Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Ám Yến - Khâm Điểm Phế Sài

“Yến Tử, em còn trẻ, đời người lại dài như vậy, đi nhầm một bước, chỉ là quanh quẩn đường xa, trời đất bao la, luôn có thể quay về lối cũ.” “Nếu em về, liệu còn có thể gặp anh không?” Người đàn ông dãi gió dầm mưa nghe thấy thế thì sững sờ một lúc, cúi đầu xuống, khe khẽ cười. “… Anh chỉ có một chân, còn có thể chạy nhanh hơn em sao?” *** Thể loại: Hiện đại thực tế, nam khuyết tật - nữ sinh viên, thâm tình, HE. Độ dài: 58 chương Tình trạng: Hoàn edit --------------------- #LTS: Đứng ở góc nhìn cá nhân, tôi cảm thấy đây là một câu chuyện nhân văn. Nhưng để độc giả có thể cảm nhận được từng ý nghĩa hoàn chỉnh trong đó, tác giả đã mài đi tất cả gai nhọn của nhân vật một cách vô cùng cứng rắn.  Nữ chính trong câu chuyện có một hoàn cảnh tận cùng khắc nghiệt, dường như tất cả những bất hạnh nhất của đời người đều trút lên đôi vai thiếu nữ tuổi 20 ấy. Cho nên, trong cuộc đời không khác gì một bãi ph** của cô ấy, đã có lúc cô ấy chạm vào ranh giới của đạo đức.  Tôi không đồng tình, cũng không phán xét, chỉ muốn nhắn nhủ với các bạn một điều rằng, nếu các bạn thuộc team “sống hường” thì xin đừng đọc. Còn nếu các bạn có trái tim đủ khỏe, thì sau khi đọc xong rồi, chỉ xin các bạn hãy nhìn vào mặt tích cực nhất mà tác giả muốn nói đến, hãy để cho cô gái bất hạnh ấy một cơ hội để sống một cuộc đời thực sự. Cô gái ấy là Thái Đường Yến. _______ Đêm bán thân đầu tiên của Thái Đường Yến, là do Thường Minh mua. Cô có nên cảm tạ ông trời thương xót vì ít ra anh không phải là một tên biến thái thích bạo lực hay không? Hỏi câu này, trong lòng cười một tiếng tự giễu. Cô có lựa chọn sao? Thái Đường Yến đỗ đại học, nhưng không có tiền. Đúng hơn là cô không có gì cả, ngoài một người bố dượng nhu nhược, một người mẹ đang điều trị ung thư, một người anh khác cha khác mẹ nghiện cờ bạc và một tương lai tối đen phía trước. À mà không, cô làm gì có tương lai. Sau lần đó, Thường Minh đưa cho cô một sợi dây, kéo cô vào cuộc sống của anh. Đừng vội mừng cho Yến tử, chẳng qua là vì anh không quên được người cũ, nên mới hứng thú với gương mặt hao hao giống người ta của cô mà thôi. Không sao, giao dịch thôi mà. Dù Thường Minh bao nuôi cô vì lý do gì, thì cái cô nghĩ đến cũng chỉ là tiền mà thôi.  Chính vì sự liên kết giữa họ là tiền, Thường Minh kiếm được tiêu được, cho nên chỉ sau một thời gian ngắn, đường ai nấy đi. Nhưng mà, Yến tử không muốn quay lại con đường ấy nữa. Dù cô rất sợ những trận đòn của thằng anh trai đốn mạt ấy, nhưng cho đến lúc này, người đã chạm vào cô chỉ có duy nhất Thường Minh mà thôi. Cô tự an ủi, mình vẫn còn giới hạn, mình vẫn có thể quay đầu. Yến tử đi tìm công việc khác, ít tiền nhưng sạch sẽ. Những tưởng sẽ chẳng thể nào gặp lại nhau nữa, nhưng thế mà lại gặp. Lần này là cô cứu anh. Thường Minh bị cướp, suýt chút nữa mất mạng. Yến tử nhỏ bé sợ sệt thế mà lại cưu mang anh. Cô phát giác bí mật mà anh vẫn luôn xem là nỗi nhục nhã của chính mình,  Thường Minh bị cụt chân. Thì ra tính khí quái đản của anh chính là từ đây mà ra. Có điều, Yến tử không quan tâm lắm, cô không ghê tởm, không xa lánh, chỉ xem anh là một người bệnh để chăm sóc. Vậy là lại ở cùng nhau.  Nhưng lần này không mang tính chất giao dịch, mà lại thêm một phần tình cảm. Thường Minh lớn hơn Yến tử tám, chín tuổi gì đó, là một người đàn ông trưởng thành và trải đời. Anh nhanh chóng nhận ra, cô gái nhỏ này không phải là kiểu tính cách dửng dưng, mà chính là một kiểu khép kín bởi hoàn cảnh. Cô lo sợ với mọi thứ xung quanh, nhưng lại vô cùng kiên cường chống đỡ. Lẽ ra Thường Minh đã có thể giúp cô, nhưng anh lại do dự không hiểu rõ chính mình. Thế là vuột mất.  Yến tử biết tình cảm của mình, nhưng không dám nhìn thẳng vào nội tâm. Cô lấy tư cách gì để thích người ta? Thế nên, cứ an phận quay về cuộc sống tối đen của mình thì hơn. Nhưng an phận đâu có nghĩa là được yên ổn. Nếu có trách, thì trách mẹ cô đã sinh ra một đống phân như cô mà thôi. Còn có số phận nào bi thương hơn cô không? Là con rơi không được thừa nhận, cha ruột là giáo sư mà một đồng học phí cũng không muốn cho mượn, mẹ ruột không trút giận lên ai được thì đánh cô, anh trai thông đồng với người bạn thân lừa cô đi làm gái, khi bị phát hiện còn bán cô thêm lần nữa.  Cuộc đời Thái Đường Yến là như vậy đó. Cho nên đến sau này, lúc Thường Minh hỏi cô vì sao lại chấp nhận lời tỏ tình của anh, cô bé nói: “ Bởi vì anh không đánh em.” Đau đến nhói lòng. Một cô gái còn rất trẻ, bọc mình lại trong những nỗi đau cả thể xác lẫn tinh thần, nhưng lại dạy cho Thường Minh cách chấp nhận hiện thực. Cô nói, nếu anh dám nhìn thẳng vào khiếm khuyết của anh không oán không thán nữa, em sẽ đối diện với tình cảm của chính mình. Họ lại lần nữa ở bên nhau. Rồi cũng dần dần tháo gỡ được những khúc mắc trong lòng. Tuy rất khó khăn, nhưng cả hai đều cố gắng. Chưa được bao lâu, lại có sóng gió. Những sự việc xưa cũ, liên quan đến tai nạn của anh, liên quan đến mối tình đơn phương có gương mặt giống cô, liên quan đến gia thế thực sự của cô, tất cả được phơi bày như những vết sẹo xấu xí sưng tấy mỗi khi trở trời. Không sao cả, lâu dần thì sẽ quen thôi. Lúc anh đau, em sẽ ở bên cạnh an ủi anh. Lúc em đau, anh sẽ ôm em vào lòng. Chúng ta cùng nhau vượt qua, được không? Thường Minh và Yến tử giống như hai người ở dưới nước hô hấp cho nhau vậy. Anh biết bơi, thỉnh thoảng sẽ ngoi lên mặt nước lấy không khí rồi lại lặn xuống truyền cho cô, nhưng đó không phải là sống. Anh sẽ không cảm thấy mệt mỏi khi lặn ngụp như vậy, nhưng điều mà anh muốn làm cho Yến tử còn nhiều hơn thế. Anh muốn cô có một cuộc đời thực sự, không phụ thuộc, không hèn mọn như bây giờ. Nên anh để cô đi. Thường Minh dùng toàn bộ sức lực của mình đẩy cô lên khỏi mặt nước. Anh đem tất cả gia sản mình kiếm được cho cô đi du học. Giống như bạn thân anh nói, cậu điên rồi, làm thế vì một đứa con gái có đáng không? Thường Minh không biết. Anh cũng không dám xác nhận để cô đi rồi thì có tìm lại được không, nhưng ít ra đây chính là chuyện mà anh muốn làm cho cô nhất. Con người phải có kiến thức, nhất là phụ nữ. Để không ai coi thường, không ai bắt nạt. Đây chính là giá trị nhân văn. “Yến tử, đời người dài như thế, nếu đi nhầm một bước thì cũng chỉ là quanh quẩn đường xa, trời đất bao la, luôn có thể quay về lối cũ.” “Thường Minh, lúc em về liệu còn có thể gặp anh không?” “... Anh chỉ có một chân, còn có thể chạy nhanh hơn em sao?” Thường Minh, con đường này là anh trải cho em, dù cho có khó đi cỡ nào em cũng sẽ đi hết. Rồi quay về bên anh. _______ " ": Trích từ truyện Review by #Lâm Tần Bìa: #Họa Gian Phi Mời các bạn đón đọc Ám Yến của tác giả Khâm Điểm Phế Sài.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Cấm Ái Chi Tương Sủng
CẤM ÁI CHI TƯƠNG SỦNG     Thông Tin   Tác phẩm : Cấm ái chi tương sủng Tác giả : Tư Đồ Cẩm Tranh Thể loại : Đam mỹ, Cổ Trang, Xuyên Không, Tá Thi Hoàn Hồn, Cường Công Cường Thụ, Hài, Nhất Thụ Nhị Công, HE, Văn Học Phương Đông Tình trạng: Hoàn Chuyển ngữ : Lightraito Nguồn : Sưu tầm Đăng : dtv-ebook.com   Giới Thiệu   Khi y đang đợi đèn đỏ, mà cũng có thể gặp phải sự cố. Trực thăng rơi thẳng từ trên trời, trái không rơi phải không rơi, mà lại chọn ngay trên nóc xe của y. Khi tỉnh lại, y cảm thấy tứ chi đau đớn giống như bị nghiền nát, hạ thân cơ hồ không còn tri giác. Điều này làm y càng thêm biết rõ, nam nhân trên người đang điên cuồng chiếm đoạt thân thể của mình. Mẹ nó, ngay cả tiện nghi của lão tử cũng dám chiếm, thật là không muốn sống nữa mà!! Đợi lão tử tỉnh lại, xem ta có bẻ gãy cái căn nguyên thị phi của ngươi không!! Con bà nó bộ ngươi không thể nhẹ một chút sao? Ta cũng là người a!! Ân và oán, thị và phi, vướng mắc không rõ, dứt không đứt, lý càng loạn…   Y đã đủ loạn lắm rồi, đệ đệ đồng mẫu dị phụ lại xen vào, không để y được an ổn hay sao?
Cưỡng Chiếm Giường Vua: Bạo Quân, Thỉnh An Cho Bổn Cung - Nại Tiểu Nhàn
《CƯỠNG CHIẾM GIƯỜNG VUA: BẠO QUÂN, THỈNH AN CHO BỔN  CUNG》       Thông Tin   Tác phẩm : Cưỡng Chiếm Gường Vua: Bạo Quân, Thỉnh An Cho Bỗn Cung Tác giả : Nại Tiểu Nhàn Thể loại : Cổ Trang, Xuyên Không, Ngôn Tình, HE, Lãng Mạn, Văn Học Phương Đông Tình trạng: Hoàn, 136 chương Convert : Linhmaroon, Ngocquynh520 Ebook : Hana Beta: Tieu_hao Nguồn :   huyenbibo.wordpress.com Đăng : dtv-ebook.com     Giới Thiệu   “ Bạo quân, đêm nay ngươi nên thị tẩm .” Hạ Như Thanh ngồi ở trên long sàng, vẻ mặt cười nhìn Kỳ Lạc Hi.”Hoàng hậu, ngươi muốn làm gì. . . . . .” Kỳ Lạc Hi nuốt nước miếng một cái, dùng ánh mắt hàm chứa sương mù nhìn nàng. Hạ Như Thanh cong môi cười, sau đó”Hoàng hậu, ngươi đừng cởi y phục, ” “Hoàng hậu, đừng kéo đai lưng trẫm, ” “Hoàng hậu, không cần cưỡng bách trẫm!” -“Ngươi xác định không cần? Người triệu nam sủng Nhị Hào tới thị tẩm!” “Trẫm không cho phép, trẫm tới thị tẩm. . . . . .” Đêm hôm đó, hắn tung người vì sói, không biết là ai ăn ai. Chính là dưới đời này không có ăn bữa cơm miễn phí, chiếm tiện nghi liền muốn làm osin.”Bạo quân, châm trà cho Bổn cung. Thay quần áo cho Bổn cung. Làm ấm giường cho Bổn cung. Cho Bổn cung. . . . . .” Hạ Như Thanh hé ra cái miệng nhỏ nhắn lải nhải đối Kỳ Lạc Hi ra lệnh. Mà Kỳ Lạc Hi mặt lại buồn rầu, nữ nhân đáng chết rõ ràng đem hoàng đế làm nô tài sai vặt, xem trẫm không hảo hảo giáo huấn ngươi, “Người tới, đem hoàng hậu kéo tới trên long sàng của trẫm, trẫm muốn tiến hành 【 giáo dục yêu 】 . . . . . .” Hạ Như Nhanh bạc con mắt nhíu lại, nói nhỏ: “Bạo quân, ngươi dám phòng kháng? Người tới, đem nam sủng Nhất Hào mang xuống, triệu Nhị Hào hầu hạ.” Chúng nô tài run rẩy đối Kỳ Lạc Hi nói ra: “Nương nương chí thượng, ngài thứ hai, cho nên ủy khuất hoàng thượng. . . . . .” Mọi người vung tay lên, đem hoàng đế kéo xuống. . . . . . ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Tiết tử Cực phẩm cuồng ngạo 】 cung chủ Nàng, Hạ Như Thanh, “Yêu nghiệt điện”  cung chủ lãnh huyết, Một nữ nhân làm người trong hắc đạo nghe tin đã sợ mất mật, Cuồng ngạo, ngoan độc, xinh đẹp, lãnh huyết. . . . . . Ai có thể so với nàng cuồng 】 ? Một khi xuyên qua, Hạ Như Thanh thẳng đến long sàng của bạo quân, nàng đảo khách thành chủ, một cước hướng phía hoàng đế đưa hắn đá xuống long sàng, nàng cao gầy lông mày kẻ đen cuồng vọng đối bạo quân nói: “Bạo quân, giường của ngươi Bổn cung muốn. . . . . .” Ai có thể so với nàng ngạo 】 ? “Bạo quân, ngươi nghĩ đông chết Bổn cung sao?” Hạ Như Thanh lạnh run co rúc một góc ở long sàng , nhìn như thân thể mềm mại đơn bạc nguyên nhân chính là rét lạnh run rẩy. Nàng dùng khóe mắt liếc bạo quân bên giường liếc, dùng tay chỉ hắn, có chút  câu khóe miệng, khẽ mở môi lạnh, giống như nữ vương bình thường uy nghiêm cao ngạo phát số ra lệnh: “Bạo quân, còn không mau một chút đi lên làm ấm giường cho Bổn cung!” Ai có thể so với nàng yêu 】 ? Hạ Như Thanh bàn chân trắng nõn đứng ở trên giường hoàng đế, nàng cúi người xem nhẹ (khinh thường) bạo quân, cánh tay xinh đẹp vũ động, một mình đấu nâng cái cằm trơn bóng của hắn, không nói lời gì bá đạo hôn xuống, “Bạo quân, làm nam sủng cho Bổn cung được không?” Hạ Như Thanh khẽ cười, hơi nghiêng khóe môi, ba phần cuồng ngạo, bảy phần xinh đẹp —— Cực phẩm yêu nghiệt 】 bạo quân Hắn, Kỳ Lạc Hi, “Kỳ Liên Quốc”  quân chủ vô tình, Một nam nhân làm cả triều văn võ kinh hồn táng đảm, Yêu nghiệt, tàn bạo, vô tình. . . . . . Ai có thể so với hắn cuồng 】 ? Hắn căm tức nữ tử kia đưa hắn đá xuống giường, tà câu lấy khóe môi, “Ngươi muốn giường? Trẫm cho ngươi. Bất quá trẫm muốn người của ngươi. . . . . .” Ai có thể so với hắn ngạo 】 ? Hắn cao gầy nâng lông mày tuấn tú, tà tứ nhìn Hạ Như Thanh chính là lạnh run  , muốn trẫm giúp ngươi ấm giường? Như vậy ngươi trước giúp trẫm ấm áp thân a. . . . . . Ai có thể so với hắn yêu 】 ? Hắn có chút giật mình nhìn  Hạ Như Thanh, hắn đường đường quân chủ một nước, lại bị một nữ nhân cưỡng hiếp, còn muốn hắn làm nam sủng cho nàng? Kỳ Lạc Hi híp lại con mắt lạnh, mới thả ra ánh sáng lạnh, “Không sai a, như vậy khiến cho trẫm cẩn thủ (cẩn thận nghiêm túc) chức trách nam sủng  . . . . . .” Tiếng nói còn chưa hạ xuống, hắn liền ngược lại hôn lên, xâm lược Hạ Như Thanh hết thảy, bá đạo cướp đoạt . . . . . . Nữ nhân đáng chết rõ ràng đem hoàng đế làm nô tài sai vặt, xem trẫm không hảo hảo giáo huấn ngươi, “Người tới, đem hoàng hậu kéo lên trên long sàng của trẫm , trẫm muốn tiến hành giáo dục yêu. . . . . .” Làm cung chủ đụng với bạo quân, Làm cuồng nữ gặp gỡ yêu nam, Khi nữ nhân đụng nam nhân Khiến ngươi biết không khí thuốc nổ mười phần. Theo thời gian dần dần xoay chuyển, Thân thể hắn / nàng bắt đầu rơi vào tay giặc, cũng kể cả tâm. . . . . .
eBook Lãnh Thiếu Truy Thê - Hoa Điền Bắc Full prc, pdf, epub [Ngôn Tình]
LÃNH THIẾU TRUY THÊ       Thông Tin   Tác phẩm : Lãnh thiếu truy thê Tác giả : Hoa Điền Bắc Thể loại : Hiện Đại, HE, Ngôn Tình, Lãng Mạn, Tiểu Thuyết, Văn Học Phương Đông Độ dài : 45 chương + 5 phiên ngoại Editor :  Huyenbibo Ebook : Hana Convert :   tuyetbangnhi.wordpress.com Nguồn online: huyenbibo.wordpress.com Đăng : dtv-ebook.com   Giới Thiệu   Ebook được tạo với mục đích phi lợi nhuận, mong rằng các bạn sẽ có những phút giây vui vẻ.   Nhan thiếu người thừa kế hợp pháp duy nhất của Chúc gia ở sân bay đối với An Ninh sinh viên đại học vừa thấy đã yêu. Chúc Nhan là người có bề ngoài tốt, có bối cảnh gia đình hiển hách, nhưng lạnh nhạt quái gở, không giỏi nói chuyện; An Ninh điển hình con gái rượu, không có lý tưởng hoài bão lớn, chỉ muốn cuộc sống bình thường, lại bị Nhan thiếu nhìn trúng, nhờ thế lực Chúc gia ép làm tình nhân cố định ở bên cạnh Chúc Nhan anh. Nhân vật không có quan hệ hỗn loạn, không có vợ bé vợ nhỏ lộn xộn, không có cạnh tranh kinh hãi thế tục của nhà giàu có, chỉ có bối cảnh hai người chân thành tha thiết mà yêu nhau…
Tình Nhân Giao Dịch
TÌNH NHÂN GIAO DỊCH         Thông Tin   Tác phẩm: Tình Nhân Giao Dịch Tác giả: Lệ Lỵ Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, HE, tiểu thuyết, Lãng Mạn, Văn học phương đông Beta: Mabư mập Độ dài: 10 chương Convert: Linhmaroon Editor: huyenbibo Ebook: Hana Nguồn: huyenbibo.wordpress.com Đăng: dtv-ebook.com   Giới Thiệu   Mùa đông lại đến, bông tuyết lại rơi! Hơn hai mươi năm trước, Ngôn Bách Thương cùng vợ Liễu Mạn Lăng vì trốn tránh kẻ thù đuổi bắt, nên từ Đài Loan trốn tới Nhật Bản. Liễu Mạn Lăng mang thai, bởi vì đường xá xa xôi, ở ban đêm gió tuyết sanh hạ bốn cô con gái, thật may là có vị phu nhân hảo tâm cứu bọn họ. Có lẽ hữu duyên ! Vị phu nhân kia cũng không con gái, vì vậy nhận Liễu Mạn Lăng làm con gái. Cho đến mười lăm năm sau phu nhân bởi vì bệnh tim mà qua đời, đem toàn bộ tài sản tặng cho Ngôn Bách Thương. Về phần con gái của Liễu Mạn Lăng, bây giờ ở Nhật Bản được xưng là “Bốn thiên kim” . Bốn chị em này ngũ quan đều xuất sắc cùng vóc người mỹ lệ, có tài hoa hơn người —— Đại tỷ Ngôn Xảo Dung —— có năng lực quản lý ưu tú, là một trong những kỳ tài buôn bán. Nhị tỷ Ngôn Vũ Điệp —— thuật hóa trang tuyệt diệu, là thợ trang điểm đứng đầu. Tam tỷ Ngôn Tư Vũ —— có ngôn ngữ thiên phú, tinh thông ngôn ngữ các nước, các công ty hàng không tích cực mời làm tiếp viên hàng không. Tiểu muội Ngôn Băng Tuyết —— năng lực biểu diễn cực kỳ giỏi, bất kể là nhân vật như thế nào, đều có thể phát huy được vô cùng nhuần nhuyễn, là nghệ sĩ có cát sê cao nhất. Năm tháng trôi qua mau, vợ chồng Ngôn gia vội vã muốn ôm cháu ngoại, liền thúc giục các cô con gái. Sáng sớm hôm nay, như thường ngày người giúp việc Shary ở phòng bếp Ngôn gia chuẩn bị bữa ăn sáng. Chỉ là hôm nay có thêm một người giúp việc. “Đại tiểu thư, hôm nay muốn ăn cái gì?” Shary dùng quốc ngữ hơi lớn hỏi. Ngôn Xảo Dung mỉm cười chuyển sang Shary. “Sandwich cùng sữa tươi.” “Con cũng cùng đại tỷ giống nhau.” Ngôn Tư Vũ thong thả từ trên thang lầu đi xuống. “Đại tỷ, muốn mở hội nghị gia đình sao?” “Chờ ba, mẹ vận động trở lại rồi hãy nói!” “Shary, cho con một phần salad được không?” Ngôn Vũ Điệp khoác bả vai Ngôn Tư Vũ , cùng nhau đi vào phòng ăn. “Vũ Điệp, về sau nếu như muốn về nhà buổi tối thì nhớ gọi điện thoại.” Ngôn Xảo Dung dặn dò nói. “Biết! Đại tỷ.” Ngôn Tư Vũ bướng bỉnh hướng Ngôn Vũ Điệp làm cái mặt quỷ, nghĩ thầm thật may bị chửi không phải là mình. Lúc này, tiếng mở cửa lại vang lên , Ngôn Bách Thương cùng Mạn Lăng đi vào. “Các con đã dậy hết rồi? ! Băng Tuyết đâu?” “Con ở chỗ này!” Ngôn Băng Tuyết sáng sớm đã rời giường, giúp Shary làm bữa ăn sáng. Đợi mọi người trong nhà đã ngồi xuống bàn ăn, Ngôn Bách Thương mới từ từ nói: “Ba cũng không muốn giấu các con chuyện này nên ba sẽ nói cho các con biết là ba bị ung thư phổi” Ông khàn khàn nói mang theo một chút bất đắc dĩ. “Bác sĩ nói ba các con không còn nhiều thời gian nữa! Các con cũng biết, ba các con rất muốn ôm cháu trai, cho nên hy vọng các con có thể ở cuối năm kết hôn.” Liễu Mạn Lăng vỗ nhẹ vai Ngôn Bách Thương. Bốn chị em Ngôn gia không dám tin nhìn cha. “Đây là yêu cầu cuối cùng của ba các con, đừng làm cho ba thất vọng được không?” Ngôn Bách Thương cố ý ho khan hai tiếng nặng nề. Bốn chị em không ngừng nhìn cha, hai miệng đồng thanh đáp ứng yêu cầu của cha. Đột nhiên, tiếng chuông vang lên, phá vỡ trầm mặc. Bốn chị em rối rít ôm lấy cha, muốn đem thời gian lưu lại vào giờ phút này “Đừng chậm trễ giờ làm việc!” Liễu Mạn Lăng thúc giục. Bốn chị em lúc này mới luu luyến không muốn rời đi. Đợi các con sau khi đi làm, Ngôn Bách Thương cùng Mạn Lăng mới mừng rỡ ôm nhau Có ai sẽ biết âm mưu của bọn họ! Mà câu chuyện tình yêu của “Bốn thiên kim” cũng đang từ từ phát triển  ——