Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Chớ Hỏi Chốn Quân Về - Đê Biên Nhứ

Thật ra ban đầu khi nhìn thấy tên truyện, nghe nó cứ phũ phũ kiểu gì ấy. Nhưng mà khi quyết định lọt hố thì tớ mới nhận ra là mình lầm rồi, lầm to rồi :v Bởi vì xuyên suốt câu chuyện từ đầu đến cuối đều là quá trình ngọt sủng chết người của cặp đôi nhân vật chính: Mã Văn Tài và Diệp Quân Lan. Mà khoan đã, như đã nói trên, đây là câu chuyện về cặp đôi chính là Mã Văn Tài và Diệp Quân Lam, truyện có (rất nhiều) những yếu tố dìm hàng cặp đôi Lương Sơn Bá - Chúc Anh Đài nên nếu ai là người hâm mộ nguyên tác nên cẩn thận cân nhắc trước khi đọc review và nhảy hố. Xin cảm ơn. ... Diệp Quân Lan vốn là một linh hồn vất vưởng do sự thất trách của địa phủ mà mãi vẫn chưa thể siêu sinh. Nàng lưu lạc trên cõi trần ai thênh thang, chứng kiến bao sự trêu ngươi của vận mệnh, bao cảnh trái ngang của nhân tình thế thái. Đến một ngày, nàng bỗng nhìn thấy một đứa bé trai khoảng ba tuổi dễ thương trắng trẻo, nàng đã rất ấn tượng với đôi mắt hồn nhiên ấy mà không biết rằng chỉ là cuộc gặp gỡ thoáng chốc ấy chính là cầu nối bắt đầu đoạn nhân duyên của hai người. Lần đầu gặp hắn, nàng chỉ nghĩ đứa trẻ này thật hạnh phúc, bên cạnh có một mẫu thân xinh đẹp phúc hậu và một phụ thân tuấn lãng. Từ ánh mắt cũng có thể thấy đứa nhỏ này thật sung sướng biết bao. Lần thứ hai gặp lại, nàng hoảng hốt vì sao đôi mắt trong trẻo tràn ngập hạnh phúc trước kia tại sao lại trở nên lạnh nhạt thờ ơ như vậy, điều gì đã khiến một đứa trẻ trở nên như thế này? Nàng vô cớ cảm thấy xót thương. Lần thứ ba nhìn thấy hắn, không ngờ đứa trẻ này có khả năng nhìn thấy một linh hồn vất vưởng như Diệp Quân Lan. Một đứa trẻ như hắn đã phải tận mắt chứng kiến cảnh tượng mẹ mình chết đi. Mã Văn Tài lúc ấy giống như một cánh chim lạc giữa trần đời thênh thang, không có lấy một người thân yêu bên cạnh. Hắn chỉ là một đứa trẻ cô độc.  Và hắn gặp Diệp Quân Lan, hắn và nàng cùng nhau bầu bạn, hẹn ước sẽ mãi mãi chẳng xa rời. Nàng như một tia nắng ấm áp soi sáng cuộc đời vốn tối tăm của Mã Văn Tài. Nhưng ông trời có bao giờ toại lòng người, chỉ sau vài ba ngày kết thân tình, nàng đã phải đi đầu thai để bắt đầu một kiếp người mới. Hai người tạm thời phải rời xa nhau. Sau khi đầu thai, nàng mất hết những ký ức về những ngày tháng mình đã từng trải qua. Nàng là tiểu thư duy nhất của Diệp gia giàu có, trên nàng còn hai anh trai. Tuy còn nhỏ nhưng nàng đã được học võ công, năm mười ba tuổi đã có y thuật đáng kể. Nàng có một người bằng hữu thân thiết là cửu tiểu thư của Chúc gia - Chúc Anh Đài.  Chúc Anh Vào năm mười tám tuổi, Diệp Quân Lan hợp tác với nàng ta phẫn nam trang rời nhà trốn đi đến học viện Ni Sơn đã ngưỡng mộ từ lâu. Mà trên đoạn đường đến học viện, Chúc Anh Đài đã gặp được tri kỷ Lương Sơn Bá, mà nàng cũng có một cuộc gặp gỡ với cố nhân. Và đây cũng chính là cuộc gặp gỡ thứ tư của hai người. Diệp Quân Lan trước khi đầu thai đã uống bát canh Mạnh Bà nên đã quên hết tất cả những ký ức đã từng có trong quá khứ. Nhưng Mã Văn Tài thì không, hắn vẫn luôn ấp ủ hình bóng của người con gái tên Diệp Quân Lan, khắc ghi vào trái tim một người con gái đã từng ở bên hắn trong những ngày hắn cảm thấy cô đơn nhất.  Mà sau bao nhiêu năm, cuối cùng hắn cũng chờ đợi được, đợi được nàng. Chỉ là một cuộc tương phùng ngẫu nhiên, trong khi lúc ấy nàng đang giả nam. Nhưng chỉ trong một cái liếc mắt, hắn đã xác định được nàng chính là người hắn chờ đợi bấy lâu nay. "Nhiều năm sau đó, khi nàng hỏi, sao chàng biết đó là ta mà không phải người khác, hắn chỉ khẽ cười một tiếng, ngón tay thon dài vuốt vuốt một lọn tóc trên vai nàng, cúi đầu nói nhỏ - Bởi vì đó là nàng." Mã Văn Tài là con trai của Thái thú Hàng Châu. Vốn là một đứa trẻ hạnh phúc nhất thế gian khi có mẹ cha bên cạnh thương yêu chiều chuộng. Nhưng từ ngày mẹ hắn lìa đời trước mắt, hắn và cha dần lạnh nhạt với nhau. Thậm chí Mã Văn Tài còn hận chính phụ thân của mình.  Nhưng may mắn hắn gặp được Diệp Quân Lan, chỉ có nàng là cười với hắn, bầu bạn bên cạnh hắn để Mã Văn Tài vơi đi phần nào nỗi đơn độc. Nhưng nàng lại rời đi không một lời từ biệt khiến hắn hụt hẫng biết bao. Hắn dần trở thành một nam nhân thờ ơ lạnh nhạt, nhưng vẫn cố nén bi thương mà đợi mà chờ. Vì hắn tin vào lời hứa của nàng với hắn, tin rằng nàng sẽ mãi mãi bên cạnh hắn, một đời một kiếp chẳng xa rời. Diệp Quân Lan và Mã Văn Tài đi chung thuyền đến học viện Ni Sơn, sau đó cả hai còn ở chung một phòng. Và tiếp tiếp sau đó nữa đương nhiên là quá trình phát triển tình cảm của cặp đôi nam nữ chính này rồi :v Thật ra đây là một câu chuyện hết sức nhẹ nhàng, nhưng mà đối với cặp đôi nhân vật chính thôi. Bởi vì quá trình yêu đương của anh chị hết sức thuận lợi và tự nhiên nên hầu như không có biến cố hay hiểu lầm gây ngược hoặc tình huống máu chó nào. Chỉ có một biến cố lớn nhất là khi chị nữ chính mém chết do nữ phụ hại thì anh Mã Văn Tài hết sức đáng thương mà ngồi túc trực bên giường Diệp Quân Lan, kiên nhẫn nói chuyện với nàng, mái tóc bạc sau một đêm. Nhưng cái kết đương nhiên là vẫn HE rồi :v ... Chuyện tình cảm của nhân vật chính hết sức là ngọt ngào khỏi bàn cãi, có thể nói là không đáng kể nên tớ xin phép nói thêm về cặp đôi phụ Lương Sơn Bá - Chúc Anh Đài trong tác phẩm này. Như tớ đã nói, "Chớ hỏi chốn quân về" là câu chuyện tôn vinh cặp đôi Mã Văn Tài và Diệp Quân Lan nên đọc tác phẩm này tớ rất ghét Chúc Anh Đài và Lương Sơn Bá.  Chúc Anh Đài là cửu tiểu thư của Chúc gia, gia thế có thể nói là hiển hách. Từ nhỏ đã sống trong tình yêu thương và sự bảo bọc cưng chiều của cha mẹ và các ca ca. Vì thế mà Anh Đài hình thành tính cách hào phóng trọng nghĩa khinh tài, không quan tâm đến của cải vật chất hay hình thức bên ngoài. Có thể nói là phóng khoáng, tiêu sái. Có lẽ vì điểm này mà Lương Sơn Bá đã rung động với nàng ta.  Nhưng mà sau khi mình đọc lại cảm thấy nàng ta quá ngây thơ tin người không đúng lúc, lại ích kỷ chỉ nghĩ đến bản thân mình mà liên lụy tới những người yêu thương mình. Cũng chính tính cách này mà nàng ta tự tay hủy đi tình bạn của mình với Diệp Quân Lan. Hay khi nàng ta vì tình yêu của mình với Lương Sơn Bá mà đào hôn khiến cho cả gia đình, người thân của mình bị bôi nhọ, ảnh hưởng đến cả gia tộc. Nói chung là càng đọc càng không vừa mắt với Chúc Anh Đài. Còn Lương Sơn Bá thì được khắc họa thành một thư sinh gia giáo thanh cao tận trong cốt tủy, lễ nghĩa được giáo dục hết sức đoàng hoàng, tuy nghèo những vẫn luôn chính trực, nuôi ước mơ đỗ đạt công danh trở thành một vị quan tốt giúp ích cho đời. Tớ cũng không có thành kiến nhiều với nhân vật này cho đến khi đọc đến ngoại truyện. Sau khi đi theo tình yêu mà mình cho là đích thực, sâu sắc của đời mình là Lương Sơn Bá mà Chúc Anh Đài đã rời bỏ gia đình, người thân của mình để về làm dâu tại Lương gia. Ban đầu cuộc hôn nhân của họ rất hạnh phúc, tình yêu son sắt mặn mà. Tuy mãi không có con nhưng họ vẫn luôn lạc quan mà tin rằng trong tương lai cũng sẽ có.  Nhưng mà, nhà họ Lương vốn là một gia đình dòng dõi thư hương nhưng lại rất nghèo, chẳng hề có của ăn của để. Chúc Anh Đài lại là tiểu thư lớn lên trong nhung lụa. Những ngày đầu nàng còn sử dụng của hồi môn của mình để tiêu xài thoải mái. Nhưng tiền bạc cũng vơi cạn, Anh Đài dần thay đổi, trở nên tính toán chi li, bắt đầu càm ràm, bắt đầu vận áo thô vải gai mà mình đã từng xem thường, nàng ta cũng dần đánh mất bản chất khinh tiền của vốn có của mình.  Anh Đài đành phải nhờ ca ca của mình thỉnh thoảng đem cho nàng một số tiền để tiêu xài cho cuộc sống hằng ngày. Còn Lương Sơn Bá vẫn cắm cúi miệt mài đèn sách để lên kinh ứng thí, chờ ngày đỗ đạt công danh. Rồi hắn cũng đã thành tài, cũng được một chức quan nhỏ. Nhưng Lương Sơn Bá đâu biết rằng chức quan ấy là do Anh Đài cầu cứu ca ca nàng ta để cho hắn, Sơn Bá cũng đâu biết hắn không thể có con là do cơ thể hắn vốn suy yếu lại trải qua bạo bệnh. Khi hắn biết Anh Đài lén lút lấy tiền từ Chúc gia, một thư sinh thanh cao cổ hủ như hắn làm sao có thể chấp nhận được chuyện này. Hắn tức giận đến nỗi ra tay tát nàng, tát người hắn từng yêu sâu đậm. "Sau đó, rốt cuộc hắn cũng nhìn thấy mặt mũi già nua, da vàng như nghệ, mắt to trống rỗng, đôi môi tái nhợt, thân thể gầy yếu của người con gái hắn đã từng yêu. Đây đâu còn là Chúc Anh Đài nữa? Chúc Anh Đài sao có thể thành như vậy?" Không biết từ khi nào, tình yêu sâu đậm mà hắn dành cho nàng cũng đã bị mai một bởi nhân gian vô tình, hắn không còn yêu nàng nữa, mà cũng không muốn sẽ yêu nàng nữa. "Mẫu thân chủ trương nạp thiếp, hắn không phản đối, hắn cũng muốn có con. Lương gia không thể tuyệt hậu. Anh Đài không nói gì, dạo này càng ngày nàng càng trầm tĩnh. Tuy Lương gia nghèo khó, nhưng cũng được coi là dòng dõi thư hương, vẫn có người đồng ý gả cho hắn. Vì thế chọn ngày lành tháng tốt, nạp thiếp. Nhớ ngày đó nạp thiếp, Anh Đài ngồi ghế chủ vị, ánh mặt lạnh nhạt hờ hững, lúc nhìn về phía hắn cũng không còn tình yêu say đắm như trước đây. Hắn đột nhiên tỉnh ngộ, hoá ra không chỉ có hắn không yêu nàng, mà nàng cũng chẳng còn yêu hắn nữa. Tình yêu của bọn họ cuối cùng chấm dứt trong những ngày tháng sống cùng nhau. Từ đó về sau trở thành hai người xa lạ." Tới khi đọc xong bộ truyện này, lòng tớ cũng dâng lên nhiều cảm xúc. Nếu Chúc Anh Đài ngày xưa nghe lời cha mẹ của mình mà đừng cố chấp đi theo tình yêu mà nàng ta cho là vĩnh viễn thì chắc đã không sa cơ đến bước đường này.  Có lẽ nhiều người sẽ không thích tác phẩm này, vì nó khác xa với nguyên tác. Cặp nhân vật Lương - Chúc được miêu tả rất dở hơi cà chớn nhưng Mã Văn Tài thì được miêu tả như một soái ca ngôn tình lạnh lùng thâm tình... Nhưng có lẽ là do khi xem bản nguyên tác, tớ hoàn toàn không có cảm tình với nhân vật nào, thậm chí là ghét luôn cả ba nhân vật Lương - Chúc - Mã nên tớ đọc bộ cảm thấy khá thú vị :v Mạch truyện hợp lý, độ dài cũng vừa phải. Khi tớ đọc ngoại truyện về những nhân vật mà tớ ghét, tớ mới cảm thấy thông cảm với họ. Ai cũng có những lý do, hoàn cảnh của riêng mình, họ đều có một nỗi khổ riêng để có kết cục như hiện tại. Thật ra suy cho cùng tất cả bọn họ đều là những kẻ đáng thương cả. Nếu các bạn là người thích những câu chuyện nhẹ nhàng lại ngọt ngào thì đây chính là bộ truyện dành cho bạn đó, nhảy hố thôi nào! ___________ " ": Trích từ truyện Review by #Anh Dung Hoa Bìa: #Tịch Phi Mời các bạn đón đọc Chớ Hỏi Chốn Quân Về của tác giả Đê Biên Nhứ.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Người Ở Nơi Tịch Lặng - Twentine
Viên Phi Phi mang tiếng là bán mình làm nha hoàn nhà Trương Bình, nhưng thật ra là ép mua ép bán vào trong nhà ông chú này làm tiểu thư từ năm 8 tuổi. Trương Bình xa lánh nhân gian làm bạn với lò rèn, cuộc đời quy củ nhàm chán trầm lặng yên tĩnh, đến khi có đứa con nuôi bắt đắc dĩ này thì bắt đầu cuộc sống cha đơn thân gà bay chó sủa. Cái hay của Phi Phi là nàng chưa từng coi mình thấp kém hơn bất cứ ai, dù xuất thân của nàng hèn mọn. Cũng như vậy, nàng không coi thường ai, thiên hạ đối với nàng mà nói đều là người dưng, giang hồ mây bay gió thổi. Chỉ có một số rất ít người nằm trong tim nàng, mà Trương Bình dĩ nhiên đứng đầu sổ. Nàng coi Trương Bình như người bạn, người cha, người anh, người hầu… Trương Bình là tất cả những gì trái tim bé nhỏ không yên phận của nàng mong muốn tìm hiểu. Trương Bình an tâm vì sự chênh lệch trong tuổi tác quá rõ ràng, nên nuôi nàng không chút cố kỵ, không có rào cản, để rồi khi nàng dần lớn lên, thì trái tim thiếu nữ… hơ hơ… thật là khó lường mà…. Phi Phi bạo ngược, Phi Phi phá phách, Phi Phi đánh nhau rất giỏi, Phi Phi không biết trời cao đất rộng. Trương Bình trầm ổn, Trương Bình lo toan, Trương Bình cưng chìu. Trương Bình nhẫn nhịn. Trương Bình tuân giữ quy củ. Truyện đậm chất điền văn, đừng nóng lòng mong xx. Toàn văn 60 chương mà tác giả dùng hết 55 chương cho 7 năm đầu chung sống thì đủ biết tác giả thích vuốt ve nam chính đến độ nào, từ từ mở ra cho độc giả xem con người trầm lặng đó, dưới lớp vỏ ít ai thấy, trong không gian ít ai nghe, Viên Phi Phi đã thấy những gì nghe những gì. Trong các truyện của Twentine, mình thấy truyện này có một đoạn văn kết với lời văn đẹp nhất, sâu lắng nhất, đọc xong chỉ muốn quanh quẩn bên nó, đọc đi đọc lại, nằm lăn qua lăn lại trongđó. Nó y chang như cái tựa đề. Đọc sẽ thấy là tác giả yêu Trương Bình, dịu dàng với Trương Bình, đau lòng vì Trương Bình, nên mới viết nên những lời văn như thế. Nhân vật Trương Bình cũng là một nhân vật lẩn quẩn trong đầu mình sau khi truyện kết thúc nhiều nhất, không phải vì hắn rắc rối hay thuần khiết gì, nhưng vì hắn rất “đầy đủ.” Đầy đủ mâu thuẫn, đầy đủ kiên cường, đầy đủ giãy dụa và kiên định. Hắn có phải một tên đạo đức giả hay không – Twentine phủ định. Nhưng trông hắn giống như trông nhân sinh, ai mà biết được, bảy năm như chớp mắt, một đời cũng qua. *** Hôm sau đi học, Viên Phi Phi kéo Bùi Vân đến một nơi không có ai để ra tay. “Đừng đừng……” Bùi Vân không dám la to, sợ sẽ kéo người khác tới, hắn thử bắt lấy nắm đấm của Viên Phi Phi, nhưng không thành công. “Phi Phi, đừng đánh nữa, đừng đánh ta nữa.” Viên Phi Phi nghiêng đầu nhổ toẹt một bãi xuống đất, tay chống nạnh nói: “Ngươi còn dám mách lẻo nữa không!” Bùi Vân chỉnh lý lại áo sống, cúi đầu lí nhí nói: “Ta không cẩn thận nên nói sai, không phải cố ý đi mách tội của ngươi……” Viên Phi Phi: “Tha cho ngươi không dám.” Bùi Vân xoa xoa bả vai, gục đầu không nói. Viên Phi Phi hoài nghi nhìn hắn. “Ê, Mít Ướt, ngươi đang cười à.” Bùi Vân nào dám nói phải, hắn gục đầu, lắc lắc. “Chậc.” Viên Phi Phi khinh thường quay đi, nàng cũng không phải thật tình muốn ra tay với Bùi Vân, bây giờ cái bánh bao trắng này càng ngày càng không sợ nàng nữa rồi, cũng không biết đó là tốt hay xấu. “Đi thôi.” Viên Phi Phi sải bước quay về, “Đợi nữa lão già Khuất sẽ tìm đến.” Bùi Vân “Ừ” một tiếng, bước theo sau Viên Phi Phi. Hôm nay Khuất Lâm Uyển đổi một quyển sách mới cho lũ trẻ đọc, còn đặc biệt chuẩn bị một phần dành cho Viên Phi Phi. ... Mời các bạn đón đọc Người Ở Nơi Tịch Lặng của tác giả Twentine.
Huyết Dạ Dị Văn Lục - Nhĩ Nhã
Truyện Huyết Dạ Dị Văn Lục của tác giả Nhĩ Nhã là câu chuyện xoay quanh về những con người mang trong mình dòng máu kỳ lạ. . Trên tầng cao nhất của tòa nhà này, chính là tổng bộ của B.N. Tên gọi tắt, BN7. Chi nhánh của B.N tương đối nhiều, nhưng phụ trách hành động chỉ có một, cũng chính là trung tâm chỉ huy. Người dẫn đầu B.N, một gã cảnh tham (cảnh sát & thám tử) vô cùng trẻ tuổi. Mà càng thú vị chính là, phụ trách quản lý toàn bộ trung tâm cơ hồ đều là huyết tộc, lại là một con người chỉ hơn hai mươi tuổi! Tên của hắn là, Triển Dực.Trong một ngày nào đó, giữa những bông tuyết trắng không ngừng rơi xuống, trong trí nhớ của Triển Dực, ngày hôm đó bắt đầu với một màu trắng mờ mịt bát ngát, mà tất cả câu chuyện, cũng sẽ bắt đầu từ màu trắng đó. *** Trước cửa trung tâm an toàn, có một chiếc phi thuyền trong như dĩa bay thuần trắng chậm rãi đáp cánh, dừng ngay cạnh Huyết Cung. Cũng là màu trắng nhưng Huyết Cung lại mang phong cách cổ xưa, còn dĩa bay này, theo lời của Triển Dực, nó giống như một cái dĩa vừa rửa xong. Đây là nơi xét xử của khu thứ bảy. Chánh án là do huyết tộc đề cử, địa vị tương đối cao, huyết tộc không có tín ngưỡng, cho nên duy trì trật tự trong huyết tộc chủ yếu dựa vào pháp lệnh, mà nền tảng của bộ pháp lệnh là hoàn toàn dựa vào bản năng và luân lý đạo đức của huyết tộc. Nơi xét xử được chia làm hai tầng, tầng trên là nơi xét xử huyết tộc. Nơi này so với những nơi xét xử khác hoàn toàn khác biệt, ở đây chỉ xử lý những vụ liên quan đến sát hại huyết tộc, thuộc loại giải quyết ân oán cá nhân giữa huyết tộc. Tầng dưới chính là phòng tạm giam huyết tộc trong truyền thuyết. ... Mời các bạn đón đọc Huyết Dạ Dị Văn Lục của tác giả Nhĩ Nhã.
Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm - Nhữ Phu Nhân
Nam Nhân Tương Lai Không Dễ Làm, để có thể kế thừa quân công của cha, Lăng Lan bất đắc dĩ phải giả trai và bắt đầu quá trình trưởng thành trong khốn khổ. Cứ nghĩ xuyên không sống vất vả qua 16 năm thì có thể tự do lựa chọn được tương lai của mình, thì người cha đã bị cho là hy sinh trong chiến tranh bỗng nhiên xuất hiện, cưỡng chế đưa cô vào trường quân giáo hàng đầu của Liên Bang. Kỳ thực Lăng Lan cũng không có hùng tâm tráng chí gì, cô chỉ muốn sinh ra một bánh bao nhỏ ưu tú, xuất sắc để chơi thôi.  Cái gì? Muốn bánh bao nhỏ có thể ưu tú, thì gen của cha phải ưu tú sao??? Ách... Nếu vậy cô đành phải cố gắng trở nên cường đại để có thể đạp ngã người đàn ông yêu nghiệt chưa xuất hiện kia rồi!!!  Bởi vì Lăng Lan tự nhận mình không có năng lực khiến cho một người đàn ông thay đổi xu hướng ngôn tình ái để thích người "đàn ông" khác là mình nên...hây... Thôi, để cô cường vậy. Lăng Lan khóc ròng, sự thật cô là con gái nha..... Truyện còn rất nhiều tình khúc hay, mời các bạn cùng chiêu mộ. *** Tiểu Tứ nói làm Lăng Lan khẽ cau mày, quả thật lúc chiến đội làm nhiệm vụ ở thế giới ảo, cô cũng phát hiện Báo con có nhược điểm này, thể chất Báo con tựa hồ kém hơn cả người thường, đến tột cùng là có chuyện như thế nào? Phải biết rằng hiện tại ở Liên Bang, cho dù người có thể chất bình thường thì chỉ cần hấp thụ thuốc kích phát gen cấp C trở lên cũng có thể duy trì chiến đấu ở cường độ cao trong vòng nửa giờ, nhưng Báo con từ lúc bắt đầu chiến đấu đến bây giờ cộng thêm thời gian bay đến đây thì nhiều nhất cũng chí mới mười phút.. Lại nói, Báo con trước mắt chỉ điều khiển một cơ giáp cao cấp, những cơ giáp dưới cao cấp (bao gồm cơ giáp cao cấp) thì lực cắn trả lại cơ thể người điều khiển là rất nhỏ. Nó không giống đặc cấp trở lên, bởi vì có được phong cách chiến đấu của riêng mình nên lực phản phệ sẽ tùy thuộc vào độ thuần thục…… Đây cũng là lý do vì sao càng lên cao, yêu cầu đối với thể chất của người điều khiển cơ giáp càng cao. Nếu là không giải quyết vấn đề này, cho dù Báo con có được thực lực điều khiển Vương bài sư sĩ thì cũng không có biện pháp điều khiển Vương bài cơ giáp…… Lăng Lan nghĩ đến khả năng này mày nhăn càng chặt. Lúc này, trong khoang điều khiển, Lý Lan Phong cả người đã mồ hôi đầm đìa, giống như người mới từ trong nước bò ra, cả người ướt đẫm, bởi vì trong khoang điều khiển có thiết bị tự động điều khiển nhiệt độ nên mồ hôi mà anh đổ ra rất nhanh bị bốc hơi, toàn bộ khoang điều khiển bị sương mù mồ hôi bao phủ. Anh kịch liệt thở phì phò, tinh thần bắt đầu mỏi mệt, không chỉ có như thế, thân thể anh cũng mệt mỏi vô lực. Vừa rồi phải điều khiển cơ giáp trong trạng thái chiến đấu ở cường độ cao vài phút mà thể lực của anh đã tiêu hao gần hết. ... Mời các bạn đón đọc Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm của tác giả Nhữ Phu Nhân.