Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nơi Cuối Con Đường - Tình Không Lam Hề

Thời đại học Lâm Nặc từng có được tình yêu với Từ Chỉ An - một chàng trai xuất chúng, ưu tú đa tài trong trường nhưng do hoàn cảnh gia đình mà luôn cảm thấy tự ti. Ở bên Từ Chỉ An, Lâm Nặc không tìm thấy cảm giác yêu thương chiều chuộng mà ngược lại cô chính là người chủ động kiếm tìm cảm giác đó. Tình cảm giữa hai người bắt đầu xuất hiện những vết rạn do lý tưởng và suy nghĩ của hai người không nhau. Vết rạn đó ngày càng sâu thêm kể từ khi có sự xuất hiện của Giang Doãn Chính. Chính dáng vẻ không bao giờ tỏ ra yếu đuối của Lâm Nặc đã thành công trong việc khơi dậy niềm ham muốn bảo vệ của Giang Doãn Chính. Anh khiến cô tìm thấy được niềm khao khát được yêu thương che chở mà bấy lâu không có được khi ở bên Từ Chỉ An nhưng cô vẫn kiên quyết không để mình rơi vào lưới tình của anh. Giang Doãn Chính rất tự tin rằng trong cuộc chơi này anh chính là người thắng cuộc dù anh biết giữa anh và Lâm Nặc vẫn còn tồn tại Từ Chỉ An. Rất lâu sau, Lâm Nặc vẫn cho rằng trên thế gian này không thể có hai chữ "nếu như". Cho dù Từ Chỉ An quen cô trước, nhưng đến phút cuối cùng, cô vẫn tiến đến cạnh Giang Doãn Chính. Âu đó cũng là số phận. Giang Doãn Chính là người bạn trai tuyệt vời hoàn hảo, anh mang đến cho cô tất cả mọi thứ nhưng duy chỉ một thứ Lâm Nặc cũng như bao cô gái khác hằng khát khao nhất thì anh lại chẳng thể đáp ứng. Bởi vì anh là một cơn gió tự do không muốn bị hai chữ "hôn nhân" giam cầm. "Tất cả mọi thứ em cần, anh đều dành cho em cả, chỉ cần em ở bên anh thế này, em còn điều gì không hài lòng?" "Cảm ơn anh, đã cho em tất cả tình cảm khiến người khác phải ngưỡng mộ, nhưng giờ thì em phải rời xa anh!" Hai năm sau, Từ Chỉ An quay về, ba người gặp lại nhau và câu chuyện dang dở lại được viết tiếp...... *** Tình Không Lam Hề – là một tác giả trẻ thuộc thế hệ 8x , cung nhân mã, yêu tự do, không thích ràng buộc. Cô đã có rât nhiều tác phẩm được xuất bản như: Gần như vậy, xa như thế; Sự chờ đợi của LươngThần; Nét cười nơi ấy; Gặp nhau nơi cuối đường.... Thích ngày nắng gió, khát khao hướng về Paris xa xôi, hy vọng một ngày có được cuộc sống tự do tự tại. Mỗi cuốn tiểu thuyết được sáng tác là một cuộc tình, hoặc nóng bỏng nồng nhiệt hoặc như dòng nước nhỏ chảy dài, nhưng tất cả đều là tình cảm chân thành nhất của con người thành thị. *** Lý do vì sao lại cãi nhau, Lâm Nặc cũng chẳng nhớ nữa, vả lại đây là lần cãi nhau lớn nhất từ trước tới nay, cô chỉ nhớ câu cuối cùng Giang Doãn Chính bỏ lại cho mình là: "Lâm Nặc, em đừng có cố ý gây sự thế được không!", sau đó đóng sập cửa lại bỏ đi. Cô tức giận, buồn bã cả ngày trời, kết quả là cho đến khuya anh mới về, cô lạnh lùng nhìn anh, quay đầu lại tiếp tục chơi trên máy tính. Một lát, sau lưng cô có người bước lại gần, hơi thở mạnh mẽ, nóng bỏng. Lâm Nặc vẫn không cử động, chỉ nói: "Anh đi chỗ khác đi, đừng cản trở em". Chỉ là chơi bài trên QQ, nhưng dường như cô phải tập trung hết tất cả tinh lực. Giang Doãn Chính hơi say, đầu như muốn phình to ra, chẳng kịp suy nghĩ cúi người hôn lên cổ cô. Da cô vốn trắng trẻo, dưới ánh đèn lại càng mềm mại, trơn láng như ngọc. Cô đưa tay ngăn anh lại: "Em đã nói rồi mà, anh tránh ra đi!". Cái người phía sau dừng lại một chút, sau đó đôi môi nóng bỏng tiếp tục di chuyển trên cổ cô. Đấy rốt cuộc là thế nào? Rõ ràng mới cãi nhau mà! Lồng ngực Lâm Nặc nghẹn lại, vì thái độ ban ngày của anh, sập cửa rất mạnh nha, quả thực khiến cho bản lề chấn động như muốn rơi xuống. "Người anh toàn mùi rượu, hôi chết đi được, anh đừng chạm vào em!", đột nhiên cô đứng bật dậy, đẩy mạnh anh ra, bởi không hề phòng bị lại thêm men rượu Giang Doãn Chính lảo đảo lùi về phía sau hai bước. Anh sầm mặt: "Không cho anh động vào, vậy em muốn ai chạm vào em?". Cô không thèm để ý đến anh, cuối cùng nói lẫy: "Trừ anh ra, ai cũng đều được!", rồi quay người đi thẳng vào phòng tắm, kéo cửa cái rầm. Song chưa đến một phút sau, cửa lại bị người nào đó dùng lực mở ra. Giang Doãn Chính đứng trước cửa, đôi môi mỏng nhếch lên. Cô hoảng sợ, vội lấy chiếc váy ngủ đang cởi dở che trước ngực, tức giận quát lên: "Anh làm gì vậy?". Có điều động tác này của cô lại càng kích thích anh, chỉ thấy anh chẳng nói gì đã tiến tới trước mặt, mạnh mẽ dang hai tay cô ra, giọng lạnh tựa băng: "Em nói xem anh muốn làm gì nào?". Trước ngực thấy lạnh, chiếc váy ngủ mỏng mạnh buông rũ theo từng đường cong trên cơ thể nhanh chóng bị đẩy xuống. "Á", cô khẽ kêu lên, ngẩng đầu lên thì bắt gặp ánh mắt Giang Doãn Chính bỗng trở nên sâu đen thăm thẳm, khuôn mặt nóng ran, cô hét lên: "Biến thái! Anh là đồ lưu manh..”, lời còn chưa dứt cô đã bị đẩy mạnh vào tường. Bức tường bằng gạch men lạnh lẽo khiến cô khẽ run lên, mặc dù ánh đèn ấm áp nhưng cả người cô cứ run rấy, Nụ hôn của anh đã nhanh chóng rơi xuống, mạnh mẽ cắn vào đôi môi cô. Lực rất mạnh nhưng ngay cả tiếng kêu đau cũng không thể phát ra. ... Mời các bạn đón đọc Nơi Cuối Con Đường của tác giả Tình Không Lam Hề.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Nhật Ký Sủng Ái Của Nữ Phụ Xinh Đẹp - Bệ Hạ Không Thượng Triều
Văn án: Giang Kiều xuyên thành nữ phụ, là một bia đỡ đạn ngoại trừ nhan sắc ra thì chỉ có hai bàn tay trắng, ở giữa truyện lại bị nhân vật phản diện tra tấn đến chết. Sau khi xuyên sách, Giang Kiều muốn trả lại tất cả những gì bọn họ đã làm với cô. Phong Dịch là nhân vật phản diện lớn nhất toàn văn, là người có tính cách lạnh lùng mà tới tâm anh cũng lạnh. Để thay đổi kết cục của bản thân, Giang Kiều chỉ có thể lấy lòng anh, trêu chọc anh, câu dẫn anh. Sau một đêm tình, Giang Kiều mới ý thức được cô đã câu dẫn sai người rồi. Sau khi Giang Kiều bỏ đi, Phong Dịch bắt đầu tìm khắp thế giới người phụ nữ ngủ xong liền chạy, không chịu trách nhiệm kia. Khi người phụ nữ tuyệt tình làm anh xao động mỗi đêm đứng trước mặt. Phong Dịch kéo cà vạt, trầm thấp nói, “Chúng ta hình như vẫn còn nợ chưa tính.” *** Một sáng Giang Kiều thức dậy và phát hiện mình xuyên vào một quyển sách, bản thân biến thành một nhân vật nữ phụ thúc đẩy tình tiết truyện. Giang Kiều xuyên thành tiểu thư Giang gia, cành vàng lá ngọc tính tình bốc đồng, cha không thương mẹ kế không yêu, kết cục cuối cùng còn bị hôn phu là một nhân vật phản diện của truyện giết chết. Giang Kiều cảm thấy mình rất xui xẻo. Để thay đổi số phận của mình Giang Kiều quyết định ra tay trước, đầu tiên sẽ tìm ra nhân vật phản diện đó và quyến rũ hắn. Bởi Giang Kiều tin rằng nếu kẻ đó yêu cô hắn sẽ không giết cô, kết cục của cô sẽ không phải là chết. Nghe có vẻ không thuyết phục nhưng lại rất hợp lý. Sau chút ít nỗ lực, Giang Kiều xác định được mục tiêu của mình là Phong Dịch, nhân vật phản diện quan trọng trong truyện. Phong Dịch là một người vô cùng lạnh lùng, tác phong làm việc và sinh hoạt đều rất lạnh nhạt cứng nhắc, không để ai có thể tiếp cận anh. Quá trình Giang Kiều quyến rũ Phong Dịch mình chỉ có thể cảm thán rằng: thả thính bậc thầy, một kế sách cưa trai hoàn hảo, phải nói là cực kỳ hoàn hảo luôn, từng bước từng bước không một kẽ hở. Tất nhiên Phong Dịch không thể nào phớt lờ một người con gái được tác giả miêu tả không có bất kỳ khuyết điểm nào, xinh đẹp quyến rũ mê người như vậy. Phong Dịch sa vào cái bẫy ngọt ngào Giang Kiều giăng ra, còn Giang Kiều cũng đi lệch kế hoạch ban đầu mà đem lòng yêu Phong Dịch. Thời gian yêu đương làm Giang Kiều phát hiện ra, bên trong Phong Dịch còn tồn tại một nhân cách khác, một nhân cách thích nói dối và trái ngược với con người Phong Dịch, đầy nổi loạn và tùy hứng. Sự xuất hiện trở lại của nhân cách thứ hai đã mở ra câu chuyện về quá khứ của Phong Dịch, về một âm mưu lớn của nhà họ Phong, về những mặt đen tối của hào môn mà nhiều thế lực đã cùng nhau che giấu. Những âm mưu đó là gì thì các bạn hãy đọc và tìm hiểu nha. Sau bao thăng trầm rời bỏ và tìm lại, họ quyết định bỏ qua các khúc mắc đang có rồi cùng nhau sát cánh điều tra rõ những bí mật được che giấu kia. Cuối cùng hai người hạnh phúc bên nhau, người xấu sẽ trả giá còn người tốt sẽ lấy lại được công bằng. Nghe cứ như truyện cổ tích vậy đó. “Cô chỉ từng muốn câu dẫn anh, nhưng lại không ngờ tới bản thân thật sự sẽ yêu anh. Anh có thể lạnh nhạt với tất cả mọi người, nhưng lại không thể phớt lờ cô. Bọn họ cùng nhau đi qua những tháng ngày đen tối, cùng nhau cứu vớt tương lại của hai người. trong bóng tối nắm lấy tia sáng nhỏ nhoi. Chỉ cần họ ở bên nhau thì mãi mãi sẽ không còn cuộc sống đen tối.” --- Nữ chính trong truyện hoàn toàn xứng đáng với cái tên “Nhật Ký Sủng Ái Của Nữ Phụ Xinh Đẹp”, một người con gái hoàn hảo không tì vết, xinh đẹp mê người, hoa nhường nguyệt thẹn, quyến rũ tới từng làn áo sợi tóc. Cô ấy tài ba việc gì cũng biết, từ súng đạn đến đua xe, từ đánh nhau với một đám người và tất tần tật các thứ, nhưng cũng hợp lý vì trước đó cô là đặc công. Đối với mình thì truyện này tạm được, nội dung có thể đọc giải trí và tìm ngọt ngào cho cuộc sống. Truyện có phần xoáy sâu vào việc điều tra các bí mật bị che giấu, diễn biến tình cảm của hai nhân vật chính khá nhanh chóng, chưa cụ thể, tuy nhiên vẫn có thịt cho con dân. Đoạn sau chỉ là cảm nhận cá nhân, các bạn có thể đọc thử truyện và cảm nhận nha, biết đâu là do dây não mình khác với mọi người, bình thường truyện mình thấy ngộ nghĩnh mọi người sẽ thích, lạ lắm luôn. *** Một đêm nọ, Phong Dịch nằm trên giường, không khí nóng bỏng trong phòng vẫn chưa tản đi, anh đang ngủ. Có lẽ do có người nằm bên cạnh nên anh ngủ rất ngon. Không biết sao, anh mơ. Ở trong mơ, đầu Phong Dịch lại càng nặng nề, anh giống như lạc bước vào một vùng đất tràn đầy ánh sáng. Phong Dịch đi về phía ánh sáng phát ra, khung cảnh trước mắt dần rõ ràng hơn. Nhìn về phía căn phòng quen thuộc, anh có chút hoảng hốt. Anh cảm thấy như tất cả giống như ảo cảnh, giống như là kiếp trước của anh. Trên ti vi đang chiếu tin tức, Phong Đình chết vì tai nạn, vụ án không có gì đáng nghi nhưng cảnh sát lại nghi ngờ hung thủ là con trai Phong Đình, Phong Dịch. Một người mặc tây trang màu đen đứng trước ti vi, chăm chú xem tin tức. Nhìn bóng lưng ấy, Phong Dịch lại cảm thấy rằng đó là kiếp trước của anh. ‘Phong Dịch’ nhìn ti vi, ánh mắt cực kỳ lạnh lẽo. Phong Đình chết rồi, hận ý trong mắt anh lại còn mạnh mẽ hơn. Ngoài cửa vang tiếng chuông, cảnh sát dẫn người tới, đề nghị ‘Phong Dịch’ phối hợp điều tra. Trong quá trình điều tra, cảnh sát không tìm được chứng cứ gì, đành phải thả ‘Phong Dịch’ ra. Sau khi rời khỏi đồn, ‘Phong Dịch’ bị phóng viên bao vây, bọn họ đều quan tâm tới cái chết của Phong Đình. ‘Phong Dịch’ nhìn thẳng vào ống kính, đáy mắt vẫn lạnh băng, nhưng lại lộ ra chút ý cười, giống như muốn khoe khoang. Anh giống như người đứng xem, nhìn một kiếp của mình, xem những chuyện bản thân phải trải qua. Ý thức của anh có chút mơ hồ nhưng anh biết đây là mơ. Trong giấc mơ, mọi chuyện xảy ra đều không tốt, anh không gặp được Giang Kiều, cũng qua vài năm sau anh mới biết được bản thân bị tẩy não và chân tướng cái chết của mẹ. Nhưng trước khi anh nhận thấy điều gì lạ, Phong Đình đã kịp xóa hết manh mối đi, làm cho anh có tra thế nào cũng không kéo được Phong Đình ra ngoài sáng. Để Phong Đình nhận lấy trừng phạt, kiếp trước anh đã động tay động chân với Phong Đình, giả thành sự cố. Cuối cùng, cảnh sát không tra ra được manh mối nào. Trong căn phòng tối tăm, Phong Dịch choàng tỉnh. Không khí hơi lạnh, cực kỳ giống với giấc mơ đó. Phong Dịch vươn tay, trong không khí lạnh băng chạm tới thân thể ấm áp bên cạnh. Trời chưa sáng, Phong Dịch nắm lấy tay Giang Kiều. Cô không tỉnh dậy, chỉ nhích người đến gần anh hơn. Hơi thở của cô vương vấn bên tai anh, anh tập trung lắng nghe hơi thở nhẹ nhàng ấy. Dù giấc mơ ấy có phải là kiếp trước của anh hay không, tất cả đã khác rồi. Kiếp này, chẳng những người phạm tội nhận được sự trừng phạt, anh còn có người để bảo vệ cả đời. Anh cúi đầu ngửi hương thơm nhàn nhạt quen thuộc ấy. ... Mời các bạn đón đọc Nhật Ký Sủng Ái Của Nữ Phụ Xinh Đẹp của tác giả Bệ Hạ Không Thượng Triều.
Không Cẩn Thận Đụng Phải Tổng Giám Đốc - Khiết Tâm
Đôi điều muốn nói. 1.     Chân thành cảm ơn người đã hướng dẫn tôi edit: Ami - ngocquynh520 ( ai yêu tiểu thuyết TQ mà từng lang thang trong diễn đàn đều biết Ami rất nổi tiếng). 2.     Đây là truyện đầu tiên tôi edit tự lập, do đó còn nhiều chỗ sai sót mong mọi người chỉ bảo thêm. 3.     Tôi ko phải là tác giả cũng ko biết tiếng Trung vì vậy ko đảm bảo nội dung truyện đúng 100% vs ý của tác giả, chỉ dùng  hết sức mh truyền tải nội dung truyện cho mọi người thưởng thức. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. *** Không phải chỉ là tổng giám đốc thôi sao! Phải ở nơi cao khó tìm như vậy sao? Cô chẳng qua là đưa cái thư mời cho hắn. Thiếu chút nữa không còn sức lực mà mất nửa cái mạng! Thật may là, cô gặp được một người đàn ông lạ mà tốt bụng. Nói có thể giúp cô tìm được tổng giám đốc đó, Cô thật là quá may mắn! Ô. . . . . . Chuyện làm sao lại biến thành như này! ? Cô ở trước mặt người đàn ông xa lạ này. Mang tổng giám đốc đó ra mắng cho bõ tức Còn ở buổi liên hoan của tổng giám đốc chạy lên trộm điểm tâm cho hắn ăn. Nhưng, thế nào cô cũng không nghĩ đến. Người đàn ông xa lạ này, lại chính là tổng giám đốc - người mà miệng cô từng mắng té tát!? *** Giác quan thứ sáu nói cho hắn biết, chuyện lớn rồi. Không chờ thêm một giây đồng hồ, Mục Thiên Dương lập tức đứng lên đi về phía chuông khẩn cáp báo hoả hoạn. Hắn vươn tay, đè xuống. Trong khoảng thời gian ngắn, chuông báo vang dội cả tòa cao ốc Babel, thanh âm chói tai phá vỡ sự bình yên vốn có của khu cao ốc này. "Cao ốc Ba bel bị hỏa hoạn rồi ! ?" " Cao ốc Ba bel bị hỏa hoạn rồi! ?" Các nhân viên trong cao ốc Babel, đều từ trong phòng làm việc vọt ra đại sảnh, bay vọt vào cầu thang thoát hiểm. Lúc này, trừ chạy trối chết ra ngoài, còn có chuyện quan trọng hơn? ! Sau một khắc, Mục Thiên Dương lợi dụng hệ thống truyền thanh triệu tập lại tất cả nhân viên. "Không có hỏa hoạn. Tôi yêu cầu mọi người lục tìm mọi gian phòng, phòng họp, bất kỳ chỗ nào có thể chỗ giấu người!" Mục Thiên Dương nói: "Người nào tìm được Doãn Thần Lam trước, tôi sẽ thưởng. . . . . . Một vạn" Một vạn? ! Một vạn? ! Bọn họ không có nghe lầm chớ? Mời các bạn đón đọc Không Cẩn Thận Đụng Phải Tổng Giám Đốc của tác giả Khiết Tâm.
Khách Điếm Đại Long Môn - Tinh Dã Anh
Người kế thừa khách điếm Đại Long Môn cũng chính là nhân vật chính của câu chuyện chính là Long Tiểu Hoa, đại tiểu thư nhà họ Long, một cô gái  ham chơi, lười học, thích đọc “dâm” thư. Năm bảy tuổi, nàng vô tình rước về nhà một chàng thiếu niên – người đã khiến cuộc đời nàng thay đổi, đó chính là Long Hiểu Ất, Thập cửu hoàng tử bị tội lưu đày. Biết con gái mình không đủ sức chèo chống sản nghiệp, lại thấy Long Hiểu Ất là đứa trẻ tinh anh tài giỏi hơn người, mẹ của Long Tiểu Hoa đã sắp xếp cho nàng và Hiểu Ất kết hôn vào năm nàng mười một tuổi, ngay trước khi bà qua đời, với hy vọng Long Hiểu Ất sẽ có thể mở mang khách điếm và bảo vệ con gái mình. Tân lang tân nương còn chưa kịp động phòng thì có tin Long phu nhân qua đời, Long Hiểu Ất ngay lập tức giật phắt tấm khăn trùm đầu của tân nương và tuyên bố bỏ vợ, đẩy nàng xuống làm tiểu nhị của khách điếm để nàng tự mình lao động kiếm ăn. Dù vậy Long Tiểu Hoa vẫn giữ bản tính cũ, ham ăn lười làm, không chịu học hỏi, không thèm để tâm việc quản lý khách điếm, lúc nào cũng ôm lấy mấy quyển dâm thư rồi mong chờ chàng bạch mã hoàng tử nào đó tới cứu mình thoát khỏi nanh vuốt của “bà mẹ kế” Long Hiểu Ất. Cuối cùng, đúng như tâm nguyện của nàng, Bạch Phong Ninh – Bạch mã hoàng tử đã thực sự xuất hiện, và “bà mẹ kế” Long Hiểu Ất với thân phận thực của mình cũng phải ra đi. Thế nhưng tới lúc này, nàng lại chợt nhận ra, đối với nàng, điều gì mới là quan trọng nhất. *** Tinh Dã Anh - Người không được ngọt ngào như tên, thường xuyên đi đêm dẫn đến hậu quả trực tiếp là được gấu trúc nhận nhầm là đồng loại, người trong giang hồ thường gọi là “Yêu nghiệt”, pháp hiệu “Anh yêu nghiệt”, từ đó mới ngộ ra sứ mạng của mình là hạ giới làm nhiễu loạn nhân gian, mê hoặc các bạn thích đọc ngôn tình. Một lần lật gia phả phát hiện tổ tiên từng có một vị cử nhân làm quan tam phẩm, thế là thừa kế truyền thống tốt đẹp của cha ông nên cũng đua đòi kiếm tấm bằng thạc sĩ chơi. Tư tưởng méo mó, ngòi bút lệch lạc. Đến giờ phong cách viết của “Anh yêu nghiệt” vẫn méo mó như vậy đồng thời chết không hối cải! Thề quyết khai phá ra một con đường tiểu thuyết ngôn tình đặc chất yêu nghiệt! *** Long Hiểu Ất cười, buông tấm bạt xuống rồi quay người nhìn một binh sĩ đang quỳ bên ngoài, tay cầm tấm kim bài quen thuộc. Hắn vội hỏi binh sĩ đó: - Bà ấy đang ở đâu? - Thưa Huyên vương gia, đang ở bên ngoài lều ạ. - Mau mời bà ấy vào. - Vâng. Trang phục màu xám, khăn che mặt màu xám, Huyên phi ăn mặc theo cách của người phiên thổ được mời vào lều của chủ soái. Ánh mắt bà lướt qua tấm bản đồ thành Tân Bình được treo trong lều. Những ngón tay thon dài của bà lộ ra ngoài trên những sợi lông xám của tấm áo choàng nhưng không hề có ý định vén khăn che mặt. Bà vẫn giữ quy tắc không để người ngoài thấy mặt của hoàng cung phiên quốc. Huyên phi bước đến trước mặt người đàn ông mặc bộ đồ đen hơi cúi người, định quỳ gối trước hắn. Hắn giật lùi lại phía sau vì kinh sợ trước nghi thức này, định quỳ xuống hành lễ thì bị bà ngăn lại: - Vương gia không cần đa lễ. Tiện thiếp có mấy câu muốn nói. Nói xong sẽ đi ngay. - … Mẫu phi… - Xin Vương gia đừng vì tiện thiếp mà khuấy động can qua. Xin hãy thu quân, tiện thiếp xin cúi đầu tạ ơn. Nói xong, bà chuẩn bị quỳ xuống thì hắn giơ tay ngăn lại nói: - Mẫu phi, là con cứu giá chậm trễ, người… - Vương gia nói đùa sao? Tiện thiếp có muốn nhận người con như Vương gia cũng không nhận được. Tiện thiếp vô phúc nên không thể nhận câu gọi mẫu phi của Vương gia. Hắn ngước lên nhìn bà, môi mím chặt, tay nắm chặt. Hắn đã bao lần sang phiên quốc chỉ mong được gặp mẫu phi một lần nhưng đều không thành, hắn đã nghĩ rằng hoàng cung phiên quốc quản lý nghiêm ngặt. Thế nhưng bây giờ bà lại có thể không đem theo một người mà vẫn vào được doanh trại của hắn. Lẽ nào không phải bà không thể mà là bà không hề muốn gặp hắn sao? Bà không hề muốn nhận người con như hắn. Mời các bạn đón đọc Khách Điếm Đại Long Môn của tác giả Tinh Dã Anh.
Hy Du Ký - Tinh Dã Anh
Gặp được Đường Tam Tạng, nhiệm vụ của Tề Thiên Đại Thánh là đưa ngài đến Tây Thiên. Gặp trúng Đường Tam Hảo, nhiệm vụ của Tề Thiên Sanh là đưa nàng lên kiệu hoa. Cùng hướng đến mục tiêu giúp người làm niềm vui, trong khi một con khỉ có thể tạo nên nghiệp lớn, lưu danh muôn thuở, còn hắn, mang tiếng là con người, thế nhưng sao lại xui xẻo đến mức này cơ chứ. Nếu so sánh đẳng cấp của mình với người ta thì phải nói là xa tít mù khơi, nhìn mãi cũng chẳng thấy. Kẻ nào nói nha đầu đó không thể gả đi được? Nàng ta rõ ràng bận bịu ra phết kia kìa? Muội phụ thì cứ quấn dính lấy nàng, tủy phu thì có ý đồ mờ ám với nàng, ngay cả kẻ thù không đội trời chung với hắn - thằng cha đã có vợ bên người cũng không nguôi ý định trêu cợt nàng! Cuốn Tây Du Ký kia viết sao mà hay thế, Quyển Liêm đại tướng quân, Thiên Bồng nguyên soái, cả con ngựa Bạch Long kia nữa, tất cả đều đồng tâm hiệp lực hộ tống Đường Tăng thẳng tiến Tây phương bái kiến Như Lai. Nhưng đến lượt hắn, sao mấy tên khốn chết tiệt này đều muốn cùng ''Tề Thiên đại thánh'' hắn ca bài ca cạnh tranh, đoạt thịt Đường Tăng từ trong tay hắn? *** Tinh Dã Anh - Người không được ngọt ngào như tên, thường xuyên đi đêm dẫn đến hậu quả trực tiếp là được gấu trúc nhận nhầm là đồng loại, người trong giang hồ thường gọi là “Yêu nghiệt”, pháp hiệu “Anh yêu nghiệt”, từ đó mới ngộ ra sứ mạng của mình là hạ giới làm nhiễu loạn nhân gian, mê hoặc các bạn thích đọc ngôn tình. Một lần lật gia phả phát hiện tổ tiên từng có một vị cử nhân làm quan tam phẩm, thế là thừa kế truyền thống tốt đẹp của cha ông nên cũng đua đòi kiếm tấm bằng thạc sĩ chơi. Tư tưởng méo mó, ngòi bút lệch lạc. Đến giờ phong cách viết của “Anh yêu nghiệt” vẫn méo mó như vậy đồng thời chết không hối cải! Thề quyết khai phá ra một con đường tiểu thuyết ngôn tình đặc chất yêu nghiệt! *** Tên tội phạm truy nã đã bị bắt giữ, tiếp theo nên làm gì đây? Đương nhiên là áp giải hắn về kinh thành rồi. Tề Thiên Sanh bị dì Đường tam túm lên cỗ xe ngựa hoàng gia, lòng cứ ấm ức tức tối không thôi. “Đường đậu hũ”. “Sao?” “Rốt cuộc nàng thích ta ở điểm nào vậy?” “Ơ hay? Chuyện này chẳng phải nên để nữ nhân hỏi ư?” “… Ta muốn hỏi đấy, không được sao?” “Rồi rồi rồi.” Từ sau khi con khỉ này bị sét đánh, dường như tính tình của hắn có vẻ bốc đồng hơn thì phải, “Yhif… tại chảng có rất nhiều ưu điểm”. “Ví dụ xem?” “Ví dụ như, ơ…” “… Nàng đang đắn đo cái gì thế hả?” Ngay cả một ưu điểm cũng không kể ra được sao? “Ta có xe có nhà, phụ mẫu đều đã mất, đến cái điểm tốt cơ bản như thế của một nam nhân, nàng cũng không kể ra nổi sao?” “Tỷ phu còn chưa có chết, làm gì chàng cứ rủa mãi thế?” “Mẹ kiếp! Ông ta mà chết được có khi cũng chết luôn rồi ấy chứ.” Nếu không để tránh hắn trở thành một tên ác bá cướp giật, ông già đó cũng leo lên bàn thờ mà ngối sớm rồi. “Vậy thân thể có tính không? Lúc ôm chàng em thấy rất thoải mái…” “Thế thì nàng phải khen dáng vẻ của ta nhiều vào, như vậy ta mới thấy vui được. Mà đợi đã… Cái đáp án đầy tính ham muốn thể xác kiểu này chẳng phải là lời cửa miệng của cánh nam nhân sao?” “Cũng tại chàng cứ muốn hỏi cái câu nữ nhân hay hỏi ấy, nen em chỉ cs thể hco chàng đáp án nam nhân hay nói nhất thôi.” “… Mà này, lúc về nàng nhớ tạt ngang qua hiệu thuốc cạnh cổng thành nhé, vào đó mà tán dóc với ông chủ tiệm một lúc.” “Tán dóc? Chàng bảo em vào đó nói gì với ổng?” “Thì nàng cứ vào đó nói với ông ấy rằng, chẳng biết cái thứ ở đũng quần tiểu gia nhà tôi có phải để trang trí hay không, chứ tôi thấy nó được việc ra phết!” Thị Kiếm và Phụng Tiên ngồi trên cỗ xe ngựa đung đưa xóc long sòng sọc kia mà đần mặt nhìn nhau. Mời các bạn đón đọc Hy Du Ký của tác giả Tinh Dã Anh.