Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Chi Bằng Tạm Ở Cùng Nhau

VĂN ÁN Một đôi oan gia tính cách trái ngược, nhà khảo cổ học cứng nhắc và cô người mẫu phóng khoáng. Giống như hương nước hoa Chanel, bát tự không hợp, tính cách trái dấu, lập nên hôn ước, chẳng bằng chấp nhận luôn. Sẽ thấy những tranh chấp  tình yêu ma sát ra thuốc súng như thế nào! Diêu Tinh Thần: Bố Lục Lập Phong, nghiên cứu đồ cổ Mẹ Lục Lập Phong, nghiên cứu đồ cổ Lục Lập Phong, cũng nghiên cứu đồ cổ  Sao lại muốn cô gả cho người đến 28 tuổi rồi vẫn lạc hậu như đồ cổ?! Lục Lập Phong: Cô gái này, chỉ được cái mặt tiền, tài năng thì không có, nông cạn bừa bãi không có nội hàm, là đồ dỏm.  Muốn tôi cưới cô ấy, thà sống cả đời nghiên cứu xác ướp còn hơn! Diêu Tinh Thần: Chẳng cần khuyên bảo tôi, người mẫu hơi lớn tuổi thì sao? Chị đây chính là cởi mở yêu trẻ em, vô cùng hoạt bát nhé! Lục Lập Phong: Không cần khuyên can là có ý gì? Chẳng nhẽ tôi vô cùng cứng nhắc à? Được rồi, vậy cô nói cho tôi biết, hương nước hoa Chanel được pha chế như thế nào? *** #Review CHI BẰNG TẠM Ở CÙNG NHAU Tác giả: Thịnh Thế Ái Thể loại: Hiện đại, showbiz, 419, ngược nam - sủng nữ, tiểu đồ cổ vs tiểu bình hoa, oan gia, hài hước, cảm động, HE Độ dài: 61 chương + 3 NT Tình trạng: Hoàn edit Đánh giá nội dung truyện: ★★★★✰ Đánh giá nam nữ chính: ★★★★✰ Đánh giá edit truyện: ★★★★★ Đề cử: ★★★★✰ ___________ Nữ chính: Diêu Tinh Thần Nam chính: Lục Lập Phong "Tự thử tinh thần phi tạc dạ, vi thùy phong lộ lập trung tiêu." *(Ngôi sao này giống như không phải của đêm qua, đêm đến vì ai đứng giữa trời gió thổi. Tinh Thần: Ngôi sao, Lập Phong: Gió thổi) Nửa câu đầu là tên của cô. Nửa câu sau là tên của anh. ______________ Lục Lập Phong - Tiểu đồ cổ lỗi thời Lục Lập Phong là một nhà khảo cổ học cứng ngắc và lạnh nhạt. Anh thông minh trầm tĩnh và rất có thiên phú trong lĩnh vực này. Trong giới khảo cổ hỗn loạn, cái tên của anh là sự bảo chứng cho thật giả đầy chắc chắn. Anh tựa như một chiếc bình sứ Thanh Hoa đời Nguyên còn lưu lạc đến thời đại hôm nay. Cao quý - thanh lãnh và có giá trị ngất ngưỡng. Nhưng mấy ai hay biết, đằng sau những hào quang rực rỡ mà mọi người nhìn thấy là một trái tim luôn mang trong lòng sự hối hận và muốn bù đắp cho một người con gái. Cô ấy là Diêu Tinh Thần, Tinh Thần của anh. Rất nhiều năm về trước, khi cả anh và cô đều là những cô bé cậu bé nhỏ sống chung trong Đại viện. Anh đã vô tình phạm phải một sai lầm đáng tiếc. Khi ấy, tuổi trẻ bồng bột, anh muốn thể hiện kiến thức và sự thông minh của bản thân mà nào đâu biết chính những câu nói vạch trần hôm ấy đã khiến cả gia đình cô rơi vào bi kịch. Anh còn nhớ rõ ngày hôm đó, khi cô bé nhỏ Tinh Thần từng bước chạy theo chiếc xe cảnh sát chở bố cô rời đi có bao nhiêu đau xót. Nước mắt và sự tuyệt vọng của cô tựa như những mảnh cắt qua trái tim anh. Thì ra, ân hận và day dứt lại được viết nên đầy tàn nhẫn như vậy. Cũng chính từ giây phút ấy, anh đã nguyện với lòng rằng, người con gái anh muốn yêu thương bảo vệ suốt cuộc đời này là cô, chính là Tinh Thần. * * * Diêu Tinh Thần - Tiểu bình hoa hiện đại Diêu Tinh Thần là một người mẫu xinh đẹp, miệng lưỡi sắc bén và phóng khoáng. Cô tựa như một tiểu bình hoa di động thời hiện đại, rực rỡ nhưng lại không có nội hàm, giá trị thị trường chỉ ở tầm bình dân mà thôi. Mọi người nhìn thấy một tiểu bình hoa với vẻ ngoài hào nhoáng rực rỡ nhưng lại không nhìn thấy những tổn thương cô từng trải qua. Bởi vì, cô gái tên Tinh Thần ấy, luôn chôn thật sâu những cảm xúc trong lòng và che dấu bằng sự kiên cường ngụy tạo của mình. Năm ấy, từ rất lâu rồi, bố cô cứ thế rời xa bỏ lại hai mẹ con cô bơ vơ, chống chọi với thế giới tàn nhẫn này. Năm ấy, khi còn đi học, cô dùng mọi cách theo đuổi một người con trai, còn anh ta thì dùng mọi cách để đẩy cô cách xa mình. Cho dù cô cố gắng như thế nào thì kết quả cũng là lời đau xót con tim. Tinh Thần tuyệt vọng và buông thả bản thân. Sau đó, cô học cách che dấu cảm xúc từ trái tim mình. Bởi vết thương một khi bị vạch trần chính là đau đến tan xương nát thịt. Nhưng vĩnh viễn, Tinh Thần cũng không thể ngờ được, có một ngày tiểu bình hoa là cô lại có thể kết hợp với tiểu đồ cổ là anh, người mà cô đã từng ghét cay ghét đắng vào một chỗ bằng hôn nhân. * * * Tiểu đồ cổ - tiểu bình hoa - chi bằng ở tạm cùng nhau. Lục Lập Phong luôn nhận định rằng bản thân có sức khống chế rất tốt, trước mọi việc anh đều có thể bình tĩnh mà giải quyết. Nhưng cứ có việc nào liên quan đến cô gái mang tên Diêu Tinh Thần là anh lại thường xuyên mất tự chủ. Bởi vì, cô gái ấy lấy mất trái tim anh rồi. Vì đánh mất trái tim nên lý trí của anh cũng bị cô lấy đi luôn. Sự việc ngày hôm ấy cùng với cô hoàn toàn là một sự ngẫu nhiên được sắp xếp bởi bàn tay của số phận. Nhưng anh luôn thầm cám ơn ông trời vì đã cho anh cơ hội ở đó, vào giây phút đó cùng với cô. Căn phòng mờ ám, hơi thở kích tình, đôi mắt cô bị che đi, chỉ còn lại mùi hương thoang thoảng như đã từng quen thuộc của người đàn ông ấy. Anh ta vuốt ve gương mặt cô tựa như muốn xoa dịu tất cả những đau thương cô từng trải qua. Mềm nhẹ, dịu dàng, day dứt... Chỉ là, Diêu Tinh Thần không ngờ rằng người đó lại là Lục Lập Phong, càng không ngờ được, chỉ một đêm hương sắc lại khiến cô có thêm một sinh mệnh bé nhỏ trong cuộc đời này. Và cũng nhờ nó, cô và anh bước vào một cuộc hôn nhân bất đắc dĩ. Đứng trước cuộc hôn nhân này, Diêu Tinh Thần không biết nên dùng thái độ như thế nào để đối mặt. Bởi vì, cô không yêu anh. Vì không yêu nên cô chọn cách thẳng thắn nói hết những gì cô từng trải qua, cũng nói về cuộc tình đơn phương tuyệt vọng với người khác nhiều năm đến hôm nay. Từng lời của cô như những mảnh vỡ rơi vào lòng Lập Phong. Là do anh đã luôn chậm trễ, cứ để cô rời xa mình. Bây giờ, anh sẽ không buông tay cô ra nữa. Cuộc hôn nhân này, anh nhất định đi cùng cô đến hết đoạn đường hạnh phúc. Vì thế, Lập Phong dùng cả trái tim mình mà đối xử với Tinh Thần. Anh muốn bù đắp lại tất cả những sai lầm từng có, cũng muốn đem những tốt đẹp nhất trên thế gian này dành tặng cho cô. Anh tin rằng, đến một lúc nào đó, cô sẽ biết được có một người yêu cô, yêu sâu đậm nhường nào. Yêu đến mức chỉ muốn đặt cô trong lòng mà yêu thương và bảo vệ. Vậy nên, cho dù với cô cuộc hôn nhân này chỉ là một giao dịch tạm thời đã thỏa thuận thì với anh mỗi giây phút đều là những chân thành xuất phát từ trái tim. Vì thế, khi có bạn diễn nam muốn gạ tình với cô bị anh biết được, anh đã chẳng ngại ngần cho "cúc hoa" của anh ta nở toe toét luôn . Anh lại còn cho bạn thân leo cây kèm theo một tin nhắn cực kì khoe khoang: "Đang phục vụ vợ, không có thời gian." . Bạn thân bị anh phũ xong, cũng chỉ biết ngậm ngùi chấp nhận. Đường còn dài, trai nhà này thương vợ còn lâu lắm à nha

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Tổng Giám Đốc Ác Ma Quá Yêu Vợ - Thịnh Hạ Thái Vi
Lần đầu tiên gặp mặt, cô là bạn gái của em trai anh, thế nhưng anh lại không kiểm soát được hành vi của mình mà thiếu chút nữa cưỡng bức cô.     Lần thứ hai gặp mặt, cô vì công ty ba mình mà tìm đến anh, anh không để ý cấm kỵ yêu cầu cô gả cho anh.     Vì không để cho mình tan cửa nát nhà, Quan Ngưng Lộ lựa chọn gả cho Sở Mạnh - anh trai của bạn trai mình.     Bắt đầu từ đêm tân hôn, Sở Mạnh bắt đầu cướp đoạt cả thể xác lẫn tinh thần của cô.     Anh kiêu ngạo tuyên bố, chiếm được người của cô cũng muốn chiếm được tim của cô.     Thế nhưng, anh không biết sao? Từ khi giây phút cô đáp ứng gả cho anh, cô đã không còn trái tim rồi.     Năm năm sau, em trai anh - Sở Khương trở lại. Thế nhưng anh lại ký một tờ ly hôn, nói để cô tự do.     Tự do? Cô còn có tự do sao? Sau khi anh cưỡng chiếm cả người cô?     Rõ ràng qua nhiều năm như vậy, nguyện vọng duy nhất của cô là muốn rời khỏi anh. Tại sao đến một ngày, lại phát hiện tim của mình trĩu nặng như đã lạc mất rồi.  *** Đêm nay ánh trăng rất đẹp, thật sự rất đẹp. Đẹp đến khiến người nằm trên giường không cách nào ngủ. Sở Mạnh nằm trên chiếc giường còn vương mùi hương nhàn nhạt của cơ thể cô làm thế nào cũng không ngủ được, đứng dậy mặc vào chiếc áo ngủ ra khỏi phòng ngủ, mở một bình rượu một mình thưởng thức. Cả phòng nồng nặc mùi rượu lại không che dấu được tâm trạng cô đơn, phiền não và bất an của anh. Hôm nay anh chính thức kết hôn nhưng cô dâu vẫn cách xa anh như vậy, bất kể là người hay tim. Nặng nề để cái ly trong tay xuống, Sở Mạnh nghĩ đến cái gì đó rồi bước nhanh đi về phòng, mở ra tủ treo quần áo đem quần áo chỉnh tề ném trên giường, cởi áo ngủ xuống. Không tới hai phút anh đã ăn mặc chỉnh tề đã cầm chìa khóa xe lên. "Rầm rầm rầm. . . . . ." Xe thể thao đắt giá lập tức chạy nhanh trên con đường rộng rãi. Trong đêm khuya yên tĩnh trừ tiếng gió vù vù, thỉnh thoảng ngoại trừ ở phía đối diện có một hai chiếc xe chạy qua thì vô cùng vắng lặng. Hai bên đường những hàng cây với những chiếc cành non vươn cao, từng hàng sồi xanh thoáng cái đã trôi qua trước mắt. “Két” một tiếng, chiếc xe đang bay như tên bắn dừng lại ở chân núi khu vực ngoại thành. Dưới ánh trăng, những cây bách trên núi theo gió đêm nhẹ nhàng đung đưa. Xe vẫn không tắt máy, đèn xe lúc sáng lúc tối chiếu lên tấm bia đá dưới chân núi “Đồi Thạch Hổ”. Không sai, đồi Thạch Hổ là một nghĩa trang công cộng. ... Mời các bạn đón đọc Tổng Giám Đốc Ác Ma Quá Yêu Vợ của tác giả Thịnh Hạ Thái Vi.
Tôi Cam Đoan, Sẽ Không Đánh Chết Cậu! - Ức Cẩm
Cho ta mượn bảy năm thanh xuân....trả lại ngươi một đời ôn nhu.  Thật ra "Cho ta mượn bảy năm thanh xuân" mới là tựa chính thức của tác phẩm này. Còn "Ta cam đoan, sẽ không đánh chết cậu!" chỉ là một tựa phụ mà thôi. Nhưng khi mình edit lại cảm thấy cái tựa "Ta cam đoan sẽ không đánh chết cậu!" phù hợp với thể loại của bộ truyện này hơn, nên Pi quyết định đổi hai tựa ngược lại. Muốn biết thêm chi tiết mời đọc văn án. :-))) *** Văn án Công việc áp lực, cô nhịn!  Bị bạn trai cũ hãm hại, cô nhịn!  Không người theo đuổi, cô nhịn! Nhưng mà bị cái tên tiểu tử mới hai mươi mấy tuổi đầu quấy rầy, thật là không thể nhịn được nữa!  Phương Thiếu Tắc, cậu lại đây, tôi cam đoan sẽ không đánh chết cậu!  Tác giả thân ái nhắc nhở※ ngọt, ấm, sủng, không nội hàm nha không nội hàm. Đặc biệt thích hợp cho những bạn có thần kinh yếu, không chịu được đả kích lớn a. :-))))))  ***  Editor nói thêm: tôi cảm thấy a bạn nam chính này hình như là dân nhập cư trái phép, không có hộ khẩu ở Trái đất chúng ta. ↖(^ω^)↗  Fan của Ức Cẩm ơi, hãy cho tôi thấy lượt view + vote + cmt của các bạn đi nào. Hí hí hí...... ***Lưu ý: tác giả không đặt tựa chương, nên tựa chương do editor tự đặt. *** Nguyên cả buổi sáng, Phương Thiếu Tắc ở nhà Ngô Song ra ra vào vào mà dọn dẹp nhà ở, lau dọn vệ sinh, làm đến vui vẻ vô cùng. Ngô Song trừng lớn hai mắt, thấy cảnh trước mắt này, vô cảm thấy khiếp sợ, đồng thời cũng có chút tò mò. Trong ấn tượng của cô, Phương Thiếu Tắc là đại thiếu gia, duỗi tay há miệng là có cơm đưa đến tận nơi, sao lại biết làm những việc này? Phương Thiếu Tắc lau thật kỹ tấm ảnh chụp Ngô Song hôm tốt nghiệp đại học, hắn quay lại mỉm cười thật tươi với cô. Ngô Song vội né tránh ánh mắt của hắn, vì che đi xấu hổ, cô với tay lấy cái bánh bao ăn sáng còn thừa trên bàn. "Chờ một chút!" Phương Thiếu Tắc xông tới ngăn cản: "Cái này nguội lạnh rồi, không được ăn." Ngô Song nhìn Phương Thiếu Tắc như nhìn sinh vật ngoài hành tinh. Phương Thiếu Tắc cầm thùng rác, đem hết thức ăn thừa đổ vào, vừa đổ vừa nói: "Chị đang bị thương, ăn chút thức ăn nóng sẽ tốt hơn." Ngô Song không biết nói với người trước mặt này thế nào, cô duỗi tay, lấy đồ dùng pha cà phê. Phương Thiếu Tắc vội đoạt lại, nói: "Đói bụng mà uống cà phê là không tốt." Rốt cuộc Ngô Song nhịn không được nữa: "Vậy tôi có thể ăn cái gì?" ... Mời các bạn đón đọc Tôi Cam Đoan, Sẽ Không Đánh Chết Cậu! của tác giả Ức Cẩm.
Mộng Đẹp Tuyền Cơ - Nga Mi
Háo sắc đại ma vương cùng mỹ nhân Rùa Đen đại PK (hình như là Player Killer). Sơ sơ quá trình thoải mái, kết thúc mỹ mãn hạnh phúc.  Mỹ nữ, cả đời đại Vương gia đại lão bản Triệu Tử Dương nhìn qua nhìn lại cũng khá nhiều rồi, nhưng chưa từng gặp ai như Tạ Tuyền Cơ, khó thu phục như thế...  Dùng lợi để dụ dỗ, không hề hiệu quả. Tuy nàng yêu tiền như vậy, vẫn nhất quyết không vì thế mà bán rẻ bản thân.  Tặng nàng son phấn trang sức châu báu, nàng thà mang đi đổi lấy tiền để chạy trốn.  Dùng mỹ nam kế để quyến rũ, xem ra là phương cách có ích nhất, đáng tiếc nhiều lần sắp thành công lại đại bại. (đọc mấy đoạn Tử Dương dùng vẻ đẹp giai của mình câu hồn Tuyền Cơ vui lắm í, tới mức Tuyền Cơ sau này gặp mỹ nam coi như miễn dịch luôn, không thèm để ý )  Dịu dàng với nàng, nàng nghi mình có mưu kế xấu xa.  Lạnh lùng với nàng, nàng hoàn toàn bất cần không quan tâm.  Làm khó dễ nàng, cơ bản là không có tác dụng, gặp vấn đề gì nàng đều dùng cách không ai ngờ tới, ngoài dự đoán của mọi người để giải quyết.  Cô gái này chỉ đáp lại hắn chính là một câu: "Trừ ra vàng bạc không tính, còn đồ người khác có dùng qua, ta đều không có hứng thú." (khác gì bảo anh Tử Dương nhà ta là đồ second hand ) *** Nếu hỏi trong hai năm nay, người nào là người nổi tiếng nhất Kỉ quốc? Vậy người đó không ai khác chính là Hoàng hậu Thiên nữ của chúng ta! Những sự tích trước khi Thiên nữ trở thành Hoàng hậu của bọn họ thì khỏi phải nói rồi, chỉ cần nói đến những việc thiện nàng làm trong hai năm qua thôi, thì đó chính là “Khánh Trúc nan thư Đầu tiên là ở Ninh kinh làm Hội từ thiện, hàng năm quyên góp một số lớn tài vật để cứu giúp thiên tai nguy khốn, ở rất nhiều chùa chiền am ni cô bỏ vốn ra gia cố phòng ốc thu nhận những người già yếu tàn tật không có khả năng mưu sinh, không những người dân ở gần Ninh kinh được hưởng lợi mà ngay cả thâm sơn cùng cốc nơi biên thùy xa xôi cũng có nhân viên của hội từ thiện đi đến cứu trợ. Dưới sự đề xướng của Hoàng hậu Kỉ quốc, không ít châu huyện do quan phủ dẫn đầu, chiêu nạp rất nhiều thương nhân cùng với thợ thủ công thiết lập nên “trường dạy nghề”, thu nhận những người không có kế sinh nhai vào học các kỹ năng công tác, không thu học phí lại bao ăn ở, mỗi ngày, một nửa thời gian thì để học tập, một nửa đến phụ giúp đến làm việc trong xưởng của trường, học xong ở lại xưởng công tác một năm, nếu có biểu hiện tôt, có thể đến phủ nha xin giấy chứng nhận rời đi, trường còn có thể đề cử cho các gia đình phú hộ, thương gia công tác, đương nhiên cũng có thể công tác tại trường. Ở trường dạy nghề này còn có trường nam và trường nữ. Trường nam có thể dạy các việc canh tác nghề nông, có dạy nghề làm mộc, thuộc da, kiến trúc, phòng thu chi, các kĩ năng làm quản gia. Trường nữ thì hướng dẫn các nghề: thêu, may, chế tạo son phấn, nấu nướng, chủ yếu là các công việc của nữ tử, có điều phòng thu chi, phòng xử lý công văn cũng có thể được học. ... Mời các bạn đón đọc Mộng Đẹp Tuyền Cơ của tác giả Nga Mi.
Hoàng Thượng Đừng Nghịch - Lục Dã Thiên Hạc
Tống Tiêu tuổi trẻ muốn làm nhất đại hiền thần, không may lại bị cái tên hoàng đế khư khư cố chấp thú vào cung. Sự nghiệp nhất đại hiền thần đành ngậm nguồi chuyển sang sự nghiệp hiền hậu thịnh sủng. Nhưng truyện dần bế tắc khi sự nghiệp hiền hậu vừa mới bắt đầu, hoàng đế băng hà... Lần nữa mở mắt ra đã đến thế kỷ thứ hai mươi mốt. Đường đường là Trạng Nguyên tài trí hơn người cũng phải cõng túi xách lên, đối mặt với kỳ thi trung học. Cơ mà... cái bạn ngồi cùng bàn này nhìn sao quen mắt quá vậy cà... Hoàng đế bệ hạ ▼_▼: "Cho mượn bài tập chép cái coi." Tống Tiêu: "..." *** Đám người bát quái cho Ngu Đường đủ loại chủ ý, có vài tên còn chạy qua bên weibo của Tống Tử Thành làm thuyết khách, đủ điều khuyên bảo. Mọi người vẫn không thường xuyên chú ý, lúc này mới thấy, weibo của Tống Tử Thành cũng thật phấn khích, có rất nhiều tin nói về Tống Tiêu, cái gì mà... con ta bây giờ đã lên đại học, hôm nay con trai đã mua quà cho ta, con trai giờ đây đã có thể tiếp quản công ty được rồi... Mọi người bên kia vẫn cứ tự mình tưởng tượng rồi tự mình sướng, vẫn đang chờ thêm các tin khác, nhưng đã mấy ngày trôi qua, trên weibo của Ngu Đường vẫn im lìm, nhưng bên Tống Tiêu lại có tin mới. "Nhà người kia có một con chó, ấy thế mà lại tên là 'Trương Hiếu Nhân'...", trong ảnh là bản mặt ngu ngốc của một con Husky lông xù, trong mồm vẫn còn ngậm một cái bánh quy hình khúc xương. ... Mời các bạn đón đọc Hoàng Thượng Đừng Nghịch - Lục Dã Thiên Hạc