Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Chỉ Là Hoàng Hậu - Vu Tình

Nữ chính Từ Đạt sinh ra trong gia đình mà các thành viên đều muốn cống hiến sức lực cho đất nước Tây Huyền, không ai muốn vào cung làm phi cả. Khi được đại sư coi vận mệnh, Đại tỷ là quan văn, Tam muội làm võ tướng, còn Từ Đạt lấy được bốn chữ “một đời bình thuận”. Đối với người dân Tây Huyền mà nói, bốn chữ đó chính là chỉ một nữ nhân tầm thường, vô dụng. Vì thế, cuộc đời của Từ Đạt trở nên vất vả từ đó… Nam chính Lý Dung Trị là hoàng tử Đại Nguỵ được gửi đến Tây Huyền làm con tin. Hắn là người hiền lành, lễ độ, tốt bụng, nhiều lần giúp Từ Đạt giải vây. Dần dần Từ Đạt và Lý Dung Trị có tình cảm với nhau. Tuy Từ Đạt rất thích tự do, nhưng cuối cùng nàng cũng chọn bỏ tự do để ở lại cùng gánh vác giang sơn với Dung Trị. Dung Trị tuy không đặt Từ Đạt lên trên giang sơn nhưng vẫn quan tâm, lo lắng cho nàng. Dù biết là vậy, nhưng mình vẫn có chút không thích Dung Trị. Có điều vào cuối truyện, nam chính đã nói: Kiếp sau ta chỉ toàn tâm toàn ý yêu nàng, không có thiên hạ nhà họ Lý, chỉ có nàng cùng ta. Phải rồi, kiếp này Từ Đạt hi sinh vì Lý Dung Trị. Hắn làm hoàng đế nên Từ Đạt chỉ đứng thứ hai sau thiên hạ, kiếp sau Dung Trị phải bù lại, lúc đó hai người có thể có hạnh phúc rồi… Truyện cũng khá hay, giọng văn ổn, cốt truyện mặc dù ngắn nhưng vẫn đủ nội dung, có lên có xuống chứ không lê thê nhàm chán. Mặc dù là đoản văn 16 chương nhưng 1 chương của truyện cũng khá dài, tính ra chắc cũng tầm 30 chương. Truyện hơi ngược tâm nữ một chút nhưng những bạn thích truyện sủng vẫn có thể nhảy hố. Truyện này mình đã đọc cách đây một năm, mình cũng cho 4.5 điểm. Bây giờ mình vẫn thấy truyện xứng đáng với số điểm đó. Cho truyện này 4.5/5 điểm. *** Thân là con gái Từ gia, không phải là rường cột của nước Lương thì cũng là mãnh tướng nơi biên cương! Mà cô… Mà cô…mà cô chỉ là một hòn sỏi giữa những viên minh châu chói mắt của Từ gia. Cả đời ôn hòa nhàn thản, chí lớn nghiệp lớn đều không thành… Mọi thứ cứ thế, cuộc đời không có gì đáng giá đánh dấu lại. Vậy thì cô cứ vui vẻ mà đi qua cuộc sống ôn hòa nhàn thản của mình thôi! Chỉ mong tìm an ổn qua ngày, nhưng ngay cả đi đến tiểu quan quán [1] tìm người bầu bạn cũng phải nhặt đồ thừa người khác chọn còn dư… Mà như vậy là khó lắm sao? Kỳ thực, yêu cầu của cô cũng đâu có cao đâu. Chỉ cần dành tình cảm chân thật cho cô, đối xử với cô thật tốt, cho dù là có tàn tật cũng không sao. Cô không tâm cơ, nhưng người ta lại có! Nhìn mà xem, ngay cả một kẻ hầu nho nhỏ cũng muốn đạp cô xuống làm ván cầu kìa… Ai, ngay cả tìm một người bạn thôi mà mỏi mệt như vậy, quả nhiên cô là…ôi ~ Vị công tử ôn nhuận như ngọc, nhã nhặn trước mặt…Quả thực là dạy cho người ta biết thế nào gọi là gió xuân nha! Là bảo bối của Hoàng thất Đại Ngụy phải không? Là cô nhặt được kho báu chưa hoàn chỉnh? [2] Thực cảm động đó… Hức hức, mọi người đều động lòng như vậy, mà không biết ── Thì ra một đêm nước mắt lừa người ấy, chỉ do đam mê của vị Hoàng đế Đại Ngụy này đột nhiên bộc phát mà thôi… [1]: Giống thanh lâu, chỗ này là nơi của nam kỹ, chuyên phục vụ nam sủng =)) [2]: Ý là anh chưa lên ngai vị nên chưa là kho báu hoàn hảo :”> Giới thiệu [Văn án] Không phải chỉ là một vở kịch kẻ hát người diễn thôi sao, mà chẳng còn hơi ấm của nàng nữa? Mấy viên quan mặc trang phục ngoại quốc quỳ khắp phòng không hiểu thế nào, mấy ngày nay đã có chuyện xảy ra ── Tây Huyền Từ Đạt ở Đại Ngụy bị bệnh cấp tính mà chết, đều đã nhập quan mở linh đường. Chỉ cần trời vừa sáng, đội ngũ đưa tang sẽ xuất phát trở về cố hương. Nhưng không biết vì sao nửa hôm nửa đêm, Thái tử Đại Ngụy xuất hiện! Vừa bước vào Tứ phương quán, không đến đại sảnh, mà ngược lại đi thẳng vào sảnh ngoại. [1] Sảnh ngoại…là Linh đường mà! Sứ thần đặc phái Tây Huyền quỳ phục xuống, trộm mắt dò xét. Thái Tử Đông cung Đại Ngụy, người mặc cẩm bào đi lướt qua, quần áo không một chỗ nào nhăn nhúm, ngay cả giày cũng sạch sẽ, chỉ là sắc mặt trắng bệch khác thường, ngay cả tròng mắt dường như cũng hóa thành màu đỏ. “Điện hạ, điều này không hợp lễ…” Hắn nói nhỏ, lại thấy vị Thái tử điện hạ không dừng bước, không khỏi âm thầm khóc òa trong lòng. Rõ ràng sắp đăng cơ Thiên Tử, cái gì cũng chưa tính, nhưng có nghĩ đến bọn đầy tớ này hay không? Nếu xảy ra chuyện gì, hắn chỉ là một quan viên Tây Huyền nho nhỏ ở Đại Ngụy cũng phải đưa đầu ra. “Điện hạ.” Một cô gái duy nhất đứng giữ ở cửa Linh đường cúi thấp người. Ánh mắt hắn từ Linh đường nhìn thoáng qua cô gái kia. Giọng nói khàn khàn: “Từ học sĩ tới thật đúng lúc.” “Cả đời Từ Đạt yên bình mà trôi, trước khi lâm chung có người thân ở bên chăm sóc bầu bạn, khi đi cũng không đau đớn, cũng là phúc khí cuối cùng ông trời ban tặng.” Từ học sĩ từ tốn đáp. “…đây là cuộc đời an ổn của nàng hay sao?” Hắn ngừng một lúc lâu, rồi nói: “Bổn vương có thể nhìn mặt Từ Đạt lần cuối được không?” “Quan tài chưa đóng, điện hạ muốn gặp, tất nhiên là được.” Nói xong, Từ học sĩ – cũng chính là tỷ tỷ của Từ Đạt khẽ nâng những dải khăn trắng lên, đi vào bên trong. Hắn theo sát. Trước mắt là một chiếc quan tài thượng đẳng. Nắp quan tài vẫn chưa đóng. Hắn vừa thấy, trong quan tài quả nhiên là Từ Đạt. Hắn vươn tay, muốn chạm vào Từ Đạt, lại có người nhẹ nhàng giữ chặt cổ tay hắn: “Điện hạ, xá muội trước khi chết vẫn chưa thành hôn, khi chết vẫn giữ tấm thân trong sạch. Tuy nói đây là chuyện không hay ho trong mắt người Tây Huyền, nhưng không thể để nam tử động chạm vào thân thể nữa, xin điện hạ tự trọng.” Hắn không để ý đến, vung tay áo, chạm vào gò má trên gương mặt quen thuộc kia. Hai má hơi hơi lạnh, hơi hơi cứng rắn, giống như một xác chết…Đầu ngón tay hắn chậm rãi di chuyển, ở dưới mũi Từ Đạt. Hô hấp, đã không còn. “…bệnh cấp tính mà chết?” Hắn khàn khàn hỏi. “Hai ngày mắc phong hàn nhưng không tới đại phu khám, không nghĩ bệnh tình lại nặng thêm, đột nhiên mà qua đời.” “Vậy sao…” Ánh mắt hắn không rời khỏi người kia dù chỉ là một chút. Một lát sau, hắn nhẹ giọng hỏi: “Nàng muốn được an táng ở Tây Huyền?” “Đó là di ngôn trước khi lâm chung của muội ấy. Trời hửng sáng sẽ xuất phát, đi cả ngày lẫn đêm.” “Dù có đi ngày đêm, xác chết cũng sẽ hư thối.” Hắn bình thản nói. “Điện hạ không cần quá lo lắng. Giữa những lớp quan tài này là Băng ngọc, đảm bảo trong vòng ba mươi ngày xác chết sẽ không có biến chuyển.” Hắn nghe xong, ánh mắt sâu thẳm nhìn về phía nữ học sĩ trong cung nước Tây Huyền. Một lúc lâu sau, hắn lại mở miệng, giọng nói vẫn khàn đặc. “Ba mươi ngày? Ba mươi ngày đến được biên giới Đại Ngụy sao?” “Con cháu Từ gia đều chôn cất ở Tây Huyền. Nếu xảy ra vấn đề gì sẽ hỏa táng. Có Từ Hồi dẫn đường, Từ Đạt nhất định có thể trở về quê hương.” Từ học sĩ chỉ về một cô gái trong góc sáng, từ đầu đến giờ vẫn không quỳ xuống. Lí Dung Trị nhìn theo. Quả nhiên là muội muội của Từ Đạt – Từ Hồi. Ánh mắt hắn lạnh lẽo, nói: “Từ Trực, Từ Hồi có thể cùng nhau xuất hiện ở Đại Ngụy, thật là ngoài ý muốn của bổn vương. Ngay cả tướng quân dẫn đường cũng vô cùng đúng dịp.” Ánh mắt hắn chuyển xuống nhìn gương mặt của thi thể, cắn răng: “Từ Đạt, sao nàng có thể tuyệt tình như vậy? Ngay cả khi chết đi cũng không chịu ở lại giang sơn của bổn vương hay sao?” Hắn không nhận được câu trả lời. Người nên trả lời hắn đã chết. Người không nên trả lời đã nhất tề quỳ trên mặt đất từ trước, không dám mở lời. “Điện hạ, đã đến giờ phong quan (đóng nắp).” Hắn không nhúc nhích, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc đen của Từ Đạt. “Điện hạ, đã đến giờ phong quan.” Hắn chậm rãi cúi đầu xuống, hôn lên cánh môi lạnh lẽo đã có phần cứng lại của Từ Đạt. “Điện hạ!” Từ học sĩ khẽ nhíu mày. Hắn đứng thẳng dậy, đang muốn mở miệng, máu tươi trong miệng đột nhiên phun ra. Quan tài dính đầy tia máu đỏ, thậm chí thi thể nằm trong quan tài cũng bị dây dính máu. “Điện hạ! Điện hạ!” Linh đường vốn tĩnh lặng đột nhiên ồn ào hẳn lên. Những quan viên vốn quỳ vội vã gọi Ngự y, có người hô to ngăn cản điện hạ. Mỗi người đều lộ ra vẻ mặt hoảng sợ, tay chân luống cuống. Lí Dung Trị không nhìn Từ học sĩ, cũng không nhìn những vị quan trong phòng, vẫn đăm đăm vào thi thể hồng nhan nằm trong quan tài, lớn tiếng quát: “Từ hôm nay trở đi, Tây Huyền Từ Đạt chính là Vương phi của Lí Dung Trị bổn vương. Hôm nay là Thái tử phi, ngày mai chính là Hoàng hậu Đại Ngụy. Ai có bản lĩnh mang Thái Tử phi đi trước mặt bổn vương, ai dám mang nàng rời khỏi giang sơn Đại Ngụy ta?” Tất cả đều há hốc mồm. Trong phòng lặng ngắt. ※ Ai cũng không đoán trước được, một đêm nay, đã khéo xuất hiện một vị khách nhàn nhã tới chơi, ánh mắt ghi lại hết thảy. Thực hoàn hảo, tương lai không khéo hắn có thể nắm được một chức sử quan [3]. Hơn mười năm sau, khi tóc đã bạc trắng, hắn phe phẩy chiếc quạt lông, lòng phiền muộn: Lúc ấy cảm thấy đây là một tình cảm chân thành tha thiết, xúc động lòng người. Sau này ghi chép lại hơn phân nửa cuộc đời ‘bất lương’ của vị Hoàng đế Đại Ngụy kia, thì mới phát hiện, hóa ra ngày đó mình cảm động quá sớm. Đêm ấy, chỉ là đam mê của Hoàng đế Đại Ngụy này bộc phát mà thôi. [1]: 四方馆 – Tứ phương quán. Vào thời Tùy, tứ phương quán là một dịch quán để tiếp đãi sứ giả bốn phương, nên mới có tên gọi này. [2]: Thiên thính – 偏厅. Đại sảnh ở chính giữa, còn thiên thính ở hai bên…nên mình gọi là sảnh ngoại, tức là sảnh bên… [3]: Sử quan – vị quan ghi chép lại lịch sử. Ở Việt Nam có Ngô Sĩ Liên.   Mời các bạn đón đọc Chỉ Là Hoàng Hậu của tác giả Vu Tình.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Đế Hoàng Phi - Hoại Phi Vãn Vãn
Tên ebook: Đế hoàng phi (full prc, pdf, epub) Tác giả:  Hoại Phi Vãn Vãn   Thể loại: Cổ đại, Lãng mạn, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Dịch giả: Nguyễn Đức Vịnh   Kích thước: 14.5 x 20.5 cm   Số trang: 576   Ngày xuất bản: 30-06-2013   Giá bìa: 136.000 ₫   Công ty phát hành: Đinh Tị   Nhà xuất bản: NXB Thời Đại   Nguồn sách: Chào Buổi Sáng   Chụp pic: kararoxbe   Type Tập 1: Hoathanh Nguyễn, nibom18, rainbow_14263, m2mbmnx, bamdien, silverysnow, Con Ong   Type Tập 2: silverysnow, Evilpig, m2mbmnx, Ringgy, linhly237, buianh, Shannon, Susu Bexinh   Beta: Vu Dinh   Làm ebook: Dâu Lê   Nguồn: luv-ebook.com   Ebook: www.dtv-ebook.com   Ebook Đế Hoàng Phi tập 1 và 2 - Hoại Phi Vãn Vãn Giới thiệu: Năm đó, nàng là công chúa Đại Trường nắm toàn thiên hạ của nước bên cạnh. Giang sơn trong tay, nhưng thật sự trong lòng bàn tay nàng chỉ có người đàn ông như ngọc mà nàng vô tâm gây tổn thương. Ngày nay, nàng trở thành công chúa vong quốc mang nặng nỗi nợ nước thù nhà. Giang sơn vẫn như họa, nhưng nàng nhẫn tâm từ bỏ người đàn ông nàng yêu sâu sắc. Từ đây hồng nhan bạch cốt, giang sơn cẩm tú, nàng cô độc một đời cũng phải nắm chặt trong tay, không bao giờ buông lơi. Đây có thể coi là tiền truyện của "Từ thứ nữ đến hoàng hậu", tác phẩm đã rất được mong đợi trong suốt thời gian qua. Hy vọng cuốn sách này cũng sẽ nhận được sự yêu mến và ủng hộ của các bạn giống như cuốn "Từ thứ nữ đến hoàng hậu".  …Có biết bao người mong được sinh ra trong gia đình đế vương, đâu biết những người ở bên trong muốn trốn tránh mà chẳng được. Nàng đường đường là một công chúa nhưng điều mà thân phận ấy mang lại cho nàng chỉ là những nỗi bi ai bất tận. Nếu có thể lựa chọn, nàng thà làm một nữ tử bình thường, không có sự vinh quang của hoàng tộc, cũng chẳng có bao điều rắc rối của hoàng tộc. Nợ nước, thù nhà đặt nặng trên vai, nàng dần bị nhấn chìm vào vòng xoáy ân ân oán oán. Rốt cuộc nàng có tìm được hạnh phúc?  Tác giả: Hoại Phi Vãn Vãn Giới tính: Nữ Ngày sinh: 20-2 Chòm sao: Song Ngư Nhóm máu: O Nghề nghiệp: Nhà văn viết tiểu thuyết ngôn tình Sở thích: Ngủ, xem phim, viết tiểu thuyết... Các tác phẩm đã xuất bản của Tủ sách Văn học Amun: - Mệnh Phượng Hoàng - Đế Hoàng Phi - Yêu không lối thoát - Gặp anh giữa hàng vạn người - Ai là định mệnh của ai - Trọng tử - Âm mưu nơi công sở … Mời các bạn đón đọc Đế Hoàng Phi của tác giả Hoại Phi Vãn Vãn.
Có Gấu thường xuất hiện - Hồ Điệp Seba
Tên Ebook: Có Gấu Thường Xuất Hiện (full prc, pdf, epub) Tác Giả: Hồ Điệp Seba   Thể Loại: Ngôn tình, Hiện đại, Lãng mạn, HE, Văn học phương Đông   Dịch Giả: mèomỡ   Nguồn: bjchjpxjnh.wordpress.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Ebook Có Gấu thường xuất hiện - Hồ Điệp Seba Giới thiệu:   Hàng xóm mới của anh đến từ cổ đại sao? Tóc búi quy củ, cả người bọc kín như cái bánh chưng. Chỉ chào cô ấy một tiếng mà cô ấy lại đỏ mặt như tôm luộc. Tiếng đáp lại ngay cả muỗi cũng không nghe thấy, thân thể không thể khống chế run rẩy không ngừng! Làm ơn ~~ chẳng qua giọng anh có hơi lớn một chút, dáng người hơi cao to một chút, cô có cần sợ như thể thỏ thấy gấu thế không? Hại anh không nhịn được đùa dai gầm nhẹ: “Gừ gừ gừ!” Ngay sau đó, chỉ thấy cô kinh hãi nhảy dựng lên, tóc dựng thẳng lên, còn thốt ra: “Gấu, gấu…… Tiên sinh!”   Phụt! Ha ha ha ~~ thật buồn cưới, anh chấm cô hàng xóm này rồi……   Mời các bạn đón đọc Có Gấu thường xuất hiện của tác giả  Hồ Điệp Seba.
Si Tướng Công - Kính Trung Ảnh
Tên Ebook: Si Tướng Công (full prc, pdf, epub) Tác Giả: Kính Trung Ảnh   Thể Loại: Cổ đại, Hài hước, HE, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Edit: Ngọc Quỳnh   Nguồn: diendanlequydon.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Ebook Si Tướng Công - Kính Trung Ảnh Giới thiệu:   Hạ quốc hoàng thượng là con kiêm trưởng nữ La chẩn thuở nhỏ theo cha kinh thương, khôn khéo mỹ mạo. Mười ba tuổi toàn quyền tiếp nhận La gia sinh ý, kiếm hạ vô cùng tiền bạc, có"Thương trường nữ thần đồng" danh xưng. Cách vách đàng hoàng, dục dược lập nghiệp, cũng vì phú đỉnh chi hộ, hai nhà giao hảo, định ra quan hệ thông gia. Đàng hoàng trưởng tử lương chi tâm dài tới ba tuổi, thủy biết thiên tính sự ngu dại. La tình thương của cha nữ hối hôn, bởi vậy la, lương hai nhà đoạn lại giao tình, đàng hoàng chuyển thiên hàng Hạ quốc. Mười tám năm sau, hàng Hạ quốc quốc quân tự tay viết trí hàm ngọc Hạ quốc quốc quân, vì nên quốc hoàng thương lương đức trưởng tử hướng ngọc Hạ quốc hoàng thương la con kiêm trưởng nữ cầu hôn …   Mời các bạn đón đọc Si Tướng Công của tác giả  Kính Trung Ảnh.
Bảy ngày hôn nhân ngắn ngủi: Mẹ yêu đừng trốn - Đường Tiểu Cát
Tên Ebook: Bảy ngày kết hôn ngắn ngủi: Mẹ yêu đừng trốn! Tác Giả: Đường Tiểu Cát   Thể Loại: Ngược tâm, Ngược thân , Tình yêu trái luân thường, Hiện đại, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Dịch Giả: vficland   Nguồn: vficland.info   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Ebook Bảy ngày hôn nhân ngắn ngủi: Mẹ yêu đừng trốn - Đường Tiểu Cát Giới thiệu:   - Nam chính: Lâu Tử Hoán - cường thủ hào đoạt - Nữ chính: An Tử Khê - thành thục chín chắn Nhận xét: Truyện này đọc nhiều đoạn tức anh ách, nhưng nội dung cuốn hút lắm, nữ chính độc mồm độc miệng quá, nên đúng là cái miệng hại cái thân haiz. Văn án:   Cô và mẹ mình, là giẫm lên máu mẹ của hắn tiến vào nhà họ Lâu ! Cô sáu tuổi, hắn mười tuổi. Hắn đẩy ngã cô: "Đừng tưởng rằng vào nhà họ Lâu, thì thật sự là người họ Lâu, là em gái của tao, mày chỉ là đồ con hoang mà mẹ mày tằng tịu ở bên ngoài!" Mười tám tuổi năm ấy, cô đem chính mình làm lễ vật hiến cho hắn, sau một phen tàn sát bừa bãi, cửa ping mở ra, hắn cười cười nói với ba hắn: "Coi đi, con gái do kỹ nữ sinh ra quả nhiên cũng đáng khinh, đưa đến cửa để cho con cưỡi!" Tám năm sau, cô thoát đi khỏi Lâu gia, còn hắn thì mang theo em gái rạng rỡ trở về, nở nụ cười tà mị : "An Tử Khê, cô nghĩ rằng tôi sẽ khinh địch như vậy mà buông tha cô sao? Nói cho cô hay, trò chơi vừa mới bắt đầu!" Một tờ giấy khế ước, hắn cột cô vào bên người làm nhân tình; Bảy ngày hôn nhân, cô bị đánh trở về nguyên hình! Cô tuyệt vọng trốn đi, năm năm sau, xoay người biến thành Đại minh tinh, còn hắn có thể đưa tay làm mưa làm gió;   Chân tướng sự thật bị bóc trần, Nhạc Nhạc rưng rưng nhìn cô: "A Tử, cô thật sự là mẹ con sao? Cô cùng ba ba bại hoại tính cái gì? Con tính cái gì?"   Mời các bạn đón đọc Bảy ngày hôn nhân ngắn ngủi: Mẹ yêu đừng trốn của tác giả  Đường Tiểu Cát.