Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Chúng Ta Vốn Vô Duyên Nhưng May Anh Có Tiền

Khương Chỉ xuyên sách, trở thành thế thân của bạch nguyệt quang trong lòng nam chính, da trắng, mặt đẹp lại chân dài, là Khương tiểu thư nhà giàu, tiền tiết kiệm nhiều đến mức tiêu không hết. Nghĩ thế nào cũng thấy, chỉ có đồ ngốc mới đi thích nam chính. Vì thế, trong một lần “gặp sắc nảy lòng tham”, cô quyết định bao dưỡng một anh đẹp trai làm tình nhân, cũng đã được hai năm.  Khương Chỉ vốn muốn lợi dụng việc bản thân biết cốt truyện giúp cha mẹ tránh đi nguy cơ bị phá sản, nào ngờ cuối cùng vẫn không thể nghịch thiên cải mệnh, kết cục vẫn định là Khương gia táng gia bại sản. Lúc ấy, điều khiến Khương tiểu thư tinh thần suy sụp, không phải là chuyện tiền tiết kiệm chẳng còn mấy số 0, cũng chẳng phải việc bị cười nhạo, châm chọc, mà chuyện khiến cô buồn nhất là phải chia tay với tiểu tình nhân của mình: “Em không có tiền, không nuôi nổi anh. Giày chơi bóng chỉ có thể mua hàng fake, xem concert cũng chỉ có thể mua vé đứng, ngay cả ăn lẩu cay cũng không thể gọi thêm thịt.” Khương tiểu thư nghĩ, chừng ấy lý do chắc cũng đủ để anh rời xa cô, tìm một người bao dưỡng tốt hơn rồi. Dù sao thì suốt hai năm bên nhau, cô cũng thực sự vui vẻ, hơn nữa còn có chút thích anh, buông tay để anh đi mới là lựa chọn tốt nhất. Thế nhưng, điều Khương tiểu thư nghĩ lại chẳng phải là điều tiểu tình nhân Trì Triệt của cô nghĩ. Anh cảm thấy hai năm qua bọn họ bên nhau rất tốt, nếu chỉ vì chừng ấy lý do mà chia tay thì cách giải quyết cũng rất đơn giản, chỉ cần anh quay về làm người thừa kế nhà họ Trì giàu nhất ở thành Bắc là được. Dù sao thì là cô bao nuôi anh hay anh bao nuôi cô cũng thế, miễn có thể duy trì quan hệ yêu đương giữa hai người đều như nhau. Vì vậy, trong lúc một đám nhân vật phụ ngu ngốc đang dẫm lên cô để làm nổi bật lên vẻ hoàn mỹ của bạch nguyệt quang, tên trai bao của Khương Chỉ trở lại, còn bỗng chốc xoay mình thành Trì đại thiếu gia có tiền có quyền lại có sắc.  Vốn cho rằng, giữa bọn họ là “Không có duyên? Không sao, em đập tiền là được” kết quả lại trở thành “Không có duyên? Không sao, anh có tiền.” :v *** Trước khi Khương Chỉ xuyên đến nơi này, cô cũng là Khương đại tiểu thư kiêu ngạo, xinh đẹp lại tài giỏi của Khương gia. Ở nơi ấy, cô có ba mẹ yêu thương, sổ tiết kiệm có rất nhiều số 0, có sự ghen ghét lại không thể không ngưỡng mộ của những người xung quanh. Ở nơi đó, cô là một con thiên nga trắng muốt xinh đẹp, cao quý. Thứ duy nhất cô không có ở nơi đó chỉ là tiểu tình nhân Trì Triệt của mình.  Rồi có một ngày, cô bạn gọi là “thân” của cô viết một cuốn tiểu thuyết, trong đó, tất cả mọi thứ đều giống như ở nơi này. Chỉ có duy nhất một điều không giống, là việc Khương Chỉ ngu ngốc yêu một tên đàn ông cặn bã, còn trở thành thế thân của bạch nguyệt quang trong lòng hắn, đến cuối cùng kết cục không chỉ là bị vứt bỏ, còn bị hại đến mất mạng.  Có lẽ cô bạn “thân” Nguyễn Điềm Điềm kia của Khương Chỉ thật sự hận cô lắm. Cô ta mang theo tâm lý “điều gì xảy ra với tôi, mong rằng cũng xảy ra với cô”, thậm chí cô còn phải chịu nhiều đau khổ hơn ở thế giới này, nơi mà cô ta có thể tùy tiện hành hạ Khương Chỉ. Nhưng điều mà chính Khương Chỉ và cô bạn “thân” kia không ngờ là cả hai người bọn họ đều xuyên đến nơi đây. Cô ta vốn nghĩ có thể lợi dụng ưu thế là tác giả của cuốn tiểu thuyết này mà bóp nát Khương Chỉ. Nhưng cô ta lại đánh giá quá thấp Khương tiểu thư rồi.  Dù sao thì, một người từ nhỏ đến lớn sống trong hào môn như Khương Chỉ, không chỉ có mặt đẹp dáng ngon mà đầu óc cũng rất thông minh, sao có thể tùy tiện để cho cô ta cùng tiểu thuyết của mình nghiền nát trong tay cơ chứ.  Đối với người ngoài, cô là Khương đại tiểu thư cao cao tại thượng, cho dù trong tay không có tiền, vẫn có thể dùng khí thế áp đảo đối phương. Với người trong nhà, cô là Khương Chỉ yêu kiều, thích làm nũng, cũng hết lòng đối xử tốt với bạn bè và người thân.  Khương Chỉ không thể khống chế hay thay đổi tất cả các sự việc ở thế giới này. Nhưng cô không muốn khuất phục, vì thế cô từ bỏ nam chính, tự bao dưỡng một tiểu tình nhân mà cô vừa lòng.  Lúc mới gặp Trì Triệt, Khương Chỉ quả thực là bị sắc đẹp làm mê hồn, chỉ một ánh mắt của anh đã khiến cô muốn chiếm làm của riêng mình. Vì thế cô bám dính lấy anh, cho đến khi anh chịu để cô bao nuôi mới thôi.  Hai năm chung sống, dù cô vẫn mê đắm sắc đẹp của anh như thế, nhưng cùng với thời gian, từng cử chỉ, từng hành động, từng ánh mắt của anh dần biến đổi, lên men trở thành một thứ gọi là tình yêu trong trái tim cô. Bởi vì yêu anh mới không nỡ khiến anh đau khổ. Bởi vì yêu anh mới buông tay để anh đi tìm hạnh phúc khác. Bởi vì yêu anh mới nhịn đau nói lời chia tay, trả lại cho anh tự do mà anh nên có. Bởi vì yêu anh… Cô có thể làm rất nhiều việc vì anh. Cũng bởi vì là anh, Khương tiểu thư mới có thể dễ dàng chấp nhận thân phận mới của anh nhanh như thế, đồng thời dung túng cho anh vừa dụ dỗ, vừa cưỡng ép mình nhận lời cầu hôn. Bọn họ vốn vô duyên, may mắn là anh có tiền, lúc cô muốn buông tay, anh lại quay về, trở thành chỗ dựa vững chắc nhất cho cô.  Trì Triệt vốn là Trì đại thiếu gia của gia tộc giàu có thần bí nhất, diện mạo xuất sắc, tài năng xuất chúng, vốn dĩ nên được hưởng cuộc sống sung sướng, người người ngưỡng mộ. Đáng tiếc, mẹ anh bởi vì sinh anh mà chết. Vì thế, từ lúc chào đời anh không chỉ không có mẹ, còn trở thành nơi trút lỗi của cha ruột cùng ông bà ngoại.  Mẹ kế ác nghiệt, cha ruột buông xuôi, cộng thêm gia quy cổ quái của nhà họ Trì khiến anh từ nhỏ đã sinh hoạt như một “người nghèo”. Ngày mưa năm đó, anh cô đơn tới thăm mộ người mẹ đã mất, vốn muốn trút hết nỗi lòng, lại chẳng hiểu sao nỗi buồn càng thêm chồng chất.  Giữa lúc chán chường ấy, có một cô gái bỗng chốc nhất định đòi bao nuôi anh. Có lẽ, anh thực sự là bị sắc đẹp làm mờ mắt, cũng có thể là do tâm trạng không tốt sai khiến lý trí, ma xui quỷ khiến thế nào mà anh lại đồng ý. Hai năm, không dài không ngắn, vừa vặn để trái tim anh ấp ủ một thứ gọi là tình yêu. Anh muốn cưới cô, muốn che chở cô, muốn dùng vòng tay của mình bao bọc con thiên nga xinh đẹp nhất trong lòng. Nhưng lúc anh chưa kịp hành động, Khương gia đột nhiên phá sản, còn cô lại muốn chia tay. Lý do cô nói trong điện thoại thật xàm xí, anh cũng chưa từng nói chấp nhận. Đã bao nuôi anh, muốn bỏ đâu có dễ. Bởi vì hai năm trước, cô không chỉ bỏ tiền cho anh, còn mua đứt luôn trái tim anh mất rồi. Thế là, Trì đại thiếu dùng hai tháng thời gian “chia tay”, tỉ mỉ chuẩn bị từng chút, cốt chỉ để lừa được thiên nga trắng của anh vào tròng. Lần này, đến lượt anh dùng quyền thế cùng tiền bạc của bản thân, bao nuôi cô, chống lưng cho cô, cho dù cô muốn lật trời, cũng có anh ở phía sau thay cô chống đỡ. (Bài viết được post full và sớm nhất tại LustAveland) Cứ ngỡ, nam chủ đã hái được bạch nguyệt quang, nữ phụ cũng đã có hạnh phúc riêng, thế giới này cũng nên thoát khỏi cốt truyện bi thảm ban đầu. Thế nhưng, nơi này vốn được tạo ra bởi sự thù hằn của Nguyễn Điềm Điềm, bị khống chế bởi ý thức và ham muốn của cô ta.  Khi mọi thứ chệch khỏi đường ray ban đầu, thế giới giả tưởng này cũng sẽ lâm vào khủng hoảng, có nguy cơ sụp đổ. Liệu Khương đại tiểu thư có thể thoát khỏi sự khống chế của cốt truyện? Liệu có thể có một kết cục khác cho Trì đại thiếu và Khương tiểu thư? Mời bạn đọc truyện để tìm hiểu thêm chi tiết nhé. *** “Chúng ta vốn vô duyên nhưng may anh có tiền” là một bộ truyện xuyên sách có nội dung không quá mới, cốt truyện vẫn là nữ chính nghịch thiên cải mệnh, tránh xa nam chính, đạp đổ bạch nguyệt quang, cao ngạo đuổi theo tình yêu đích thực.  Nhưng toàn bộ câu chuyện được dẫn dắt bằng giọng văn hài hước, vui vẻ, xen kẽ các tình tiết thú vị, đặc biệt là giả định về việc thế giới trong sách bị chi phối bởi ý chí của tác giả là một điểm sáng đáng chú ý. Tuy truyện còn nhiều chi tiết chưa được giải quyết ổn thỏa, tính cách của nam nữ chính cũng không thực sự gây ấn tượng mạnh, tâm lý của các tuyến nhân vật cũng chưa được duy trì ổn định. Nhưng nhìn chung đây vẫn là một bộ truyện có tính giải trí cao, sủng sủng, ngọt ngọt, với nhiều pha bo cua khá gắt và những phát ngôn không biết đỡ thế nào từ nam chính. Nếu bạn cần một nơi để giải trí, nếu bạn muốn xem Khương tiểu thư làm sao xử lý đám trà xanh và bạch nguyệt quang, nếu bạn muốn biết quá trình để một anh trai bao lật mình trở thành trùm cuối, thì hãy nhảy hố nhé. Chúc bạn có những phút giây giải trí vui vẻ!   *** Cuối thu năm 2018 trời nắng cực kỳ gắt, nếu không phải vì miếng ăn cơm áo, tuyệt đối sẽ không có ai tình nguyện đi ra khỏi cửa dưới ánh mặt trời chói chang này. Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.   Khương Chỉ cũng vậy.   Sau khi nhà họ Khương phá sản, ngay cả tiền thuê nhà cô cũng không có, bất đắc dĩ phải quay về ở trong ký túc xá.   Biết rõ vào mùa này lại còn là cuối tuần, mọi người khẳng định đều rúc ở ký túc xá, cô vẫn chọn thời điểm sáng sớm nhiều người nhất mà đẩy cửa bước vào.   Dưới một rừng ánh mắt nóng rực như dự kiến, xung quanh là những giọng nói thì thầm to nhỏ, cô vẫn rất bình tĩnh bước vào thang máy đi thẳng đến cửa phòng 401.   Trong lúc xoay mở chìa khóa, cô không hề cảm thấy hối hận chút nào khi chọn quay trở lại trường.   Dù sao thì phơi đen cũng đáng sợ hơn nhiều so với bị bàn tán.   Cô hô lên một tiếng.   Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé. Bánh xe của rương hành lý cọ qua cái khe trên mặt đất, phát ra một tiếng chói tai ngắn ngủi.   Ly Ly bị làm cho giật nảy mình, bực mình quay đầu lại nói to: “Ai lại vô duyên như vậy, không biết gõ cửa sao?”   Câu mắng mỏ mới nói được một nửa, một gương mặt xinh đẹp mang vẻ u sầu chán chường lọt vào tầm mắt, mùi nước hoa kết hợp với vẻ đẹp của người tới thanh lịch mà không hề đơn điệu, khiến Ly Ly nghẹn lại mấy câu còn lại ở trong cổ họng.   “Là tôi.”   Khương Chỉ kéo rương hành lý vào trong phòng, trở tay đóng cửa lại.   “Ngại quá, tôi không thấy sàn nhà có cái khe.”   Sự xuất hiện của Khương Chỉ hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của mọi người, Ly Ly đắm chìm trong sự kinh ngạc, nhất thời không nói nên lời.   Hơn nữa khi người ta kinh ngạc, thường thường không thể tự khống chế biểu cảm, trong mắt Ly Ly vô thức lộ ra sự bài xích lộ liễu, ngay cả lông mày cũng giương lên cao.   Khương Chỉ nhướn mày.   Tin tức truyền rất nhanh, ngay cả người trong trường học đều đã biết chuyện nhà họ Khương rồi sao?   Thấy Khương Chỉ nhướn mày, Ly Ly mới lấy lại tinh thần. Cô ta vội vàng treo lên nụ cười mất tự nhiên: “Sao cậu lại tới đây?”   Nói xong mới thấy lạ, tại sao cô lại không thể tới?   Khương Chỉ lại nhướn mày: “Bắt đầu từ hôm nay, tôi sẽ ở trong ký túc xá.”   Ly Ly càng thêm kinh ngạc: “Vì sao?”   Đây là trong lòng biết rõ còn giả bộ hồ đồ ư?   Thôi bỏ đi.   Lúc này mà cô còn gắng gượng che dấu, sẽ càng bị người chế giễu. Khương Chỉ biết rõ đạo lý này, cho nên mặc kệ đối phương tính toán gì cô đều thoải mái hào phóng mà thừa nhận nguyên nhân.   “Phá sản, biệt thự ngoài trường học bị thu hồi rồi, sau này tôi sẽ ở lại ký túc xá.”   Cô nói không nhanh không chậm, hào phóng thong dong, quá trình thừa nhận việc phá sản bình tĩnh giống như động tác bình thường cắt bò bít tết, không hề có cảm giác lúng túng.   Cẩn thận ngẫm lại, học sinh toàn trường từ trước đến nay chưa từng có ai nhìn thấy Khương tiểu thư thất thố.   “Cái gì?!” Phản ứng của Ly Ly còn khoa trương hơn cả người bị phá sản là Khương Chỉ.   Giọng cô ta cực kỳ chói tai, âm thanh giống như con vịt đang kêu lớn thì bỗng nhiên bị người ta bóp chặt cổ : “Cậu bị phá sản?!”   Lúc này Khương Chỉ mới tháo kính râm xuống, tỉ mỉ quan sát biểu cảm của Ly Ly.   Đôi mắt dưới cặp kính râm cực kỳ linh động, nhưng khi bị đôi mắt này nhìn chằm chằm lại không hề thoải mái chút nào.   Ly Ly có cảm giác như đang bị thẩm vấn, mới chỉ bị cô nhìn chằm chằm vài giây, sống lưng đã lạnh toát.   Dáng vẻ kinh hoảng thất thố này của cô ta, xác thật không giống như giả vờ.   Khương Chỉ nhăn mày, ánh mắt sâu kín như có điều suy tư.   Ly Ly vẫn chưa biết chuyện cô phá sản?   Vậy nếu không phải bởi vì gia đình cô phá sản, cô trở thành người không quyền không thế, thì rốt cuộc là tại sao tùy tùng nhỏ ngày thường vẫn luôn vâng lời, bây giờ lại sinh ra địch ý lớn như vậy với cô?   Khương Chỉ suy nghĩ mất hai giây mà vẫn không nghĩ ra kết quả. Nhưng dù sao cô ta cũng chỉ là một người không quan trọng, ghét cô hay thích cô đều như nhau.   Cô không tiếp tục chú ý đến Ly Ly nữa, đưa tay xoa lỗ tai bị tiếng thét chói tai làm đau nhức, xoay người nhìn quanh đánh giá nơi ở trong mấy tháng tới của mình ——   Giường cũng không kinh khủng như trong tưởng tượng, đệm giường mềm mại co dãn, khăn trải giường sạch sẽ, điều hòa cũng rất mát mẻ dễ chịu.   Có thể ở. Mời các bạn đón đọc Chúng Ta Vốn Vô Duyên Nhưng May Anh Có Tiền của tác giả Tửu Nhưỡng Tuyết.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Sát Phá Lang - Priest
Thiếu niên Trường Canh sinh sống nhiều năm nơi trấn nhỏ biên thùy không thể nào ngờ được rằng thân thế của mình lại ly kỳ như vậy. Bà góa chăm cậu lớn không phải mẹ ruột, cha nuôi tai điếc mắt mù đột nhiên lột xác thành An Định hầu danh chấn bốn phương, còn bản thân lại là con rồng cháu phượng. Rời trấn nhỏ tới kinh thành đô hội phồn hoa, những sóng gió gì đang chờ cậu ở phía trước? Là hoàng cung mưu đồ hiểm ác, ngươi gạt ta lừa. Là triều đình bè cánh đấu đá, tranh giành quyền lực. Là bốn bề địch vây, loạn trong giặc ngoài, dân chúng lầm than, sơn hà tàn tạ. Mà trong cơ thể cậu vẫn tiềm tàng kịch độc cùng lời nguyền ác nghiệt nhất thế gian: "Không ai yêu thương ngươi, không ai thật lòng đối xử tốt với ngươi, cho đến ngày sinh mạng chấm dứt, trong lòng ngươi sẽ chỉ có căm hận, hoài nghi, tính tình bạo ngược hung tàn, ham giết chóc, đi qua nơi nào nơi đó sẽ nổi mưa máu gió tanh, đã định sẽ khiến tất cả đám người kia không được chết tử tế." Trường Canh chẳng để tâm, bởi: "Dù là tới kinh thành cũng có nghĩa phụ chở che cho, ngươi không phải sợ." Cậu đã có bùa hộ mạng đây rồi! Mời các bạn đón đọc Sát Phá Lang của tác giả Priest.
Quạ Đen Quạ Trắng - Nhĩ Nhã
Truyện được biết dưới cái tên edit trên mạng là Hắc ô nha, Bạch ô nha. Tạ Lê Thần còn có tên gọi là quạ đen, bởi vì hắn chỉ diễn nhân vật phản diện, bề ngoài tuấn tà cùng giọng nói đặc biệt âm u khiến vai diễn của hắn tóat ra ánh sáng kì dị. Vinh Kính chẳng phải là diễn viên, hắn là vệ sĩ của Tạ Lê Thần, dưới còn mắt của Tạ Lê Thần, hắn là một con quạ trắng vừa thông minh xinh đẹp còn có cả một thân tuyệt kỹ. Tạ Lê Thần đóng phim chẳng qua là chơi đùa mà thôi, hắn có rất nhiều chuyện còn quang trọng hơn, dù sao, một diễn viên phổ thông thì đâu cần một siêu vệ sĩ kèm 24/7. Vinh Kính vốn là cảnh sát ưu tú nhất, nhận được một nhiệm vụ đặc biệt khiến hắn phải bảo hộ một đại mình tinh. Mà đại minh tinh đó tính cách cực kì xấu, gây chuyện thị phi rồi thì thôi lại còn ngày nào cũng tìm đủ cách để quấy rầy hắn! Mời các bạn đón đọc Quạ Đen Quạ Trắng của tác giả Nhĩ Nhã.
Mắt Bão - Sunness
“Mọi gia đình hạnh phúc đều có chung niềm hạnh phúc, nhưng mỗi gia đình bất hạnh lại mang một nỗi bất hạnh riêng” - "Mắt bão" chính là câu chuyện cảm động về cặp vợ chồng trẻ mang nỗi bất hạnh đặc biệt như thế. Trải qua bao khổ đau mất mát và ám ảnh tâm lý, họ vẫn bên nhau bền chặt, quyết không buông rời. Không chỉ là khúc ca cảm động về tình cảm gia đình, Mắt bão còn khiến người đọc trăn trở về ranh giới giữa Thiện và Ác, giữa Trắng và Đen, đồng thời đề cao chính nghĩa, sự khoan hồng thứ tha đối với những con người biết ăn năn hối cải, và lòng cảm thông nhân ái với những số phận khốn khổ bị đẩy vào bước đường cùng. Dù có những khoảnh khắc day dứt xót xa đến ám ảnh, nhưng câu chuyện vẫn đẹp nao lòng, bởi bao phủ lên tất thảy những đau thương kia chính là tình cảm con người thiêng liêng nhất. *** Trích dẫn nổi bật: "Lỡ như một ngày nào đó anh không tìm được em nữa, em mong anh hãy nhớ lấy câu này. Em yêu anh, em hi vọng anh vui vẻ. Nhưng nếu nỗi 'hi vọng' kia sẽ khiến anh đau khổ, em thà rằng anh buông tay đi." “Chúng ta thường nghĩ rằng nắm giữ mới khiến mình trở nên mạnh mẽ, nhưng đôi khi, mạnh mẽ lại là chính lúc ta buông tay.” Mời các bạn đón đọc Mắt Bão của tác giả Sunness.
Đại Đế Cơ - Hi Hành
Nữ chủ Tiết Thanh từ hiện đại xuyên vào một thiếu niên 13 tuổi là nữ giả nam trang. Thân phận hiện tại của nữ chủ có thể là đế cơ, vì bị mưu hại vào 7 năm nên được các trung thần cứu và che giấu thân phận ở dân gian. Nói có thể là vì chưa chính thức xác định, Hi Hành lộ ra một số bí mật có thể làm chao đảo thân phận đế cơ của nữ chủ sau này. Kiếp trước của nữ chủ cũng chỉ được Hi Hành giới thiệu sơ sài. Là con nhà gái nhà giàu bình thường, đến năm 16 tuổi thì ông ngoại và cha mẹ lần lượt qua đời. Tiết Thanh phát hiện đây là âm mưu của người khác, nên học làm sát thủ để trả thù. Sau khi trả thù xong thì tiếp tục làm nghề sát thủ để mưu sinh, cho đến khi gặp tai nạn trên không rồi xuyên qua. Không biết kiếp trước nữ chủ đã trải qua cuộc sống như thế nào, chỉ biết là nữ chủ đã trải qua một đoạn thời gian 5 năm học làm sát thủ rất cực khổ, cực khổ đến nỗi nữ chủ không nguyện ý thử lại một lần nữa. Sau khi xuyên qua, nữ chủ bề ngoài có tính cách rất ôn hoà và thiện lương, hay cười, siêng năng chăm học, rất quí trọng cuộc sống hiện tại và quyết định tương lai sẽ làm một tiên sinh dạy học. Nhưng thực tế người đọc có thể cảm giác trong nội tâm của nữ chủ có hai loại tính cách bất đồng. Một loại tính cách rất hài hước và trẻ con, có cảm giác như đây là tính cách của nữ chủ trước 16 tuổi ở kiếp trước. Một loại tính cách khác là suy nghĩ và mưu tính rất sâu xa, quan sát kĩ lưỡng mọi chi tiết và suy tính rất cẩn thận trong mỗi bước đi, rất phù hợp với tính cách của một sát thủ. Nữ chủ có thể “nhất tâm nhị dụng” (có thể làm hay suy nghĩ 2 chuyện cùng một lúc) nên cho mình là Tiểu Long Nữ, khi biết mình nữ giả nam trang thì lại nói mình là Châu Bá Thông, đến khi nhém tàn tật một cánh tay thì lại cho mình là Dương Quá. Nữ chủ học tập rất siêng năng và nghiêm túc nên tiến bộ không ngừng, khi được tiên sinh khen thì nói mình là Văn Khúc Tinh hạ phàm. Nói chung nữ chủ đôi khi tính cách và hành động rất buồn cười, có thể vô sỉ không đổi sắc mặt tự khen mình, rồi nghiêm túc nói hưu nói vượn, nói dối không cần suy nghĩ. Tính cách thứ hai của nữ chủ được Hi Hành thể hiện rất tài tình. Hiện nay nữ chủ vẫn chưa biết về thân phận thật sự của mình, nhưng chỉ cần quan sát hành động của người xung quanh, nữ chủ đã có thể đưa ra suy đoán khá chuẩn. Đôi khi nữ chủ làm một số việc khiến người đọc cho rằng bốc đồng, xuất phát từ bản năng nhưng nếu đọc đi đọc lại các hành động từ ban đầu của nữ chủ sẽ nhận ra nữ chủ đã suy tính rất cẩn thận. Đây cũng là điểm độc đáo trong phong cách viết truyện lần này của Hi Hành. Trong truyện, tác giả thường chôn dấu một số gợi ý về các việc xảy ra tiếp theo chỉ bằng một câu văn ngắn, hay đôi khi là một số từ ngữ nhỏ. Tình tiết thay đổi bất ngờ không theo suy đoán của người đọc, nhưng khi đọc kĩ lại những chương trước, có thể nhận ra tác giả đã gợi ý ở đó. Điều này khiến cho dân tình xôn xao trên diễn đàn thảo luận truyện, nên mỗi khi phát hiện ra một chi tiết nhỏ khác thường, mọi người sẽ ào ào đi dự đoán tình huống tiếp theo sẽ là gì, vì sao Hi Hành viết như vậy. Đây là cảm giác khá mới lạ khi theo dõi một câu chuyện. Một điểm đặc biệt khác của truyện là công năng sao chép thơ của nữ chủ. Cũng giống như các nữ chủ xuyên không khác, Tiết Thanh cũng được Hi Hành dành cho hào quang tài làm thơ tuyệt đỉnh. Điều khác biệt là nữ chủ lần này mỗi lần làm thơ là vì có mục đích hoặc lí do đặc biệt. Và mỗi bài thơ được sử dụng trong truyện rất hợp với hoàn cảnh và rất có ý nghĩa, cho thấy Hi Hành rất dụng tâm trong việc này. Ví dụ như khi Tiết Thanh lần đầu đi học là ở một thảo đường đơn sơ rách nát, Hi Hành sử dụng bài thơ “Lậu thất minh” của Lưu Vũ Tích, là bài thơ nói về phòng ở đơn sơ. Trong hội đua thuyền, tác giả sẽ sử dụng Đua Thuyền Ca. Khi chửi Liêu Thừa là cẩu quan, hay khi nói về thiếu niên hiệp khí, hoặc là thơ đưa tiễn tù phạm  đều sử dụng thơ phù hợp với hoàn cảnh. Nếu các truyện trước đây của Hi Hành chỉ xoay quanh nữ chủ, thì truyện này được tác giả mở rộng cốt truyện xoay quanh về việc phe phái đấu tranh giành ngôi trong triều đình, mà quan trọng nhất đó là thân phận đế cơ của nữ chủ. Trong khi nữ chủ hoàn toàn vô tư không có tham vọng, Hi Hành lại khiến cho các nhân vật xung quanh nàng tạo thành một trận phong ba và từ từ lôi kéo nữ chủ vào tâm bão. Hiện nay có rất nhiều phe phái và nhân vật chủ chốt đã lên sàng, được tóm tắt như sau: Nữ chủ và các thiếu niên: thiếu niên vô tư, có hào khí nhưng không tham vọng, mọi người đều ra sức học tập cho tương lai, đôi khi có tranh cãi nhưng chỉ là trò chơi trẻ con. Nhưng khi có việc lớn thì nghĩa bất dung từ đi làm việc. Hiện tại chưa có ai liên quan về phe phái tranh đoạt trong triều đình. Đám người Ngũ Đố Quân: phe bảo hoàng, che chở đế cơ và muốn giúp nàng lên ngôi, nữ chủ hoàn toàn không biết về đám người này. Đám người Tần Đàm Công và Thái Hậu: phe phản nghịch, đã giết tiên hoàng và tiên hoàng hậu, đưa tiểu hoàng đế lên ngôi, hiện truy tìm giết đế cơ. Thái giám Tông Chu vào thái giám Liêu Thừa của phe này đã từng đối đầu với nữ chủ và bị đá xuống đài. Đám người Hoàng Sa Đạo: bị phe phản nghịch tàn sát vào 7 năm trước, đang tìm cách trả thù đám người Tần Đàm Công, chưa có liên hệ gì với nữ chủ. Phe còn lại trong triều đình: trung thành với tiên hoàng và triều đình, thường tranh chấp với đám người Tần Đàm Công, có lẽ chưa biết về việc đế cơ còn sống. Tây Lương quốc: từng có chiến tranh với Đại Chu, thua bởi Tần Đàm Công. Hiện nay có Thái Tử rất tài giỏi. Tác giả đến giờ chưa đề cập ảnh hưởng của Tây Lương quốc đối với ngôi vị đế cơ của Đại Chu. Tứ Hạt tiên sinh: dạy học tiên sinh của nữ chủ, thân phận có thể là Tứ Đại Sư của Hoàng Tự, mục đích dạy học cho người đăng cơ tiếp theo của Đại Chu. Nói tóm lại, truyện tuy chỉ mới đi được khoảng 1/3, 1/4 đoạn đường nhưng đã gây ấn tượng mạnh về nội dung, cốt truyện và phong cách hành văn. . Ngòi bút của Hi Hành đã tiến lên một tầm cao mới trong Đại Đế Cơ, vận dụng uyển chuyển sự hài hước, lém lỉnh trong đối thoại, tinh tế trong miêu tả nội tâm và âm mưu tính toán, ngòi bút miêu tả sống động khiến khiến người đọc cảm giác mình như đang xem phim hơn là đọc truyện. Đôi khi hài hước với các tình huống dở khóc dở cười, đôi khi lại hào khí khiến người rung động, ngưỡng mộ, đôi khi nguy hiểm khiến người giật mình, thót tim, đôi khi u ám khiến người lo sợ, rồi lại chính nghĩa luôn chiến thắng khiến người sảng khoái. Mời các bạn đón đọc Đại Đế Cơ của tác giả Hi Hành.