Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tôi Không Muốn Nói Chồng Tôi Là Ảnh Đế Đâu

Lý Nhược Hy - một cô gái nông thôn mang theo khát khao trở thành một nghệ nhân hát tuồng nổi tiếng. Vốn tưởng rằng ước mơ đó chỉ có thể là viển vông cho đến khi cô tình cờ biểu diễn trước mặt của Mộ Dung Hãn - ảnh đế ba năm liê n tiếp. Cuộc đời cô bỗng chốc bước sang một trang mới, không còn hoàn cảnh chỉ đủ ăn đủ mặc, cũng không còn phải chịu sự bóc lột của đoàn hát kịch kia nữa, chỉ sau một đêm, cái tên Lý Nhược Hy bỗng vụt sáng khi xuất hiện trên trang cá nhân của Mộ Dung Hãn. Từ đó, Lý Nhược Hy không chỉ nổi tiếng trong giới mà cô thậm chí còn tiến triển vào nhiều lĩnh vực khác nhau như thời trang, diễn xuất. Mộ Dung Hãn không chỉ là quý nhân phù trợ mà thậm chí anh còn là một điểm tựa vững chắc cho Lý Nhược Hy sau này. Nhưng con đường cô đi đâu chỉ màu hường, nó có còn trong sáng như thuở đầu? Những âm mưu, sự toan tính, sự ghen tị đã lôi kéo một cô gái vào sự cùng cực. Liệu cô có thể tiếp tục dựa vào Mộ Dung Hãn được nữa không? Con đường này cô phải tự mình bước đi thôi. *** Sau cơn mưa rào, con đường bỗng vắng vẻ hẳn, ánh đèn vàng về đêm lấp lánh trên mặt vũng nước. Từng giọt tí tách bên tai nghe cũng không quá nhức nhối mà thậm chí còn thấy yên bình. Mộ Dung Hãn vẫn còn đang tận hưởng không khí mát lành, yên tĩnh thì lại gặp một trường hợp bất khả kháng. - Xin lỗi người anh em. Giọng nói phát ra từ một cô gái trẻ tuổi, cô ấy vừa đạp xe vừa quay lại rồi vẫy tay với anh. Sau khi cô ấy rời đi thì chỉ còn lại một cái nhìn khó chịu từ Dung Hãn, chiếc áo hoodie màu trắng của anh bỗng được điểm thêm vài pháo bông màu nâu từ bụi đất. - Hài, chết tiệt, bây giờ thì bẩn mất rồi. Không muốn phàn nàn thêm nữa, anh nhìn về phía trước cửa hàng tiện lợi rồi quyết định tiến vào. Trước khi vào cũng cần phải chỉnh trang lại một chút, anh chỉnh lại chiếc khẩu trang của mình sau đó lại đút tay vào túi quần. Nhưng ánh mắt lại dừng lại vì vô tình nhìn sang bên cạnh, thì ra chính là một chiếc xe đạp, nhìn có vẻ quen mắt, thậm chí đằng sau còn có ánh đèn nhấp nháy, chắc chắn là của cô gái kia rồi. Anh thầm nghĩ: - Thôi bỏ đi. Lý Nhược Hy tìm khắp nơi, cuối cùng cũng tìm thấy một chiếc bánh sandwich cuối cùng, vì bây giờ đã khuya muộn nên chỉ còn một chiếc gần gian hàng bia lon. Cô tất nhiên chẳng quan tâm xem nó là nhân cá hồi hay là thịt heo nướng mà lập tức cầm lấy. Tuy nhiên, cô lại cầm vào một bàn tay to lớn khác rồi. Sau một giây thì hai người cùng nhìn người đối diện của mình. Phản ứng đầu tiên của Lý Nhược Hy là mỉm cười thật tươi sau đó rút tay ra vì biết người này chính là người mà mình cố ý làm té nước lên vì dáng đi nhảy sáo của anh ta quá chướng mắt. - Mời người anh em. Sau khi nói xong thì cô liền lấy bừa một chai bia bên cạnh rồi lấy một chiếc bánh lương khô ở bên dưới. Từ đầu tới cuối, Mộ Dung Hãn đều nhìn từng hành động của Lý Nhược Hy không rời mắt, tất nhiên trong đầu anh cũng xuất hiện một số thắc mắc. Tại sao cô ấy lại lấy rượu, chẳng lẽ trẻ tuổi như vậy đã có nhiều phiền muộn hay sao? Hay là cô ta lấy bia để giải khát vào mùa thu đây? Rồi thì cô ta ăn lương khô không sợ bị khô họng hay sao? Vì anh ấy cứ tập trung vào mấy câu hỏi của mình nên cô ấy rời đi từ lúc nào thì anh không biết. - Cũng nhanh nhảu thật đấy. Mộ Dung Hãn cũng chẳng ngần ngại mà cầm chiếc bánh sandwich rồi lấy bừa một lon bia khác hãng. Sau khi được thanh toán xong thì anh liền đi bộ ra một bờ hồ gần đó trước khi về nhà mình. *** Tiếng mở bánh mì sột soạt trong đêm yên tĩnh vô tình gây sự chú ý từ người khác, Lý Nhược Hy lập tức quay lại sau lưng mình, vì ánh đèn không đủ nên cô cũng chỉ xác định thông qua chiếc áo điểm pháo bông kia mà thôi. - Lại là anh à? Mộ Dung hãn cũng khá bất ngờ, không nghĩ rằng cô ấy cũng lại ngồi ở đây. Anh cười thầm rồi bước xuống vài bậc thang rồi ngồi cạnh Lý Nhược Hy một cách tự nhiên. Dung Hãn cũng chẳng hiểu vì sao mà bản thân mình lại có thể ngồi cùng một người lạ rồi nói chuyện nữa. - Chào, không ngờ chúng ta lại có duyên đến vậy. Lý Nhược Hy nghe xong thì cười mỉm rồi lại uống một hớp bia vì sắp thấy mắc nghẹn sau khi ăn miếng lương khô kia. Cô lại nghĩ: - Quả thật ăn cũng chẳng sung sướng gì mà, có khi nào từ giờ cô chỉ uống sữa không? Những nếu vậy thì lại phải đi vệ sinh liên tục mất. Nghĩ quá xa rồi, bỏ đi bỏ đi Lý Nhược Hy ơi. Lý Nhược Hy nhìn về phía của Mộ Dung Hãn rồi nói: - Anh cũng uống bia à? Cụng lon nào. Mộ Dung Hãn bật cười, anh ngay cả ăn uống cũng chẳng dám tháo khẩu trang hoàn toàn vậy mà lại dám cụng lon với một cô gái lạ. Nhưng không thể phủ định anh thật sự thấy thích thú với cô gái này rồi, cô ấy quả có cá tính hơn những người mình thường gặp, hơn nữa sống cũng khá chân thật, ít nhất là theo cảm nhận của chính anh. - Được, cụng lon nào. Lý Nhược Hy bật cười lần nữa, cô nhìn về lon bia của anh thì phát hiện ra mộ điều, cô cũng chẳng ngại mà nói với anh: - Hai hãng bia của chúng ta đang uống là đối thủ đó. Mộ Dung Hãn cũng chỉ buột miệng mà nói: - Vậy à? Vậy cô thấy hãng nào ngon hơn? Lý Nhược Hy cũng nhanh chóng trả lời một cách nghiêm túc nhưng trước đó thì cô phải uống một ngụm bia đã: - Hãng của anh ngon hơn đấy nhưng tôi chưa mua bao giờ. Mộ Dung Hãn suy nghĩ một lát vì sợ mình nói sai, nếu là hai hãng bia đối thủ thì chắc chênh giá cũng chẳng bao nhiêu đâu, vì sao cô ấy lại không mua mà dùng. Vì thế, anh quyết định hỏi nguyên nhân luôn. - Vì sao? Lý Nhược Hy nhìn về xa xăm, cô nhìn mấy con vịt đang vẫy cánh ở giữa hồ mà bật cười rồi sau đó nhìn về phía anh, cô cũng khá tò mò về khuôn mặt của người bên cạnh nhưng anh ta đeo khẩu trang lại ngay sau khi uống bia nên cô cũng chẳng nhìn rõ, nói chung phần còn lại cũng đều ổn, cao to lực lưỡng và đặc biệt nhất vẫn là nốt ruồi ở đuôi mắt hệt như ảnh đế Mộ Dung Hãn. Lý Nhược Hy lắc lắc đầu xua đi suy nghĩ của mình rồi lại nhíu mày vì bia đã trở nên đắng, cô cũng thốt lên với thái độ nửa đùa nửa thật ngay sau đó: - Vì hãng của anh đang uống đắt hơn hai trăm đồng. Mộ Dung Hãn bật cười nói ngay: - Chỉ là hai trăm đồng thôi mà. Thông qua cách nói của đối phương thì Lý Nhược Hy có thể biết ngay người này rất có tiền mà, chắc là anh ta mua không cần xem giá đâu nhỉ nhưng cô thì khác, mua thứ gì cũng cần tính toán, thậm chí nó đã thành thói quen khó bỏ rồi. Vì ngày mai Mộ Dung Hãn có lịch trình quay phim nên anh đứng dậy rồi nói với người bên cạnh: - Tôi về trước đây. Sau đó anh còn nói thêm: - Cô là người lạ đầu tiên mà tôi nói chuyện lâu như vậy đó. Lý Nhược Hy cười, cô uống hết lon bia rồi dốc xuống, cũng chẳng biết vì sao nhưng anh lại muốn nghe câu nói tiếp theo của cô hơn. Lý Nhược Hy cũng chẳng muốn anh đợi chờ nhiều nên đáp lại: - Cảm ơn, dù sao thì về nhà nhớ giặt áo nhé, xin lỗi vì tôi không giặt giúp anh được mặc dù là do tôi gây ra. Mộ Dung Hãn cũng chỉ gật đầu rồi rời đi trước, chỉ còn lại Lý Nhược Hy ngồi một mình mà thôi. Cô ấy vẫn nhìn về giữa hồ, nơi mà mấy con vịt liên tục vẫy cánh rồi rỉa lông cánh của mình. Từ đằng xa, ánh mắt của Mộ Dung Hãn vẫn không rời khỏi cô ấy, thậm chí anh còn lưu luyến chụp ảnh lại, cũng may ở đó ánh sáng cũng không quá tối nên có thể nhìn sơ sơ. Anh cũng rất quyến luyến vẻ đẹp thuần khiết trái ngược hoàn toàn với những gì anh cảm nhận được từ cô, cô ấy khá xinh đẹp, đặc biệt là đôi mắt sắc sảo nhưng lại có chút đượm buồn. Mời các bạn mượn đọc sách Tôi Không Muốn Nói Chồng Tôi Là Ảnh Đế Đâu của tác giả Mộ An Lạc.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Chiến Thần - Đinh Mặc
Nằm trong loạt series “Anh hùng thời loạn” – “Chiến thần” (Dục vọng của kẻ chinh phục) – “Mèo hoang” (Kiêu sủng) – “Độc quyền chiếm hữu” của tác giả Đinh Mặc, “Chiến thần” mang đến cho bạn đọc một bản hùng ca về những người anh hùng trong một thế giới loạn lạc của tương lai, nơi sự bình yên của trái đất đã bị thay thế bằng những cuộc chiến tranh dành quyền thống trị không ngừng nghỉ giữa những thế lực hùng mạnh: người máy, zombie, người Thú và loài người. Câu chuyện bắt đầu từ hơn 100 năm trước, đại dịch zombie bùng phát trên diện rộng, một loại virut biến con người thành những tên zombie (xác sống) vô tri và hung tàn. Khi đó, cô gái loài người Hứa Mộ Triều vì chạy trốn một đám zombie đã lạc đến phòng thí nghiệm của một nhà khoa học bí ẩn, nhưng tại đây cô lại bị lừa làm thức ăn cho một sinh vật kỳ lạ. Trong trận chiến sinh tồn, Hứa Mộ Triều đã bị thương và ngủ đông suốt 100 năm. Khi tỉnh lại, Hứa Mộ Triều đột nhiên mang trong mình một sức mình kỳ lạ – sức mạnh vĩ đại của Quang Ảnh thú. Cô tình cờ cứu một người thú và từ đó cô trở thành một phần của đội quân người thú và sau này là thủ lĩnh – linh hồn của đội quân này trong cuộc tranh đấu thống nhất đại lục. Trong một lần đánh du kích một đội quân loài người, Hứa Mộ Triều đã cứu được một người đàn ông mà không hề hay biết đó lại chính là vua zombie Thẩm Mặc Sơ – một con người đã thức tỉnh sau 100 năm nô lệ cho loại virut khủng khiếp đã gieo rắc bao nỗi kinh hoàng kia. Cũng vì cứu Thẩm Mặc Sơ mà cô đã đắc tội với vị nguyên soái nổi tiếng tàn nhẫn của loài người – Cố Triệt. Cũng kể từ đó, số phận của những “chiến thần” trẻ tuổi đứng đầu những thế lực lớn mạnh nhất thế giới đã bị cuốn vào một vòng xoáy yêu – hận không rời. Mời các bạn đón đọc Chiến Thần của tác giả Đinh Mặc.
Vong Tích - Tô Du Bính
Vốn là, định bỏ chạy về phía đông. Thế nhưng, phạm chút sai lầm nho nhỏ. Vì vậy, thành đi ngược lại. … May mà, có ngụy trang. Trong ‘Đế hỏa’ còn có một xíu xuất hiện Hydeine với Dilin, thì đến ‘Vong tích’ hoàn toàn không thấy. Nhưng ‘Vong tích’, có khi còn hơn ‘Đế hỏa’ vì nội dung cũng như kết cục đều khó đoán trước được, hơn nữa tình cảm trong ‘Vong tích’ cũng xoắn xuýt hơn, nhiều phân cảnh hơn. Cách bày tỏ tình yêu của Mundra rất ngây ngô, lại nhiều lúc khiến người đọc thấy đau đau trong lòng. Thánh Viện là cuốn đầu tiên trong hệ liệt Mộng Đại Lục, gồm có:   - Thánh Viện - Đế Hỏa - Vong Tích - Long Quyển Hệ liệt gồm 4 bộ, có chút liên kết với nhau, đều diễn ra trong không gian khác, trên mảnh đất Mộng đại lục. Lấy ma pháp và cung đình phương Tây làm bối cảnh. Mời các bạn đón đọc Thánh Viện của tác giả Tô Du Bính.
Đế Hỏa - Tô Du Bính
Soso bắt đầu bỏ trốn. Người cậu nhóc muốn tìm là Dilin. Mà bởi vì đủ mọi sai lầm xảy ra trong thực tế, cậu lệch ra khỏi lộ tuyến đã định trước, gặp một con người khác - Có lẽ, đây gọi là vận mệnh. Nếu ‘Thánh viện’ tập trung vào giới thiệu thế giới ma pháp, tập trung vào tình cảm, thì ‘Đế hỏa’ là một hồi tranh đấu giữa cung đình, thế lực, giữa con người với nhau, là một nùi bí ẩn chỉ được gỡ vào phút chót. Đoạn chiến đấu ở cuối có thể hơi… lãng xẹt, nhưng đó không phải điểm nhấn, không phải điều quan trọng, mà hậu quả của nó để lại đủ để khẳng định tầm ảnh hưởng của sự kiện đấy. Thánh Viện là cuốn đầu tiên trong hệ liệt Mộng Đại Lục, gồm có:   - Thánh Viện - Đế Hỏa - Vong Tích - Long Quyển Hệ liệt gồm 3 bộ, có chút liên kết với nhau, đều diễn ra trong không gian khác, trên mảnh đất Mộng đại lục. Lấy ma pháp và cung đình phương Tây làm bối cảnh. Mời các bạn đón đọc Thánh Viện của tác giả Tô Du Bính.
Thánh Viện - Tô Du Bính
Điều tối thiểu của một môi trường giáo dục chất lượng tốt, là phải có một đạo sư ưu tú. Đó là nguyên nhân căn bản nhất tại sao Dilin chọn học viện St Paders. Thế nhưng sau khi nhập học, cậu mới phát hiện. Tưởng tượng quá tươi đẹp, hiện thực quá trời ơi. Bằng hữu chả bao nhiêu, đạo sư quá khó nhằn… Danh ngôn lưu truyền cho hậu thế của Dilin: “Nhân sinh rực rỡ của tôi… bắt đầu từ câm nín.” Thánh Viện là cuốn đầu tiên trong hệ liệt Mộng Đại Lục, gồm có:   - Thánh Viện - Đế Hỏa - Vong Tích - Long Quyển Hệ liệt gồm 4 bộ, có chút liên kết với nhau, đều diễn ra trong không gian khác, trên mảnh đất Mộng đại lục. Lấy ma pháp và cung đình phương Tây làm bối cảnh. Mời các bạn đón đọc Thánh Viện của tác giả Tô Du Bính.