Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Luôn Có Người Đợi Anh - Tuyết Ảnh Sương Hồn

"Thời gian trôi qua thật nhanh, loáng một cái đã năm năm rồi. Em mất tin tức của anh cũng đã năm năm. Anh cứ không chịu gặp em, thậm chí còn không cho em liên lạc với anh. Em cũng biết tâm tư của anh, anh muốn để em quên anh đi. Nhưng Gia Kỳ, thời gian năm năm này, hơn một nghìn tám trăm ngày đêm, không có lúc nào em không nhớ đến anh. Anh có biết không? “Em muốn anh biết rằng, trên thế giới này, luôn có người đợi anh. Dù anh ở nơi nào, dù là lúc nào, vẫn luôn có một người như thế.” Gia Kỳ, đây là lời Man Trinh nói với Thế Quân trong cuốn tiểu thuyết “Bán sinh duyên”của Trương Ái Linh. Bây giờ, em muốn nói cho anh nghe: Em sẽ luôn đợi anh. Anh không xuất hiện một năm, em đợi anh một năm. Anh không xuất hiện mười năm, em đợi anh mười năm. Anh không xuất hiện cả đời, em đợi anh cả đời. Dù anh ở nơi nào trên thế giới này, xin hãy nhớ rằng, luôn có một người vẫn đang đợi anh... Gia Kỳ, em đợi anh, đợi đến khi Liên Diệp Điền Điền." *** Lúc trước, cô không hề chú ý quan sát anh ta, chỉ là thoáng thấy cái bóng mặc bộ com lê đen sang trọng trong tầm mắt của mình mà thôi. Lúc này, khi cô quan sát kĩ, khuôn mặt quen thuộc mới dần dần hiện ra. Tay cô bất giác run run. Không sai. Là hắn, chính là hắn. Nhờ một cái tên mà cô nhận ra kẻ thù tám năm trước. 1. Bảy giờ tối, tại một câu lạc bộ tư nhân sang trọng, Diệp Điền Điền và hai cô bạn đồng nghiệp xinh đẹp đã đến nơi đúng lúc. Câu lạc bộ này nằm trên tầng cao nhất của tòa nhà chọc trời ở một đoạn đường phồn hoa nhất trung tâm thành phố G, được trang hoàng vô cùng sang trọng: những chiếc đèn chùm pha lê chiếu sáng rực rỡ, những tấm thảm thủ công dày dặn khiến ai nấy bước chân lên cũng đều êm ru không một tiếng động. Qua sàn kính trong suốt, có thể nhìn thấy ánh đèn thành phố phía dưới lung linh như một dòng sông lửa, ngẩng đầu lên là bầu trời đêm bao la với những vì sao lấp lánh. Khung cảnh thành phố ban đêm đúng là đẹp mê hồn. Lầu quỳnh gác ngọc như thế này đương nhiên không phải là nơi người bình thường có thể đến. Những người đến đây nói nói cười cười cũng đều thể hiện rõ vẻ quý phái của kẻ có máu mặt. Bên cạnh những nhân vật này luôn có những người đẹp như hoa như ngọc. Sự hiện diện của các người đẹp trong trường hợp này giống như những chiếc đèn pha lê, những chiếc ly thủy tinh, những chiếc tách phỉ thúy, những đôi đũa ngà voi… đều là những đồ trang trí quý giá và đẹp đẽ. Diệp Điền Điền và đồng nghiệp của mình đến để làm những món đồ trang trí đẹp đẽ ấy. Tối nay, Chủ tịch hội đồng quản trị của một tập đoàn nào mở tiệc đãi khách ở đây. Họ đến để tiếp khách. Đây là công việc của họ. Người trong nghề gọi công việc này là “ăn cơm chùa”. Jack – trung gian mua giới là người hiểu rõ về công việc này nhất. Anh ta quản lý không ít những nữ người mẫu xinh đẹp làm thêm việc này: trang điểm lộng lấy và nổi bật rồi đến cùng ăn cơm một bữa là kiếm được tiền, còn có cơ hội kết giao với những người giàu kếch xù. Như vậy chẳng phải là miếng mồi béo bở hay sao? Sa Mỹ, một trong những nữ đồng nghiệp xinh đẹp của Điền Điền đã tưng thẳng thắn nói: “Nếu may mắn lọt được vào mắt xanh của một ông chủ lớn nào đó thì hằng ngày tôi cũng chẳng phải khổ sở đi những đôi giày cao gót cả chục phân diễu trên sàn catwalk nữa.” Họ làm việc cho công ty mỗi giới tầm trung nên đòi hỏi với người mẫu cũng không quá khắt khe, đương nhiên, điều đó cũng đồng nghĩa với việc người mẫu ở đây muốn có cơ hội nở mày nở mặt là điều cực kì mong manh, có khi tàn lụi hết cả tuổi thanh xuân cũng chẳng ăn nhằm gì. Thanh xuân tươi đẹp nhưng cũng rất ngắn ngủi. Vì biết thời gian không chờ đợi ai nên mọi người đều muốn nhân lúc còn trẻ trung, xinh dẹp mà lựa chọn một con đường tốt cho mình. Lấy được một người chồng đại gia dường như là con đường thênh thang sáng sủa mà những người mẫu xinh đẹp đều ao ước. Ở cái thời đại tôn thờ tiền bạc này, có cô gái nào mà không hy vọng bám được một đại gia cơ chứ? Những cô gái càng gặp nhiều thăng trầm trong cuộc sống lại càng tôm thờ chủ nghĩa thực dụng. Dù không lấy được người giàu thì cũng có thể dùng vốn tự có để chiếm ưu thế ở chỗ những người có tiền và cũng cảm nhận được sức mạnh của đồng tiền. Điền Điền nằm trong số ít những người mẫu có quan niềm đồng tiền không phải là tất cả. Vì cô mới có mười tám, vẫn còn ở cái tuổi tôn thờ tình yêu, tin rằng có tình yêu thì uống nước lã cũng no, luôn coi khinh sự lệ thuộc vào các “Đại gia” như vậy. Điền Điền vừa mới vào đại học không lâu. Một hôm, sau giờ học, cô lên mạng tìm việc làm thêm thì thấy công ty này đang tuyển người mẫu. Các yêu cầu đều đáp ứng được nên cô đến phỏng vấn thử. Ba hôm sau ngày phỏng vấn, cô nhận được thông báo trúng tuyển. Sau vài tuần huấn luyện, cô đã chính thức nhận việc. Vừa mới vào làm, kinh nghiệm còn ít, cộng thêm tuổi còn trẻ, da mặt chưa đủ dày nên cô không nhận được những cồn việc như người mẫu lễ khánh thành, biểu diễn thời trang, trình diễn nội y, trình diễn áo tắm… Trước đây, công việc ăn cơm chùa cũng không đến lượt cô. Lầ này vì một người mẫu vốn đã sắp xếp từ trước không cẩn thận bị trẹo chân lúc xuống sàn diễn nên không thể tham gia được, Jack nhất thời không tìm ra người thích hợp, đành phải gọi điện bảo cô đến thay. Ban đầu, nghe nói công ty sắp xếp đi ăn cơm cũng là công việc, cũng có thu nhaaoj thì Điền Điền chỉ cảm thấy quá khó tin. Nhưng sau khi Jack giải thích cho cô thế nào là “ăn cơm chùa”, cô lại tỏ ra có phần e dè, sợ mình không ứng phó được. Jack bảo cô yên tâm và nói rằng mấy trường hợp này không khó xử lí, chỉ cần cười nhiều, nói ít, cử chỉ nhẹ nhàng, lịch sự là được. “Khách mà các cô tiếp đều là những người có thân phận, có địa vị, tuyệt đối không ngứa ngáy tay chân mà đụng chạm lung tung đâu. Topoi bảo đàm bọn họ đều là những quý ông lịch thiệp. Cô chỉ cần trang điểm phù hợp là OK. Được rồi! Trước tiên, cô và Sa Mỹ về nhà cô ấy thay trang phục và giày đi đã. Cô có teher mặc vừa đồ của cô ấy đấy. Tôi đã bảo Sa Mỹ cho cô mượn trước một bộ. Sau khi thay xong, cô cùng họ xuất phát nhé!” Jack lo nghĩ thật chu đáo. Từ ký túc xá trường đại học đến đây, Điền Điền chỉ mặc trên người chiếc áo thun màu hồng, hoàn toàn không phù hợpj để đi dự tiệc. Nhưng khi thay đồ ở nhà Sa Mỹ, chiếc váy dạ hội vai trần màu đen khiến Điền Điền có chút chần chừ, cô cảm thấy quá hở hang thì phải. Sa Mỹ phì cười: “Tiểu thư à, em làm nghề gì thế? Nghề người mẫu có thể xấu hổ, rụt rè hay sao? KHi nào tham gia trình diền nội y thì em mới biết thế nào là hở hang.” Nhìn một lượt những bộ đồ khác trong tủ, Điền Điền đành cười thương lượng: “Chị Sa Mỹ, hay là em thay bộ xường xám kia được không?” “Tùy em. Thật là phiền phức!” Nhận được cái gật đầu đồng ý, Điền Điền vội treo bộ váy dạ hội màu đen lên rồi mặc bộ xường xám đó vào. Sa Mỹ liên tục giục cô nhanh lên, buổi tiệc này không thể đến muộn được, họ nhất định phải đến trước các vị khách tham gia vào buổi tiệc sang trọng đó. Hớt ha hớt hải, cuối cùng họ cũng đến nơi đúng giờ dự định. Bước vào câu lạc bộ, sau khi được người ta dẫn đến một phòng VIP sang trọng, Điền Điền lướt nhìn một lượt thì nhìn ra tổng cộng có khoảng bảy, tám cô gái. Dường như họ đều ăn mặc rất mát mẻ, nhìn từ bộ nọ sang bộ kia, vạt áo càng lúc càng khoét cổ sâu hơn. Có một người ăn mặc khá kín đáo, một chiếc váy dài màu đỏ nhưng khi vừa xoay người thì lại lộ ra tấm lưng trần trắng mịn như tuyết đến tận eo. Trước đây, Điền Điền xem trên ti vi, các ngôi sao bươc lên thẳm đỏ cũng mặc như vậy, nhưng ngoài đời thường thì chưa bao giờ được thấy nên không tránh khỏi ngạc nhiên. Sa Mỹ có chút khinh thường nhếch mép: “Em thật giống cô bé nhà quê, cứ như chưa từng được đi đâu vạy.” Đến những nơi như thế này, Điền Điền có cảm giác mình như già Lưu (1) đến Đại Quan Viên vậy, mọi thứ nhìn tahays nghe thấy đều là lần đầu tiên. Cô không thể không thận trọng. Cô đi bên Sa Mỹ, hết sức chú ý đến lời nói, cử chỉ của mình. Sa Mỹ đến câu lạc bộ này ăn cơm chùa không phải lần đầu. Cô ta nói với Điền Điền, Chủ tịch hội đồng quản trị Hoắc, người tổ chức buổi tiệc mời khách hôm nay, rất hào phóng. Mỗi lần như thế này đều phát bao lì xì cho các cô gái đến tiếp khách. Ngoài ra, khoản phí tiếp khách thì gửi trực tiếp về công ty các cô. Khoản tiền đó sẽ được công ty chia ra trả lương cho mọi người, còn lì xì thì người mẫu có thể giữ lại cho bản thân. Điền Điền nghe xong không khỏi tò mò nhìn xung quanh: “Chủ tịch Hoắc là vị nào thế ạ?” Sa Mỹ nói: “Bây giờ, Chủ tịch Hoắc không có ở đây. Có thể ông ấy đang ở bên trong phòng chờ kia nói chuyện với khách khứa. Lát nữa, khi ông ấy ra, nếu có cơ hội, chị sẽ giới thiệu em với ông ấy.” Tám giờ tối, buổi tiệc chính thức bắt đầu. Chủ tịch hội đồng quản trị xuất hiện trong phòng VIP, ông có mái tóc hoa râm nhưng thần thái vẫn rất minh mẫn. Bên cạnh ông còn có hai người trẻ tuổi ăn mặc sang trọng. Mắt Sa Mỹ lập tức sáng lên, cô thấp giọng nói với Man Lệ, một nữ dồng nghiệp khác: “Oa! Thật không ngờ tối nay còn có cả trai trẻ tuấn tú nữa. Trước đây, ở những buổi tiệc như thế này chỉ toàn các ông già thôi.” Man Lệ cũng cười phụ họa theo: “Đúng đấy! Em cũng tham gia mấy buổi tiệc của chủ tịch Hoắc rồi, lần nào cũng đều là các bác các chú nói chuyện với nhau. Chắn chết đi được! Xem ra, bữa cơm tối nay không còn nhàm chán như vậy nữa. Ít nhất cũng có trai đẹp để ngắm, không cần phải cau mày với các bác các chú.” Chính xác! Có vẻ như hai người trẻ tuổi đó nhiều lắm cũng chưa quá ba mươi. Có tất cả tám vị, tương đương với số người đẹp tiếp khách. Khi xếp chỗ, họ ngồi xen kẽ nam nữ, bên cạnh mỗi vị khách nam là một vị khách nữ. Đây là thông lệ của những buổi tiệc như thế này. Khi nhập tiệc, Điền Điền được xếp ngồi bên chủ tịch Hoắc. bên kia là một trong hai người trẻ tuổi lúc nãy. Anh ta mặc bộ com lê sang trọng rất hợp với mình. Thi thoảng, anh ta lại quay sang gật đầu mỉm cười với cô. Nụ cười nhạt nhẽo, khách sáo, ẩn chứa cả sự ngạo mạn. Điền Điền cũng mỉm cười đáp lại nhưng không hề có ý định trò chuyện. Cô không có kinh nghiệm trong những buổi tiệc tùng kiểu này. Cô còn nhớ những điều Jack nói: Mỉm cười nhiều, nói ít, cử chỉ nhẹ nhàng lịch sự là được. Buổi tiệc đã chính thức bắt đầu. Nhân viên phục vụ lần lượt mang từng moins ăn đẹp đẽ như các tác phẩn nghệ thuật lên. Điền Điền chưa từng tham gia buổi tiệc nào cao cấp như thế nên cũng không hiểu rõ về nghi thức bàn tiệc cho lắm. Cô bèn chăm chú theo dõi nhất cử nhất động của Sa Mỹ ngồi đối diện, nhất nhất làm theo cô nàng đến cả việc nhấc đũa hay đặt thìa. Ngồi bên cạnh Sa Mỹ là người trẻ tuổi còn lại. Cô nàng đang nói chuyện với anh ta cực kỳ vui vẻ. Các vị khách vừa ăn vừa nói chuyện, bàn luận về thị trường cổ phiếu tiền tệ, bất động sản… Điền Điền không hiểu nội dung những mẩu đối thoại của các bậc tinh anh trong giới kinh doanh này. Cô cũng không chắc làm một người đẹp tiếp khách thì phải như thế nào. Có điều, tình huống này cũng không yêu cầu cô phải rành những chuyện đó. Chỉ cần cô giữ thái độ chú ý lắng nghe và liên tục mỉm cười đáp lại là được. Nghe mãi nghe mãi, Điền Điền dần nhận ra rằng người trẻ tuổi ngồi bên cạnh mình được đánh giá rất cao. Các bác các chú ngồi quanh đều khen ngợi anh ta, nào là tuổi trẻ hứa hẹn, nào là anh tài tuấn tú, vân vân và vân vân. Chủ tịch Hoắc càng đặc biệt đánh giá cao anh ta: “Gia Kỳ, ông Liên có một cậu con trai như cháu thật đúng là ngồi hưởng phúc được rồi đấy. Nếu Khởi Minh có thể bằng một nửa cháu thôi thì chú đã mãn nguyện lắm rồi.” Lời nói của Chủ tịch Hoắc khiến người trẻ tuổi còn lại có vẻ giận dữ. Anh ta dường như cười ngoài mặt mà hậm hực trong lòng. “Bố, tiếc là Liên Gia Kỳ có tốt hơn nữa cũng chẳng có quan hệ gì với bố cả. Còn con dù có không ra gì thì cũng vẫn là con trai ruột của bố. Bố có cần phải khen ngợi người khác và dìm con trai mình xuống như vậy không?” Không khí có chút ngưng trọng. Đây chính là lúc các người đẹp phát huy sở trường của mình. Sa Mỹ vội nở nụ cười như hoa thay đổi chủ đề cho không khí bớt căng thẳng. Khi khuôn mặt của Hoắc Khởi Minh đã dần dần dãn ra, chẳng có ai chú ý thấy sắc mặt của Điền Điền bỗng nhiên trắng bệch, lạnh toát. Cô ngoảnh đầu, trân trối nhìn Liên Gia Kỳ, người đang ngồi bên cạnh mình, đôi mắt cô như chiếc đèn pha chiếu rọi anh ta. Có lẽ là cảm giác được sự chú ý của cô, Liên Gia Kỳ cũng có chút ngạc nhiên, ngoảnh đầu nhìn lại. Lúc trước, cô không hề chú ý đến anh ta, chỉ là thoáng thấy cái bóng mặc bộ com lê đen sang trọng trong tầm mắt của mình mà thôi. Lúc này, khi cô quan sát kĩ, khuôn mặt quen thuộc mới dần dần hiện ra. Tay cô bất giác run run. Không sai. Là hắn, chính là hắn. Nhờ một cái tên mà cô nhận ra kẻ thù tám năm trước. Điền Điền đột nhiên đứng bật dậy, chẳng nghĩ ngợi gì liền giơ cao tay phải, dòn toàn bộ sức lực tát vào mặt Liên Gia Kỳ một cái. Bốp! Một cái tắt dứt khoát khiến tất cả mọi người ngồi ở bàn tiệc đều vô cùng sửng sốt. Sự việc quá bất ngờ, mọi người đều tròn mắt kinh ngạc không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Sa Mỹ há hốc miệng như thể có thể nhét cả một quả trứng gà vào. Sau một hồi kinh ngạc, cuối cùng cô nàng là người bừng tỉnh trước tiên, vội vàng chạy đến kéo Điền Điền sang một bên: “Em làm gì thế hả? Em có biế mình đang làm gì không?” Sau cái tát trời giáng, má Liên Gia Kỳ lập tức hằn lên mấy vết ngón tay. Anh ta không kiềm được giận dữ liền đứng bật dậy nhưng vẫn cố gắng giữ phong độ. Tuy nhiên, từ kẽ răng anh ta phát ra từng tiếng lạnh lùng: “Thưa cô, không biết tôi có chỗ nào thất lễ với cô mà phải chịu một cái tát như vậy?” Điền Điền trừng mắt, nghiến răng, chậm rãi buông từng chữ một: “Liên Gia Kỳ, anh còn nhớ Diệp Chấn Hùng không? Tôi chính là con gái của ông ấy đây.” Lời nhắc nhở của cô quả nhiên có tác dụng, Liên Gia Kỳ vừa nghe đã thấy bàng hoàng. Cộng thêm ánh mắt giận dữ của cô, anh ta càng khó thốt lên lời. Mãi sau, anh ta mới lên tiếng, ánh mắt phức tạp lạ thường: “Hóa ra là cô.” Sa Mỹ nghe mà cứ cảm giác như đang lạc trong sương mù, chẳng hiểu gì cả. Nhưng bây giờ, cô nàng chỉ biết đó không phải là vấn đề quan trọng nhất. Họ là người ăn cơm chùa được công ty cử đến nhưng Điền Điền là ra tay đánh khách quý của chủ nhà ngay tại bàn tiệc. Điều này sao có teher được chứ? Cô vội bảo Điền Điền xin lỗi Liên Gia Kỳ. Điền Điền quả quyết từ chối lời yêu cầu của Sa Mỹ: “Cái gì? Muốn em xin lỗi ư? Em còn hận không thể cho anh ta thêm vào cái bạt tai nữa ấy.” Sa Mỹ lo lắng, thấp giọng thì thầm khiển trách cô: “Tiểu thư à, em đừng hành động bồng bột như vậy có được không? Tối nay, em đến đây là vì công việc. thái độ làm việc của em thế này là thế nào? Em có biết hành động này là đắc tội với khách hàng không? Chủ tịch Hoắc là khách hàng lớn của công ty đấy.” Điền Điền tự biết hành động của mình gây ảnh hưởng đến công ty nhưng thực sự cô không có cách nào khống chế nổi bản thân. Cô không thể xin lỗi Liên Gia Kỳ, cũng không thể làm như không có chuyện gì mà cũng mọi người ăn hết bữa cơm này. “Tôi xin lỗi, Chủ tịch Hoắc, tôi đã làm hỏng bữa tối nay của ông. Tôi vô cùng lấy làm tiếc. Mong ông thứ lỗi. Có điều, tôi mong ông đừng vì chuyện này mà đánh giá không tốt về công ty của chúng tôi. Đây là hành động của các nhân tôi, không đại diện cho công ty. Ngày mai tôi sẽ nộp đơn xin nghỉ việc. Bây giờ, tôi xin phép cáo từ.” (1) Già Lưu: Một nhân vật trong tiểu thuyết “Hồng Lâu Mộng”, là người nhà quê, lần đầu đến thăm phủ Vinh quốc, già Lưu thấy bỡ ngỡ trước mọi thứ ở Đại Quan Viên. ... Mời các bạn đón đọc Luôn Có Người Đợi Anh của tác giả Tuyết Ảnh Sương Hồn. 

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Ngoảnh lại hóa tro tàn - Tân Di Ổ
Tên ebook: Ngoảnh lại hóa tro tàn (full prc, pdf, epub)   Tác giả: Tân Di Ổ  Thể loại: Lãng mạn, Ngôn tình, Văn học phương Đông     Tên khác: Thực tâm giả     Dịch giả: Lê Sông     Kích thước: 15.5 x 20.5 cm     Số trang: 560    Ngày xuất bản: 22-08-2013     Giá bìa: 135.000 ₫     Công ty phát hành: Cẩm Phong Books     Nhà xuất bản: NXB Văn Học     Chụp pic: nhule124     Type: Tang Tử, missU, Ringgy, kimmyvik, Nguyen Thu Phuong   Beta: Tang Tử   Tạo prc: Dâu Lê   Nguồn: luv-ebook.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - http://www.dtv-ebook.com   Bìa sách Ngoảnh lại hóa tro tàn Giới thiệu Trong tim mỗi người đều có một mặt trời. Ta coi nó là Thánh kinh của đời mình, hễ bước một bước liền ngẩng đầu ngưỡng vọng. Trong thế giới của cô thiếu nữ Phương Đăng chẳng hề có mặt trời. Phó Kính Thù chính là tia sáng xanh xao duy nhất trong thế giới ấy. Mặc dù không thể sánh với ánh mặt trời, nhưng vừa đủ để cô nhìn rõ con đường trước mặt. Có điều Phương Đăng biết, thế giới của Phó Kính Thù thật ra không có ánh sáng. Cô quyết định phải giúp anh. Nếu anh là kính, vậy cô sẽ làm đèn, cô sẽ chiếu rọi anh, rồi soi sáng con đường của mình bằng chính những phản quang lóe lên từ đó. Được dõi theo người mình yêu, được biết rằng trong tim người ấy có chỗ dành cho mình, thì dù bản thân phải bước đi trong bóng tối, cũng vẫn là hạnh phúc. Đáng tiếc Phó Kính Thù rốt cuộc chẳng thể cưỡng lại những cám dỗ trần tục, để đạt đến mục đích, anh chẳng quan tâm Phương Đăng nghĩ gì. Khi mọi điều quý giá nhất đều bị Phó Kính Thù tận tay hủy hoại, cũng là lúc mặt trời trong tim Phương Đăng hoàn toàn lịm tắt.Rốt cuộc phải dùng cách nào gìn giữ, thứ ánh sáng xanh xao ấy mới không tan biến? Rốt cuộc trong chuyện này, ai đã làm tan nát trái tim ai? Mời các bạn đón đọc Ngoảnh lại hóa tro tàn của tác giả Tân Di Ổ.
Bùi Sơ Ảnh - Lục Xu
Tên ebook: Bùi Sơ Ảnh (full prc, pdf, epub) Tác giả: Lục Xu Thể loại: Lãng mạn, Ngôn tình, Tình cảm, Văn học phương Đông   Công ty phát hành: Công ty cổ phần Văn Việt   Nhà xuất bản: NXB Văn Học   Ngày xuất bản: 07/2014   Số trang: 404 trang   Kích thước: 14.5 x 20.5 cm   Giá bìa: 96.000 VNĐ   Hình thức: bìa mềm   Chủ dự án: Phi Phi Yên Vũ   Chụp pic: Alyssia Linh   Type:  Viễn Ảnh , Annabelle Tran, Bell Jingle, Nhi Huỳnh   Beta: Phi Phi Yên Vũ   Ebook: Annabelle Tran   Ebook : www.dtv-ebook.com Bìa sách Bùi Sơ Ảnh     Giới thiệu:    Rốt cuộc, anh cũng hiểu vì sao cô lại xem Nàng tiên cá một cách nghiêm túc như thế. Nàng tiên cá yêu hoàng tử, nhưng hoàng tử không hề biết nàng mới là người năm xưa.   Anh biết cô yêu anh, nhưng không biết tình yêu ấy như thế nào.   Anh biết cô yêu anh, nhưng không biết lại sớm như vậy.   Anh biết cô yêu anh, nhưng không biết rằng cô đã từng tuyệt vọng về tình yêu ấy.   …   Cố Diễn Trạch lặng người. Giờ thì anh đã hiểu vì sao Tưởng Phương Vũ lại tuyệt vọng đến thế.   Trách nhiệm lớn nhất cuộc đời tôi chính là đem lại hạnh phúc cho người tôi yêu.   Tôi sẽ làm mọi thứ để người tôi yêu được hạnh phúc, cho dù hạnh phúc của cô ấy không phải là tôi.   …   “Nếu sau này chúng ta cùng thích một cô gái thì sao?”   “Đương nhiên mình sẽ nhường cậu rồi!”      Tác giả:     Tác giả Lục Xu sinh ngày 15 tháng 2 năm 1991     Sống tại thành phố Trùng Khánh, Trung Quốc. Yêu thích văn từ nhỏ. Mong muốn lớn nhất là một ngày nào đó, có thể đi ngao du sơn thủy khắp mọi miền tổ quốc. Có thể dùng câu chữ để ghi lại tất cả những gì mình đã trải qua bày tỏ hỉ nộ ái ố của chính bản thân, biểu đạt cảm xúc chân thật của chính mình. Nếu tôi đã thích hoa hồng tường vi dẫu đẹp có gì liên quan.     Mời các bạn đón đọc Bùi Sơ Ảnh của tác giả Lục Xu.
Những con quỷ Sa Tăng cô đơn - Mộc Đồng
Tên ebook: Những Con Quỷ Sa-tăng Cô Đơn (full prc, pdf, epub) Tác giả: Mộc Đồng Thể loại: Hiện đại, Lãng mạn, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Nguyên tác: 寂寞的撒旦   Dịch giả: Như Tâm   Nhà xuất bản: Văn Học   Công ty phát hành: Tân Việt   Số trang: 376   Trọng lượng: 440 gram   Hình thức bìa: Mềm   Kích thước: 13 x 21 cm   Giá bìa: 69.000   Năm xuất bản: 2008   Đánh máy: vigneyard, Cá Viên, Hoàng Liêm   Soát lỗi và tạo prc: Hoàng Liêm   Nguồn: fb.com/smartebooksvn   Ebook: Đào Tiểu Vũ's eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Những con quỷ Sa Tăng cô đơn Giới thiệu: Khi sự cô đơn trở thành nhãn mác của chốn đô thành Những con quỷ Sa-tăng cô đơn dắt tay nhau du ngoạn khắp nơi Và mọi thứ đều trở nên sầu thảm, tuyệt giao với thế giới bên ngoài Nhưng những con quỷ Sa-tăng chưa bao giờ được rạng rỡ và thỏa mãn đến như vậy. Bốn “Sa-tăng” vốn không quen biết, không có gì liên quan đến nhau, nhưng vì mối nhân duyên ngẫu nhiên và tất nhiên nên cùng đồng thời xuất hiện. Mặc dù độ tuổi và tính cách khác nhau, nhưng họ lại có chung những phẩm chất: cùng thích cô đơn, coi thường những chuẩn mực quy phạm của xã hội, tôi vẫn là tôi, tôi luôn làm những gì mình muốn. Con quỷ Sa-tăng thứ nhất xuất thân trong một gia đình làm kinh doanh. Từ nhỏ, gia đình đã bị đổ vỡ. Để tránh sự lạnh nhạt của cha và sự căm hận đối với mẹ kế, cậu đã đến học ở trường Đại học Bắc Kinh. Thông qua mạng internet, cậu kết bạn với Sa-tăng 3, cậu này bị đè nén dưới quyền lực của cha, nên đã mắc chứng trầm cảm. Hai người cùng an ủi, cùng thấu hiểu nhau, và đã dẫn đến mối tình đồng tính mà mọi người xung quanh không thể hiểu nổi. Cô Sa-tăng 2 chính là em họ của Sa-tăng 3, từ Thượng Hải đến Bắc Kinh, ở nhờ nhà Sa-tăng 3. Cô này đã yêu giảng viên đại học (Sa-tăng 4) người lớn hơn mình những 20 tuổi. Câu chuyện xảy ra xung quanh bốn người này vừa lãng mạn thê lương, vừa rung động lòng người, được thể hiện ra trong thành phố cô độc của họ… Tình yêu lãng mạn đã chữa lành những vết thương do sự đổ vỡ của gia đình đem lại, đồng thời cũng đẩy họ vào những áp lực và sự chỉ trích của xã hội. Kết cục và tương lai của họ sẽ ra sao? Giới thiệu tác giả: Mộc Đồng là nhà văn trẻ có cách nhìn sắc sảo tiếp thu tinh hoa nền văn hóa phương Đông và phương Tây, đi sâu vào những nơi cô đơn trống trải nhất trong tâm hồn chúng ta, đồng thời dùng sự thông minh trí tuệ và tâm hồn, sáng tác nên những trang viết cô đơn tuyệt đẹp. Tác phẩm của anh được giới phê bình đánh giá rất cao, được khen ngợi là tác phẩm mới lạ, sắc bén, sâu sắc nhất về văn hóa Trung Quốc của lớp nhà văn 8X. Anh được giới truyền thông tôn xưng là “Oscar Wilde của Trung Quốc”. Anh tốt nghiệp trường Đại học Bắc Kinh khoa Truyền thông, đã từng du học ở trường Đại học Copenhagen (Đan Mạch), nên anh đã có kinh nghiệm dạo chơi khắp châu Âu. Hiện đang học thạc sĩ ngành Văn học tại trường Đại học Bắc Kinh, đồng thời đảm nhận viết bài cho chuyên mục văn hóa của mạng QQ và Sohu. Những tác phẩm đã xuất bản: - Quả táo của A-đam, - Triều ca  Nhận định về tác phẩm: Ở bất kỳ thời đại nào cũng đều không thiếu những trào lưu tuổi trẻ táo bạo, tác phẩm của Mộc Đồng rất mới lạ, sắc bén và độc đáo trong trào lưu mới. Mỗi nhân vật trong truyện của anh đều có sức lôi cuốn độc đáo riêng, từng mối tình đều có sức cảm nhiễm mạnh mẽ để lại ấn tượng sâu sắc trong chúng ta. Anh đã tạo cho các nhân vật đó nét “cô đơn” đặc trưng khiến độc giả vô cùng xúc động. Đằng sau mọi câu chuyện đều là hiện tượng sinh tồn của xã hội vật chất và căn bệnh thành thị buộc ta phải suy ngẫm, phản tỉnh. Triều Lỗ, Kênh đọc sách mạng QQ Sự tinh tế của Mộc Đồng thể hiện trong tác phẩm “Những con quỷ Sa-tăng cô đơn” có nét đẹp phảng phất phong cách của Haruki Murakami (tác giả cuốn “Rừng Nauy”). Dù là miêu tả về một ca khúc, một nhà văn, một bộ phim điện ảnh, một khung cảnh hay bầu trời… đều là sự trải nghiệm chân thực của sự tinh tế này, khiến bối cảnh của cuốn tiểu thuyết tràn ngập sự bi thương tuổi trẻ và nét đặc trưng chân thực của cuộc sống.  Tiểu Bạch, Kênh đọc sách mạng Sina Nhóm người được miêu tả trong “Những con quỷ Sa-tăng cô đơn” có vẻ như khác biệt, nhưng thực ra lại vô cùng đơn thuần. Tình cảm và câu chuyện của họ giống như một loại kí hiệu chốn đô thành, in dấu trong hiện thực, sâu sắc khiến ta cảm thấy xót xa. Trần Nghiên, Kênh đọc sách mạng Sohu Mời các bạn đón đọc Những con quỷ Sa Tăng cô đơn của tác giả Mộc Đồng.
Một Mối Tương Tư - Thiên Tuế Ưu
Tên eBook: Một mối tương tư (full prc, pdf, epub)  Tác giả:  Thiên Tuế Ưu Thể loại: Hiện đại, Lãng mạn, Ngôn tình, Văn học Phương đông   Công ty phát hành: Bách Việt   Nhà xuất bản: Nxb Lao Động   Kích thước: 13 x 20.5 cm   Số trang: 440   Ngày xuất bản: 01/2014   Chủ dự án: Phi Phi Yên Vũ   Chụp pic: Hana Lee   Type: Oni Gato, Prince Ashitaka, Mary Lenox, Alyssia Linh, Linh Linh   Beta: Nguyễn Bích Hân   Tạo prc: Annabelle Tran   Nguồn: Đào Tiểu Vũ's eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Một Mối Tương Tư Giới thiệu:   “Có một loại tình ái vững bền trường cửu khiến lòng người say mê, lại có một loại ái tình làm tổn thương người khác, cũng tự tổn thương bản thân.   Có một loại cổ độc được gọi là nhất vị tương tư, có khả năng khiến cho người ta không tự chủ mà trầm túy, tương tư đến tận xương tủy.”   …   Trong ký ức của nàng, có một người đã cùng nàng bước qua những tháng ngày của thuở niên thiếu ấy, là người từng kiên nhẫn đứng ngoài cửa đợi nàng mỗi buổi học đàn, là người luôn cười dịu dàng chờ nàng gọi một tiếng “Bình ca ca”, là người mà nàng đã từng được hứa gả.   Đó cũng là người nhất quyết muốn ra sa trường bảo vệ tổ quốc và cũng là người đã vĩnh viễn rời xa nàng. Nàng còn chưa kịp bước lên kiệu hoa của người đó…   7 năm qua đi, thiếu nữ mười lăm tuổi năm nào giờ đã trở thành một cô gái quá lứa lỡ thì. Những tưởng ước mong về một tình yêu và một gia đình yên ấm đã trở nên quá xa vời thì điều bất ngờ đã xảy ra. Hóa ra tình yêu luôn là vậy, luôn là một điều kỳ diệu mà không ai lường trước được.   Vì mưu sinh nàng đến làm phụ bếp trong phủ quận vương, ngẫu nhiên gặp gỡ thế tử quận vương vừa từ biên cương quay về. Chàng phong lưu, chàng độc đoán, chàng bá đạo… chàng giống như một cơn bão, ào vào cuộc sống của nàng, càn quét một ngóc ngách trong tâm tư nàng cho đến khi mọi suy nghĩ của nàng đều bị chiếm trọn.   Hạnh phúc tưởng đã rất gần, có ai ngờ vẫn là muôn trùng xa.   Gia thế của chàng, địa vị của nàng, khoảng cách này liệu có thể vượt qua?   Tình yêu của chàng hiện tại và người con trai trong quá khứ của nàng đột ngột trở về với một thân phận khác. Liệu nàng sẽ lựa chọn ra sao? Mời các bạn đón đọc Một Mối Tương Tư của tác giả Thiên Tuế Ưu.