Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Truyền Thuyết Yêu Nghiệt

Thể loại: Cổ đại, huyễn huyễn Thật lâu thật lâu trước kia, lâu đến mức tác giả cũng không nhớ là thời đại nào. Khi đó tôi là một cây Thất Diệp Linh Chi , vui vẻ nhàn nhã lớn lên ở đỉnh Tuyệt Lĩnh, mọi người nói, nơi đây là thánh địa tập hợp tinh hoa của mặt trăng và mặt trời, rất thuận lợi cho việc tu hành. Tôi không quan tâm, Thất Diệp Linh Chi trời sinh lười biếng, làm cây cỏ không làm, sao phải chịu khổ? Lao tâm lao lực, để làm gì? Năm nào đó, ngày nào đó, đêm nào đó, trăng tròn như chiếc mâm. Có một đạo sĩ ngồi xếp bằng đè lên tôi, ngửa đầu uống một ngụm rượu, nói: “Có rượu không mồi.” Tiện tai bứt lá của tôi, ăn. Tôi nhịn. Ngày nào đó đêm nào đó, lại một lần trăng tròn. Đạo sĩ ngồi xếp bằng đè lên tôi, ngửa đầu uống một ngụm ruợu, nói: “Có rượu không mồi.” Sau đó nhổ lá của tôi, ăn. Tôi lại nhịn. Lần thứ ba vào ngày nào đó đêm nào đó, trăng vẫn tròn. Đạo sĩ ngồi xếp bằng đè lên tôi, ngửa đầu uống một ngụm ruợu, nói: “Có rượu không mồi.” Sau đó lại nhổ lá của tôi, ăn. Vì thế một cây cỏ tính tình tốt như tôi, cuối cùng cũng không nhịn được nắm chặt nắm đấm không có thật: tôi hận trăng tròn! ! ! ! ! ! Lá của tôi đã hết, bắt đầu ăn thân tôi. . . . . . Vì thế. . . . . . Tôi muốn tu hành! ! ! ! ! Ai, vuối mặt tôi, an ủi tôi nửa đời đau thương? Ai, sưởi lòng tôi, che chở tôi nửa đời lạnh lẽo? *** “Truyền Thuyết Yêu Nghiệt” kể về một cây Thất Diệp Linh Chi tự xa xưa, vui vẻ nhàn nhã lớn lên ở đỉnh Tuyệt Lĩnh, nơi đây là thánh địa tập hợp tinh hoa của mặt trăng và mặt trời, rất thuận lợi cho việc tu hành. Cây Thất Diệp Linh Chi cho rằng mình sinh ra là cây cỏ nên an phận mà lười biếng sống qua ngày, không muốn lao tâm khổ tứ để làm những chuyện cao siêu. Nhưng sự đời vốn không công bằng, ngày ngày bị ức hiếp, Thất Diệp Linh Chi không chịu nổi tự hỏi. Nàng tự hỏi, tự dằn vặt lòng mình. Rằng, “Ai, vuốt mặt tôi, an ủi tôi nửa đời đau thương?” “Ai, sưởi lòng tôi, che chở tôi nửa đời lạnh lẽo?”. Liệu có ai không, che chở nàng, yêu thương nàng những tháng ngày sau này. Hãy từ từ khám phá nhé. Review Truyền thuyết yêu nghiệt – Tình yêu là một loại chấp niệm không thể phá vỡ “Truyền thuyết yêu nghiệt” được biết bởi Nhất Độ Quân Hoa – tác giả mà khi nhắc đến độc giả liền nghĩ tới giọng văn vừa nhẹ nhàng, vừa hài hước, luôn khiến người đọc bị cuốn vào câu chuyện lúc nào không hay. “Truyền thuyết yêu nghiệt” cũng là một tác phẩm như vậy, nó vừa đủ bi, hài, cũng ngọt ngào mà thâm tình. Tác phẩm truyện dị giới mới này xoay quanh chuyện tình của vị Tư Chiến Thượng Thần và một cô gái tộc yêu tên Thất Diệp Linh Chi. Họ đã cùng nhau trải qua mấy kiếp, để lại bao kỷ niệm, đã từng gắn bó không rời và cũng tồn tại cả hận thù. Nhưng thời gian trôi đi, tình yêu của cả hai càng trở nên sâu nặng chứ không vơi đi. Tư Chiến Thượng Thần vốn là một vị anh hùng, và cũng vì vị thế này mà chàng phải lựa chọn hi sinh nàng để bảo vệ tam giới. Chàng đã hi sinh nàng, biến nàng thành “yêu nghiệt” làm náo loạn cả tam giới. Sau đó, lại vì duyên, vì nợ, vì tình cảm của mình, chàng lại theo đuổi nàng, dung túng và yêu thương nàng. Còn Thất Diệp Linh Chi, mặc dù hận chàng, nhưng lại không thể ngăn trái tim mình luôn hướng tới chàng. Cả hai luôn trong trạng thái tìm kiếm, mong ngóng nhau. Khi một trong hai người buông tay, người còn lại liền vô tình đưa tay tới. Dù họ có thể lãng quên nhau, nhưng chưa bao giờ từ bỏ đối phương. Và quan trọng hơn tất thảy, trong tình yêu, chính là cả hai sẽ là không bao giờ buông bỏ dù thế sự có xoay vần, dòng đời có thay đổi và lòng người có khác đi. Có thể người đọc ban đầu nghĩ đây là một câu chuyện tình buồn, vì chàng thì là người ở trên cao, có thể vì tam giới thiên hạ mà buông bỏ mọi thứ. Còn nàng là “yêu nghiệt” bị cả tam giới căm ghét. Nhưng cuối cùng họ vẫn tìm thấy nhau và ở bên nhau khi mái đầu đã bạc trắng. Bởi vì, tình yêu là một loại sức mạnh, là một loại chấp niệm lớn nhất không thể gạt bỏ. Đây quả thực là một tác phẩm đáng đọc. Nó tuyệt đối không phải là một câu chuyện ban đầu hài hước, còn về sau thì siêu ngược mà được phân định rõ ràng. Một bên cười, một bên ngược. Rõ ràng là có thể cười ngặt nghẽo đến đau bụng nhưng lòng lại mơ hồ cảm thấy sự đau lòng vương vấn. Rõ ràng độc giả có thể khóc rầm rì nhưng lại không thể kiềm chế vì những cử chỉ khả ái của nhân vật mà cười được ngay. Mình đã đọc qua nhiều truyện, cũng từng buồn vui, đau khổ, hạnh phúc cùng nhiều nhân vật. Nhưng đây là tác phẩm để lại trong mình nhiều ấn tượng. Bởi dù lời văn nhẹ nhàng lại có thể khơi gợi nỗi buồn, niềm đau đau đáu. Hoặc cũng là những lời giản đơn thôi lại tràn ngập tình yêu, sự chăm lo cho nhau. Tình yêu vốn không cần gì đao to búa lớn, chỉ là sự âm thầm quan tâm đối phương, yêu thương từ tốn, chịu thấu hiểu và sẻ chia là khiến tình yêu bền chặt. KẾT Hy vọng rằng, phần Review truyện Truyền thuyết yêu nghiệt ngắn trên đây giúp bạn hiểu phần nào về tác phẩm. Bạn nên khám phá tác phẩm để cảm nhận tình yêu bằng thứ ngôn từ bình lặng nhất, qua đó có cái nhìn đơn giản và nhẹ nhàng hơn đối với mối quan hệ yêu đương của chính mình hay với người xung quanh. *** Một câu chuyện tình “yêu nghiệt”. Phải nói rằng review truyền thuyết yêu nghiệt ít có blogger nào không dành lời khen cho tác phẩm nói riêng và Nhất Độ Quan Hoa nói chung. Cô thật tài tình khi sáng tác được một bản tình ca có bi lại có hài, độc giả đọc đều cười không ngớt. Đối với tình cảm của Tư Chiến Thượng Thần và Thất Diệp Linh Chi, họ sau bao xa cách vẫn có thể tìm lại thấy nhau khi cả hai tóc đã bạc trắng. “Tình” quả là có sức mạnh vô cùng lớn. Tác phẩm vừa bi, vừa hài Nhất Độ Quan Hoa không phải sáng tác kiểu hài hước rồi đến ngược luyến. Tình huống được cô xây dựng khá rõ ràng, một bên là bi, một bên là hài. Rõ ràng là đều cảm thấy rất đáng yêu, rất buồn cười nhưng tựa hồ cũng có một cảm giác vô cùng đau lòng. Rõ ràng là nước mắt đã ầng ầng chỉ chờ lúc rớt xuống lại không thể ngừng ôm bụng cười. Có thể nói trong review truyền thuyết yêu nghiệt là một thứ ân oán được tác giả miêu tả rất rõ. Không thể rời xa, mãi mãi cũng không thể tách rời, tựa như hai người họ sinh ra số mệnh là đã phải gắn lấy đối phương. Một thứ ân oán của kiếp trước tái hiện. Truyện ngược tâm nhưng khá hài hước  Nhất Độ Quan Hoa thu được tiếng vang dữ dội sau khi cho xuất bản tác phẩm truyền thuyết yêu nghiệt cũng là bởi văn phong của cô rất được lòng độc giả. “Mọt” ngôn tình đều cho rằng truyện có chút ngược chính nhân vật của Nhất Độ Quan Hoa. Thế nhưng cũng có những điểm rất hài hước không nên bỏ qua. Đọc truyền thuyết yêu nghiệt, có lúc cảm thấy vô cùng đáng thương, có lúc lại thấy vô cùng đáng yêu. Vừa cười không ngớt nhưng cũng cảm thấy thật đau lòng, thật đáng thương, thật đáng tiếc cho nhân vật. Một thế giới, một câu chuyện mà Nhất Độ Quan Hoa Viết khiến người đọc thao thức không thôi.  Tổng kết Tóm lại truyền thuyết yêu nghiệt là một trong những ngôn tình huyền huyễn khá hay. Truyện cũng không quá dài, chỉ 90 chương nên đọc không tốn nhiều thời gian. Tuy nhiên một số bạn đọc thích truyện phong cách hiện đại thực tế chắc chắn sẽ không thích cuốn sách này. Đặc điểm chung của truyện huyền huyễn là viết về một thế giới hư ảo không có thực.  Truyền thuyết yêu nghiệt cũng không phải ngoại lệ. Thế giới hư ảo của Thất Diệp Linh Chi và Tư Chiến Thượng thần đều khiến người ta phải cười không ngớt nhưng cũng không kém phần đau lòng. Qua bài review truyền thuyết yêu nghiệt hi vọng bạn đọc đã có thể hiểu vì sao cuốn truyện này lại được yêu thích đến vậy. Đừng quên bấm thích và chia sẻ ý kiến của bạn về tác phẩm này nhé. Mời các bạn đón đọc Truyền Thuyết Yêu Nghiệt của tác giả Nhất Độ Quân Hoa.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Đôi Lần Gặp, Lỡ Bén Duyên - Minh Nguyệt Thính Phong
Tên gốc: Gặp phải chàng đúng lúc Thể loại: Cổ đại, mật thám đấu đá, HE Số chương: 203 + 3 ngoại truyện Editor: Qin Zồ Proofreader: peonyflower0209, Diệp Y Phi, hoamomo1314 *** Văn án: Vì không muốn gả cho lão già chẳng ra gì ở huyện bên, nàng buộc phải chạy trốn. Lần thứ nhất bỏ trốn, đúng lúc gặp tướng quân vào thành, nàng té một vòng lăn quay, à không, là quỳ xuống trước mặt hắn (không phải cố ý đâu). Lần thứ hai bỏ trốn, đúng lúc gặp tướng quân đến nhà làm khách, bị tướng quân bắt ngay tại trận (nhất định là hắn cố ý). Lần thứ ba bỏ trốn, khắp người nàng đầy thương tích, gần như là tuyệt vọng, mà hắn nhanh chóng cưỡi ngựa lao đến, mở rộng vòng tay ôm nàng vào lòng (hắn cố tình thật là quá tốt). Tướng quân nói: “Vốn dĩ ta không muốn giúp cô, nhưng ta có ơn với cô là thật.” Cho nên là? Tóm tắt: An Nhược Thần không muốn khuất phục trước số phận, cả ba lần trốn nhà đều đụng phải Long tướng quân. Nàng cứ ngỡ có thể được quý nhân tương trợ, không ngờ lại cuốn vào âm mưu mật thám. Người nhà ác độc, muội muội mất tích, gián điệp thần bí, quyền biến minh tranh ám đấu. An Nhược Thần trở thành mấu chốt để phá giải bí ẩn, cũng trở thành điểm tựa trong tim Long tướng quân. Câu nói tóm tắt: Đúng thời gian đúng người, tất cả đổi thay. Đôi lần gặp gỡ, lỡ bén duyên chàng Mời các bạn đón đọc Đôi Lần Gặp, Lỡ Bén Duyên của tác giả Minh Nguyệt Thính Phong.
Hoàng Hậu Xinh Đẹp Ác Độc - Vũ Cách Nguyệt
CẢNH BÁO: Bài review tiết lộ khá nhiều nội dung truyện, cũng như có nhiều tình huống cẩu huyết thách thức khả năng người đọc, mong các bạn cân nhắc trước khi nhảy hố. Xin cảm ơn rất nhiều. ... Tiết Thần Quang vốn là con gái của ẩn sĩ Tiết Nhân Cẩn, sống trong một phủ đệ cùng với phụ thân, một đời vô lo vô nghĩ. Nàng có một thanh mai trúc mã tên là La Trường Khanh mà nàng hay gọi là Tử Khiên ca ca. Hắn là người mà nàng yêu thương từ bé, là người dạy nàng viết chữ, là người cõng nàng trên lưng đuổi theo bươm bướm, là người luôn yêu chiều nàng hết mực.  Tử Khiên ca ca của năm ấy, người mà Thần Quang luôn miệng khen là rất xinh đẹp, sau này nhất định phải thành thân với huynh ấy. Nhưng cớ làm sao, Tiết gia lại vô duyên vô cớ bị khép vào tội mưu phản, 138 mạng sống của Tiết gia ngã xuống, Thần Quang bị một mũi tên xuyên tim. Mà người bắn tên lại chính là La Trường Khanh, là Tử Khiên ca ca luôn thương yêu nàng nhất. Tại sao? Tại sao vậy? Nàng nhớ ngày hôm qua, hắn hôn nàng, nói yêu nàng, muốn cứu nhau trong lúc hoạn nạn. Thế mà tại sao hôm nay hắn không chút do dự giết chết vị hôn thê của mình, rồi lại khải hoàn mà về với quyền nghiêng thịnh thế trong tay. Chẳng lẽ bao nhiêu tình cảm khi xưa chỉ là giả dối? Nàng không cam tâm, nàng phải trả thù! Có lẽ ông trời đã hiểu được nỗi khổ tâm của nàng, cho nàng một cơ hội báo thù, cho nàng xuyên vào thân thể của một nô lệ ở dưới đáy xã hội đương thời để tiếp tục cuộc đời, báo thù cho 138 mạng Tiết gia.  Dù là thân nô lệ thì đã sao, mục đích từ bây giờ của nàng chỉ có báo thù. Thế gian này quá tàn nhẫn, tàn nhẫn đến nỗi giết chết một Tiết Thần Quang tiêu dao thuần khiết. Nàng hiện giờ dù có thảm hại đến cỡ nào, nàng cũng sẽ gắng gượng qua tất cả. Dù cho nàng bị nô dịch khổ sai, thức ăn của nàng chỉ toàn những thứ hôi thiu bốc mùi, mặc y phục dơ bẩn, rồi đến khi trưởng thành nàng lại bị đem ra chợ nô lệ rao bán như một món hàng. Về phần La Trường Khanh, dù đã ba năm trôi qua nhưng chàng vẫn không thể quên được người con gái ấy, chàng vẫn nhớ như in đôi mắt trong trẻo và mùi hương thoang thoảng trên người Tiết Thần Quang. Vì thế khi đi qua chợ nô lệ, chàng tình cờ nhìn thấy đôi mắt ấy, đôi mắt năm xưa đã từng nhìn chàng mang theo nhiều nhu tình mật ý. Thế nên hắn mua một nô lệ xấu nhất, chỉ vì đôi mắt giống nàng năm xưa. Nhưng La Trường Khanh không biết nô lệ mà hắn mua chính là Tiết Thần Quang mà hắn ngày đêm mong nhớ, Tiết Thần Quang mà hắn tưởng rằng đã mãi hương tiêu ngọc vẫn, hắn đặt tên cho nàng là Thính Tuyết.  Đôi mắt ấy, vẫn như thế, vẫn nhìn hắn, làm hắn điên cuồng trong bóng đêm... Nhưng vận mệnh trêu đùa, nàng lại phải gả cho Ngũ hoàng tử đương triều - Triêu Mặc, chính là hoàng tử ngu dốt vô năng nhất hoàng thất, làm một thiếp thất nhỏ bé của một hoàng tử không có tiền đồ. Lúc bấy giờ hắn cũng chỉ là một tên nhóc mười hai, mười ba tuổi trói gà không chặt.  Ở phủ hoàng tử, Thần Quang nhẫn nhịn, hiền huệ săn sóc Triêu Mặc từng chút một. Nàng cùng hắn học chữ, cùng khổ luyện dưới ánh trăng, thậm chí giúp hắn và thanh mai trúc mã Diệp Đảm mà hắn yêu nhất ở bên nhau. Nàng khoan dung độ lượng, thông tuệ hiền hòa, tựa như ánh trăng bạc nhẹ nhàng dần khiến hắn để tâm, bất giác ánh mắt lại lưu luyến trên người nàng lâu hơn một chút. Năm tháng qua đi, tình một sâu, hắn lại nhất quyết phủ nhận tình cảm ấy, hắn cố chấp thuyết phục bản thân rằng người hắn yêu chỉ có Diệu Đảm. ... Trích đoạn: "Ngươi từng rèn luyện?" "Ừ, nô tì thuở nhỏ bần hàn, khổ cực gì cũng từng chịu." "Hiện tại đi theo ta, ngươi không phải chịu khổ nữa, mỗi ngày chờ ăn cơm là tốt rồi." "Cơm cũng chia cay đắng và ngọt, nô tì sợ cơm đắng. "Cơm sao lại đắng?" Triêu Mặc tò mò. Thần Quang nhất thời không có mồm miệng lanh lợi lúc trước, nhàn nhạt cười một tiếng, má phấn lại còn tươi đẹp hơn hoa đào, cúi đầu nói, "Điện hạ không có ở bên cạnh tức là khổ (đắng). . . ." Triêu Mặc lặng yên. "Đi thôi, chúng ta đi ăn cơm ngọt." Hắn lại cười một tiếng, đẹp như mặt trời, kéo tay của nàng, đây là lần đầu tiên hắn nắm tay của nàng, Thần Quang không khỏi nhớ tới một câu nắm tay đến chết, bên nhau đến già, thầm than trong lòng, chỉ mong làm vợ chồng với hắn khi trẻ, làm bạn với hắn khi già.  ... Tiết Thần Quang luôn là một người vợ tốt, nàng chủ động lựa chọn những nô tì xinh đẹp, mỹ cơ dâng lên để hắn có thể thoải mái về cả thể xác và tinh thần. Nàng theo lời hắn giữa đêm đứng bên ngoài lạnh lẽo để canh cho hắn và Diệu Đảm tâm tình. Thế mà Triêu Mặc lại nhẫn tâm lợi dụng nàng để giết chết những kẻ ngáng chân hắn trên con đường bước đến vương quyền, nhẫn tâm đẩy nàng vào chỗ chết. Nhưng khi thấy nàng vẫn bình an sống sót quay trở về, hắn lại âm thầm cảm thấy may mắn, nhận ra nàng quan trọng với hắn nhường nào. Trải qua nhiều biến cố, cứ tưởng cả hai sẽ hạnh phúc bên nhau trọn đời khi Triêu Mặc đăng cơ làm hoàng đế, phong nàng là hoàng hậu, Diệp Đảm vì mắc phải tội ác mà bị tống vào lãnh cung tự sinh tự diệt. Nhưng biến cố lại bất ngờ kéo đến. Khi La Trường Khanh chết đi, Tiết Thần Quang mới biết được hóa ra nào phải Trường Khanh là người đã giương mũi tên năm xưa bắn chết gia tộc nàng. Mà hung thủ thực sự lại chính là nam nhân mà bao lâu nàng đầu ấp tai gối - Triêu Mặc.  Chính hắn đã vì những hận thù năm xưa mà giết chết 138 mạng sống của Tiết gia và cả nàng Tiết Thần Quang. Hóa ra bao năm nay nàng đã hận nhầm người, Tử Khiên ca ca của nàng vẫn luôn yêu Tiết Thần Quang. Nàng muốn trả thù Triêu Mặc, muốn hắn phải chết để đền mạng. Nhưng đến khi hắn nhấp cùng nàng ly rượu, nàng lại không nỡ ra tay, không nỡ hại chết hắn. Nên nàng chọn lựa giữ miếng thuốc độc ấy cho mình, nàng bỏ độc vào ly rượu của mình và nhấp cạn. Rời đi... Tiết Thần Quang rời xa nhân thế, cùng với Tử Khiên ca ca của nàng ở nơi chân trời xa. Bỏ lại Triêu Mặc nơi trần thế đơn độc. Hắn có cả giang sơn nhưng thiếu đi một đoạn tình ái hoàn chỉnh. ... "Cuộc đời của nàng chỉ có ba mươi ba tuổi, sau khi suy nghĩ thông tất cả thì an tĩnh hết đi. Triêu Mặc lau sạch vết máu ở khóe miệng nàng, nhẹ nhàng ôm nàng như chưa có gì xảy ra, thưởng thức trăng sáng như nước ngoài cửa sổ. Nàng rốt cuộc vẫn không nỡ giết hắn. Đẩy ra lòng bàn tay của nàng, miếng độc dược kia còn nguyên, thật ra thì nàng đại khái có thể bỏ vào trong miệng dây dưa với hắn, sau đó thanh âm gì cũng không có, hắn ôm nàng cùng nhau rời khỏi thế giới này. Chỉ là, nàng vẫn bỏ qua, một thân một mình rời đi. Có lẽ cũng mệt mỏi hắn, sống đủ những ngày hư tình giả ý này. Nhưng Quang nhi, kiếp này của nàng rốt cuộc có khắc nào yêu ta không, nàng đến tột cùng yêu ai? Nàng ôm mục đích gì để đối xử tốt với ta, rồi lại ôm mục đích gì chết đi, sau đó thật là độc ác, rời đi ta, rời đi nhi tử cho tới bây giờ nàng cũng chưa từng liếc mắt một cái. Trong cung điện của nàng trừ không khí trầm lặng xa hoa cái gì cũng không có để lại, không có bất kỳ đồ dính linh khí của nàng. Chỉ có dưới gối, lặng lẽ để một tờ giấy đã ố vàng, trên đó viết: Tử Khiên yêu Thần Quang. Đây là năm chữ đầu tiên Tử Khiên ca ca dạy nàng học." (*) ... Nhìn chung đây là một câu chuyện mang một màu sắc chứa nhiều bi ai về cuộc báo thù và những hiểu lầm, tình cảm của nàng Tiết Thần Quang với vị hôn phu kiếp trước La Trường Khanh và hoàng tử Triêu Mặc. Truyện này sẽ rất thích hợp cho các bạn thích ngược, cẩu huyết và Sad Ending. Nhưng tớ không thích tính cách của các nhân vật cho lắm, Tiết Thần Quang muốn xây dựng thành nữ cường lạnh lùng không cần tình ái chỉ hướng tới quyền lực mà tớ đọc cứ cảm thấy gượng gạo và thấy nhân vật được miêu tả không tới, Triêu Mặc thì lằng nhằng không quyết đoán, La Thần Khanh thì tình cảm của ảnh khiến cho độc giả như tớ hoang mang quá chẳng biết ảnh yêu ai, tính cách cũng không được rõ ràng. Nhưng mà, đây có lẽ sẽ là một trải nghiệm dành cho bạn đó, biết đâu câu chuyện sẽ hợp với bạn. Thế nên, hãy đọc cùng tớ nhé! ... Chú thích: (*): trích từ truyện Review by #Anh Dung Hoa Bìa: #Lệ Tần Mời các bạn đón đọc Hoàng Hậu Xinh Đẹp Ác Độc của tác giả Vũ Cách Nguyệt.
Đào Yêu Ký - Tát Không Không
Đào Yêu không có họ, bởi vì nàng không có cha. Người thân duy nhất trên đời này của nàng là người mẹ bị điên cũng sớm qua đời. Tâm nguyện duy nhất của bà trước khi nhắm mắt xuôi tay là trao lại chiếc túi hương cho người cha chưa từng biết mặt của Đào Yêu. Vì thế, nàng bước chân vào giang hồ, bắt đầu chuyến hành trình tìm cha của mình. Điểm đến đầu tiên trong cuộc hành trình của nàng là trấn nhỏ Sài gia. Tại đây, Đào Yêu được quen với quả phụ Ngũ nương hào sảng, khí khái; trung khuyển Trần bộ đầu cùng chàng công tử Mộ Dung Dật Phong ngây thơ lại thích làm màu. Bọn họ bị cuốn vào một vụ án kỳ quái, cùng nhau lần theo dấu vết để vạch trần sự thật. Đào yêu rời trấn Sài gia trong sự tiếc nuối của Ngũ nương cùng Trần Đại Chí, cùng cái đuôi nhỏ Dật Phong. Hắn cùng nàng bước tiếp trên con đường tìm cha, gặp gỡ với vợ chồng Hách Hầu gia nổi tiếng. Đáng tiếc, cuộc chia tay của họ lại kết thúc bằng cái chết bi thảm của vợ chồng Hách Liên. Trong cuộc gặp gỡ ngắn ngủi này bất ngờ xuất hiện anh chàng thích khách Cửu Tiêu, luôn ra tay cứu giúp Đào Yêu. Kể từ đó, Cửu Tiêu bị biến thành hộ vệ kiêm bảo tiêu cho Đào Yêu cùng Mộ Dung. Cuộc hành trình của Đào Yêu vẫn tiếp tục, sự xuất hiện của Hàn Ly bí ẩn, những manh mối về vụ thảm sát Ân gia, cùng thân thế cha nàng dần dần được hé mở. Từ giang hồ hỗn loạn đến bí mật cung đình, cuộc hành trình của Đào yêu rồi sẽ đi đến đâu, mời bạn đọc “Đào yêu ký” để tìm ra câu trả lời. *** Đào yêu ký giống như một cuốn tự truyện về cuộc hành trình truy tìm tung tích người cha bí ẩn của Đào yêu. Toàn bộ câu chuyện là những tình huống hài, bựa với hàng loạt phát ngôn gây sốc của dàn nhân vật cả chính lẫn phụ. Đào Yêu - nữ chính của truyện, là một cô nàng ít nói nhưng một khi nói sẽ khiến cho tất cả mọi người câm nín. Nàng trải qua tuổi thơ với cuộc sống gần như tách biệt với bên ngoài. Cả thế giới của nàng chỉ có người mẹ điên cùng bà vú bị câm. Vậy nên, nàng không biết cách giao tiếp với người khác. Nàng nghĩ gì nói đấy, nên những hành động của nàng thường khá bất thường. Nhưng Đào yêu là một cô nàng rất kiên định, đã nói là sẽ làm mà đã làm là sẽ làm đến cùng.  Mộ Dung Dật Phong xuất hiện đầy hào nhoáng nhưng lại kết cục lại vô cùng “bi thảm”. Hắn là con nhà thế gia điển hình, một công tử từ trong trứng nước. Xông pha giang hồ mà có một dàn hộ vệ cùng “bảo mẫu” đi theo. Võ công của Mộ Dung Dật Phong chỉ thuộc dạng mèo cào, đầu óc thì luôn tưởng bở lại lạc quan thái quá. Mộ Dung có chút ngốc nhưng thật thà và kiên định. Hắn thích Đào yêu, thế nên hắn quyết bám theo nàng. Dù hắn sợ chết, dù hắn yếu đuối nhưng lúc cần thiết hắn vẫn sẵn sàng đứng ra bảo vệ nàng. Một kẻ ngốc cùng một nàng khờ đã được định trước là trời sinh một cặp. Cửu Tiêu - xuất hiện âm thầm nhưng lại không thể biến mất trong im lặng, vì bị túm được. Hắn từ người bảo vệ trong bóng tối, bị hai kẻ ngốc buộc trở thành hộ vệ ngoài sáng. Cửu Tiêu bảo vệ Đào yêu theo chỉ thị của cha nàng, nhưng cùng nàng và Mộ Dung trải qua nhiều sóng gió, hắn chợt nhận ra, từ bao giờ mình đã coi hai kẻ kia là tri kỷ. Thế nên, đến cuối cùng, sự bảo vệ của hắn đã chẳng phải vì trách nhiệm mà xuất phát từ chân tình. Hàn Ly - nhân vật nửa chính nửa tà nhưng càng về cuối truyện càng biến chất, đến cuối cùng “dậy thì” thành một gã phản diện. Hàn Ly có một thân thế khá phức tạp. Hắn lạnh lùng, mưu mô, tiếp xúc với Đào yêu cũng vì mục đích. Nhưng trong lúc vô tình hắn lại thích nàng. Khi một kẻ cô độc tìm được nguồn ấm, hắn sẽ lựa chọn dùng mọi thủ đoạn để giữ lấy. Hàn Ly thuộc tuýp người có chút tiêu cực cùng ích kỷ nhưng xét cho cùng tất cả cũng chỉ vì hắn muốn được sống mà thôi. Đào yêu ký không phải cuốn truyện phức tạp với các tình huống đa chiều khiến bạn phải suy nghĩ. Đây đơn giản chỉ là một câu chuyện để giải trí, có mỹ nam, có kích tình, có tình tiết hài, cùng dàn nhân vật vừa lầy lại vừa nhây. Nếu bạn đang tìm một câu chuyện chỉ đơn thuần để giải trí mà không cần tốn tế bào để suy nghĩ thì chúc mừng bạn đã đến đúng hố rồi, chỉ cần nhảy xuống và tận hưởng thôi! Review by Mỹ Dung Hoa Bìa: Tơ Chiêu Nghi Mời các bạn đón đọc Đào Yêu Ký của tác giả Tát Không Không.
Diên Hi Công Lược Truyện - Chu Mạt
Lấy bối cảnh những năm đầu thời đại Càn Long, câu chuyện kể về thiếu nữ Ngụy Anh Lạc vào cung với mục đích ban đầu làm cung nữ để điều tra chân tướng về cái chết của người chị gái. Bằng sự dũng cảm, trí thông minh linh hoạt, ý chí rộng lớn bao la, cô đã hóa giải những khó khăn trùng điệp chốn cung đình, cuối cùng trở thành Hoàng Quý phi giúp đỡ hoàng đế Càn Long đạt được thời thái bình thịnh trị. P.s: Là fan bộ phim Diên Hy Công Lược, mục đích mình edit cuốn này để hiểu rõ tình tiết cũng như tâm lý của các nhân vật hơn. Vì đây là lần đầu mình edit nên chắc chắn còn nhiều sai sót, mong các hạ lượng thứ xin đừng nói lời cay đắng=)))   Dịch giả: KhanhLinhPham *** Nàng có một bí mật. Bí mật này khiến nàng càng lúc càng trở nên kỳ quái, khiến người khác càng lúc càng tránh xa... "Thật đáng thương." Một giọng nói ôn nhu ở sau lưng nàng vang lên, "Người người đều nói Chiêu Hoa công chúa điêu ngoa bá đạo, lãnh huyết vô tình, hóa ra nàng không phải sẽ không khóc, mà là người thích trốn đi khóc một mình." Chiêu Hoa đột nhiên quay đầu, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào đối phương: "Ngươi là ai?" Thân là trưởng nữ của Ngụy Anh Lạc, Chiêu Hoa công chúa kế thừa vẻ đẹp từ mẫu thân, nhưng khí chất trên người lại càng giống phụ thân của nàng —— trên cao nhìn xuống, vênh váo hung hăng, dường như nàng trời sinh chính là chủ nhân của thế giới này, tất cả mọi người phải quỳ rạp xuống dưới chân nàng. Nếu nàng là một a ca, tính tình như vậy cũng không phải không được, nhưng nàng là một công chúa, một nữ nhân có dáng vẻ thế này không khỏi quá mức vênh váo hung hăng. "Nếu ta là Lạp Vượng Đa Nhĩ Tế, ta cũng sẽ không chọn một nữ nhân như khổng tước kiêu ngạo làm thê tử." Đối phương nở nụ cười, đó là một người mặc trang phục thị vệ, dung mạo thiếu niên tuấn dật, nụ cười có chút bất cần đời. Hắn vuốt ve ngực, đối với Chiêu Hoa hành lễ, "Ta là Phúc Khang An, ta tới giúp công chúa đây." "Giúp ta?" Chiêu Hoa nhíu mày, "Ngươi có thể giúp được gì cho ta?" "Giúp công chúa giành được trái tim của Lạp Vượng Đa Nhĩ Tế." Phúc Khang An cười tủm tỉm nói. "... Tại sao ngươi phải giúp ta?" Ánh mắt Chiêu Hoa nhìn hắn càng thêm hoài nghi. Nàng ở trong cung, từ trước đến nay đều không được hoan nghênh.   Mời các bạn đón đọc Diên Hi Công Lược Truyện của tác giả Chu Mạt.