Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Anh Điên Thật Đúng Kiểu Em Thích

*Chứng hưng cảm: Hưng cảm là một tâm trạng hứng khởi cao bất thường hoặc dễ bị kích thích, cáu kỉnh, khuấy động và / hoặc đầy năng lượng. Trong một ngữ cảnh nào đó, nó có nghĩa trái ngược với trầm cảm. (Wikipedia)   ---   - Giới thiệu một:   Mọi người xung quanh đều nói Phó Hằng là chó điên, không thể chọc, không thể chọc. Nhưng không ai biết tại sao anh lại thu hồi tất cả nanh vuốt, cẩn thận nâng niu một đóa hoa ăn thịt người.   - Giới thiệu hai:   Xin hỏi qúy cô Hoa Ăn Thịt Người, gặp lại mối tình đầu ở bệnh viện tâm thần là trải nghiệm như thế nào?   Diêu Linh: Lúc quang hợp, có bạn!   Phóng viên nằm vùng có nghĩa khí và nhan sắc tỷ lệ thuận VS Sếp lớn Internet bị chứng hưng cảm hay nổi điên bất thường.   P.S: Truyện này không viết về bệnh viện tâm thần chính quy mà là một trung tâm quản lý bệnh nhân tâm thần bất hợp pháp.   P.S: Nam chính bị bệnh là thật, nhưng truyện ngọt ngào, quan trọng là không nên lấy tiêu chuẩn của phụ nữ bình thường đánh giá nữ chính.   ***   “Cô vẫn nhớ lại cái câu mà bạn cùng phòng đại học thích chửi nhất: “Mẹ nó, mỗi lần không gội đầu không trang điểm ăn mặc như chim cánh cụt thì ra đường thể nào cũng tông vào bạn trai cũ! Một trong ba bi kịch lớn nhất của đời người không gì khác chính là nó.”   Lúc trước cô từng suy nghĩ, hai bi kịch khác là gì, nhưng giờ đây cô chẳng hơi đâu mà quan tâm, chỉ cảm thấy, bi kịch đứng đầu trong ba cái chắc chắn là gặp lại mối tình đầu trong bệnh viện tâm thần, lại còn trở thành bạn cùng phòng của nhau…”   Nghe thôi là thấy nghiệt ngã rồi.   Lần đầu tiên gặp lại người yêu cũ, Diêu Linh đang ngồi xổm ở góc tường để quang hợp - cô chính là một Quý Cô Hoa Ăn Thịt Người cao quý. Cô quay mặt vào tường, xấu hổ, vô cùng xấu hổ. Nội tâm cô gào thét suy tính vẫn làm bông hoa ngồi xổm ở đây hay đi qua đó hỏi anh là loài hoa gì? Quan trọng nhất là, đối phương có nhận ra cô không? Anh bị bệnh gì vậy? Có nghiêm trọng không?   Cuối cùng Quý Cô Hoa Ăn Thịt Người đã đi qua chào hỏi người bạn mới:   Diêu Linh: “Anh là người mới vào? Anh là hoa gì vậy?”   Phó Hằng: “Đại thụ”.   Diêu Linh kéo anh cùng ngồi xổm cạnh cửa sổ: “Mau quang hợp nào! Mình cùng nhau quang hợp.”   Diêu Linh cùng Phó Hằng từng là người yêu cũ, từng là mối tình đầu của nhau và từng chia tay nhau không có một lý do, họ đã xa nhau trời nam đất bắc ròng rã nhiều năm trời. Đến khi gặp lại thì trong hoàn cảnh cũng vô cùng trớ trêu và cạn lời.   Diêu Linh là phóng viên, cô tạo dựng hồ sơ bệnh án giả để trà trộn vào một trung tâm thần kinh có nhiều điểm bất thường nhằm lấy tư liệu viết bài. Diêu Linh ở trong đó vô tư bay nhảy với danh phận một bông hoa ăn thịt người có liêm sỉ không ăn thịt người, có tu dưỡng có đạo đức có lòng nhân hậu - một bông hoa ăn thịt người mẫu mực.   Diễn chuẩn đến nỗi Phó Hằng ở nước ngoài tưởng cô bị bệnh thật, tưởng rằng khi cô xa anh cô đã chịu uất ức đến nỗi phát điên - nên anh về nước muốn mang cô ra khỏi nơi đó.   Còn Diêu Linh khi thấy Phó Hằng đến trung tâm thần kinh này, cô cũng đã nghĩ anh bị bệnh thật, anh cũng như những bệnh nhân khác bị gia đình vứt bỏ ở đây, anh đã không còn nhớ cô là ai. Diêu Linh thầm nhủ khi làm xong nhiệm vụ cô sẽ mang anh đi khỏi nơi này, cô nuôi anh là được mà.   Phó Hằng mắc chứng hưng cảm di truyền từ mẹ, ngoài những lúc tinh thần hưng phấn mất khống chế thì anh không khác gì người bình thường, anh cũng không hề quên Diêu Linh.   Cứ thế hai người đều nhớ người kia là ai nhưng đều giả vờ không quen biết, ngày ngày Quý Cô Ăn Hoa Ăn Thịt Người cùng với anh Đại Thụ cùng nhau ra gốc cây ngồi xổm sưởi nắng quang hợp, cùng ủ mưu lật đổ loài người. Vậy nên khi đó biết bao nhiêu chuyện dở khóc dở đã cười xảy ra, khiến người đọc cười ra nước mắt.   Sau khi chuyện về trung tâm thần kinh ấy kết thúc, chính là đến lúc hai người lại về chung một nhà với nhau. Diêu Linh sẵn sàng xem như chưa hề có cuộc chia ly mà muốn ở cạnh Phó Hằng, cô không canh cánh chuyện cô bị bỏ rơi khi xưa vì bây giờ cô đã biết Phó Hằng có nỗi khổ riêng. Phó Hằng khi ở cạnh Quý Cô Hoa Ăn Thịt Người mới là bản chất thật của anh, khi ấy anh không lạnh lùng, không ít nói mà vô cùng đáng yêu, dễ hờn dỗi lại dễ dỗ dành.   Nhưng bản thân Phó Hằng từ xưa vẫn nghĩ Diêu Linh thích mẫu con trai lạnh lùng, nên anh “gồng” từ đó đến nay, anh không muốn cô biết mình thật ra là một con người nóng nảy và dễ biểu lộ cảm xúc, sợ cô sẽ ghét bỏ anh. Khi Diêu Linh muốn quay lại yêu đương, lời từ chối của anh đã đến miệng vẫn không thể nói ra thành lời.   Anh yêu Diêu Linh nhưng anh không muốn người đời nhìn Diêu Linh với ánh mắt “người yêu của cô ấy bị thần kinh”. Bệnh của anh không thể nào chữa dứt, bệnh sẽ di truyền và họ sẽ không thể sinh được đứa trẻ khỏe mạnh bình thường, anh không muốn cô phải chịu như vậy.   Tất cả những suy nghĩ đắn đo của hai người đều giúp người đọc cảm nhận rõ hơn họ suy nghĩ cho nhau như thế nào, họ sợ quay lại rồi tổn hại đến người kia chứ không hề sợ bản thân sẽ tổn thương. Nhưng cuối cùng họ đã vượt qua nhiều trở ngại tâm lý để về với nhau, cùng nhau đắp xây hạnh phúc.   Một cuộc sống nhẹ nhàng, sáng đi làm trưa đến lại cùng nhau ăn trưa. Nuôi một cặp mèo xinh xắn, cùng nhau mở một cô nhi viện, cuộc sống ấm áp bình dị đến vô cùng.   "Anh điên thật đúng kiểu em thích" là bộ truyện có kết cấu khá đặc sắc, mở đầu với những mẩu chuyện hài bựa trong trung tâm thần kinh, làm người đọc cười điên dại. Sau đó lại đến đoạn hai người quay lại với nhau thì đưa người đọc đến thế giới nội tâm của hai nhân vật chính, chút trầm lặng mà lại quá đỗi ngọt ngào. Cuối cùng là ngược FA…   Theo đánh giá của mình thì truyện rất ổn, hình tượng nhân vật xây dựng thống nhất từ đầu đến cuối chứ không dở hơi lưng chừng, không có nhiều biến cố gây chia rẽ và cực kỳ sủng. Nhiệt liệt đề cử !!! ____________________   “...” Trích từ truyện.   Review by #Hạ Tần - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Diêu Linh luôn tự nói với bản thân, lòng tự tin mạnh mẽ cô có là xuất phát từ bản thân, không giống như những cô gái chẳng chịu khổ bao giờ chỉ biết dựa vào việc khoe khoang gia thế để giữ lấy lòng chút tự trọng ít ỏi. Dẫu có tự động viên bản thân nhiều đến thế nào thì cô cũng chỉ là một thiếu nữ mười mấy tuổi. Khi cô bé khác theo đuổi thần tượng, tán dóc về bộ phim truyền hình đang nổi, hoặc tiêu tiền tiêu vặt, tiền mừng tuổi thì trong đầu cô chỉ đinh ninh nghĩ cách làm cho xong công việc mỗi ngày. Chênh lệch lớn như vậy, lại không có ai muốn chơi với cô, hễ gặp cô đều cười nhạo cô là bà cụ bán quán, khiến cô không thể không bị tổn thương. Diêu Linh ngồi ở bàn mình, cuộc đời còn tới mấy chục năm, thật quá lê thê quá gian nan, cô cũng không biết sau này sẽ ra sao. Cô rất chăm chỉ, có thể đi kiếm tiền từ sớm, đến lúc đó mở một tiệm nhỏ thôi, tiệm mì của thím Hai thật ra cũng tốn không ít tiền, như vậy cũng không tồi. Vì thành tích học tập không tốt còn bị bạn bè tẩy chay nên Diêu Linh định học kỳ sau sẽ thôi học. Bỗng chuông báo tiết vang lên, tiết này là tiết tiếng Anh. Nhưng người bước vào lớp lại là một nam sinh lạ hoắc. Mặt cậu lạnh như băng, cứ thế đi vào bàn trống phía đầu lớp, ngồi xuống. Ngay sau đó, giáo viên tiếng Anh đến, hớn hở thông báo,“Phải rồi, hôm nay lớp mình có một học sinh mới, tên là Phó Hằng.” Bạn học Phó Hằng cũng không lên bục tự giới thiệu, nhưng Diêu Linh nghe thấy cô bạn cùng bàn quay xuống nói với hai người bàn sau,“Đẹp trai quá!” Dù đã cố thầm thì nhưng giọng nói vẫn không giấu được vẻ kích động. Lúc ấy Diêu Linh không có cảm giác gì lắm, vì người kia không phải người cùng một thế giới với cô. Không phải cô xem nhẹ bản thân mà là cô hiểu rõ địa vị của mình, cô đã qua cái tuổi chỉ biết mơ mộng. Giờ lòng cô chỉ rối rắm đúng một chuyện, đó là về con đường tương lai. Không muốn về nhà, chị em họ ở nhà luôn đâm chọt cô. Không muốn đến trường, cô không muốn chịu đựng những ánh nhìn đó. Không muốn học hành, cô muốn ra ngoài thử sức một phen. Một mình đến một nơi xa lạ, kiếm chút tiền sinh sống. Nhưng cô mới mười sáu tuổi, giấy chứng minh thư của cô thím Hai đang giữ. Hết tiết hai, cô cầm ly đi rót nước. Phải rót nước ấm, cô đang đến tháng nên không thể uống nước lạnh. Đúng lúc này, cô thấy vòi nước lạnh có thêm một cái ly và mấy ngón tay thon dài đang siết lấy cái ly đó. Cô không quay sang nhìn làm gì, trong lớp ai cũng thích giễu cợt cô. Nhưng cô thấy người bên cạnh có mùi thật dễ ngửi, thoang thoảng như có như không nhưng lại rất thoải mái. Diêu Linh xoay người, về lại chỗ ngồi của mình, mới thấy người vừa đứng rót nước cạnh cô lúc nãy chính là anh chàng học sinh mới đến. Cậu mặc bộ đồ có nhãn hiệu cô không biết, nhưng Diêu Linh nhìn anh đi về chỗ ngồi có cảm giác anh cao to đẹp trai đến không thốt nên lời. Cảm giác này không hề giống với cảm giác cố ý khoe khoang gia thế của những người khác. Song cũng chẳng liên quan gì đến cô. Một ngày của Diêu Linh rất mệt mỏi, vừa tan học một cái là phải sang tiệm mì, đeo tạp dề nấu mì ngay. Hơi nước nóng hầm hập khiến mặt mũi Diêu Linh đỏ lựng lên. Chợt cô nghe thấy một giọng nói lành lạnh cất lên,“Còn mì thịt heo không?” Diêu Linh ngẩng đầu lên bắt gặp đôi mắt sáng như sao, là học sinh mới, Phó Hằng. Diêu Linh gật đầu,“Còn.” Sau đó cô vội bê tô lên, bỏ nguyên liệu vào rồi chan nước. Diêu Linh cũng không thấy xấu hổ gì. Đâu phải lần đầu cô bê mì cho bạn học, đối phương rất lịch sự nói,“Cậu vất vả rồi.” Diêu Linh hơi ngạc nhiên, nhìn vào đôi mắt đẹp của anh. Nhưng chỉ một giây sau đã dời tầm mắt đi chỗ khác. Từ đó về sau, chuyện Diêu Linh nghe nhiều nhất không gì hơn là những ai thích Phó Hằng, những ai viết thư tỏ tình với Phó Hằng, những ai tặng quà cho Phó Hằng. Tuy anh chẳng nhận quà của bất cứ ai, cũng không nhận lời quen ai, nhưng trong lớp vẫn có tin đồn Phó Hằng thích Yến Hỉ, hoa khôi của trường, không những mặt xinh mà dáng còn đẹp, hơn nữa hay lượn lờ cạnh Phó Hằng. Diêu Linh cũng chẳng để trong lòng, cô vốn dĩ đâu có tư cách gì, chỉ sống sót đã mệt mỏi rồi, nếu để tâm đến những chuyện khác sẽ càng mệt hơn. Ngày đó cô đang nấu mì như thường lệ, đột nhiên bất cẩn khiến tay bị bỏng, làm rớt cái tô xuống đất. Thím Hai nắm cánh tay cô mắng cho một trận nên thân, sau đó bảo cô đi rửa củ cải. Trời hôm đó rất lạnh, nước buốt đến tái tê. Cô nhớ khi cô còn rất nhỏ, khi đó cha cô vẫn còn sống, cô ngay cả nước cũng chẳng phải rót, nếu cha thấy cô bây giờ chắc sẽ đau lòng lắm. Nhất định sẽ đau lòng, đó là người duy nhất trên thế giới đau lòng vì cô. Nước mắt không khống chế được cứ trào ra, tuôn rơi ào ạt, toàn bộ thế giới trở nên mơ hồ. Sau đó cô nghe thấy tiếng động, ngẩng đầu lên thì thấy người đó, lại là người đó. Con nai con trong trái tim cô thiếu nữ bỗng nhảy loạn lên, hoàn toàn không quan tâm đối phương có phải là người cùng một thế giới với mình hay không. Đêm đó Diêu Linh mơ một giấc mơ rất dài, khi tỉnh lại thì gối đã ướt đẫm. Ngày hôm sau khi đến lớp, cô thấy Phó Hằng đã ngồi vào chỗ. Anh yên lặng ngồi đó, Diêu Linh lấy hết can đảm, khi lướt qua anh thì nói một câu,“Chào buổi sáng.” Sau đó người vốn đang đọc sách ngẩng đầu lên, giọng hơi lạnh lùng đáp,“Chào buổi sáng.” Mắt anh nhìn cô, ánh mắt hai người chạm nhau vài giây, sau đó Diêu Linh bại trận dời tầm mắt đi. Lúc cô ngồi vào bàn thì cả người đều lâng lâng. Cô không ngờ Phó Hằng chịu chào lại cô. Dù chuyện này có lẽ chỉ do phép lịch sự nhưng cũng khiến Diêu Linh thấy rất vui. Bạn cùng bàn không thèm nói chuyện với Diêu Linh, giữa bọn cô vẽ một cái vạch, Diêu Linh không thể lấn sang cái vạch đó dù chỉ một chút, như thể người cô có vi rút vậy. Bạn cùng bàn của cô sau khi tới lại tiếp tục tán gẫu đủ thứ chuyện với hai người ngồi sau. Diêu Linh bất giác nhìn về phía Phó Hằng. Mấy chuyện cô bạn cùng bàn nói, cô đều nghe thấy, ví dụ như nói Phó Hằng mặc nhãn hiệu quần áo gì, một bộ tới mấy vạn, còn nói Phó Hằng được siêu xe đưa đi học. Trong lòng Diêu Linh bỗng cất giấu một bí mật không thể nói. Diêu Linh cứ yên lặng nhìn như thế một lát, rồi lặng lẽ học bài. Lần đầu tiên cô tĩnh tâm học hành. Uầy, chất này có thể phản ứng với chất này? Chất này và chất này cũng phản ứng? Cả chất này cũng phản ứng? Diêu Linh nhìn bài tập môn Hóa, chợt muốn khóc, sao lại có nhiều phản ứng như vậy. Phía bên kia đúng lúc này, hoa khôi trường cầm một quyển sách thong thả đi tới bên cạnh Phó Hằng. Hai người đều bắt mắt, đứng chung một chỗ quả thật rất đẹp đôi. Mời các bạn đón đọc Anh Điên Thật Đúng Kiểu Em Thích của tác giả Thành Nam Hoa Khai.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Vật Trong Ao - Na Chích Hồ Ly
Tên ebook: Vật Trong Ao (full prc, pdf, epub) Tác giả: Na Chích Hồ Ly Thể loại: Hài hước, Huyền huyễn, Ngôn tình, Văn học phương Đông Dịch giả: Nguyễn Lê Hương Kích thước: 13 x 20.5 cm Ngày xuất bản: 19-08-2013 Giá bìa: 68.000 ₫ Công ty phát hành: Cẩm Phong Books Nhà xuất bản: NXB Văn Học Chụp pic: ntm96 Type: Leptolida, kimmyvik, hanaeve, trainmoon1028, ha vong Beta: Vu Dinh Làm ebook: Dâu Lê Nguồn : luv-ebook.com Ebook : Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Bìa sách Vật Trong Ao - Na Chích Hồ Ly   Giới thiệu: Hm... chúng ta có một chiếc ao vô danh, bên trong có cá, có cua, có tôm. Điều bất thường duy nhất: Lũ cá, cua, tôm này là một đám yêu tinh, nhí nhố, nhặng xị, dễ thương... Hm... Đó là câu chuyện bình thường đến không thể bình thường hơn của đám yêu tinh ham hư vinh, thích tự sướng... Nhưng đọc, để cảm nhận, để thấm thía một điều giản đơn. Rằng ai cũng muốn làm những điều thật vĩ đại, nhưng lại quên mất cuộc sống vốn tạo nên từ những điều vô cùng nhỏ bé. Cả chặng đường đời giống như một cuộc hành trình thưởng lãm, cái đẹp không xuất phát từ quá trình theo đuổi sự thỏa mãn của thị giác, mà là sự tròn vẹn tâm hồn. Và bạn sẽ nhận ra rằng, điều vĩ đại nhất chính là điều giản dị, chân lý của cuộc đời luôn xuất phát từ những thứ bình thường... Mời các bạn đón đọc Vật Trong Ao của tác giả Na Chích Hồ Ly.
Thái Tử Phi thăng chức ký Tập 1 - Tiên Chanh
  AudioBook Thái Tử Phi thăng chức ký Giả sử bạn là một chàng trai, một chàng trai rất bình thường thôi. Nhưng đến một ngày đẹp trời, không hiểu vì lý do gì mà bạn lại được du lịch đến địa phủ. Thần kì hơn, bạn vinh dự được hẳn Ti Mệnh Tinh Quân “cướp ngục”, đồng thời cho bạn một thân xác mới xem như trả ơn cho một việc nào đó mà bạn đã giúp từ đời thủa nào rồi! Thế là đùng một cái, bạn - một linh hồn “đàn ông” trong hai mươi mấy năm trời - trở thành một cô gái, mà lại còn là một phụ nữ đã có chồng, một Thái tử phi chính hiệu. Chỗ trước đây bằng phẳng đầy nam tính thì nay lại nhô ra thể hiện vẻ hấp dẫn nữ tính, cái gì trước đây hiển nhiên có bây giờ lại biến mất… Ôi, chuyện quái gì thế này????? Ai mà chẳng biết Thái tử Phi là nghề khó làm nhất trên đời: Thứ nhất, con đường thăng quan tiến chức không lấy gì làm tốt đẹp. Từ Thái Tử Phi, lên Hoàng Hậu, rồi lên Thái Hậu, đúng là khó chẳng khác gì lên trời! Bạn đã bao giờ thấy một thái tử phi chịu đựng được cho đến lúc lên ngôi thái hậu chưa? Thứ hai, lao động không có bảo đảm, bảo hiểm thất nghiệp, bảo hiểm lúc về hưu, bảo hiểm ốm đau lẫn các loại tích lũy khác đều không có, lúc nào cũng có thể bị thôi việc, hơn nữa còn không cho tìm việc khác. Thứ ba, tính chất công việc nguy hiểm, bất kỳ lúc nào cũng có khả năng mất mạng. Nếu thái tử không được làm hoàng đế, thái tử phi đương nhiên cũng chịu phận đen theo thái tử; nếu thái tử lên làm hoàng đế, vậy thì lại càng phải chú ý đề phòng với sự rủi ro của chính mình. Thứ tư, đây lại là công việc có tính chất kiêm nhiệm, tuy cường độ lao động không lớn lắm, nhưng đối tượng phục vụ thì... Haizz! Tóm lại, cái việc làm Thái tử Phi này thực sự không phải loại nghề nghiệp tốt đẹp gì, không tiền đồ, áp lực lớn, cạnh tranh khốc liệt... Điểm tốt duy nhất có lẽ chỉ là môi trường làm việc tốt, đến đâu cũng có thể dưỡng mắt bằng vô số người đẹp. Mời các bạn đón đọc Thái Tử Phi thăng chức ký của tác giả Tiên Chanh.
Tuyệt Sắc Khuynh Thành - Phi Yên
Sách Nói Tuyệt Sắc Khuynh Thành   Tên ebook: Tuyệt Sắc Khuynh Thành Tác giả: Phi Yên Thể loại: Lãng mạn, Ngôn tình, Văn học phương Đông Dịch giả: Cẩm Ninh (Jini) Số trang: 544 Kích thước: 16 x 24 cm Ngày xuất bản: 31-08-2012 Giá bìa: 119.000 VNĐ Công ty phát hành: Quảng Văn Nhà xuất bản: NXB Văn Học Chụp và tách pic: Mira Gem Type: Vu Dinh, Lizzy FtKat, Van Do, Hoàng Hạnh Phan, Minh Tran Beta : Tiểu Phương Phương Làm ebook: Dâu Lê Nguồn: luv-ebook.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Bìa sách Tuyệt Sắc Khuynh Thành - Phi Yên   Giới thiệu:   Tuyệt Sắc Khuynh Thành là một câu chuyện giàu tình tiết hấp dẫn, với những diễn biến nội tâm phong phú và một giọng văn giàu xúc cảm. Giọng văn của Phi Yên có lúc nhẹ nhàng sâu lắng, lúc thấm đẫm bi thương. Những đoạn xuất sắc nhất của Phi Yên là những đoạn miêu tả nội tâm nhân vật, có thể thấy tác giả đã dồn rất nhiều tâm huyết cũng như tình cảm của bản thân vào từng câu chữ. Vì vậy khi đọc văn của Phi Yên người ta rất dễ dàng đồng cảm.   Điểm thành công nhất của Phi Yên là đã xây dựng được những nhân vật vô cùng hấp dẫn, có một đời sống nội tâm rõ nét và nổi bật. Đọc Tuyệt Sắc Khuynh Thành có thể thấy tình cảm sâu sắc của tác giả dành cho những số phận éo le đặc biệt là số phận của những người phụ nữ. Như một ý trong tác phẩm chị đã viết: Đứng trước những người đàn ông, xét cho đến cùng phụ nữ luôn là phái yếu, rất dễ dàng bị tổn thương, nhưng đứng trước xã hội, đứng trước cuộc đời, họ lại phải chịu những gánh nặng trách nhiệm ngang bằng thậm chí có khi còn lớn hơn của nam giới.     Với Lục Vị Hy – cô tiếp viên của hộp đêm Tuyệt Sắc Khuynh Thành, cuộc sống chỉ gồm ba phần: Một phần ba thời gian chịu sự sỉ nhục, một phần ba thời gian chờ đợi sự sỉ nhục, một phần ba còn lại dùng để hóa giải những tổn thương do sỉ nhục gây ra.   Năm cô hai mươi mốt tuổi, bàn tay số phận bắt đầu chạm đến. Không phải câu chuyện lãng mạn về một con chim sẻ hóa thành phượng hoàng, cô quay về thế giới thượng lưu mình đã từng rời bỏ, ân oán tình thù chồng lấp lên nhau, mưu toan bẫy rập cuối cùng cũng vô hiệu trước sự nghiệt ngã của thời gian và số mệnh. Chỉ còn tình yêu ở lại, “Phải nhớ rằng bản thân sự sinh tồn cũng chính là một loại thắng lợi, anh đợi em ở đây…”. Phi Yên   Là tác giả best seller của Trung Quốc, Phi Yên cô độc lang thang trong rừng câu chữ, cô đơn dựng nên những giấc mộng đổ nát. Tiểu thuyết của Phi Yên miêu tả những quãng đời bi thương nhất của con người, chạm đến những cảm xúc đau buồn nhất, tuy nhiên Phi Yên cũng luôn dùng con mắt trong sáng và trái tim yêu thương để lắng nghe cuộc sống, khám phá thế giới, tìm ánh sáng trong bóng tối, cho hy vọng rực lên giữa chốn hoang tàn.   Mời các bạn đón đọc Tuyệt Sắc Khuynh Thành của tác giả Phi Yên.
Chạy Đâu Cho Thoát - Minh Nguyệt Thính Phong
Tên ebook: Chạy Đâu Cho Thoát (full prc, pdf, epub) Tác giả: Minh Nguyệt Thính Phong   Thể loại: Hài hước, Hiện đại, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Editor: Pim   Nguồn: pimshtt.wordpress.com   Ebook: http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Chạy Đâu Cho Thoát - Minh Nguyệt Thính Phong Giới thiệu: Trong trái tim mỗi người đàn ông đều có một đứa bé, dù là người đàn ông đặc biệt thế nào cũng không ngoại lệ. Cô điên cuồng theo đuổi anh - Anh dùng sự im lặng để từ chối cô. Anh là người đã nói và chứng minh cho cô thấy: cô và anh chỉ có thể làm bạn - Cô nỗ lực, cẩn trọng, cố gắng đặt anh vào vị trí của một người bạn. Vậy mà bỗng một tối đẹp trời, anh ép chặt cô vào góc tường nơi quán bar ấy và hôn cô bằng một nụ hôn-không-cho-phép-chối-từ. Anh nói: "Tôi muốn làm bạn trai em!". Không thể nào, không thể nào, không thể nào… Cả thế giới đều biết anh thích mẫu phụ nữ cao ráo xinh đẹp. Mối tình đầu của anh quật cường háo thắng, mối tình hai, ba của anh thì khôn khéo đoan trang. Bất kể là ngoại hình hay tính cách, đều không dính dáng gì tới cô cả. Đó là chưa kể, anh là tiên sinh 'vườn đào', anh có rất nhiều rất nhiều hoa đào, còn cô chẳng qua chỉ là một cành cây dập… Không, cô không tin, không tin, không tin anh. Nhưng… cô có thể chạy thoát sao? Hóa ra trái tim người đàn ông cũng giống trái tim phụ nữ, dù oán hận đến mức nào, dù thời gian có qua bao lâu, thì hình bóng người đã từng in sâu trong lòng vẫn sẽ có ảnh hưởng tới mình. … “Bác sĩ Mạnh, tôi đang đi xem mặt, chứng sợ trưởng bối của tôi lại phát tác rồi, tôi cần cổ vũ.” “Trần Nhược Vũ, giờ cô đang ở đâu?” “Phòng vệ sinh của nhà hàng. Chỉ còn mỗi chỗ này để tôi bình tĩnh thôi.” “Sao mãi mà cô không khá lên được thế?” “Vậy làm thế nào bây giờ?” “Cô gọi điện cho tôi cũng có tác dụng gì đâu.” “Anh cũng không giúp được tôi đâu. Anh mà đứng trước mặt mẹ tôi nói tôi đăng ký khám ở khoa Thần kinh,chắc bà ấy cho tôi đổ máu tại trận luôn đấy.” “Một chiêu đó sao dùng mãi được.” “Thế anh còn cách gì nữa?” “Tôi có thể bảo là con đói rồi,em về nhà cho nó bú đi.” … Luận về da mặt dày, anh thắng! Luận về độc mồm độc miệng, anh thắng! Luận về tính tình nóng nảy, anh thắng! Luận về giở trò lưu manh, anh cũng thắng! Thế mà cô lại đi ưng người ta thật? Trần Nhược Vũ phải làm thế nào đây? Cô thực sự phiền não! Nếu ai đã từng đọc và yêu thích Minh Nguyệt Thính Phong qua những tác phẩm như: bộ tiểu thuyết ba tập "Heo yêu Diêm Vương", cuốn tiểu thuyết "Này chớ làm loạn"... thì chắc chắn sẽ không thể bổ qua bộ tiểu thuyết 2 tập cùng tác giả này sắp được BachvietBooks xuất bản. Bộ tiểu thuyết có tên "Chạy đâu cho thoát" gồm 2 tập kể về mối tình oan gia giữa anh chàng bác sĩ Mạnh Cổ tính tình "đanh đá" cùng cô nàng cá tính Trần Nhược Vũ. Mối tình giữa cặp đôi trái ngước này bắt đầu cũng rất ngược đời, khi mà chính cô gái có tên Nhược Vũ lại là người theo đuổi anh chàng Mạnh Cổ trước thay vì quy luật "trâu - cọc" như bình thường. Là người theo đuổi trước nhưng sau đó, chính Nhược Vũ lại là người "chạy đằng trời cũng không thoát" khỏi lưới tình của Mạnh Cổ khi mà cô đã quyết định từ bỏ hy vọng với tình yêu đơn phương này. Cô theo đuổi anh nhưng tất cả những gì cô nhận lại chỉ là thái độ bàng quan của anh. Cô ôm mối tương tư, gạt bỏ tất cả tự trọng chạy theo anh nhưng anh lại chỉ cho cô thấy khoảng cách quá xa giữa thế giới của hai người. Thế nhưng, khi Nhược Vũ quyết định từ bỏ tình cảm cô dành cho Mạnh Cổ, thì cũng là lúc anh chàng bác sĩ này bắt đầu chiến dịch "giăng lưới" với cô. Hóa ra, không biết từ lúc nào mà cô gái ngốc nghếch mà luôn cố tỏ ra mạnh mẽ như cô đã vô thức đi sâu vào lòng anh khiến anh cảm thấy muốn "túm" cô lại để "nâng niu" và "bảo vệ". Kết cục của câu chuyên oan gia này chắc hẳn các bạn đều có thể đoán được, nhưng rốt cuộc thì cô nàng Nhược Vũ của chúng ta đã bị "mắc lưới" trở lại như thế nào? Và với bản tính mạnh mẽ của mình, cô đã phản kháng ra sao?  Câu trả lời sẽ có trong Chạy đâu cho thoát của tác giả Minh Nguyệt Thính Phong. Tác giả: Minh Nguyệt Thính Phong  là một trong những tác gia lớn nhất của mạng văn học Tấn Giang. Cô rất thích kể chuyện, uống trà, ăn hoa quả, hạt dưa và tất cả các hoa quả khô. Cô đam mê phim ảnh và làm đồ thủ công. Thính Phong luôn viết theo phương châm “Ba không, ba có”: không độc ác, không yêu nhiều người, không bất hạnh, có tình cảm, có đam mê, có kịch tính. Tác phẩm được BachvietBooks xuất bản: - Heo yêu Diêm Vương (tải eBook) - Chạy đâu cho thoát  (tải eBook) - Bài học yêu của Tiểu Diêm Vương  (tải eBook)