Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Đứa Con Của Thời Tiết

Tình thơ, gặp gỡ và chia ly là những vòng sóng đồng tâm trong thế giới Shinkai Makoto. Từng có cô Yuki chia tay Takao ở Khu vườn ngôn từ để đến dạy văn cho Mitsuha ở Your Name. Nay lại có Mitsuha và Taki chia tay Your Name. để sang ĐỨA CON CỦA THỜI TIẾT, gặp gỡ các tâm sóng mới là Hina và Hodaka.   Đứa con của thời tiết phác ra thương yêu cô đọng giữa hoang mang của đô thị lớn và ngặt nghèo hơn, là giữa hoang mang của một thời đại biến đổi khí hậu bấp bênh.   Vì một sự cố tình cờ, Hina được tạo hóa ban cho năng lực đặc biệt: làm nắng. Năng lực ấy càng thêm nhiệm màu khi đặt vào bối cảnh Nhật Bản hứng mưa triền miên, mưa đến mức vòm trời âm u trở thành cơm bữa, nước dâng gặm dần các đảo, và Tokyo có nguy cơ biến thành đô thị kênh đào.   Nhưng đến đây, phong cách song hành nhất quán của Shinkai lại trỗi dậy. Trong lạc có bi, trong hạnh phúc sẵn chia ly, được ban phép màu ắt phải đánh đổi. Đứa con của thời tiết cũng không thể tùy ý tắt bật nắng mưa mà không phải trả giá gì. Theo sau một lần làm nắng, là chất chứa hàng chuỗi ăn mòn, hối hận, mạo hiểm, giải cứu, và đằng đẵng cách xa.   Cũng như Your Name, ĐỨA CON CỦA THỜI TIẾT tiếp tục đan cài giữa truyền thống và hiện đại, huyền thoại và thực tế, nguy cơ và mộng ước, thiên tai và con người… nhưng có điểm khác là, lần đầu tiên hạnh phúc cá nhân đã được nhấn mạnh, nhân vật đã bứt mình khỏi tâm thế bao la vì mọi người. *** SHINKAI MAKOTO Sinh năm 1973 ở Nagano. Là đạo diễn phim hoạt hình. Năm 2002, bộ phim ngắn Tiếng gọi từ vì sao xa do anh tự thực hiện đã thu hút rất nhiều sự chú ý. Sau đó các tác phẩm Bên kia mây trời, là nơi hẹn ước, 5 centimet trên giây, Những đứa trẻ đuổi theo tinh tú, Khu vườn ngôn từ, Your Name. lần lượt ra đời và nhận được khá nhiều giải thưởng trong nước. Tiểu thuyết do anh chấp bút, dựa trên nội dung của những bộ phim anh đạo diễn như 5 centimet trên giây, Khu vườn ngôn từ, Your Name. cũng được đánh giá cao.   IPM xuất bản: • 5 centimet trên giây • Khu vườn ngôn từ • Your Name. • Tiếng gọi từ vì sao xa (Shinkai Makoto, Ooba Waku) • Bên kia mây trời, là nơi hẹn ước (Shinkai Makoto, Kanoh Arata) • Những đứa trẻ đuổi theo tinh tú (Shinkai Makoto, Akisaka Asahi) *** Chuyện cậu kể Tiếng còi ngân dài dưới màn mưa tháng Ba báo hiệu phà sắp rời bến. Rung động mạnh khi thân phà to lớn rẽ biển băng về phía trước lan từ mông lên khắp cơ thể. Vé của tôi là vé phòng hạng hai, nằm sát đáy phà. Chuyến hải trình tiến ra Tokyo kéo dài hơn mười tiếng đồng hồ, đến tối phà mới cập bến. Đây là lần thứ hai trong đời tôi đón chuyến phà này ra Tokyo. Tôi đứng dậy, bước tới cầu thang dẫn lên boong. “Hình như tên đó có tiền sự…” “Nghe đâu cậu ta vẫn bị cảnh sát theo dõi…” Sau vụ việc xảy ra tại Tokyo cách đây hai năm rưỡi, tôi bắt đầu nghe mấy lời đồn như thế ở trường. Bị nói này nói nọ cũng chẳng hề gì (thật ra tôi còn thấy đồn đại là tất nhiên), song tôi vẫn không hé răng với ai trên đảo về vụ việc xảy ra ở Tokyo hè năm đó. Tôi từng đề cập vài chi tiết, nhưng chưa bao giờ nhắc đến phần quan trọng nhất, kể cả với bố mẹ, bạn bè hay cảnh sát. Một mực giữ riêng câu chuyện của mùa hè ấy, tôi tìm đến Tokyo lần thứ hai. Giờ tôi đã 18 tuổi. Lần này đi là để sống tại thành phố ấy. Và để gặp lại người ấy. Cứ nghĩ đến đây là ngực tôi lại nóng ran, mặt như có lửa đốt. Tôi leo nhanh hơn để mau ra hứng gió biển. Đặt chân lên boong, tôi liền bị gió lạnh và mưa quất mạnh vào mặt. Như muốn thu hết chúng vào người, tôi hít thở thật sâu. Gió vẫn lạnh nhưng đã nức hơi xuân. Cuối cùng cũng tốt nghiệp cấp ba… Giờ này cảm giác đó mới rộn lên trong lòng tựa bản thông báo đến muộn. Chống khuỷu tay lên thanh vịn, tôi trông về phía hòn đảo đang dần lùi xa rồi ngước nhìn vùng trời cuồn cuộn gió. Vô vàn hạt mưa nhảy múa nơi xa hút tầm mắt. Vào khoảnh khắc ấy, tôi bỗng rùng mình, toàn thân nổi gai ốc. Lại nữa rồi. Tôi bất giác nhắm chặt mắt, bất động. Nước mưa táp vào mặt, tiếng mưa không ngừng dội vào màng nhĩ. Mưa vẫn rơi ở đó suốt hai năm rưỡi nay. Tựa nhịp đập con tim không thể lặng im dù có cố nín thở. Tựa đôi mắt không bao giờ chìm hẳn vào bóng tối dù gắng nhắm thật chặt. Tựa cõi lòng không cách nào bình yên dù nỗ lực trấn tĩnh. Tôi chậm rãi thở ra và mở mắt. Mưa. Mưa liên tục bị hút xuống mặt biển đen thẫm, nhấp nhô như hít thở. Chẳng khác nào trời và biển bắt tay nhau, nghịch ngợm xô đẩy mặt nước. Tôi bỗng thấy sợ. Từng đợt run rẩy dâng lên từ thẳm sâu cơ thể. Tôi ngỡ mình sắp bị xé rách, sắp rã thành từng mảnh. Bám chặt thanh vịn, tôi hít vào thật sâu qua mũi. Hình ảnh người ấy lại hiện về như mọi khi. Cô gái với đôi mắt to, biểu cảm sinh động, tông giọng biến hóa liên tục và mái tóc dài buộc thành hai chùm. Rồi tôi nghĩ, “Sẽ ổn thôi.” Cô ở đó. Cô đang sống ở Tokyo. Chừng nào còn có cô, tôi còn được gắn kết với thế giới. “… Vậy nên Hodaka à, đừng khóc.” Đêm ấy, trong khách sạn ở Ikebukuro nơi chúng tôi ẩn nấp, cô đã nói thế. Tiếng mưa giội xuống trần nhà nghe như tiếng trống vọng tới từ xa. Tóc cô thơm mùi dầu gội hai đứa dùng chung, giọng nói dịu dàng như thể sẵn sàng thứ tha tất cả, làn da ánh sắc trắng xanh giữa bóng tối. Tất cả quá đỗi sống động, đến độ tôi bỗng có cảm giác lúc này mình vẫn đang ở đó. Phải chăng chúng tôi quả thật vẫn ở khách sạn, và tôi chỉ tình cờ gặp hiện tượng kí ức ảo giác mà tưởng tượng cảnh bản thân ở tương lai đi phà? Phải chăng lễ tốt nghiệp hôm qua lẫn chuyến phà hôm nay đều là ảo giác, còn tôi thực sự vẫn nằm trên giường khách sạn? Rồi sớm mai thức dậy, mưa đã tạnh, cô vẫn ở bên tôi, diện mạo thế giới vẹn nguyên như trước giờ, và một ngày như mọi ngày lại bắt đầu? Còi hú vang. Không, không đúng. Tôi xác nhận xúc giác khi nắm lấy thanh vịn sắt, xác nhận mùi thủy triều, xác nhận hòn đảo dần khuất bóng nơi chân trời. Nhầm rồi, giờ không phải buổi tối. Chuyện đã lùi xa vào quá khứ. “Tôi” đang lắc lư trên phà này là tôi thực sự. Ngẫm kĩ đi. Nhớ lại từ đầu đi. Tôi vừa nhìn màn mưa chăm chăm vừa nghĩ. Trước khi gặp lại cô, phải hiểu hết những việc đã xảy đến với hai đứa. Không, dẫu không hiểu cũng phải suy nghĩ cho cặn kẽ. Chuyện gì đã xảy đến với chúng tôi? Chúng tôi đã lựa chọn gì? Còn tôi, sắp tới nên nói gì với cô? Căn nguyên của mọi việc… Phải, có lẽ là hôm đó. Ngày cô chứng kiến hiện tượng kia lần đầu tiên. Sự việc mà sau này cô kể tôi nghe chính là khởi đầu của tất cả. * Mẹ cô hôn mê suốt nhiều tháng nay. Trong phòng bệnh nhỏ chỉ có âm báo điện từ đều đặn phát ra từ màn hình theo dõi bệnh nhân, tiếng tút dài của máy thở và tiếng mưa dai dẳng đập vào cửa sổ. Cùng với đó là bầu không khí tách biệt đặc trưng của những phòng bệnh có bệnh nhân nằm lâu ngày. Ngồi trên ghế đẩu cạnh giường bệnh, cô nắm chặt bàn tay chỉ còn da bọc xương, dõi theo chiếc mặt nạ oxy đều đặn chuyển màu trắng mờ theo nhịp thở, đăm đăm ngắm hàng mi khép chặt của mẹ. Dầu bị nỗi bất an đè nặng, cô vẫn một lòng cầu nguyện. Cầu cho mẹ tỉnh lại. Cầu cho gió mạnh thổi tới như vị anh hùng xuất hiện giữa lúc nguy nan, quét sạch những thứ u ám và nặng nề, bất kể u uất, lo lắng hay mây đen, rồi gia đình ba người lại có thể tươi cười sánh bước dưới trời quang. Tóc cô chợt lay động. Tiếng nước tong tong nho nhỏ vẳng vào tai. Cô ngẩng đầu. Cửa sổ vốn khép chặt, vậy mà rèm vẫn khẽ đung đưa. Ánh mắt cô bị hút về phía khoảng trời ngoài khung cửa. Vầng dương đã chiếu rọi tự khi nào. Mưa chưa ngừng, nhưng một khe hở nhỏ đã xuất hiện giữa tầng mây. Những tia sáng mảnh lách qua khe hở, soi sáng một điểm trên mặt đất. Cô căng mắt nhìn. Vô số tòa nhà trải dài hút tầm mắt. Duy có sân thượng của một trong số đó bừng sáng tựa diễn viên đứng dưới ánh đèn sân khấu. Như thể nghe ai gọi, cô chạy ào khỏi phòng bệnh. Cô dừng bước trước một tòa nhà bỏ hoang. Các kiến trúc lân cận đều mới toanh, riêng tòa nhà phức hợp này mục nát, xám xịt như bị thời gian lãng quên. Hàng loạt biển hiệu gỉ sét phai màu, nào “Bi-a”, “Cửa hàng kim khí”, nào “Lươn”, “Mạt chược”… treo tứ phía. Cô ngẩng đầu, nhìn qua lớp ô nhựa trong suốt. Nắng quả thật đang rọi xuống sân thượng. Liếc sang hông tòa nhà, cô thấy bãi đỗ xe nhở cùng cầu thang thoát hiểm hoen gỉ cũ kĩ dẫn lên sân thượng. Hệt một vũng ánh sáng. Leo hết cầu thang, cô sững lại giây lát, mê mẩn ngắm cảnh sắc trước mắt. Sân thượng có lan can bao quanh, rộng chừng phân nửa hồ bơi dài 25 mét. Gạch lát nền vỡ gần hết, phủ một lớp cỏ dại xanh mướt. Ở góc sân có một cổng torii[1] nhỏ đứng im lìm như nằm trong lòng bụi cây. Nắng xuyên qua tầng mây, chiếu thẳng xuống cổng. Dưới chùm nắng, màu đỏ tươi ánh lên lấp lánh bên những hạt mưa. Đây là nơi duy nhất rạng rỡ giữa thế giới mưa phủ mờ này. Cô chậm rãi băng qua sân, tiến về phía cổng. Cứ mỗi bước giẫm trên lớp cỏ mùa hè đẫm mưa, âm thanh loạt soạt êm tai lại vang lên cùng cảm giác đàn hồi dễ chịu. Những tòa cao ốc trắng đục vươn mình thẳng tắp sau màn mưa. Không gian ríu rít tiếng chim non. Dường như đâu đây có tổ chim. Thoảng trong đó là âm thanh tuyến Yamanote xa xôi tựa hồ vẳng đến từ thế giới khác. Cô đặt ô xuống đất. Cái lạnh của cơn mưa ve vuốt đôi gò má mịn màng của cô. Sau cổng torii có một ngôi miếu nhỏ bằng đá, hoa tím li ti mọc kín xung quanh. Không biết ai đã đặt hai cỗ xe ngựa vong hồn[2] dùng cho lễ Obon[3] tại đó. Trông chúng như bị vùi vào vạt hoa. Một bằng cà tím, một bằng dưa chuột, đứng trên bốn que tre mảnh. Gần như vô thức, cô chắp tay, khẩn thiết cầu nguyện. Cầu cho mưa tạnh. Cô chậm rãi khép mi, vừa cầu nguyện vừa bước qua cổng. Cầu cho mẹ tỉnh lại và cùng cô bước đi dưới trời quang. Qua khỏi cổng torii, không khí lập tức thay đổi. Tiếng mưa ngừng bặt. Và rồi cô mở mắt… giữa bốn bề là trời xanh. Gió lớn thổi cô bay bồng bềnh trên tầng không cao vời vợi. Không, chính xác là cô đang rẽ gió rơi xuống. Tiếng gió hú trầm thăm thẳm chưa từng nghe trong đời cuộn xoáy xung quanh. Cứ mỗi nhịp thở ra, hơi thở lại đông trắng, lấp lánh bay lượn giữa vùng trời xanh thẳm. Vậy mà cô không hề sợ hãi, cảm giác kì lạ như thể đang mơ trong khi vẫn tỉnh táo. Dưới chân là những cột mây vũ tích trông như cây súp lơ khổng lồ trôi lơ lửng. Mỗi đám mây phải rộng đến mấy kilomet, tạo nên một khu rừng trên không tráng lệ. Cô chợt nhận thấy sắc mây đang biến đổi. Từng đốm xanh nối nhau xuất hiện trên đỉnh những đám mây, nơi bằng phẳng như đồng bằng và tiếp giáp với không khí. Cô mở to mắt theo dõi cảnh tượng ấy. Giống thảo nguyên quá. Những chấm màu xanh lục nhộn nhịp hiện ra rồi biến mất trên đỉnh mây, nơi mà người dưới đất chắc chắn không thể nhìn thấy. Để ý kĩ, cô còn thấy thứ gì đó bé xíu tựa sinh vật sống tập trung thành đàn khắp bốn bề. “… Cá?” Quần thể khoan thai uốn lượn thành hình xoáy ấy giống hệt đàn cá. Cô vừa rơi vừa nhìn không chớp mắt. Vô số cá đang bơi lội giữa bình nguyên trên mây. Đột nhiên, ngón tay cô chạm phải thứ gì đó. Cô kinh ngạc nhìn xuống tay. Quả nhiên là cá. Những chú cá nhỏ với cơ thể trong suốt bơi qua ngón tay và tóc cô như những cơn gió có trọng lượng. Có con vây dài ve vẩy, có con tròn như sứa, có con lại mảnh dẻ như cá sóc. Bầy cá trong suốt muôn hình muôn vẻ lấp lánh như lăng kính dưới nắng. Chẳng rõ tự khi nào, cô đã bị vây giữa đàn cá trời. Trời xanh, mây trắng, màu xanh lục lao xao, đàn cá ánh sắc cầu vồng. Cô đang hiện diện giữa thế giới trên không đẹp đẽ và kì lạ, chưa từng nghe qua mà cũng chưa từng tưởng đến. Cuối cùng, mây đen vần vũ dưới chân cô dần biến mất như thể tan chảy. Phố phường Tokyo mênh mông hiện ra dưới tầm mắt. Từng tòa nhà, từng chiếc xe, từng tấm kính cửa sổ tắm mình dưới nắng, kiêu hãnh rực sáng. Cô cưỡi gió, chầm chậm đáp xuống thành phố vừa tái sinh sau khi được mưa gột rửa. Cảm giác hợp thể lạ lùng từ từ lan đi khắp người. Bằng một dạng giác quan tồn tại trước cả ngôn từ, cô hiểu rằng mình là một phần của thế giới. Mình là gió, là nước, là xanh, là trắng, là trái tim, là nguyện ước. Niêm hạnh phúc cùng nỗi day dứt lạ thường xâm chiếm châu thân. Và rồi, ý thức dần tan biến tựa hồ lún sâu vào tấm đệm dày.. * “Cảnh tượng đó… Có thể những gì tớ thấy khi ấy đều là mơ…” Cô từng nói với tôi như thế. Song đó không phải mơ. Giờ đây chúng tôi đã biết đó là thật. Sau ngày cô kể tôi nghe, hai đứa còn tận mắt chiêm ngưỡng khung cảnh tương tự một lần nữa, chiêm ngưỡng thế giới trên trời không ai biết đến. Vào mùa hè tôi cùng cô trải qua năm ấy, trên bầu trời Tokyo, chúng tôi đã thay đổi hoàn toàn bộ mặt của thế giới. Mời các bạn mượn đọc sách Đứa Con Của Thời Tiết của tác giả Shinkai Makoto & Mỹ Trinh (dịch).

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Thằng Tơ Tưởng
Tên eBook: Thằng Tơ Tưởng (full prc, pdf, epub) Tác giả:  Nguyễn Công Kiệt  Thể loại: Chiến tranh, Tiểu thuyết, Văn học Việt nam Nhà xuất bản:  NXB Kim Đồng Nhà phát hành:  NXB Kim Đồng Khối lượng:  242.00 gam Định dạng:  Bìa mềm  Kích thước:  13 x 19 cm Ngày phát hành:  2012 Số trang:  220 Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu: "Thằng Tơ Tưởng" dựng lại sống động quang cảnh đất nước ta những năm đánh Mỹ. Những năm Mỹ thả bom xuống miền Bắc rất khốc liệt, người dân thành phố phải đi sơ tán đến các vùng nông thôn và miền núi. Hai anh em Thanh đi sơ tán tận làng Nậm, Thái Nguyên. Trên đó, cùng với đám trẻ trong làng, các em đã dựng lên một trận địa pháo đánh giặc, học tập các chú các anh, với một tinh thần yêu nước mãnh liệt. Nhưng pháo của các em là giả mà bom của địch lại là thật. Bởi vậy dù các em rất quả cảm, làm việc rất tốt, nhưng vẫn không tránh khỏi thương vong. Cũng từ đó, các em đã trưởng thành, đã chính thức được trở thành anh bộ đội cụ Hồ, góp được công sức của mình vào cuộc đấu tranh thống nhất đất nước.            Mời bạn đón đọc Thằng To Tưởng của tác giả Nguyễn Công Kiệt.  
Tình Yêu Thứ Ba
Tên eBook: Tình yêu thứ ba (full prc, pdf, epub)   Tác giả: Tự Do Hành Tẩu Thể loại: Tình cảm, Lãng mạn, Tiểu thuyết, Văn học phương Đông   Dịch giả: Cẩm Ninh   Giá bìa: 129.000 ₫   Công ty phát hành: Cẩm Phong Books   Nhà xuất bản: NXB Văn Học   Kích thước: 14.5 x 20.5 cm   Ngày xuất bản: 27-06-2013   Nguồn sách: Chào Buổi Sáng   Chụp pic: kararoxbee   Type: Nguyen Thu Phuong: 1-5 augustbiflower: 6-8 Shannon: 9-11 whynot99: 12-15 Heidi: 16-18 Leptolida: 19-21 Minh Meo: 22-25 hanaeve: 26-hết   Beta: Hoathanh Nguyễn   Tạo prc: Dâu Lê   Nguồn: luv-ebook.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu: Anh yêu cô ngay cả khi cô còn chưa biết anh là ai. Anh muốn cho cô tất cả, nhưng điều anh cần là thời gian. Cô cũng như vậy, thậm chí cô không cách nào chống đỡ được ánh mắt trong vắt của anh. Không nên bắt đầu nhưng rồi đều đã bắt đầu, ngay khi bắt đầu thì chỉ có thể trầm luân trong ngọt ngào và đau khổ. Anh nói: Đừng nghĩ tới tương lai, tương lai hãy để anh nghĩ. Cô nói: Em không cần tương lai, em chỉ cần hiện tại. Thực sự có thể làm được không? Nếu bạn là một người từng yêu, nếu bạn là người từng hoang mang bối rối, nếu bạn hy vọng tìm thấy trong tiểu thuyết tâm trạng mình từng có, việc mình từng trải qua, có thể đọc cuốn tiểu thuyết này. Anh yêu cô ngay cả khi cô còn chưa biết anh là ai. Anh muốn cho cô tất cả, nhưng điều anh cần là thời gian. Cô cũng như vậy, thậm chí cô không cách nào chống đỡ được ánh mắt trong vắt của anh. Không nên bắt đầu nhưng rồi đều đã bắt đầu, ngay khi bắt đầu thì chỉ có thể trầm luân trong ngọt ngào và đau khổ. Anh có nói: ”Đừng nghĩ tới tương lai, tương lai hãy để anh nghĩ”. Còn với cô: ”Em không cần tương lai, em chỉ cần hiện tại”... Yêu, qua lại, chia tay rồi quyết định quay lại rồi lại quyết định chia ly, cho đến cùng cô và anh vẫn không thể cùng nhau. Tình yêu này bắt đầu đã không danh chính ngôn thuận, ai cũng cảm thấy dằn vặt và bất an. Dù có sâu nặng đến đâu, dù có dài lâu đến đâu thì tình yêu này cũng đã được định sẵn kết thúc... Tình yêu thứ 3 của Tự Do Hành Tẩu không hẳn là một câu chuyện buồn. Nó đánh thức trong chúng ta những giá trị nội tại sâu sắc và giúp chúng ta nhận ra rằng: Cuộc sống không hoàn toàn như những gì chúng ta mong muốn...  Tóm tắt nội dung: Tình yêu thứ 3 xoay quanh mối quan hệ của Lâm Khải Chính với ba cô gái: chị em Trâu Nguyệt, Trâu Vũ và Giang Tâm Dao. Trâu Nguyệt là một cô gái thực sự rất đáng thương, một người con gái quá si tình, giữ cho mình một tình yêu đơn phương, một ước nguyện không bao giờ thành hiện thực, một tình yêu mà cô chỉ có thể tự mình tưởng tượng ra trên những trang giấy. Cô coi rẻ mạng sống của chính mình và quá phụ thuộc vào Lâm Khải Chính. Trong khi đó, Giang Tâm Dao lại là một người con gái thông minh và đầy bản lĩnh. Cô có tiền, có tài, có địa vị và hơn cả là có Lâm Khải Chính mà biết bao cô gái mơ ước một cách danh chính ngôn thuận. Thế còn Trâu Vũ? Câu chuyện tình của Lâm Khải Chính và Trâu Vũ có lẽ bắt đầu từ lúc cả hai trên chuyến bay ngày cô ly hôn như theo lời anh nói, mà cũng có thể là giờ phút anh ở bên cạnh cô trên sân thượng tòa nhà, đối mặt với lương tâm, với trách nhiệm nghề nghiệp, với chứng sợ độ cao của cô như lời Trâu Nguyệt phỏng đoán, hoặc cũng có thể là là kể từ thời điểm Trâu Vũ như con thiêu thân lao vào vầng lửa sáng là anh ngày ở Tam Á... Bắt đầu đã không rõ ràng, kết thúc lại càng mơ hồ... Với Lâm Khải Chính, anh luôn coi sự nghiệp là tất cả cho đến khi Trâu Vũ xuất hiện, nhưng chưa bao giờ anh cảm thấy an toàn, bởi sự cạnh tranh của những người anh em khác, bởi một ông bố có thể tước quyền thừa kế của anh bất cứ lúc nào. Thế nên, khi Trâu Vũ đến với cuộc đời anh, anh càng cảm thấy bất an. Người đàn ông như anh, khi ngay cả bản thân mình cảm thấy bất an như vậy, thì liệu có thể nào đem lại hạnh phúc trọn vẹn cho người phụ nữ anh yêu? Khải Chính luôn ở thế bị động, bắt đầu là do Trâu Vũ, kết thúc cũng là do Trâu Vũ. Những quyết định đều là của Trâu Vũ, anh cứ như vậy mà làm theo. Dù Trâu Vũ luôn mong ước có được tình yêu của Lâm Khải Chính, một tình yêu khiến hai người “khắc cốt ghi tâm” nhưng cả cô và anh đều ý thức rõ đó mãi mãi là một tình yêu ngoài lề, không bao giờ được chấp nhận... Liệu Trâu Vũ có thể nào “làm một người phụ nữ trốn sau lưng anh, đợi anh có thời gian tới thăm em, cho dù ngủ cạnh em, anh cũng phải nghĩ ra lý do nói dối qua điện thoại. Trước mặt người khác chúng ta giả vờ xa lạ, sau lưng họ chúng ta lại là vợ chồng không danh phận”? Tác phẩm đã được chuyển thể thành bộ phim cùng tên với sự tham gia của Song Seung Hun và Lưu Diệc Phi:   Trailer Phim Tình Yêu Thứ Ba #Phim_Chuyển_Thể_Từ_Sách: Đây là bộ phim hợp tác giữa Trung - Hàn mang tên Tình yêu thứ ba được chuyển thể từ tiểu thuyết mạng ăn khách cùng tên của tác giả Andrea. Nội dung phim kể về chuyện tình tay ba của hai chị em nữ luật sư xinh đẹp, tài năng Trâu Vũ (Lưu Diệc Phi) và Trâu Nguyệt (Mạnh Giai) với chàng giám đốc điển trai, chủ tịch một tập đoàn giàu có Lâm Khải Chính (Song Seung Hun). Posted by Tải truyện cho di động on 14 Tháng 9 2015 Mời các bạn đón đọc Tình yêu thứ ba của tác giả Tự Do Hành Tẩu.
Nhà Giả Kim
Tất cả những trải nghiệm trong chuyến phiêu du theo đuổi vận mệnh của mình đã giúp Santiago thấu hiểu được ý nghĩa sâu xa nhất của hạnh phúc, hòa hợp với vũ trụ và con người. Tiểu thuyết Nhà giả kim của Paulo Coelho như một câu chuyện cổ tích giản dị, nhân ái, giàu chất thơ, thấm đẫm những minh triết huyền bí của phương Đông. Trong lần xuất bản đầu tiên tại Brazil vào năm 1988, sách chỉ bán được 900 bản. Nhưng, với số phận đặc biệt của cuốn sách dành cho toàn nhân loại, vượt ra ngoài biên giới quốc gia, Nhà giả kim đã làm rung động hàng triệu tâm hồn, trở thành một trong những cuốn sách bán chạy nhất mọi thời đại, và có thể làm thay đổi cuộc đời người đọc. “Nhưng nhà luyện kim đan không quan tâm mấy đến những điều ấy. Ông đã từng thấy nhiều người đến rồi đi, trong khi ốc đảo và sa mạc vẫn là ốc đảo và sa mạc. Ông đã thấy vua chúa và kẻ ăn xin đi qua biển cát này, cái biển cát thường xuyên thay hình đổi dạng vì gió thổi nhưng vẫn mãi mãi là biển cát mà ông đã biết từ thuở nhỏ. Tuy vậy, tự đáy lòng mình, ông không thể không cảm thấy vui trước hạnh phúc của mỗi người lữ khách, sau bao ngày chỉ có cát vàng với trời xanh nay được thấy chà là xanh tươi hiện ra trước mắt. ‘Có thể Thượng đế tạo ra sa mạc chỉ để cho con người biết quý trọng cây chà là,’ ông nghĩ.” *** Nhà giả kim là một trong những tác phẩm hay nhất của nhà văn Paulo Coelho, được mệnh danh là cuốn sách bán chạy chỉ sau kinh thánh. Tuy nhiên, với những người đam mê sách khó tính, cuốn sách này dù kiệt xuất đến đâu cũng không tránh khỏi nhiều sự chỉ trích trái chiều. Dễ hiểu hơn thì cứ 10 độc giả khen hay thì ắt có tới 9 người chê dở. Thực hư về chuyện xuất bản nhiều như những cuốn sách kinh thánh rất có thể chỉ là một chiêu trò của các nhà Marketing. Tuy nhiên không thể phủ nhận rằng, Nhà giả kim (tiếng anh là The Alchemist) là một cuốn sách đã vượt tầm thời đại và có sức cuốn hút rất riêng mà hiếm tác phẩm đương thời nào sánh được. Bởi vậy nên không ngạc nhiên khi tác phẩm này đã trở thành một trong những cuốn sách “best-seller” liên tục trong nhiều năm tại các trang bán sách online. Về nội dung của Nhà giả kim, rất có thể sẽ còn nhiều thứ để độc giả tranh cãi. Người khen, kẻ chê Một câu chuyện đơn giản về cậu bé chăn cừu vốn mộng mơ về những chuyến phiêu lưu định mệnh, vô tình gặp được một vị thầy bói có năng lực đặc biệt, và sau đó là hành trình từ giấc mơ trở thành đời thực của cậu chàng trong chuyến đi tìm kho báu truyền thuyết. Kích thích độc giả bởi lối dẫn truyện cuốn hút, những ví von trong cuộc sống đời thường và những lời thoại kinh điển. Nhà giả kim là nhân vật truyền kỳ xuất hiện như một vị thần, dẫn đường cho cậu chăn cừu bé bỏng mạnh dạn từ bỏ cuộc sống an nhàn hiện thực để đấu tranh cho một tương lai mạo hiểm khó có thể đoán định trước. “Nếu cậu muốn một điều gì đủ lớn, cả vũ trụ sẽ hiện thực giúp bạn điều đó, qua những dấu hiệu mà nếu cậu nhìn kĩ mới có thể nhận ra”. Hành trình đi tìm kho báu của cậu chăn cừu, tương tự như các bạn trẻ ở Việt Nam hay tự gọi mình là “start-up” hay khởi nghiệp, cũng khốc liệt & nhiều câu chuyện khôi hài. Đầu tiên cậu bị lừa mất toàn bộ gia tài, cả đàn cừu giờ không còn một con, cậu bị trôi dạt tới một đất nước xa xôi, làm công cho một cửa hàng nhỏ nhoi suốt một năm mà chỉ chật vật đủ ăn đủ sống. Nghe đâu đó chúng ta liên tưởng tới một cuộc đời công sở quen thuộc. Ra trường, đi làm, có kinh nghiệm, nhảy việc & cứ tiếp tục mơ một giấc mơ tự do tài chính. Kế đến là cuộc gặp với nhà giả kim – người đóng vai nhà đầu tư cho cậu bé chăn cừu khởi nghiệp, với mục tiêu chung là giúp cậu tìm ra kho báu. Thậm chí vị thần thánh còn tiên liệu được lúc nào cậu sẽ thất bại cay đắng. Và đúng là những gì diễn ra sau đó trùng khớp một cách đầy ngẫu nhiên. Cậu chăn cừu của ngày nào nay thê thảm biết chừng nào. Sóng gió gập ghềnh khiến cậu suýt thiệt mạng & đã nghĩ đến một giây phút bỏ cuộc lúc yếu lòng nhất. Thế rồi chuyến phiêu lưu định mệnh cũng có lúc hái quả ngọt. Vô tình tên cướp đã tiết lộ cho cậu biết “kho báu nằm ở đâu”. Bí mật cuối cùng đã khiến trái ngọt rơi đúng lúc tuyệt vọng nhất, hạnh phúc sau tất cả đã chịu mỉm cười với một cậu bé ngây thơ của ngày nào. Một câu chuyện nên thơ đã kết thúc đầy bất ngờ như thế, đáng nhẽ đã làm ấm lòng độc giả thế nhưng nhà văn tạo ra cuốn “thánh kinh” này đã không ngờ được rằng có ngày ông lại là tâm điểm của một cuộc tranh cãi không hồi kết. Người khen hay vì những triết lý nhân sinh sâu sắc, những bài học ẩn dụ đầy triết lý và truyền cảm hứng. Kẻ bi quan thì coi nó như một câu chuyện cổ tích rẻ tiền, một truyền thuyết được PR quá mức, và không mang lại nhiều điều thực tế, nhiều bài học như người ta kỳ vọng. Nhà giả kim không phải là cuốn sách của những bài giảng Nếu bạn cho rằng cuốn sách là những bài giảng về hành trình start-up, có lẽ bạn đã kỳ vọng nó quá nhiều. Một cuốn sách “best-seller” trên thực tế không mang nhiều ẩn ý đến thế. Hãy nhẹ nhàng tận hưởng nó như một đứa trẻ ngây thơ, coi như một cuốn sách để giải trí sau những giờ lao động làm việc mệt nhọc. Đừng gắn cho nó một cái mác to lớn là “self-help”. Bởi sau tất cả, Nhà giả kim vẫn chỉ là một câu chuyện truyền thuyết thôi, bạn nhé!   Mời các bạn đón đọc Nhà Giả Kim của tác giả Paulo Coelho.
Xấu
Tên eBook: Xấu (full prc, pdf, epub) Tác giả: Natsuo Kirino  Thể loại: Tiểu thuyết, Hiện thực, Sách hay, Văn học Nhật bản Công ty phát hành: Nhã Nam Nhà xuất bản: NXB Thời Đại Trọng lượng vận chuyển (gram): 450 Kích thước: 15 x 24 cm Số trang: 424 Ngày xuất bản: 07-2013 Hình thức: Bìa Mềm Giá bìa: 110.000 ₫ Nguồn: Romance Book Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu: "Bạn cho rằng cái chết của Yuriko sẽ làm tôi ngạc nhiên, sửng sốt? Không hề. Rằng tôi căm thù kẻ đã sát hại nó? Cũng không.” Ngay từ đầu truyện, tác giả đã “ngửa bài” về cách nhìn và giọng kể chuyện của mình. Và cho đến cuối cùng, Natsuo Kirino - cũng như trong mọi tác phẩm đậm đặc chất đen tối của bà - tuyệt đối trung thành với một cái nhìn dửng dưng trước rất nhiều điều xấu xa của câu chuyện. Câu chuyện trong Xấu được kể lại qua giọng chị gái ruột của Yuriko xấu số. Nhân vật Yuriko là một cái cớ tuyệt vời để Natsuo Kirino thực hiện một cuộc khảo sát khốc liệt vào mặt khuất tối tăm của tâm hồn những người phụ nữ đặc biệt đẹp nhưng cũng vô cùng lệch lạc, dựng ra một bức tranh xã hội Nhật Bản không một chút tô hồng và chứng minh rằng cái Đẹp có thể chứa đựng sự Xấu to lớn đến mức nào. Natsuo Kirino (sinh năm 1951), nhà văn nữ Nhật Bản, rất nổi tiếng ở Nhật và tại các nước sử dụng tiếng Anh với những cuốn tiểu thuyết đậm màu sắc hình sự đen tối. Bà là tác giả của rất nhiều tác phẩm, trong đó nổi bật là ba cuốn tiểu thuyết: Out (1997), Grotesque tức Xấu (2003) và Real World (Thế giới thực, 2003). Ngay từ khi xuất bản cuốn sách đầu tiên vào năm 1993 (Kao ni furikakeru ame tức Mưa rơi trên mặt tôi) Natsuo Kirino đã nhận được rất nhiều giải thưởng văn chương danh giá, trong đó Out nhận cả Mystery Writers of Japan Award của Nhật lẫn Edgar Award cho bản dịch tiếng Anh. Nhận định: “Hãy chuẩn bị sẵn sàng cho một cuốn sách vô cùng khác biệt với mọi thứ chúng ta từng đọc trong mảng văn học trinh thám.” - The Independent “Xấu không phải một cuốn tiểu thuyết trinh thám, mà là một nghiên cứu nhân học […] các nhân vật mang tính biểu tượng cao độ…” - The Los Angeles Times “Nằm bên dưới câu chuyện này là những câu hỏi sâu sắc hơn: điều gì dẫn dắt phụ nữ tới nghề làm điếm, mối quan hệ giữa cá nhân và xã hội thì như thế nào, ngoài ra cũng có những suy tư triết học bất ngờ, chẳng hạn như về ý nghĩa của bản thể […] - The Independent “Nằm ở trung tâm cuốn tiểu thuyết của Kirino là nghịch lý khủng khiếp này: tại Nhật Bản, nếu là một con quái vật, một kẻ xấu, ta có thể có được một chút tự do.” - The Washington Post Mời các bạn đón đọc Xấu của tác giả Natsuo Kirino.