Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tổng Tài Ngang Hơn Cua - Bạch Giới

Cô cô cô…… Đúng là xui xẻo! Rõ ràng muốn nghỉ ngơi dài hạn để thư giãn đầu óc lẫn cơ thể. Thế mà lại sống không yên vì người đàn ông tính tình rất rất kiêu ngạo này. Có lầm không thế? Nhưng mà cộ không thể không đi làm thuê  cho anh ta── nói ra rất là dài dòng, cô chính là thiếu nợ một món ân tình. Mà cái người này trời sinh đã “ ngang hơn cua ”, ác mồm ác miệng, thậm chí còn xem thường cô nữa chứ ! Cô tuyệt đối sẽ không “ nhịn ” đâu, nhất định phải cho anh ta biết tay ! Quả nhiên, mới vừa làm thuê cho anh ta bữa đầu tiên, anh ta liền “ tặng ” cho cô đòn phủ đầu ra oai – thẳng chân đá cô ra khỏi cửa. Hừ~~~ cô dễ bắt nạt vậy sao ? Cô tuyệt đối sẽ không để anh ta lên mặt như vậy ! “Võ công” của cô thuộc hàng lão làng đấy, anh ta dám lấy “công phu mèo cào” mà đấu với cô ư? Hứ, tầm phào ! Không ngoài dự đoán, anh ta nhiều lần tức nghẹn họng, đều bị cô giải quyết một cách dễ dàng. Chẳng lẽ anh phải nhận mệnh làm bại tướng trong tay cô sao ? Nhưng mà anh dường như lại thích cảm giác bị cô khi dễ này….   *** Trời mùa đông rét thấu xương, một chiếc xe taxi từ từ chạy đến dừng trước cổng khu chung cư cao cấp. Không lâu sau một cô gái mặc áo che kín mít kéo hành lý bước xuống xe, sau đó xoay người cảm ơn tài xế, lúc chiếc xe đi khỏi rồi, cô mới bước vào khung chung cư cao cấp nhưng chưa vào đến cổng thì hai bảo vệ mặt mày nghiêm nghị tiến đến, dù hành động rất lễ phép nhưng vẻ mặt lại đầy nghi ngờ. “Xin lỗi, cô muốn tìm ai?” Bảo vệ trẻ tuổi nghiêm mặt hỏi. Cô kéo khăn quàng cổ đang che mũi xuống, mỉm cười trả lời, “Xin chào, tôi họ Hà, Hà Thu Nhiên, tôi có hẹn với dì Trần Hảo sống ở lầu tám, phiền anh thông báo cho dì ấy dùm !” “Trần Hảo ?” Bảo vệ nhăn mày suy nghĩ xem trong khu chung cư này có ai tên Trần Hảo không, rốt cuộc ai là Trần Hảo ? “À, tôi nhớ rồi, là thím Trần !” Một bảo vệ khác nhìn như có thâm niên lâu hơn bỗng dưng la lên, “Hôm qua thím Trần có nói với tôi là hôm nay có cô Hà sẽ đến đây, kêu chúng ta để ý một chút.” Hừ ! Ở đây toàn người có danh tiếng sống, không giàu có thì cũng quyền quý, nhà nào nhà nấy đều có quản gia cả, mà dì Trần ở lầu tám kia chính là quản gia của Bàng Sĩ Bân – tổng giám đốc tập đoàn Bàng thị hiện nay, do ngày thường cứ gọi là “thím Trần, thím Trần” nên bọn họ cũng quên cả tên thật của bà. “Thì ra là thím Trần !” Bảo vệ trẻ tuổi tỉnh ngộ, vốn lúc nãy còn nghiêm nghị nhưng lúc này lại thân thiện hơn. Phải biết rằng, mấy gia đình sống ở đây không phải là người nổi tiếng thì cũng là người giàu có, toàn bộ đều là người trong giới thượng lưu. Mà những người này đều có gia tài đồ sộ, người có giáo dưỡng thì ăn nói khiêm tốn và so với người bình thường càng lễ phép hơn, nhưng tuyệt đại đa số mấy gia đình sống ở đây đều tỏ ra vênh váo, sai sử mấy bảo vệ cỏn con như họ đủ thứ chuyện. Ngay cả mấy quản gia nhà họ cũng y như chủ của họ, cáo mượn oai hùm, ngồi chém gió tự kỷ, bảo vệ nhỏ nhoi như hai người bọn họ thì chỉ biết nhẫn nhịn trong lòng để giữ chén cơm của mình. Dì Trần thì hoàn toàn khác ! Dì luôn tươi cười vui vẻ, tính tình dễ gần, ra vào gặp ai cũng chào hỏi cả, ngày thường có món gì ngon là chia cho bọn họ ăn, y như là người một nhà vậy, chỉ có một khuyết điểm duy nhất chính là – ông chủ thối tha của bà. Biết rõ Hà Thu Nhiên là khách của dì Trần, hai bảo vệ lập tức dẫn cô vào bên trong phòng bảo vệ, sau đó nói dăm ba câu qua điện thoại với dì Trần, bảo vệ lớn tuổi hơn quay đầu cười với cô, “Cô Hà, tôi đã nói với dì Trần rồi, cô cứ đi thẳng vào đi.” “Cảm ơn !” Hà Thu Nhiên gật đầu, vẫy tay chào bọn họ xong liền đi về phía thang máy. Hà Thu Nhiên kéo hành lý đi theo, mới vừa bước vào bên trong chung cư, chưa kịp chiêm ngưỡng kiến trúc hoa lệ ở đại sảnh thì liền nghe thang máy kêu “Đing” một tiếng, một người phụ nữa hơn 50 tuổi bước ra, ăn mặc đơn giản chất phác, cười rạng rỡ, “Thu Nhiên, con tới rồi sao !” ... Mời các bạn đón đọc Tổng Tài Ngang Hơn Cua của tác giả Bạch Giới.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Hoàng Hậu Vô Đức - Tửu Tiểu Thất
Anh nam chính – Kỷ Vô Cữu là Hoàng đế lên ngôi năm 18 tuổi. Vì tuổi còn trẻ, căn cơ chưa vững nên anh phải tuyển dàn hậu cung cho nó hùng hậu để ổn định thế lực =)))) Nói vậy thôi chứ anh nam chính của chúng ta không phải loại háo sắc, trước khi gặp được nữ chính – Diệp Trăn Trăn anh còn không biết yêu là gì. 20 tuổi nam chính rước nữ chính về làm Hoàng hậu, căn bản là do nữ chính có gia thế rất hùng hậu trong cung, đến khi yêu bả rồi thì dàn phi tần kia với anh như không khí :)) Tên truyện cũng nói lên tính cách của nữ chính Diệp Trăn Trăn rồi =)) Đêm tân hôn bả đạp nam chính xuống giường, anh vua dứt khoát dỗi vợ ngủ ở tẩm cung. Về sau “làm cho Hoàng thượng khó chịu chính là công việc hàng ngày của Hoàng hậu” =)))) Nữ chính rất thông minh, binh thư, hành quân, đánh trận cái gì cũng biết, tính cách thẳng thắn. Cung đấu âm mưu rắc rối nhưng bả giải quyết nhanh gọn lẹ. Lúc đầu 2 anh chị không vừa mắt nhau nhưng về sau yêu vào rồi thì tình cảm với hài dã man luôn. Nam chính rất ngây thơ trong tình yêu, yêu rồi mà không biết, thắc mắc đi tìm kĩ nữ thanh lâu để hỏi đáp. Lúc đó ổng cải trang, gặp mấy ông quan cũng đi thanh lâu, vội lấy bình trà che mặt lại, ổng chỉ lo che cho ổng mà quên mất thằng cha đứng kế bên là đại thái giám tổng quản, mấy ông quan thấy đại thái giam là biết người bên cạnh là ai rồi =))))) Cơ mà mấy ông quan rất thức thời giả vờ như không biết, ổng còn thở phào “May quá họ không thấy ta” =))))) Chị nữ chính nuôi con vẹt, đang dạy nó nói thì anh nam chính nhào vô lôi bả lên giường xxoo, xong con vẹt suốt ngày rên ư ử, lặp lại mấy lời lưu manh bậy bạ của 2 người =)))) thế là cả mấy ngày sau, 2 vợ chồng đóng kín cửa để dạy con vẹt nói lại =)) Nam chính đang đứng giữa thảo nguyên thì cô công chúa dị quốc chủ động nhào vào ôm chặt ổng, muốn quyến rũ. Nữ chính đứng đằng sau thấy, nếu theo motip cẩu huyết thì nữ chính sẽ hiểu nhầm, sẽ cãi nhau, sẽ bỏ đi, sẽ thế lọ thế chai,… Đằng này không hề !! Anh vua thấy chị hậu đứng đó, hắn gào lên : “Trăn Trăn ! Cứu ta với!”, làm như thiếu nữ bị người ta cưỡng hiếp không bằng =)))) Thế là chị hậu hùng hùng hổ hổ xông tới cứu chồng, anh vua như con cún cụp đuôi vội vàng núp sau lưng chị hậu =)))) Yêu vào rồi thì nam chính thủ thân như ngọc, độc sủng nữ chính, đến nỗi thà bị cổ độc hại suýt chết cũng không ngủ với nữ phụ vì không muốn phản bội nữ chính. Nữ tử không tài chính là đức, chị nữ chính vì quá giỏi, quá có tài nên trở thành vô đức hoàng hậu :)) Văn phong của Tửu Tiểu Thất kiểu tưng tửng, hài hước, có chút biến thái =)) Mời các bạn đón đọc Hoàng Hậu Vô Đức của tác giả Tửu Tiểu Thất.
Hồng Nhan Loạn - Đóa Đóa Vũ
Tương truyền, người con gái nào rút được quẻ Đế vương yến thì sẽ trở thành vợ vua, ảnh hưởng lớn lao đến mức có thể nắn dòng lịch sử. Lại tương truyền mỗi quẻ chỉ có một chiếc. Vậy mà lại có hai người con gái rút trúng quẻ này từ cùng một ống. Sau đó một người trở thành quý phi sủng ái hậu cung, một người trở thành phu nhân thừa tướng đương triều. Đêm tân hôn, thừa tướng đi biệt tăm tích, sáng mới trở về, thành thật nói với Quy Vãn rằng, chàng sẽ sủng nàng, bảo vệ nàng, sẵn sàng dâng nàng mọi thứ trừ tình yêu, vì trái tim chàng đã ký gửi ở chỗ Huỳnh phi mất rồi. Quy Vãn bản tính dửng dưng, vốn được dạy dỗ từ nhỏ rằng ái tình chỉ khiến người ta đau khổ, nên cũng không lấy thế làm buồn phiền. Ngày qua ngày nàng vận nam trang rong chơi khắp nơi, lần lượt gặp ba người mà việc quen biết nàng trở thành mối hận nghìn thu của họ. Một là tướng quân đứng đầu hàng quan võ, quyền thế ngang ngửa chồng nàng. Một là vương tử dân tộc thiểu số, vì nàng mà đã phấn đấu đoạt đích, rồi nuôi chí lớn đoạt cả giang san thiên triều. Một người nữa là trạng nguyên tương lai, vì muốn có nàng mà đánh mất bản chất trong sáng, biến thành tiểu nhân ti bỉ chết đuối trong xoáy nước quyền lực. Đấu thủ tiếp theo lao vào đường đua chật chội này chính là hoàng đế, người ban đầu đã gài quẻ Đế vương yến cho Diêu Huỳnh để nạp cô ta làm phi, mục đích thật sự là dùng cô làm quân cờ kiềm chế thừa tướng. Đây cũng là hành động khiến hoàng đế di hận suốt kiếp, nhất là khi tàn rữa trên giường bệnh, chàng phát hiện ra Quy Vãn lại thật sự rút được chiếc quẻ quý hiếm năm mươi năm mới có người rút trúng một lần kia. Thừa tướng không đến nỗi mù quáng, chưa đầy một năm sau khi cưới, đã nhận ra mình được trời ban ngọc quý, càng cưng nàng như vua cưng vàng anh. Trích đoạn "Đế Vương Yến", truyền thuyết kể rằng nữ tử nào rút được quẻ này mệnh đã định sẽ trở thành vợ vua. Ngày xuân ấy, "Đế Vương Yến" lại cùng xuất hiện trong tay hai người con gái tú mỹ tuyệt luân, một như vầng dương rực rỡ, một như khuôn nguyệt lấp lánh. Mặt trăng và mặt trời cùng xuất hiện, tất sẽ biến loạn. "Họa quốc chi nguyên", rốt cuộc, ai mới đích thực là “Họa quốc chi nguyên"?   Mời các bạn đón đọc Hồng Nhan Loạn của tác giả Đóa Đóa Vũ.
Hoa Hồng Ký Ức - Lâm Địch Nhi
Em nhớ anh mỗi khi vui vẻ và hạnh phúc, bởi anh là người em muốn sẻ chia. Em nhớ anh mỗi khi buồn bã và thất vọng, bởi anh là người hiểu thấu lòng em. Em nhớ anh mỗi khi em cười và khóc, bởi em biết chỉ có anh mới có thể nhân lên nụ cười trên môi và lau khô nụ cười trên má em. Lúc nào em cũng nhớ anh, nhưng em nhớ anh nhất trong những đêm dài em thao thức, nghĩ về tất cả những giây phút tuyệt vời khi chúng ta cùng ở bên nhau. “Hóa ra tình yêu chính là, cho dù anh có thay đổi khuôn mặt, lãng quên ký ức. Đôi mắt em vẫn sẽ vì anh mà ngời sáng. Trái tim em vẫn sẽ vì anh mà loạn nhịp.” *** Thế gian này, mọi thứ sẽ già nua, duy chỉ có tình em là trẻ mãi. Thế gian này, bao điều dối trá, duy chỉ có tình em vẫn mãi sáng trong. “Chỉ có tình yêu, dù bạn đeo mặt nạ đi chăng nữa, người yêu bạn vẫn sẽ đi về phía bạn, dù cô ấy không hề biết người đó là bạn, nhưng trái tim sẽ dẫn đường cho cô ấy…”   Mời các bạn đón đọc Hoa Hồng Ký Ức của tác giả Lâm Địch Nhi.
Đời Này Không Đổi Thay - Huyền Mặc
Sách Nói Đời Này Không Đổi Thay   Anh vốn là kẻ ngông cuồng tự đại, khi còn nhỏ vì bị bức ép mà phải dồn cô bạn thanh mai trúc mã của mình vào biển lửa, từ đó về sau anh hao tâm tổn sức làm biết bao chuyện nhằm bù đắp cho cô, ngày cầu hôn cũng là ngày cô quay lưng phản bội anh. Tình nghĩa nhiều năm hóa ra cũng chỉ là lời nói dối. Còn cô cả đời kiên cường, nhẫn nhịn, nhưng vì âm kém dương sai mà tận mắt chứng kiến cái chết của người mình yêu, từ đó cô đóng cửa trái tim mình nhất quyết gìn giữ lời thề ước cùng người đã khuất. Khi cây tường vi đã đi qua bốn mùa, tóc đã dài lại lần nữa cắt đi, không biết đã gặp gỡ bao lần, nhưng tất cả chỉ là trong giấc mộng. Ba năm sau, cơ duyên xảo hợp, cố nhân tương phùng, từng bước xích lại gần nhau, chẳng thể chia xa. Bên cạnh cô giờ đây có một người mới theo đuổi, một vị giảng viên đại học tưởng như nho nhã dịu dàng nhưng thân phận chứa đựng một bí mật không ngờ. Lan Phường lần nữa dậy sóng, hồi ức của mười năm sinh tử dần rơi vào tĩnh lặng, chỉ có tình yêu là tồn tại mãi mãi.   Mời các bạn đón đọc Đời Này Không Đổi Thay của tác giả Huyền Mặc.