Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Không Thể Ngừng Yêu - Lục Xu

Có người nói cô gặp phải một người đàn ông nhẫn tâm, cho dù cô có vì anh ta mà khóc đến ruột gan đứt đoạn, có liều lĩnh vì anh ta thì anh ta vẫn không có hành động gì. Thế mà cô vừa ngu lại vừa ngốc, bị anh ta lợi dụng, bị anh ta gọi thì đến đuổi thì đi nhưng vẫn vui vẻ chịu đựng Chỉ có cô biết, anh không phải là người nhẫn tâm, chỉ là anh không thương cô nên thờ ơ với nước mắt của cô, mà cô cũng ngốc, rõ ràng biết anh là người làm cô yêu muốn ngừng cũng không được, lại chỉ có thể trơ mắt nhìn bản thân trầm luân 6 năm trước, Nhâm Niệm tự cho mình là một nàng công chúa chờ đợi hoàng tử trong mộng của mình, 6 năm sau, cô mới thanh tỉnh hiểu được rằng cô chẳng qua chỉ là một cô bé lọ lem không gặp được hoàng tử của mình, mà chỉ có thể trơ mắt nhìn hoàng tử và công chúa trong lòng của anh, đến cuối cùng cô mới hiểu được, mình chẳng qua chỉ là chị của cô bé lọ lem ác độc đang phá hoại truyện cổ tích của người khác. *** Nhâm Niệm ôm đầu gối của mình cúi đầu khóc lên, thanh âm của cô rất nhỏ, rất nhỏ, nhưng cảm giác đau khổ lại bao phủ khắp toàn thân, cô cảm thấy mệt mỏi quá, đau quá. Cô thấy dường như mình đóng vai kẻ lừa đảo rất lâu, nhưng không lừa được người khác, chỉ lừa chính bản thân mình, cô thấy mệt mỏi quá Giả vờ lạnh nhạt, giả vờ kiên cường, làm bộ như không hề sợ hãi… Làm người thật sự quá ó Ánh mắt cô càng trở nên mờ mịt, khi đó cô với Mộc Lãnh Tây cùng nhau trao đổi bí mật của mình, Mộc Lãnh Tây nói cô ấy yêu một người đàn ông, đơn giản vì người đó đã cõng cô đi qua rừng rậm Mà cô thì sao? Cô nhớ mãi không quên một người vì người đó đã cõng cô băng qua núi tuyết? Cô đã làm một chuyện điên cuồng nhất, là gạt bố mẹ tham gia một nhóm đi leo núi, cô cảm thấy đầu óc của mình bị quỷ mê rồi, nhưng chỉ hy vọng mình nhát gan có thể làm nhiều chuyện điên khùng một chút, khiến mình dũng cảm hơn một chút Nhưng trên thực tế, cô vẫn chưa phải là một cô gái dũng cảm, cô chỉ nhớ sau khi mình té xỉu đã có người vội vàng chạy đến đỡ cô, lúc cô còn có chút ý thức thấy được khuôn mặt mờ mờ ảo ảo của người đó, đường nét ngũ quan từ từ trở nên rõ ràng, sau đó người kia đã cõng cô trên lưng Cô biết anh ta họ Chu, không thuộc bất kì đội ngũ nào, tự mình đến đây nhưng nhân duyên của anh ta không tệ, có thể nói chuyện với rất nhiều người. Cô chú ý khi anh nói chuyện phiếm với người khác, ánh mắt lúc nào cũng mang theo ý cười, ý cười không sâu nhưng mang lại cảm giác thoải mái như vậy, giống như tuyết dưới chân cũng không lạnh giá như thế Cô ở trên lưng anh, cảm thấy thật là ấm áp, bước chân của anh vững vàng như vậy tựa hồ có thể đưa cô đi rất xa. Lòng của cô ấm áp nhưng đầu óc lại mờ mịt “Anh có bạn gái chưa?” Cô hỏi anh Cô không biết anh ta có trả lời hay không, hay là anh trả lời mà cô không nghe thấy, có lẽ anh vẫn luôn im lặng nên cô tự chủ trương: “Em làm bạn gái của anh được không?” Nếu như không phải ở trong tình huống như thế này, e rằng cô mãi mãi không thể nói ra những lời mặt dày mày dạn như vậy nhưng cô vẫn không có nghe anh trả lời, ý thức càng lúc càng mơ hồ Lúc cô tỉnh lại thì đã ở bệnh viện, ngồi ở bên cạnh là cha mẹ cô, khi đó quan hệ của bọn còn tốt lắm, ở trong phòng bệnh giáo huấn cô một trận thật lâu, thật lâu. Bọn họ nói lá gan cô thật lớn, một mình dám đi xa như vậy… Nói xong mẹ cô lại khóc, bà rất lo lắng cho cô Lòng của Nhâm Niệm càng xót xa, cô nhìn thấy một tờ giấy nhỏ, còn chưa đợi cô kịp lấy thì bố cô đã giấu đi, cô chỉ nhìn thấy trên giấy viết anh muốn đi tham quan một danh lam thắng cảnh nào đấy… Cô không biết anh có ý gì, bởi vì cô còn chưa kịp hỏi thăm tất cả về anh thì đã bị bố mẹ cô mang về Một năm đó, cô 16 tuổi, cô không còn gặp lại người con trai – cô muốn làm bạn gái anh ấy nữa, anh tuấn như vậy giống như ánh mặt trời, tựa hồ như ánh sáng cư ngụ ở trong lòng của cô Mộc Lãnh Tây nói đàn ông không tùy tiện cõng phụ nữ trên lưng, lòng của phụ nữ thì nhỏ, thích ấm áp, muốn người đàn ông đã cho mình ấm áp trên lưng, có thể che mưa che nắng cho mình suốt đời Sau này, cô gặp Chu Gia Trạch, cô cho rằng mình đã tìm được người con trai ấy, thật ra cô biết anh không phải là người từng cõng cô nhưng cô giả vờ như không biết, an ổn giả vờ suốt kiếp này Có lẽ cô là một người điên, lừa gạt người khác cũng lừa gạt chính bản thân mình. Năm đó lúc cha mẹ cô gặp chuyện không may, mỗi khi tỉnh mộng lúc nửa đêm, cô hy vọng người đó có thể chỉ dẫn tương lai cho cô, có thể mang đến ao ước cho cô Cô không khóc, nhưng nước mắt vẫn không tiếng động rơi xuống, vì sao lại biến thành cục diện như ngày hôm nay? Cô mệt mỏi, chú ý một người mệt mỏi như vậy, sống mệt mỏi như vậy giống như một khắc sau đó sẽ sụp đổ mất Khi Nhâm Niệm nhận được điện thoại của Chu Gia Dực, ngay lập tức chạy đến bệnh viện, bên ngoài phòng cấp cứu có rất nhiều người đang chờ, Nhâm Niệm ngơ ngác nhìn bọn họ, có lẽ ánh mắt của cô quá mức rõ ràng, có người lôi kéo tay cô an ủi bảo cô yên tâm đừng buồn, Chu Gia Trạch nhất định sẽ không sao Trong đám đông có một cô gái có khuôn mặt xa lạ, cô ta nhìn chằm chằm vào Nhâm Niệm Khi Nhâm Niệm và mọi người cùng nhau yên tĩnh chờ đợi kết quả ngoài phòng phẫu thuật thì cô gái đó đã đi đến trước mặt Nhâm Niệm, nhẹ nhàng nở nụ cười: “Tôi là Hạ An An, rất vui được làm quen với cô” Nhâm Niệm nhìn cô gái xinh đẹp trước mặt nhưng có phần không rõ nguyên do. Hạ An An cũng không để ý đến thái độ của cô, cô là bạn gái trên danh nghĩa của Gia Minh, kì thực cũng chỉ là bạn gái trên danh nghĩa. Hạ An An nghĩ lúc trước cô thích Chu Gia Minh như vậy, dùng một cuốn nhật kí để yêu anh. Anh không sợ phiền phức giống những nam sinh khác, đối mặt với bạn nữ bị ức hiếp, anh luôn dũng cảm đứng ra bênh vực… Một người đàn ông tốt như vậy, chính là người trong lòng của cô Hạ An An nhìn nhật kí của mình bị người ta lấy cắp, người khác đều biết cô thích Chu Gia Minh nhưng anh chỉ cười màkhông nói, trên thực tế anh không muốn làm cô mất mặt mà thôi. Không phủ nhận quan hệ trước mặt người khác, nhưng ở nơi riêng tư anh lại nói cho cô biết: Anh chỉ xem em như em gái của anh, giống như Gia Dao vậy Trong khoảnh khắc đó, cô đã hiểu tình cảm của cô đối với anh, chỉ có thể giống như chiếc laptop kia, vĩnh viễn trở thành tùy tùng thầm mến mà thôi Cho đến một ngày, Chu Gia Minh nói với cô: Anh có bạn gái rồi Hạ An An nghe câu nói ấy mà nước mắt cô cứ rơi xuống Chu Gia Minh cho cô xem tấm ảnh chụp, đó là một dáng vẻ một cô gái đang ngủ trong phòng bệnh, cô gái đó rất xinh, cô ngủ rất say, có thể nhìn ra được tấm ảnh này chụp bằng di động, hơn nữa còn chụp rất vội vàng Ở trên QQ, cô giả vờ bình tĩnh hỏi, khi nào anh sẽ mang cô ấy về cho cô xem mặt, Chu Gia Minh cười, anh nói anh muốn đến một nơi du lịch cuối cùng sau đó sẽ đi tìm cô gái ấy và không đi du lịch khắp nơi nữa. nhưng anh không thực hiện được lời hứa của mình. Trong chuyến đi cuối cùng, anh gặp phải một cơn địa chấn đã cướp đi sinh mệnh của anh, anh không thể đi tìm gặp cô bé ấy nữa Nhâm Niệm nghe Hạ An An nói, nước mắt lại rơi lần nữa, ngực mơ hồ đau đớn nhưng không biết vì sao Hạ An An ôm cô một cái, trên thế gian này không có gì có thể gắn kết hai người lại với nhau, nếu họ không có duyên phận, nhưng cũng có những duyên phận không nói thành lời, đến sớm hay muộn, lướt qua nhau hay dừng lại bên nhau, cũng là một hạnh phúc Hạ An An nhìn đèn phòng phẫu thuật vẫn đang phát sáng: “Trước khi Gia Trạch xảy ra tai nạn đã gọi điện thoại cho tôi… Cậu ấy hỏi tôi về chuyện anh hai của cậu ấy, hẳn là cậu ấy đã biết chuyện của cô và Gia Minh” Tay của Nhâm Niệm hơi run rẩy Cảnh tượng trước đó, cô vẫn không quên được, cô nghĩ có lẽ đầu của mình bị hỏng rồi nên mới có thể nói ra những lời như vậy, mình đau đớn như thế nên mới muốn anh cũng đau khổ như thế. Khi cô nhìn thấy Chu Gia Trạch cười với Thẩm Tâm Dịch, cô lại nhớ đến bộ dáng của anh năm đó, khi đó trong mắt Chu Gia Trạch chỉ có Thẩm Tâm Dịch, trong mắt Thẩm Tâm Dịch chỉ có Chu Gia Trạch, dường như người khác đều không có quan hệ gì với bọn họ Thì ra nhiều năm như vậy, trong lòng cô, Chu Gia Trạch và Thẩm Tâm Dịch vẫn là một đôi làm cho người ta hâm mộ. Người không nên xuất hiện chính là cô Một giây trước, cô còn nghĩ Chu Gia Trạch nổi giận bỏ đi như vậy phải đi tìm Thẩm Tâm Dịch, phải đi cứu vãn là đoạn tình cảm kia… Cô không tin anh, cô không muốn tin… Nước mắt của cô, lần thứ hai rơi xuống Chu Gia Trạch được đẩy ra ngoài, ở trong phòng chăm sóc đặc biệt, bác sĩ nói rất nhiều đại khái là không nguy hiểm đến tính mạng bảo mọi người không cần lo lắng, phải nghỉ ngơi một khoảng thời gian rất dài Mà trong lúc này, mọi người chăm sóc Chu Gia Trạch rất tốt, mỗi ngày Nhâm Niệm đều chạy đến bệnh viện nhưng cô ít nói chuyện, mà Chu Gia Trạch cũng trực tiếp không đếm xỉa đến cô. ... Mời các bạn đón đọc Không Thể Ngừng Yêu của tác giả Lục Xu.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Thâm Sơn Có Quỷ
Cái tên truyện đã “thâm sơn” lại còn thêm chữ “ma quỷ” nghe thì có vẻ ghê rợn, nhưng đừng sợ, đây là một câu chuyện tình yêu rất ngọt ngào, cũng cực kì đáng yêu của hai kẻ ngốc. Vì ngốc nên cả hai đâu biết chuyện yêu đương như thế nào.   Ngày xửa ngày xưa, có một ngọn núi tên Bạc Mang ở nơi thâm sơn cùng cốc, trên núi lại có môn phái Kiếm Các. Dưới chân núi có cô thôn nữ Tiểu Xuân chuyên dịch vụ cung cấp thảo dược cho đệ tử Kiếm Các.   Một ngày nọ, Tiểu Xuân phát hiện vườn thảo dược nhà mình bị trộm. Nàng canh giữ rất lâu, nhưng tên trộm này chỉ đến vào ban đêm, lại còn xuất quỷ nhập thần, không rõ là người hay ma. Quyết không chịu “mất trắng” như vậy, Tiểu Xuân quyết định bám theo dấu vết của tên trộm vào tận rừng sâu. Và đó là khởi đầu của mọi chuyện.   Trong nơi núi rừng sâu thẳm, Tiểu Xuân đã khám phá ra một bí mật động trời. Tên trộm ngày ngày đến “hỏi thăm” vườn thảo dược của cô tên Lý Thanh, sống cùng một ông già “gần đất xa trời”. Mọi việc xoay quanh hai người này rất kì lạ, như là Lý Thanh không thể ra ánh sáng ban ngày, lại có sức khoẻ hơn người và sức mạnh kì bí, căn nhà nhỏ của họ cũng thường xuyên có những vị khách lạ mặt ghé thăm. Nhưng bên cạnh đó, Tiểu Xuân tốt bụng vẫn quyết định giúp đỡ hai người.   Mọi chuyện có lẽ cứ bình lặng tiếp diễn nếu một ngày kia, Kiếm Các khộng tuyển đệ tử. Tiểu Xuân muốn tham gia, nhưng nàng không có cây kiếm nào thích hợp. Đúng lúc nàng không biết làm thế nào thì Lý Thanh đột ngột biến mất, để lại cho nàng một thanh kiếm. Kể từ đó, hàng loạt nhân vật bí hiểm xuất hiện, tất cả mọi người đều muốn tranh đoạt thanh kiếm trong tay Tiểu Xuân. Thân phận thực sự của Lý Thanh là gì? Câu chuyện tình yêu giữa người và “quỷ” sẽ kết thúc như thế nào? Tất cả đều chờ đón bạn ở trong cuốn sách này.   Twentine là một tác giả viết chắc tay, bản edit truyện cũng khá mượt mà. Như đã nói ở đầu, truyện rất ngọt ngào, cũng ấm áp, ít ngược. Cách viết của Twentine đặc biệt ở chỗ cô ấy kể chuyện buồn bằng cái giọng khá dửng dưng, nhưng lại làm người ta suy nghĩ mãi. Tiểu Xuân và Lý Thanh đều là hai kẻ ngốc, không biết yêu là gì. Họ chỉ biết ở bên cạnh, bảo vệ lẫn nhau trong vô thức. Lý Thanh vì Tiểu Xuân mà chịu đứng dưới ánh nắng, dù biết chắc rằng mình sẽ phải chịu đau đớn tột cùng. Tình yêu của Lý Thanh ngây ngô mà chân thật, khiến người ta phải rơi nước mắt. Kể cả khi lí trí quên mất Tiểu Xuân, sâu thẳm trong tim Lý Thanh vẫn khắc ghi hình bóng nàng, không thể xoá bỏ.   “Hắn thích ta, trong hàng ngàn hàng vạn người trong cõi đời này, hắn chỉ thích một mình Lục Tiểu Xuân ta, cả đời không đổi.”   Tiểu Xuân là một cô gái tốt bụng, cũng rất hồn nhiên, tuy có mạnh mẽ nhưng không đến mức “nữ cường”. Nàng yêu hết mình, nhưng cũng không bi luỵ vì tình yêu. Các nhân vật nữ của Twentine luôn có tính cách khá thú vị, không bị bánh bèo hoá.   Trích đoạn ngọt ngào:   “Nếu ta vĩnh viễn cũng không thể nhớ lại, nàng còn có thể đối xử với ta như trước đây không?” Tiểu Xuân giương mắt nhìn Lý Thanh, hắn khẽ cúi đầu, vẻ mặt rất thâm trầm, rất bình tĩnh, đến mức có hơi nặng nề. Sắc mặt của hắn giống như một tảng đá khổng lồ, đè nặng trong lòng Tiểu Xuân, khiến nàng thở không nổi. Hồi lâu sau, Tiểu Xuân nghiêng mặt qua, từ từ tựa vào lưng Lý Thanh, khẽ nói: “Huynh là đồ ngốc….” Lý Thanh cúi đầu. Tiểu Xuân khẽ cười một tiếng, nói: “Ta vẫn sẽ đối với huynh như thế...” _______________   Review by Huyên Chiêu Nghi *** Lần đầu tiên Tiểu Xuân phát hiện vườn thảo dược bị mất dược liệu là vào một đêm đầu hè. Khi đó, nàng vừa dùng cơm tối xong, trong lúc rảnh rỗi, nàng bưng ấm trà, vừa uống trà vừa tản bộ, đi một hồi thì đi đến vườn thảo dược, trong đêm, Tiểu Xuân cười híp mắt xem xét các loại dược liệu—- Sau đó, nàng phát hiện có điều lạ thường. Trên một mảng đất mềm rộng lớn trong một góc của vườn, có trồng rất nhiều cây cát cánh(1). Bề mặt bóng loáng không có lông, hạt màu vàng, thân cây thẳng tắp, nụ hoa màu xanh tím, tất cả đều vô cùng xinh đẹp. Thế nhưng, sau khi Tiểu Xuân đi về trước mấy bước, nàng phát hiện nơi trồng cây cát cánh kia bị thiếu mất một gốc. Tiểu Xuân: “……” Ban đầu nàng còn cho rằng do trời quá tối, mắt mình kém nên còn đi vòng quanh mấy vòng nhìn xem, lúc này, nàng mới thấy rõ ràng, chỗ lẽ ra được trồng gốc cát cánh kia đã bị nhổ sạch. Nàng khẳng định là cây đã bị nhổ sạch bởi Tiểu Xuân nhận ra đây không phải là do thú hoang dã trong núi làm. Nếu thú hoang xuống núi, tàn phá bừa bãi trong vườn thảo dược, thì vườn này sẽ không chỉ bị thiếu mất một gốc cây như thế, dược liệu càng không thể nào mất luôn cả gốc rễ. Cho nên, rõ ràng là có người trộm. Mời các bạn đón đọc Thâm Sơn Có Quỷ của tác giả Twentine.
Nhánh Hồng Thứ Ba
Ơi thiếu niên trăn trở  nơi này giữa hai đoá hồng Tuổi trẻ vốn là những bài thơ bí ẩn Mà nhánh hồng ngoài kia vì ai chờ nắng Vì ai chịu gió vì ai ngậm sương… Truyện xoay quanh ba chàng trai: Vưu Tiểu Lâm, Mễ Thịnh và Tinh Trạch. Tinh Trạch động lòng với ba người theo thứ tự: Vưu Tiểu Lâm, Lục Hạo, Mễ Thịnh. Trong đó, Vưu Tiểu Lâm là tình đầu, Tinh Trạch đơn phương thầm mến và cũng từ người này nhận ra mình là gay. Nhưng rồi anh nhận ra chuyện tình này sẽ vô vọng nên chỉ mong ở bên làm bạn, giúp đỡ Vưu Tiểu Lâm. Lục Hạo là người thứ hai nhưng là người đầu tiên mà Tinh Trạch hẹn hò. Lục Hạo là người thành thật lại có chút khờ dại. Về sau, chuyện tình không thành do Lục Hạo phải đi định cư tại Mỹ. Còn Mễ Thịnh, Tinh Trạch quen gã do một lần tình cờ. Mễ Thịnh hơn Tinh Trạch 10 tuổi, là lão làng lăn lộn trong giới gay, có rất nhiều bạn tình. Với Mễ Thịnh, Tinh Trạch như ánh sáng cuối đường hầm của gã, gã phải giành cho bằng được dù có phải đánh đổi bất cứ thứ gì. Đến cuối cùng, Tinh Trạch sẽ chọn ai? Tình đầu Vưu Tiểu Lâm hay gã cuồng si Mễ Thịnh? Trước hết, tôi rất thích văn phong của tác giả. Rất chân thực, nhẹ nhàng và giản dị. Cách tác giả lồng ghép vào những yếu tố hiện thực như gia cảnh nhân vật bi thảm, đổi người yêu, 419,… Ngoài ra còn có lời tâm sự 90% dựa trên sự kiện có thật của chính tác giả. Cách miêu tả nội tâm cũng rất tốt, dễ dàng chiếm được thiện cảm cũng như sự đồng tình của người đọc. Tuy nhiên, truyện gắn mác chủ công nhưng góc nhìn của nhân vật Mễ Thịnh cũng không ít và được khai thác thêm về gia đình và rất nhiều điều xung quanh. Thế nhưng, truyện đã làm tôi thất vọng về mặt nội dung. Những chương đầu dường như tuyệt hơn rất nhiều với những gì hiện lên là một nhân vật trẻ tuổi tìm kiếm bản thân mình qua những câu chuyện tình. Ở những phần này, tác giả cũng rất tốt trong việc miêu tả Tinh Trạch rung động với Tiểu Lâm. Nhưng càng về sau, những gì gửi gắm trong tác phẩm càng bị lệch lạc đi. Có một vài chi tiết khiến tôi khá bất bình, tiêu biểu là sự phán xét của những người gay với Lục Hạo. Họ thậm chí còn chưa từng gặp Lục Hạo, nhưng họ lại phán xét rằng cậu ấy “chơi chán rồi bỏ và quay sang kết hôn”, gọi là “cái giống Bisexual bị phỉ bang hết cỡ”. Điều này khiến bản thân tôi, một người cũng là Bisexual cảm thấy khó chịu. Hay như chi tiết Mễ Thịnh cố ý quan hệ với Tinh Trạch. Đó là cưỡng hiếp, nhưng tác giả lại miêu tả nó rất lãng mạn và còn diễn tả nội tâm nhân vật Mễ Thịnh rất vui vẻ. Điều này vô hình chung đã đẩy tác phẩm ra xa khỏi cái mác hiện thực của nó. Nhìn chung, đây chỉ nên là một câu chuyện mang tính giải trí chứ chưa hẳn mang tính chất hiện thực. *** Hôm đó trời đổ tuyết. Không khí trắng xoá, âm thanh cũng bị hút hết, trên cao tuy không thấy trời xanh, nhưng cũng không u ám, mặt trời vẫn chiếu xuyên qua được những tầng mây, tạo nên một chút ánh sáng mỏng manh. Khí trời hôm đó có vẻ như rất thích hợp để làm nên một “ngày kỷ niệm.” Trần Tinh Trạch vừa mới mừng sinh nhật thứ 10 cách đó không lâu đang đứng trước cổng trường, nhìn vào bên trong trường qua song sắt —– Cậu bé kia mặc một chiếc áo lông vũ vạt ngắn, quấn khăn quàng cổ, che gần hết khuôn mặt, chỉ để lộ ra một phần mặt cũng trắng như tuyết. Trên lưng cậu bé ấy là một cái cặp nặng chình chịch đầy sách, trong tay còn ôm một chồng sách, trông rất nặng, cậu bé không sao thẳng lưng lên được. Trần Tinh Trạch nhìn thấy cậu ta không đeo găng tay. “Lại thêm tên nữa?” Trần Tinh Trạch ngoái đầu, Lý Ký đứng ngay sau lưng. Lý Ký là bạn cùng lớp với cậu, cũng là bạn phá làng phá xóm của cậu, đi học trễ hay cúp cua gì là chuyên môn dính nhau một cặp.   Mời các bạn đón đọc Nhánh Hồng Thứ Ba của tác giả Twentine.
Người Nguyện Bắt, Tôi Nguyện Theo
Biên tập: Chung cư Doãn Gia - -- Câu chuyện ngắn về một đôi ngươi chạy ta đuổi, con sói đột lốt thỏ măm me ăn sạch cừu non. Sau đây là bàn luận về cách đặt bẫy để nhanh chóng tìm được người yêu. Bẫy số 1:  Anh đóng băng cô tại chỗ, chậm rãi chọc chọc: "Làm bảo tiêu cho tôi thì tôi thả cô ra." Bẫy số 2: Anh kéo cô tới miếu Nguyệt lão cười tủm tỉm: "Cho em một cơ hội! Kết hôn, thắng tranh tài phu thê thì em có thể không cần theo bảo vệ tôi nữa." Bẫy số 3: Anh kiên nhẫn chạy khắp bản đồ truy sát cô: "Phục hôn thì không giết em nữa, không phục hôn thì lúc nào cũng sẽ giết em." Bẫy số 4: Anh lột sạch đồ trên người xuống: "Chỉ cần em đồng ý, muốn làm anh thế nào cũng được." *** Phạm Tiểu Khanh vừa từ nhà vệ sinh quay lại đã thấy nhân vật của mình nằm sõng soài trên thảm cỏ xanh tươi, chết không rõ nguyên nhân. Khóe mắt cô giật giật, vô cùng tức giận. [Trò chuyện riêng] Trái tim của Khanh Khanh: Tam Thiên, anh quậy đủ chưa? [Trò chuyện riêng] Phồn hoa tam thiên: Em phục hôn với anh thì anh không giết em nữa. Phạm Tiểu Khanh cảm thấy đau đầu, cô xoa xoa huyệt thái dương, bỗng thấy thật bó tay. [Trò chuyện riêng] Trái tim của Khanh Khanh: Tại sao tôi phải nghe theo anh? Nói xong, cô che kênh trò chuyện, hồi thành sống lại. Thanh Thạch thấy cô không nói tiếng nào mà treo máy ở khu an toàn liền vô cùng thấu hiểu vỗ vai cô, vẻ mặt thông cảm, “Ở đây gả cũng không do mình nha, bằng không, cậu cứ theo đi?” Phạm Tiểu Khanh im lặng, chỉ thơ thẩn nhìn một mảng rừng cây đằng trước. Lúc gặp [Phồn hoa tam thiên], [Trái tim của Khanh Khanh] vẫn là một nhân vật nhỏ gà mờ, đang chui trong rừng kiếm lá nhân sâm làm nhiệm vụ. Còn đúng một vòng cuối cùng thì lại nhìn thấy một đoàn người cưỡi ngựa xông tới. Phạm Tiểu Khanh còn chưa kịp quay người đã bị kỹ năng quần công của [Phồn hoa tam thiên] giết chết luôn, Phạm Tiểu Khanh bi thương vô cùng, nhìn màn hình rồi ném phù hồi sinh ra, sống lại tại chỗ, ngay khi máu mãn lam đầy liền không nói không rằng khiêng đại đao sắc bén của mình chém thẳng lên người [Phồn hoa tam thiên].   Mời các bạn đón đọc Người Nguyện Bắt, Tôi Nguyện Theo của tác giả Bắc Khuynh.
Yêu Anh Từ Cái Nhìn Đầu Tiên (Mỹ Nhân Nghi Tu)
Review bởi: Linh Ly - fb/hoinhieuchu: Thật ra truyện hơi khó review vì nội dung truyện tóm tắt hai dòng là đủ: một cô gái gặp được tình yêu sét đánh và thế là bất chấp tất cả bước trên con đường nữ truy chông gai và mịt mùng. Một nam thần lạnh lùng từ từ cũng biết thế nào là xiêu lòng... Cái hay của truyện là nội dung đơn giản, truyện lại khá dài mà vẫn luôn thú vị, dễ thương. Nữ chính vừa mặt dày vừa gà mờ. Vừa vô sỉ vừa dễ bị xấu hổ. Nghe hơi vô lý nhưng dưới ngòi bút của tác giả, chân dung nữ chính hiện ra sinh động và đầy đặn. Nam chính tuy lạnh nhưng mà đúng mực, không nhẫn tâm. Điểm hấp dẫn nữa của truyện là nữ chính có hai "trợ thủ" cực kì dễ thương: em họ của nam chính và chó của nam chính. Tác giả viết về hai "nhân vật" này cực kì tự nhiên và thuyết phục, đáng yêu đến nỗi một người không đặc biệt thích động vật hay trẻ em cũng phải siêu lòng với bộ đôi này. Hơn nữa lý do tại sao cô em họ của nam chính lại hết mực giúp đỡ nữ chính cũng hợp lý bất ngờ. Điểm thu hút bonus dành riêng cho các bạn đọc otaku chính là: nữ chính là tác giả truyện tranh nổi tiếng. Đối với fan của thanh xuân vườn truyện, truyện cũng có tí hơi hướm đó vì bối cảnh của truyện là trường đại học. Với bạn nào thích tình yêu thầy trò, truyện cũng đáp ứng được ti tí vì nam chính là giáo sư trẻ còn nữ chính là nghiên cứu sinh.. của một khoa khác. Truyện cũng ngọt ngọt và sủng sủng... Túm quần là nội dung truyện không độc đáo nhưng dễ đọc, dễ thương, có thể phù hợp với nhiều gu khác nhau, không cẩu huyết, không gượng ép, không plothole, không có gì phản cảm. Xin phép được đề cử! *** Review Kyo: Nhiều người vừa nhìn thấy tên truyện, chẳng thèm ngó ngàng đến tên tác giả đã nói là mình đọc rồi. Âu cũng chỉ vì Yêu em từ cái nhìn đầu tiên của Cố Mạn quá nổi tiếng, nên Yêu anh từ cái nhìn đầu tiên có vẻ lép vế hơn. Nhưng đây là hai truyện khác nhau và có những nét đẹp riêng nhé!!! Thực ra mình thích cái tên Mỹ nhân nghi tu hơn hẳn, không chỉ bởi nét đẹp cổ xưa trong đó, còn vì ý nghĩa và sự hiện diện mọi nơi của nó. Trong truyện, Mỹ nhân nghi tu là một tác phẩm đắc ý của nữ chính Thích Niên, kể về cuộc hành trình nữ truy nam của cô đối với Kỷ Ngôn Tín. Bắc Khuynh là một tác giả hot trên Tấn Giang với một gia sản đồ sộ. Hầu như truyện nào của cô ấy cũng ngọt ngào và nhẹ nhàng như quyển này vậy. Mỹ nhân nghi tu là lấy từ câu “Mỹ yếu miễu hề nghi tu, bái ngô thừa hề quế châu”, nữ chính tự ví mình là người theo đuổi bóng thuyền quế, còn mỹ nhân trên thuyền quế là Kỷ Ngôn Tín… Nói đến nữ chính, Thích Niên là một cô gái quả quyết, dám nghĩ dám làm, cứng đầu cứng cổ, hiên ngang không sợ chết đứng. Thật ra trong lòng lại rất ngây thơ, nhát gan, lén lén lút lút. Đặc biệt là không chịu được người bên cạnh phản bội. Nói tóm lại, nữ chính là kiểu hiền lành nhưng tuyệt đối không phải một bánh bao mềm yếu. Nếu không thể dùng đức cảm phục người ta, vậy có thể dùng vũ lực J ~ Còn nam chính Kỷ Ngôn Tín, thật sự là do dưới góc nhìn của Thích Niên nên cảm xúc của anh rất vi diệu… Đầu tiên – có thù tất báo, lạnh lùng, bóp chết hoa đào từ trong trứng nước. Cuối cùng người dàn xếp cho cả hôn nhân, cuộc sống sau này, sẵn sàng bao che cho Thích Niên, nhiều lần “dẫn lửa thương thân” vẫn lại là anh, haha. Truyện nữ truy nhưng không cần phải cảm thấy ấm ức cho nữ chính đâu. Bởi nếu như nói, Thích Niên là người bắt đầu, thì Kỷ Ngôn Tín là người đã cho đoạn tình cảm này một lời đáp vẹn tròn. Về sau, Thích Niên càng bộc lộ bản chất thật, nhát gan sợ sệt lui về vỏ ốc. Cô ấy đã bước được 99 bước rồi, nhưng vẫn chần chờ không muốn bước tiếp, thậm chí còn muốn lui về phía sau. Vậy nên anh đã kéo cô về phía trước, không cho cô con đường hối hận. Có lẽ đây là khoảng cách giữa hôn nhân và tình yêu. Sau khi vượt qua ranh giới này thì hai người lại ngọt ngọt ngào ngào yêu đương với nhau, cùng đánh bại cô nàng kiêu ngạo hắt nước bẩn lên người Thích Niên nữa. Cảm giác đồng tâm hợp lực đối địch ngoài… thật sự quá tuyệt!!! Nếu bạn thích motif nữ truy nam, vậy không nên bỏ qua câu chuyện này, vì tình tiết nữ truy trong đây thật sự rất hợp lý, nhịp nhàng, ổn định. Nếu bạn là một tên cuồng khuyển, đặc biệt là Gâu Đần thì càng không thể bỏ qua nha! Vì xen kẽ trong diễn biến tình cảm của cặp đôi nam nữ chính không thể thiếu hai vị công thần Gold Retriever Kỷ Thu và Thất Bảo vừa biết giữ ý, vừa biết tạo cơ hội. Đúng là trợ công ai ai cũng thích, thực đáng để noi theo! Truyện càng đọc càng về sau càng vui, vì một khi đã mến một cô gái ngây ngô trong sáng như Thích Niên, Kỷ Ngôn Tín dường như chỉ muốn làm tất cả để chiều lòng cô ấy. Có lẽ sự kiên trì bền bỉ nhiều lần bị dội nước lạnh vẫn không chịu từ bỏ của Thích Niên đã đánh động Kỷ Ngôn Tín. Anh đã bắt đầu suy nghĩ cẩn thận về tương lai của bọn họ. Sau khi Kỷ Ngôn Tín có cảm xúc với Thích Niên thì diễn biến nhanh như bão táp vậy… Dưng mà ngọt sủng thì đọc nhiều cỡ nào cũng không chán :)))) Thực ra, Mỹ nhân nghi tu cũng không phải chỉ có yếu tố tình cảm, mà còn xoay quanh những vấn nạn xảy ra rất thường xuyên trong giới manhua, viết văn nữa. Thích Niên là một họa sĩ truyện tranh, gần với giới tiểu thuyết. Cô đã trải qua những chuyện cũ đau lòng, đen tối nhất trong giới họa sĩ: bị vu vạ, ăn cắp bản quyền, phong sát. Những vụ việc như thế vẫn đang tồn tại hàng ngày hàng giờ, nhưng chính bởi đã quá phổ biến nên lại không biết làm sao để giải quyết triệt để. Còn ở đây, Thích Niên đã làm được, không thể không kể đến sự giúp đỡ của Kỷ Ngôn Tín và những người bạn chí thân luôn ủng hộ cô. Thấy hoạn nạn mới biết chân tình, Thích Niên mới có thể gặp gỡ những người bạn tốt hơn, cùng vực cô dậy trong lốc xoáy hắc ám ấy. Tình bạn, sự tin tưởng thuần khiết là liều thuốc chữa thương tốt nhất, cũng chính là hậu phương vững chắc để cô bắt đầu lại một lần nữa, để trái tim được chữa lành và thay đổi tâm tính.   Lại một câu chuyện nữa kết thúc viên mãn *tung hoa*. Quyển 2 của Yêu anh từ cái nhìn đầu tiên đã hoàn, ending với hai con người nhân sinh người thắng về chung một nhà. Thật sự rất mong ai đó chuyển Mỹ nhân nghi tu thành truyện tranh đi mà QAQ. *** "Khụ..." Lưu Hạ hắng giọng một cái. Tiếng ho nhẹ từ tai nghe truyền đến, có hơi khác thường: "Cậu đứng dưới bãi đỗ xe ngầm lâu như thế là do bị một con chó cản đường hả?" Cuối cùng Thích Niên cũng dời mắt khỏi sách vở, cô nhìn về phía Lưu Hạ trong màn hình máy tính, nghiêm túc suy nghĩ lại rồi nói: "À... Đúng vậy, là một con Golden, cắn túi của mình không chịu buông." Dường như Lưu Hạ hơi hoang mang: "Không phải người ta nói Golden là loại hiền lành nghe lời à? Sao lại..." Nhớ tới buổi chiều ngày đó, Thích Niên lập tức dở khóc dở cười: "Bởi vì trong túi của mình có thức ăn cho chó." "Shit(*)." Lưu Hạ cười to: "Còn chủ nhân của nó thì sao? Có bồi thường không?" (*)Nguyên văn là 我勒个去, đây là một câu chửi lưu truyền trên mạng, được sử dụng nhiều trên World of Warcraft, đây không phải là một câu chửi người mà là một câu để phát tiết lúc khó chịu. Chủ nhân của Golden... Thích Niên đang vẽ phác thảo thì chợt dừng tay, không trả lời. Webcam của Thích Niên hỏng rồi, chỉ có thể nghe thấy âm thanh chứ không có hình ảnh, vì vậy Lưu Hạ không phát hiện ra sự bất thường của Thích Niên nên vẫn nói: "...Cậu không biết đâu, lần trước cái nhà dưới lầu có nuôi chó Becgie mà không xích lại, thế là mình bị nó bổ nhào tới." ... "Cho nên sau đó cậu xử lí thế nào?" "Sau đó hả?" Thích Niên hơi híp híp mắt, nói thầm: "Mình xin số điện thoại của anh ấy..." Lưu Hạ im lặng một hồi, rốt cuộc phát hiện Thích Niên có chút kì kì: "Không phải chỉ như vậy là xong chứ?" "Hả?" Thích Niên không yên lòng mà lật sách, mấp máy môi: "Lưu Hạ, hình như mình thích người ta từ cái nhìn đầu tiên rồi." —— cái người đàn ông với gương mặt lạnh lẽo như băng ấy. Mời các bạn đón đọc Yêu Anh Từ Cái Nhìn Đầu Tiên (Mỹ Nhân Nghi Tu) của tác giả Bắc Khuynh.