Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tận Hiến

Học Viện Ma Cà Rồng 6 - Tận Hiến Đợt phun trào cuối cùng của núi lửa bao giờ cũng đáng sợ nhất, chói lọi nhất, và huy hoàng nhất. Sự hiến dâng cuối cùng của tình yêu bao giờ cũng thê thảm nhất, cao thượng nhất, mà lại đẹp đẽ nhất. Tận hiến là một bước ngoặt lớn về cảm xúc của series Học viện Ma cà rồng. Sự khâm phục và mê say mà người đọc vẫn dành riêng cho một Rose cứng rắn nồng nàn từ đầu truyện đến giờ đang mấp mé phân chia bởi hàng loạt chân dung hấp dẫn khác. Adrian dằn vặt, vị tha và khiến tim ta tan nát. Dimitri mâu thuẫn, giãy giụa và khiến lòng ta thương xót. Vasilisa trưởng thành, khôn ngoan và khiến trí ta ngưỡng mộ. Nhờ sức ảnh hưởng và lôi cuốn mạnh mẽ như tâm bão của Rose, ý chí chiến đấu và đức hi sinh của cộng đồng quanh cô đang phát triển đến tột độ, dần dà thay đổi diện mạo cho một xã hội ma cà rồng già cỗi ích kỉ vốn chỉ đòi hỏi người khác lao lung vì mình. Nội Dung Rose không ngờ rằng, việc biến đổi Dimitri từ ác quỷ trở lại thành thần thánh lại chông gai đến thế. Cô tha thứ cho anh, cộng đồng dần dà cũng chấp nhận anh, nhưng Dimitri thì mãi chìm sâu vào ám ảnh tội lỗi và không chịu nương tay với bản thân. Anh quyết định sẽ sống tiếp như một bóng ma, cự tuyệt cả người con gái anh mãnh liệt tôn thờ vì cho rằng mình không còn xứng đáng với nàng, không xứng đáng được yêu, được hạnh phúc nữa. Mọi việc đột ngột thay đổi khi nữ hoàng Tatiana bị sát hại và mọi bằng chứng buộc tội đổ hết xuống đầu Rose. Dimitri có thể đày đoạ chính mình, nhưng không ngăn được bản năng bảo vệ trỗi dậy trước cảnh người anh yêu chịu khổ đau oan ức. Được bạn bè giúp đỡ, anh mang Rose đi trốn, để trên đường cứ tự mâu thuẫn khi niềm khao khát cũ lại được dịp khơi ngọn. Mở đầu Màn đêm, anh là người huấn luyện Rose cách chiến thắng kẻ khác, biết đâu đến khi Tận hiến, anh phải học lại ở cô cách chiến thắng chính bản thân mình. *** TÔI KHÔNG THÍCH CHUỒNG CỦI. Thậm chí tôi còn ghét tới vườn thú. Lần đầu tiên đến đấy, tôi suýt nữa bị hoảng loạn không gian hẹp khi nhìn những con vật tội nghiệp trong chuồng. Thật khó lòng tưởng tượng ra sinh vật nào sống nổi với tình cảnh đó. Đôi khi tôi thương xót các phạm nhân bị giam cầm chung thân nơi ngục tối. Tất nhiên, tôi chưa bao giờ ngờ rằng mình sẽ phải sống nốt quãng đời còn lại ở phòng giam. Nhưng gần đây số phận dường như đang dồn tôi tới những tình huống không ngờ nổi, vì hiện giờ tôi đang bị giam giữ. “Này!” Tôi kêu lên và nắm lấy những chấn song sắt ngăn cách mình với thế giới bên ngoài. “Tôi phải ở đây bao lâu nữa? Khi nào mở phiên tòa? Các người không thể nhốt tôi trong hầm ngục này mãi được!” Thực ra đây cũng không hẳn là một hầm ngục tăm tối đầy xiềng xích han rỉ. Tôi đang ở trong một căn phòng nhỏ với bốn bức tường ảm đạm, sàn nhà ảm đạm, và… mọi thứ ảm đạm. Đơn điệu. Khắc nghiệt. Lạnh lẽo. Thực sự nó còn đáng thất vọng hơn bất kì hầm ngục ẩm ướt nào. Các chấn song khiến tôi khó chịu. Tôi nhìn thấy vai một người đàn ông đang nghiêm mình đứng gác ở phía cửa ra vào và đoán chừng còn tới bốn giám hộ khác chỗ hành lang, ngoài tầm mắt tôi. Tôi cũng biết sẽ không ai hồi đáp, nhưng điều đó không ngăn được tôi dằng dai đòi câu trả lời trong suốt hai ngày qua. Khi được đáp lại bằng sự im lặng thường thấy, tôi thở dài và sụp xuống chiếc phản đằng góc phòng giam. Cũng giống như mọi thứ trong ngôi nhà mới này, chiếc phản trông ảm đạm và khô cứng. Phải. Tôi thực lòng mong muốn được giam trong hầm ngục thật hơn. Có chuột bọ và mạng nhện, chí ít còn có thứ để nhìn. Tôi ngước lên, lập tức cảm thấy mất phương hướng như mọi lần: trần nhà và bốn bức tường siết chặt lấy tôi. Cảm giác tức thở. Dường như mọi bức tường của căn phòng đang bóp dần vào tôi cho tới khi không còn khoảng cách, không còn không khí nữa… Tôi ngồi bật dậy, thở hổn hển. Thôi nhìn tường với trần nhà đi, Rose, tôi tự mắng mình, rồi nhìn xuống đôi tay đang nắm chặt, cố tìm hiểu xem tại sao mình lại rơi vào hoàn cảnh này. Câu trả lời đầu tiên quá rõ ràng: có kẻ đã vu cho tôi một tội ác mà tôi không hề phạm, một tội ác không hề nhỏ nhoi. Người ta đã mở phiên điều trần để kết luận tôi phạm tội ác ghê gớm nhất đối với một Moroi hay ma cà rồng lai. Tội mưu sát. Nói vậy không có nghĩa tôi chưa từng giết chóc. Tôi đã giết, cũng đã phá lệ (và cả luật) rất nhiều lần. Nhưng sát nhân máu lạnh không phải vai diễn của tôi. Nhất là trong vụ ám hại nữ hoàng. Thực ra thì Tatiana và tôi chưa bao giờ thân thiện. Bà là một người thống trị đầy toan tính của Moroi - một chủng tộc ma cà rồng sống, điều khiển pháp thuật, không giết chóc vì máu. Mối quan hệ giữa Tatiana và tôi vẫn luôn căng thẳng vì nhiều lí do. Một trong số đó là việc tôi hẹn hò với Adrian cháu trai yêu của bà. Một lí do khác là sự bất đồng ý kiến trong chính sách chiến đấu chống Strigoi - những ma cà rồng độc ác đội mồ sống dậy, những kẻ rình mò chúng tôi. Tatiana đã chơi khăm tôi nhiều lần, mặc dầu vậy tôi chưa bao giờ mong bà chết. Song rõ ràng là có kẻ muốn lấy mạng bà, kẻ đó đã cố tình để lại những dấu vết lộ liễu dẫn tới tôi, tồi tệ nhất là dấu tay chi chít trên chiếc cọc bạc đâm vào tim Tatiana. Chiếc cọc là của tôi, cố nhiên phải hằn dấu tay tôi, nhưng dường như chẳng ai đếm xỉa tới lẽ tất dĩ ngẫu ấy. Tôi lại thở dài, thò tay vào túi lôi ra một mẩu giấy nhàu nát. Đây là thứ duy nhất để đọc. Tôi nắm thật chặt, không cần phải nhìn những dòng chữ vì đã nhớ quá rõ. Nội dung bên trong khiến tôi tự hỏi mình đã biết gì về Tatiana. Nó khiến tôi phải lật lại nhiều vấn đề. Thất vọng vì hoàn cảnh xung quanh, tôi thoát ra, đi tới một nơi khác: Lissa, bạn thân của tôi. Lissa là một Moroi, nhờ có chung mối liên kết tâm linh, tôi có thể thâm nhập vào tâm trí cô và nhìn thế giới qua đôi mắt cô. Moroi nào cũng sở hữu một loại pháp thuật nguyên tố. Nguyên tố của Lissa là linh hồn, gắn liền với tâm linh và năng lực chữa trị. Đây là một loại năng lực hiếm có trong giới Moroi, bởi bình thường họ hay sở hữu các nguyên tố mang tính vật lí hơn. Hiện giờ chúng tôi vẫn chưa biết nhiều về khả năng kì diệu của linh hồn. Lissa đã sử dụng linh hồn để đưa tôi từ cõi chết trở về, mối liên kết giữa hai bên hình thành từ đó. Việc đi vào tâm trí Lissa đưa tôi ra khỏi nhà ngục, nhưng không giải quyết được vấn đề của tôi. Lissa đang cố gắng để chứng minh rằng tôi trong sạch, từ lúc nghe buổi điều trần công bố toàn những chứng cứ bất lợi. Chiếc cọc bạc sử dụng trong vụ giết người chỉ là sự khởi đầu. Trong phiên điều trần, phía đối thủ đã rất nhanh nhảu nhắc mọi người nhớ tới mối xung đột giữa tôi và nữ hoàng, thậm chí còn tìm ra nhân chứng xác nhận tung tích của tôi trong thời gian xảy ra vụ sát nhân. Sự xác nhận khiến tôi không có chứng cứ ngoại phạm. Hội đồng quyết định chừng đó là đủ để đưa tôi ra một phiên tòa chính thức - nơi tôi sẽ phải nhận sự trừng phạt thích đáng. Lissa đang nỗ lực tuyệt vọng để gây chú ý và thuyết phục mọi người rằng tôi bị vu khống. Nhưng gần như chẳng ai chịu lắng nghe cô, vì cả hội đồng hoàng gia Moroi đang bận rộn chuẩn bị cho tang lễ trọng thể của Tatiana. Cái chết của nữ hoàng đương nhiệm là một chuyện trọng đại. Moroi và ma cà rồng lai - nửa ma cà rồng như tôi - từ khắp nơi trên thế giới kéo đến hoàng cung để tham dự tang lễ. Thức ăn, hoa quả, trang trí, và cả các nhạc công… Quá trọng thể. Nếu Tatiana có gia đình, không biết sự kiện có diễn ra linh đình thế này không. Quay cuồng trong các hoạt động ồn ào, không ai thèm nghĩ đến tôi. Người ta chỉ cần biết giờ đây tôi đã bị giam vào ngục, không thể giết ai được nữa. Kẻ ám sát nữ hoàng đã bị bắt. Công lí đã được thực thi. Kết thúc vụ án. Tôi chưa kịp nhìn kĩ khung cảnh xung quanh Lissa thì một tiếng động trong tù khiến tôi giật mình quay lại hiện tại. Có người vừa vào, đang nói chuyện với canh ngục, xin phép được gặp tôi. Người đầu tiên tới thăm tôi sau nhiều ngày. Tim đập thình thịch, tôi nhảy ra chỗ chấn song, hi vọng có người đến thông báo rằng mọi chuyện chỉ là một sự nhầm lẫn kinh khủng. Mời các bạn đón đọc Tận Hiến của tác giả Richelle Mead & Nguyễn Vũ Thủy Tiên (dịch).

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Pegasus Tập 1: Lửa Thần Xứ Olympus - Kate O’Hearn
Cuốn sách đầu tiên trong bộ series 5 cuốn hấp dẫn về Pegasus . Một cô gái trẻ và một chú ngựa mang đôi cánh, và một cuộc chiến của người Olympia tạo ra một khởi đầu đầy tính mạo hiểm trong một câu chuyện phiêu lưu thú vị. Emily và Joel phải đối mặt trong trận chiến sử thi với những con quái vật khủng khiếp, những cuộc rượt đuổi nguy hiểm từ một cơ quan chính phủ. Họ và chú ngựa thiên thần cùng sát cánh bên nhau để hoàn thành nhiệm vụ anh hùng cứu Olympus trước khi "ngọn lửa thần" được dập tắt mãi mãi... Pegasus là chú ngựa có đôi cánh trắng thiên thần - một trong những nhân vật nổi tiếng của thần thoại phương Tây. Trong truyện, Pegasus lâm nạn khi bọn xâm lược Nirad cố chiếm xứ Olympus. Chú ngựa lưu lạc tới New York hiện đại, khi thành phố đang hứng chịu cơn bão kinh hoàng, và đâm sầm vào nóc nhà của Emily - một cô bé mồ côi mẹ. Phát hiện ra chú ngựa bị ngọn giáo cắm vào bên cánh cùng nhiều vết đâm, Emily đã nhờ bạn học cùng trị thương. Chú ngựa nhanh chóng hồi phục, đưa cô bé vào cuộc phiêu lưu đến thế giới của các vị thần Olympus. Nơi đây, em được chứng kiến và can dự vào một cuộc chiến khốc liệt của các vị thần La Mã. Trong hành trình trở lại Olympus, Emily còn có các bạn đồng hành như nữ thần Diana, cậu bạn Joel tốt bụng... Cô bé cùng họ đấu tranh để giữ gìn ngọn lửa thiêng. Lửa thần xứ Olympus dựng lên cuộc phiêu lưu kết hợp hai yếu tố hiện đại và cổ điển. Tác phẩm có cốt truyện gần gũi, nhân vật ở độ tuổi thiếu nhi đầy ắp trí tưởng tượng.  Tác giả Kate O'Hearn (người Canada) tự nhận mình là người "sinh ra dưới một ngôi sao lang thang". Những chuyến đi trong tuổi thơ đã bồi đắp cho bà trí tưởng tượng, kiến thức phong phú làm chất liệu cho tiểu thuyết. Ngoài bộ sách về chú ngựa Pegasus và cô bé Emily, bà viết một số tác phẩm khác như Shadow Dragon, Valkyrie, Herm's secret... Pegasus gồm có: Pegasus Tập 1: Lửa Thần Xứ Olympus  Pegasus Tập 2: Cuộc Chiến Bảo Vệ Xứ Olympus Pegasus Tập 3: Những Người Olympia Mới  Pegasus Tập 4: Nguồn Gốc Xứ Olympus Pegasus Tập 5: Sự Trỗi Dậy Của Các Titan *** Chiến tranh đã lan đến núi Olympus. Không một dấu hiệu báo trước. Không có điềm báo nào về một kẻ thù vô danh đang xây dựng quân đội để chống lại họ; một quân đội mà mục tiêu duy nhất là hủy diệt hoàn toàn. Mới hòa bình đó, phút chốc đã phải chiến đấu sống còn. Một cuộc chiến thật tàn khốc, đẫm máu và hoàn toàn bất ngờ. Nhưng có một cư dân ở vùng núi Olympus lại thấy đó là cơ hội tuyệt vời nhất để biến giấc mơ của mình thành hiện thực. Paelen núp sau một cái cột bằng đá cẩm thạch nhìn những chiến binh giỏi nhất vùng núi Olympus tập hợp lại để chiến đấu với quân xâm lược. Thần Jupiter đang dẫn đầu cuộc tấn công với lưỡi tầm sét trong tay. Nữ thần Juno, vợ ngài, đang đứng bên trái ngài, gương mặt nghiêm nghị, căng thẳng. Bên phải thần là Hercules vạm vỡ, đang sẵn sàng ứng chiến, cùng với thần Apollo và nữ thần Diana, chị song sinh của mình, tay đang cầm cung. Thần Mars cũng có mặt, thần Vulcan đứng đó với túi vũ khí chật cứng. Sau lưng họ là thần Mercury đội mũ sắt, chân mang đôi xăng đan có cánh; ông là thần truyền tin của vùng núi Olympus. Tất cả đều đang sẵn sàng nghênh chiến. Paelen nhìn sang con tuấn mã Pegasus. Đôi mắt nó rực sáng, đôi cánh nó đập lên đập xuống còn bốn chiếc móng bằng vàng của nó giậm mạnh trên đất chờ cuộc chiến đang đến gần. Phía sau họ còn có rất nhiều cư dân vùng núi Olympus nữa, tất cả đều có mặt để bảo vệ quê hương yêu dấu. Nhưng Paelen không có ý định chiến đấu. Cậu không phải là chiến binh. Cậu là một tên trộm có kế hoạch riêng của mình; cậu không muốn chết trong một trận chiến mà hầu như không có cơ may chiến thắng. Chiến tranh là chuyện của thiên hạ. Cậu đang bận tập trung vào việc làm thế nào để thu lợi được nhiều nhất từ cuộc chiến này. Khi nhóm hậu vệ đang phải bận rộn chiến đấu chống lại bọn Nirad thì một tên trộm như cậu sẽ được rảnh tay để vào lâu đài của thần Jupiter và lấy bất cứ thứ gì mình muốn. Nhưng gia tài của thần Jupiter không phải là những thứ Paelen quan tâm. Cậu chỉ ao ước lấy được chiếc dây cương ngựa bằng vàng óng ánh của con tuấn mã Pegasus thôi. Tất cả mọi người ở núi Olympus đều biết chiếc dây cương đó là gia tài lớn nhất. Có được nó là cách duy nhất để sở hữu con tuấn mã có cánh mạnh mẽ ấy thôi. ... Mời các bạn đón đọc Pegasus Tập 1: Lửa Thần Xứ Olympus của tác giả Kate O’Hearn.
Đại Kiếp Chủ
Một quyển Đạo Nguyên Chân Giải, giấu giếm đại đạo huyền cơ, một thuật thôi diễn vạn pháp, 3000 đại đạo tại ngực. Hàn môn thiếu niên quật khởi, khổ đọc mười năm thấy được chân kinh! Cuối cùng được một kiếm ra Huyền Hoàng, một tay hộ thương sinh! Ba ngàn năm đại kiếp giáng thế, cũng chỉ làm trong lòng bàn tay Thần Binh, từ đây trên Tiên lộ, ai dám anh kỳ phong? Tác giả của Lược Thiên Ký , viết chắc tay lắm , bạn đọc yên tâm nha. *** "Tại tiên môn chúng ta a, lĩnh nhiệm vụ không gọi lĩnh nhiệm vụ, gọi lĩnh phù chiếu, có phù chiếu, cũng là có có tư cách làm nhiệm vụ kiếm thù lao, đả hảo chiêu hô về sau, có phương diện này công việc, tự nhiên là thông tri ngươi tới nhận, Linh Dược giám nhiệm vụ là nhiều nhất, bất quá thù lao thấp nhất, nhưng thích hợp ngươi tới làm, những cái nhiệm vụ khác thù lao khả năng cao đến dọa người, lại không phải tạp dịch đệ tử có thể làm được!" Ngồi Tôn quản sự một chiếc rách rưới Mộc Diên kia, hai người chậm rãi từ từ bay đến trên Thanh Lô Phong sau Ngọc Phong Nhai. Phương Nguyên quan sát bốn phía một phen, đã thấy một tòa cổ phác đại điện này, chung quanh tràn ngập thanh đạm mùi thuốc, chung quanh có không ít tạp dịch vừa đi vừa về bận rộn lấy, cũng thỉnh thoảng có tiên môn đệ tử ngự kiếm vãng lai. Trong một mảnh bận rộn cảnh tượng, dưới cổ tùng ở cửa điện, đang có một cái đầu bạc lão ông, tại cùng một vị tuổi không lớn lắm váy đỏ nữ hài nhi đánh cờ, xem ra thanh tĩnh nhàn nhã, rất có ý cảnh. "Vị kia liền là Linh Dược giám tổng quản. . ." ... Mời các bạn đón đọc Đại Kiếp Chủ của tác giả Hắc Sơn Lão Quỷ.
Cửu Thiên Khuynh Ca - Trúc Yến Tiểu Sinh
Mãnh liệt nhất, đớn đau nhất, say đắm nhất phải là việc nàng mở từng lớp khóa trái tim mỏng manh để đặt vào đó cái tên Trọng Uyên. Chàng không phải là Đông phương Thanh đế Phục Nghi trong sách ghi chép, cũng không phải là Nguyệt Hoa thượng thần Phất Tức của hiện tại, chàng chỉ là người sẵn sàng chịu ba trăm lôi hình thay nàng nơi Lôi Trạch, dám bỏ hết công lao tu tập ngàn năm vì nàng… Rốt cuộc là thứ tình yêu gì lại có thể khiến chàng tình nguyện hy sinh tất cả vì nàng? Tại hạ nhưng mà là vương mẫu trên núi một cái không quá chịu đợi gặp Tiểu Phượng hoàng, như thế nào có thể được nguyệt hoa thượng thần chi chiếu cố. Không thể tưởng được này cái gọi là nguyệt hoa thượng thần nhưng mà là cái cầm đèn đốt lửa phái đi, chỉ là như thế này bất nhiễm trần tục nhân, vì sao sẽ là ủy khuất như vậy? Thì ra của ngươi nguyên thân, cư nhiên như vậy đáng yêu… Từ nay về sau, ta còn là gọi ngươi tiểu sủng hảo. Cửu Thiên huyền nữ, thanh đế Trọng Uyên, nhạc thần Trường Cầm. Cũng hoặc là vương mẫu sơn hạ điềm xấu chim chóc Tiểu Bạch hoàng, chiết cánh hậu thế nguyệt hoa thượng thần, hóa thành mây khói chẳng biết đi đâu thái tử Trường Cầm. Đó là một về Ngũ Đế chi chiến trước sau, không khổng lồ mà lại không ngược luyến tiểu chuyện xưa. Sơn hải hồng hoang trung thần tiên, tiện tay mà viết, ba phần thực đến thất phân bịa đặt. *** Lâm Yên chỉ là một tiểu cô nương chưa đầy ba tuổi nhưng thiên bẩm thông minh đĩnh ngộ, là tiểu thần tiên được chú ý nhiều nhất từ trước đến nay. Thế nên từ nhỏ cô bé đã có khí chất nổi trội hơn hẳn những bạn bè cùng trang lứa. Cô thích nhất là được khai đàn thuyết pháp bên bờ suối Dao Sơn. Giữa đám đông tiểu bằng hữu đồng lứa xúm xít vây quanh, Lâm Yên tỏ vẻ uyên thâm lắm, bắt đầu kể chuyện bằng một câu thế này: Cha nói rằng… Dân chúng bốn bề Dao Sơn đều biết cha Lâm Yên là ai, cho nên chỉ cần nghe những lời ấy là đã đủ tò mò háo hức lắm rồi. Lâm Yên càng được dịp thể hiện, khua khoắng tay chân, chỉ trỏ đông tây, nói chưa tròn chữ nhưng vẫn liên thiên như đúng rồi, chốc chốc còn dụ thêm được vài linh thú chưa được khai sáng tìm đến lắng nghe. Một ngày nọ, Lâm Yên vừa kể hết đoạn “Âm phù kinh” cha giảng cho bèn đưa mắt trông về phía xa, thấy con đại dã thú vẫn ngồi yên vị ở chỗ cũ, đôi mắt sáng quắc không thôi liếc nhìn mình. Cô bé cảm thấy vô cùng hiếu kỳ, nghiêng đầu săm soi mấy lần, nói với đám bạn vài câu gì đó, rồi nhanh chân chạy như bay về phía đại dã thú. Nếu là một đứa trẻ bình thường, nhất định đã phải sợ hãi lắm, hoặc ít ra cũng không tự dấn thân vào chốn nguy hiểm như thế. Nhưng Lâm Yên thì khác hẳn. Thân thể khỏe khoắn, hơn nữa sau lưng lại có một cao nhân đắc đạo phi phàm. Tuy tiểu cô nương hãy còn thấp bé, nhưng số pháp bảo cất trong thắt lưng không ít hơn chục loại. Chẳng trách từ trước tới giờ Lâm Yên luôn hành xử vừa quyết đoán vừa cẩn trọng, không e sợ điều gì. Đại dã thú thấy Lâm Yên đuổi theo bèn quay người chạy về phía rừng sâu. Lâm Yên cho là nó sợ mình, nên càng bám sát, miệng la lớn: “Nè, ngươi chớ có chạy…”. ... Mời các bạn đón đọc Cửu Thiên Khuynh Ca của tác giả Trúc Yến Tiểu Sinh.
Thượng Thần, Ôm Con Hổ Nhỏ Nhà Ngài Về - Nhược Ngã Túy
Lạc Thủy thượng thần nhặt được một con hổ màu tím trên đường lại chưa từng tu luyện thành hình người. Nếu như nàng đã không được chào đón thì mình tạm nuôi vậy. Ba trăm năm sau, Lạc Thủy thượng thần vì bảo vệ con hổ tím đó mà bị thương, sau đó hổ tím được giao cho Đạp Vũ thượng thần chăm sóc dùm. Con hổ tím liều mạng lắc lắc cái đầu nhỏ: “Ta không muốn, ta muốn đi theo ngài, theo ngài có thịt ăn.” Lạc Thủy thượng thần an ủi nó: “Ngoan, nghe lời.” Yên lặng rồi lại yên lặng, chung quy có chút cảm giác không ổn, nhưng lại không nghĩ ra cái gì nữa, chỉ có thể nói với Đạp Vũ thượng thần: “Đừng cho người khác ức hiếp nàng.” Đạp Vũ không ngờ người quyết đoán, lạnh lùng như Lạc Thủy lại có lúc dong dài đến vậy. Hắn dừng một chút rồi vui vẻ giống như đám yêu ma quỷ quái đang ăn ngon xem kịch vui lại giống như chúng tiên hớn hở đến hội bàn đào ăn uống. Quạt ngọc lay động hai cái, nụ cười phong lưu lại mang chút nghiêm trang bảo: “Ta sẽ nhận nàng làm đồ đệ có được không? ài, ta đây, một sư phụ vừa mạnh mẽ lại đẹp không chê vào đâu được, đến lúc đó tiểu nha đầu ở cùng ta sớm sớm chiều chiều chung một mái nhà, chắc chắn sẽ nảy sinh tìm cảm ám muội với ta, như vậy sẽ tạo nên một đoạn sư đồ cấm luyến chấn động lục giới, vang đội cổ kim, làm cho thiên địa quỷ thần phải xúc động a!” Lạc Thủy thượng thần trước sau vẫn không có biểu hiện gì, dường như có nhíu mày suy nghĩ một lúc, giọng nói tựa suối trong chảy qua đá ngọc bay vào trong tai mọi người: “Nếu như muốn một đoạn sư đồ cấm luyến, nàng còn chưa bái ta làm thầy.” …. Hỏa phượng kiêu ngạo bay lướt tới, con hổ nhỏ nghi hoặc: “Ta và ngươi quen biết nhau sao?” Con hỏa phượng nào đó tức giận nói: “Sở Từ.” Con hổ nhỏ chợt hiểu ra: “Thì ra là con chim nhỏ màu đỏ kia à.” Con hỏa phượng kiêu ngạo xinh đẹp nào đó tiếp tục tức giận nói: “Cái gì con chim nhỏ màu đỏ! Bổn đại gia là hỏa phượng! Hỏa phượng!” Tiếp tục thở dài: “Ài, khó trách người không nhận ra, chưa thấy hỏa phượng à? Huống chi lúc đó bổn đại gia bị ám toán nên trọng thương, thu nhỏ nguyên hình…” …. A, con đường thành tiên thật dài? Con hổ nhỏ dựng tai lên, ào ào nói: “Ai nói ta muốn thành tiên? Ta muốn thành thần!” Giàu nhất lục giới? Được cưng chiều nhất lục giới? Nữ thần đáng yêu? Đều là mây bay! Con hổ nhỏ nào đó ở trong lòng ngực ấm áp thơm mát của vị thần nào đó nghiêm túc tổng kết: “Hạnh phúc chính là có thịt ăn, có thoại bản đọc, có đánh nhau, ờ, còn có vị thần nào đó ôm…” Hãy nhìn xem con hổ nhỏ, bước đường đi lên sung sướng thành thần. *** Duyệt Nhi có một giấc ngủ ngon nhất từ khi đến Thánh giới, lúc tỉnh dậy thì Tức Mặc Ly đã không còn ở Yểm Tịch sơn. Cô hổ nhỏ buồn thiu, rầu rĩ không vui ăn điểm tâm Ninh Tê làm. Đang nghĩ xem một lúc nữa đi đâu chơi thì được thì Ngu Ngư đã hốt ha hốt hoảng chạy tới bẩm báo: “Duyệt Nhi cô nương, Cấp Quỳnh Thánh quân ở chủ sơn nói muốn gặp cô, phụ thân bảo ta đến hỏi cô, nếu cô không muốn gặp, vậy người sẽ ngăn lại.” Duyệt Nhi nhớ lại mấy đoạn chơi xấu trong thoại bản, cười hắc hắc nói: “Nói với nàng ta, bổn quan bệnh rồi, không tiện gặp người khác.” Mọi người:…………. Ngu Ngư ho khan một tiếng, nhịn cười không được nói: “Vậy tại hạ trước đi bẩm báo với phụ thân.” Không ngờ Cấp Quỳnh còn mặt dày đến thế, nàng ta không dùng địa vị thân phận của Thánh quân tới gặp Duyệt Nhi, mà nói đơn giản là muốn gặp Duyệt Nhi. Theo như cách nói của Cửu Kiếm, nàng ta nhất định là đến châm ngòi ly gián. Cấp Quỳnh nhiều lần tới gặp không có kết quả, sau đó trực tiếp giao đấu với Ngu Cực, cũng bất chấp thể diện, bay tới Yểm Tịch sơn tìm Duyệt Nhi. Lúc tìm được Duyệt Nhi, nàng đang ở trong hồ ngồi trên ngọc liên, đôi chân thon dài trắng nõn ngâm trong nước đùa nghịch cùng mấy chú cá. ... Mời các bạn đón đọc Thượng Thần, Ôm Con Hổ Nhỏ Nhà Ngài Về của tác giả Nhược Ngã Túy.