Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Khuynh Thế Hoàng Phi

Truyện Khuynh Thế Hoàng Phi là một truyện mới được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện online, truyện được nhào nặn dưới bàn tay của tác giả Mộ Dung Yên Nhi, một cô gái chưa đầy 20 tuổi ( vào thời điểm viết truyện). Có những thắc mắc kiểu như làm thế nào cô gái này có được sức tưởng tượng khiến mọi người phải khâm phục? Cô làm thế nào để viết ra được những câu chuyện đấu đá trong thâm cung bí sử? Một truyện khiến bạn phải cảm thán hay có chút ồ lên nhưng vẫn luôn muốn theo dõi không rời, một truyện ngôn tình đặc sắc. Ngay khi vừa chào đời truyện đã nhận được sự ủng hộ của đông đảo bạn đọc, truyện tạo nên một làm sóng mới, thổi sức sống và tiếp thêm động lực cho những tác giả trẻ. Đây là bộ tiểu thuyết lấy bối cảnh cung đình , mỹ nữ vân tập , vương tử tranh ngôi Là một quyền mưu bảo điển, các nhân vật tâm kế sâu xa khó đoán biết. Là một thánh kinh tình yêu, khiến ta thấy được cả đau đớn của và khoái hoạt trong tình yêu, tất cả đều là cam tâm tình nguyện... Là một giải thích tuyệt vời cho sự toàn mỹ và cao quý trong các tác phẩm kinh điển. Đây là một bộ truyện tràn ngập sức mạnh ái tình . Khiến tất cả cô gái khi đọc nó đều phải che mặt mà khóc, các chàng trai khi đọc nó đều mong muốn có thể gặp được một nữ nhân như Mã Phức Nhã, có thể hy sinh tất cả để bảo hộ người con gái đó Phương Bắc có giai nhân, đẹp vô song vẫn ở một mình. Lần thứ nhất liếc mắt đưa tình, kinh thành xiêu đổ. Nếu sóng mắt lại đưa tình lần nữa, nước non đành nghiêng ngửa… Thà chẳng biết đến thành nghiêng nước đổ, bởi giai nhân thật khó trùng phùng. Liệu là thực hay là ảo mộng, tất cả rồi sẽ đi về đâu, liệu mọi thứ có còn tồn tại được tiếp nối tiếp không, liệu nàng còn thực như vậy chăng, yêu thương có quay về. Mời bạn đón đọc truyện và theo dõi những truyện khác cùng thể loại như: Duyên Tới Là Anh, Đêm Nay Ngủ Cùng Ai,... *** Tháng 4 năm 2008, "Khuynh thế hoàng phi" đổ bộ Sina, trong vòng ba tháng đã lấy được hơn một triệu lượt đọc, trong đó có hơn trăm ngàn lượt đọc từ thành viên trong diễn đàn, đi lên ngai vàng quán quân tiêu thụ VIP, khó có tác phẩm cùng thể loại nào có thể sánh kịp. Mà tác giả mới 18 tuổi đã viết được một kiệt tác như thế, quả thật đáng kinh ngạc! Đây là một bộ tiểu thuyết cung đình, mỹ nữ tập hợp, vương tử tranh ngôi. Đây là một bộ quyền mưu bảo điển, các nhân vật sâu xa khó đoán. Đây là một bộ thánh kinh tình yêu, khiến người ta cùng lúc cảm nhận được đau đớn và vui vẻ. Đây là một bộ kinh điển về văn phong mĩ miều và cao quý. Đây là một bộ tiểu thuyết có sức mạnh tình yêu. Tất cả nữ sinh đọc nó đều che mặt mà khóc, tất cả nam sinh đọc nó đều hy vọng gặp được một nữ tử tên là Phức Nhã, nguyện hy sinh tất cả để bảo vệ nàng. Nội dung giới thiệu vắn tắt: Truyện cung đấu thật thà, không phải kiểu âm mưu nửa vời giải quyết trong vài ba chữ. Nữ chính thông minh nhưng không thông minh nhất, đi lừa nhưng mà cũng bị lừa tè le. Nam chính thông minh nhưng không thông minh nhất, bày đặt mưu kế nhưng cũng bị tính kế tùm lum. Các nam chính, phụ yêu nữ chính nhưng không bỏ giang sơn, không có kiểu 'Vì nàng vui mà đối cả tòa thành'. Các nữ phụ không phải là công cụ để làm tôn nữ chính, cũng xinh đẹp và đa mưu quỷ kế chẳng kém gì ai. Nói chung truyện xây dựng đúng theo kiểu, núi này cao thì còn có núi khác cao hơn, yêu mỹ nhân nhưng giang sơn phải đặt lên trên hết, người đen toàn tập có nhiều nhưng kiểu người nửa đen nửa trắng thì cũng không thiếu lắm. À mà nói vậy thôi chứ tình cảm vẫn bay tùm lum đó mà, mọi người yên tâm đọc. Cuốn thứ nhất: Dạ lan phiên vũ tuyết hải tâm Chương 1: Dạ lan kinh huyền tâm Kim Lăng thành - Kỳ Quốc. Mưa xuân đã ngừng, khí trời hơi se lạnh. Đế uyển nguy nga, thần võ lâu cao chót vót, ngọc lan vây kín tường quanh vườn thượng uyển, đường đến bảo nhan điện quanh co. Trước cửa cung đỏ đậm có cấm vệ quân cầm kim đao canh gác hai sườn, cung tường kim bích huy hoàng sau mỗi nửa canh giờ đều có vài cấm vệ quân qua lại tuần tra. Nội cung đình đài lầu các, hàng rào sâm nghiêm, đường đi sạch sẽ, đá hoa lát thềm, lan can trạm ngọc, đây là Đông cung Kỳ Quốc mà ta đang chứng kiến, so với tưởng tượng của ta còn huy hoàng và trang nghiêm gấp vạn lần. Đang lúc hoàng hôn, mặt trời chiều ngả về tây, ánh nắng chiều đỏ đậm phía chân trời, rặng mây đỏ bao phủ toàn bộ hoàng cung, làm cung điện vốn thê lương vắng lặng nay được nhuộm thêm một tầng màu sắc ấm. Trải qua nửa tháng lang bạc kỳ hồ, tàu xe mệt nhọc, buổi trưa hôm nay ta từ thành Tô Châu đến hoàng cung Kỳ Quốc, nơi được gọi là "Thiên đường nhân gian". Ba tháng trước, Thế Tông hoàng đế Nạp Lan Hiến Vân ban bố sắc lệnh "Tuyển Vương phi cho hoàng thái tử và các vị Vương gia" xuống các quận huyện, mệnh bách quan phải tự tiến cử con gái, em gái, cháu gái từ mười tuổi trở lên. Đi cùng ta còn có mấy trăm vị thiên kim nhà quan lại. Tất cả đều được tổng quản thái giám Lí Thọ công công lĩnh vào Đông cung. Ta và bảy cô gái nữa được phân vào Lan Lâm uyển, nơi có tám phòng xếp đối diện nhau. Ở đây, chúng ta sẽ học tập lễ nghi cung đình trong mười ngày, sau đó tới yết kiến thái tử điện hạ để chọn ra một vị thái tử phi và hai vị trắc phi. Những người không được chọn sẽ tiếp tục đưa tới Sướng Tâm điện để ba vị Vương gia chọn lựa, nếu lần này vẫn không được chọn, tất cả đều trở thành cung nữ, đây là quy củ của Kỳ Quốc. Đó cũng là nguyên nhân khiến rất nhiều người cha không muốn đưa con vào cung tuyển phi. Cuối cùng, ta vẫn lựa chọn con đường tiến cung, bỏ qua lý tưởng tự do mà ta hằng hướng đến. Nhưng hôm nay bước vào cung điện tráng lệ này, ta lại không vui vẻ như trong tưởng tượng. Nhìn qua bảy cô gái ở cùng ta, ánh mắt các nàng lóe ra ánh sáng hy vọng. Ta biết trong lòng các nàng có mộng, giấc mộng được tuyển làm thái tử phi, một ngày kia sẽ khoác lên phượng bào trở thành hoàng hậu, làm mẫu nghi thiên hạ, cai quản lục cung. Tương phản với sự mong đợi tôn quý của các nàng, ta lại rất hờ hững. Mẫu thân của đương kim thái tử điện hạ là Đỗ hoàng hậu quyền thế ngập trời, cũng chính là người đề nghị tuyển phi với Hoàng Thượng. Đại thần trong triều đều tự hiểu, tuyển phi lần này chỉ là cái cớ buồn cười, căn bản Đỗ hoàng hậu muốn tuyển một cô gái có gia thế hiển hách để củng cố quyền lực cho mình và địa vị cho thái tử, quan trọng nhất, vẫn là để phân tranh cao thấp với Hàn chiêu nghi. Nói lên vị Hàn chiêu nghi đứng đầu cửu tần này thật đúng là khó lường, mười năm trước nàng vào cung đã được phong làm người đứng đầu cửu tần, mà nay khi các phi tần khác đều bị thất sủng vì nhan sắc tàn phai, Hàn chiêu nghi lại vẫn nhận sủng không suy. Có lẽ... Hoàng Thượng đã yêu nàng. Chỉ tiếc Hàn chiêu nghi mắc chứng vô sinh, đến nay chưa có con, thế nhưng ân sủng Hoàng Thượng dành cho nàng không hề suy giảm, ngược lại càng ngày càng tăng. Thế lực của nàng trong cung từ từ khuếch đại, đối đầu với quyền thế của Đỗ hoàng hậu, bởi thế mới có câu "Đỗ Hàn chi tranh" mà dân gian vẫn truyền lưu. Đỗ hoàng hậu, quyền thế ngập trời. Hàn chiêu nghi, quý sủng lục cung. Hoàng Thượng Nạp Lan Hiến Vân có mười bốn vị hoàng tử, trong đó tám vị đã trưởng thành, nhưng được phong Vương gia thì chỉ có ba. Trưởng tử Nạp Lan Kì Hạo từ khi sinh ra đã được phong làm hoàng thái tử. Tam hoàng tử Nạp Lan Kì Tinh được phong làm Tấn Nam vương. Ngũ hoàng tử Nạp Lan Kì Vẫn được phong làm Sở Thanh vương. Thất hoàng tử Nạp Lan Kì Hữu được phong làm Hán Thành vương. Lần này tuyển phi khiến các vương gia vốn dĩ sống trong phủ riêng phải về cung để tiện cho công việc. Nghe nói ngũ hoàng tử và thất hoàng tử đã được tuyên vào cung, chỉ còn tam hoàng tử vẫn ở biên cương giao phong với quân đội Biện Quốc, e rằng trong vòng mười ngày không kịp trở lại, chuyện hôn sự cũng chỉ có thể để Minh quý nhân bắt tay lo liệu. Cũng không biết bản thân trầm tư bên cửa sổ bao lâu, chỉ cảm thấy màn đêm buông xuống, Vân Châu - cung nữ được phái đến hầu hạ ta đã thắp nến, ánh sáng nhá nhem lấp đầy cả gian phòng. Ta quay đầu nhìn bóng dáng bé nhỏ ấy đi lại vội vàng, lưng hẹp eo nhỏ, gò má ửng hồng, hàm răng trắng noãn, một đôi mắt sạch sẽ thuần khiết lại cất giấu ưu thương thoáng qua, chắc hẳn nàng ít tuổi hơn ta, vì sao lại có ánh mắt như vậy? Nghĩ đến đây ta liền tự giễu cười, nô tài trong cung, có người nào mà chưa từng trải qua chuyện ưu thương, nếu không, có ai lại nguyện ý tiến cung làm nô tì? "Cô nương, tới giờ ăn tối rồi, Lí Thọ công công có dặn, tối nay các cô nương sẽ ngồi cùng bàn ăn cơm, làm quen để tăng thêm tình cảm." Nàng cung kính đứng cạnh ta, nhỏ nhẹ nói. Ta hơi gật đầu đáp ứng, tới ngồi trước bàn trang điểm để Vân Châu dùng đôi tay mảnh khảnh khéo léo chải tóc, trang điểm giúp ta. Trâm phượng lung linh, chuỗi ngọc hoàn bội, trang sức quý báu lần lượt gắn lên người. Nhìn chính mình trong gương thanh nhã cao quý, quyến rũ xinh đẹp, ta lại thất thần. Cùng ăn tối để tăng thêm tình cảm? Một câu nói buồn cười làm sao. Chúng ta tiến cung là để tuyển phi, theo một phương diện nào đó có thể coi là tình địch, bây giờ lại muốn chúng ta buông lỏng tâm tư ngồi cùng nhau để gia tăng tình cảm? Còn ta, ta phải biểu hiện thế nào để sinh tồn ở nơi hoàng cung cá lớn nuốt cá bé này? "Cô nương đẹp quá!" Đây là lời duy nhất Vân Châu nói khi trang điểm cho ta, dù ở nơi nào cũng luôn có người tán dương dung mạo của ta, ta không rõ lắm bọn họ giả ý nịnh nọt ta để kiếm lợi, hay ta đúng như lời bọn họ nói. Dần dà, ta không muốn hao tâm tốn sức phân biệt thật giả, nhưng hiện giờ nghe Vân Châu nói vậy, ta lại đoán rằng lời này có thâm ý khác, vốn định hỏi, cuối cùng lại không mở miệng. Nàng chỉ là một cung nữ hầu hạ ta, ta không muốn có nhiều dây dưa với nàng. Không quá nửa canh giờ, Vân Châu đã cài tóc cho ta, cẩn thận tô son dặm phấn, còn phủ thêm một bộ y phục may từ tơ lụa quý báu. Ta đánh giá chính mình trong gương đồng nhiều lần, cảm thấy không ổn, tháo khuyên tai phỉ thúy xuống, gỡ trâm ngọc trên tóc ra, cuối cùng cởi chiếc váy thêu phượng chói mắt. Vân Châu dùng ánh mắt phức tạp mà kỳ quái nhìn nhất cử nhất động của ta, hỏi: "Sao cô nương lại làm vậy?" Nàng cúi người, cẩn thận nhặt xiêm y dưới chân ta, sau đó nhặt trang sức rải rác trên bàn đặt vào hộp. "Quá gây chú ý." Ta đi tới tủ quần áo, lấy một bộ váy xanh nhạt bình thường mặc vào, không đeo trang sức, chỉ cài một cây trâm đính trân châu, đánh giá lại chính mình trong gương một lần mới an tâm rời đi. Ta chỉ là con gái của viên quan vận chuyển muối ở Tô Châu, đứng trước mặt những thiên kim nhà trọng thần ở đây, hẳn phải biết giữ mình thỏa đáng, không được quá nổi bật. Xoay người, ta đối diện ánh mắt tán thưởng của Vân Châu, thì ra Vân Châu cũng không phải kẻ tầm thường. Cười nhẹ với nàng, đầu tiên nàng ngẩn ra, sau đó cũng cười đáp lại. Ta phát hiện nàng cười rộ lên rất đẹp, đẹp đến lay động lòng người. Mặt hồ xanh biếc như nền trời, cánh hoa bay phất tỏa hương, trúc lan hơi lạnh, gió nhẹ lay động cây cối trong vườn. Ta và Vân Châu đến nội đường trong Lan Lâm uyển, vốn tưởng rằng mình đến sớm, hóa ra lại là người muộn nhất. Bảy cô gái ăn mặc kiều diễm, xinh đẹp tuyệt trần đang lẳng lặng ngồi quanh chiếc bàn tròn lớn làm bằng gỗ tử đàn, đứng trước các nàng, người không đeo vàng ngọc lung trâm là ta đây có vẻ rất khó coi. Sự chậm trễ của ta làm các nàng chú ý, nhưng chỉ sau giây khắc quan sát, các nàng liền thu tầm mắt về. Ta hiểu mình vừa sắm vai thành công trước mặt các nàng, gạt nhẹ dây mành chạm vào trán, ta thản nhiên ngồi xuống chiếc ghế trống cuối cùng. Trong nội đường lúc này rất im lặng, tất cả mọi người đều trầm mặc ngồi yên, không ai động bát đũa, bầu không khí lạnh lùng làm người ta xấu hổ. Cũng không biết ai mở lời trước, đầu tiên tự giới thiệu bản thân, sau đó nói vài lời khách sáo. Thế này mới làm mọi người dần dần thả lỏng thần kinh, ngay sau đó cũng đều mỉm cười giới thiệu. "Ta là Trình Y Lâm, người Kim Lăng, mười bốn tuổi, phụ thân đang nhậm chức bộ binh thượng thư..." "Ta là Tiết Nhược, người Dương Châu, mười hai tuổi, phụ thân là tri phủ Dương Châu..." "Tô Diêu, Mạc Bắc đại tướng quân Tô Cảnh Hoành là phụ thân của ta!" Lời vừa nói ra, thu hút ánh mắt của tất cả mọi người, ta cũng dùng khóe mắt ngầm đánh giá cô gái đang ngồi bên trái mình.   Mời các bạn đón đọc Khuynh Thế Hoàng Phi của tác giả Mộ Dung Yên Nhi.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Chuông Gió Quyển 5 - Vĩ Ngư
Sách Nói Chuông Gió Một chiếc chuông gió chỉ vang lên khi chạm vào oán khí của người chết… Một con đường phiêu bạt vĩnh viễn không nhìn thấy điểm cuối…. *** Buổi chiều ngày thứ ba, cuối cùng cũng đến Đa Mã. Quý Đường Đường dần dần hồi phục, trong lời lẽ cử chỉ đã không khác gì một người bình thường, nhưng bức tranh chắp vá vẫn thiếu một mảnh ghép cuối cùng cũng là mảnh ghép quan trọng nhất, cô không nhớ Thịnh gia Tần gia, cũng không nhớ những chuyện bi thảm nhất đau khổ nhất đã trải qua trong một đời này. Có lẽ tiềm thức của con người trời sinh đã có cơ chế tự bảo vệ, nó sẽ tự động che đi những kí ức đau khổ đó, Nhạc Phong cũng không rõ là mình hy vọng cô nhớ lại hay là không hy vọng cô nhớ lại nữa, cứ nghe theo ý trời đi, ông trời sắp đặt như vậy, tự nhiên có lý của nó. ... *** Nếu bạn là fan của Vĩ Ngư, nếu còn nhớ ông chú Thần Côn với một núi sách ghi chép sự lạ trên đời, luôn miệng gọi Nhạc Phong trong "Chuông gió" là Tiểu Phong Phong thì ở Xương Rồng Đốt Rương, chúng ta sẽ có cơ hội biết được nguồn gốc của nhân vật này và cả Sơn Quỷ, Thủy Qủy, cùng hằng hà những sự lạ kì dị về Thần Thú Thượng cổ. Truyện được viết trong bối cảnh mới, nhân vật mới, nên những bạn không đọc Chuông gió, hay Bảy thanh hung giản hay Ba đường luân hồi cũng đều sẽ hiểu được các liên kết trong truyện. + Thứ tự đọc các bộ trong hệ liệt Thần Côn là: Chuông gió - Bảy thanh hung giản - Ba đường luân hồi - Xương rồng đốt rương. + Tuy nhiên bạn vẫn có thể đọc hiểu được nội dung của một bộ bất kỳ trong bốn bộ trên khi đọc riêng lẻ bởi nội dung chính của chúng không liên quan quá nhiều đến nhau.   Mời các bạn đón đọc Chuông Gió Quyển 5 của tác giả Vĩ Ngư.
Quỷ Sự Vô Tận - Mộc Hề Nương
Thể loại: Linh dị thần quái, huyền nghi trinh thám, hiện đại, 1vs1, sảng văn, chủ thụ, cường cường, HE. Văn án: MỘT Dương Nguyên Nhất làm việc tại một văn phòng thám tử, văn phòng thám tử này tên là ‘Monster’. Phát hiện sếp là ông chồng quá cố đã sớm ‘ốm chết’ của cậu. HAI Gần đây Monster có một thành viên mới, mỗi ngày ôm bài vị người chồng quá cố, thắp hương vái lạy. Di ảnh bài vị giống y hệt dung mạo ông sếp khủng bố. … Dương Nguyên Nhất là người đã có gia đình. Hơn nữa còn là một người có câu chuyện gia đình vô cùng lâm li bi đát. Thuở còn “thơ bé”, cậu xung hỉ với thiếu gia Ngụy Lan Đình nhà họ Ngụy, nhưng hai người chung sống chưa được bao lâu thì Ngụy Lan Đình qua đời, Dương Nguyên Nhất phút chốc trở thành góa phu, vì chồng thủ tiết. Đến tận khi học xong đại học, lăn lộn vào đời, trở thành một thành viên của văn phòng thám tử Monster, Dương Nguyên Nhất vẫn nghiêm túc thủ tiết thờ chồng.  Trong ba lô của Dương Nguyên Nhất luôn có bài vị, trên bài có ba chữ “Ngụy Lan Đình”. Trùng hợp, đại boss bí ẩn ở văn phòng thám tử Monster cũng họ Ngụy, hơn nữa ánh mắt khi nhìn Dương Nguyên Nhất, ừm, có chút quái quái. Dương Nguyên Nhất không nghĩ nhiều, nhưng đồng nghiệp của cậu sau khi nhìn thấy di ảnh trên bài vị, ánh mắt nhìn cậu cũng có chút quái quái. Bởi vì chồng cũ của Dương Nguyên Nhất, không chỉ trùng họ với đại boss, mà cũng trùng luôn cả khuôn mặt với đại boss luôn.   … Ngụy Lan Đình (lúc này là Ngụy Diên Khanh), khi thấy Dương Nguyên Nhất nghiêm túc bái phỏng bài vị của chính mình, lần đầu tiên có cảm giác mình bị chính mình đội cho một cái nón xanh. Vì sao lại nói, bị đội nón xanh bởi chính bản thân mình? Vì Dương Nguyên Nhất không cho hắn sờ, không cho hắn chạm. Mối quan hệ giữa sếp Ngụy của văn phòng thám tử Monster và Dương Nguyên Nhất chỉ thuần túy là mối quan hệ cấp trên - cấp dưới bình thường.  Trong khi đó, cái bài vị có khắc chữ “Ngụy Lan Đình” kia, lại ngày đêm được cận kề Dương Nguyên Nhất, thử hỏi sếp Ngụy sao mà không tức? Sếp Ngụy cảm thấy, bản thân mình còn không bằng được một cái bài vị. Vì thế, khi nói tới chuyện hôn nhân với Dương Nguyên Nhất, cậu hỏi, vợ sếp đang làm gì? Sếp Ngụy trầm mặc một lúc, đáp rằng, “Đang thủ tiết.” Dương Nguyên Nhất: “Sếp đúng là biết nói đùa.” Sếp Ngụy lại giận dỗi: “Tôi không nói đùa. Em ấy cáu kỉnh với tôi, thích giấu bài vị, coi bài vị là tôi, cúng bái mỗi ngày, rất nghiêm túc thủ tiết.” Sau khi Ngụy Lan Đình mất, Dương Nguyên Nhất vẫn luôn nhớ tới hắn. Cậu thậm chí còn tin tưởng, Ngụy Lan Đình thương mình như vậy, chắc chắn sẽ không lỡ bỏ cậu đi đầu thai trước. Hắn vẫn đang đợi cậu dưới địa phủ. Thế nhưng, ngàn vạn lần Dương Nguyên Nhất không thể ngờ được, người chồng đã “sớm chết” của mình, thực ra vẫn đang “vất vưởng” ở nhân gian đợi mình, hơn nữa lại trở thành sếp của mình, hơn nữa còn lén lút giấu giấu giếm giếm, không cho mình biết sự thật. Hậu quả của việc sếp Ngụy giấu giếm thân phận với Dương Nguyên Nhất chính là: phải đi chẻ bài vị, chẻ một trăm cái bài vị, sau đó bị cấm giường, cấm luôn cả tính phúc sinh hoạt. __ Sau khi đọc xong “Xông vào ngõ âm dương”, mình cũng tìm đọc thêm các tác phẩm khác của Mộc Hề Nương và cũng như “Xông vào ngõ âm dương”, mình cực thích “Qủy sự vô tận”. Thuộc tính công thụ trong hai bộ này khá giống nhau: trung khuyển công x thông minh thụ. Cũng là kiểu “lừa yêu lừa cưới”, che giấu thân phận, đầu giường cãi nhau cuối giường làm lành. Đọc khá hay và thoải mái.  Đây là một bộ đam mỹ linh dị thần quái, thế nhưng bên ngoài yếu tố kinh dị ra, cũng không thiếu những yếu tố hài hước gây cười. Chuyện tình “trắc trở” của Ngụy Diên Khanh và Dương Nguyên Nhất là ví dụ điển hình. Ngụy Diên Khanh ban đầu vì không muốn để Dương Nguyên Nhất nhận ra mình (ảnh cũng có nỗi khổ riêng, đọc truyện để biết thêm thông tin chi tiết ha), mà không ngại đeo khẩu trang để che đi nhan sắc trời sinh.  Hơn nữa, đó không phải là loại khẩu trang bình thường, mà còn là khẩu trang heo hồng peppa.  Hơn nữa, sếp Ngụy còn rất mong mỏi, Dương Nguyên Nhất có thể đeo khẩu trang đôi có in hình heo hồng Peppa với mình.  Chưa hết, sếp Ngụy còn ghen tuông một cách cầm thú đến mức, khi Dương Nguyên Nhất ra ngoài làm nhiệm vụ, âm thầm lôi bài vị của chính mình trong ba lô của Dương Nguyên Nhất ra. Lôi ra xong cũng không giữ lại, mà lôi ra xong liền quẳng đi cho khuất mắt.  Sau “Xông vào ngõ âm dương” và “Qủy sự vô tận”, chắc chắn Mộc Hề Nương sẽ là một trong những tác giả yêu thích nhất của mình. Truyện của Mộc Hề Nương vừa có thể giải trí, vừa có thể giúp trau dồi kiến thức; thêm vào đó, yếu tố kinh dị và hài hước đan xen một cách vừa phải và vừa đủ; tuy truyện hơi dài nhưng vẫn rất lôi cuốn mà không hề thấy nhàm chán. Nếu như hệ thống các vụ án trong “Xông vào ngõ âm dương” mang đậm màu sắc Đạo giáo, thì “Qủy sự vô tận” lại có một hệ thống các sự kiện rất mới mẻ và đáng chú ý. Đó chính là “dị văn đô thị”. Dị văn đô thị là gì? Là những câu chuyện được lưu truyền trong dân gian: Hoa thược dược đen, Người giải đáp, Búp bê Nga… những câu chuyện này phần lớn nảy sinh từ những vụ án mạng, được đồn thổi trong diện rộng, từ ngày này qua tháng khác, được nhiều người tin tưởng, cuối cùng trở thành dị văn đô thị có hình dạng và bản thể. Nhiệm vụ của văn phòng thám tử Monster, cũng chính là thu phục những dị văn khát máu luôn muốn giết chết con người này. Bản thân Ngụy Diên Khanh cũng là một đại dị văn. Không chỉ con người, mà các dị văn khác cũng vô cùng khiếp sợ hắn ta. Vì Ngụy Diên Khanh chính là dị văn khủng bố. Ai nhìn thấy hắn đều sẽ gặp ác mộng. Dương Nguyên Nhất ngày nhỏ cũng vì Ngụy Diên Khanh chơi xấu mà mới gặp ác mộng. Lớn lên nhìn Ngụy Diên Khanh cũng có thể gặp ác mộng. Một trong những ác mộng của Dương Nguyên Nhất chính là - nhìn thấy heo hồng Peppa - con heo trên khẩu trang của sếp Ngụy, trong giấc mơ của mình. Mình rất thích Dương Nguyên Nhất, cũng thích Ngụy Diên Khanh. Ảnh chăm sóc và cưng chiều Dương Nguyên Nhất một cách rất ôn nhu và dịu dàng (dù ảnh nhiều lúc hơi bệnh xà tinh một tẹo). Dương Nguyên Nhất cũng rất ngoan ngoãn hiểu chuyện, hơn nữa còn kiên cường tự lập, không dựa dẫm vào ai. Hai người họ đúng là trời sinh một đôi luôn đó. Dương Nguyên Nhất từng cắn răng đổ hết tiền mua đất xây mộ cho ông chồng “đã chết” của mình, Ngụy Diên Khanh lại chém đinh chặt sắc tuyên thệ, sau này hai người phải chôn chung một mộ. “Chôn chung một mộ” - tự dưng đọc đến mấy chữ này, mình cảm thấy đây là một trong những lời hứa hẹn lãng mạn và tốt đẹp nhất từng nghe được. Còn hơn cả “Cùng nhau chậm rãi già đi”.  … Dương Nguyên Nhất: “Anh nói đúng, nên làm chút chính sự. Chúng ta thương lượng chuyện mua mộ đôi xa hoa đi.” Ngụy Diên Khanh bất đắc dĩ: “Hợp đồng đã được ký, còn thương lượng cái gì?” Dương Nguyên Nhất ngửa đầu, cắn cằm Ngụy Diên Khanh: “Thương lượng xem ngài Ngụy có muốn chôn chung một mộ với em không.” … Tóm lại, “Qủy sự vô tận” là một bộ truyện rất hay. Bạn nào đã nhảy hố “Xông vào ngõ âm dương rồi”, thì hãy cân nhắc nhảy luôn cái hố này xem sao nha.   ___________ '' '': Trích từ truyện Review by #Ám Dung Hoa Mời các bạn đón đọc Quỷ Sự Vô Tận của tác giả Mộc Hề Nương.
Trượng Phu Không Ngồi Yên Trong Phòng - Hạ Y
Lòng của nàng thật sự muốn vỡ nát! Mới gả vào Đường gia được vài ngày ngắn ngủi, phu quân mà nàng khuynh tâm yêu say đắm lại đã nói muốn nạp tiểu thiếp. Đối tượng không phải là ai khác, chính là muội muội sinh đôi của nàng! Đây đối với nàng mà nói không phải là sét đánh ngang tai, mà là ngũ lôi oanh đỉnh a! Tưởng rằng phu quân của nàng là chính nhân quân tử, chỉ có một mình nàng trong lòng; Không nghĩ tới hắn căn bản cũng giống như những nam tử bình thường trong thiên hạ đầy sắc tâm, thê thiếp càng nhiều càng tốt, Ghê tởm hơn chính là, hắn lại chọn trúng muội muội cùng nàng như cùng một cái khuôn mẫu in ra, Muốn hưởng phúc nhiều vợ à! Cơn tức này nàng có thể nào nuốt được? Nàng Chung Uyển Ước cũng không phải để là mặc người chà đạp , Mặc dù bề ngoài của nàng rất ôn nhu, nói chuyện nũng nịu, Nhưng cá tính của nàng đúng là so với bò còn muốn bướng bỉnh hơn, quyết tâm của nàng so với trời còn cao hơn! Nếu đã không chiếm được toàn bộ hắn, thì nàng cả một nửa kia cũng không cần! Toàn bộ ném cho chó ăn đi! Nàng quyết định – bỏ cái tên phu quân xấu này! Đùa giỡn tình cảm cũng chỉ như thay quần áo thôi. *** Thể loại: Cổ đại, cưới nhầm, gương vỡ lại lành, sủng ngược đan xen, nam chính vô sỉ, gây ức chế, nữ ngoài nhu trong cường, HE Độ dài: 9 chương  Tình trạng: Hoàn edit Thành hôn chưa tới nửa năm, trượng phu đã vội thay lòng, muốn thú thêm thiếp khác, ghê tởm hơn nữa, người đó lại chính là tiểu muội sinh đôi của nàng. Đối với Chung Uyển Ước, tin tức này không khác gì một mũi dao, đâm đến lòng nàng chảy máu đầm đìa, khó có thể chấp nhận.  Trượng phu nàng hết mực yêu thương, chính miệng nói với nàng rằng hắn thú “nhầm” người, vị trí Đường thiếu phu nhân này hẳn phải thuộc về muội muội nàng mới đúng. Hắn còn nói, nể phần ân ái những ngày qua, ghế chủ mẫu hắn sẽ cho nàng giữ lại, chẳng qua từ nay về sau, Đường phủ này, nữ chủ nhân có tới tận hai người. Đường Cẩn Tư cho rằng bản thân mình như vậy đã đủ rộng lượng, lại không thể ngờ rằng, tiểu thê tử ngoan ngoãn, vô vị của hắn lại có thể mang đến “kinh hỷ” lớn đến thế. Cầm hưu thư trong tay, Đường Cẩn Tư mới chợt phát hiện, thê tử của hắn còn có một mặt cứng rắn như vậy, thú vị hơn là, sự bướng bỉnh này của nàng khiến hắn vô cùng “thưởng thức”, càng không muốn buông nàng ra. Hắn có lòng, nhưng Chung Uyển Ước nào nguyện ý. “Chàng nếu không tâm ta liền từ, núi xanh chỉ nhận màn mây trắng”, mà rõ ràng “đám mây trắng” này sẽ không phải kẻ hai lòng Đường Cẩn Tư kia. Một kẻ không chịu buông tay, một người nhất định không lùi bước, cuộc hôn nhân “sai lầm” này quả không hề dễ dàng để tới được điểm cuối.  Trong ván cờ tình yêu ấy, Chung Uyển Ước rõ ràng ở thế yếu, nhưng chính sự quật cường cùng con tim chân thành, sâu đậm của nàng đã khiến Đường Cẩn Tư phải thua tan tác. Đi qua những tháng ngày cô đơn, lạnh lẽo mới thấy nhớ da diết những năm tháng ân ái khi xưa, nếu có thể quay lại, hắn hy vọng kể từ ngày thành thân ấy một lần nữa bắt đầu, chuyên tâm, một lòng bảo vệ nàng. Hắn có lòng, còn nàng liệu có nguyện ý? *** Thực sự đây không phải một bộ truyện có quá nhiều nút thắt, đọc một vài chương là có thể đoán ngay được cái kết HE, cả nhà cùng hạnh phúc. Nhưng quá trình lăn lộn trong cái hố này, đối với tớ là một loại trải nghiệm bất ngờ, thú vị, giống như trong chuyến du lịch từ sao Hỏa tới Trái đất, bạn được khuyến mại đi thăm quan thêm sao Mộc vậy.  Nam chính là một kẻ đạo mạo, bên ngoài nho nhã, lịch sự, đối xử ân cần, với thê tử càng thêm quan tâm chăm sóc, nhưng đằng sau cái vẻ mặt tươi cười dịu dàng ấy, là một kẻ âm hiểm, xảo trá, lại có mấy phần tà ác. Lần đầu gặp gỡ Chung gia tỷ muội, hắn bị tiểu cô nương vui vẻ hoạt bát làm cho rung động. Thế rồi, khi chưa tìm hiểu rõ người hắn thích là ai, Đường Cẩn Tư đã vội vã đến cửa Chung gia cầu hôn, kết quả là thú nhầm người.  Mặc dù người khiến Đường Cẩn Tư rung động là Uyển Diễn, nhưng tháng ngày chung sống với Uyển Ước lại khiến trái tim hắn dao động. Hắn tham lam, không hiểu rõ lòng mình, lại còn muốn trái ôm, phải ấp. Thê tử cứng đầu không chấp nhận chuyện chung chồng, còn muốn hưu hắn, bỏ nhà đi mới khiến Đường Cẩn Tư nhận rõ, người có thể khiến hắn đau lòng, khiến hắn bận tâm, khiến hắn muốn dang tay bảo vệ, lau khô những giọt nước mắt trên mặt nàng, chỉ có thể là một người, mà người đó, vừa hay là Chung Uyển Ước - thê tử mà hắn thú nhầm kia. Chung Uyển Ước, nữ chính của truyện, là một cô gái mềm mại, ngoan ngoãn đến mức khiến người ta cảm thấy vô vị. Nàng thương một người, mang hết cả trái tim để quan tâm người đó, dường như thế giới của nàng chỉ xoay quanh trượng phu Đường Cẩn Tư mà thôi. Những tưởng với tính cách của nàng, sẽ cam chịu chấp nhận số phận “chung chồng”, nhưng không, Chung Uyển Ước thà rằng mang theo trái tim thương tổn rời đi, bỏ lại tất cả yêu thương, mặn nồng mà nàng luôn trân trọng, gìn giữ, cũng quyết không chịu chấp nhận việc trượng phu tái giá.  Nhìn bề ngoài, nàng giống như một cốc nước lọc, nhạt nhẽo, vô vị nhưng chỉ khi thưởng thức rồi mới biết ấm lạnh thực sự ra sao. Chung Uyển Ước mặc dù là một bánh bèo, nhưng chưa bao giờ là một bánh bèo vô dụng. Nàng ôn nhu, thiện lương, nhưng sẽ không khom lưng, cúi đầu, càng không nhượng bộ những kẻ không trân trọng tình cảm của nàng. Ngoài hai nhân vật chính, tớ còn khá ấn tượng với mẫu thân của nam chính. Mặc dù xuất hiện không nhiều, nhưng cách Đường phu nhân thông cảm và thấu hiểu cho con dâu thực sự khiến tớ đau lòng. Bởi chỉ khi trải qua rồi, mới biết được nhìn trượng phu vui bên người mới có bao nhiêu đau khổ.  Phụ mẫu nữ chính khiến tớ khá bực mình, bởi sự yếu đuối không bảo vệ được con gái cùng với sự thiên vị rõ ràng trong cách đối xử với hai tỷ muội. Tớ còn có sự bài xích không hề nhẹ với muội muôi sinh đôi của nữ chính. Ai cũng nói, cùng trứng thì liền tâm mà cô em này thì có vẻ hơi quá đà, đến trượng phu của tỷ tỷ mà cũng muốn dùng chung. Mặc dù đoạn cuối có giác ngộ, cũng biết xin lỗi nữ chính, nhưng vẫn không thể xóa được cái sự “ghét từ cái nhìn đầu tiên” của tớ.  Mặc dù truyện tương đối ngắn, nhưng thực sự có thể đưa bạn qua những cung bậc cảm xúc khác nhau, từ đau lòng, thương xót đến mãn nguyện cho cái kết đẹp của một cuộc hôn nhân “sai lầm”. Bỏ qua việc nam chính là một kẻ gây ức chế, khiến người đọc vừa yêu vừa hận, thì nữ chính là yếu tố quan trọng, đảm bảo có thể kéo bạn đi đến cuối truyện.  Nếu bạn đang rảnh chết đi được, thì tớ xin nhiệt liệt, chân thành tặng bạn một vé thăm quan free “Trượng phu không ngồi yên trong phòng”, hy vọng bạn có những phút giây bị ngược cúc vui vẻ.  _________ " ": Trích từ truyện Review by #Gian_Thần Bìa: #Tịch Phi   Mời các bạn đón đọc Trượng Phu Không Ngồi Yên Trong Phòng của tác giả Hạ Y.
Nữ Phụ Trùng Sinh (Trùng Sinh Nữ Phụ) - Mỉm Cười Wr
Trở thành nữ phụ của ngôn tình sắc dục, vì thay đổi kết cục nguyên tác, Ninh Vân Hoan đè nén bản tính. Nếu nữ chủ là Bạch Liên Hoa thánh mẫu thì cô sẽ so với nữ chủ hoàn mỹ hơn. Nhưng cho dù có cố gắng cải biến định mệnh, cô vẫn không thoát khỏi kết cục của nữ phụ. Sống lại lần nữa, không ngụy trang bản thân, bảo vệ sinh mạng, rời xa người đàn ông phúc hắc. Có điều, cô không ngờ cô càng tránh lại càng chui đầu vào rọ, người mà thánh mẫu Bạch Liên Hoa không cầu được lại rơi vào tay nữ phụ Ninh Vân Hoan! Từ nay về sau, có người ở đằng sau làm núi dựa, cô có thể làm chủ cả thiên hạ. P/s: Ta mới edit lần đầu, mong mọi người giúp đỡ  ^:)^  ^:)^  ^:)^         Ta thấy hố này bên Cung Quảng Hằng có người làm rồi, nhưng lâu rồi chưa có chương mới thì phải, không biết có bị drop không nữa. Cơ mà ta quyết định tập tành edit để thoả mãn ước nguyện lâu nay đi đọc chùa của mình, mong các nàng không hắt hủi  :hixhix:         Cuối cùng, MỜI NHẢY HỐ a ~ :bighug: *** Thể loại: Hiện đại, trùng sinh, xuyên sách, hắc bang, 3S, không ngược, HE Số chương: 195 chương + 2 ngoại truyện  Tình trạng: HOÀN EDIT ----------------- Warning: Đọc bộ truyện này có thể gặp những tình tiết khiến bạn TỨC lộn ruột, xin cân nhắc trước khi đọc nhé ^^ Trở thành nữ phụ của một bộ ngôn tình sắc, kiếp trước dù cố gắng như thế nào Ninh Vân Hoan cũng không thể thoát được kết cục đau thương. Sống lại kiếp này, Ninh Vân Hoan không muốn đi vào vết xe đổ đó nữa.  Trùng sinh giúp cô biết được “hào quang nữ chính" đáng sợ như thế nào, chính vì thế Ninh Vân Hoan luôn cố gắng né tránh nữ chính 2 kiếp là Cố Doanh Tích, tránh ả ta như tránh tà. Nhưng có lẽ Hoan Hoan của chúng ta đen đủi, không những không tránh được Cố Doanh Tích, mà còn đụng phải một con người khiến Ninh Vân Hoan không bao giờ quên: Lan Lăng Yến. Có thể nói không ai hiểu rõ sự ác độc, vô tình và tàn nhẫn của Lan Lăng Yến hơn Ninh Vân Hoan. Không những thế, Lan Lăng Yến còn là người thừa kế Lan gia - một thế lực - tiền tài khổng lồ trong thế giới ngầm. Đây cũng có thể coi là nam chủ duy nhất mà “hào quang nữ chính" của Cố Doanh Tích không với tới được.  Ninh Vân Hoan không hiểu, vì sao kiếp này cô lại có dính líu đến người đàn ông đáng sợ này. Không chỉ quan hệ thông thường mà còn kết hôn và sinh con với anh.  Đừng nói Ninh Vân Hoan, chính bản thân Lan Lăng Yến cũng không hiểu vì sao anh lại có cảm giác đặc biệt với cô gái nhỏ này. Quả thật lúc đầu với cô anh chỉ là tò mò - tò mò vì sao chỉ lần đầu gặp anh mà cô lại tỏ vẻ sợ anh như vậy. Đã thế, sau khi phát sinh quan hệ với anh, thái độ của cô như hận không thể cách xa anh 7 vạn 8 ngàn dặm ấy. Với một người có bản tính kiểm soát chiếm hữu cao như Lan Lăng Yến càng làm anh có quyết tâm muốn nắm chặt cô gái nhỏ này.  Một người bá đạo kiểm soát, một người không thể chống lại sự kiềm soát đó, hai người bọn họ cứ thể ở bên nhau. Lan Lăng Yến từ cảm giác khó hiểu chuyển dần thành yêu thích và cuối cùng là nảy sinh thứ tình cảm mà anh nghĩ sẽ không bao giờ phát sinh trên người mình. Anh trao cho cô đôi cánh để cô có thể bay lượn, miễn cô vẫn nằm trong bầu trời chở che của anh.  Phải biết, chưa bao giờ Lan Lăng Yến để ý một người như thế, nhưng trớ trêu thay người con gái đó vẫn mãi không hiểu lòng anh. Cô vẫn luôn sợ anh, che giấu anh bí mật gì đó. Anh chờ đợi, chờ đợi một ngày Ninh Vân Hoan sẽ mở lòng ra với anh, sẽ nói cho anh nghe bí mật tận sâu trong lòng cô, sẽ cho anh biết vì sao cô sợ anh. Nhưng Lan Lăng Yến không biết rằng, bóng ma của quá khứ kiếp trước đã ám ảnh ăn sâu tận xương tuỷ của cô. Cô rất sợ, nếu cô trao tim cho người đàn ông này, nếu bi kịch kiếp trước của nữ phụ lại một lần nữa tái diễn, cô biết phải làm sao?? Một bên vừa phải đối phó với nữ chính Cố Doanh Tích và dàn nam sủng của cô ta, một bên vừa phải che giấu Lan Lăng Yến, quá nhiều sóng gió ập đến cũng đến lúc làm Ninh Vân Hoan lơi tay đánh rơi bí mật kia.  Khi đối diện với sự thật rằng mình chính là người kiếp trước đã giết chết cô gái nhỏ mình yêu, Lan Lăng Yến sẽ phản ứng ra sao đây? Ninh Vân Hoan thật sự có thể thoát khỏi số kiếp đã an bài của nữ phụ? Hào quang của nữ chính Cố Doanh Tích sẽ chạm đến những ai đây. Lan Lăng Yến liệu có chống lại được sự cám dỗ của Cố Doanh Tích không? Những bí mật đằng sau hai kiếp?? Bạn sẽ biết được tất cả sau khi tận hưởng qua bộ truyện này.  … Có thể nói, đây là lần đầu tiên mình gặp một bộ truyện có nữ phụ Bạch Liên Hoa như thế đó. (À, nữ phụ ở đây là Cố Doanh Tích nhé ^^). Trời ơi, có thể nói con nhỏ này nó mặt dày kinh kinh kinh khủng luôn :v Cô ta gần như ăn nằm, qua tay tất cả các nhân vật nam trong truyện: Từ anh trai nữ chính, em trai nuôi của mình, bạn trai em gái mình, cha chồng tương tai của em gái mình, từ người qua đường ABC đến XYZ.  Nhưng lúc nào cũng tỏ ra mình yếu đuối, bị ép buộc rồi suốt ngày tơ tưởng tới nam chính của chúng ta. Ôi, đọc những đoạn nữ phụ ảo tưởng mơ mộng, hay làm bộ mặt yếu ớt nhu nhược gọi tên nam chính mình, hoặc là mỗi khi nữ phụ bị tên nam phụ khác xxx, cô ta lại ảo tưởng mình đang hy sinh bản thân vì nam chính, trời má, mình là mình chỉ muốn chửi thề thôi :v.  Mà các bạn yên tâm nhé, dù con nhỏ nữ phụ nó như thế nào thì nam chính của chúng ta đúng chuẩn soái ca mặt lạnh, nói năng hành động chả nể mặt ai đâu. Có thể nói, đối với nam chính chỉ có vợ anh - Ninh Vân Hoan là nhất, còn tất cả mọi thứ không đúng ý anh là anh xử đẹp hết. Rất tàn nhẫn và vô tình đấy. Từ đầu đến cuối truyện, nam chính Lan Lăng Yến đã hoàn thành rất tốt tính cách lạnh lùng mà tác giả xây dựng cho anh. Anh không hay nói lời hoa mỹ, nhưng anh dùng hành động chứng minh tình yêu của mình. Anh chấp nhận chờ đợi 4 năm để người con gái mình yêu thương hoàn thành những gì cô muốn. Nói chung là nam chính chỉ có chuẩn thôi bà con ạ.  Nữ chính Ninh Vân Hoan thì mình thấy không mấy ấn tượng. Kiểu mạnh mồm thôi, cường cũng không hẳn cường, có những tình huống thấy nữ chính nói nhiều không đáng: ví dụ mấy lúc mà ông anh trai cực phẩm của nữ chính qua kiếm chuyện ấy, bản thân nữ chính biết anh trai mình hết thuốc chữa vẫn nói chuyện giằng co với hắn, cuối cùng mới dẫn đến tức chết ba mình.  Ngoài ra, có thể nói, một dàn nam phụ cực phẩm của truyện này cũng là nguyên nhân giữ mình lại cố lết gần 200 chương đó. Chẳng phải nam phụ thâm tình hay gì đâu, TOÀN CỰC PHẨM THÔI. Đọc xong mình cảm thấy nhân sinh quan của mình bị đảo lộn ghê gớm? Làm sao? Làm sao tác giả lại có thể nghĩ ra mà xây dựng những tên đàn ông như thế nhỉ? Thật là bội phục.  Về cơ bản, yếu tố hắc bang truyện này không mạnh lắm, nhưng đấu đá âm mưu cũng có. Ví dụ giống như lý do vì sao ba Lan lại yêu vợ đấy. Nội dung ổn, tác giả rất hay khi cứ làm mình tò mò rằng: “Trời đậu, liệu con nhỏ này nó còn có thể ăn ngủ với bao nhiêu thằng nữa đây, phải xem mới được" - đó, kiểu như vậy đó. Truyện cũng có vài hạt sạn nhỏ, nhưng nếu bạn không quá khó tính thì thử nhảy hố xem sao.   Review by #Hôn_Quân Bìa: #Hắc Tiệp Dư Mời các bạn đón đọc Nữ Phụ Trùng Sinh (Trùng Sinh Nữ Phụ) của tác giả Mỉm Cười Wr.