Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tiểu Minh Tinh

Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, giới giải trí, diễn viên x diễn viên, tuấn mỹ công kiều ngạo thụ, 1×1, HE Couple: Thẩm Liễm x Kiều Ứng Edit: Shu Ngôi sao nhỏ lấp lánh chốn phồn hoa Mọi người đều không ngừng tranh lấy Ngôi sao nho nhỏ nguyên bản vô cùng quý báu Vốn dĩ không thể thay thế. ***   - TIỂU MINH TINH - Tác giả: Tô Đặc Đam mỹ, hiện đại, giới giải trí, diễn viên x diễn viên, tuấn mỹ công kiều ngạo thụ, 1×1, HE ------- Xin chào các bạn đang đến với chương trình “Chuyện chúng tôi kể” do page “Review Đam Mỹ - Ngôn tình” thực hiện. Ngày hôm nay, chúng ta đã mời đến các nhân vật của một bộ truyện rất được ưa thích. Xin chào mừng Kiều Ứng và Thẩm Liễm – nam chính của bộ truyện “Tiểu minh tinh”. Kiều ứng, Thẩm Liễm: Xin chào tất cả mọi người! MC: Xin chào các bạn, chắc hiện giờ các bạn khán giả đều rất mong chờ nghe hai bạn tự giới thiệu về mình. Bạn nào bắt đầu trước đây ạ? Hai người nhìn nhau, trao đổi ánh mắt rồi mỉm cười Kiều Ứng (KU): Xin chào! Tôi là Kiều Ứng. Người từ nhỏ đã được đánh giá là một diễn viên thiên tài. Bảy tuổi đóng vai diễn đầu tiên, chưa tới 20 tuổi sự nghiệp đã nở rộ rực rỡ, giải thưởng liên tiếp nắm trong tay. Mà kia… đều đã là quá khứ. MC: Chuyện gì đã xảy ra với bạn? KU: Có lẽ thành công đến quá sớm trở thành cái bóng đè nặng lên sự nghiệp của tôi. Tôi loay hoay trong việc tìm kiếm những mục tiêu phấn đấu mới, tôi muốn chứng minh thực lực của bản thân. Sau đó, tôi muốn chuyển mình sang dòng phim nghệ thuật nhưng các bộ phim liên tiếp thất bại khiến doanh thu phòng vé sụt giảm thê thảm. Sự nghiệp cứ như thế trượt dài. Nghe đến đây, Thẩm Liễm phủ tay mình lên mu bàn tay Kiều Ứng, nhưng anh rất bình thản mỉm cười nhìn lại. Thẩm Liễm (TL): Đó là câu chuyện của Kiều Ứng. Khi anh ấy không còn vị thế đỉnh cao trong ngành điện ảnh thì tôi chính là diều gặp gió lên. Thế nhưng, tôi tất nhiên không giỏi như ảnh, cũng không phải thắng lớn trong dòng phim nghệ thuật. Chủ yếu vẫn là biết chọn kịch bản phù hợp với thị hiếu số đông, phim nào cũng thắng lớn, diễ xuất được khẳng định. MC: Như vậy có thể thấy, hoàn cảnh của hai người ai cũng có những gập ghềnh riêng, thậm chí là lối đi trong nghề cũng khác nhau. Làm thế nào để hai người gặp gỡ nhau vậy? KU: Cao ngạo mãi cũng có lúc thức thời. Tôi đóng vai nam phụ trong phim của cậu ấy. TL: Đúng vậy, còn tôi đóng vai chính. MC: Vậy hai con người, một người nhìn một người đang ở đỉnh cao mà mình đã từng, hai bạn có ấn tượng như thế nào về nhau? KU: Có dò xét một chút, nhưng lúc đó chưa nhận ra cảm tình của mình dành cho cậu ấy, cũng như sự hấp dẫn của cậu ấy tác động đến mình. TL: Anh ấy là người bẻ cong tôi – cười nham hiểm KU: Anh không có, là em bẻ cong anh trước chứ! TL: Anh còn chối, anh biết chuyện đó mà. Đó không phải lần đầu tiên em gặp anh. MC (xoắn não): Khoan nào, có thể giải thích rõ hơn tí được không. Kiều Ứng bẻ cong cậu ngay lần gặp đầu tiên sao? TL: 10 năm trước, tôi vô tình coi được một đoạn phim có anh ấy tham gia đóng. Sau đó, tôi… chào cờ. MC: Như vậy có phải nên gọi là “tiếng sét ái tình” không? Anh ấy quyến rũ đến mức cậu xem phim mà cũng hưng phấn cơ đấy. TL: Đúng vậy anh ấy cực kì quyến rũ đối với tôi. MC: Còn Kiều Ứng. Anh nói cậu ấy bẻ cong anh là thế nào? Trước đó anh có bạn gái không? KU: Từng có. Nhưng sau đó sự nghiệp tôi đi xuống còn cô ấy vẫn tiếp tục thành công thế nên chúng tôi chia tay, chỉ duy trì mối quan hệ bạn giường. Nhưng … người này xuất hiện. Cậu ấy không ngừng quyến rũ tôi, khiến tôi sa vào lưới tình. MC: Hai người đàn ông đầy mị lực quyến rũ lẫn nhau, không sét đánh đùng đoàng cũng lạ. Tôi hiểu. Sau đó hai người cứ thế yêu nhau? TL: Không phải, chúng tôi là bạn tình. Bản thân tôi lúc đó chỉ nghĩ muốn chinh phục con người đã ám ảnh mình suốt 10 năm, muốn nắm trọn người đó trong tay. Nhưng tôi cũng nghĩ, có lẽ mình chỉ yêu con người trẻ tuổi đó của anh ấy, nên tôi đã thử. KU: Cái tên này – chỉ vào Thẩm Liễm – là một tay sành sỏi trên tình trường đó. Tôi đã từng yêu và bị tổn thương, vì thế bạn tình sẽ an toàn hơn. Không ai trói buộc ai, cũng là chừa cho mình một đường lui. MC: Anh đúng là nhìn xa trông rộng Kiều Ứng nhỉ. Vậy quãng thời gian đó hai bạn đã trải qua thế nào? Điều gì đã xúc tác nó thành tình yêu KU: …… *mặt ngại ngùng* TL: ……. *mặt ngại ngùng* MC *ôm tim* hai người cùng đỏ mặt ngại ngùng là sao, ngồi chung một chỗ thiệt là tổn thương trái tim thiếu nữ của tôi quá đi!!!!! KU: Đó là khoảng thời gian rất vui vẻ. Mỗi ngày mỗi ngày, trái tim của tôi đều không ngừng bị người này làm rung động. Những cái nhìn ngầm hiểu, những cái liếc mắt, những lần cậu ấy làm đến tận khuya vẫn cố gắng trốn paparazi để đến gặp tôi. Từ đầu, tôi vốn đã xây dựng một thành trì rất kiên cố nhưng sự ấm áp của cậu ấy lại giống như động đất, từng chút từng chút khiến tòa thành lung lay. Có lẽ tôi đã cô lơn quá lâu rồi, cũng quá mệt mỏi khi phải chống chọi chốn hoa lệ này, vòng ôm của cậu ấy làm tôi luyến tiếc. Những nụ hôn, mỗi sự động chạm đều như thức tỉnh tế bào cảm xúc đã chai sạn từ lâu. Cho nên, không biết từ lúc nào, tôi cũng bao dung cậu ấy nhiều hơn, tỏ ra yêu cậu ấy nhiều hơn và nghiêm túc hơn với mối quan hệ này. MC: Cảm giác đó, ắt hẳn giống như người chưa bao giờ ăn kẹo sẽ không biết rằng kẹo rất ngon, chỉ mãi đến khi nếm được nó rồi mới biết mình thích kẹo nhiều đến nhường nào. Này, Thẩm Liễm, người ta đã bày tỏ rất là chân thành như vậy rồi, còn anh thì sao? TL: Thật ra, tôi ngại ngùng không phải vì sợ nói lời chân thành đâu, mà là vì tôi… sai lầm. Cứ nghĩ đến lúc có được anh ấy rồi thì giấc mộng về chàng thiếu niên năm xưa sẽ chấm dứt. Dù sao anh ấy so với 10 năm trước kia khác nhau nhiều lắm. Vậy mà tôi lại phát hiện ra, dù ở thời gian nào, dường như anh ấy cũng đều cuốn hút tôi, phá vỡ những giới hạn mà tôi đặt ra cho mình. Nói thật, thời gian đó, tôi vẫn còn rất đấu tranh. Đã có lần tôi có ý định chia tay vui vẻ. Nhưng mà người này bằng sự nghiêm túc của mình làm cho tôi cảm động đến không quyết được. Nói tôi làm lung lay tòa thành của ảnh, chính ảnh cũng phá vỡ sự cố chấp của tôi. Sự không hiểu rõ mình đó khiến tôi phạm phải một sai lầm. Một người giống y hệt anh ấy 10 năm về trước quyết định, và vì tôi nghĩ rằng tôi chỉ yêu hình ảnh trẻ trung đó thôi nên tôi đã cố thoát ra bằng cách gặp gỡ với người y hệt kia. KU: Thế là tôi chấm dứt với cậu ấy MC: Anh dứt khoát luôn sao? KU: Đúng vậy, chấm dứt nhanh – gọn. TL: Và tôi đã biết cái gì gọi là hối hận nhất cuộc đời mình! Dù tôi có làm nhiều bao nhiêu, thật tâm bao nhiêu, có hiểu rõ bản thân mình thì anh ấy cũng không còn trong vòng ôm của tôi nữa. MC: Cậu thật là tra quá tra! TL: Tôi biết, nên tôi sẽ dùng mọi cách, dùng tất cả sự nhẫn nại của mình để mang anh ấy trở lại bên mình. MC: Vậy chuyện gì đã xảy ra tiếp sau đó? KU: Tôi nhận đóng một bộ phim. Bộ phim đó nói về một người đạo diễn – có hoàn cảnh tương tự tôi vậy. Muốn cống hiến cho thứ nghệ thuật cao siêu, muốn khẳng định mình bằng điều đó. Nhưng rồi người đạo diễn đó không tìm ra được lối thoát, đắm mình trong nghiện rượu cho đến chết. Lúc nhận kịch bản này, tôi đã nghĩ mình sẽ kiểm soát được mình, rằng khi đóng máy tôi sẽ thoát vai như bao lần khác. Nhưng dần dần tôi quá nhập tâm vào vai diễn, dường như chính mình cũng trở thành vị đạo diễn đó: xanh xao, bệnh tật và bắt đầu nghiện rượu. Lúc đó, nếu không có Thẩm Liễm ở bên cạnh, tôi tin tôi sẽ đánh mất chính mình. TL: Khi thấy anh ấy bất thường, tôi đã rất lo lắng. Tôi biết vai diễn này là một điều quan trọng với anh ấy, nhưng nó cũng đang dần giết mòn ảnh. Tôi nhờ trợ lí của ảnh trông coi hộ những lúc tôi bận, ảnh kháng cự tôi, tôi cũng phải mạnh mẽ xông vào để bắt anh trở về quỹ đạo cuộc sống bình thường. Vứt sạch rượu của ảnh, bắt ảnh ăn uống đầy đủ, có thể nói tôi đã nhẫn nại hết mức với chỉ con người này mà thôi. MC: Như vậy, chính biến cố đó đã khiến hai bạn hàn gắn với nhau? KU: Đúng vậy, cậu ấy khiến tôi tin vào sự thật tâm của cậu ấy. Một người có thể vì nhiều như thế, dù đã từng sai lầm, tôi cũng quyết không bao giờ bỏ lỡ. TL: Cám ơn anh vì đã cho em cơ hội! MC: Cậu chuyện tình yêu của hai bạn qua thật đã trải qua rất nhiều những hỉ nộ ái ố, chính vì lẽ đó nó mới mang lại rất nhiều cảm xúc đẹp trong lòng người đọc. Vậy bây giờ mời các bạn lắng nghe một số ý kiến của độc giả nhé! Độc giả 1: Tiểu minh tinh vừa là một câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng, nhưng cũng chứa rất nhiều những thông điệp đẹp ở đó. Ai rồi cũng sẽ mắc sai lầm, và chỉ có những người mang chân tâm mới xứng đáng có lại được tình yêu. Độc giả 2: Câu chuyện làm nghề diễn của Kiều Ứng khiến tôi rất thích thú. Đã thấy biết bao ngôi sao nhí thành công từ tuổi nhỏ rồi vì cái bóng quá lớn là vắng bóng trên thế giới nghệ thuật. Đây là lần đầu tiên tôi được lắng nghe tâm tư thật sự của một người rơi vào hoàn cảnh như thế. Và tôi yêu mến sự dũng cảm của Kiều Ứng. Dù thế nào, anh vẫn luôn luôn cố gắng tìm cho mình lời đáp hoàn hảo nhất với nghiệp diễn của anh! MC: Cảm ơn lời nhận xét của các bạn, và cũng cảm ơn hai nhân vật chính của chúng ta ngày hôm nay đã đến đây và chia sẽ về câu chuyện của mình. Nếu bạn cũng yêu thích cặp đôi này hãy đọc truyện để ủng hộ họ nhé! *** Kiều Ứng từ nhỏ đã được đánh giá là thiên tài. Bảy tuổi năm ấy đã là một diễn viên nhí, đóng vai thằng nhóc ăn mày xuất hiện không đến ba giây trên màn ảnh, tiếp đó diễn vai con trai của nam diễn viên chính, rồi tới thời thơ ấu của diễn viên chính, thời thiếu niên, thẳng một đường trở thành vai chính, chưa tới hai mươi tuổi, sự nghiệp đã nở rộ rực rỡ. Đoạt từ giải thưởng diễn viên mới xuất sắc nhất đến giải thưởng nam diễn viên xuất sắc nhất, từng có khoảng thời gian, hắn vô cùng nổi tiếng, giải thưởng liên tiếp nắm trong tay. Mà kia đều đã là quá khứ. Có lẽ là thành danh quá sớm rồi sau đó không có mục tiêu phấn đấu, tới một ngày hắn quyết định không đóng mấy bộ phim tình cảm lãng mạn nữa, để chứng tỏ thực lực bản thân, hắn tiếp nhận những kịch bản mang nặng tính nghệ thuật, khiến doanh thu phòng vé sụt giảm thê thảm. Điều xấu nối gót tới, hắn lại liên tiếp diễn hỏng vài bộ phim điện ảnh, chỉ trong chớp mắt, từ vị trí là kỳ tích phòng vé thoáng cái đã trở thành nỗi ám ảnh. Vì thế dần dần mấy đạo diễn nổi danh cũng không dám lại đến tìm hắn, kịch bản vào tay hắn liền bị anh chọn ba lấy bốn thẳng thừng cự tuyệt, không chịu thay đổi quan điểm của bản thân. Kết quả là danh tiếng càng ngày càng đi xuống, tại cái nơi thay cũ đổi mới dị thường nhanh chóng này, một khi không có tin tức trong khoảng thời gian dài, cũng liền dần dần bị quên lãng, sẽ không ai bận tâm nhớ đến hắn, chú ý hắn. Chính là Kiều Ứng vẫn như trước kiêu ngạo, thỉnh thoảng nhận quay một hai cái quảng cáo, không có kịch bản vừa ý thì thà rằng nhàn rỗi ngồi ở nhà, tiếp tục kiên trì theo đuổi con đường đóng phim nghệ thuật, đánh chết cũng không đổi ý. Cũng may quản lý của hắn thực tốt bụng, mười mấy năm qua không rời đi không quay lưng với hắn, dốc hết tâm huyết vì hắn lôi kéo hợp đồng quảng cáo, tranh thủ kịch bản, lúc vinh quang cùng hắn vinh quang, khi sa sút liền cùng hắn hứng chịu đủ mọi lời nhàn ngôn lãnh ngữ, giọng điệu mỉa mai châm chọc. Kiều Ứng đại khái cũng biết người khác sau lưng bàn tán về hắn thế nào —— không ngoài mấy chuyện như nói hắn ỷ vào có vài phần sáng ý, từ nhỏ đã được mọi người tâng bốc lên tận mây xanh, liền nghĩ ta đây tài giỏi lắm, may mắn lắm, không chịu cúi đầu nhượng bộ. Còn không thì cười nhạo hắn không biết tự lượng sức mình, còn tự cho là thanh cao, cho rằng không có hắn thì giới giải trí này như mất một tay chắc. Những lời này từng làm tổn thương hắn, nhưng nghe một thời gian cũng dần tê liệt. Kiều Ứng vào lúc tuổi trẻ ngông cuồng, cũng từng hối hận, hận chính mình sinh nhầm thời đại, sống ở nơi phù phiếm này, lòng người bạc lạnh. Những người từng vì hắn mà điên cuồng, đuổi theo sau hắn thề thốt cả đời làm fan hâm mộ của hắn, chỉ sau vài năm, đã tán đi hơn phân nửa. Còn lại những người là fan trung thành của hắn, theo sát hắn mười mấy năm nay, hiện giờ phần lớn cũng đã kết hôn sanh con, thành gia lập nghiệp, làm gì còn cái gọi là tình cảm mãnh liệt. Hắn đã không còn mị lực cuốn hút các cô gái trẻ nữa, hắn đã già rồi. Kỳ thật tuổi còn không đến ba mươi, chính là lăn lộn trong giới này lâu lắm, liền cảm thấy mình đã già. Trình Diệu Nhiên mặc áo choàng tắm bước ra khỏi phòng, liếc mắt nhìn người đàn ông đang ngồi dựa vào đầu giường, một bên hút thuốc một bên xem TV. Cô nở nụ cười, đi đến bên giường, tựa đầu gối lên vai anh, thuận tay rút lấy nửa điếu thuốc anh đang hút dở, chính mình hút sâu một hơi, cách làn khói mỏng, nhìn về phía TV. “Là phim mười năm trước, anh lại xem?” Cô phả ra một làn khói, lười biếng vén những sợi tóc rũ trên trán ra sau tai, “Khi đó anh thật trẻ, em cũng vậy.” Kiều Ứng chỉ cười nhẹ, không nói gì cả. Trình Diệu Nhiên cùng hắn năm đó được xưng là cặp tình nhân tuyệt vời trên màn ảnh, mỗi khi hai người đóng cặp với nhau, triền miên không thôi, khiến biết bao người xem mà cảm động. Hợp tác nhiều lần, trong diễn ngoài diễn, cuối cùng cũng có chút phân không rõ sự thật, tự nhiên mà xích lại gần rồi quen nhau. Đáng tiếc danh tiếng của hắn càng ngày càng hạ, mà Trình Diệu Nhiên lại ngày một nổi tiếng, khoảng cách giữa hai người vì thế mà càng ngày càng xa. Hắn cũng biết nữ minh tinh trong giới này, có mấy người nguyện ý theo một người đàn ông không có tiền đồ mà chôn vùi nửa đời sau của mình, huống chi Trình Diệu Nhiên lại là một phụ nữ vô cùng thực tế. Vì thế hai người đã giao hẹn không can thiệp cuộc sống riêng tư của nhau, khi tịch mịch thì hẹn gặp, một khi đã có người thích hợp, sẽ không dây dưa. Mời các bạn đón đọc Tiểu Minh Tinh của tác giả Tô Đặc.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Bạn Gái Máy In Tiền Của Tôi - Thời Kính
Trình Bạch, nữ, luật sư nổi tiếng, biệt danh: máy in tiền. Biên Tà, nam, tác giả viết sách bán chạy, tuyệt chiêu: "viết bừa cmn đi". Hai tháng trước, Biên Tà nói đầy lẫm liệt trong cuộc họp báo phát hành sách mới: "Biên Tà tôi dù có bị kiện đến chết cũng tuyệt đối không tìm loại "thầy cãi cò" như cô ta để kiện cáo." Hai tháng sau, để lấy tài liệu cho sách mới, anh chàng khóc lóc đau khổ trở thành trợ lý trông rõ tội bên cạnh Trình Bạch: "Chào luật sư Trình, sau này xin chỉ giáo nhiều hơn." Ngày đầu tiên đi làm, anh mở baidu. [Làm trợ lý cho sếp nữ có trải nghiệm thế nào?]   Kết quả tìm kiếm: [Chuyên mục tình cảm: Làm thư ký cho sếp nữ, uống rượu xong, rốt cuộc tôi đã bị...] Biên Tà sốc: Còn có chuyện tốt cỡ đó?! Sau đó ngẩng đầu, phát hiện "sếp nữ" đã đang đứng trước mặt anh một lúc lâu, cô nhếch khóe môi, nói không mặn không nhạt: "Tác giả lớn, tối nay có buổi xã giao, anh biết uống rượu chứ?" Note: 1. Truyện hiện đại nhẹ nhàng, nữ chính bạo, nam chính "vả mặt". 2. Các vụ án có tham khảo bên ngoài, nhân vật không giữ nguyên gốc." Mời các bạn đón đọc Bạn Gái Máy In Tiền Của Tôi của tác giả Thời Kính.
Không Tin Anh Yêu Thầm Em Đâu - Đằng La Vi Chi
Văn án:  Lớp mười năm ấy, Đào gia nhận nuôi một cậu trai nông thôn nghèo. Cậu ta yên lặng, thành tích tốt lại có chí cầu tiến. Chỉ có Đào Nhiễm biết, cậu ta không phải thứ tốt gì. Mỗi ngày Đào Nhiễm đều muốn bóp chết cậu ta cho rồi, người này vừa nhìn đã biết là người xấu, nếu sau này hắn thành công, Đào gia chúng ta liền xong đời rồi. Nhưng mà cô không biết, tên nhóc bại hoại cô ghét cay ghét đắng lại thầm mến cô. ~ Ngụy thiếu cảm thấy một người xấu xa lại vô tâm vô cảm như hắn. Hiếm khi chịu đựng một người làm trời làm đất, lại còn cảm thấy cô ấy dễ thương. Muốn trao trái tim cho em, em lại không cần. Em sẽ phải trả giá đắt đấy. Nhiễm Nhiễm đông thăng, nhật lạc Tây Trầm. Từ khi gặp em, anh không thể yêu ai khác nữa. *** Những đứa trẻ có thành tích kém thường không thích bị cha mẹ so sánh mình với người cùng lứa có thành tích tốt. Đào Nhiễm chính là đứa trẻ học kém đó, thành tích của cô “không đến nỗi nào” chỉ mới thứ hai từ dưới đếm lên, còn người học giỏi kia là học bá một vùng đứng đầu cả huyện.  Huống hồ Đào Nhiễm còn bị mẹ mình bắt phải theo người ta học tập, phải đối xử tốt với người ta, người mà ngay từ cái nhìn đầu tiên cô đã thấy không phải người lương thiện. Đào Nhiễm cảm thấy mình rất oan ức và đáng thương, không ai tin lời cô rằng hắn ta xấu xa cả. Ngụy Tây Trầm năm ấy được Đào gia đứng ra làm người giám hộ, chuyển từ thôn quê lên Cẩm Thành học tập, thành tích đứng đầu, là học bá thi cử điểm tuyệt đối. “Người lớn lên đoan chính, mi thanh mục tú, hiểu chuyện lại lễ phép.” Nhưng tất cả chỉ là vỏ bọc của Ngụy Tây Trầm, tác giả rất có tâm khi gắn tag cho anh một cách cực chính xác “Nam chính lúc trước là nông thôn tâm cơ boy, sau này là bá đạo tổng tài”. Chính xác là tâm cơ boy cộng với đại ca giang hồ. Sau khi bị Đào Nhiễm nhìn thấy Ngụy Tây Trầm đang đánh nhau, anh cũng không buồn che giấu bản tính “xấu xa” của mình nữa.  Đào Nhiễm là con gái rượu của một gia đình giàu có, cô xinh đẹp ngọt ngào, sống ngây ngô và có phần hơi ngốc. Từ lần đầu tiên nghe mẹ mình kể về tên “con nhà người ta” Ngụy Tây Trầm kia, Đào Nhiễm đã không có chút ấn tượng tốt nào, cô đã “cảm nhận” được tên kia không tốt đẹp gì. Và thật sự tên kia không có ý tốt thật, hắn vậy mà lại yêu thầm cô mấy năm rồi. Từ một câu nói: “Tuy rằng giọng cậu khó nghe, tính tình thì hung dữ, nhưng cậu là người đẹp nhất trong bọn họ, tôi phải cùng cậu làm bạn bè” đầy tính nhan khống của Đào Nhiễm ba năm trước, Ngụy Tây Trầm liền trầm luân.  Đối với Ngụy Tây Trầm, Đào Nhiễm là một ánh trăng sáng, mười mấy năm trước cuộc đời anh không có ai như vậy, cô mang một thân phận cao quý nhưng dễ gần lại đáng yêu, cô ngây ngô nhưng không hề ngốc nghếch, cô sống vui vẻ đến vô tư, cô là những gì mà Ngụy Tây Trầm phải ước ao.  Phía sau Ngụy Tây Trầm là câu chuyện về một vùng quê bị bỏ quên, nơi mà tồn tại tất cả mặt xấu của cuộc sống, nơi sống của những người nghiện ngập tù tội bỏ trốn, nơi của những cô gái làng chơi hết thời, nơi của những người bị xã hội chối bỏ. Những đứa trẻ được sinh ra và lớn lên ở đấy có sinh mạng không bằng cỏ rác, sinh ra trong xã hội thối nát, lớn lên nhưng không thấy được ngày mai, đầy rẫy bất công và nguy hiểm.  Ở đấy muốn thay đổi vận mệnh chỉ có một con đường - học tốt và thoát khỏi nơi đó, anh học thật tốt và dùng nắm đấm ép buộc bọn nhóc nơi đó phải đi học, đến nỗi tên nhóc có điểm thấp nhất bị phạt thì điểm số còn cao gấp đôi Đào Nhiễm.  Tuy đã thoát khỏi vùng đất đáng sợ đó nhưng Ngụy Tây Trầm vẫn mang trong mình sự tự ti, sợ Đào Nhiễm ghét bỏ, sợ cô lại bỏ đi quên đi mình. Nên khi yêu đương Ngụy Tây Trầm rất nhạy cảm và có ý chiếm hữu cực cao, sợ bị tổn thương nhưng lại không ngừng đuổi theo Đào Nhiễm.  Ngụy Tây Trầm không phải một nam chính thanh xuân dương quang rạng rỡ, anh là một mảnh khác chững chạc và đen tối. Mình kể nghe có vẻ Ngụy Tây Trầm rất đáng thương, rất cần được yêu thương, nhưng mình xin đính chính Ngụy Tây Trầm xuất thân đáng thương thật nhưng tính cách rất là đáng đánh   Mời các bạn đón đọc Không Tin Anh Yêu Thầm Em Đâu của tác giả Đằng La Vi Chi.
Nắm Đấm Nho Nhỏ - Lâm Phúc
Bác sĩ Tần dạo này có một người theo đuổi phát triển từ thân phận bệnh nhân. Mặt tròn mắt hạnh, nhỏ nhắn xinh xắn, rảnh rỗi cả ngày giả ốm, theo sau người anh khoe vẻ dễ thương. Các y tá đều cực kỳ cưng cô bé đáng yêu này. Tần Thận không cho là đúng: Đó là do mấy người chưa nhìn thấy cô nàng đánh người ta quỳ gối gọi "bà cô ơi", còn cả lúc giơ nắm đấm ép anh hôn cô nữa... Ai cũng tưởng Tần Thận là một bác sĩ lạnh lùng, không thích nói cười, không gần nữ sắc. Cho đến khi có người báo cáo anh lấy việc công làm việc tư trong phòng khám, đang hôn một nữ bệnh nhân trông khá xinh đến quên trời đất... Cả bệnh viện bùng nổ! Sau việc đó, Tần Thận chủ động share bài thông báo phê bình của bệnh viện trên trang web, xin lỗi đồng thời đính kèm bức ảnh chụp giấy đăng ký kết hôn: Đó là bà Tần nhà tôi. Cưới xong, Đào Tinh Úy mặc áo ngủ hình thỏ mềm đầy bông, đi chân trần bò trên người anh đòi hôn theo đủ kiểu: "Hừ, anh mà còn không hôn em, em sẽ ra tay đánh anh!" Tần Thận tê rần cả tim, chỉ đành dừng mọi công việc trong tay lại, gỡ kính xuống, ngậm lấy đôi môi cô. "Gọi anh đi, anh trao cả mạng cho em." Keyword: Chung tình, ông trời tác hợp, ngọt sủng." Mời các bạn đón đọc Nắm Đấm Nho Nhỏ của tác giả Lâm Phúc.
Gió Lạnh Cùng Nhiệt Hoa Điêu - Lâm Uyên Ngư Nhi
Mọi duyên phận trên đời đều cần có một điểm khởi đầu, tựa như se chỉ trước hết phải luồn kim, quay tơ rồi mới dệt được vải, lại tựa như một tai nạn hàng không mới khiến cho bọn họ gặp được nhau. Cố Niên lần đầu đi máy bay, rất không may lại gặp phải sự cố. Trong lúc tưởng chừng sắp mất đi mạng sống, lại nghe được một giọng nói trầm ổn, hữu lực: “Tôi là cơ trưởng Trình Ngộ Phong, đã được huấn luyện chuyên nghiệp, cũng từng có kinh nghiệm đối phó với những tình huống khẩn cấp, nhất định có thể đưa mọi người hạ cánh an toàn.” Lời nói của anh ở thời điểm đó, chính là chỗ dựa, là hy vọng của Cố Niên, khiến cho cô có thể yên tâm, tin tưởng bản thân có thể trở về nhà an toàn. Mà anh, quả thực đã làm được điều ấy. Nếu với anh việc đưa mọi người hạ cánh an toàn là trách nhiệm, thì với Cố Niên, anh chính là ân nhân cứu mạng, là người hùng mà cả đời cô khó có thể quên. Thế nhưng, vận mệnh sẽ không còn là điều kỳ diệu nếu cứ để bọn họ lướt qua nhau như thế. Chỉ vài ngày sau sự cố máy bay, ngay trong trấn nhỏ mà cô đang sống, Cố Niên lại có thể bắt gặp anh đang lo lắng đứng bên ngoài phòng bệnh. Nghe nói, ông nội anh vì đến xem bệnh mà trẹo chân trên núi, không thể ngay lập tức trở về thành phố. Còn cô, lại có bà ngoại mất trí cần được chăm sóc. Vì thế, bọn họ từ sơ ngộ trở thành quen biết, từng bước xích lại gần nhau. Nếu thời gian là thứ vô tình khiến người ta chia tách, thì cũng chính nó lại là phép màu đem khoảng cách giữa hai người gần lại nhau. Cố Niên là một học sinh ưu tú của khối tự nhiên, là người có tiềm năng mang lại vinh dự cho trường học của trấn. Vì thế, cô được đặc cách chuyển tới trường trung học ở thành phố A để bồi dưỡng. Mà nơi này, vừa hay lại là nơi anh sinh sống. Nghe nói, anh có một người quen họ Diệp bị lạc mất con gái lúc còn nhỏ, hơn nữa, tin tức gần đây về cô bé đó dường như rất xấu, khiến Diệp phu nhân lâm bệnh nặng. Vì thế, anh nhờ cô tới giúp hai người bọn họ vui vẻ hơn. Bọn họ, bởi vì chữa trị sang chấn tâm lý sau tai nạn bay, nhờ vào những đề mục toán, lý, cộng thêm vài buổi gặp gỡ với Diệp gia mà thân càng thêm thân. Từ lúc nào, trong lòng cô gái nhỏ, tình cảm với anh không còn là ngưỡng mộ? Cô sẽ lo lắng nếu anh không liên lạc, sẽ không vui khi cảm thấy anh sẽ có người phụ nữ khác, sẽ mong đợi để được gặp anh. Tất cả những điều ấy, khiến cho Cố Niên hiểu được, trong lúc vô tình, bản thân đã thích anh mất rồi, mà anh dường như đối với cô cũng chẳng phải vô ý. Vì thế, cô quyết định theo đuổi anh. Chuyện cũ giống như định luật vật lý, không tự nhiên sinh ra cũng chẳng dễ dàng mất đi, chỉ chuyển đổi từ người này qua người khác, đem vận mệnh của bọn họ vẽ thành một chuyến phiêu lưu ly kỳ. Hóa ra, người mà Diệp gia luôn tìm kiếm, lại là cô gái ngay bên cạnh Trình Ngộ Phong. Những năm tháng đã qua ấy, vui, buồn, ngọt, đắng viết lên thời gian là một câu chuyện dài, thế nhưng kết thúc hết thảy, vẫn là dịu dàng dừng lại ở hai chữ “Cố Niên”. Cuộc đời này của anh, “chinh phục không trung cùng bị cô chinh phục, chính là hai điều hạnh phúc nhất”. Mời các bạn đón đọc Gió Lạnh Cùng Nhiệt Hoa Điêu của tác giả Lâm Uyên Ngư Nhi.