Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Điểm Hẹn Đen

Tình yêu là gì? Phải chăng là sự nỗ lực theo đuổi những ảo ảnh không thể với tới? Johnny chuẩn bị kết hôn với Dorothy - tình yêu của đời anh và chuẩn bị trở thành người đàn ông hạnh phúc nhất thế gian. Nhưng vào ngày 31/5, đêm trước lễ cưới, người con gái anh yêu đã đột ngột qua đời trong một vụ tai nạn bí ẩn. Năm người đàn ông có mặt trong một chiếc máy bay tầm thấp đã bay ngang qua trên bầu trời trước lúc cô ấy chết.Từ đó mở đầu cho một sự trả thù tàn khốc nhất theo những cách khó đoán nhất. Cứ mỗi năm vào đúng ngày 31/5 định mệnh sẽ có một người phụ nữ phải bỏ mạng. Sau đám tang của họ, người ta tìm thấy những mẩu giấy với nội dung kỳ lạ như ngầm khẳng định cái chết của họ không phải là ngẫu nhiên mà đang hứng chịu cơn thịnh nộ của một con quỷ đang ẩn mình ở đâu đó. "Chúng sẽ không chết đâu, nhưng những cô gái thì có. Chúng sẽ sống và cảm nhận được." *** Tác giả: Cornell Woolrich Reviewer: Điền Yên —— Tại sao một tác phẩm trinh thám đen lại có thể lãng mạn, đắm say đến thế! Tại sao tình yêu có thể tàn nhẫn đến thế! Tại sao tội ác có thể rung động lòng người đến thế! Tại sao Woolrich có thể tài hoa đến thế! ĐIỂM HẸN ĐEN   Dorothy và Johnny yêu nhau say đắm từ khi còn bé thơ. Họ đã chờ đợi ngày bước vào lễ đường rất nhiều năm. Tưởng chừng hạnh phúc đang ở bên kia cánh cửa, chỉ cần mở cửa ra là họ sẽ bước vào thiên đường. Ấy vậy mà đêm trước đám cưới, Dorothy gặp tai nạn từ trên trời rơi xuống theo đúng nghĩa đen. Nàng ra đi, bỏ lại chàng với trái tim chết lặng. Xuân hạ thu đông rồi lại xuân, Johnny vẫn không chấp nhận được sự thật rằng Dorothy đã chết. Anh cứ chờ mãi một người con gái chẳng bao giờ tới. Anh đập vỡ đồng hồ, để thời gian vĩnh viễn dừng lại ở thời điểm nàng chưa đến chỗ hẹn. Lẽ ra, Johnny có thể cứ thế mà chết già (và nhiều người khác cũng thế) nếu không có tay cảnh sát tàn nhẫn dội nước lạnh vào đầu anh, nhắc anh rằng Dorothy đã chết. Và từ đó, Tử Thần vỗ cánh bay lên. Từng người liên quan đến cái chết của Dorothy bị lần ra. Nhưng Johnny không ra tay với họ mà xuống tay với người phụ nữ mà họ yêu thương nhất, để họ “hiểu cảm giác ấy thế nào”. 5 người trên máy bay, 5 án mạng, 5 cách thức khác nhau. Lạnh lùng, bình thản, tàn nhẫn như một con báo săn mồi. Johnny biến thành vị thần báo thù máu lạnh, không có xót thương, không từ thủ đoạn. Nhưng không hiểu sao tôi lại không ghét anh cho được, ngay cả khi anh lợi dụng tình yêu để giết người. Tôi thậm chí còn say mê anh, hay nói đúng hơn là say mê tình yêu anh dành cho Dorothy – một tình yêu tuyệt vọng, điên cuồng, khắc cốt ghi tâm. Thủ đoạn giết người trong Điểm hẹn đen không phức tạp. Quá trình nhân vật chính trả thù mới là tuyệt phẩm. Luôn chỉ giết vào một ngày, để lại lời nhắn cạnh kết cục. Dù cảnh sát biết trước vẫn không sao ngăn nổi 2 vụ án cuối cùng. Tôi nghĩ đây là bug duy nhất của truyện. Mở đầu, Johnny được giới thiệu là một anh chàng bình thường trộn đâu cũng lẫn. Nhưng suốt quá trình báo thù, anh lại thể hiện một trí tuệ siêu phàm, sự quyến rũ vô địch, lòng kiên nhẫn phi thường. Lẽ nào thần Báo thù trao cho anh năng lực ấy? Tình tiết gay cấn, thu hút, dù phỏng đoán trước được một phần vẫn không làm giảm độ hấp dẫn của truyện. Văn phong lãng mạn mà bi thương, u ám mà mỹ lệ. Đọc xong, tôi ngẩn ngơ cả người. “Tại sao một câu chuyện vốn đẹp đẽ lại trở nên tồi tệ đến thế. Tại sao một câu chuyện vốn đúng đắn lại trở nên sai lầm đến thế!” Đây rất có thể sẽ là tác phẩm trinh thám hay nhất mà tôi đọc trong năm nay. Dang Thi Quynh Anh *** ĐIỂM HẸN ĐEN Đây là cuốn sách Trinh thám Phúc Minh mà tôi yêu thích nhất, tính đến thời điểm này. Lần đầu tiên tôi thấy lòng mình thổn thức, ngập tràn yêu thương và nỗi xót xa khi đọc xong truyện Trinh thám. Điều đó thôi thúc tôi phải viết gì đó, không chỉ là giới thiệu, đơn giản là để trải lòng. Về nội dung cơ bản, tôi đã biết từ trước, không quá hồi hộp, nhưng từng trang sách vẫn khiến tôi run rẩy vì xúc động. Chất trinh thám vẫn rất đậm đà trong cuốn sách, một fan trinh thám hình sự chắc chắn cũng sẽ không thất vọng với những cuộc đấu trí giữa hung thủ và cảnh sát, những plot twist tương đối chất và liên tục. Nhưng điều khiến tôi dành trái tim mình cho cuốn sách chính là những câu chuyện tình, dù là chuyện tình lãng mạn đầy chất thơ của Johnny Marr và Dorothy hay những chuyện tình ngọt ngào, thấm đẫm máu và nước mắt của những nạn nhân cùng người tình. Mỗi câu chuyện tuyệt đẹp ấy lại dẫn đến một “điểm hẹn” chết chóc đáng sợ. Tôi đọc và hoang mang tột độ, không biết ai mới là kẻ đáng thương, ai mới là nạn nhân của tất cả những bi kịch đớn đau? Nhân vật chính được tác giả đầu tư xây dựng thật công phu, như một tượng đài của tình yêu và lòng thù hận. Nhưng tôi đặc biệt ấn tượng với những cô gái trẻ và cháy hết mình trong tình yêu. Liệu có ai trách cứ các cô không, khi chẳng giữ trọn vẹn được lòng chung thủy, để trái tim mình buông lơi rồi chết vì “cháy” trong chính tình yêu rừng rực ấy của mình. Tôi muốn khóc, khóc vì xót thương cho những trái tim vừa nồng nàn vừa khờ dại ấy. Truyện mang đầy chất thơ với văn phong cực kỳ bay bổng, ngôn từ đẹp đẽ và ngọt ngào, nhưng chắc chắn không phải là “ngôn tình” mà chất “đen” được thể hiện rất rõ. So sánh cuốn sách với miếng Sô cô la đen là hoàn toàn hợp lý. Ngọt ngào, sâu lắng nhưng đầy vị đắng. Đánh giá: 8.5/10 07.4.2019 Hồng Khánh (Khanh Dang) *** ĐIỂM HẸN ĐEN – CORNELL WOOLRICH “Điểm hẹn Đen” với một khởi đầu nhẹ nhàng sâu lắng. Nhưng kết thúc mang một nỗi sợ hãi cảm tưởng như mình hay bất kỳ ai cũng có thể trở thành nạn nhân. Câu chuyện bắt đầu từ điểm hẹn tình yêu của Johnny Map cùng cô gái của chàng , Dorothy.. Hai con người mà “anh giống như cả ngàn chàng trai trẻ ở khắp nơi” và cô thì “có thể người xinh hơn cô thì không ít nhưng người đáng yêu hơn cô thì chẳng có mấy ai”. Và họ trúng tiếng sét ái tình khi anh 8 tuổi, còn cô 7 tuổi và cũng chỉ hai người họ mới thấy “ Anh có sức hút đặc biệt với cô và cô cũng thế”. Bằng tình yêu chân thành, nồng nhiệt thì sóng gió hay trở ngại về kinh tế chẳng thể là vật cản, hai người chuẩn bị cho một lễ cưới sắp được diễn ra. Nhưng một tối như bao tối khác, anh đến nơi hẹn chờ cô ấy… Nhưng hỡi ơi, cô ấy đã chết. Nhóm người đó đã giết cô ấy, hay đúng hơn, chỉ là vô tình gây ra cái chết cho cô ấy, người vợ sắp cưới của anh.Dù vô tình thì kết cục vẫn là cái chết của người anh yêu nhất, quan trọng với anh nhất. Anh đã lên kế hoạch cho cuộc trả thù này, đó là buộc những người phụ nữ của đám người đã gây ra nỗi đau, sự mất mát cho anh phải chết. Những người phụ nữ đó vô tội, phải, nhưng cũng giống như người vợ sắp cưới của anh, cũng đâu có tội gì, mà sao cô vẫn phải chết?Vậy thì những gã đàn ông kia phải chịu nỗi đau giống như anh đang chịu, đó mới là điều anh muốn. Và kế hoạch trả thù đó được bắt đầu, 5 người phụ nữ với những ĐIỂM HẸN ĐEN, không tình yêu và đầy chết chóc . Mỗi cuộc hẹn trôi qua , từng người phụ nữ yêu thương nhất của năm người đàn ông trên chuyến bay định mệnh ngày 31/5 đều bị giết hại theo những cách thức khác nhau!… Để rồi kết thúc chuyện thì Johnny và cô gái của anh “Có lẽ…giờ họ đã được ở bên nhau. Cuối cùng họ cũng lại hẹn hò” Trong Điểm hẹn đen Cornell Woolrich đã khiến cho người đọc không thể thoát khỏi trạng thái căng thẳng, hồi hộp khi theo chân nạn nhân bỏ trốn và ám ảnh,sợ hãi khi biết được phương thức hung thủ ra tay với nạn nhân. Khi gấp cuốn sách lại, ta không khỏi băn khoăn , phải chăng: “Tình yêu nào có khác gì nỗ lực theo đuổi những ảo ảnh không thể với tới”! Điểm hẹn đen là một cuốn rất đáng đọc. Với fan của dòng trinh thám chưa bao giờ đọc chuyện của Cornell Wolrich thì có thể sau khi đọc Điểm hẹn đen bạn sẽ nghiện truyện của ông! Điểm 9/10 Siro Yêu *** Hãy thử tưởng tượng rằng, bạn đang có một cô người yêu rất xinh đẹp. Tất nhiên rồi, bạn và cô ấy yêu nhau thắm thiết không chỉ vì thời gian gắn bó lâu dài, mà còn cùng nhau trải qua nhiều khó khăn, thử thách. Bằng tình yêu chân thành, nồng nhiệt thì sóng gió hay trở ngại về kinh tế chẳng thể là vật cản, hai người chuẩn bị cho một lễ cưới sắp được diễn ra. Chỉ nghĩ vậy thôi cũng đủ cảm thấy sung sướng, hạnh phúc biết chừng nào. Bạn và cô ấy rơi vào trạng thái sốt ruột chờ mong, đếm ngược từng ngày dài lê thê để mong chờ đến ngày được sống chính thức cùng nhau. Một tối như bao tối khác, bạn đến nơi hẹn chờ cô ấy…Nhưng hỡi ơi, cô ấy đã chết. Nhóm người đó đã giết cô ấy, hay đúng hơn, chỉ là vô tình gây ra cái chết cho cô ấy, người vợ sắp cưới của bạn. Dù vô tình hay cố ý thì kết cục vẫn là cái chết của người bạn yêu nhất, quan trọng với bạn nhất. Vậy bạn sẽ làm gì? ĐIỂM HẸN ĐEN – CORNELL WOOLRICH – Báo cảnh sát nhờ pháp luật can thiệp. – Tìm đám người đó rồi đánh đập, chửi bới, thậm chí giết chúng nó cho thoả nỗi oán hận. Cả hai cách trên chỉ là cách cư xử thường thấy, nhất thời của những người bình thường mà thôi. Và liệu làm như thế có đủ giúp bạn vơi đi phần nào nỗi đau này không? Điểm hẹn đen có cốt truyện như vậy đấy, nhưng anh chàng trong cuốn tiểu thuyết này không làm theo những cách trên. Với anh, những cách đó quá nhẹ nhàng cho họ. “Ai cũng có một nửa của mình, nhưng tại sao tôi lại không?” Anh đã lên kế hoạch cho cuộc trả thù này, đó là buộc những người phụ nữ mà đám người gây ra nỗi đau, sự mất mát cho anh phải chết. Những người phụ nữ đó vô tội, phải, nhưng cũng giống như người vợ sắp cưới của anh, cũng đâu có tội gì, mà sao cô vẫn phải chết? Vậy thì những gã đàn ông kia phải chịu nỗi đau giống như anh đang chịu, đó mới là điều anh muốn. Và kế hoạch trả thù đó được bắt đầu, 5 người phụ nữ, vào những điểm hẹn nhất định ngày 31/5, họ dần dần, từng người, từng người một phải lìa xa cõi đời… Trong Điểm hẹn đen, vẫn là một màu sắc bi thương, u ám bao trùm, những nạn nhân phải đối diện với nỗi sợ hãi mơ hồ, vô hình vì không biết cái chết sẽ xảy ra lúc nào dù được cảnh báo trước. Cornell Woorich là bậc thầy về xây dựng tình huống hồi hộp, căng thẳng. Ở truyện của ông, việc phán đoán hung thủ hay động cơ gây án không phải là yếu tố bất ngờ, nó được kể ngay từ đầu, nhưng dù biết trước như vậy, người đọc vẫn không thể thoát khỏi trạng thái căng thẳng, hồi hộp theo chân nạn nhân bỏ trốn và giật mình thót tim khi biết được phương thức hung thủ ra tay thế nào. Điểm hẹn đen là phiên bản hoàn thiện, nâng cấp từ Cô dâu đen, cả về cốt truyện, tình huống, tâm lý nhân vật và cả cái kết cuối cùng. Giọng văn mượt mà, tình tứ đặt trong bối cảnh bi kịch, bế tắc tạo nên không khí ma mị, ngột ngạt sẽ khiến người đọc bị cuốn vào từng trang, đúng hơn là từng điểm hẹn chết chóc. Cảm giác cuối cùng là tiếc nuối, day dứt cho nhân vật, đáng thương hơn đáng trách… Thật sự tình yêu là gì? “Tình yêu nào có khác gì nỗ lực theo đuổi những ảo ảnh không thể với tới?” Sau khi đọc Ám ảnh đen, Cô dâu đen và giờ là Điểm hẹn đen, tôi cực kỳ thích tác giả này vì lối viết lạ, không liên tưởng rộng ra bên ngoài cuộc sống thật như những tác giả khác thường viết để gửi gắm. Cornell Woolrich chỉ tập trung vào miêu tả tình huống, tâm lý nội bộ của nhân vật nên chưa được đón nhận nhiều và xứng tầm với ông ở Việt Nam. Lý do, có lẽ là người đọc sách thường thích khám phá những kiến thức xã hội, văn hoá, y học, tôn giáo… thực tế để áp dụng hoặc liên tưởng với cuộc sống của họ hơn là chỉ đơn thuần thưởng thức văn chương. Dù thế nào, Điểm hẹn đen vẫn là một cuốn sách hay, rất đáng đọc, nếu hợp gu thì chắc chắn sẽ gây nghiện. Điểm khách quan: 8/10đ Người review Kim Tam Long *** ĐIỂM HẸN ĐEN – CORNELL WOOLRICH Tên anh là Johnny Marr, có vẻ anh cũng thích nó – Johnny Marr. Anh thích người ta gọi họ của mình. Như thể bất kỳ Johnny nào đó, ở bất kỳ đâu, bất kỳ lúc nào. Ngay cả những người từng gặp anh hàng trăm lần cũng không thể mô tả anh thật rõ ràng, trông anh chẳng khác gì những người bình thường khác, cách hành xử cũng chẳng có gì nổi bật. Chỉ nàng mới có thể nhìn ra, nhưng đó là vì anh có sức hút đặc biệt đối với nàng. Anh giống hệt một ngàn anh chàng trẻ tuổi khác ở khắp nơi. Bạn lúc nào cũng gặp họ ở bất kỳ đâu. Bạn nhìn họ nhưng bạn không nhận ra họ. Tên nàng là Dorothy, và nàng rất đáng yêu. Bạn cũng không thể mô tả nàng nhưng không giống như Johnny. Ánh sáng không phải thứ dễ mô tả. Bạn có thể nói nó ở đâu, nhưng không nói được nó là cái gì. Nơi đâu có nàng nơi ấy là ánh sáng. Có thể người xinh hơn nàng không ít, nhưng người đáng yêu hơn nàng thì chẳng mấy ai. Nét đáng yêu ấy thể hiện cả trên nét mặt lẫn trong tâm hồn; đó là sự tổng hòa. Điểm Hẹn Đen của Cornell Woolrich đã mở đầu như thế. Êm đềm, tình tứ, bình yên như những đoạn văn ta có thể gặp trong bất kỳ truyện ngôn tình nào. Nhưng truyện của Woolrich luôn luôn đi kèm với bi kịch. Bi kịch là khi Johnny và Dorothy phải lùi ngày cưới lại một năm. Và vào đúng ngày 31 tháng Năm định mệnh ấy, buổi hẹn hò cuối cùng của hai người trước khi làm lễ cưới, một chiếc máy bay đã bay ngang qua quảng trưởng ấy, và một chai bia vô ý rớt xuống trúng đầu Dorothy. Chiếc máy bay vẫn bay đi, năm người trên máy bay ấy không nghĩ rằng họ vừa ký bản án tử hình dành cho mình. Trong nỗi đau đớn tột cùng vì mất người yêu, Johnny đã thề sẽ báo thù, gieo rắc đau thương cho cả năm con người ấy. Nhưng anh ta không giết họ, mà lại nhằm vào họ mà nhằm vào vợ, người yêu và con gái của họ. Ai mới là kẻ đáng thương đây? Là Johnny hay là người thân của năm kẻ vô tình kia? Chỉ biết trách định mệnh! Giá như hai người họ không phải hoãn cưới, giá như đêm ấy họ không phải hẹn hò nhau ở quảng trường, giá như đêm ấy cái máy bay đó chẳng bay qua và chai bia không rớt xuống. Giá như hôm đó không phải là ngày 31 tháng Năm. Để rồi hàng năm cứ vào ngày này, lại có người mất mạng. Những người vợ, người tình, người con gái tội nghiệp phải chết mà không hiểu vì sao mình chết. Về motif thì Điểm Hẹn Đen khá giống Cô Dâu Đen. Cũng là một kẻ chịu nỗi đau mất mát rồi ra tay báo thù. Tuy nhiên, Điểm Hẹn Đen có bối cảnh và cốt truyện dài trải hơn, phong phú hơn, đau xót hơn và lắt léo hơn nhiều. Hắn tàn nhẫn xuống tay với phụ nữ. Cốt truyện tập trung miêu tả hoàn cảnh gia đình, cuộc sống, tâm tư và những mối quan hệ của gia đình nạn nhân. Không xuất hiện và trực tiếp gây án như Cô Dâu Đen, hung thủ trong cuốn này ẩn mặt hơn, kín đáo hơn, chúng ta chỉ thoáng thấy hắn nhưng không biết hắn gây án như thế nào. Hung thủ thoắt ẩn thoắt hiện, hắn có thể là bất kỳ ai, không ai nhớ mặt hắn, không ai nhận ra hắn, không ai có ảnh hắn kể cả cảnh sát. Hắn không ra tay hạ sát nhanh gọn như Cô Dâu Đen, mà lặng lẽ theo dõi, đeo bám những người tình, người con gái nhẹ dạ, đáng yêu để rồi sau đó quyến rũ, yêu đương và cuối cùng mới hạ sát, càng làm tăng thêm tính bi kịch của Woolrich. Các bạn cứ yên tâm là cuốn này chết nhiều lắm nhá. Plot twist trong Điểm Hẹn Đen thực sự chóng mặt. Nhiều bất ngờ xảy ra liên tiếp. Không khí truyện ngay cả trong những giây phút vui vẻ nhất, hạnh phúc nhất vẫn tiềm ẩn những nguy hiểm bất ngờ. Với mỗi nạn nhân, Woolrich lại dựng lên cả một hoàn cảnh khác nhau. Nên mỗi vụ là một câu chuyện khác biệt hoàn toàn, không trùng lắp. Từng vụ, từng vụ Woolrich dẫn dắt người đọc đến bi kịch rất chậm rãi, như thể miếng socola ngọt ngào nhai mãi mới thấy vị đắng đọng ở đầu lưỡi. Mỗi nạn nhân đều có một gia đình riêng, cuộc sống riêng, thậm chí cả trong thời chiến nữa. Cái tài của Woolrich là ở chỗ mỗi vụ ông viết như kiểu một câu chuyện độc lập, có thể đứng tách ra thành một câu chuyện riêng rẽ được. Nhưng khi nằm chung trong Điểm Hẹn Đen, tất cả bỗng tập hợp lại thành một tiểu thuyết trinh thám đen dày dặn, thấm đẫm bi kịch. Chả hiểu Woolrich ngoài thù oán với phụ nữ, ông còn có thù oán với cảnh sát hay sao, mà nhân vật anh chàng Cameron trong Điểm Hẹn Đen cũng khá fail. Tuy là cảnh sát thông minh, nhạy bén tuy nhiên anh chàng lại bị hung thủ qua mặt khá dễ dàng. Tác giả đã dựng nên cuộc đấu trí, đấu mưu giữa Cameron và hung thủ trải suốt truyện. Tuy nhiên, ta có cảm tưởng như Cameron đang đấu trí với một con ma. Hắn luôn đi trước anh một bước, chậm rãi lên kế hoạch, tiếp cận rồi ra tay hạ sát nạn nhân rất ung dung, tự tại. Ngoài máu me và bi kịch thì Điểm Hẹn Đen còn rất trữ tình. Có thể nói rằng Woolrịch đã dựng nên rất nhiều mối tình trong truyện. Chuyện tình nào cũng kết thúc trong đau xót. Đọc những trường đoạn trữ tình này nhiều người sẽ liên tưởng tới truyện ngôn tình. Nhiều nhân vật nữ trong Điểm Hẹn Đen hiện lên rất đa dạng, mỗi người một tính cách, một hoàn cảnh sống và một số phận khác nhau. Tình yêu nào của họ cũng rất đẹp. Dịch văn Woolrich những đoạn này thực sự là thử thách, vì văn của ông rất bay bướm, mượt mà, ngọt ngào khi miêu tả những cảnh tình củm. Truyện tình nào trong tác phẩm chúng ta cũng đều mong có cái kết đẹp. Tuy nhiên, cái chất “black” đặc trưng của Woolrich vẫn bảng lảng khắp nơi, không ngừng tạo nên bầu không khí chết chóc, u ám. Một tiểu thuyết noir điển hình của ông! Điểm 8/10 Quang Huy Nguyễn Mời các bạn đón đọc Điểm Hẹn Đen của tác giả Cornell Woolrich & Nguyễn Quang Huy (dịch).

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Âm Thanh Của Em Là Thế Giới Của Anh - Thanh Phong Ngữ
Lộ Miểu không cẩn thận qua đêm một lần với Kiều Trạch, chỉ là việc bất ngờ thôi, sau lại cả hai đều bận công việc riêng của mình, hơn nửa tháng không liên lạc, lúc gặp lại là trong buổi tiệc sinh nhật của con gái Thẩm Ngộ. Hai người ngồi đối diện nhau, nhìn mọi người huyên náo, chẳng ai lên tiếng. Suốt cả đêm, Kiều Trạch chỉ nói với cô đúng một câu, “đưa ly nước cho tôi.”. Lộ Miểu chậm rãi từ không yên trở nên thản nhiên, về sau mới hay, có một câu, gọi là “về sau tính sổ”. *** Cô vẫn chưa tỉnh, tác dụng của thuốc ngủ khiến cô say sưa giấc mộng. Kiều Trạch không gọi cô dậy, sau khi lẳng lặng nhìn cô một hồi, liền chuyển sự chú ý sang máy tính trong phòng. Kiều Trạch bật máy tính lên, mở lịch sử trình duyệt ra, thấy số weibo của cô, quả đúng là tài khoản mà anh đã gửi tin nhắn cá nhân. Anh nhớ lại bình luận kia của cô, cô vẫn chưa thể nào thoát ra nổi. Cô chưa thoát ra, thì lúc này anh xuất hiện chỉ gia tăng áp lực cho cô. Lộ Miểu ngủ một đêm rất say, từ rất lâu rồi, đây là lần đầu tiên cô thật sự chìm vào giấc ngủ, mặc dù phải nhờ vào thuốc ngủ. Hơn ba tháng qua, cô đã đến rất nhiều nơi, không có mục tiêu, cũng chẳng có phương hướng, đi đến nơi đâu thì là nơi đó. Nói là lưu lạc, không bằng nói là trục xuất. Cô như lạc vào đường đến Tây Tạng, tương truyền đó là đường đi nguy hiểm gian nan nhất, dọc đường hoang vu, chốn không người kéo dài mấy trăm cây số vắt ngang qua đó, lại thêm con mương người chết ai nghe thấy thôi cũng biến sắc. Cô không biết là mình sẽ bị lạc ở chốn không người không thoát ra được, hay là ngủ mê trong mương người chết không dậy nổi, hay là, may mắn sống sót. Bất luận là kết cục thế nào, Lộ Miểu nghĩ mình sẽ có thể thản nhiên đón nhận. Cô không dám tùy tiện kết thúc sinh mạng, cũng không biết phải thoát ra khỏi khốn khổ này thế nào, số phận đã đẩy cô đi đến đây, cô chỉ có thể mặc mình cho vận mệnh. Hôm rời khỏi bệnh viện đó, một mình cô ngồi bên đập nước một ngày một đêm. ... Mời các bạn đón đọc Âm Thanh Của Em Là Thế Giới Của Anh của tác giả Thanh Phong Ngữ.
Lễ Tế Mùa Xuân - Lục Thu Trà
Năm Thiên Hán thứ nhất, Vu Lăng Quỳ - một thiếu nữ quý tộc ở thành Trường An lần đầu tới thăm Vân Mộng Trạch, thế rồi những quan điểm mà nàng đưa ra đã khiến gia tộc họ Quan từng chấp chưởng việc tế bái quốc gia của nước Sở - phải chấn động. Vì nối tiếp quy củ đời đời, là một trưởng nữ - Vu Lăng Quỳ phải trở thành “Vu nhi” chủ trì việc tế bái trong gia tộc, cả đời không được lấy chồng. Trong chuyến đi lần này, quan hệ giữa nàng và ái nữ Quan Lộ Thân của gia tộc họ Quan luôn căng thẳng bất hòa. Trong khi đó, những vụ án mạng đột ngột xảy ra liên tiếp khiến Quan Lộ Thân càng thêm nghi ngờ - phải chăng kẻ ngoại tộc Vu Lăng Quỳ chính là ngọn nguồn của mọi cơn ác mộng. Rốt cuộc ai mới là hung thủ thực sự đứng sau tất cả? Rốt cuộc động cơ của hung thủ là gì? Liệu động cơ ấy có liên quan tới việc tế bái thờ phụng, hay có liên hệ với vụ huyết án của gia tộc họ Quan bốn năm về trước? Đánh cược bằng danh dự của cả gia tộc mình, Vu Lăng Quỳ quyết tâm tìm ra kẻ thủ ác… *** Ngày 10 tháng 7 năm 2012, khi cuốn tiểu thuyết này hoàn thành bản thảo, tôi liền noi theo lệ cũ trong Cảo Cánh Thuyết Kệ thuộc Biệt truyện Liễu Như Thị mà làm ba bài tuyệt cú. Khi ấy tôi cứ sợ rằng tám mươi bốn chữ này sẽ hóa thành lời tiên tri vào một ngày nào đó, nên không dám mạnh miệng mà cũng chẳng dám nói gở. Thực ra từ khi bắt đầu lên ý tưởng cho cuốn tiểu thuyết này vào năm 2010, tôi đã biết rõ rằng nó nhất định sẽ khó chào đời hơn các cuốn tiểu thuyết khác rất nhiều - cụm từ “chào đời” ở đây vừa chỉ chuyện sáng tác, vừa mang hàm ý về việc xuất bản - Dù sao đây cũng là tác phẩm chỉ tôi mới có thể hoàn thành, mà tôi lại là một người lười biếng, hay mất tập trung lại còn khá kỳ quặc. Chỉ tôi mới có thể viết ra một cuốn tiểu thuyết như vậy - thoạt nghe thì như một lời tự thuật cực kỳ kiêu ngạo. Nhưng may mà khi đọc được câu này, chắc là độc giả đã đọc hơn một trăm nghìn chữ trước đó rồi, nên hẳn là sẽ không hiểu lầm ý tôi. Tôi không tin trên đời này còn người thứ hai có hứng thú kỳ quặc và kết cấu tri thức tương đồng với mình, vậy nên tôi mới tự phụ tuyên bố rằng trên đời này sẽ không còn cuốn tiểu thuyết nào giống như Lễ tế mùa xuân nữa. Bỏ chút công sức tìm hiểu Hán Thư* và các loại Kinh, lại có chút hứng thú với triết học phương Tây, bên cạnh đó còn tôn thờ tác phẩm của Shinzo Mitsuda và Yutaka Maya như những nguyên tắc tối cao của tiểu thuyết trinh thám, và điểm cuối cùng – cũng là điểm mang tính quyết định và tính hủy diệt – một kẻ cuồng tín với Cổ điển học và Bản cách** cổ điển lại trót bán linh hồn mình cho văn hóa A.C.G*** Nhật Bản. Nếu cõi đời này còn có người thứ hai vô dụng như tôi, vậy người đó chính là phân thân (Doppelganger) của tôi, chắc chắn sẽ trở thành tri kỷ hoặc kẻ thù không đội trời chung suốt đời với tôi. * Một tài liệu lịch sử Trung Quốc cổ đại viết về giai đoạn lịch sử thời Tây Hán từ năm 206 TCN đến năm 25. ** Một trường phái tiểu thuyết trinh thám, chú trọng tính logic để phá giải vấn đề, hoàn toàn tương phản với trường phái xã hội chú trọng tả thực. Trinh thám bản cách không chú trọng tả thực mà đi sâu vào tình tiết ly kỳ và quỷ kế thâm sâu, qua suy luận logic để triển khai tình tiết. Thường có tình tiết giết người trong phòng kín hoặc giết người giữa đảo biệt lập. Phái Bản cách có thể thỏa mãn những độc giả coi việc giải câu đố như thú vui, thường để độc giả và thám tử cùng đứng trên một bình diện, nắm giữ lượng manh mối như nhau, thử thách trí thông minh của độc giả, để xem họ có thể đưa ra lời giải đáp như thám tử hay không. Bởi vậy đặc trưng của trinh thám bản cách là chú trọng tính logic và tính công bằng. (Theo baike) *** A.C.G là từ viết tắt chỉ Anime, Comics và Games Nhật Bản. Cũng vì cuốn tiểu thuyết này in đậm dấu ấn cá nhân nên những điều tôi muốn biểu đạt đã hiển hiện hết trong chính văn, thực ra chẳng cần viết lời cuối sách làm gì. Có điều tự tôi cũng biết người khác không thể hiểu nổi tại sao tôi lại đặt tên cho cuốn tiểu thuyết này là Lễ tế mùa xuân* (tức Nguyên niên xuân chi tế), bởi vậy tôi phải giải thích rõ. * Tên gốc theo Hán Việt của tiểu thuyết Lễ tế mùa xuân là Nguyên niên xuân chi tế, trong đó “nguyên niên” chỉ năm đầu tiên của một niên hiệu vua, ví dụ “Thiên Hán nguyên niên” là chỉ “Năm Thiên Hán thứ nhất”, tên Nguyên niên xuân chi tế có nghĩa gốc là: Lễ tế vào mùa xuân năm thứ nhất (của một niên hiệu vua). Thực ra thì năm chữ ấy là sự kết hợp giữa ba chữ “Nguyên niên xuân*” bắt nguồn từ Kinh Xuân Thu và tên vở ballet Xuân chi tế** (tức vở Le Sacre du printemps) của Igor Stravinsky***. * Có nghĩa là “Mùa xuân năm thứ nhất (của một niên hiệu vua)”. ** Có nghĩa là “Lễ tế vào mùa xuân”. *** Igor Fyodorovich Stravinsky (1882 – 1971): Nhà soạn nhạc người Nga, người được coi là một trong những nhà soạn nhạc có tầm ảnh hưởng nhất thế kỷ XX. Tôi chọn ba chữ trong Kinh Xuân Thu bởi vì quyển tiểu thuyết này là mở đầu của toàn bộ series về Vu Lăng Quỳ, mà nàng ấy lại sống ở thời Hán Vũ đế, cũng chính là thời kỳ hưng khởi của Xuân Thu học. Cho dù Đổng Trọng Thư* không thể sống tới năm mà tiểu thuyết bắt đầu, nhưng những kiến thức mà ông để lại vẫn tồn tại, tinh hoa tuyệt mỹ, nữ chính dưới ngòi bút của tôi cũng phần nào hướng về điều ấy. * Đổng Trọng Thư (179 TCN – 104 TCN): Nhà triết học duy tâm thời Tây Hán, một đại diện tiêu biểu của Nho học.   Bên cạnh đó, thời gian xảy ra câu chuyện cũng được tôi đặt vào năm Thiên Hán thứ nhất (năm 100 trước Công Nguyên). Đây không phải một năm đặc biệt đáng để kỷ niệm, nhưng niên hiệu này lại có ý nghĩa đặc biệt với tôi. Phần thứ ba mươi hai Tư Mã Thiên truyện thuộc cuốn Hán Thư có viết: “Do đó Tư Mã Thiên đã dựa theo Tả Thị, Quốc Ngữ(1), sưu tầm Thế Bản, Chiến Quốc Sách(2), kể lại Sở Hán Xuân Thu(3), viết tiếp chuyện sau đó, dừng lại ở thời Thiên Hán.” Vậy tức là Sử Ký(4) do Tư Mã Thiên(5) viết rất có thể chỉ ghi chép đến thời đại này. (Phần do Tư Mã Thiên viết trong Sử Ký trên thực tế kết thúc vào khoảng thời gian nào, có cả thảy ba ý kiến, có thể tham khảo nghiên cứu của Vương Quốc Duy, Chu Đông Nhuận, Lục Diệu Đông… để hiểu thêm). Trong Thái Sử Công tự đề tựa, khi nhắc tới nguyên nhân sáng tác Sử Ký, từng trình bày thế này: “Người xưa đã nói: ‘Sau khi Chu Công mất được năm trăm năm thì có Khổng Tử. Khổng Tử mất đến nay đã được năm trăm năm. Nếu có kẻ nối nghiệp, soi sáng cho đời, chỉnh lý được Dịch truyện, tiếp tục Kinh Xuân Thu, nắm được cái gốc của Kinh Thi, Kinh Thư, Kinh Lễ, Kinh Nhạc(6), thì là ở lúc này đây! Ở lúc này đây.’ Kẻ hèn mọn này dám đâu từ chối việc ấy.”(7) Mà cho dù Sử Ký có kế thừa Kinh Xuân Thu hay không, tôi cũng thực sự muốn lấy cái thời đại Sử Ký chấm dứt để làm điểm khởi đầu, viết nên một tác phẩm có thể khiến mình cảm thấy không sống hoài sống phí kiếp này. (1) Tức Xuân Thu ngoại truyện hay Tả thị ngoại truyện. (2) Cuốn cổ sử Trung Quốc viết về lịch sử thời Chiến Quốc, từ năm 490 TCN đến năm 221 TCN. (3) Tức chiến tranh Hán – Sở giữa Lưu Bang và Hạng Vũ. (4) Là cuốn sử của Tư Mã Thiên, được viết từ năm 109 TCN đến 91 TCN, ghi lại lịch sử Trung Quốc trong hơn 2500 năm từ thời Hoàng Đế cho tới thời Hán Vũ đế. (5) Tư Mã Thiên (145 TCN – 86 TCN), tên tự Tử Trường, là tác giả bộ Sử Ký. Ông được tôn là Sử thánh, một trong Mười vị thánh trong lịch sử Trung Quốc. (6) Do Khổng Tử hiệu đính nhưng về sau bị Tần Thủy Hoàng đốt mất, chỉ còn lại một ít làm thành một thiên trong Kinh Lễ gọi là Nhạc ký. (7) Bản dịch của Nhữ Thành.   Đó cũng là lý do tôi sáng tác Lễ tế mùa xuân. Còn về việc mượn cái tên Xuân chi tế, ngoài việc nó phù hợp với tình tiết trong tiểu thuyết, một phần cũng vì nó có liên quan tới phong cách âm nhạc của vở ballet này: chủ nghĩa nguyên thủy và kỹ xảo hiện đại. Đúng thế, tôi thực sự muốn độc giả nghe được tiếng lòng của ông cha ta, muốn gọi hồn cho nền văn minh cổ xưa trong một thời gian dài luôn bị coi là thối nát sa đọa, bởi vậy tôi mới tìm đủ mọi cách mà chọn ra hình thức tiểu thuyết trinh thám này, danh chính ngôn thuận dùng sinh mệnh của các thiếu nữ để hiến tế - Nói cách khác, tôi đang thử viết về hệ thống truyền đạo Nho gia của phương Đông cổ đại bằng loại hình văn học phương Tây hiện đại. Thứ lỗi cho sự ngu dốt của tôi, thử hỏi ngoài Lễ tế mùa xuân, đã từng có ai thử nghiệm như vậy bao giờ chưa? Series về Vu Lăng Quỳ sẽ không kết thúc tại đây, song nỗi lo nghĩ về thơ văn và vấn đề khảo chứng khiến tôi chưa thể hoàn thành cuốn kế tiếp. Tác phẩm tiếp theo (tạm đặt tên là Ô Chi Thư Hùng) sẽ nói về những chuyện mà Quỳ và Lộ Thân gặp phải khi tới Trường An, cũng sẽ xoay quanh một nhân vật chính trị quan trọng cuối thời Hán Vũ đế là Lưu Khuất Ly và gia tộc để phát triển câu chuyện. Gần đây, tôi cũng đăng tải không định kỳ series tác phẩm về thám tử thiếu nữ xinh đẹp Lục Thu Trà cùng tên với tôi trên tạp chí Trinh thám. Cho dù trục thời gian hiện tại đang dừng lại ở thời điểm cô ấy học trung học, nhưng sẽ có một ngày tiến độ câu chuyện theo kịp cuộc đời của tôi. Tới khi đó, có thể tôi cũng sẽ kể lại quá trình sáng tác Lễ tế mùa xuân qua góc nhìn của cô ấy. Cuối cùng, kèm theo bài viết này là ba bài tuyệt cú mà tôi nhắc tới ban đầu: Mấy năm thắp nến trải đêm dài, vài lần vắt óc viết mùa xuân. Tuổi xanh thử bút đều là thế, vô lại như tôi cũng góp phần. Chưa bảo câu từ gây tai họa, sớm nghe rỗng tuếch đủ bi ai. Viết thành mười vạn chữ thừa thãi, cắt bỏ mặc gió đông trổ tài. Trời đất bốn mùa luân chuyển mãi, nghìn năm sống chết đến đi hoài. Những điều tế nhị lời khôn tỏ, xin đợi hồng hoang khai sáng cho. Lục Thu Trà Ngày 30 tháng 6 năm 2015, tại nhà riêng ở Kanazawa. Mời các bạn đón đọc Lễ Tế Mùa Xuân của tác giả Lục Thu Trà.
Thanh Tra Maigret Và Ngài Bộ Trưởng - Georges Simenon
Nhà văn Georges Simenon sinh ngày 13.2.1903 mất ngày 4.9.1989. Năm 16 tuổi, Simenon là chàng phóng viên trẻ viết tin vắn cho tờ La Gazette de Liège. Mỗi ngày, ông đạp xe đến các bót cảnh sát, nhà băng, sở cứu hỏa, những cuộc thi thể thao để lấy tin cho báo. Năm 1922, ông tới Paris hoa lệ. Tiểu thuyết đầu tay Trên Chiếc Cầu Vòm Cung được xuất bản tại Liège (Bỉ) với bút danh Georges Sun. Nhưng sự thành công chưa vội đến với cây bút trẻ có hàng chục bút danh khác nhau này (Jean du Perry, Gom Gut, Christian Brull...). Mười năm miệt mài viết như người lao động khổ sai giúp ông thành thạo trong “tốc độ” sáng tác. Đây chính là thế mạnh của tác giả “bậc thầy trinh thám” sau này. “Suốt thời kỳ 1928-1931, ông chỉ viết những tác phẩm về Maigret, trung bình mỗi tháng một cuốn”, ông nổi tiếng như cồn khi tiểu thuyết trinh thám Con Chó Vàng (Le chien jaune, 1931) được xuất bản, với tên thật Georges Simenon. 11 tác phẩm in năm đó thì 10 cuốn là tiểu thuyết với nhân vật sáng tạo Thanh tra Maigret. Một đời văn với hơn 300 tác phẩm viết bằng tiếng Pháp đã được xuất bản, người ta không khỏi thán phục năng lực sáng tác bền bỉ và trí tưởng tượng phong phú của nhà văn Georges Simenon. Bậc thầy tiểu thuyết trình thám thật sự chinh phục hàng triệu người đọc tại nhiều nước trên thế giới. Hơn 80 tiểu thuyết Thanh tra Maigret không nằm trong thể loại truyện hình sự tầm thường. Giá trị văn học của tác phẩm đã được các nhà phê bình nhìn nhận. Sau ngày ông mất, Đại học Liège ở Bỉ đã thành lập Trung tâm nghiên cứu Georges Simenon và đã xuất bản các tác phẩm nghiên cứu về ông. Cho đến nay, chưa có nhà xuất bản nào tại Pháp in toàn bộ tác phẩm của Georges Simenon. Mới đây, các tiểu thuyết của ông được Nhà xuất bản Ommious in thành 25 tập Tất cả Simenon nhưng chưa đầy đủ. Còn ở Việt Nam mới chỉ có khoảng chục cuốn thuộc thể loại trinh thám hình sự của Georges Simenon. Không học cao, không đọc nhiều, không quan hệ rộng và cũng chẳng mấy khi đi đâu xa, thế nhưng Georges Simenon lại lập kỷ lục về số sách bán được và làm giàu nhờ những tác phẩm được chuyển thể điện ảnh. Bị một số người xem thường suốt thời gian dài, nhà văn viết nhiều và viết nhanh này lại được những đồng nghiệp danh tiếng như André Gide, Henry Miller hết mực kính trọng. Làm thế nào một người rời trường học từ lúc 15 tuổi và thừa nhận mình chưa bao giờ đọc những tác phẩm văn học cổ điển lại trở thành nhà văn viết tiếng Pháp có nhiều người đọc nhất và có tác phẩm được dịch nhiều nhất trên thế giới? Văn phong của Georges Simenon không có gì đặc biệt, không hoa mỹ và không có những hình ảnh ấn tượng. Vốn từ vựng của ông cũng rất hạn chế. Tiểu thuyết của ông không có nhiều yếu tố lịch sử hay triết học. Mọi nhân vật trong truyện đều thuộc tầng lớp trung lưu, có cuộc sống bình lặng, những thị dân tiểu tư sản, chung thủy với vợ, ít ngao du, không tham vọng, không chính kiến rõ rệt. Thế mà không khí trong tiểu thuyết của ông khiến người đọc phải nhớ mãi. Trong 60 năm cầm bút, Georges Simenon trải qua nhiều trào lưu văn nghệ; chủ nghĩa siêu thực, chủ nghĩa hiện sinh, chủ nghĩa Marx và Tiểu thuyết mới, nhưng không trào lưu nào ảnh hưởng nơi ông. Để hiểu được phần nào bí quyết thành công của Georges Simenon, có lẽ cần trở lại thời thơ ấu của ông. Gia đình sống quanh quẩn trong thành phố quê hương, chẳng mấy khi đi đâu xa. Để thay đổi số phận, năm 16 tuổi, Georges Simenon đến Paris. Vì sinh kế, chàng thanh niên trẻ làm đủ mọi công việc liên quan đến viết lách. Con người rất ít khi đọc sách ấy lại có một năng khiếu đặc biệt: Có thể cùng lúc là thư ký, nhà báo, nhà văn, và viết rất nhanh. Khi một nhà xuất bản yêu cầu một cuốn tiểu thuyết, câu hỏi đầu tiên của Georges Simenon luôn là: “Ông muốn có sách vào thứ sáu này hay tuần tới?” Ông viết nhiều và nhanh đến nỗi khi chưa đến 25 tuổi đã có rất nhiều bút danh. Tất cả các tác giả từng viết tiểu sử Georges Simenon đều nhận định: Để viết cuốn tiểu thuyết “Maigret” (tên vị thanh tra, nhân vật chính trong tiểu thuyết của Simenon), nhà văn chỉ cần 6 ngày và chỉ mất 9 ngày cho những tác phẩm khác mà ông gọi là “tiểu thuyết hắc” (romans durs). Cách viết nhanh như vậy giúp ông đạt được những thành công đầu tiên. Pietr le Letton (1931) là cuốn truyện mở đầu loạt truyện Maigret. Trong vòng hai năm, ông viết hơn 20 tiểu thuyết, đem lại lợi nhuận lớn lao cho nhà xuất bản Fayard. Cuốn tiểu thuyết cuối cùng, Maigret et monsieur Charles (Maigret và ông Charles) được xuất bản năm 1972. Những cuộc phiêu lưu của thanh tra Maigret trải dài trên 75 tiểu thuyết (với khoảng chừng 10 năm), mà nhân vật chính không già đi, trán không gợn một nếp nhăn. Từ tác phẩm đầu tiên cho đến tác phẩm cuối cùng, thanh tra Maigret vẫn ở tuổi 50. Các nhà nghiên cứu nhận thấy tên Georges Simenon được ký trên hơn 200 cuốn tiểu thuyết và ông cũng viết ngần ấy tiểu thuyết với những bút danh khác (40 bút danh) và gần 1.000 truyện ngắn. Les fiançailles de monsieur Hire (Lễ Đính Hôn Của Ông Hire) và Le Chien Jaune (Con Chó Vàng) là những tác phẩm củng cố danh tiếng của ông. Những trí thức ở Paris không muốn nhắc đến “kẻ xa lạ” trốn tránh kinh đô Ánh sáng và xem thường những nghi thức của xã hội thượng lưu. Nhiều người phê phán Georges Simenon không có văn phong. Ngoại trừ nhà văn Pháp André Gide và nhà văn Mỹ Henry Miller, Georges Simenon không giao tiếp với ai nên bị giới văn học cho “ra rìa”. Ông cũng giữ thái độ mập mờ, không cộng tác với ai, cũng chẳng phản kháng ai. Khi nước Pháp thoát khỏi sự chiếm đóng của phát xít Đức, cũng như nhiều nhà văn khác, Georges Simenon bị buộc nhiều tội, trong đó hai tội chính: Ký hợp đồng với một nhà sản xuất phim người Đức để chuyển thể 9 cuốn tiểu thuyết của ông và Christian Simenon, em trai ông, ủng hộ phong trào chống chế độ đại nghị ở Bỉ, bị kết án tử hình vắng mặt. Năm 1945, Georges Simenon rời châu Âu sang Mỹ, lưu lại đây 10 năm. Nhưng ở nơi sống mới, “nỗi ám ảnh viết lách” không hề dịu đi. Trái lại, trí tưởng tượng của ông càng thêm phong phú nhờ những chuyến phiêu lưu khám phá kinh đô điện ảnh Hollywood. Lúc này ở châu Âu, những lời lên án ông hợp tác với phát xít Đức đã nhạt đi. Georges Simenon sang Thụy Sĩ, sống trong một dinh thự mênh mông ở Epalinges, cách Lausanne 10km. Ông đã là một ngôi sao. Người tra tranh nhau đăng tiểu thuyết của ông trên các báo và chuyển thể thành phim. Từ La nuit du carrefour (1932) đến Monsieur Hire (1989), tổng cộng 56 tiểu thuyết chuyển thể. Thêm một kỷ lục nữa: Georges Simenon trở nên giàu có nhờ số sách bán được và những bộ phim. Thoạt đầu, danh tiếng làm ông thích thú, nhưng rồi ông thấy chán ngán: “Tôi bán bản quyền và chẳng quan tâm nữa. Thậm chí tôi còn không đi xem phim”. Ở Epalinges, cuộc sống của ông rất bình lặng. Ông ít giao tiếp, dành toàn bộ thời gian để viết, đi dạo hai lần mỗi ngày, mỗi tháng gửi một bản thảo cho nhà xuất bản. Cuộc sống cứ thế trôi đi cho đến năm 1972, ông hầu như ngưng viết. Trước khi qua đời năm 1989, ông cho xuất bản 20 tác phẩm tự truyện. Sách của Georges Simenon được dịch sang 50 thứ tiếng. Trong bảng xếp hạng các sách được dịch nhiều nhất trên thế giới, sách của Georges Simenon và Agatha Christie chỉ xếp sau Kinh Thánh và các tác phẩm của Karl Marx. Cùng với việc viết lách, phụ nữ là mối quan tâm lớn của đời ông. Có nhiều lời đồn đoán về “năng lực tình ái” phi thường của Georges Simenon. Ông từng khoe đã yêu 10.000 phụ nữ. Denyse, người vợ thứ hai, cho biết lúc tuổi xế bóng, Georges Simenon vẫn chăn gối 3 lần mỗi ngày. Bà bếp tiết lộ đã dan díu với ông chủ Georges Simenon trong một thời gian dài, và trong lúc đi dạo, cha đẻ của Maigret lại tìm quên trong vòng tay của một cô gái làng chơi. Sinh hoạt tình dục sôi nổi ấy lại không để lại một dấu vết nào trong tác phẩm của Georges Simenon. Bà Maigret là một phụ nữ tiểu tư sản, mờ nhạt và lệ thuộc, luôn ngưỡng mộ chồng. Điểm này cũng là một bí ẩn của Georges Simenon. Ông kết hôn lần đầu tiên năm 19 tuổi với Tigy, có một con trai tên Marc. Marc kết hôn với nữ diễn viên nổi tiếng Mylène Demongeot, Georges Simenon cũng có quan hệ tình ái với ngôi sao nhạc kịch Joséphine Baker và suýt ly hôn với Tigy. Năm 1945, Georges Simenon gặp Denyse Ouimet, thoạt đầu là thư ký của ông, rồi trở thành người tình, người vợ, Georges Simenon và Denyse có 3 con: John, Mary và Pierre. Mời các bạn đón đọc Thanh Tra Maigret Và Ngài Bộ Trưởng của tác giả Georges Simenon
Thám Tử Yêu - Bùi Anh Tấn
“Một thế giới không có đàn bà” đã đạt được những thành công vang dội và làm nên tên tuổi của nhà văn công an Bùi Anh Tấn, song vẫn có không ít những sự phản ứng từ dư luận. Không vì thành công mà tự mãn, không lấy thất bại làm khó khăn, Bùi Anh Tấn vẫn trung thành và giữ vững ngòi bút với đề tài đồng tính. “Thám tử yêu” là tiểu thuyết mới nhất của Bùi Anh Tấn viết đề tài này như một lời khẳng định rằng con đường tác giả đang đi là đúng. Thám tử yêu – nghe qua cái tên và lật giở vài trang đầu người đọc cảm nhận ngay yếu tố “thám tử” từ anh chàng Nguyễn Nguyên và hương vị “yêu” ngọt ngào, lãng mạn giữa Minh Mẫn – nhà thiết kế thời trang trẻ với Vũ Hiệp – một thiếu úy công an. Nhưng càng về sau, từng trang văn của Bùi Anh Tấn lại mang đến cho người đọc những cảm giác thú vị với tình tiết bất ngờ mang đậm màu hình sự như chính cái nghề của tác giả. Nguyễn Nguyên – một thám tử tư của Công ty Thám tử Việt. Được sếp giao cho bản hợp đồng của nữ khách hàng là Tuyết Lan với nhiệm vụ theo dõi và điều tra một doanh nhân người Đài Loan – Bạch Vân. Ông ta là một doanh nhân có tiếng về sự giàu có và cả cách sống khép kín đến đáng sợ. Giữa Bạch Vân và Tuyết Lan đã từng có mối quan hệ thân thiết trong thương trường và cả chuyện tình cảm nhưng Tuyết Lan sớm nhận ra đằng sau vẻ bề ngoài thân tình đó còn ẩn chứa điều gì khó nói và nàng cảm thấy lo sợ. Đó là lý do Tuyết Lan tìm đến Công ty Thám tử Việt. Với Nguyễn Nguyên, trong sự nghiệp làm thám tử có lẽ đây là hợp đồng khó nhất với anh, nhiều lúc anh toan bỏ cuộc. Nhưng anh và Tuyết Lan đã kịp nhận ra giữa họ không chỉ là mối quan hệ chủ nhân – thám tử mà còn là tình yêu! Minh Mẫn, một nhà thiết kế thời trang trẻ có tiếng tăm ở đất Sài Thành dù chỉ mới bước qua tuổi 25. Tài năng, giàu có và cả vẻ đẹp căng tràn sức sống của chàng thanh niên đã đốn tim không ít cô nàng nhưng Minh Mẫn vẫn chưa rung cảm trước bất kỳ ai cho đến khi gặp Vũ Hiệp…. Trong một lần truy đuổi tên cướp, không may Vũ Hiệp đâm phải Minh Mẫn. Họ quen nhau từ đó và cũng bắt đầu tình yêu từ đó… Ban đầu còn là những ngại ngùng, giấu giếm nhưng rồi dường như lý trí không thắng được hai trái tim đang khát khao yêu đương và khi yêu người ta không còn quan tâm tới những thứ xung quanh nữa. “Tình yêu là gì? Chẳng ai định nghĩa nổi, ừ, hãy yêu đi rồi biết.” Bạch Vân – Giám đốc Công ty kinh doanh Tổng hợp Đại Nhật, một doanh nhân lớn, có tiếng và cũng là mục tiêu quan trọng trong bản hợp đồng của Công ty Thám tử Việt với Tuyết Lan. Càng tìm hiểu, Nguyễn Nguyên càng bất ngờ bởi Bạch Vân không chỉ là một Giám đốc mà còn có mối quan hệ mật thiết với Trúc Liên Bang – bang hội nổi tiếng trong giới giang hồ Đài Loan. Trong Trúc Liên Bang còn có sự xuất hiện bí ẩn và đầy bất ngờ của Thanh Long, bạn đồng nghiệp và cũng là người từng theo đuổi Minh Mẫn trước khi anh đến với Vũ Hiệp. Nhưng ở Trúc Liên Bang, một hình ảnh hoàn toàn khác, Thanh Long là tay sát thủ máu lạnh được đào tạo bởi Yu – người đàn ông quyền lực nhất. Mỗi nhân vật, mỗi tình huống, mỗi hoàn cảnh dưới ngòi bút của Bùi Anh Tấn dường như là độc lập nhưng giữa chúng lại được gắn kết với nhau bằng một sợi dây vô hình để rồi người đọc chợt bất ngờ với một kết thúc: Vũ Hiệp chính là Nguyễn Nguyên và câu chuyện tình ngọt ngào, lãng mạn của anh với Minh Mẫn trong xuyên suốt câu chuyện chỉ là những hồi ức… Vì sao Vũ Hiệp lại trở thành Nguyễn Nguyên và liệu rằng khi nhận ra sự thật này Nguyễn Nguyên có chấp nhận cuộc sống hiện tại với Tuyết Lan hay sẽ tìm về quá khứ, tìm về với Minh Mẫn? Bạch Vân, Thanh Long hay Yu sẽ dẫn dắt Trúc Liên Bang về đâu? Những mảnh ghép vụn vặt sẽ tạo thành bức tranh cuộc sống tuyệt vời khi người đọc cố gắng đến mảnh ghép cuối cùng dưới lối dẫn dắt tài tình của nhà văn Bùi Anh Tấn. *** Xếp cao một mét năm mươi bảy, nặng hơn chín mươi ký, số cân không cụ thể bởi tùy vào bữa ăn hôm trước ăn nhiều hay ít calo. Ông có một gương mặt đặc trưng dân châu Á mũi tẹt, da vàng, tuy nhiên với sếp là chiếc mũi hình quả cà chua lúc nào cũng chín mọng, luôn gây chú ý cho người đối diện. Giọng sếp chuẩn như ca sĩ đã luyện qua thanh nhạc, trầm bổng lên xuống cao trào tùy theo cơn giận dữ hay vui vẻ. Nhưng có lẽ đối với tất cả nhân viên tại công ty Thám tử Việt này, ấn tượng nhất với sếp chính là đôi mắt tròn sáng rất tinh quái, ẩn sâu sau hàng lông mày rậm rì che khuất. Ánh mắt ấy lúc lim dim hiền hòa, lúc sáng rực như lửa cháy và lúc kèm nhèm như một ông lão vậy. Bụng phệ, dáng đi lạch bạch, nhìn xa sếp giống ông địa, đó là kết luận của tất cả nhân viên dưới quyền.   Khác với những công ty kinh doanh cần mặt tiền bề thế và luôn có một chiếc bảng hiệu to đùng, thậm chí còn gắn đèn sáng nhấp nháy, công ty Thám tử Việt lại nằm lút sâu trong một cái hẻm, đó là một tòa nhà ba tầng cũ kỹ, cũ đến nỗi người ta có cảm giác nó sẽ bị đập đi bất kỳ lúc nào. Chiếc bảng tên bằng đồng đã hoen rỉ, nhìn thật đáng chán. Cũng không hiểu tại sao sếp lại đưa công ty vào nơi này, dù với khả năng kinh doanh, công ty thừa sức nằm tại những cao ốc lớn kìa. Ông tiết kiệm chăng, cũng không hẳn, làm thần bí chăng, chưa chắc, hỏi, chẳng bao giờ sếp giải thích mà chỉ nhếch nhếch mép thôi, xua tay với thói quen. - Trò vặt vãnh, anh chị đừng quan tâm đến điều thừa, hãy chú ý vào công việc đi. Thế nhưng trái với vẻ bề ngoài xoàng xĩnh của tòa nhà, bên trong lại được trang bị hết sức hiện đại với tất cả những máy móc hiện đại nhất phục vụ cho công việc. Dĩ nhiên là internet, truyền hình cáp với tất cả các kênh, chưa kể các loại máy móc hiện đại khác cần thiết cho nghề thám tử đều được công ty đặt hàng từ nước ngoài về... Đấy là niềm mơ ước và ghen tỵ của các công ty khác. Ngày Nguyễn Nguyên đến đây nộp hồ sơ xin việc, anh gãi đầu mãi ngắm nghía tòa nhà này bằng ánh mắt đầy nghi hoặc, không lẽ đây là trụ sở của công ty Thám tử Việt rất nổi tiếng đó sao. Anh cứ hình dung ra phải là một trụ sở to trên một tòa nhà hào nhoáng nằm ở vị trí trung tâm thành phố, người ra vào tấp nập, với những gương mặt nghiêm trọng đeo kính đen như bảo vệ tổng thống Mỹ hay điệp viên 007 chẳng hạn. Khi phỏng vấn nghe anh bày tỏ sự nghi ngờ này, sếp cười khà khà, cậu về viết tiểu thuyết hơn là làm nghề thám tử tư. Thế hoạt động thám tử của chúng ta liệu có sai luật pháp không thưa chú? - Nguyên dè dặt hỏi. Hoạt động thám tử của chúng ta luôn đi đúng khuôn khổ của pháp luật đã đặt ra, tuy nhiên hiện nay chưa có một hành lang cụ thể cho một ngành nghề này. - Sếp nhún vai - Chúng ta phải hiểu không phải vụ việc nào chính quyền cũng nhúng tay vào cả. Ví dụ theo dõi chồng, bạn tình có chung thủy hay không? Con cái mình có quậy phá ngoài giờ học không? Công ty đối thủ có chơi xấu mình không? Kinh doanh có ổn không... Tất nhiên chính quyền không có thời gian làm việc này, mà chúng ta, những thám tử sẽ làm. Thế nên nói mặt nào đó hoạt động thám tử sẽ giúp chính quyền nhẹ được một phần nào đối với các vấn đề không hẳn liên quan đến luật pháp. Nhưng cháu vẫn nghĩ, hoạt động của thám tử rất dễ dẫm chân lên luật pháp - Nguyên bướng bỉnh nói. Xã hội ta hiện luôn tồn tại quan niệm, lo sợ vì mới mẻ, không kiểm soát được mà cấm đoán, thực tế đó là một sai lầm. Đó chính là sự luẩn quẩn giữa quản lý và kiểm soát - Sếp cười khan - Nhưng về nguyên tắc cái gì luật không cấm tức được làm, tuy nhiên nói thế thôi chứ rất khó, bằng hoạt động của mình chúng ta sẽ chứng minh cho các cơ quan quản lý hiểu thôi cháu à. Chúng ta luôn luôn tôn trọng luật pháp, tuân thủ những quy định của luật pháp. Thế rồi, sếp thảy một tờ giấy tới trước mặt anh, nói dịu dàng nghe như hát: Xem đi cháu... ưmmm... Những ngón tay thô, to của sếp rà trên mặt tờ giấy, giảng giải: Trong nghề của mình, điều đầu tiên phải quan tâm đó là sau khi ký hợp đồng rồi, điều đầu tiên phải chú ý là Giữ mật tuyệt đối thông tin của khách hàng - Sếp nhún vai - Khi khách hàng tìm đến chúng ta để nhờ vả, chắc chắn họ có nỗi khổ riêng, nỗi khổ này không thể bày tỏ cùng ai mà không thể nhờ chính quyền giải quyết được, vì thế mới tìm đến chúng ta. Và những bí mật này sẽ ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình, công việc, danh vọng của họ... Thế nên, điều tiên quyết đầu tiên với một thám tử, chính là phải giữ bí mật thông tin cho khách hàng. Điều này còn được gọi là đạo đức nghề nghiệp, nó sẽ đi kèm với việc Nghiêm cấm nhận hối lộ từ khách hàng. Rất nhanh sếp làm động tác đếm đếm tiền trên bàn, tí nữa Nguyên phì cười. Sếp nhấn nhá giọng vẻ ngán ngẩm. ... Mời các bạn đón đọc Thám Tử Yêu của tác giả Bùi Anh Tấn.