Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Siêu Thần Yêu Nghiệt - Giang Hồ Tái Kiến

Truyện hài, main rất tiện - vô xỉ danh xưng Tiện Thần^^ Đây là một cái tiện Thần bị trấn áp vạn năm. Đây là một cái quái vật da mặt dày như tường thành, ai gây ai xui xẻo. Đây là một cái chúa cứu thế cuốn vào thế tục phân tranh, lại gánh vác tái tạo Thần Giới sứ mệnh. Hắn gọi Vân Phi Dương, một cái đồ vô sỉ, một cái Siêu Thần Yêu Nghiệt! Xin nhờ, ta chỉ muốn cùng muội tử bàn luận nhân sinh, có thể hay không đem cứu vớt thế giới trách nhiệm giao cho người khác a..." "Lúc đầu hắn là không có ý định tu luyện, nghĩ kỹ tốt hưởng thụ sinh hoạt, tán gái cưới muội tử. Nhưng hôm nay bị Đại Lang Cẩu cắn một cái, mới hiểu được mình bây giờ tình huống chính là hổ lạc đồng bằng bị chó bắt nạt. Vân Phi Dương tựa hồ nghĩ đến cái gì, vội vàng giật ra đai lưng, đem bàn tay tiến đũng quần, lấy ra một cái chiếc nhẫn chiếu lấp lánh. "Nếu như tại trước mắt bao người bị một nữ nhân đánh, một thế anh danh sợ muốn phó mặc. Vân Phi Dương nhất định phải ngăn cản, tận lực động khẩu không động thủ, nếu như có thể cùng nàng tay trong tay, bước chậm rừng cây, bàn luận nhân sinh, nói chuyện lý tưởng, không thể tốt hơn." *** Một cái to lớn môn xuất hiện tại Hồng Mông chi cảnh, trong nháy mắt hấp dẫn tất cả đại năng ánh mắt, nhưng không bao gồm tại chiến trường giao thủ các cường giả. Thời khắc đó, vô luận tại tiềm tu, vẫn là tại bế quan Đại Đạo chi đỉnh đều bay ra ngoài, treo giữa không trung, hai tay run rẩy nhìn qua cái kia phiến khí thế bàng bạc đại môn, ánh mắt hiện ra kích động. Chỉ cần bước vào võ đạo điên phong tầng thứ cường giả, tại tu luyện năm tháng bên trong, tổng có thể cảm giác được, giống như có một cánh cửa ngăn tại trước mặt ngăn trở tiến lên. Bọn họ muốn đi đẩy ra, nhưng mỗi lần đứng tại trước mặt, thì còn như là giun dế nhỏ bé, thậm chí không có dũng khí đi vươn tay. Đây vốn là một loại tồn tại ở trong lòng cảm giác, rất không chân thực, rất phiêu mịt mù. Nhưng bây giờ đâu? Cái kia phiến như thật như ảo môn, vậy mà như thế chân thực xuất hiện! "Xoát! Xoát!" ... *** Đông Lăng Quận, Địa Sơn Trấn. Một sơn cốc vắng vẻ không người bước chân, một đạo sấm sét từ trên trời giáng xuống, oanh lên đá lớn tồn tại vĩnh cửu trong cốc. "Oành." Cự thạch vỡ vụn, bụi đất tung bay. Một tên thiếu niên lảo đảo đi ra, tiếp theo bất lực ngã trên mặt đất. Sắc mặt người này tái nhợt, nhìn qua rất suy yếu. Ước chừng một khắc sau. Thiếu niên gian nan mở mắt, nhẹ nhàng nhấc tay, nhìn cánh tay non nớt của chính mình, khổ sở nói. - Ta lại ngủ một vạn năm, hao hết toàn bộ tu vi, giữ được tính mạng, nhưng thân thể cũng đã thoái hóa. Một vạn năm? Thân thể thoái hóa? Nếu có người nghe được, nhất định sẽ cho hắn hai chữ, có bệnh! Vân Phi Dương không có bệnh, hắn xác thực sống một vạn năm, đúng hơn thì sống hơn mười ba ngàn năm. Đã từng hắn là một trong tam đại Chiến Thần của Thần Giới, là nam nhân biết đánh nhau nhất trong nam nhân. Nhưng vì đắc tội quá nhiều người, bị rất nhiều Thần Vương cùng Thần Quân Liên Thủ bức đến Phàm Giới, lấy vô thượng thần thông, trấn áp tại Thập Vạn Đại Sơn này, gieo xuống phong ấn vĩnh cửu cùng thần chú không được luân hồi. Thế sự khó liệu. Nam nhân biết đánh nhau nhất Thần Giới cũng không có bị trấn áp đến chết, lấy toàn bộ Thần lực làm đại giá, kéo dài hơi tàn đến vạn năm sau. Ngày hôm nay, phong ấn suy yếu rồi cũng được giải trừ, sau đó từ dưới đất chui lên trọng sinh. - Đám lão gia hỏa kia nằm mơ cũng không ngờ, Vân đại soái ta không chết. Vân Phi Dương gian nan cười rộ lên, lười biếng giãn hai tay cảm khái. - Còn sống thật là tốt. Đệ nhất cao thủ Thần Giới - Vân Phi Dương chui từ dưới đất lên trọng sinh, sau khi sống lại không có ý nghĩ muốn trở nên mạnh hơn, giết đến tận Thần Giới, đánh bại tất cả địch nhân trước đó đã dễ mình, chiếm vị trí Thần Chủ. Bời vì những chuyện xãy ra ở đời trước cũng do hắn gây ra, cũng vì quá phách lối mới chọc giận gần hết đám người, kết quả bị người đánh hội đồng, bị nhốt một vạn năm. Trong năm tháng dài đăng đẵng ấy, Vân Phi Dương vừa đếm cừu vừa tổng kết được kinh nghiệm sống, đến khi đếm được ngàn ngàn ngàn ức cừu, mới tổng kết được một việc, chính mình đời trước quá kiêu căng. Đếm cừu nhiều, tính cách cũng trầm lặng hơn nhiều. Mấy ngàn năm tu luyện, mặc dù đứng trên đỉnh phong, nhưng không có nhiều niềm vui thú trong cuộc sống. Bây giờ trọng sinh, làm gì chém chém giết giết, trên thế giới này không chỉ có tu luyện, còn có rất nhiều chuyện có thể làm. Tỉ như Vân Phi Dương lần nữa nỗ lực đứng lên, kéo thân thể suy yếu, từng bước một ra khỏi sơn cốc, thả mắt thấy thế giới xa lạ, nhìn lấy hoa hoa thảo thảo, nhìn lấy biển rộng núi cao, trong lòng kiên định nói: - Vân đại soái ca ta ngày hôm nay đã trọng sinh, nhất định phải thay đổi cách sống! Cái gọi thay cách sống chính là hưởng thụ sinh hoạt thật tốt, mà làm sao mới tính hưởng thụ sinh hoạt đây? Tán gái, cưới muội tử chứ sao nữa! Đây là mộng tưởng trong một vạn năm nay của hắn. Đời trước Vân Phi Dương đạt đến Thần Quân, chưa từng thể nghiệm qua say sưa ái tình như thế gian, dù rất nhiều tiên nữ, thần nữ thông đồng, hắn cũng không tuân theo, tựa như mọt sách không để ý đến chuyện bên ngoài. Càng bi kịch là tu luyện hơn ba nghìn năm, Thần Chủ cao cao tại thượng cho đến khi bị phong ấn vẫn là tiểu xử nam, cái này mà truyền đi, khẳng định sẽ rất mất mặt a. Một vạn năm rút kinh nghiệm xương máu, Vân Phi Dương thề, nếu có một ngày ra ngoài, chắc chắn sẽ dồn tất cả tinh lực trên thân nữ nhân, đền bù tiếc nuối đời trước. Muốn cuối cùng, hắn ngửa đầu lớn tiếng tru. - Tu luyện? Cút mịa nó đi! "Sưu!" Đột nhiên, một đạo ám tiễn bay tới, tốc độ cực nhanh. "Phốc phốc." Vân Phi Dương không tránh kịp, bất hạnh trúng tên. Nương theo một tiếng kêu thảm, Vân Khinh Dương ôm chân như giống như con khỉ loạn nhảy cả lên, chân trái của cao thủ đã từng đệ nhất Thần Giới bất hạnh trúng tên, cái gọi là phong phạm cường giả, tại thời khắc này hoàn toàn không có. - A? Trong bụi cỏ nhảy ra một thiếu nữ, khi nàng ý thức được mình vừa bắn trúng người, hoa dung thất sắc, vội vội vàng vàng nói: - Thật thật xin lỗi, ta tưởng ngươi là con mồi chứ. Vân Phi Dương nghe vậy, trực tiếp ngã quỵ. Ca giống người như vậy, ngươi không nhìn không ra à? Bất quá, Vân Phi Dương mượn góc độ nhìn lại, phát hiện thiếu nữ phía trước tựa như hoa lan trong u cốc, một đôi mắt to chớp chớp, ẩn chứa thuần chân sang ngời, như làn giá ôn nhu nhẹ nhàng phất qua. Một khắc này, hắn bị rung động thật sâu. - Thế giới lại có nữ hài thanh thuần như thế! - Rất tốt, ngươi sẽ trở thành một tiêu đầu tiền của Vân đại soái ta! Con ngươi Vân Phi Dương đảo một vòng, lúc này ôm chân gào to: - Đau quá, ta muốn chết. Dứt lời hai mắt hắn nhắm lại, giả bộ chết. Thiếu nữ bối rối chạy tới, luống cuống tay chân nói: - Này này, ngươi đừng chết a, thật xin lỗi, thật xin lỗi, ta không phải cố ý mà! Đang nói chuyện, con mắt ướt át, nàng hiển nhiên đang muốn khóc. Vân Phi Dương chợt cảm thấy buồn cười, lại cảm giác hổ thẹn thầm nghĩ: - Cô bé này thật dễ lừa gạt, ca là Thần Giới đệ nhất cao thủ, chỉ một mũi ám tiễn há có thể làm khó ta. "Hưu!" Đột nhiên, thiếu nữ rút mũi tên ra ra. "Tê!" Vân Phi Dương bỗng nhiên ngồi dậy, tê tâm liệt phế quát: - Ngươi làm gì thế?! Thanh âm vang dội, hắn thật sự rất đau. Không đau cũng không được. Cứ như vậy mà phạch một cái nhổ mũi tên ra, thậm chí còn mang ra cả da thịt theo, thần tiên cũng chịu không được. "A!" Thiếu nữ giật mình: - Ngươi không phải chết rồi sao? Khóe miệng Vân Phi Dương co giật. - Cô nương, ngươi cứ như vậy mà rút tên, ta coi như không chết cũng có thể bị tươi sống nhổ chết đó! - Ta Thiếu nữ cúi đầu xuống, nhỏ giọng nói: - Thật xin lỗi. Ai. Cô bé này thật ngốc. Vân Phi Dương âm thầm thở dài một hơi. Nhưng vào lúc này, vết thương trên đùi bắt đầu phun ra cột máu, tựa như pháo hoa nở rộ, đồng thời mang theo mùi tanh. Thiếu nữ che miệng cả kinh. - A..., phun máu rồi! Phù phù.. Vân Phi Dương lần nữa ngã xuống đất. Ngươi rút ra như thế, lại không đè vết thương lại, muốn không phun máu cũng không được! "Phốc, phốc!" Máu tươi phun trào, tựa như dòng suối, Vân Phi Dương thấy thiếu nữ còn thất thần ngẩn người, hữu khí vô lực nghẹn ngào nói: - Đại tỷ ơi, nhanh nhanh cầm máu dùm cái, nếu không ta sẽ chết thật á! Nói xong. Hai mắt nhắm lại, ngất đi. Vân Phi Dương ngất thật chứ không phải giả vờ. Bị phong ấn một vạn năm, thân thể vốn rất suy yếu, bây giờ lại mất máu quá nhiều, sao có thể chống đỡ. Hôm sau. Vân Phi Dương mở mắt ra, phát hiện mình nằm trên một giường gỗ, trong không khí tràn ngập mùi vị mốc meo, xem ra gian phòng thật lâu chưa có người ở. - Đau quá. Trên thân thể truyền đến cảm giác nhói nhói. Vân Phi Dương vén chăn lên, phát hiện chân trái trúng tên được từng lớp vải quấn lên, ba tầng trong, ba tầng ngoài, thiếu chút nữa đã bang hết cái chân hắn lại. - Chỉ là chút vết thương nhỏ, không cần làm khoa trương như vậy chứ! "Két." Nhưng vào lúc này, cửa phòng mở ra, đập vào mắt hắn là hình ảnh thiếu nữ khả ái cầm bát thuốc, cẩn thận từng li từng tí đi tới, khi nàng nhìn thấy Vân Phi Dương tỉnh lại, vui vẻ nói: - Ngươi tỉnh rồi? - Ừm. Vân Phi Dương nửa ngồi nửa nằm trên giường, nói: - Đây là địa phương nào? - Nhà ta. - Một mình cô nương? - Đúng vậy. Thiếu nữ cúi đầu xuống, chán nản nói: - Phụ mẫu ta khi còn nhỏ đã qua đời hết rồi. Vân Phi Dương sinh lòng hổ thẹn. Nữ hài đột nhiên cười một tiếng, nói: - Đây là thuốc do Lý Dược Sư nấu, nhanh uống lúc còn nóng, chuyên trị thương do đao kiếm gây ra, rất lợi hại đó. - Ừm. Vân Phi Dương tiếp nhận chén thuốc, uống một hơi cạn sạch, sắc mặt đại biến, lè lưỡi a mấy cái, tức giận quát: - Ngươi a… đây là độc dược thì có, khó uống như vậy!? - Không phải đâu. Thiếu nữ giải thích: - Lý Dược Sư có nói qua, thuốc càng khó uống, càng có hiệu quả. Vân Phi Dương lắc đầu, nghĩ thầm: - Quả nhiên, dược đạo Phàm Giới quá lạc hậu, tùy tiện thêm Điểm Hương Thảo, chẳng phải giải quyết được vị đắng. Hắn từng có nghiên cứu dược đọa, hiểu được một hai, đương nhiên, nghiên cứu dược đạo không phải vì cứu người chữa bệnh, mà vì giết người, bởi vì hắn nghiên cứu độc dược chi đạo! Trận Đạo, Luyện Khí Đạo, Phù Đạo, các loại nghề phụ mấy vấn đề này Vân Phi Dương đều không biết. Tu luyện ba ngàn năm, hắn chỉ chuyên chú vào hai chuyện. Thứ nhất, dùng nắm đấm đánh người, thứ hai, dùng độc dược chỉnh người, trước kia người nào đắc tội hắn, hắn liền đánh người đó, hạ dược, dù Thần Quân cũng dám đánh, dù Thần Chủ cũng dám để hắn một mực đi nhà xí! - Cô nương, ngươi tên gì? Vị đắng dần biến mất, Vân Phi Dương lúc này mới lên tiếng hỏi. Thiếu nữ cười ngọt ngào đáp: - Ta gọi Mục Oanh, ngươi có thể gọi ta là Oanh Oanh. Vân Phi Dương nhẹ nhàng nỉ non một tiếng, cảm thấy danh tự cũng rất êm tai, rất thích hợp với dạng nữ hài ôn nhu như thế này, sau đó nghiêm trang nói: - Oanh Oanh, ngươi cứu ta, là ta ân nhân cứu mạng, Vân Phi Dương ta sẽ lấy thân báo đáp mà lấy ngươi. Mục Oanh kinh ngạc mở to cái miệng nhỏ nhắn, tâm lý thầm suy nghĩ não thằng cha này có phải có vấn đề?   Mời các bạn đón đọc Siêu Thần Yêu Nghiệt của tác giả Giang Hồ Tái Kiến.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Warcraft Tập 1 - Richard A. Knaak
Bộ sách Warcraft Toàn tập được phát hành bởi Pocket Star vào ngày 24 tháng 10 năm 2006. Đây là tập hợp những câu chuyện diễn ra tại vũ trụ Warcraft được viết bởi các tác giả Richard Knaak, Christie Golden, Jeff Grubb và Chris Metzen.   Trong làn sương mờ ảo từ thời quá khứ xa xưa, thế giới Azeroth chứa đầy những sinh vật lạ lùng với rất nhiều chủng loài phong phú. Những tiên thần bí và người lùn cứng cáp sánh bước cùng với những nhóm con người trong một mối quan hệ yên bình hòa hợp – cho tới khi một đạo quân ma quỷ mang tên Quân Đoàn Hủy Diệt xuất hiện tàn phá sự bình yên vốn có của toàn thế giới. Orc, rồng, yêu tinh và troll đua nhau dành dật các vương quốc hỗn loạn và bị chia cắt – khởi đầu cho một âm mưu hiểm ác cực kỳ to lớn sẽ quyết định số phận của toàn thế giới WARCRAFT  Gồm có:  - Day of the Dragon - Lord of the Clans - The Last Guardian - Of Blood and Honor Day of the Dragon Hàng ngũ cao cấp nhất của lực lượng pháp sư trên toàn thế giới đã phát hiện ra một bí mật chấn động, chàng pháp sư vô kỷ luật Rhonin được giao nhiệm vụ hành trình vào vùng đất nguy hiểm Khaz Modan vốn bị lũ Orc kiểm soát lâu nay. Những gì Rhonin tìm được ở đấy là cả một âm mưu đen tối khủng khiếp và đầy tham vọng ngoài sức tưởng tượng – mối nguy hiểm khiến anh phải mạo hiểm liên kết với những sinh vật phong hỏa cổ xưa nhằm bảo vệ cho thế giới Azeroth khỏi một lần nữa bị sụp đổ.   Lord of the Clans Nô lệ, Đấu sĩ. Pháp sư, Thống Chiến. Chàng Orc bí ẩn mang tên Thrall mang trên mình cả bốn danh hiệu đó. Được nuôi nấng từ nhỏ bởi những chủ nhân con người độc ác, những kẻ muốn biến anh thành một con tốt đen hoàn hảo, Thrall có được cả sự tàn bạo trong huyết quản lẫn sự khôn ngoan được dạy dỗ để cuối cùng theo đuổi một sứ mạng anh chỉ mới bắt đầu hiểu rõ – nhằm giải phóng cho người dân của anh và tìm lại những giá trị truyền thống từ xa xưa. Giờ là lúc để kể về câu chuyện của anh – một chiến công đầy danh dự, căm thù xen lẫn hi vọng.  The Last Guardian Những Người Bảo Hộ Tirisfal là đội ngũ những chiến binh có sức mạnh thần thánh, mỗi người đều mang trên mình trọng trách chiến đấu chống lại Quân Đoàn Hủy Diệt. Medivh vốn được định mệnh từ khi sinh ra là sẽ trở thành người vĩ đại và mạnh mẽ nhất trong hàng ngũ ấy. Nhưng ngay từ đầu bóng tối đã bao trùm lấy ông, phá hủy linh hồn và biến sức mạnh đáng nhẽ phải được phục vụ cho cái tốt ấy trở nên xấu xa. Cuộc đấu tranh của Medivh chống lại tà tâm trong người chính ông giờ đây ảnh hưởng tới chính kết cục của toàn xứ Azeroth… và đã thay đổi thế giới này mãi mãi.  Of Blood and Honor Hiệp sĩ Tirion Fordring vẫn luôn tin rằng Orc chỉ toàn là lũ hèn hạ và thối nát, nhưng rồi sau một chuỗi những sự kiện diễn ra, một hành động đầy tôn kính và lòng trắc ẩn đã thách thức quan điểm của ông về Orc và khiến ông phải suy xét tới cùng rằng ai là con người… còn ai mới thực sự là quái vật. Mời các bạn đón đọc Warcraft Tập 1: Day of the Dragon của tác giả Richard A. Knaak.
Sang Dị Giới Làm Thanh Niên Nghiêm Túc - Hoàng Ma
Ngươi... Một thằng bé sẽ cảm thấy thế nào khi một dám ký ức cứ lởn vởn trong đầu, thẩm thấu dần vào bộ óc ngươi như sâu bọ chui vào quả cây? Nhất là ký ức đó lại của một tên thất bại chuyên bị lừa tình. Trần Nam... hắn tự nhận mình là một người không đến nỗi ngu cho lắm. Mặc dù thấy cái thằng kia hơi ngu ngu, nhưng hắn cũng không hề nề hà khi học tập kinh nghiệm, kiến thức từ cái thằng ngốc đó... Gì? Anh là thanh niên nghiêm túc! Đừng dụ dỗ anh! Nhưng mà... hình như việc kiếm chác cũng thật nghiêm túc, còn về thủ đoạn kiếm chác... chúng ta nên dùng thái độ nghiêm túc để suy xét! Câu chuyện bắt đầu! Mời các bạn đón đọc Sang Dị Giới Làm Thanh Niên Nghiêm Túc của tác giả Hoàng Ma.
Chiếc vương miện của Ptolemy - Rick Riordan
Chiếc Vương Miện của Ptolemy là tập cuối trong bộ ba cuốn ngoại truyện của Biên niên sử nhà Kane, truyện cross over của bộ Các Anh hùng trên đỉnh Olympus và bộ Biên niên sử nhà Kane.   Bộ Cross over này gồm 3 cuốn:  -    Con trai của thần Sobek -    Quyền trượng của thần Serapis -    Vương miện của Ptolemy Chiếc vương miện của Ptolemy là câu chuyện kể về chuyến phiêu lưu của hai á thần Hy Lạp và hai pháp sư Ai Cập. Lần này, bốn người phải đối mặt với một tên pháp sư hùng mạnh nhất trong lịch sử, ngăn cản hắn dùng câu thần thú kết hợp giữa phép thuật Hy Lạp và Ai Cập để tự biến hắn thành một vị thần. Tác giả Rick Riordan: Rick Riordan là tác giả của các giải thưởng, tác phẩm bán chạy nhất cho bộ truyện Percy Jackson và tác phẩm ly kỳ cho hai bộ truyện Biên niên sử nhà Kane và Những anh hùng của đỉnh Olympus. Theo Rick, ý tưởng cho những câu chuyện về Percy Jackson được lấy cảm hứng từ con trai ông Haley. Nhưng có tin đồn là Trại Con Lai thực sự tồn tại, và Rick dành những mùa hè ở đó để ghi chép những chuyến phiêu lưu của các á thần trẻ tuổi. Một số người tin rằng, để tránh một sự hoảng loạn lớn trong thế giới người phàm, ông ấy phải thề với dòng sông Styx rằng câu chuyện của Percy Jackson là hư cấu. Rick sống ở Boston, Massachussetts, (ngoại trừ những mùa hè của ông trên Đồi Con Lai) với vợ và hai con trai.  
Danh pháp trong Chúa tể những chiếc Nhẫn - J. R. R. Tolkien
Tài liệu “Danh pháp trong Chúa tể những chiếc Nhẫn” (“Nomenclature of The Lord of the Rings”) do J. R. R. Tolkien biên soạn vào năm 1967 để gửi cho nhà xuất bản Đan Mạch lúc đó đang chuẩn bị bản dịch cuốn sách. Trước đó mới có các bản dịch tiếng Hà Lan (1956-7) và Thụy Điển (1959-61) ra mắt, và cách dịch tên riêng trong đó khiến ông rất không bằng lòng. Văn bản này được Allen & Unwin photo gửi cho người dịch những thứ tiếng từ đấy về sau. Khi Tolkien qua đời, con trai ông là Christopher Tolkien biên tập lại cho gần gũi với người đọc, xuất bản dưới tên gọi “Chỉ dẫn tên riêng trong Chúa tể những chiếc Nhẫn” (“Guide to the Names in the Lord of the Rings”) trong cuốn A Tolkien Compass, Jared Lobdell cb, Illinois: Open Court 1975, tr. 153-201. Đến năm 2000, Wayne G. Hammond và Christina Scull soạn lại từ tài liệu đánh máy cùng các bản thảo viết tay của Tolkien, lấy lại cách trình bày ban đầu cùng tên gọi cũ, in trong The Lord of the Rings: A Reader’s Companion, Boston: Houghton Mifflin 2005, tr. 750-82. Bản dịch này dựa theo văn bản của Hammond & Scull, có tham khảo bản của Christopher Tolkien. Những điểm không thống nhất về chính tả đã được điều chỉnh lại. Các chú dẫn gốc dựa theo Chỉ mục và số trang của Ấn bản lần thứ hai 1965, ở đây để lại theo quyển và chương. Cước chú, hoặc chú thích trong [ngoặc vuông] là của người dịch, trừ những chú thích đánh dấu HS là của Hammond và Scull. Cuối mỗi mục từ có chú cách dịch trong bản tiếng Việt. Mời các bạn đón đọc Danh pháp trong Chúa tể những chiếc Nhẫn của tác giả J. R. R. Tolkien.