hơi lạnh, cô cảm nhận được hơi thở ấm nồng của người ấy, cô nghe thấy giọng nói có chút ám ách của anh, “Ngoan, gọi lại một lần nữa.” Yên tĩnh được hai giây, cô bật cười đỡ trán anh, bờ môi đỏ mọng hé mở: “Gọi cái gì chứ?” Văn án 2: Khí chất Tô Tinh Dã lạnh lùng, là “thần tiên tỷ tỷ” trong lòng người hâm mộ, mãi cho đến khi có một ngày đột nhiên đăng một dòng Weibo: Tô Tinh Dã S: Trở thành một fan sự nghiệp đạt tiêu chuẩn(*) của anh trai!! Anh ơi cố lên!! Đính kèm là một tấm hình phiếu thanh toán mua hàng thành công được cắt ra, phía trên hiện rõ chói lọi ID Weibo: Muốn làm Tinh Tinh của anh trai. Mãn Thiên Tinh: Má nó!! Tinh Bảo cắt sai nick rồi?!! Lượng Tân Tân: Cái khí phách ngút trời quen thuộc này!! Cái ID quen thuộc này!! Má nó!!! Dân cư mạng: Má ôi!!! Tài khoản phụ bị phát hiện tại chỗ!!! Chấn động cả nhà!!!! (*)Fan sự nghiệp: Cực kì quan tâm đến đường hướng phát triển, con đường sự nghiệp của idol. Rất chú ý đến công ty/đoàn đội, tài nguyên, số liệu và doanh thu. Những fans thuộc nhóm này thường thích những idol/nhóm nhạc có sự nghiệp thành công hoặc tìm mọi cách để phổ biến tên tuổi của idol đến mọi người nếu thần tượng của họ chưa nổi tiếng lắm (ST) *** 2019.09.15 Buổi chiều giữa mùa hè, nắng tắt dần, ráng chiều vàng rực rỡ chiếu qua ô cửa kính trong veo soi rọi vào bên trong, lưu lại lấm tấm trên sàn gỗ tối màu những chấm sáng lấp lánh. Một hồi lâu sau, tiếng nhạc trong phòng luyện tập cũng dần ngừng vang, người con gái ngồi dưới sàn toàn thân mặc một bộ đồ khiêu vũ màu đen, khuôn mặt trắng nõn, dáng người mảnh mai, mái tóc đen dài được búi cao, đang khom khom người chỉnh lại giày khiêu vũ. “Tinh Dã?” một giọng nữ nhẹ nhàng từ ngoài cửa truyền vào  Tô Tinh Dã nghe tiếng vô thức quay người lại, là giáo viên dạy khiêu vũ của bọn họ, Ôn Viện, “Cô Ôn?” Ôn Viện mỉm cười tiến về phía cô, “Tinh Dã, việc mà cô nói với em lần trước em suy nghĩ thế nào rồi?”  Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Nhắc đến chuyện này thì phải bắt đầu từ tháng trước, một người họ hàng của Ôn Viện tên Triệu Hoa, là một vị đạo diễn, hiện tại đang quay một phim cổ trang chuyển thể đặc sắc, nhưng trong phim có một nhân vật mãi vẫn chưa chọn được người phù hợp. Vừa hay nhận được lời mời của Ôn Viện đến xem biểu diễn văn nghệ tại trường của bọn họ, rất khéo là Triệu Hoa vừa thấy đã ưng diễn viên múa chính trên sàn diễn lúc đó là Tô Tinh Dã. Bộ phim mà Triệu Hoa hiện đang quay tên là Triều Dương Công Chúa, trong phim có một vai nữ thứ n là Tiên Lạc cô nương, vũ đạo cao siêu, tuy đất diễn không nhiều, nhưng lại là một vai diễn vô cùng đặc sắc, là một nhân vật nữ được khắc họa đẹp nhất trong nguyên tác, lần đầu tiên xuất hiện được miêu tả như thế này: “Da trắng hơn tuyết, dung mạo thanh tú, tựa như thần tiên, một thân áo trắng váy dài, eo thon nhỏ nhắn, khi xoay vòng, váy tung bay tựa hoa sen trong gió, nhất là cái ngoảnh đầu nhoẻn cười, hết thảy phong tình đượm quanh khóe mắt...” Chính vì đoạn miêu tả này đã khiến cho trong đầu Triệu Hoa luôn ẩn hiện một bóng hình mỹ nhân, nhưng đã gần nửa tháng kể từ khi khai máy đến giờ, ông ta mãi vẫn chưa tìm được Tiên Lạc cô nương như mong muốn, cho đến khi nhìn thấy Tô Tinh Dã trên sàn diễn, dung mạo của mỹ nhân trong tưởng tượng lập tức hiện lên rõ nét. Tô Viện nhận lời nhờ vả của ông ta mà đi khuyên Tô Tinh Dã nhận lấy vai thứ Tiên Lạc cô nương. Tô Tinh Dã hé miệng nói rằng: “Cô Ôn, nhưng em không được đào tạo qua trường lớp, thật sự không sao chứ ạ?” Ôn Viện nỗ lực thuyết phục, “Những cảnh xuất hiện của vai diễn này chủ yếu đều là nhảy múa, lời thoại không hề nhiều, điều này em không phải bận tâm.” Thật ra Ôn Viện vẫn có điều còn chưa nói, đó chính là Tiên Lạc thuộc kiểu mỹ nhân lạnh lùng, ở điểm này, Tô Tinh Dã lại có nét tương đồng. Bà làm giáo viên vũ đạo của cô hai năm, cô lãnh đạm thờ ơ không tranh không đấu, như thể vĩnh viễn không có chuyện gì có thể làm ảnh hưởng đến cô, nói quá một chút, thực tế chính là lạnh lùng. Tô Tinh Dã rũ nhẹ đuôi mắt, dường như đang nghiêm túc suy nghĩ, vài giây sau, cô mới nói với Ôn Viện: “Được, em sẽ cố gắng hết sức ạ.” Sau khi về đến kí túc xá, Triệu Hoa liền ở trên Wechat liên hệ với cô. Triệu Hoa: Tiểu Tô, tôi nghe Tiểu Viện nói, cô thật sự đồng ý diễn vai phụ Tiên Lạc cô nương này hả? Tô Tinh Dã: Vâng, nếu tôi làm chưa đủ tốt, thì hi vọng đạo diễn Triệu rộng lượng bỏ qua cho. Triệu Hoa: Không vấn đề gì, không vấn đề gì, bình thường cô múa như thế nào thì cứ làm theo như thế là được rồi. Triệu Hoa: À, trường của các cô sắp nghỉ hè rồi nhỉ? Cô xem sau thượng tuần (*) tháng 7 có thể gia nhập tổ quay không? (*) thượng tuần: khoảng thời gian mười ngày đầu trong tháng. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Bây giờ đã là đầu tháng 7 rồi, trường của họ ngày 13 tháng 7 nghỉ hè, trung tuần có thể liền gia nhập tổ, thế là cô trả lời: Có thể ạ.   *** Thế là bên này ngày 13 tháng 7 sau khi nhà trường nghỉ hè, Tô Tinh Dã gọi xe đi tới sân bay, trên xe cô đặc biệt gọi về nhà báo một tiếng.   “Tinh Tinh, sao em lại không báo trước cho chị một tiếng hả, chị thấy hay là chị cùng đi Hoành Điếm với em nhỉ?” “Chị Vân, chị không cần lo cho em, em không còn là đứa trẻ nữa.” Dương Vân là quản gia sinh hoạt của Tô Tinh Dã, cuộc sống của cô luôn do chị ấy sắp xếp, dần dà tình cảm gắn bó, cũng khó trách tại sao chị ấy lại muốn cùng đi Hàng Châu với cô, “Nhưng mà…” Tô Tinh Dã ngắt lời của chị ấy, “Em sẽ chăm sóc tốt cho bản thân, huống hồ cũng chỉ có một tuần thôi mà.” Dương Vân cũng biết tính khí của cô, xem ra chỉ có thể dặn dò kỹ càng hết một lượt, rồi sau đó liền hỏi: “Tinh Tinh, chuyện này phải nói qua với ông chủ chứ?”  Tô Tinh Dã nghĩ một hồi, “Thôi đừng nói.” Dương Vân bên đầu kia điện thoại trầm lặng vài giây, rồi vang lên một tiếng “Haiz”. Lúc đến sân bay đã là hơn 9 giờ tối, Triệu Hoa sợ cô không tìm được đường, còn đặc biệt cử một người trong đoàn phim đến đón cô. Nhân viên đã nhìn qua hình của Tô Tinh Dã, vì thế vừa nhìn đã nhận ra cô giữa đám đông người. Cô ấy cảm thấy so với trong hình cô còn đẹp hơn gấp bội, thân hình mỹ miều này, thật không hổ là người học múa, khó trách đạo diễn Triệu vô cùng kiên trì mời cô đóng phim. Ngẩn ra vài giây cô ấy mới sực tỉnh, vội vàng vẫy tay về phía cô, “Chị Tô, chị Tô.” Tô Tinh Dã nhìn thấy một cô gái đang ra sức vẫy tay, vừa vẫy vừa chạy về phía cô.   “Xin chào chị Tô, em là Tiểu Mặc nhân viên của đoàn phim Triều Dương, đây là thẻ nhân viên của em, đạo diễn Triệu sai em đến đón chị.” Tiểu Mặc vừa nói vừa đưa thẻ nhân viên cho Tô Tinh Dã xem.  Tô Tinh Dã xác nhận thẻ nhân viên của cô ấy xong rồi gật nhẹ đầu. Tiểu Mặc dang tay ra định đón lấy hành lý của cô, Tô Tinh Dã lịch sự từ chối, “Không sao, chị tự lo được.” Lúc ra khỏi sân bay, Tiểu Mặc âm thầm đánh giá cô đến mấy lần. Thật ra cô ấy vào ngành này không phải ngày một ngày hai, cũng từng thấy rất nhiều nghệ sĩ nữ vô cùng xinh đẹp, bởi vậy mới nói Tô Tinh Dã tuyệt đối không phải cô gái đẹp nhất trong số những người cô ấy từng thấy, nhưng tuyệt đối là người có khí chất nhất, khí chất này khó mà dùng ngôn từ nào để hình dung, thanh lệ thoát tục, đại khái là kiểu người như vậy. Tiểu Mặc đưa cô đến khách sạn mà đoàn làm phim đang ở, đến khách sạn đã là mười giờ hơn rồi, “Chị Tô, bên em đã lấy danh nghĩa đoàn làm phim thuê cho chị một phòng, đạo diễn Triệu bọn họ vẫn còn ở đoàn làm phim, sáng sớm mai sáu giờ em sẽ đến gọi chị, chúng ta sáu giờ rưỡi xuất phát, em sẽ đưa chị đi nhập đoàn, hôm nay khuya quá rồi, vâỵ chị nghỉ sớm đi nhé?” Tô Tinh Dã gật đầu với Tiểu Mặc, “Được, vậy thì phiền em nhé.”  “Không phiền, không phiền ạ.”     * Sáng sớm sáu giờ ngày hôm sau, Tiểu Mặc đúng giờ qua gõ cửa phòng của Tinh Dã, nhưng gõ vài tiếng rồi mà không có phản hồi, không phải do trong lòng còn đắn đo chần chừ hay lẽ nào vẫn còn chưa ngủ dậy? Đúng lúc cô ấy đang thấy phiền não vì tối qua không lưu số điện thoại hay Wechat của Tinh Dã, đột nhiên ngoài hành lang truyền tới tiếng bước chân, cô ấy vô thức nghiêng người nhìn qua, thì chính là người mà cô ấy cho rằng vẫn chưa ngủ dậy, Tô Tinh Dã. Cô lúc này đang mặc một bộ đồ thể thao màu trắng sữa, tóc đen dài được cột sau đầu, không thoa phấn son, cứ thế phô bày mặt mộc. Tiểu Mặc nhìn cô, âm thầm nuốt xuống vài ngụm, làm sao đây? Hình như cô ấy bị một người con gái mê hoặc mất rồi?! “Chị Tô, chị đi chạy bộ buổi sáng đấy ạ?”  Tô Tinh Dã đã bước tới trước mặt, cô nhẹ nhàng gật đầu với cô ấy, “Ừ, đúng vậy.” Tiểu Mặc trầm ngâm, hèn gì dáng người đẹp đến thế, người học múa còn tự giác kỷ luật, không đẹp mới lạ! “Ngại quá, đợi chị mấy phút nhé, chị tắm nhanh một cái thay bộ đồ là xong ngay.” Tô Tinh Dã nói với Tiểu Mặc. Tiểu Mặc gật đầu lia lịa, “Được được, không vội.”  Khoảng mười phút sau, Tô Tinh Dã bước ra, bộ đồ thể thao được thay bằng áo thun trắng, quần jean cạp cao, giày đế bằng, tóc dài sấy khô được vắt ra sau, không trang điểm, mặt mày trắng trẻo, ngũ quan tinh tế, răng trắng môi hồng, Tiểu Mặc cảm thấy ngoài khí chất mỹ nhân ra, cô còn có thể có thêm cái danh hiệu mỹ nhân mặt mộc! Phim trường này có không ít đoàn làm phim, xuống xe xong đi theo Tiểu Mặc lòng vòng cả buổi mới tới được đoàn làm phim “Triều Dương công chúa” của bọn họ.     *** Trì Hủ trông thấy một bóng dáng cao gầy từ xa, ánh mắt lộ ra vẻ vui mừng, đánh tiếng chào người trợ lý ở bên cạnh rồi nhanh chân đi về phía đó. Cậu ta quàng lấy vai của Thẩm Vọng Tân, hí hửng cười nói: “Anh, chào buổi sáng.” Thẩm Vọng Tân bị cậu ta bá vai thì hơi khom người xuống, nghiêng đầu liếc nhìn cậu ta một cái, “Ừ, chào buổi sáng.”  Thật ra đây là lần đầu tiên bọn họ hợp tác với nhau, bởi vì mọi người tuổi tác tương đồng, hơn nữa Trì Hủ luôn cảm thấy trên người Thẩm Vọng Tân có một sức hút kì lạ, vì thế đặc biệt thấy hợp gu với anh.  “Phải rồi, em nói với anh một chuyện.”  “Nói.” “Đó là cái vai Tiên Lạc trong phim của chúng ta, em vừa mới nghe nhân viên nói là đã chốt diễn viên rồi, sáng nay nhập đoàn, sinh viên học viện múa Bắc Kinh, nghe nói đẹp hết sảy.” Thẩm Vọng Tân gật đầu “ờ” một tiếng. Trì Hủ, “Anh ờ thế thôi hả?” “Không thì phải thế nào?” “Ai dà, anh hai ơi, anh nhạt nhẽo như vậy luôn hả?” Trì Hủ có chút chán nản, bọn họ quen biết cũng được một thời gian, nhưng cậu ta thật sự cảm thấy Thẩm Vọng Tân đã phát huy chủ nghĩa không gần nữ sắc lên đến cực đại rồi. Trên đường đi đến phòng hóa trang, Trì Hủ bất ngờ níu lấy cánh tay Thẩm Vọng Tân, “Từ từ từ từ… anh xem anh xem, anh xem người đi cùng Tiểu Mặc đằng kia có phải là Tiên Lạc không?” Thẩm Vọng Tân theo hướng tay Trì Hủ chỉ mà nhìn qua, quả nhiên trông thấy đứng bên cạnh Tiểu Mặc là một cô gái có vóc dáng mảnh dẻ, quay lưng về phía bọn họ. “Lẽ nào thân hình của dân học múa đều ưu tú như vậy sao?” Cô gái vươn thẳng lưng, tóc dài ngang eo, áo thun trắng đóng thùng trong quần jeans đen. “Chỉ nhìn bóng lưng thôi mà đã biết nhất định là rất xinh đẹp.” Trì Hủ nghĩ nghĩ, lại hỏi: “Anh, anh nói xem có nên qua đó chào hỏi một tiếng không?”  Thẩm Vọng Tân liếc cậu ta một cái, “Để tôi xem cậu có bị đạo diễn Triệu mắng té tát không.”   Trì Hủ: “……” Thôi được rồi, vừa nghĩ tới đạo diễn Triệu là rùng mình rồi, chung quy là vừa nhập đoàn được một tháng, cậu ta đã bị đạo diễn Triệu mắng đến mức tinh thần tổn thương sâu sắc lại còn ám ảnh tâm lý nữa. Mời các bạn mượn đọc sách Một Lần Gặp Gỡ Một Đời Bên Anh của tác giả Tống Cửu Cẩn.
Trao Hơi Ấm Cho Em Nhẹ Nhàng Chiếm Lấy
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Trao Hơi Ấm Cho Em Nhẹ Nhàng Chiếm Lấy của tác giả Thúy Vy06032008. Bạn đang đọc truyện Trao Hơi Ấm Cho Em: Nhẹ Nhàng Chiếm Lấy của tác giả Thúy Vy06032008. Số phận vẫn luôn trớ trêu như vậy. Có người từ nhỏ đã sống trong nhung ấm lụa êm, có người sinh ra đã phải chịu nhiều tổn thương. Như cô, một cô gái sinh ra trong một gia đình trọng nam khinh nữ. Từ khi cô chào đời đã mang theo một nỗi thất vọng cho gia đình, khiến gia đình ghét bỏ. Đặc biệt là bà nội cô, bà ấy không hề yêu thương cô mà còn không thèm nhìn lấy một cái. Nếu yêu thích truyện ngôn tình ngược, bạn có thể đọc thêm Yêu Thầm Vợ Cũ hay Cục Cưng Có Chiêu. *** Tóm tắt: Cô là một cô gái sinh ra trong một gia đình trọng nam khinh nữ. Từ khi cô chào đời đã mang theo một nỗi thất vọng cho gia đình, khiến gia đình ghét bỏ. Đặc biệt là bà nội cô, bà ấy không hề yêu thương cô mà còn không thèm nhìn lấy một cái. Cô phải sống trong một gia đình lạnh nhạt, thiếu thốn tình yêu thương. Cô luôn phải cố gắng để chứng minh bản thân, để mong được gia đình chấp nhận. Nhưng rồi, cô gặp được anh, một người đàn ông ấm áp và yêu thương cô hết mực. Anh đã giúp cô vượt qua những khó khăn, và cho cô cảm giác được yêu thương. Review: Trao Hơi Ấm Cho Em: Nhẹ Nhàng Chiếm Lấy là một câu chuyện tình yêu ngược tâm nhưng cũng rất ngọt ngào. Cô là một cô gái đáng thương, nhưng cô cũng là một cô gái mạnh mẽ và kiên cường. Cuốn sách có nhiều điểm đáng chú ý. Đầu tiên, câu chuyện tình yêu của cô và anh rất chân thành và sâu sắc. Họ yêu nhau không vì tiền bạc, địa vị mà vì tình cảm thực sự. Thứ hai, cuốn sách có nhiều tình tiết cảm động, khiến người đọc phải rơi nước mắt. Cô đã phải chịu đựng rất nhiều đau khổ, nhưng cô vẫn không bỏ cuộc. Thứ ba, cuốn sách có một cái kết đẹp, khiến người đọc cảm thấy thỏa mãn. Cô và anh cuối cùng cũng có thể ở bên nhau, và cô đã được gia đình chấp nhận. Tuy nhiên, cuốn sách cũng có một số điểm hạn chế. Một số tình tiết trong truyện hơi phi logic, khiến người đọc cảm thấy khó hiểu. Nhìn chung, Trao Hơi Ấm Cho Em: Nhẹ Nhàng Chiếm Lấy là một cuốn sách đáng đọc. Cuốn sách sẽ mang đến cho bạn những giây phút thư giãn và cảm xúc thăng hoa. Đánh giá: 4/5 sao. Một số nhận xét của độc giả: "Câu chuyện rất cảm động, khiến mình phải rơi nước mắt. Cô gái trong truyện thật đáng thương, nhưng cô cũng là một cô gái mạnh mẽ và kiên cường. Tôi rất thích cái kết của truyện, cô cuối cùng cũng có được hạnh phúc." "Cuốn sách viết rất hay, tình tiết lôi cuốn, nhân vật được xây dựng rất tốt. Tôi rất thích cặp đôi trong truyện, họ rất đẹp đôi." "Cuốn sách có một số tình tiết hơi phi logic, nhưng nhìn chung vẫn là một cuốn sách đáng đọc." Mời các bạn mượn đọc sách Trao Hơi Ấm Cho Em Nhẹ Nhàng Chiếm Lấy của tác giả Thúy Vy06032008.
Tình Đắng Khắc Vào Tim
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Tình Đắng Khắc Vào Tim của tác giả Triệu Song Hà. Ông Hà qua đời năm Hà Nhược Liên 15 tuổi, mẹ cô quyết định không đi thêm bước nữa mà một mình nuôi dạy con gái khôn lớn. Do gia đình còn nhiều khó khăn nên cô vừa học, vừa làm ở một nhà hàng. Những giây phút đầu tiên chạm mặt, thiếu gia Dịch Kính Nam đã đắm say, đêm về thao thức nhớ nhung và âm thầm theo đuổi. Hà Nhược Liên cũng yếu lòng như bao nhiêu cô gái ngoài kia, được quan tâm, nói lời mật ngọt, dù trái tim của cô bằng sỏi đá cũng có ngày rung động. Cả hai lén lút yêu nhau được nửa năm, dự định sẽ công khai với gia đình khi cô tốt nghiệp đại học. Nhưng rồi biến cố ập đến, Dịch Kính Nam gặp tai nạn giao thông nghiêm trọng. Lợi dụng thời cơ đó, bà Dịch đã ủ mưu chia rẻ tình cảm, buộc Hà Nhược Liên phải chia tay với anh. Chuyện tình đứt đoạn giữa đường, sau hai năm gặp lại, hiểu lầm năm đó chồng chất hiểu lầm hiện tại, mối tình vốn dĩ dang dở liệu có thể hàn gắn...? *** Tóm tắt: Hà Nhược Liên và Dịch Kính Nam là hai người đến từ hai thế giới khác nhau. Hà Nhược Liên là một cô gái nghèo, phải vừa học vừa làm để phụ giúp gia đình. Dịch Kính Nam là một thiếu gia giàu có, được gia đình nuông chiều. Dù xuất thân khác biệt nhưng hai người lại có tình cảm với nhau. Họ lén lút yêu nhau được nửa năm, nhưng rồi biến cố ập đến, Dịch Kính Nam gặp tai nạn giao thông nghiêm trọng. Lợi dụng thời cơ đó, bà Dịch đã ủ mưu chia rẻ tình cảm, buộc Hà Nhược Liên phải chia tay với anh. Sau hai năm, Hà Nhược Liên và Dịch Kính Nam gặp lại nhau. Mối tình vốn dĩ dang dở liệu có thể hàn gắn? Review: Tình Đắng Khắc Vào Tim là một câu chuyện tình yêu ngọt ngào nhưng cũng không kém phần đau thương. Hà Nhược Liên và Dịch Kính Nam là một cặp đôi xứng đôi vừa lứa, nhưng họ lại gặp phải nhiều thử thách trong tình yêu. Cuốn sách có nhiều điểm đáng chú ý. Đầu tiên, tình yêu của Hà Nhược Liên và Dịch Kính Nam rất chân thành và sâu sắc. Họ yêu nhau không vì tiền bạc, địa vị mà vì tình cảm thực sự. Thứ hai, cuốn sách có nhiều tình tiết cao trào, khiến người đọc không thể rời mắt. Biến cố ập đến, chia cắt tình yêu của hai nhân vật khiến người đọc phải xúc động. Thứ ba, cuốn sách có một cái kết đẹp, khiến người đọc cảm thấy thỏa mãn. Hà Nhược Liên và Dịch Kính Nam cuối cùng cũng có thể ở bên nhau. Tuy nhiên, cuốn sách cũng có một số điểm hạn chế. Một số tình tiết trong truyện hơi phi logic, khiến người đọc cảm thấy khó hiểu. Nhìn chung, Tình Đắng Khắc Vào Tim là một cuốn sách đáng đọc. Cuốn sách sẽ mang đến cho bạn những giây phút thư giãn và cảm xúc thăng hoa. Đánh giá: 4/5 sao. Mời các bạn mượn đọc sách Tình Đắng Khắc Vào Tim của tác giả Triệu Song Hà.