Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tự Cẩm

Trong kinh thành mọi người đều đồn đại rằng ở trong Khương gia thì Tứ tiểu thư nổi tiếng là một đại tuyệt sắc mỹ nhân. Nhưng đáng tiếc là đáng tiếc lúc nàng xinh đẹp nhất lại bị phủ An quốc công chọn trúng. Không chỉ vậy mà đêm trước khi Khương Tự xuất giá, vị hôn phu cùng nữ nhân khác nhảy sông tự tử... *** Kiếp trước, Khương Tự nàng say mê việc kết hôn vinh hoa phú quý, lại còn làm rạng danh gia tộc, chỉ đơn thuần vui mừng kết bái cùng Quý Sùng Dịch của phủ An Quốc công.  Khi đó nàng còn nhỏ tuổi, không hiểu chuyện, cũng không nghĩ đến kết cục thế nào. Mà có ngờ đâu, trước đó hắn đã có người trong lòng, một đêm còn cùng nhau nhảy hồ tự vẫn. Không may thay hắn được cứu nhưng cô gái kia thì hương tiêu ngọc vẫn khiến phu quân của nàng đau xót mãi không thôi, khiến cô gái nhỏ mười lăm tuổi là nàng đang bừng bừng khao khát thanh xuân lại phải chịu cảnh bị chồng ghẻ lạnh. Suốt một năm trời chung sống, dù nàng cũng là hàng tuyệt sắc giai nhân, nhưng hắn cũng nhất quyết không hề chạm qua nàng. Sau đó nhiều chuyện xảy ra, nàng gặp việc không may rồi chết thảm, tưởng chừng cuộc đời thiếu nữ kết thúc ở tuổi mười sáu trăng tròn. Thế nhưng, trời đất xót thương cho nàng làm lại, kiếp này tỉnh dậy đã thanh tĩnh khác thường, quyết lòng thay đổi vận mệnh, làm cho hôn sự này phải bỏ bằng được. Trước tiên, nàng vẫn còn nhớ ngày mà cả kinh thành đồn đại chuyện vị hôn phu của nàng nhảy sông tự vẫn là khi nào. Sau khi sống dậy liền cùng nha hoàn ra ngoài nơi đó đợi, vốn định khi nào cả hai nhảy xuống thì nhấn cho gã chết luôn, thành toàn cả hai. Nhưng rồi nàng vẫn chọn cứu họ. Rốt cuộc, kiếp này người tình nhân ấy của chồng nàng được chính nàng cứu sống, tên là Xảo Nương. Từ đó, vận mệnh đời nàng do chính nàng thay đổi. Tôi thích Khương Tự khi nàng trọng sinh lại, thông minh, có chút mưu toán nhưng sau cùng vẫn là một người tốt bụng, có lòng nhân từ. Vì hiểu rõ gia đình mình nên kiếp này nàng sắp xếp thuận lợi hơn để họ cùng nàng ngăn cản hôn sự này thật khéo léo. Điều thú vị nữa là sau khi trọng sinh, nàng mới nhận ra chân tình của những người thân xung quanh, người mà trước kia nàng tuổi trẻ bồng bột đã sinh lòng chán ghét. Tôi cũng không thấy trong truyện này có những chi tiết thù hận đẫm máu mà nữ chính phải gánh trước khi chết ở kiếp trước (hoặc tác giả không nói tới), khiến họ mê muội tìm cách trọng sinh kiếp này. Tôi không thấy Khương Tự có oán hận gì, cũng có vẻ hiểu rõ sự đời mình là do mình chọn, nên thực hiện mọi chuyện một cách chủ động với một tâm hồn thản nhiên và bản lĩnh. Chương tôi đọc tới vẫn chưa xuất hiện nam chính và mọi chuyện vẫn xoay quanh vấn đề từ hôn của nàng, có vẻ như sau khi trọng sinh nữ chính còn trưởng thành hơn, biết suy nghĩ hơn rất nhiều chứ không phải trở nên quằn quại hay độc ác hơn xưa như các nữ chính khác, tôi thích điều đó. *** " Cô nương, đã đến giữa giờ Tuất rồi. " Tỳ nữ A Man đi vào trong phòng, nhấc màn lụa màu xanh mưa trời treo lên móc giá trên giường, nhẹ giọng gọi thiếu nữ nằm nghiêng trên giường. Lúc này đã là đầu hạ, bên ngoài trời vừa mới hoàn toàn tối xuống, bóng đêm mờ ảo bao phủ khuôn mặt của thiếu nữ, mượn ánh nến trên bàn, lờ mờ có thể thấy rõ diện mạo của thiếu nữ trong trướng. Thiếu nữ lông mày như núi xa, mũi ngọc tinh xảo môi anh đào, má đào da tuyết, đúng là một tiểu mỹ nhân đẹp xuất sắc. Thiếu nữ chính là cô nương đứng hàng thứ tư của Đông Bình Bá phủ Khương gia, tên chỉ một chữ Tự . A Man thấy dáng vẻ của Khương Tự, trong lòng liền dâng lên một cơn lửa giận, bất bình thay cho cô nương nhà mình. Vị Tam công tử của An quốc công phủ hẳn là mắt bị mù rồi, bằng vào diện mạo của cô nương tiến cung làm nương nương cũng được, ấy thế mà hắn lại không thấy thích thú cửa hôn sự này, chẳng lẽ cảm thấy cô nương không xứng với hắn ư? Lửa giận của A Man bắt nguồn từ một buổi hội thơ ngày xuân. Hội thơ đó là do một ít danh môn công tử trong kinh tổ chức, đơn giản chính là một ít người trẻ tuổi tụ tập với nhau uống rượu ngâm thơ tìm niềm vui, đến khi rượu đã hơi ngà say, liền có người bắt đầu trêu chọc Tam công tử Quý Sùng Dịch của An Quốc Công phủ, trong ngôn ngữ có phần ghen tị hắn sắp được thành hôn với tiểu mỹ nhân nổi danh trong kinh. Ai ngờ Quý Sùng Dịch mang theo men say tự giễu cười một tiếng, nói câu: " Đẹp thì thế nào , chẳng qua cũng chỉ là một bộ túi da thôi, nữ tử bây giờ lấy phẩm tính ôn nhu lương thiện làm trọng." Vốn là lời say của người trẻ tuổi, nghe một chút cũng liền qua đi, tỉnh rượu rồi tự nhiên như gió thoảng không dấu vết, ai ngờ lời này không biết làm sao lại truyền ra ngoài, Tứ cô nương của Khương gia lập tức trở thành trò cười của mọi người trong lúc uống trà ẩm rượu. Đông Bình Bá phủ vốn căn cơ nông cạn, tước vị chỉ có thể kế tục ba đời, đến thế hệ phụ thân của Khương Tự là Đông Bình Bá đã là ba đời, vì lẽ đó mà huynh trưởng của Khương Tự ngay cả thế tử cũng chưa được xin phong. Nói cách khác, sau trăm năm nữa, Đông Bình Bá phủ sẽ từ trong vòng luẩn quẩn huân quý lui ra ngoài, trở thành người bình thường. Chính là cô nương một nhà như vậy, lại đã đính hôn với An Quốc Công phủ, trước không nói đến cơ duyên trong đó, thì điều này cũng đủ để khiến rất nhiều người nhìn không vừa mắt với Khương Tự trèo cao lên An Quốc Công phủ. Tam công tử Quý Sùng Dịch của An Quốc Công phủ nói nữ tử mỹ mạo không quan trọng, hắn coi trọng tính tình hơn, cái này ngụ ý, còn không phải chính là ghét bỏ Khương Tứ cô nương tính tình không tốt sao? Vô luận Quý Sùng Dịch nói lời này là hữu tâm hay là vô tình, thì lời này vừa truyền ra lập tức khiến Khương Tự mất hết mặt mũi, lại ra ngoài tham gia tụ hội của nhóm quý nữ, liền nghe được một bụng lời đàm tiếu. Khương Tự là một người nóng tính, trở về liền đổ bệnh, vừa bệnh chính là nửa tháng. Khương Tự nằm ở trên giường nhắm mắt dưỡng thần bỗng nhiên mở mắt ra. Đôi mắt của nàng đường cong cực đẹp, đến đuôi mắt hơi nhếch lên, phác hoạ ra nét phong lưu diễm lệ khó mà diễn tả bằng lời. Lúc này hai con ngươi cực đẹp đối diện với A Man, lộ ra ý cười mờ nhạt: " Bày ra dáng vẻ muốn ăn thịt người thế làm gì?" " Nghĩ đến người nào đó có mắt không tròng, nô tỳ liền thấy tức thay cô nương." Ý cười nơi đáy mắt của Khương Tự nhanh chóng mất đi, độ cong khóe miệng lại sâu hơn, thản nhiên nói: " Người đó còn chưa từng gặp ta, không thể nói là có mắt không tròng." " Cô nương, người còn nói đỡ cho hắn nữa! " Nhìn cô nương chỉ mới nửa tháng ngắn ngủi đã gầy đi một vòng, A Man liền thấy đau lòng cùng không phục. Nửa tháng trước cô nương đi Phó Vĩnh Xương Bá phủ ngắm hoa yến trở về liền khóc lớn một trận, ngay cả vật trang trí Ngọc Tỳ Hưu yêu thích nhất cũng đập vỡ, nhắc đến Tam công tử của An Quốc Công phủ càng hận đến nghiến răng nghiến lợi, sao bây giờ lại thay đổi rồi? " Không phải nói đỡ cho hắn, một câu nói say thôi mà". Khương Tự chuyển mắt, nhìn về phía một tỳ nữ khác đứng ở cạnh bình phong A Xảo, phân phó nói, " A Xảo, đi lấy hai bộ y phục mấy ngày trước kêu ngươi làm ra đây đi." Không bao lâu A Xảo nâng đến hai bộ y phục, trong đó một bộ cho A Man, một bộ khác thì hầu hạ Khương Tự mặc vào. A Man vừa mặc bộ y phục lên người vừa căm giận nói: " Một câu lời say mà làm hại cô nương bị người ta chê cười đấy." Đáy mắt Khương Tự ý lạnh sâu hơn, dứt khoát nhắm lại con ngươi, nói khẽ: " Đây được tính là gì?" Nàng bất hạnh cả đời, chính là bắt đầu từ cuộc hôn nhân môn không đăng hộ không đối này. Nhớ khi đó, tuổi trẻ vô tri, nàng là cỡ nào đắc ý vì có thể đính hôn với công tử của An Quốc Công phủ, ai ngờ vị Tam công tử Quý Sùng Dịch đó đã sớm có người trong lòng. Người trong lòng Quý Sùng Dịch là một vị dân nữ. Nàng gả qua rồi sau đó mới dần dần biết được, vị dân nữ đó cơ duyên xảo hợp cứu được Quý Sùng Dịch đi ra ngoài du ngoạn gặp nạn, Quý Sùng Dịch ở trong nhà nữ tử đó dưỡng thương mấy ngày mới được Quốc Công phủ tìm thấy, hai người đã nảy sinh tình cảm, sau đó vẫn luôn vụng trộm qua lại. Mà trong lúc nàng còn tràn ngập khát khao cùng đắc ý với đoạn hôn nhân này, thì Quý Sùng Dịch vì có thể cùng người trong lòng ở bên nhau mà đã rất nhiều lần phản kháng trưởng bối trong nhà. Hôn sự đã gần ngay trước mắt, An Quốc Công phủ đương nhiên không cho phép Quý Sùng Dịch nháo loạn, huống chi hắn muốn cưới chính là nữ tử bình dân ngay cả Khương gia cũng không bằng, Quý Sùng Dịch phản kháng cùng bất mãn tự nhiên không hề có chút tác dụng nào. Khương Tự nghĩ đến câu nói lúc say rượu của Quý Sùng Dịch, liền cảm thấy khi đó mình thật ngu xuẩn, tức giận qua đi lại nhịn không được thay hắn tìm lý do, cho là hắn không để ý thế tục, không phải như những nam tử dung tục chỉ để ý dung mạo của nữ tử, nói câu nói kia chỉ là việc nào ra việc đó thôi. Qua việc nào ra việc đó của hắn, ngay tại đêm nay, tối mười lăm tháng tư năm mười tám Cảnh Minh, vị quý công tử danh môn không để ý thế tục này lại cùng người trong lòng cùng nhau chạy đến ven hồ Mạc Ưu, nhảy hồ tự vẫn. Sau đó Quý Sùng Dịch được cứu lên, người trong lòng của hắn lại hương tiêu ngọc vẫn. Vì che lấp chuyện này, hôn sự mà bọn họ vốn định vào đầu mùa đông tự nhiên lại tổ chức trước thời hạn mấy tháng, mà từ sau khoảng thời gian nàng lòng tràn đầy vui vẻ gả qua cho đến khi Quý Sùng Dịch ngoài ý muốn bỏ mình, thì trong gần một năm thời gian đó, người nam nhân như ánh trăng sáng này đều chưa từng chạm vào nàng. Rồi sau đó, càng nhiều biến cố xảy ra hơn, cho đến khi nàng chết thảm rồi lại mở mắt ra, về lại năm mười lăm tuổi này. Có thể nói, tất cả mọi bất hạnh của nàng đều bắt đầu từ lúc gả cho Quý Sùng Dịch, mà bây giờ có thể làm lại lần nữa, việc cấp bách của nàng chính là giải quyết cọc hôn sự này, từ đây phân rõ giới hạn với quý Tam công tử không lưu thế tục, với An Quốc Công phủ cao không thể chạm, cả đời không bao giờ qua lại với nhau nữa! Trong khoảnh khắc Khương Tự đã mặc xong y phục rồi ra ngoài, gật đầu với A Man: " A Man, đi thôi." A Man đem tay nải đặt ở trên ghế xách lên. A Xảo do dự một chút, ngăn lại Khương Tự rồi chần chừ nói: " Cô nương, đã trễ thế này, cô nương thật sự muốn đi ra ngoài sao? Chỗ nhị môn đã khóa rồi--" " Không sao, những cái đó đều chuẩn bị xong cả rồi. A Xảo, ngươi trông coi sân viện cho tốt là được." Khương Tự nét mặt kiên quyết. Nếu như có thể, nàng đương nhiên không muốn đêm khuya đi ra ngoài mạo hiểm, nhưng mà hiện giờ trong phủ ngoại trừ hai thiếp thân nha hoàn, thì nàng cũng không tìm thấy người nào có thể tin được để hỗ trợ cả. A Xảo thấy vậy đành phải gật đầu thật mạnh, nói một tiếng " cô nương yên tâm", rồi tránh đường. Khương Tự mang theo A Man lặng lẽ ra khỏi Hải Đường Cư chỗ ở của nàng, mượn trăm hoa tươi tốt che lấp xuyên qua vườn hoa cùng trùng trùng cổng vòm, đi vào nhị môn. " Cô nương -- " A Man nhìn cánh cửa đóng chặt, thấp giọng gọi một tiếng. Mời các bạn đón đọc Tự Cẩm của tác giả Đông Thiên Liễu Diệp.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Câu Được Con Rùa Vàng - Không Hữu Cố Sự
Có người hỏi: Tỉ lệ khả năng” rùa vàng” từ trên trời rơi xuống là bao nhiêu nhỉ? Phật nói: “Chắc phải chờ thêm năm trăm năm nữa”.   Một cô gái ngang ngược, làm gì cũng rất phô trương, đã ở trong tình trạng thiếu đàn ông rất lâu rồi, đột nhiên gặp vận may, vớ được “con rùa vàng” từ trên trời rơi xuống.
Tổng Giám Đốc, Cho Tôi Mượn Sinh Em Bé - Noãn Đường
Mẹ già bức hôn, ừ, rất tốt. Không phải là muốn ôm cháu ngoại sao? Mượn hạt giống là có thể thực hiện. Vì hoàn thành tâm nguyện mẹ già dạ xoa, vào một buổi tối ban đêm gió lớn, một mình làm thí nghiệm cô rốt cuộc không chút do dự hướng về phía một người đàn ông miễn cưỡng coi như là Gen hoàn mỹ đưa ra móng vuốt của cô. . . . . . Mê. Cưỡng gian lại mê. Cưỡng gian.  Sau khi ăn sạch sành sanh, tâm cô lại buồn bực, cô mang theo mầm mống mượn được chạy thoát. . . . .  Cô chỉ muốn nói Tổng Giám Đốc, Cho Tôi Mượn Sinh Em Bé. Những tưởng sẽ không tìm ra, ai dè trời xui đất khiến khi họ chạm mặt thì cô đã thực sự mang thai anh, một đứa trẻ so với thiên thần thì xinh hơn. Hắn là muốn bóp chết cô nhưng còn đứa trẻ đáng yêu này Đúng lúc thiếu đứa bé, hắn ném ra một tờ hiệp nghị, hắn muốn đứa bé lại không muốn mẹ đứa bé. Nhưng mà ngàn tính vạn tính, hắn thế nào cũng không tính đến, người phụ nữ đáng chết này sau ngày sinh con lại vẫn có thể trực tiếp cả người mang cục cưng biến mất hoàn toàn. Là hắn có hay không tâm ý với cô, là cô hay không có tâm ý với hắn, này là gian tình hay là tình yêu ép nở, bất kể thế nào đây cũng là truyện tình cảm này cũng phải phát sinh
Bức Thư Bị Lãng Quên - Cố Tây Tước
Khi đi hiến máu, cô nhìn thấy chữ ký trên danh sách hiến máu rất đẹp, và cô bị mẫu chữ ký đó thu hút, do quá rảnh rỗi cô vơ lấy tờ giấy nháp bên cạnh và mô phỏng lại, vì thế mà lúc đó có một nam sinh anh tuấn quay lại lấy di động bỏ quên bỗng nhiên sững lại như chợt có suy nghĩ gì đó, nheo mắt hồ nghi nhìn cái tên cô đã viết... Có lẽ đó là tên anh ta. Sau vài lần gặp gỡ tình cờ, cuối cùng lại gặp anh trong buổi gặp gỡ học sinh cũ của trường trung học. Lúc ra về, lão đại của khoa ngoại giao, anh chàng cơ trí mà khiêm tốn, nghiêm chỉnh mà chín chắn đó rất lịch sự nho nhã nói một câu, “Anh đã từng viết cho em một bức thư, em còn nhớ không?” Rất lâu sau đầu óc An Ninh vẫn còn hỗn loạn, điều anh nói có nghĩa là... Cô đã từng từ chối Từ Mạc Đình?
Anh Chàng Xấu Tính
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) tiểu thuyết  Anh Chàng Xấu Tính của tác giả Blue An Kì Nhi. Tiểu nha đầu Hoa Lạc Lê vốn là một cô nàng bình thường. Vì từ nhỏ đã thích Hàn Tử Hiên nên quyết định liều mạng tới học viện quý tộc "Uy Liêm Cổ Bảo" tìm cậu ấy. Nhưng vì khác biệt đẳng cấp nên Lạc Lê bị đám nữ sinh hâm mộ hoàng tử ngăn cản, cô gái nhỏ phải chịu biết bao sóng gió, chìm đắm trong cảnh nước sôi lửa bỏng. Tại sao lại luôn đen đủi như vậy? Không lẽ trường học quý tộc này chỉ toàn loài ma quỷ? Thượng đế lòng lành xin hãy thương xót cô ấy, hãy mau đưa tới bên cô ấy một chàng hiệp sĩ dũng cảm và đẹp trai, thiên sứ là tốt nhất. Cái gì? MY GOD Làm sao mà ma quỷ và hiệp sĩ có thể giống nhau đến thế? Nhìn thấy ánh sáng không? Chà, tuyệt vọng. Hừm... một cặp song sinh giống hệt nhau. Nhưng đâu mới là hiệp sĩ trong tim cô bé? Cưỡi bạch mã chưa hẳn đã là hoàng tử, cũng có thể không phải Đường Tăng, mà có thể là ma quỷ. Hey, đương nhiên có thể cưỡi bạch mã, cũng có thể là thiên sứ mang đôi cánh trắng. Mục lục Chương 1: Ác quỷ trong học viện. Chương 2: Hoàng tử dưới ánh trăng Chương 3: Sóng gió trong học viện Chương 4: Nụ hôn đầu tiên Chương 5: Đấu tranh cho tình yêu Chương 6: Hoa hồng tình yêu Chương 7: Rời xa hoàng tử Chương 8: Tình yêu không phai Chương 9: Tình đầu cay đắng Chương 10: Máu của chim mận gai. *** Tóm tắt Tiểu thuyết Anh Chàng Xấu Tính kể về câu chuyện của Hoa Lạc Lê, một cô gái bình thường nhưng có tính cách mạnh mẽ, kiên cường. Lạc Lê yêu thầm Hàn Tử Hiên, một chàng trai quý tộc, từ nhỏ. Vì muốn ở bên Hàn Tử Hiên, Lạc Lê đã quyết định liều mạng thi vào học viện quý tộc Uy Liêm Cổ Bảo. Tại học viện, Lạc Lê phải đối mặt với nhiều khó khăn và thử thách. Cô bị đám nữ sinh quý tộc xa lánh, bắt nạt. Lạc Lê cũng phải đối mặt với sự lạnh lùng, xa cách của Hàn Tử Hiên. Tình cờ, Lạc Lê gặp gỡ hai anh em song sinh là Hàn Tử Hiên và Hàn Tử Huyên. Hàn Tử Huyên là một chàng trai lạnh lùng, tàn nhẫn, còn Hàn Tử Hiên lại là một chàng trai ấm áp, tốt bụng. Lạc Lê dần dần nảy sinh tình cảm với Hàn Tử Hiên. Tuy nhiên, tình yêu của Lạc Lê và Hàn Tử Hiên gặp phải nhiều thử thách. Hàn Tử Hiên không thể chấp nhận được thân phận thấp hèn của Lạc Lê. Anh ta cũng bị ép buộc phải kết hôn với một cô gái quý tộc khác. Lạc Lê đau khổ vì tình yêu không được đáp lại. Cô quyết định rời khỏi học viện và bắt đầu một cuộc sống mới. Đánh giá Anh Chàng Xấu Tính là một tiểu thuyết ngôn tình nhẹ nhàng, hài hước. Tác phẩm kể về câu chuyện tình yêu của một cô gái bình thường và một chàng trai quý tộc. Tác phẩm được đánh giá cao bởi các yếu tố sau: Cốt truyện hấp dẫn, lôi cuốn Cốt truyện của Anh Chàng Xấu Tính rất hấp dẫn, với nhiều tình huống bất ngờ, thú vị. Tác phẩm đã đưa người đọc đi qua nhiều cung bậc cảm xúc, từ vui vẻ, hạnh phúc đến đau khổ, xót xa. Các nhân vật được khắc họa sinh động Các nhân vật trong Anh Chàng Xấu Tính đều được khắc họa sinh động, có tính cách riêng biệt. Hoa Lạc Lê là một cô gái mạnh mẽ, kiên cường, có trái tim ấm áp. Hàn Tử Hiên là một chàng trai lạnh lùng, tàn nhẫn nhưng cũng có lúc ấm áp, tốt bụng. Ngôn ngữ hài hước, dí dỏm Tác phẩm sử dụng ngôn ngữ hài hước, dí dỏm, mang đến cho người đọc những giây phút thư giãn, giải trí. Tuy nhiên, tác phẩm cũng có một số hạn chế như: Cốt truyện đôi khi còn hơi phi logic Một số tình huống trong cốt truyện của Anh Chàng Xấu Tính còn hơi phi logic, khó có thể xảy ra trong thực tế. Các nhân vật đôi khi còn chưa được khai thác sâu sắc Các nhân vật trong Anh Chàng Xấu Tính đều được khắc họa sinh động, nhưng đôi khi còn chưa được khai thác sâu sắc. Tính cách của các nhân vật vẫn còn có một số điểm chưa nhất quán. Nhìn chung, Anh Chàng Xấu Tính là một tiểu thuyết ngôn tình nhẹ nhàng, hài hước, đáng đọc. Tác phẩm sẽ mang đến cho bạn những giây phút thư giãn, giải trí thú vị. Mời các bạn mượn đọc sách Anh Chàng Xấu Tính của tác giả Blue An Kì Nhi.