Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Ba Lần Đi Thi Thái Tử Phi

Bạn đã bao giờ cảm thấy ức chế với cách hành xử và những quyết định của nữ chính trong những bộ ngôn tình cẩu huyết? Bạn đã bao giờ nghĩ: “Nếu là mình, mình tuyệt đối không làm như thế” Tác giả Mậu Lâm Tu Trúc sẽ giúp bạn thử đặt mình vào cương vị nữ chính ngôn tình, không chỉ một lần mà những ba lần qua bộ truyện “Ba lần đi thi thái tử phi”. Vương Lâm, nhũ danh A Ly, là một cô gái bình thường như tôi và các bạn, điều khác biệt duy nhất là chuyên ngành học của cô ấy có hơi… đặc sắc: chuyên ngành cung đấu - trạch đấu khoa xuyên không trường Tấn Giang. Phải nói rằng các bậc tiền bối đàn chị của A Ly đều là những anh tài xuất chúng, bất kể bị vứt vào hoàn cảnh nghiệt ngã thế nào, mặc cho mọi người xung quanh khinh thường chèn ép ra sao, họ cũng luôn duy trì được hào quang rực rỡ của nữ chính, không chỉ thế còn tạo ra màn kết thúc hoành tráng cho bản thân. Lại nói về A Ly, xét về mọi mặt học lực của cô nàng chỉ có thể xếp loại trung bình. Chính vì lẽ đó, trong lần thi thứ nhất, mặc dù đã may mắn được giao cho đề thi cực kỳ “dễ thở”, A Ly vẫn chỉ có thể trầy trật qua ngày. Xuyên không về thời cổ đại, sinh ra với thân phận một thiên kim tiểu thư của một gia đình danh gia vọng tộc, được cả gia đình yêu thương, chiều chuộng, A Ly vẫn mất kha khá thời gian để hoà nhập vào cuộc sống mới, mọi người thậm chí còn tưởng cô nàng hơi… đần độn.  Ngay khi A Ly bắt đầu bắt kịp nhịp sống của thời đại này, duyên phận đưa đẩy lại giúp cô thuận lợi trở thành Thái tử phi. Đối tượng thành hôn của cô là Thái tử Tư Mã Dục. Để miêu tả vị Thái tử này, chỉ có thể dùng một từ “khó đỡ”. Ghét thầy giáo, muốn trốn học thì ăn cả đống bã đậu đến mức suýt ngộ độc chết tươi. Bị cấm tham gia yến hội đón tiếp sứ thần, không cam lòng thì giả trang thành cung nữ xinh đẹp khiến sứ thần mê đắm mê đuối. Và giờ tên trời đánh đó trở thành nam chính trong đề thi của A Ly. A Ly đương nhiên hiểu rõ để có thể thi đỗ, cách nhanh nhất chính là chiếm được tình cảm của Tư Mã Dục. Nhưng hai đứa trẻ mười mấy tuổi còn chưa trưởng thành, chưa từng quen biết nhau thì sao có thể dễ dàng hiểu được tình yêu. Giữa A Ly và Tư Mã Dục từ từ hình thành một thứ tình cảm trong sáng, thuần khiết, trên mức tình bạn nhưng lại chưa thể gọi là tình yêu. Nếu phải đặt tên cho thứ tình cảm đó, A Ly có lẽ sẽ dùng từ “thích”. Đời người có đôi khi đi vào ngõ cụt cũng chỉ vì một lần lỡ nhịp. Chỉ vì một khắc chần chừ của A Ly cùng một phút ngộ nhận của Tư Mã Dục, câu chuyện của hai người mãi mãi đi vào ngõ cụt ấy. Nhiều năm sau đó, khi A Ly quyết định tử bỏ bài thi này, khi nàng ngã xuống trong vòng tay Tư Mã Dục, nàng chỉ còn một ước nguyện cuối cùng: kiếp sau xin đừng gặp lại. Vào lần thi thứ hai, từ những kinh nghiệm đau thương của lần thi trước, A Ly quyết định chuyển hướng mục tiêu. Kiếp này, A Ly tìm mọi cách để tránh không gặp gỡ Tư Mã Dục, đồng thời cố gắng bồi đáp tình cảm với nam chính tiềm năng mới - Tạ Liên.  Nói về tính cách, Tạ Liên và Tư Mã Dục đích thực là hai thái cực hoàn toàn trái ngược nhau. Tư Mã Dục ngây thơ, nồng nhiệt và ngang ngạnh bao nhiêu thì Tạ Liên chín chắn, trầm tĩnh và văn nhã bấy nhiêu. Chàng đối với A Ly vừa dịu dàng, tinh tế lại chân thành. Ngay từ khi còn nhỏ, chàng đã xác định A Ly là người vợ tương lai của mình. Tạ Liên như một dòng suốt trong trẻo, ngọt ngào chảy dọc theo những tháng ngày niên thiếu của A Ly, biến nó thành một vùng đất nhỏ trong hồi ức, yên bình, xinh đẹp, rực rỡ cỏ và hoa. Thế nhưng, ngay cả trong quãng thời gian êm đềm, hạnh phúc nhất, giữa Tạ Liên và A Ly vẫn tồn tại một bóng dáng mang tên Tư Mã Dục. Khác với kiếp đầu tiên, kiếp này Tư Mã Dục thích A Ly, thích ngay từ cái nhìn đầu tiên. Cậu cũng biết Tạ Liên, người bạn thân chí cốt của cậu cũng thích A Ly, vậy thì cậu sẽ cùng Tạ Liên cạnh tranh công bằng. Chỉ có điều A Ly lại nhất quyết không cho cậu dù chỉ một cơ hội nhỏ nhoi. Cậu cứ cố gắng và chờ đợi, rồi lại cố gắng rồi lại chờ đợi. Cũng chỉ chờ một cái quay đầu của A Ly. Thực ra, từ sâu trong thâm tâm, A Ly biết cô vẫn yêu Tư Mã Dục, thế nhưng nỗi đau vẫn còn âm ỉ từ kiếp trước không cho phép cô tự đẩy mình vào ngõ cụt một lần nữa. Kiếp này Tạ Liên đối với A Ly vẫn là sự lựa chọn an toàn. Nhưng “người tính không bằng trời tính”, A Ly một lần nữa trở thành Thái tử phi. Nếu đây đã là sự sắp đặt của số phận, A Ly sẽ chấp nhận, chấp nhận để bản thân mình yêu vị Thái tử ngốc nghếch này một lần nữa.  Cho tới khi trút hơi thở cuối cùng trong vòng tay Tư Mã Dục, A Ly mới nhận ra mình đã sai rồi. Đối với những vị giám khảo khó tính đang dõi theo câu chuyện của cô, “yêu” chưa bao giờ là một kết thúc đủ đẹp đẽ. Trong cuộc thi khốc liệt này, không tồn tại một sự lựa chọn an toàn nào cả, chỉ có hào quang nữ chính mãi toả sáng mà thôi. Một bước đi sai lầm của A Ly sẽ mãi mãi là nỗi đau khắc sâu vào trái tim Tư Mã Dục. Chỉ trong một nháy mắt, thời gian trôi ngược, cảnh vật như xưa, chỉ có người trong cuộc nguyện ngủ vùi không bước tiếp… *** “Ba lần đi thi Thái tử phi” thực sự là một bộ truyện khiến mình cảm thấy khó đánh giá. Nếu nói là hay thì không phải, mà nếu nói là dở thì cũng không đúng.  Không thể phủ nhận, truyện có motif khá mới lạ và sáng tạo. Tuy nhiên, đáng tiếc rằng ngòi bút của Mậu Lâm Tu Trúc lại chưa đủ chắc tay để tạo nên một tác phẩm xuất sắc. Có những tuyến nhân vật chưa được khai thác triệt để, có những nút thắt được tháo gỡ một cách hơi… dễ dàng, có những tình tiết bí ẩn chưa được bật mí theo cách đủ hấp dẫn và quan trọng nhất là chưa tạo được cao trào cần có cho bộ truyện.  Nhưng bên cạnh đó, truyện vẫn có khá nhiều điểm sáng hấp dẫn. Đầu tiên phải nói tới tuyến nhân vật phong phú. Mỗi nhân vật trong “Ba lần đi thi Thái tử phi” đều mang một màu sắc rất riêng, vừa tưng tửng hài hước vừa có chiều sâu nhất định. Nếu bạn đọc tới những chương cuối cùng, bạn sẽ nhận thấy thực ra không có nhân vật nào mang tính phản diện. Dù là “tiểu tam” Tả Giai Tư hay Thái hậu, họ đều không phải người xấu. Họ chỉ là những con người bình thường, có những nỗi khổ riêng, có những mong muốn vị kỉ và có cả những quyết định sai lầm. Mà bàn về những quyết định sai lầm thì không thể không nói tới nữ chính A Ly. Sẽ có những lúc bạn mất kiên nhẫn với sự khù khờ, bị động của cô ấy, nhưng đừng lo, có cả một ban giám khảo nghiêm khắc và soi mói sẽ thay bạn mắng cho cô nàng tối tăm mặt mũi. Nhưng đồng thời, A Ly cũng nói ra những suy nghĩ không chỉ của riêng cô ấy mà còn đại diện cho một bộ phận lớn độc giả để chỉ trích mấy vị “mẹ ghẻ”. Tại sao luôn đặt ra những yêu cầu khắt khe đối với độ “sạch” của nam chính như vậy? Tại sao nữ chính đã từ chối nam phụ nhưng vẫn bắt chàng phải “trung trinh” với mình cả đời mà không thể đi tìm hạnh phúc riêng? Quá là vô lý rồi (=__=||||) Cuối cùng, ưu điểm lớn nhất phải kể đến văn phong của tác giả. Nếu như ngòi bút của Mậu Lâm Tu Trúc failed hoàn toàn trong những tình tiết cung đấu thì trong những phân đoạn tình cảm, tác giả lại hoàn thành khá xuất sắc. Tình cảm thanh mãi trúc mã trong sáng, thuần khiết giữa A Ly và Tạ Liên, tình yêu vừa đơn thuần vừa day dứt, vừa đau đớn lại vừa ngọt ngào giữa A Ly và Tư Mã Dục, tình cảm lặng lẽ, êm đềm, đầy thấu hiểu và vị tha giữa Tạ Liên và Hoàn Đạo Liên… tất cả đều được miêu tả một cách tinh tế và uyển chuyển qua văn phong của Mậu Lâm Tu Trúc. Mọi mảnh ghép tình cảm đều được khắc hoạ tỉ mỉ và đẹp đẽ. Sẽ không có gì đáng ngạc nhiên nếu các bạn mong muốn nam chính là Tạ Liên hay Vệ Lang thay vì Tư Mã Dục. Nhưng đến cuối cùng, người bạn thanh mai chờ bạn trong trời mưa phùn ngày đó sẽ tìm được người vợ dịu dàng chỉ thuộc về anh, người anh trai cùng bạn lang thang khắp phố phường hồi ấy cũng sẽ tìm được người con gái giúp anh biết thế nào là yêu. Còn nam chính sẽ là người đi với bạn đến những chương cuối cùng. Bởi vì đó không chỉ là câu chuyện về tình yêu nam nữ, đó là câu chuyện về cả một thời thiếu niên. Review by #Linh_Hy Tần - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Đó là một ngày rất lâu sau đó. Sau nghìn hô vạn hoán, A Ly rốt cục cũng thành con chồn hương mẹ(*). (*) có giải thích về tên mụ của A Ly ở chương 2. A Ly:..... Không phải bạn nói là mình bị vô sinh sao?! Dung Khả: =___= Mình chỉ suy đoán, đoán mò chút thôi mà. Hơn nữa suốt kiếp đầu tiên bạn cũng có đẻ được đâu! A Ly suy nghĩ một chút, suốt kiếp đầu tiên bản thân đã ngập lụt trong sự hồ đồ, đến tột cùng cô đã ăn phải bao nhiêu thứ mà người ta lén bỏ vào, e rằng có muốn biết cô cũng đã không thể tìm hiểu được nữa. Lúc tiểu Thái tử chào đời, cậu đã mũm mĩm y như heo con, A Ly cảm thấy cái tên A Đồn(heo con)này rất có hình tượng. Nhưng Tư Mã Dục tuyệt đối không cho con mình dẫm vào vết xe đổ của cha nó, mỗi lần nói ra tên mụ là mọi người phải cố gắng nhịn cười. Anh suy nghĩ mất một lúc lâu, rồi quyết định gọi cậu là Khuyển Tử(chó con). Tiểu Thái tử: T__T...... Hai người đủ rồi! Vẫn là Thái Hậu không nhịn được nữa, mới bảo gọi là Bát Nhã(là trí tuệ trong kinh Phật)—- từ khi thăng chức thành Thái hậu, bà bắt đầu tín Phật, người khác tín Phật thì thắp hương lạy Bồ Tát rồi chép sách kinh, còn khi bà tín Phật thì chỉ đi học Phạn ngữ(tiếng Ấn Độ cổ)để dịch kinh thư, thử nghĩ mà xem người mới nhập môn mà đạt đến trình độ như vậy, A Ly không khỏi cảm thán đây chính là cảnh giới. Có thể để cho tiểu Thái tử gần gũi với bà nội thông tuệ nhường ấy, còn gì A Ly tốt hơn. Danh tự của Thái tử cứ thế được định đoạt. Có con trai rồi, Tư Mã Dục vui vẻ lên nhiều. Từ khi Thái tử phun nước bọt phì phèo, anh liền mỗi ngày kiên trì trò chuyện với cậu mất nửa canh giờ, anh kiên quyết muốn bồi dưỡng cho con trai gần gũi với bên nội hơn, để chặt đứt tình cảm mẹ con đơm hoa kết trái. Tiểu Thái tử bị cha đoạt mất đồ chơi thì nhăn mặt, đối với hành động khiều tay khiều chân chỉ còn cách quẫy đạp né tránh, rồi dùng vẻ mặt cau có “Đừng lộn xộn” nhìn anh. Chỉ có điều, thằng nhóc này có tính cách giống hệt A Ly, thích nghe giảng đạo lý. Những lúc đó, Thái hậu đều nhịn không được muốn quăng cái trống lắc vào mặt Tư Mã Dục, cậu nhóc lại còn kiên trì không khóc không nháo cũng không động tay động chân, ra vẻ tràn đầy thương hại nhìn Tư Mã Dục. Nghĩ thầm cũng thật đáng thương, mất mặt đến độ đó, người làm mẹ như bà sao có thể quản được nữa chứ? Thái hậu sâu sắc bày tỏ: con có thể hiểu chuyện bằng một nửa cháu nội đã là tốt rồi...... Thật ra thì Tư Mã Dục có một phần mong đợi nho nhỏ mà người khác không biết. Anh cảm thấy hai người họ đã có con trai rồi, đại khái A Ly sẽ không nỡ hóa phượng hoàng bay đi. Cho dù cô có muốn vứt bỏ anh, để anh không biến thành chó dại đi cắn người lung tung, tốt xấu gì cũng đã có thêm thằng con trai đứng cùng chiến tuyến với anh, có thể sử dụng nó một cách ôn hòa để ép A Ly suy nghĩ lại. Cho dù đến cuối cùng cô vẫn phải đi, thì ít nhất cô không thể mang con trai theo được, cho đau lòng chết cô luôn, để cô cả đời không thể yên ổn mà sống được! Hơn nữa, đợi đến khi con trai trưởng thành và anh cũng sắp gần đất xa trời, anh sẽ tố cáo tất cả cho nó biết, năm đó A Ly đã giả dối, đã lợi dụng anh thế nào, rồi lại tàn nhẫn vứt bỏ anh ra sao. Đáng tiếc là, Thái tử vẫn kiên định mở rộng mục tiêu sống hướng về phe phái của mẹ — hết cách, ai bảo trong mắt con nít, mẹ cho nó bú sữa dễ thương hơn nhiều so với người cha đem đồ chơi đến. Mời các bạn đón đọc Ba Lần Đi Thi Thái Tử Phi của tác giả Mậu Lâm Tu Trúc.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Gió Nhẹ Khẽ Thổi, Em Rất Thích Anh - Khấu Tử Y Y
Người ta nói nữ theo đuổi nam, chẳng mấy mà thành. Nhưng Thẩm Thi Họa cảm thấy con đường theo đuổi Lâm Cẩm Húc cách cả một vũ trụ. Dù cả vũ trụ này có sụp đổ, cả thế giới đến ngày tận thế, người đàn ông này cũng không ngoảnh đầu nhìn cô lấy một lần. Mời các bạn đón đọc Gió Nhẹ Khẽ Thổi, Em Rất Thích Anh của tác giả Khấu Tử Y Y.
Lấy Thân Nuôi Long - Cát Cân
Văn án: Có câu, bước vào cửa cung sâu tựa biển. Nơi đây nước sôi lửa bỏng, chỉ thoáng bất cẩn mạng mất chẳng hay. Lần đầu gặp nhau, nàng suýt mất mạng vào tay chàng. Triệu Phác Chân dầu thông minh mẫn tuệ, nhưng lại không đủ mưu sâu kế độc, một cô cung tỳ nho nhỏ không nơi dựa dẫm, để tồn tại, chỉ có một cách - lấy thân nuôi long. ***  Lúc đầu nghe cái tên kèm văn án thì mình đã nghĩ chắc đây cũng chỉ là một câu chuyện ngược sủng bình thường, tức mạch truyện chủ yếu xoay quanh tình yêu của chàng và nàng, còn lại mọi sự chỉ là một món trang trí cho đời thêm sắc thêm hương. Nhưng không, truyện có chiều sâu và hấp dẫn hơn thế rất nhiều.  Nam nữ chính chạm mặt trong một hoàn cảnh hết sức tréo ngoe, đêm hôm khuya khoắt, nữ thì đói bụng trộm đi tìm ăn, nam thì không biết cớ gì xuất hiện chốn ấy, và đúng lúc bắt gặp đương kim Hoàng thượng – cũng chính là cha ruột nam chính – đang cùng Hoàng hậu của tiên đế thông dâm. Chính vì nhẽ đó mới có chuyện nàng suýt chết trong tay chàng, nếu không có một phút yếu đuối sợ hãi lên đến cùng cực của một đứa trẻ tuổi mười trong phút cuối để nàng chạy vuột mất, có lẽ mọi chuyện đã khác rồi.  Trước khi đến với nam nữ chính, có lẽ nên nhắc đến ngài Hoàng đôi ba câu. Y xuất thân là con trai của một cung nữ thấp kém, chính vì nhẽ đó mà y luôn mặc cảm tự ti về mình, đỉnh điểm là việc được lựa chọn để đưa lên ngôi Hoàng đế sau khi tiên đế - anh trai y - một người được xem là có toàn dòng máu cao quý từ cả họ cha và mẹ - mất trong cuộc chinh chiến. Dĩ nhiên y được chọn cũng nhờ đôi ba lý do nào yếu kém, không thế lực, dễ thao túng, dễ điều khiển... Điều đau khổ cho y khi y là một con người rất tham vọng, đam mê quyền lực, tiền tài nhưng lại bạc nhược, ích kỷ, nghi kỵ, điều này áp dụng ngay cả trong việc đối xử với những đứa con ruột thịt. Với những đau khổ đã từng chịu của một thứ Hoàng tử xuất thân thấp kém, y luôn bị ám ảnh về cái gọi là nguồn gốc, y tự huyễn hoặc mình bằng việc ép buộc chị dâu Thôi thị - một người phụ nữ xuất thân gia đình danh môn cao quý - dâm loạn, huyễn hoặc rằng Thái tử - con trai của tiên đế và Thôi thị - thực chất là con mình, từ đó có lý do chính đáng để đối xử tử tế, thương yêu, bênh vực hết mực chàng ta.  Nam chính – con trai trưởng của Hoàng đế - sinh ra và lớn lên trong một hoàn cảnh đau khổ như thế đấy, vốn là một con người đầy tình cảm, chàng tha thiết được cha mẹ đối xử dịu dàng dù chỉ một chốc, bởi vậy từ nhỏ chàng luôn tự dặn phải dốc lòng học tập, thể hiện tài hoa, nhưng đổi lại chỉ là những thờ ơ từ người cha - người đang bận khen tặng nâng niu Thái tử, những trách móc chì chiết từ người mẹ - người phụ nữ xuất thân bần hàn nhưng may mắn được ngài Hoàng đưa lên ngôi Hậu, để rồi cứ mãi mang ơn chồng, xem chồng là trời, lấy niềm vui của chồng làm niềm vui của mình, lấy sự không hài lòng của chồng với con cái làm lỗi lầm của mình và con. Ban đầu chàng cũng cho rằng ấy là do mình, vì thế càng ra sức cố gắng, nhưng đến khi thấu tỏ mọi chuyện cùng nhìn rõ bản chất người cha ruột, chàng thu mình trong một vỏ bọc nhu nhược, yếu ớt, kém tài.  Nữ chính là một cô cung nữ nhỏ nhoi làm việc trong kho sách, dĩ nhiên nàng xinh đẹp như hầu hết các nàng nữ chính ngôn tình khác, hơn nữa với đặc thù công việc cho phép nàng được tiếp xúc và hấp thu nhiều tinh hoa thời đại, để với trí thông minh sẵn có, nàng càng tài hoa hơn. Sau đêm ác mộng định mệnh, với những hiểu nhầm và vòng xoay thời cuộc, nàng trở thành cung tỳ bên cạnh nam chính, với bí mật kinh hoàng mà cả hai cùng chứng kiến trước đó, nàng được chàng ưu ái ‘trọng dụng’ trong kha khá công việc quan trọng. Sớm chiều chung đụng, dầu nghi kỵ đề phòng lẫn nhau, hai bạn trẻ vẫn không cưỡng lại được những hấp dẫn dành cho nhau, tuy nhiên để đi đến quả ngọt phải tốn cả chặng đường dài mênh mang.  Đọc truyện dễ thấy tác giả mượn kha khá nhân vật và tư liệu lịch sử để khắc hoạ nên một giai đoạn chính biến đầy khói bụi và xương máu trong này. Dàn nhân vật từ nam đến nữ đều rất ổn, lẽ dĩ nhiên thiện ác, đúng sai đủ cả, mỗi sự đều có nguyên nhân kết quả của nó, ai cũng được biện giải cho việc làm của mình, nhưng cái sai, cái ác vẫn sẽ bị phê phán, khinh thường. Đặc biệt truyện khá ưu ái phái nữ khi xuất hiện kha khá nhân vật nữ xinh đẹp, tài hoa, thông minh, đáng yêu, muôn màu muôn vẻ. Dàn nam thì ngoài một hai nhân vật mang danh ‘nguỵ quân tử’, còn lại đều đáng nể, có mắt nhìn thời cuộc.  Văn phong chặt chẽ, chắc tay, nhất quán, đặc biệt mình thích sự nhẹ nhàng và tinh tế của tác giả xuyên suốt câu chuyện, như nữ chính dầu ‘chững chạc’ là thế nhưng lại rất thích mặc đồ thêu đầy hoa lá, những vai nữ bên kia chiến tuyến xuống sàn với một cái chết nhẹ nhàng, hay có thể gọi là nhân đạo, không có những màn đấu đá trả thù tàn ác ghê rợn… Mình cũng thích việc tác giả không buff quá đà về độ hoà hợp của cái được gọi là lòng người sau thời chiến, dầu tin nhau tới đâu, vua tôi gì cũng phải tính đường lui cho mình, cái khác ở đây là họ đã chỉ cho nhau thấy mình làm thế nào.  Mạch truyện không chậm, nhưng tuyến tình cảm lại khá chậm, đã thế chỉ có canh suông nước lã nên đòi hỏi khá kiên nhẫn khi đọc. Bù lại truyện hấp dẫn với những bí mật dần được hé lộ xung quanh xuất thân nữ chính, bối cảnh truyện trải rộng nhưng không lan man với những cuộc chiến căng não giữa nạn ngoại xâm và hoạn nội loạn. Mình thích cái thật khi tác giả tả một nam chính đầy mồ hôi bụi bặm, mắt đỏ ngầu râu lởm chởm trên chiến trường, với những chuyến hành quân liên tục, những cuộc mật đàm liên miên, hỡi đâu thời gian chăm sóc sắc đẹp để mãi như chàng vương gia nhàn tản chốn cung xưa.  Nói chung mình rất đề cử truyện này cho cả đọc và edit/dịch, không cảm thấy tiếc thời gian đã bỏ ra, truyện hợp với những bạn có gu ngược (nhẹ), nam nữ chính sạch bong, gần cuối có 2 bạn bé con, đặc biệt bạn anh rất lí lắc, siêu đáng yêu. Tình cảm giữa các cặp đôi ít ỏi khác cũng khá đẹp, các vai nữ rất lí trí, nam thì đàng hoàng không gái gú. Mời các bạn đón đọc Lấy Thân Nuôi Long của tác giả Cát Cân.
Nhân Vật Phản Diện Tôi Nuôi Đều Ngoẻo - Mặc Thư Bạch
Thế nào là một bộ truyện hay? Đơn giản là một bộ truyện đúng gu, đúng sở thích của bạn, khiến bạn vừa đọc vừa tấm tắc khen.  Thế nào là một bộ truyện hay xuất sắc? Chính là một bộ truyện thuộc thể loại bạn ghét cay ghét đắng nhưng vẫn không thể ngừng đọc, đọc xong còn bồi hồi mãi không thôi. Dị năng, dị giới, zombie, mạt thế,… Tôi không biết các bạn thế nào chứ, riêng tôi vừa nghe đến mấy thể loại này là muốn xách dép chạy cho xa rồi. Mà “Nhân vật phản diện tôi nuôi đều ngoẻo” lại tập hợp đủ các thể loại này mới chết chứ. Nhưng vì truyện được người người nhà nhà nhiệt liệt đề cử nên tôi quyết định thử “nhắm mắt đưa chân” xem sao. Trồi ôiiii, tôi nói các bạn nghe, một khi đã đọc là không dừng lại được đâu ý.  Câu chuyện bắt đầu từ cô nàng Diệp Trần hâm hâm đơ đơ, được người ta tỏ tình thì vui vẻ nhận lời đi, tự dưng đòi người ta cứu vớt hoà bình thế giới làm gì. Đòi hỏi ác quá nên lăn đùng ra chết luôn mới sợ! Mà chết xong cũng chẳng siêu chẳng thoát được, linh hồn lại bay thẳng vào một hệ thống kỳ quái với nhiệm vụ rất chi là cao cả: gìn giữ hoà bình thế giới. Nghiệp quật chưa!  Tất nhiên, cô nàng Diệp Trần chẳng đủ tài đủ trí để trở thành đấng cứu thế đâu ạ. Con đường gìn giữ hoà bình thế giới của cô nàng vòng vèo hơn nhiều. Đại khái là trong mỗi thế giới mà cô nàng xuyên vào sẽ có một nam phụ tà ác, lý do tà ác thì siêu phong phú, từ bị dòng đời trù dập cho tới tâm lý vặn vẹo, có đôi khi là vì gái.  Mà nhân vật phản diện tà ác sinh ra để làm gì? Đương nhiên là để oán hờn cả thế giới sau đó thành cái đệm lò xo giúp nam nữ chính thăng hoa tới tận trời cao rồi. Bạn còn mong đợi cái gì nữa? Đâu phải ai cũng may mắn được như Mã Lệ Phi Xuân (Tiên hắc ám Maleficent) được Disney ưu ái làm ra hai bộ phim kinh phí tiền tỷ cho mà “tẩy trắng” đâu! (Đùa thôi :v) Mời các bạn đón đọc Nhân Vật Phản Diện Tôi Nuôi Đều Ngoẻo của tác giả Mặc Thư Bạch.
Nhất Phẩm Thiên Kim - Địch Hoa
Nội dung dễ thương, có những lúc ngọt ngào, có những lúc hài hước và có cả những lúc làm người đọc cảm động về tình cảm của 2 nhân vật chính. Hoắc Truy Ân bề ngoài mạnh mẽ nhưng bên trong rất đáng yêu, Tiết Niệm Chung bề ngoài thư sinh nhưng bên trong lại rất kiên cường và khôn ngoan. Những lúc Tiết Niệm Chung nhẹ nhàng quan tâm đến Truy Ân làm người đọc ghen tị đến mức ước gì có chàng Tiết Niệm Chung như vây ngoài đời: quan tâm, nâng niu Truy Ân như sợ chỉ cần mạnh tay một cái là Truy Ân sẽ vỡ tan. Tuy nhiên,  Truy Ân lại lạnh nhạt với Tiết Niệm Chung. Họ cùng nhau trải qua bao nhiêu sóng gió, đã có những lúc muốn được sẻ chia và thấu hiểu với đối phương nhưng bị ngăn cách bởi muôn vàn nỗi sợ hãi. Đối với tình yêu, cả hai tấm lòng đều thành thật, cam tâm chấp nhận vì đối phương dù có xảy ra bất cứ chuyện gì. Rốt cuộc, câu chuyện tình giữa hai người sẽ có những diễn biến gay cấn như thế nào? *** Văn án Lữ "Ba Hoa" là gã chuyên kể chuyện rong trong quán trà cho khách đi đường kiếm mấy xu mấy cắc. Lão phù phép vào những mẩu tin trôi nổi trên giang hồ, nay thì là chuyện về Ma giáo giáo chủ thích ra vẻ ta đây "đoạn tụ" đi ghẹo thiếu niên nhà tử tế, mai lại sang chuyện đại thiếu gia Danh Kiếm Môn "ngàn dặm tìm chồng". Hôm nay lão lại đang thao thao bất tuyệt ở quán nước đầu đường, khách vây xem đông nghịt. "Rất lâu về trước, có một tòa sơn trang Dật Long, trong sơn trang có một vị thiên kim tiểu thư thông minh tài trí, dung mạo yêu kiều. Ngày nọ, có tên "cẩu" quan thất phẩm đến xin cưới tiểu thư về làm vợ. Trải qua bao sóng to gió lớn, sấm rung chớp giật, "cẩu" quan cũng ôm được mỹ nhân về xây tổ ấm. Ai dè, tiểu thư lại chẳng phải tiểu thư, mà là đại thiếu gia..." Thanh Thủy Kiếm Hoắc Truy Ân - một trong tam đại cao thủ võ lâm, tính tình bộc trực, còn trẻ đã có danh tiếng không nhỏ trong giới múa kiếm vung đao. Thế nhưng người ta nói, núi cao còn có núi cao hơn. Kỳ tài võ học trăm năm có một như hắn lại đụng phải một thiên tài còn khủng khiếp hơn. Và kết quả hiển nhiên, hắn thua. Phụ thân Hoắc Truy Ân nhân cớ này tịch thu kiếm của con trai, bắt hắn ở trong nhà tu thân dưỡng tính, lo chuyện kế nghiệp gia đình. Trong lúc Hoắc Truy Ân đang trong cơn hậm hực vì bị phụ huynh cấm cửa, "tin dữ" lại ập tới nhà. Rằng thì là mà năm xưa Hoắc gia từng bị vu oan hãm hại, suýt bị chém cả nhà. May mà có thanh thiên Tiết lão gia không quản đường xa lên tận kinh thành dâng tấu chương minh oan mới thoát khỏi kiếp nạn. Hoắc lão gia trong cơn cảm kích đã xin được hứa hôn đứa con chưa ra đời của mình cho con trai của Tiết gia. Hai mươi năm sau, chàng thanh niên Tiết Niệm Chung tìm tới cửa xin đón vợ về. Trải qua một phen cưỡng bức cùng dụ dỗ, Hoắc Truy Ân đã phải nuốt nước mắt mang theo hiệp ước bất bình đẳng với cha theo chồng về nhà. "Một, con rể là văn nhân yếu đuối, mày lại võ nghệ cao cường, an toàn tính mạng của nó do mày chịu trách nhiệm hoàn toàn, con rể nếu gặp phải chuyện gì bất trắc, thì thân mày đã gả cho nó, chôn cùng cũng là chuyện nên làm. Giả như nó bị mất một tay, mày cũng nên tự giác chặt một chân, cho vợ chồng chung hoạn nạn!" "Thứ hai, con rể thân ở chốn quan trường, không thể giống thương trường cùng võ lâm, mày phải chú ý lời nói và việc làm, không thể làm mất danh dự Tiết gia, tránh gây tai họa." "Thứ ba, nếu mày mà bị con rể bỏ thì tự sát tạ tội với thiên hạ luôn đi nhé! Tiết gia không có đứa con mất mặt như thế!" Một Hoắc Truy Ân tính nóng như lửa, nhưng chân thành thẳng thắn, dám yêu dám nhận. Một Tiết Niệm Chung hiền hòa như nước, mặt chân chất mà bụng dạ khó lường. Hãy cùng dõi theo sinh hoạt của một đôi vợ chồng "hứa hôn từ bé", chứng kiến Tiết đại nhân dùng những thủ đoạn trên cả sở khanh để giành được trái tim của giai nhân.   Mời các bạn đón đọc Nhất Phẩm Thiên Kim của tác giả Địch Hoa.