Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tước Tích - Quách Kính Minh (Bản Dịch Mạng)

Bộ này đúng ra tôi làm rất lâu rồi, mãi 2013 thì phải, dịch đến hơn nửa quyển thì xếp vào một xó vì mê đọc mấy bộ của Đồng Hoa hơn và cũng chưa có ý định đăng tải online. Ít tháng sau, trong một đợt mất trộm Laptop, dữ liệu Tước Tích cũng theo đó bay biến đi mất, tôi đâm ra chán nản và chả thiết dịch lại bộ truyện này nữa... May mắn làm sao, tháng trước tôi tình cờ tìm lại và phát hiện ra mình vẫn còn 1 bản sao lưu tạm trên Google Drive, thế là lại cặm cụi moi ra biên dịch lại. Tuy không được trọn vẹn và đầy đủ như bản bị mất (thiếu khoảng 1,5 chương chưa kịp Save) nhưng nhìn chung, trước cám dỗ của bộ phim điện ảnh Tước Tích sắp khởi quay, tôi nghĩ đã đến lúc giới thiệu nó cho mọi người rồi.  Ít ra, bạn cũng sẽ biết nhiều hơn về bộ truyện kỳ ảo được xem là Harry Potter của Châu Á này để hiểu tại sao bộ truyện lại có thể bán chạy hơn hai triệu bản (kỷ lục thời bấy giờ) trong lần đầu tiên xuất bản, cũng như một kế hoạch hoành tráng với dàn minh tinh đắt giá tham gia vào bộ phim chuyển thể ra mắt vào hè 2016. Truyện cũng là lời chúc mừng của tôi dành cho SN lần thứ 8 của TTV. Nhân đây, tôi cũng xin kêu gọi bạn nào thích truyện này có thể pm riêng với tôi qua diễn đàn hoặc qua mail [email protected] để tham gia dịch cùng, vì trong thời gian này tôi còn bận làm bộ Linh Phi Kinh của Phượng Ca khá dài nên không thể cùng lúc đảm đương tiến độ của Tước Tích được. Mong sự tham gia và ủng hộ của tất cả mọi người! Trân trọng. Magic Q Theo truyền thuyết kể lại, đại lục Áo Đinh được chia thành bốn quốc gia các cứ tại bốn phương Đông-Tây-Nam-Bắc. Trong thế giới này tồn tại một loại Hồn Thuật vô cùng thần bí cùng đầy rẫy những màn tranh chấp quyền lực, dục vọng hết sức kịch liệt. Trong bốn quốc gia, cấp bậc Hồn Thuật Sư mạnh nhất được gọi là Vương Tước, mỗi nước sẽ có bảy vị Vương Tước, họ chính là đại diện cho sức mạnh của toàn bộ đất nước đó. Câu chuyện bắt đầu tại quốc gia ở phương Tây là Á Tư Lam. Chàng thiếu niên Kỳ Linh với bản tính thật thà, đôn hậu, vốn là một nhân viên của dịch trạm, trong lúc vô tình đã bị cuốn vào cuộc tranh đoạt Hồn Thú giữa các thế lực Hồn Thuật Sư. Từ một kẻ chưa từng được dạy dỗ về Hồn Thuật, cậu được cho biết mình được chọn để trở thành Sứ Đồ của Vương Tước thứ 7. Cùng với sư phụ của mình, Kỳ Linh đã trải qua biết bao phen vào sinh ra tử, những trận chiến kinh hồn bạt vía không ngừng xuất hiện trước mắt cậu cũng như những bí mật sâu xa về thế giới Hồn Thuật dần dần được hé lộ, rốt cục thân phận thật sự của Kỳ Linh là gì? Còn những tao ngộ thú vị nào trong thế giới Hồn Thuật Sư đầy lạ lẫm này đang chờ đón cậu? Cùng đón xem bộ truyện huyền ảo mới nhất của Quách Kính Minh nhân kỷ niệm 10 năm sáng tác của anh nhé. *** Trấn Phúc Trạch - Đế quốc phương tây Á Tư Lam Lúc Kim Tư bước vào đại sảnh của dịch trạm thì trời đã xế bóng. Vầng tịch dương bên ngoài cửa sổ khiến cho tòa dịch trạm tọa lạc tại nơi cửa khẩu của trấn Phúc Trạch này được bao phủ trong một sắc cam ấm áp và tuyệt đẹp. Từ cửa dịch trạm nhìn ra ngoài là một con đường nhỏ thẳng tắp được lát bằng đá nham thạch màu xám trắng, con đường thoạt trông có tuổi đời rất xa xưa, bề mặt đã bị gió mưa và thời gian bào mòn đến bóng lưỡng. Thỉnh thoảng lại có vài vị khách lưng gùi các loại hành lý lớn nhỏ khác nhau lướt qua dưới ánh chiều tà, nhìn thì biết không phải dân địa phương. Đôi khi ngẫu nhiên cũng có vài chuyến xe ngựa chở theo hương liệu đặc sản và da thuộc được may thủ công của Phúc Trạch trấn rời khỏi phố thị nhỏ bé này. Bao đời nay, thứ hương liệu chế từ rễ cây hòe và cây phong mà Phúc Trạch Trấn sản xuất nhờ vào ưu thế hàng tốt giá rẻ nên bán đắt như tôm tươi tại bến cảng phương Nam. Hai bên đường thuở trước mọc đầy những luống cỏ xanh mượt um tùm nhưng giờ đây tiết trời sắp sửa vào đông, bãi cỏ đã trở nên vàng úa, gió cuốn những vụn cỏ khô héo phe phất trong không khí, được ánh sáng mặt trời chiếu sáng trông hệt như những hạt bụi màu vàng nổi trôi bồng bềnh. Toàn bộ Phúc Trạch như một thị trấn nhỏ ấm áp sau khi quét lên một lớp bột phấn màu vàng tươi, tràn ngập hương thơm của trà trái cây và rượu mật ong. Tuy nhiên, Kim Tư không hề để tâm đến phong cảnh bên ngoài cửa, trong mắt hắn giờ phút này chỉ có những người đang hiện diện tại đại sảnh của dịch trạm. Đang quan sát các vị khách bên trong dịch trạm như hắn lúc này còn có một kẻ cũng đang thoăn thoắt qua lại giữa các dãy bàn để châm nước bưng trà, đó chính là Kỳ Linh. Nếu muốn dùng lời để miêu tả Kỳ Linh thì có rất nhiều từ ngữ hình dung. Lúc gã còn bé thì những từ thường nghe nhất chính là: lanh lợi, kháo khỉnh, tinh khôn, dễ thương... Sau khi lớn lên thì nghe đâu gã còn đẹp trai, cao lớn và tinh anh hơn nhiều. Con ngươi của Kỳ Linh trời sinh đã long lanh, hợp cùng hàng mi đen nhánh sắc lẹm tựa như một thanh chủy thủ mỏng dài, đôi mắt gã sáng như sao còn nụ cười thì chẳng khác trăng rằm trắng tinh trên bầu trời. Mỗi ngày đều có rất nhiều thiếu nữ của Phúc Trạch trấn cố tình đi lướt ngang qua cửa dịch trạm chỉ để ngắm nhìn gã, các cô quấn khăn trùm đầu và dây buột tóc sặc sỡ, vừa huyên náo lướt qua cửa dịch trạm vừa liếc mắt nhìn vào bên trong… …Ngắm gã dùng một miếng da dê nhỏ quấn lấy mái tóc đen nhánh khỏe khoắn của mình về sau gáy, sau đó xắn nửa ống tay áo lên lau bàn ghế, rửa chén đĩa. Cánh tay nhỏ nhưng rắn chắc tỏa ra sức sống riêng biệt của một vị thiếu niên đương tuổi trưởng thành, đường nét cơ thể rõ ràng, hấp dẫn, mang theo sức sống dào dạt, không hề giống với lão đại thúc đang ngồi bên quầy đằng kia nhấm nháp rượu sữa dê, cảm giác như cả thân thể lão được bao phủ trong một lớp pho-mát mềm ẽo. …Hoặc ngắm gã trèo lên cây ở sau vườn hái quả ăn, hay đứng trên nóc nhà quét dọn đám lá phong rụng đầy vào mùa thu. Thân thể thon dài và cường tráng của gã thấp thoáng như một con báo. Cũng có khi gã đứng trong sân đình vào một chiều thu, trong ánh hoàng hôn đỏ như máu, trời thấp thoáng nổi gió thổi phớt lên bờ mi của gã, nhìn gã thấp thoáng như một kẻ hát rong vừa đa tình vừa sầu đời, ai ngờ thật ra trong bụng gã có lẽ đang ngẫm nghĩ: "Thôi rồi, tháng này làm vỡ mất ba cái đĩa, bà chủ chắc chắn sẽ trừ của mình rất nhiều tiền đây". Mời các bạn đón đọc Tước Tích của tac giả Quách Kính Minh.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

eBook Hồ Ly Trùng Sinh - Chín Mươi Chín Dùng Thư Sinh full prc, pdf, epub [Huyền Ảo]
Tên Ebook: Hồ Ly Trùng Sinh (full prc, pdf, epub) Tác Giả: Chín Mươi Chín Dùng Thư Sinh Thể Loại: Huyền ảo, Hiện đại, Ngôn tình, Văn học phương Đông Dịch Giả: Teddy Biên tập: Đơn Dương Nguồn: nguyetha.wordpress.com Ebook: http://www.dtv-ebook.com Bìa Hồ Ly Trùng Sinh - Chín Mươi Chín Dùng Thư Sinh Giới thiệu: Vô Thượng Đế phi sinh, sinh ra một quả trứng. Vô Thượng Đế Quân là long thân, Vô Thượng Đế phi là phượng thể, vốn là loài động vật đẻ trứng, dù lần này sinh ra trứng là việc ngoài dự định, nhưng cũng là chuyện có tình có lý. Lời dẫn: có một quả trứng to to… Vô Thượng Đế phi mang thai, quả là việc vui mừng khắp chốn. Trên trời không như trần gian, nam nữ ái ân, sau đó cứ thế mà ‘châu thai ám kết’ lưu truyền đời sau. Nhưng vấn đề là như vầy, nếu sinh mà không chết thì chẳng mấy chốc thiên đình sẽ bị quá tải, ảnh hưởng tới nguồn năng lượng mấy vạn năm mới có được của trần gian. Phần lớn tiên đồng trên thiên giới lúc sinh ra đều có cơ hội hưởng duyên tiên, tỷ như tiên quả vạn năm, hoặc thánh khí đầy linh khí chẳng hạn, rồi có duyên có phận mà được một cô tiên nữ nào đó ăn, cứ thế mà thành thai quả, đợi hết kỳ bầu bí thì rơi xuống đất thành tiên, đây gọi là mượn phúc tiên. Còn có một cách khác, hai vị thần tiên tình cảm thắm thiết mặn nồng được sợi kim tuyến buộc chặt, trải qua vạn vạn năm không rời, hoạn nạn có nhau, rốt cuộc trở thành tiên đế, khi thời cơ chín muồi trời cao sẽ ban thưởng tiên đồng. Vô Thượng Đế phi đang mang bầu một tiên đồng được trời cao ban tặng, trăm ngàn năm qua thiên đình chỉ có duy nhất một tiên đồng này, thế nên trong lòng Vô Thượng Đế Quân vô cùng hớn hở mừng vui. Đợi đến ngày Vô Thượng Đế phi sanh nở, Vô Thượng Đế Quân ôm một bụng kích động canh sẵn ngoài phòng sinh. Ước chừng qua qua lại lại khoảng bốn vạn bảy ngàn tám trăm sáu mươi mốt bước mới thấy cô tiên nga ôm một cái bọc nhỏ đi ra. Không đợi tiên nga mở miệng chúc mừng, Vô Thượng Đế Quân đã dằn lòng chẳng đặng, vội hỏi, “Là trai hay gái?” Tiên nga sợ hãi kéo một góc chăn lên, hóa ra là một quả trứng. Vô Thượng Đế Quân giật mình sửng sốt, nhưng rồi cũng nhẹ nhõm hẳn. —— Vô Thượng Đế Quân là long thân, Vô Thượng Đế phi là phượng thể, vốn loài động vật đẻ trứng, dẫu việc sinh ra quả trứng này là ngoài dự liệu, nhưng cũng có tình có lý đi. Thiên đình rất nhàm chán, mấy vị chư thần tán tiên còn cá cược xem Vô Thượng Đế phi sinh con trai hay con trái. Tin tức Vô Thượng Đế phi sinh một quả trứng vừa truyền ra, tất cả tiên nhân đều nhất tề rớt cằm té u đầu, chỉ một thoáng mà điểu thú bay loạn, tường vân rục rịch, mấy thần tiên kéo tới xem nhốn nháo không dứt, thiên đình trở nên náo nhiệt lạ thường, rốt cuộc ngay cả Tử Phủ Đế Quân, tiên nhân đứng cùng bậc với Vô Thượng Đế Quân cũng bị ‘kinh động’. “Sao lại có thể là trứng!” Tử Phủ Đế Quân lẩm bẩm, thận trọng nghĩ ngợi một hồi, hắn cũng đạp cái tường vân phô trương khoe mẽ của mình hướng lên thiên đình. Bình thường tường vân nhà khác chỉ có một hoặc hai màu, nhiều nhất là ba màu thì thôi đi, tường vân nhà Tử Phủ Đế Quân phải bảy màu, một khi bay lên, màu sắc rực rỡ lóa mắt kia thì người cách xa mấy ngọn núi to cũng có thể thấy rất rõ ràng. Nguyên nhân là vì xa xưa một thuở, quan hệ giữa Tử Phủ Đế Quân cùng Vô Thượng Đế Quân không thể nói là tốt, lúc này hắn đến nhất định sẽ khiến đám thần tiên mới gắn lại cằm sẽ ngã ngửa ra cả. Nhưng địa vị Tử Phủ Đế Quân cao quý như vậy, nếu muốn khiến chúng thần tiên kinh ngạc thì cũng phải để mình quang minh chính đại tiến thẳng vào Linh Tiêu Bảo Điện. Bởi vậy, thời điểm Tứ Phủ Đế Quân đến đã thấy chúng tiên đều giống như Vô Thượng Đế phi, tất thảy đều quấn khăn thành một cục trên đầu. Tử Phủ Đế Quân nhíu mày, “Ngàn năm không gặp, lão Vô Thượng kia càng ngày càng gia trưởng ngang ngược, vợ hắn ở cữ sao các ngươi cũng phải quấn khăn trùm đầu hết thế kia?” Kiểu nói chuyện như vậy chư thần tán tiên đã nghe mòn tai, nhất thời càng lúng túng hơn so với việc nghe tin lúc nãy. Có anh tiên gia ‘mạnh vì gạo bạo vì tiền’ (phải có điều kiện thuận lợi thì hoạt động mới có hiệu quả) lanh lẹ đến xã giao, Tử Phủ Đế Quân đã phất tay áo, “Tiểu tiên dẫn đường, nghe nói Vô Thượng trước có già sau có trẻ, ta đến xem trứng tiên nhà hắn.” Tiên gia kia vừa nghe mấy lời này đã không còn muốn khách sáo xã giao gì, im lặng đưa Tử Phủ Đế Quân đến thằng vườn bàn đào. Tuy là một quả trứng, nhưng nói gì thì nói cũng là ruột thịt của mình, Vô Thượng Đế Quân làm theo đề nghị của chúng thần một cách qua loe, mở một yến hội tam triều rửa tội ngoài trời thật lớn trong vườn bàn đào. Bây giờ yến hội còn chưa bắt đầu, các tiên nhân được xếp ngồi vào chỗ, trên bàn dọn sẵn hoa tươi rượu ngon chờ đợi. Vô Thượng Đế Quân ngồi đối diện với Vô Thượng Đế phi đang ôm quả trứng trong ngực, nghĩ đến xuất thần. Đúng là một quả trứng vô cùng xinh đẹp, màu trắng óng ánh, không hề có tỳ vết nào, giống như một viên trân châu khổng lồ. Tử Phủ Đế Quân nhìn quen mắt, đi đến trước mặt, không nói không rằng giơ tay muốn ôm quả trứng kia xem một cái. Vô Thượng Đế phi vốn không muốn, vừa thấy Tử Phủ Đế Quân, do dự một lúc cũng đưa cho hắn. Tay vừa rờ đến, quả trứng đã nứt ra. “Không phải tại ta.” Tử Phủ Đế Quân tỏ vẻ vô tội. Vợ chồng Vô Thượng Đế Quân không thèm nhìn hắn, chỉ căng thẳng nhìn quả trứng kia, vừa mừng vừa lo, không biết lát nữa cái gì sẽ chui ra. Quả trứng kia rung rung vài cái, khe hở càng lúc càng lớn, trên đỉnh trứng từ từ có dấu hiệu nứt vỡ, rốt cuộc một mảnh vỏ cũng được phá ra. Lúc này, không chỉ vợ chồng Vô Thượng Đế Quân mà mỗi một thần tiên đều nín thở như thể sợ sẽ khiến tiên đồng chưa nở ra kia sợ hãi. Giữa ánh mặt vạn chúng chú mục, một bàn chân với những đệm thịt, bên trên là màu lông xù vàng óng ánh chầm chậm thò ra. Cho dù là rồng hay phượng thì cũng chỉ có bộ vuốt cứng cáp sắc nhọn, mà tay người thì cũng chỉ đầy thịt chứ không thể có màu lông xù vàng óng kia được. Bởi vậy Vô Thượng Đế Quân nhịn không được “a” một tiếng. Tiếng “a” này vừa thoát ra, bàn chân mập mạp vàng óng kia lập tức rụt về. Không phải Đản Hoàng Tô bị tiếng “a” kia dọa, mà là bị chính bàn chân mình dọa. Đản Hoàng Tô còn nhớ rất rõ, trước đó mình đang ngồi đọc một cuốn truyện trên mạng tên “Hồn BOSS”, nam nhân vật chính là một đại ma đầu, tục danh Ba Nhĩ, rất am hiểu chuyện quăng tới quăng lui người ta từ chỗ này sang chỗ khác. Đang lúc đọc tới đoạn Vương Tiểu Minh, CP (character pairing) của Ba Nhĩ, bởi vì thay Ba Nhĩ chịu đòn, thân thể không thể chịu đựng được việc tim vỡ nát mà chết tươi thì đột nhiên tên Ma vương Ba Nhĩ kia xuất hiện trước mặt nàng, sau đó giống hệt như những gì nàng thường thấy trong truyện, hắn bùm một cái, thế rồi nàng bị Ba Nhĩ kéo từ máy tính thả đến chỗ tối om chật chội này. (Nếu mình không nhầm thì Đản Đản đang đọc truyện đam mỹ :3, thể loại huyễn huyễn) Nàng cố gắng giãy giụa ở cái chỗ chật hẹp vô cùng kia, rốt cuộc khi đánh vỡ được một cái lỗ nhỏ xíu, nàng bị chính tay mình —— à không, bàn chân —— hù dọa. Không phải Ba Nhĩ chỉ có thể biến người ta từ chỗ này sang chỗ khác thôi hay sao, từ khi nào thì hắn cũng có thể biến người thành động vật? Đản Hoàng Tô mù mờ không xác định được, nương theo ánh sáng từ cái lỗ nhỏ trên cao cẩn thận kiểm tra chân mình. Hoàn toàn chính xác, đệm thịt mềm mịn, màu lông vàng óng ánh, giống như bàn chân của A Hoàng nhà nàng, nhưng A Hoàng nhà nàng chính là một con chó mà? Chả nhẽ mình bị Ba Nhĩ biến thành một con chó? Đản Hoàng Tô cảm thấy 囧. …Nhưng cũng thiệt mới mẻ! Cái chỗ tối om om này chỉ cần phá được một lỗ hổng nhỏ chợt trở nên vô cùng yếu ớt, Đản Hoàng Tô chỉ cần quơ quơ hai ba cái nó đã thành một cái động lớn đủ để thò đầu ra, vừa lúc bắt gặp ánh mắt của Tử Phủ Đế Quân. Chỉ trong nháy mắt, hàng mi dài kia như chạm thẳng vào lòng nàng. Nhìn kỹ thêm một tý, làn da trắng ngần sáng sủa, tóc vừa mướt vừa dài vừa mềm, khí chất siêu phàm thoát tục, ngũ quan có nét, hàng mi đậm cùng đôi mắt xếch kia lại đẹp quá đáng. Đây là một anh chàng đẹp giai đó nha! Đản Hoàng Tô nuốt nước miếng đánh ực. Nếu biết đọc truyện này lại có phúc lợi như vậy, nàng không nên đợi truyện hết mới đọc! Đản Hoàng Tô nuốt nước miếng, tinh thần hưng phấn chào hỏi Tử Phủ Đế Quân, “Hi anh đẹp giai!” Nhưng âm thanh thoát ra khỏi miệng lại là mấy tiếng “A a” không hề có ý nghĩa, ngọng ngịu trong trẻo, nhưng không phải là tiếng chó sủa. “Nó đang chào ta?” Tử Phủ Đế Quân nhíu mày, vươn tay ra túm lấy gáy Đản Hoàng Tô xách nàng lên, vui sướng hả hê khi người khác gặp họa, “Ồ, một con hồ li hai đuôi, là con cái.” Mặt Vô Thượng Đế quân tái mét. Rồng với phượng, cho dù đột biến gen kiểu gì thì cũng không thể sanh ra hồ ly! Đương nhiên Vô Thượng Đế Quân không phải buồn Vô Thượng Đế phi cắm sừng hay đội nón xanh cho hắn, hắn chỉ đang phẫn nộ việc vốn tưởng là tiên đồng được trời ban, nào ngờ chỉ là một giống tiên mượn phúc mà thôi. Tiên gì thì tiên cũng không phải là của hắn nữa! Hạnh phúc trong lòng Vô Thượng Đế Quân từ từ tan nát. Nhưng Tử Phủ Đế Quân lại hưng phấn dạt dào, “Tiểu hồ li này cũng rất quý giá, nếu ngươi không thích thì cho ta đi.” Hồ ly vốn có ba tộc, thanh khâu Cửu vĩ Bạch thị, phàm trần Đan vĩ Hồ thị, cuối cùng là lục loan Song vĩ Phong thị. Dòng tộc thanh khâu Bạch thị có pháp lực cao cường nhất, không tuân theo sự sắp đặt của nhà trời, tự cai quản, là yêu tộc lệ thuộc trực tiếp với Đại thần Thượng cổ Nữ Oa nương nương, số người trong tộc vô cùng ít, những người mang họ Bạch bây giờ còn sống hay đã chết cũng chưa biết rõ. Trong ba tộc hồ ly thì Đan vĩ Hồ thị là đông nhất, họ sinh ở phàm trần, người trong tộc sống trải dài từ nhân gian trên trời, thậm chí là cả địa phủ Ma vực, không có bầy đàn nhất định, cũng không định cư, đếm không biết bao nhiêu kẻ mê hoặc người đi đường, rất hiếm nhân vật xuất chúng trong giới tiên nhân. Lục loan Phong thị được xếp cùng hàng Tán tiên, vốn là bộ tộc tự do, nhưng trời ban cho sự linh mẫn với thảo dược, ngay cả máu trong người cũng là thuốc tiên chữa thương, cho nên thường bị tiên ma săn bắt, nuôi dưỡng hoặc làm y sư, có khi chỉ vì lấy máu. Mà cho dù tù đày hay y sư đi chăng nữa cũng khó thoát khỏi số kiếp rút máu, bộ tộc này dù may mắn sống sót cũng ẩn nấp không tung tích. Đản Hoàng Tô vừa nở ra là hồ ly hai đuôi thuộc Phong thị, quả thực là bảo vật hiếm có khó tìm. Chỉ là Vô Thượng Đế Quân không nghĩ Đản Hoàng Tô là bảo bối. Trong mắt Vô Thượng Đế Quân, Đản Hoàng Tô chính là ác điểu đỗ quyên mượn bụng Vô Thượng Đế phi ấp trứng, lãng phí công sức hắn bao nhiêu ngày chờ mong cùng hạnh phúc. Lúc này vừa nghe Tử Phủ Đế Quân xung phong nhổ cái đinh trong mắt cái gai trong thịt này đi, tất nhiên là gãi đúng chỗ ngứa, gật đầu đồng ý tắp lự. Vô Thượng Đế phi không cam lòng. Cho dù thế nào đi chăng nữa thì nàng cũng mang nặng đẻ đau tiểu hồ li này suốt mười năm trời, nhưng phu xướng phụ tùy, nàng không thể để Vô Thượng Đế Quân mất mặt trước nhiều người như vậy được. Khó có thể bàn chuyện ăn rơ như vậy với Vô Thượng Đế Quân, Tử Phủ Đế Quân sợ hắn hối hận, không hề cáo từ mà mang theo Đản Hoàng Tô, đạp tường vân lấp lánh lóa mắt kia, nhanh như chớp bay về Tử Thần phủ. Vì thế câu chuyện này được bắt đầu ở Tử Thần phủ. Mời các bạn đón đọc Hồ Ly Trùng Sinh của tác giả Chín Mươi Chín Dùng Thư Sinh.
Thiên Hạ Vô Song
Tên ebook: Thiên Hạ Vô Song Tác giả: Nhâm Oán Thể loại: Dị Giới, Huyền ảo, Văn học phương Đông   Nhóm dịch: Sói già   Tạo prc: thanhson   Nguồn: Vipvandan.vn, banlong.us   Ebook: Đào Tiểu Vũ's eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa Thiên Hạ Vô Song Giới thiệu: Trước kia có một vùng đất hoang vu bị nguyền rủa, cho đến một ngày: Quang Minh giáo hoàng nói: Nơi đó là địa ngục tăm tối, cho dù là thiên sứ nếu lạc vào đó cũng sẽ bị sa đoạ vĩnh viễn không thể trở về. Hắc Ám giáo hoàng nói: Nơi đó là thiên đường, nếu thần để cho hắn sau khi chết có thể hồi sinh tại đó, cho dù kêu hắn tín ngưỡng Quang Minh hắn cũng nguyện ý. Hội trưởng thương hội lớn nhất đế quốc nói: Nơi đó là thánh địa trong lòng chúng ta, nếu có thể đem dù chỉ là một tảng đá từ nơi đó ra thì cả đời không cần cơm no áo ấm. Bất quá đối với Mạnh Hàn mà nói , đó chỉ là nơi hắn cùng với mấy tình nhân đánh mạt chược mà thôi. *** Thiên Hạ Vô Song là một truyện Dị Giới tiêu biểu. Truyện dẫn dắt bạn vào một vùng không gian hoang vu, huyền bí, nơi bị đồn đãi là một vùng đất đã bị nguyền rủa. Nhưng, có thật là thế không? Đây là truyện dị giới độc đáo có thiên ma, binh pháp, có những yếu tố ảo tưởng nhưng được tác giả Nhâm Oán thể hiện rất sống động không làm cho người đọc cảm thấy hư ảo quá mực, cách miêu tả cảnh vật cũng như con người và những sự kiện rất mới, đa dạng. Nhưng đối với Mạnh Hàn mà nói, thế giới này thực cũng không đáng sợ như người ta nói lắm, cũng không quá mức phức tạp vì đây là nơi hắn cùng với mấy tình nhân đánh mạt chược mà thôi. Nhưng liệu có phải quá đơn giản như hắn nói không hay thực sự là có điều gì đó bí ẩn? Đọc truyện và khám phá nhé!   Mời các bạn đón đọc Thiên Hạ Vô Song của tác giả Nhâm Oán.