Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Trêu Chọc

Người edit: Boss Jumbo Beta: Jumbo Nhỏ Nữ chính: Bạc Hà Nam chính: Kỷ Lan Nội dung: ngôn tình đô thị, vui mừng oan gia. Một câu chuyện xưa hài hước, vui vẻ. Nữ chủ vô ý trêu chọc nam chủ, sau đó lại trong lúc vô ý tìm mọi cách tra tấn nam chính, cuối cùng nam chính phấn khởi phản kích ‘trên mọi lĩnh vực’ để trả thù chuyện xưa. VÀI LỜI CỦA EDITOR SAU KHI ĐỌC XONG TRUYỆN: Nam chính là tên giấu nghề kinh khủng, đừng nhìn hắn ở mấy chương đầu như vậy mà coi thường hắn kẻo té ghế đó! Thích câu của Nuocgieng, “Kỷ Lan dễ thương theo cấp số chương”. Nữ chính là con người thực tế lại rất kiên cường, tuy nhiên không hiểu phong tình. Câu truyện có cách nghĩ về tình yêu rất hay và đặc sắc, nó làm thay đổi suy nghĩ của mình về hôn nhân. Đây là một câu truyện đáng để đọc, hy vọng mọi người cũng thấy như vậy sau khi đọc câu truyện này! *** #REVIEW: TRÊU CHỌC Tác giả: Thị Kim Thể loại: hiện đại, vui mừng oan gia. Tình trạng: Hoàn edit. Reviewer: Yen Nguyen - fb/hoinhieuchu ---   Đây là câu truyện nhỏ thú vị về tình yêu của Kỷ Lan và Bạc Hà. Mở đầu câu chuyện anh chàng nam chính Kỷ Lan đã mất điểm nghiêm trọng khi được giúp đỡ ( nữ chính nhặt được ví và trả lại nam chính) không cảm ơn ngược lại còn nghi ngờ nữ chính lấy tiền của mình . Thực ra anh nghĩ vậy vì từng có lần tự mình trải nghiệm và cảm thấy nữ chính là một người rất mê tiền. Giả dụ như anh biết nữ chính từng có tiền án "cầm nhầm" hay tương tự kiểu đó thì có thể nghĩ như vậy. Nhưng đằng này chỉ là cô không cho anh nợ tiền vả lại dù sao người ta đã nhặt được gọi trả ví thì ít nhất điều đầu tiên cũng phải biết nói câu "cảm ơn" trước khi đề cập đến các vấn đề khác chứ nhỉ?! Xong hết phần mở đầu. Hai người tiếp tục gặp lại do ông Kỷ Lan và bố Bạc Hà cùng nằm 1 phòng bệnh. Lúc này tình cảm 2 nhân vật cũng chưa có gì chuyển biến nhiều vì xuất hiện nam thứ Nghiêm Vị - bạn thân Kỷ Lan, lớp trưởng đại học của Bạc Hà từng mến mộ cô thời đại học .Nghiêm Vị từng thích nữ chính, lại đúng lúc ba nữ chính xuất hiện vấn đề trong điều trị thế là anh hùng cứu mĩ nhân cho cô vay tiền. Cho vay vì ở đây nữ chính của chúng ta là người có lòng tự trọng khá cao không muốn mắc nợ nhân tình của người khác, lại từng gặp cảnh bị sỉ nhục vì vấn đề tiền bạc từ nhà người bạn trai cũ. Chính vì vậy nữ chính là người rất nguyên tắc,đặc biệt không muốn nợ nần tình cảm và không tin tưởng vào tình yêu nữa. Thế là mối tình vừa chớm của nam thứ đã bị out. Cứ vậy câu chuyện tiếp diễn dần dần. Lúc này Nghiêm Vị lại thất tình và lần này Bạc Hà trở thành bà mai cho Nghiêm Vị và Tương Lâm. Trong khoảng thời gian này Bạc Hà và Kỷ Lan cũng tiếp xúc nhau nhiều hơn và Kỷ Lan dần có tình cảm với Bạc Hà vì giúp đỡ cô thoát khỏi bạn trai cũ. Sau 2 tháng tìm hiểu thì Nghiêm Vị - Tương Lâm cũng quyết định về chung 1 nhà. Điều này đã gây sức ép lên nam chính của chúng ta khá nhiều vì đã 27 tuổi và ông nội muốn có chắt :)). Thế là nam, nữ chính cùng nhau đóng vai người yêu. Lúc này vẫn có mỗi nam chính mượn việc đóng giả người yêu để tấn công còn nữ chính vẫn vô tư thậm chí còn giúp anh đăng ký tìm người yêu qua công ty môi giới hôn nhân. Đến khi không thể chịu được nữa anh thổ lộ và thế là xong. Khi yêu nhau rồi anh mới biết chị không phải con người ngây thơ mà cũng rất tinh ranh, rất đáng yêu. Chị nhà cũng toàn lấy việc chọc tức, lôi mấy kỷ niệm của anh với người yêu cũ ra để trêu anh và lấy đó làm niềm vui. Nam chính ngoài xíu chuyện mất điểm lúc đầu ra thì thực ra là con người rất tốt. Khi nói chuyện với người không thích hay bàn công việc thì miệng lưỡi sắc sảo nhưng trước mặt nữ chính lại tỏ ra hơi trẻ con, hơn nữa anh có tật sợ máu lại bị dị ứng cồn song cũng rất tốt với bạn bè.Nữ chính thì ngoài việc là người rất nguyên tắc thì khá quyết đoán. Từ việc yêu cầu ký hợp đồng hôn nhân trong đó có 2 điều khoản. Trong đó điều 1 là kết hôn xong không được bắt nhà gái nghỉ làm sinh con mà phải dựa trên ý nguyện nhà gái. Điều này thì mình hoàn toàn đồng ý vì có đi làm thì mới độc lập tài chính và để nữ chính trả nợ nam chính như cô đã từng hứa. Nhưng điều này cũng làm nam chính dở khóc dở cười và cảm thấy khó ăn nói với người nhà. Cũng may vụ hợp đồng giải quyết đơn giản khi có ông nội làm người giảng giải mọi vấn đề. Truyện rất nhẹ nhàng khi không có người thứ 3, cũng không có mẹ chồng ngăn cản hay vấn đề môn đăng hộ đối, dễ đọc trước khi đi ngủ. *** [Review] Trêu chọc – Thị Kim yukiht Book review - yukiht.wordpress.com Mình thích Thị Kim từ “Mỹ nhân nan giá” hồi đó cũng nghe đồn truyện này rất nổi, đọc xong thì cũng khá thích chứ không đến mức rất thích. À mà về “Mỹ nhân nan giá” chắc sẽ viết review khi nào có hứng. Giờ tập trung vào “Trêu chọc” đã. Đánh giá sơ bộ, thích “Trêu chọc” hơn “Mỹ nhân nan giá” nhiều lần, càng đọc càng thích, càng đọc càng say – đọc xong close ebook vẫn còn cười mỉm được tất cả vì anh ấy – Kỷ Lan. Rồi nhận ra, haizz, mình rất là dễ dàng với những anh chàng tính tình vui vẻ, có chút trẻ con, anh không đẹp cũng không sao, không phải tổng tài cũng không sao – chỉ cần anh tinh quái một chút lại pha một chút ngây thơ thì mình chết ngay tắp lự. Kỷ Lan xem ra khá giống Văn Sơ trong “Chào em, Như Hoa” nhưng Kỷ tiên sinh có phần ngây thơ trong quan niệm tình yêu nhưng lại là chàng trai chững chạc ngoài đời hơn hẳn Văn Sơ. Thế nên, xin lỗi anh Văn Sơ, vị trí của anh bị lùi xuống một bậc rồi ???? Cách Thị Kim viết “Trêu chọc” rất hay, đóng mở hợp lý, mở ra đến đâu giải quyết gọn đến đó. Lần gặp đầu tiên mà bảo là “Tôi yêu Kỷ Lan” – không có đâu. Lần gặp đầu tiên cũng như Bạc Hà – mình cũng chả thấy chàng có gì đặc biệt ngoài việc biết chàng là con nhà giàu, hơi hợm hĩnh, có người ông rất dễ thương. Hết. Truyện có 42 chương thì khoảng 10 chương đầu chàng chỉ là bông hoa trang trí cho đủ bộ trong cuộc sống của Bạc Hà. Có bạn nào đó đã nhận xét về Kỷ Lan như sau “Kỷ Lan dễ thương theo cấp số chương” chẳng sai tí nào. Xét về mặt tính cách chuyện Kỷ Lan và Bạc Hà yêu nhau là khá khập khiễng. Bạc Hà là cô gái phải lăn lộn lam lũ, tiết kiệm từng chút để chữa bệnh cho cha già. Vì hoàn cảnh như vậy cộng thêm việc thất bại cay đắng trong mối tình đầu – đặt hết tình cảm niềm tin vào một người mình nghĩ rằng đã quen từ nhỏ, đổi lại là cái phủi tay đầy tàn nhẫn khi Bạc Hà cần Hứa Hoài nhất, tất cả những điều đó đã rút cạn cái gọi là tình yêu nam nữ trong Bạc Hà. Cô ấy trở nên thực tế, thực tế đến tàn nhẫn và cũng không thiếu đa nghi vì sợ tổn thương, tình bạn là vòng tròn an toàn, bước ra ngoài vòng thì cũng không cần gặp lại cô. Việc chinh phục cô gái này với Kỷ Lan mà nói chẳng khác nào tự đâm đầu vào tường, tự thân nhảy vào hố. Với bản thân Kỷ Lan mà nói chuyện anh yêu Bạc Hà cũng là ngoài dự tính. Gia đình khá giả từ bé, lại sẵn thông minh, tướng mạo lại xuất sắc, cuộc đời Kỷ Lan đều là trôi chảy đến thành công. Mẫu con gái anh thích là hotgirl, đẹp hấp dẫn chứ không phải là bà cụ non như kiểu Bạc Hà; là mẫu con gái có thể cầm tiền người yêu mua sắm làm đẹp chứ không phải tích góp từng đồng như Bạc Hà. Tình yêu đối với Kỷ Lan rất lãng mạn, mong muốn vì tình yêu làm điều gì đó điên rồ một chút cũng được, chàng còn từng vì người yêu đầu tiên mà thả đèn trời tỏ tình không cần suy nghĩ, yêu là đến với nhau thôi – khi không đến được thì chấp nhận chia tay khá dễ dàng. Có điều chính những điều đó lại khiến Kỷ Lan khó khăn trong đoạn đường đến với Bạc Hà. Kỷ Lan từng hỏi Bạc Hà có yêu anh không, cô không trả lời được chỉ là đối với Bạc Hà loại tình cảm “anh anh em em, bỏ hết để đến với nhau” đã chết từ lâu. Với Bạc Hà “tình yêu chính là củi gạo dầu bếp, hai người ở với nhau giữ ngọn lửa đó lâu dài, lâu rồi liền thành tình yêu. Nếu anh không thương em hoặc em không thương anh, qua đoạn thời gian liền không thể chịu được nữa mà chia tay thì đó cũng không phải là tình yêu, chúng mình còn chưa có chính thức bắt đầu, hiện tại nói gì cũng đều là quá sớm.” Nghe những lời này Kỷ Lan ngẩn ra, rồi ngày qua ngày anh cũng nhận ra mình càng yêu Bạc Hà hơn không phải để yêu nhau “thuyền chìm thuyền nổi” – đơn giản là hạnh phúc khi cùng chia sẻ buồn vui. Để có được tình yêu của Bạc Hà, Kỷ Lan đúng là phải trường kỳ chiến đấu, từ bạn bè rồi thành bạn thân dở bỏ những nghi ngại, là người chia sẻ khó khăn cùng Bạc Hà. Rồi lại tất bật bày mưu tính kế biến cô thành bạn gái giả rồi bán mình thành bạn trai giả. Cuối cùng là lật lọng làm chồng thật, cả quá trình đều giả bộ làm quân tử, rồi làm trẻ con lại thêm một chút chững chạc để cưa đổ Bạc Hà từ mọi phương diện. Có thể tổng kết rằng, với Bạc Hà, Kỷ Lan là trạm hạnh phúc, an toàn ấm áp; với Kỷ Lan, Bạc Hà chính là nơi dừng chân của kẻ lãng tử. Rating: 5 ^^ *** Đây là một cuốn ngôn tình khá dễ thương với bạn nam chính đặc biệt thương dễ ^^ Một câu chuyện tình yêu khá nhẹ nhàng, không hoa hòe, không quăng bom, tương đối gần gũi với hiện thực. Nam chính Kỷ Lan (tên này nghe như con gái à!) là một nhân vật rất đáng yêu. Mới đầu thấy anh hơi vô tâm, thiếu sự sâu sắc nhưng đích thực là bạn Kỷ giấu nghề rất giỏi. Đối với người yêu và gia đình, anh chàng không khác chi một đứa trẻ, những khuyết điểm đều thẳng thắn bộc lộ, sẵn sàng chia sẻ bí mật của mình. Tình yêu của anh thể hiện như vậy, yêu thương là mở lòng, là ỷ lại, là thể hiện con người chân thật nhất dù nó có yếu đuối, có xấu xí hơn lớp vỏ bên ngoài. Hầu hết câu chuyện Kỷ Lan luôn trẻ con, tỏ ra ngờ nghệch, dễ tin dễ dụ nhưng mà đó là đối với Bạc Hà – nữ chính. Anh dùng cái tính cách đó làm vũ khí, có thể tự nhiên mặt dày đi nhõng nhẽo, đưa ra những yêu cầu con nít đối với cô. Nhưng phía sau tất cả là những tính toán âm thầm, từng bước một dụ thỏ con vài bẫy. Biến Bạc Hà từ người qua đường thành bạn bè quen biết, từ bạn bè quen biết thành bạn thân rồi từ bạn thân thành bạn gái giả. Cuối cùng đường đường chính chính làm vợ của anh ta luôn! Đúng là một mánh lừa có tính toán thâm sâu mà. Chưa kể bạn Kỷ nhà ta còn biến chất tới nổi luôn tự tin là mình rất xinh trai!? Thường xuyên chăm sóc sắc đẹp và yêu thích đi spa. Anh đánh giá mình cái gì cũng tốt và không ngại tự tuyên dương (tóm lại là mặt dày có trình độ) Nữ chính Bạc Hà là mẫu hình của cô bé lọ lem kiên cường và mạnh mẽ. Những chương đầu tiên cô đã để lại thiện cảm lớn cho người đọc. Tính cách của cô được xây dựng trên hoàn cảnh, qua hành động. Giữa những người phụ nữ yêu thích tài sản vật chất, kết hôn chú trọng điều kiện kinh tế thì Bạc Hà là một người hiện thực nhất. Cô không cầu mong một chuyện tình cổ tích lọ lem và hoàng tử mà hy vọng một người bạn đời ngang hàng với mình. Những vết thương do mối tình đã qua gây nên đã khiến cô nghĩ rằng: Tình yêu là sự sang sẻ nhưng chỉ sang sẻ cái phúc, cái họa thì không thể. Vì lẽ đó mà Bạc Hà muốn tự mình làm nên sự nghiệp, muốn có một vị thế chắc chắn trước khi kết hôn. Quan niệm của cô về hôn nhân vô cùng thẳng thắn: Hôn nhân là sự kiên trì nhẫn nại lâu dài. Tình yêu chỉ là một phần nhỏ của hôn nhân, cái kiến người ta ở đời với nhau là sự nhẫn nại. Nhẫn nại tiếp nhận mặt xấu của đối phương, nhẫn nại thích nghi với cuộc sống nhiều khi buồn bực, nhiều lúc thất vọng. Con người không có ai hoàn hảo, cuộc sống vợ chồng là sự dung hòa. Chỉ cần ta đủ nhẫn nại thì đó là niềm hạnh phúc bền lâu. Tóm lại đâu là một câu chuyện nhẹ nhàng, đưa tới một chút triết lý trong cuộc sống. Qúa trình Kỷ Lan theo đuổi Bạc Hà tương đối vất vả và hài hước. Truyện không đề cao về tiền tài, không mô tả nhà nào giàu có ra sao mà chỉ muốn truyền đạt một câu chuyện bình dị nhẹ nhàng, bởi vì nó gần gũi và có thể xảy ra đâu đó xung quanh chúng ta. Mời các bạn đón đọc Trêu Chọc của tác giả Thị Kim.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Lạc Nhi Ý
Vân Tử Lạc, nữ nhân xấu bậc nhất nước Kỳ Hạ, bất tài vô dụng, từ nhỏ đính hôn với Tứ Vương gia. Ai ngờ ngày kiệu hoa tới cửa, bị hạ nhục ngay giữa đường, chưa vào tới nhà chồng đã bị đuổi về. Phu quân tương lai và tỷ tỷ ruột như chim liền cánh, như cây liền cành, bản thân trở thành trò cười cho cả kinh thành, chỉ còn lại ngọc nát hương tan! Nữ sát thủ thế kỷ 21 kinh hoàng sống lại! Mới biết: Phía sau dung nhan xấu xí ấy là một diện mạo khuynh quốc khuynh thành. Người tỷ tỷ ‘thiên tài’ kia năm xưa đã cướp mất sáng tác của nàng mới bỗng nhiên nổi danh! Cuộc hôn nhân ấy vốn là một âm mưu tỷ tỷ và phu quân sắp đặt, gài bẫy nàng. Cô gái hiện đại thông minh sao có thể thua cổ nhân! Kẻ hạ nhục ta, ta hạ nhục! Kẻ ức hiếp ta, ta ức hiếp! Ta không có hoài bão lớn lao, càng chẳng có lý tưởng cao cả. Giấu kín tài năng chỉ mong được bình yên, đôi lần hồ đồ chẳng qua là không thèm tính toán. Nhưng nếu có kẻ nào làm tổn hại tới giới hạn của ta, vậy thì đừng trách ta, lấy oán báo oán, lấy đòn trả đòn! – Vân Tử Lạc. Nếu hắn thích tỷ tỷ của nàng vậy thì nàng sẽ tác thành cho hai người họ chàng thiếp sánh đôi. Sai lầm ở chỗ, hắn không nên chọc vào nàng! Vân Tử Lạc, bổn vương chính là muốn thấy ngươi ở vậy cả đời, nhìn ngươi đau khổ. Nàng cười lạnh nhạt: Cho dù ta gả cho toàn bộ nam nhân trong thiên hạ cũng sẽ không động vào ngươi, vì ta chê ngươi bẩn! Vậy mà khi gặp lại, tài hoa diễm lệ, một nụ cười khuynh thành, nàng đã gả về làm thê tử của người ta. [Hắn] thanh tao như tiên giáng trần, thân phận cao quý, yêu chiều vô hạn: Lạc Nhi, ta sẽ lấy nàng. Khi sự tình đã định, bất chợt quay đầu, nụ cười trên môi nàng sớm đã lạnh… Nếu yêu xin hãy yêu sâu đậm! [Hắn], trong tay nắm binh quyền, tấn công quyết đoán, lạnh lùng cao ngạo, ít giao du với bên ngoài, nhìn nàng hờ hững: “Bổn vương cho ngươi một cơ hội làm quân cờ!” “Giang sơn như họa, quần hùng tranh giành, có ai không phải quân cờ của ngài đâu? Nhưng cái ta cần… là tự do.” Trong trò chơi này, ai đã đánh mất trái tim? [Hắn] phong lưu tà mị, xấc xược khó quản, ngay từ đầu đã thù địch, tới cuối cùng mới thật lòng: “Nếu nàng nguyện ý đi cùng ta, ta sẽ vì nàng ngắt gãy vạn bông hoa đào.” “Nhưng ta… cũng sẽ không phải đóa hoa trong số phận của ngài.” Nhân vật: Vân Tử Lạc, Sở Tử Uyên, Sở Hàn Lâm, Vân Kiến Thụ, Vân Khinh Bình, Vân Thái Lệ, Vân Thường, Hách Liên Ý,….. *** Mây dữ đè xuống thành phố, bầu không khí ngột ngạt ập tới, quét qua cả ngọn núi, trên bầu trời u ám, những đám mây đen mặc sức cuộn tung như mực tàu. Một tia chớp bừng sáng, dữ dằn rạch ngang bầu trời. ‘Đùng’, tiếng sấm vang rền lũ lượt kéo tới, cùng với đó cơn mưa rào ào ào trút xuống. Một bóng hình gầy gò ôm vai, liều mạng chạy. “Đứng lại! Dừng ngay, em chạy không thoát đâu, ngoan ngoãn đầu hàng đi!” Giọng nói của một người đàn ông vang lên sau lưng, mười mấy chiếc bóng theo sát bước chân của anh ta, đuổi riết giữa cơn mưa đêm đen. “Đáng chết!” Vân Tử Lạc chửi thầm một tiếng, ngón tay nhỏ móc vào khẩu súng màu đen sáng loáng, ngón cái và ngón trỏ áp sát vào nhau. ‘Soạt’ một tiếng, một khoảng tà áo lớn bị xé xuống, được bọc lên vết thương bên vai trái. Máu tươi nhuộm đỏ cổ áo màu đen khiến cho màu sắc càng thêm u trầm. Cô thở dốc một hơi, nắm chặt lấy báng súng, từ từ quay đầu lại. Mái tóc dài đen nhánh đã bị nước mưa thấm ướt rượt từ lâu, dính bê bết lên gò má. Trong màn đêm u tối, không thể nhìn rõ dung mạo của cô, duy chỉ có đôi mắt là sáng rực như sao trời, sáng quắc lên, nhìn về phía có người tới. Mười mấy nguồn sáng hắt cả lên người cô, đám người kia đang đứng ngay gần chỗ cô. “Buông vũ khí xuống, ngoan ngoãn đầu hàng đi!” Người đàn ông trung niên dẫn đầu hét lớn. Vân Tử Lạc lạnh lùng nhếch môi cười, đầu hàng ư? Cô làm sát thủ đã năm năm, hơn ba mươi lần thực hiện nhiệm vụ của tổ chức Phi Ưng, không phải lần đầu tiên bại lộ thân phận gián điệp, cũng không phải lần đầu tiên rơi vào cảnh ngộ này! Thế nên, chưa tới giây phút cuối cùng, cô sẽ không dễ dàng nhận thua! “Gọi đại ca của các người ra đây, các người không có tư cách đưa tôi đi.” Vân Tử Lạc lạnh lùng lên tiếng. “Anh Hổ, cô ta đã bị thương rồi, chạy không thoát được đâu!” Có người hạ giọng nhắc nhở người đàn ông trung niên. Anh Hổ hơi sững người. Khóe miệng Vân Tử Lạc khẽ nhếch lên một nụ cười tự tin. Chạy không thoát ư? Cứ thử xem sao! Khi hai bên đang ở trong thế cầm cự, một giọng nói khẽ khàng từ phía sau đám đông vang tới. “Lạc Nhi, em hãy đầu hàng đi, em bị thương rồi.” Cả người Vân Tử Lạc chợt run lên. Ngữ điệu quen thuộc là thế, thanh âm quen thuộc là thế, cả ngữ khí quan tâm cũng không hề xa lạ! Không… Không thể nào, sao anh có thể ở đây? ... Mời các bạn đón đọc Lạc Nhi Ý của tác giả Tuyết Sơn Tiểu Lộc.
Độc Nhất Nam Nhân Tâm
Đối với nàng mà nói, đạo lý tam tòng tứ đức – tại gia tòng phụ, xuất giá tòng phu, phu tử tòng tử – là đạo nghĩa ngàn năm từ nhỏ đã được mẫu thân răn dạy. Vì thế, bất kể có xảy ra việc đại sự gì, bất luận thị phi đúng sai, nàng sẽ nhất nhất tuân theo. Nàng, cho dù có thao thao bất tuyệt với người khác bao nhiêu đi nữa, chỉ cần huynh trưởng của nàng bảo ngừng, nàng cũng chỉ có duy nhất một đáp án “Vâng, đại ca!” Ngoại trừ thành viên gia đình, tất cả ngoại nhân nàng đều không thích, chỉ có với hắn, nàng tự nhiên cảm thấy một lực hấp dẫn lớn. Vì thế, nàng chủ động cầu hôn hắn, hắn không nói hai lời bèn đáp ứng, để cho nàng trở thành “người trong nhà”. Đương nhiên, hắn không phải là người dễ hầu hạ, nhất là những lúc nàng nói nhiều. Hắn sẽ ngay lập tức triển hiện phu uy, lành lạnh quát: “Câm miệng!” Mà nàng cũng sẽ lập tức nhận mệnh đưa ra duy nhất đáp án: “Vâng, tướng công.” Hắn tuyệt đối không nghĩ đến nàng chính là chân mệnh thiên nữ mình ước ao. *** Thất Tu La Hệ Liệt gồm có: Ách Dương Tình Quanh Co Cười Hỏi Sinh Tử Duyên Chỉ Sợ Tương Tư Khổ Độc Nhất Nam Nhân Tâm Ôn Nhu Nộ Tướng Công Tiểu Nương Tử Thích Khóc *** Nói năm đó, lâu ơi là lâu, ước chừng là thời Tam Quốc tranh thiên hạ, có vị bác học đa tài Gia Cát Khổng Minh tiên sinh trốn, à không, ẩn cư Nam Dương thành ở phía tây Ngọa Long Cương, mỗi ngày làm ruộng nuôi gà phiêu diêu tự tại không lo nghĩ. Nhưng bất hạnh thay, khoái hoạt thần tiên chưa bao lâu, có vị đại lão gia muốn làm hoàng đế Lưu Bị đi tìm hắn, cuối cùng cũng tìm thấy hắn ở nhà tranh nhỏ bé. Hắn vì đại lão gia bày mưu tính kế bán mạng tranh đấu giành thiên hạ, cúc cung tận tụy rồi qua đời. Kết cuộc Gia Cát đại quân sư có lợi ích gì? Không có, chỉ biết người một nhà cơ hồ đều chết sạch. Mà nay, bên trong thành Nam Dương cũng có một gia đình mang họ kép Gia Cát, nhưng nghĩ đến chín mươi chín lần cũng biết bọn họ tuyệt đối không có dây mơ rễ má gì với Gia Cát quân sư. Bởi vì bọn họ không có được sự thông minh cơ trí, cũng không có được hùng tài đại lược của Gia Cát xưa kia. Ngược lại, bọn họ nam rất thành thật, nữ rất đơn thuần, không nhiều không ít chính là toàn gia ngờ nghệch. Nhưng bọn họ cũng có điểm chung với Gia Cát tiên sinh, đó là, tất cả đều qua đời sớm...... “Thật xin lỗi, bệnh của lệnh huynh, lão hủ vô năng cứu chữa.” “Không, đại phu, đừng nói như vậy thôi, ngài là hi vọng cuối cùng của chúng ta, nếu ngài cũng nói không được, đại ca huynh ấy...... huynh ấy......” Trước giường bệnh, Gia Cát Mông Mông mười sáu tuổi cứng rắn cắn chặt môi không khóc, chỉ giương đôi mắt đáng thương nhìn ông lão râu tóc bạc trắng đứng trước mặt, ăn nói khép nép cầu khẩn, bởi vì vị y sư nổi danh khắp thiên hạ này là hi vọng cuối cùng của nàng.   Mời các bạn đón đọc Độc Nhất Nam Nhân Tâm của tác giả Cổ Linh.
Dị Thế Lưu Đày
Thể loại: Xuyên việt, dị giới, dị năng, có chủng điền, có tranh bá, y học phương Đông, 1×1, HE. Thông minh công x Giảo hoạt xấu xa đại thúc thụ giả trang thành thánh mẫu thụ Số chương: 649 và 10 phiên ngoại Nhân vật chính: Nguyên Chiến (công) – Nghiêm Mặc (thụ) Nội dung chính của câu chuyện xoay quanh về một tên thần y xấu xa linh hồn bị xuyên về dị giới  mà ở đó là một thế giới tàn nhẫn, bắp ép hắn phải cải tạo! Hồn Nghiêm Mặc đã làm rất nhiêu chuyện không tốt nên đã  đắc tội ông trời đã làm cho linh hồn phiêu bạt tới dị giớ, tỉnh lại chưa được bao lâu liền biết mình rơi vào một môi trường tàn khốc. Hắn bị người đánh bất tỉnh rồi khiêng về làm lương thực dự trữ cho mùa đông. Nơi đó là một bộ lạc nguyên thủy siêu cấp Sparta*. Người nơi này chỉ coi trọng hai thứ: Sức chiến đấu! Và sức chiến đấu! Người phía trước dùng sức chiến đấu trên chiến trường, còn người phía sau dùng sức chiến đấu trên… (*Sparta: Xứ Sparta theo chủ nghĩa quân phiệtvà thành bang này chẳng khác gì một trại lính, với những chiến binh hết sức tinh nhuệ.Sparta là một thuật ngữ chỉ các chiến binh được huấn luyện theo kỷ luật thép và là đội quân tinh nhuệ nhất.) ** ** ** Chữa bệnh? Y học phương Đông? Uống bã đắng? Đó là cái quái gì? Mày muốn mưu hại các chiến sĩ của bộ lạc đúng không? Giết! Trồng lúa? Nuôi heo nuôi gà? Bọn tao là chiến sĩ, không phải nô lệ! Giết! Dạy phụ nữ làm quần áo nấu cơm? Làm xà phòng và nước hoa cho các cô? Mẹ kiếp, dám dụ dỗ phụ nữ của bộ lạc ! Giết! Mày nói mày là sứ giả của thần? Đến để dẫn dắt bọn tao có cuộc sống ngày càng tốt đẹp hơn? Được, cho mày thời gian một ngày, mày đi chinh phục hết kẻ địch của bọn tao, biến chúng nó thành nô lệ mang về đây, làm không được, giết! Nghiêm Mặc: “…” Tóm lại một câu: Cái thế giới chó má này, làm ông đây không những đau trứng mà còn đau mông ** ** ** Chú ý 1: Truyện này lấy bối cảnh là xã hội nguyên thuỷ, tam quan của người nguyên thủy vẫn chưa thành lập. Muốn đọc, xin hãy cân nhắc! Chú ý 2: Nhân vật chính là một kẻ xấu xa cặn bã, bị đày tới xã hội nguyên thuỷ để cải tạo. Muốn đọc, xin hãy cân nhắc! Biên tập viên đánh giá: Hồn Nghiêm Mặc vì đắc tội ông trời mà xuyên đến dị thế, tỉnh lại chưa được bao lâu liền biết mình rơi vào một môi trường tàn khốc. Trên người hắn không những không có thứ gì, mà còn bị gãy chân, lại bị tộc nhân của mình vứt bỏ nơi hoang dã, vất vả lắm mới có người phát hiện ra hắn thì lại bị tên đó dùng chuôi đao phang cho một cái ngất xỉu, sau đó bị khiêng về làm lương thực dự trữ mùa đông. Lúc tỉnh lại thấy trong bộ lạc có người bị thương, bản thân hắn đã sa làm nô lệ còn khó bảo toàn huống chi là cứu người, Nghiêm Mặc nghĩ bây giờ vẫn chưa phải thời cơ tốt để cho mình ra tay, ai ngờ lại nhận được thông báo của hệ thống: Một lần thấy chết không cứu, giá trị cặn bã +10, tổng cộng giá trị cặn bã là 1 trăm triệu lẻ 8 điểm Nhân vật chính gặp phải cảnh ngộ bi thảm cùng cực, không có bàn tay vàng thô to, không thể muốn cái gì liền có cái đó, cũng không thể phách lối chơi trội, thật vất vả mới có được một cái hệ thống ai ngờ lại là thứ hệ thống lừa bịp, không làm việc tốt không được cộng điểm, thấy chết mà không cứu cũng không được! Hắn đành phải vắt óc, vắt mồ hôi nghĩ cách làm sao để sinh tồn. Tình yêu đối với thảo dược, xen lẫn trong đó là những kiến thức về y học phương Đông và vị thuốc, mọi thứ đều chứng tỏ thái độ hành văn nghiêm túc và cẩn thận của tác giả. *** Nguyên ác ma kéo vị vu giả thiện lương té ngã trên đất lên, há mồm gặm cắn. Côn Bằng vương, Tư Thản, ông lão Phong Ngữ: “…” Chuột vương nảy giờ chả hiểu cái cóc khô gì: Quái hai chân đều thật kì quái! Cửu Phong bay lên, tức giận kêu: “Đồ bại hoại! Buông Mặc ra! Kiệt!” Nghiêm Mặc liếm liếm môi Nguyên ác ma, cười đầy vẻ cưng chìu: “Hôn đủ chưa? Chính sự chưa làm xong đâu, chờ giải quyết xong thì sẽ thỏa mãn tên yêu tinh nhỏ anh một phen.” Tên yêu tinh nhỏ Nguyên Chiến: “…” Zombie: Tui mệt tim với hai ông này quá, từ người yêu bé nhỏ thăng cấp thành yêu tinh nhỏ rồi, đăng lên kéo người mệt tim chung với tui Mời các bạn đón đọc Dị Thế Lưu Đày của tác giả Dịch Nhân Bắc.
Chỉ Sợ Tương Tư Khổ
Ai nha! Rốt cuộc Tiểu bạch xà mà nàng đợi tám năm cũng được đưa tới! Nàng kinh ngạc mở hai mắt nhìn vào giỏ trúc dò xét. Thật lâu sau, vẫn không thấy có âm thanh. “Vị công tử này, ta muốn chính là tiểu Bạch xà.” “Ta biết.” “Phải là màu trắng.” “Ta biết.” “Phải có hình dạng của rắn.” “Ta biết.” “Phải nhìn thấy được.” “Ta biết.” “Như vậy, Tiểu bạch xà của ta đâu?” “… Ách, không… Không thấy .” Không thấy?! Thật sự là ông trời cũng giúp nàng, vừa vặn, nàng có thể trao đổi điều kiện với hắn! Hắc hắc hắc, trông người này khi tức giận mà vẫn thanh tú, nói chuyện còn nhỏ giọng hơn so với cô nương nhà người ta. Nhìn nhã nhặn như vậy, chắc là người đọc sách rồi, cá tính ôn hòa như con thỏ con, bộ dạng thoạt nhìn có vẻ rất dễ khi dễ. Sau khi thử một lần, quả nhiên là không phải dễ lừa gạt một cách bình thường. Cái này… Nàng từ từ lừa hắn mới được. *** Thất Tu La Hệ Liệt gồm có: Ách Dương Tình Quanh Co Cười Hỏi Sinh Tử Duyên Chỉ Sợ Tương Tư Khổ Độc Nhất Nam Nhân Tâm Ôn Nhu Nộ Tướng Công Tiểu Nương Tử Thích Khóc *** Trước kia, trong thành Tô Châu có một người con gái quốc sắc thiên hương, vẻ đẹp thiếu nữ không ai có thể sánh được. Không biết có bao nhiêu vương tôn công tử quỳ gối trước váy của nàng, bà mối tới cửa cầu thân thiếu chút nữa dẫm lên cả cánh cửa. Nhưng có một ngày, khi thiếu nữ kia được mười tám tuổi, nàng đột nhiên nổi điên. Vì thế, nữ tử tuyệt sắc không còn tuyệt sắc như xưa, tóc tai bù xù lại quần áo không chỉnh tề chạy đến cạnh chợ đóng giả vai hề xướng tuồng, gọi heo mẹ là nương của nàng, nhận hòa thượng là phụ thân của nàng, còn có thể bắt chước gà trống mổ thóc trên mặt đất, cắn bậy như chó điên, có khi đấm xuống đất rồi khóc to, có khi đi khắp nơi để truy đánh người qua đường, đã không còn là thiếu nữ lanh lợi thông minh như ngày xưa nữa. Phụ thân của nàng là Nhiếp lão gia đành phải đem con gái đi,để tránh cho nàng tiếp tục ở bên ngoài làm mất mặt, khiến lão mất hết thể diện. Cứ như vậy trôi qua nửa năm, nàng sinh con. Nàng chưa thành thân, mà lại sinh con trai.   Mời các bạn đón đọc Chỉ Sợ Tương Tư Khổ của tác giả Cổ Linh.