Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cửu Châu Hải Thượng Mục Vân Ký

Editor nhiều lời: 1. Đây không phải tác phẩm “Ta muốn đến Cửu Châu” hay “Cửu Châu Thiên Không Thành”. Cửu Châu đơn giản là một thế giới tưởng tượng không có hệ thống thần tiên như Ngọc Hoàng, Phật Tổ, mà gồm nhiều tộc người có dị năng sinh sống. Hải Thượng Mục Vân Ký là một trong nhiều tác phẩm lấy bối cảnh trong thế giới Cửu Châu. 2. Kim Hà Tại đã share ảnh về đường lưỡi bò khá hăng hái (hừ), nhưng đến giờ mình chưa thấy chỗ nào trong truyện có luận điểm sai lệch về chính trị và lãnh thổ, nên vẫn tiếp tục edit dù hơi không thoải mái. Ban đầu edit là vì truyện được chuyển thể thành phim có Hoàng Hiên đóng chính, sau đó sự kiện đường lưỡi bò bùng phát ngày 12.7 làm mình nản chí, nhưng Hoàng Hiên không share ảnh lại là động lực để mình edit tiếp. Chuyện tác giả share ảnh mình không muốn giấu, để bạn nào không ưa anh ta thì có thể ngừng đọc luôn, sau này truyện của anh ta được mua bản quyền về Việt Nam thì phải phản đối ngay từ khi nhà xuất bản nào đó thăm dò ý kiến. Việc đọc bản edit online không giúp anh ta có lợi nhuận. 3. Truyện có 10 chương nhưng nó dài gần bằng 4 quyển Chiến Xu + Lãnh Lệ + Cuồng Lãng + Mị Hoặc gộp lại, mà 4 quyển đó mình mất tới 5 năm để edit ???? Mình có một yêu cầu nhỏ, đó là nếu bạn muốn ủng hộ mình, hãy bấm vào link skip ad đầu mỗi chương, mỗi lượt click đầy đủ (xác nhận không phải robot rồi get link) mình sẽ được 30 đồng (không phải 30 ngàn đồng đâu nhé). Không làm cũng không sao, vì lẽ ra edit truyện phi lợi nhuận thì không được phép mở mồm kêu gọi ủng hộ thế này. Các chương có độ dài không đều nhau (chương 9 dài nhất, lên đến 60 trang word), mỗi lần mình sẽ post khoảng 5-6 trang word (font Times New Roman, size 12), 3 ngày 1 lần. Theo mình đó là độ dài vừa phải để các bạn thu nạp nội dung mà không đọc lướt quá nhiều. Chúc các bạn xem vui vẻ. *** Triều đình Đại Đoan giữa lúc thịnh thế, gia tộc Mục Vân và Mục Như hơn 300 năm liên minh, vì một lời tiên đoán mà rạn nứt. Tiên đoán nói rằng, nếu Lục hoàng tử Mục Vân Sênh cầm kiếm thiên hạ đại loạn, và Mục Như Hàn Giang con trai Mục Như tướng quân sẽ trở thành Hoàng đế tương lai. Mục Vân Sênh không yêu quyền vị, cũng không tin số mệnh, vì tìm kiếm tình yêu chân thành mà nguyện từ bỏ địa vị quyền lực. Mục Như Hàn Giang là thư đồng tiến cung từ nhỏ, yêu thích tự do, tính tình ngang bướng nhưng chơi với Mục Vân Sênh rất hợp. Sau 8 bộ lạc Hãn Châu phụ thuộc Đoan Triều mưu phản, bị kỵ binh Mục Như gia đánh bại. Vài năm sau, Thạc Phong Hòa Diệp - hậu nhân của 8 bộ lạc Hãn Châu, đánh bại Mục Như gia. Mục Như gia bị hoàng đế lưu đày. Hai nhà Mục Vân - Mục Như trở mặt với nhau. Nhưng trong lúc đại quân của 8 bộ lạc tiến vào đô thành Đoan triều, chỉ có Mục Như Hàn Giang mới có khả năng cứu vãn hoàng triều... *** Thiên hạ vị bình là chương kết của quyển 1 của Hải Thượng Mục Vân Ký và chương mở đầu của quyển 2 — đương nhiên, cái gọi là tập tiếp theo chỉ tồn tại trong tưởng tượng của chúng ta, tác giả có định viết tiếp không thì chưa chắc. Chỉ có thể xác định một điều, nếu bắt đầu viết, chắc chắn đã là câu chuyện của thế hệ tiếp theo — Vân Vị Bình, Mục Như Thâm, Mục Vân Hoán. Lần trao gậy tiếp sức này sớm hơn nhiều với với tưởng tượng của tôi. Nhưng mà hết cách, vị tác giả này luôn bốc đồng như vậy đấy. Trong Thiên hạ vị bình, chúng ta thấy: Sau khi bạn đời bỏ đi, Mục Vân Sênh rốt cục bỏ lại trách nhiệm với gia tộc, truyền ngôi cho con tư sinh của Nhị ca Mục Vân Lục, bản thân lưu lạc thiên nhai; Mục Như Hàn Giang công chiếm Uyển Châu, quyết tâm tung hoành thiên hạ như tổ tiên mình ba trăm năm trước; còn Thạc Phong Hòa Diệp vốn hai bàn tay trắng luôn coi thắng thua rất nhẹ nhàng, trong tương lai không xa, anh ta có thể ngóc đầu trở lại. Phán Hề là một mị linh phong hoa tuyệt đại, thân thể Mị tộc được ngưng tụ mà thành, dù vẻ ngoài hoàn hảo, bên trong thường có chỗ thiếu hụt không muốn người biết, nên thường không thể sinh đẻ. Đồng thời khi thai nghén, mị phải phân ra một bộ phận tinh thần của chính mình cho thai nhi, quá trình này cực kỳ nguy hiểm, rất dễ mẹ con cùng chết. Vậy nên Mục Vân Sênh không muốn Phán Hề sinh con, nhưng Phán Hề cho rằng yêu sâu sắc thì dù mất đi tính mạng cũng phải sinh một đứa con cho Mục Vân Sênh. Cuối cùng Phán Hề chết, giao con cho Bình Yên. Đây là may mắn của Mục Vân Sênh, Phán Hề và Vân Vị Bình, nhưng lại là bất hạnh của Bình Yên. Bình Yên là một cô gái nhà nông đơn thuần, gặp phải người không nên gặp vào thời loạn mạng người như rác, từ đó đơn phương khắc cốt ghi tâm. Nàng không muốn danh phận hoàng hậu vì biết Mục Vân Sênh chỉ cho nàng danh phận mà thôi, trái tim hắn nàng nửa điểm cũng không chiếm được. Cuối nàng nàng không biết gì mà nuôi lớn con của Mục Vân Sênh, cô độc suốt đời. Đây thật sự là một kết cục khiến người khác cạn lời. Lăng Nhụy, vốn là nữ thủ lĩnh nghĩa quân Thương vương thời Đoan mạt, nhưng vì yêu người mà nghĩa quân muốn lật đổ — thái tử Trang Kính Mục Vân Lục, lại kiên trì cho rằng con của họ mới là dòng chính thống kế thừa ngôi vua, cuối cùng đi ngược lại hướng của quân khởi nghĩa, không biết nên nói là si tình hay cố chấp, cũng không biết lựa chọn của nàng có công bằng với Mục Vân Hoán hay không, chỉ xác định được là nàng đã cho Mục Vân Sênh một cơ hội rời xa hoàng quyền. Mục Vân Nhan Sương và Thạc Phong Hòa Diệp là một đôi oan gia hoan hỉ, nhưng Thạc Phong Hòa Diệp đã tiêu diệt tổ quốc của Mục Vân Nhan Sương, điều này làm hai người không bao giờ đường đường chính chính đến được với nhau — đương nhiên, nếu có tập tiếp theo, bọn họ nhất định sẽ gặp lại. Mời các bạn đón đọc Cửu Châu Hải Thượng Mục Vân Ký của tác giả Kim Hà Tại.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Ác Nhân Thành Đôi - Quỷ Quỷ Mộng Du
Thế nào là ác độc? Chính là khiến họ cảm thấy căm ghét, kinh sợ, cảm thấy bản thân đang bị ức hiếp. Vậy có cách gì để ngăn chặn? Cổ nhân đã nói. dạy chi, thuận chi, lấy y thiện độ chi. Điều này khiến Trang Thư Tình chỉ cười nhạt bởi giết người không cần quá phức tạp, nó chỉ như cái chớp mắt mà thôi. Nàng vẫn biết rằng có nhân ắt có quả nên tuyệt nhiên chưa từng hối hận, nhưng nếu có ai để dựa vào thì thật tốt. *** "Tỉnh dậy." Lời nói lành lạnh, mang theo vô tận triền miên và ôn nhu khiến Trang Thư Tình lập tức xoay người ngồi dựng lên, ký ức trở về. Đúng rồi, Chỉ Cố đã trờ lại.” "Giờ nào ?" "Hẳn là sắp giờ Thìn." Vừa lòng nhìn thất nét mặt tỏa sáng của người trên giường, khóe miệng Bạch Chiêm gợi lên độ cong rõ ràng. Đã là giờ thìn rồi sao, giấc ngủ này của nàng thật tốt. Đầu óc Trang Thư Tình tỉnh táo lại, nhìn bàn tay bị hắn giữ lại nàng cũng không vội mà rời giường, dựa vào lòng hắn nói: “Cứ như vậy cùng ta cả đêm?” “Ừm.” Bạch Chiêm nâng tay kia đặt lên ngực, “Thật vui.” Không cần dùng nhiều cảm xúc, không cần suy nghĩ nhiều, ý cười cứ như vậy từ trong lòng tràn ra, tràn tới trong ánh mắt, nét mặt Trang Thư Tình xuất hiện phong tình tươi đẹp, cứ như vậy vô cùng tự nhiên. Bạch Chiêm tiến lên trước, ngậm lấy hai cánh môi kia, giây phút đó, phàng phất như đấy lòng của hắn đang tươi cười, thỏa mãn thở dài một tiếng. Bạch Chiêm không có tiến thêm một bước, chỉ nhẹ nhàng chạm lên môi nàng nói: “Hữu Phong, chúng ta thành thân đi.” Tên này đã mấy tháng qua chưa có ai gọi nàng như vậy, lúc này hai tiếng kia phát ra từ trong miệng hắn, nàng lại cảm thấy thỏa mãn hơn bao giờ hết, thậm chí còn đề cập đến chuyện hôn sự, nàng cũng cảm thấy bản thân không cần nghĩ nhiều hơn nữa, “Được.” Hơi thở của Bạch Chiêm hơi loạn một chút, càng ra sức hôn sâu. Cho nên khi Trang Thư Tình xuất hiện trước mọi người, sắc môi nàng hôm nay vô cùng diễm lệ. ... Mời các bạn đón đọc Ác Nhân Thành Đôi của tác giả Quỷ Quỷ Mộng Du.
Trở Về Nơi Tình Yêu Bắt Đầu - Vô Xứ Khả Đào
Thời khắc đẹp nhất của tình yêu là tại nơi tình yêu bắt đầu. Thư Hoàn từng nói với Hoắc Vĩnh Ninh: “Nếu lúc nào em cũng mang đến cho anh cảm giác mới mẻ, có thể để em ở bên anh lâu hơn được không?” Lúc check in, Hoắc Vĩnh Ninh tự hỏi bản thân không biết bao nhiêu lần: “Nếu lúc đó mình kiên trì, liệu hiện tại có thể khác đi không?” Thông thường, tất cả những chuyện xảy ra trước khi gặp nhau đều vì chờ đợi, sau khi gặp nhau, rõ ràng rất yêu nhưng lại khiến nhau tổn thương. Thế rồi sau khi biệt ly, mới hiểu hóa ra thực sự đó là chữ “yêu” nhưng tất cả đều không cách nào trở lại như xưa được nữa. Sau khi tất cả yêu hận tình thù được giấu sau bức màn “thân thế” được vén lên, sự hổ thẹn và tự trách của Hoắc Vĩnh Ninh ngày càng nhiều hơn là vì cả hai lần, anh không cách nào bảo vệ người mà mình yêu thương nhất, vì thế anh đã lựa chọn một cách yêu khác… Thời gian tiến về phía trước, em nguyện lùi lại phía sau, chỉ để được bình yên nắm tay anh lần nữa. *** Đôi lời người dịch: Truyện không dài không ngắn, tầm tầm như các truyện đã xuất bản bình thường, mình không hứa trước bất cứ điều gì nhưng sẽ cố gắng hết sức để hoàn thành nhanh nhất có thể. Mình cũng đã dịch một vài truyện trước đây nhưng thực sự đây là cuốn mình rất tâm đắc, ấp ủ từ khi truyện mới được xuất bản bên Trung (nếu mình nhớ không nhầm thì đầu năm 2014) nhưng đến giờ mới quyết định dịch và đăng cho mọi người đọc. Truyện không kể về một nữ chính Tiểu Bạch hay hoàn hảo, vị tha gì đó... mà ngược lại, nữ chính có lẽ những chương đầu sẽ bị ném đá rất nhiều, nhưng sau khi đọc phần sau các bạn sẽ hiểu và thông cảm. Nói chung là nói trước mất hay nhưng đảm bảo hãy nhảy hố đi, các bạn sẽ không hối hận đâu! Thật đấy! Trust me! *** Lời cuối sách: Suy cho cùng vẫn có người hạnh phúc Tôi viết câu chuyện này vào lúc cuối thu, qua một mùa đông rồi đến tận mùa xuân năm sau. Ấn tượng sâu nhất là một lần đi học buổi sáng, ngồi trên xe bus, đột nhiên nghĩ đến kết cục này… nghĩ đến hai người trong câu chuyện chia lìa nhau trước ranh giới sinh tử, càng ngày càng rời xa và cuối cùng không thể gặp lại nữa. Tôi bị kết thúc đó ám ảnh. Mải mê suy nghĩ đến mức ngồi quá trạm xe bus cần xuống, lần đầu tiên trong đời. Khoảnh khắc ấy, tôi biết câu chuyện sẽ kết thúc như vậy. Mặc dù lúc đó lòng tôi nặng trĩu. Nhiều lần sau đó tôi muốn đổi sang một kết thúc khác, cảm thấy nếu như vậy thì cuộc đời quá tàn nhẫn với Thư Hoàn, một kết thúc có hậu cũng không tệ. Nhưng đắn đo suy nghĩ rất lâu, cuối cùng vẫn không thay đổi. Dù lúc mới chắp bút, tôi chưa nghĩ gì đến kết thúc của các nhân vật, nhưng tôi hiểu rõ sự cố chấp của Thư Hoàn, từng bước dẫn dắt cô ấy đến điểm cuối cùng. Sau khi trải qua tuổi thơ đó, cho dù có gặp lại Hoắc Vĩnh Ninh một lần nữa thì anh cũng không còn mang lại cảm giác an toàn đầy đủ cho cô ấy nữa. Cả đời này cô không cách nào đặt niềm tin vào anh hay bất cứ người nào khác được nữa. Cơ hội xoay chuyển duy nhất của họ có lẽ là câu chuyện “mang thai”. Đáng tiếc vận mệnh vẫn không mỉm cười với họ. Đứa bé đó không xuất hiện. Nếu không, cuộc đời cô đã tươi đẹp hơn nhiều. Còn Hoắc Vĩnh Ninh, từ sự bất lực khi còn nhỏ đến sự bỏ lỡ khi trưởng thành… Từ đầu đến cuối, anh chỉ thiếu đúng mấy chục giây chờ đèn đỏ mà thôi. Nhưng lại vì thiếu sót đó mà chịu đau khổ cả đời. Lúc viết câu chuyện này, tôi nghe đi nghe lại một bài hát: Người của hai thế giới vương vấn không thôi Ban đầu chắc hẳn là sự dối trá thiện ý của số phận Nỗi nhớ của anh dành cho người đó Trở thành nỗi đau dai dẳng trong em Em đau lòng cho chúng ta Tạm biệt Nhưng không hẹn ngày gặp lại Chia ly làm anh lưu luyến Cái chết đừng cướp đi nỗi nhớ của anh Lời bài hát có lẽ là tâm trạng người vợ của Hoắc Vĩnh Ninh trong ngoại truyện. Hoắc Vĩnh Ninh sẽ đối tốt với Phó Đình suốt đời. Cũng có thể cô ấy sẽ biết đến câu chuyện này hoặc là mãi mãi không. Suy cho cùng vẫn có người hạnh phúc. Cuối cùng cảm ơn các bạn đã đọc đến những dòng này của tôi. Cảm ơn sự đồng hành và ủng hộ của các bạn trong mấy năm viết sách của tôi. Cảm ơn sự tâm huyết của tổng biên tập và biên tập Khang Khang. Hẹn gặp lại ^_^ By Vô Xứ Khả Đào. Mời các bạn đón đọc Trở Về Nơi Tình Yêu Bắt Đầu của tác giả Vô Xứ Khả Đào.
Phong Khởi Thương Lam (Phiên Ngoại) - Lạc Hi
Phong Luyến Vãn và Nhan Mạc Oa là bạn thanh mai trúc mã từ nhỏ. Bỗng 1 ngày thiên địa chấn động, Ma vương xuất thế quấy nhiễu người dân. Thiên Sơn tiên nhân thấy Nhan Mạc Oa người tỏa thần khí xuất chúng hiếm có nên đưa đi tu tiên, mong một ngày nào đó thành đạo giúp dân lành. 10 năm sau, Phong Luyến Vãn đi tìm lại người bạn ngày xưa của mình trên Lam Uyên Đại Lục rộng lớn này..... *** Ta nói nha, sau khi được tên Nhan đại thần kia khao một bữa, nghĩ lại bụng vẫn còn rất no, hôm nay Lục viện huyên náo hơn hẵn, ta bước vào sảnh kiếm đại một chỗ ngồi chờ Tiêu Tiêu đến, vô tình nghe được một số chuyện rất thú vị, phía trước mọi người đang bàn tán về người sẽ khảo sát sức mạnh của từng người để xếp loại kia là ai, còn nghe người sẽ khảo sát có thể là Huyền Linh chân nhân gì đó, nghe nói người đó có thể là Viện trưởng của Lục viện lắm a ! - Haizzzzz~~~~ Tiêu Tiêu sao giờ này còn chưa đến nữa ?!! Không lẽ lại bị mấy tên đáng ghét kia bắt nạt nữa ? Vừa nghĩ đến chuyện đó ta liền đứng dậy, định bước ra tìm Tiêu Tiêu thì đã thấy cô ấy đi vào, mấy người đang bàn tán về Huyền Linh chân nhân kia bỗng nhiên đổi chuyện, một tên nam nhân có vẻ là một thiếu gia nói mỉa với một tên khác có thể là người hầu của hắn . - Chẳng phải là con bé cửu phẩm đây sao ? Ta tưởng ngươi đã biết điều cuốn gối về quê rồi chứ ? Ngươi xem có phải không ? Hahahahahahhh!!!!! - Thiếu gia, người nói hơi quá rồi, chắc cô ta ở lại để xin làm người hầu của chúng ta đấy . À mà, rác phẩm như cô ta thì chắc không có ai nhận cô ta làm người hầu đâu. Ta thấy vậy liền bước đến phía Tiêu Tiêu đỡ lời. - Cái gì mà cửu phẩm, rác phẩm không bằng người hầu ? Ta thấy nó còn hợp hơn ngươi nhiều đó, đồ công tử bột ! -Ngươi ! được lắm, bạn của rác phẩm cũng chỉ là rác phẩm mà thôi, trước khi chết ngươi khôn hồn mà phun tên ra để thiếu gia ta đây còn làm một cái bia cho ngươi nữa ! - Phong Luyến Vãn ! ... Mời các bạn đón đọc Phong Khởi Thương Lam (Phiên Ngoại) của tác giả Lạc Hi.
Nghe Kìa Thời Gian Đang Hát - Lạc Mạc Chi Vũ
Thời gian vẫn lặng lẽ trôi đi, dù bạn gấp gáp, nó cũng không vì bạn mà nhanh hơn, dù bạn hoài niệm, nó cũng không vì bạn mà dừng lại thêm một khoảnh khắc nào. Trong những năm tháng tươi đẹp nhất của cuộc đời, đã bao lần ta chậm lại cảm nhận nhịp đập của thời gian, đã bao lần ta tĩnh lặng lắng nghe thời gian đang hát? Tình yêu và tình bạn chân thành, liệu chúng ta có từng bỏ lỡ điều gì trong quãng thời gian hữu hạn của mỗi người? “Tình yêu cũng giống như lon cola, có khi rất ngọt, có khi rất kích thích; song nếu để lâu sẽ bị mất gas, cảm giác kích thích cũng không còn nhưng vẫn lưu lại dư vị ngọt ngào.” *** Toàn bộ thế giới đều biết em thích chị, chỉ có chị không biết. Chị nói, thích em chọc cho chị cười, thích em mỗi lần chủ động nắm tay chị. Em nói, em thích chị cười, thích sự ấm áp trong lòng bàn tay chị. Chị nói, trên thế giới không có gì là vĩnh viễn không thay đổi, tình yêu cũng vậy. Em nói, không có gì làm cho em thích thật lâu, mong chị ngoại lệ. Bất luận năm tháng trôi qua bao lâu, em nhất định cũng sẽ không quên. Mùa thu, chúng ta gặp nhau tại khuôn viên trường tươi đẹp đó. Hạnh phúc là gì? Các cô nói, nếu có thể ở bên nhau, nghe âm thanh của thời gian trôi qua, đó chính là hạnh phúc.   Mời các bạn đón đọc Nghe Kìa Thời Gian Đang Hát của tác giả Lạc Mạc Chi Vũ.