Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Yêu Tinh Chân Dài

Lạc Minh Kính là một chàng trai vô cùng nổi tiếng trong giới nam mặc đồ nữ, một hôm đang trên đường chạy tới hội triển lãm Anime, có chút vội vàng, vì thế xe đạp của vị "mỹ nữ" này vô tình quẹt trúng chiếc Maserati của người khác. Chủ xe là một mỹ nữ đeo kính râm, cong môi cười: “Không sao, tôi có bảo hiểm.” Mép váy đỏ rực của Lạc Minh Kính đón gió tung bay, anh vô cùng cảm kích: “Thật sự không cần bồi thường sao?” Giọng nói trầm thấp này… Nữ tổng giám đốc hạ kính râm, nhỏ nhẹ đáp: “Là nam à? Vậy phải bồi thường nhé.” “Cô đang kì thị giới tính!” ... Lạc Minh Kính là một chàng trai hai mươi bảy tuổi làm công việc tự do, sống thoải mái giữa nơi thành phố bộn bề. Lạc Minh Kính mở một phòng tranh nhỏ tại nhà, hằng ngày vẽ tranh, hóa trang thành nữ và phát sóng trực tiếp giao lưu cùng fan. Một ngày đẹp trời nọ, Lạc Minh Kính lái xe đạp đến dự một buổi triển lãm, trên đường đi xe của anh lại va phải một chiếc ô tô sang trọng. Chủ chiếc xe là nữ tổng tài Thời Mẫn. Đó là lần đầu tiên Lạc Minh Kính và Thời Mẫn gặp nhau. Thời Mẫn từ lần gặp ấy đã biết rằng Lạc Minh Kính chính là mẫu bạn trai lý tưởng mà bao năm qua cô luôn tìm kiếm. Cho nên cô liền đối với anh nảy sinh tình cảm, quá trình theo đuổi bạn trai của tổng tài Thời Mẫn cũng từ đó mà bắt đầu. Lạc Minh Kính sau vụ va chạm với Thời Mẫn thì bị mất xe đạp, cô liền giúp anh tìm lại. Thời Mẫn tìm hiểu cuộc sống của Minh Kính, khám phá nơi anh sống, đối với anh ngày càng phát sinh nhiều cảm tình. Vì muốn theo đuổi anh mà mỗi ngày đều đem đến nhà anh một đóa hoa hồng to đỏ rực. Vốn con gái theo đuổi con trai một cách lộ liễu như thế, ít nhiều sẽ tạo cảm giác mất giá, nhưng hành động đó xảy ra trên người Thời Mẫn, lại khiến người khác cảm thấy rất ngầu  Các bạn ắt hẳn đã đọc qua những câu chuyện tình yêu giữa tổng tài bá đạo và cô gái gia cảnh bình thường nhưng hiền lành lương thiện rồi nhỉ? "Yêu tinh chân dài" cũng giống như vậy, chỉ là vai vế giữa nam nữ chính đảo ngược mà thôi  Thời Mẫn từ nhỏ sinh ra trong gia đình giàu có, cô vẫn luôn chính trực ngay thẳng, dám yêu dám hận, mạnh mẽ quyết đoán. Trong tình cảm cũng như vậy, Thời Mẫn đã vừa ý ai, thì liền tích cực mà theo đuổi, không bỏ qua bất cứ cơ hội nào. Giống như gã thợ săn trải đời ngắm trúng mục tiêu, không chừa cho con mồi một lối thoát. Đối với sự tấn công vô cùng trực tiếp của Thời Mẫn, Lạc Minh Kính ít nhiều có chút sợ hãi. ... Lạc Minh Kính nhíu mày: “Trước kia cô… từng gặp tôi sao?” Sẽ không đột ngột như vậy đâu nhỉ. Thời Mẫn một tay chống đầu một tay lái xe, trả lời: “Hôm qua là lần đầu tiên gặp, vậy là đủ rồi.” “Sau đó liền vừa ý tôi?” Lạc Minh Kính ngạc nhiên. “Ừ.” Thời Mẫn nói: “Anh chính là kiểu người tôi thích, vô cùng thích.” Lạc Minh Kính thu hồi sự ngạc nhiên, nét mặt nghiêm túc: “Kỳ thực, nếu cô nói cô chỉ muốn ngủ với tôi, tôi cảm thấy hợp logic hơn…” Thời Mẫn cười: “So với vừa gặp đã yêu thì anh tin tưởng vào việc thấy sắc nổi lòng tham hơn sao?” Lạc Minh Kính sững sờ: “Vừa gặp đã yêu?” “Không tin hả?” Thời Mẫn đè thấp giọng: “Anh có bản lĩnh khiến tôi vừa gặp đã yêu, Lạc Minh Kính.” (*) ... Tuy ban đầu Lạc Minh Kính chưa hoàn toàn chấp nhận Thời Mẫn, cô muốn cùng anh nói chuyện yêu đương, anh chỉ muốn làm bạn bè với cô. Nhưng một thời gian rất ngắn sau đó, anh liền nhận ra bản thân cũng có tình cảm với cô, cả hai liền nhanh chóng xác nhận mối quan hệ và tiến đến quá trình yêu đương ngọt ngào. Như mình đã nói trên, những soái ca trong các quyển ngôn tình tổng tài ngầu thế nào, bá đạo thế nào thì ngự tỷ Thời Mẫn của chúng ta cũng ngầu và bá đạo không kém tí nào đâu ạ  Trong quá trình hẹn hò, Thời Mẫn vẫn luôn giữ vị trí chủ động, chẳng chừa cho Lạc Minh Kính hi vọng đảo chính nào. Lạc Minh Kính vốn là một nhà thiết kế vô cùng tài năng, đáng lẽ anh đã có tiền đồ vô lượng, tương lai rộng mở chứ không phải chỉ quẩn quanh ở nơi phòng tranh nhỏ bé. Thế nhưng, trong quá khứ anh đã từng chịu bao nhiêu tổn thương, bao nhiêu biến cố, nỗi khổ của Minh Kính, e là chẳng ai biết được. Minh Kính vốn sinh ra ở Hải Thành, một vùng duyên hải xa xôi. Năm xưa anh theo học thiết kế thời trang, lại xui xẻo gặp phải một người thầy cặn bã, ông ta vô liêm sỉ lấy cắp bản thiết kế của anh, lại trắng trợn làm ra bao việc bất lương khác. Lạc Minh Kính không thể hoàn thành chương trình học, sóng sau xô sóng trước, anh bị vu oan cho tội quấy rối tìn* dụ* một nữ sinh. Gia đình nữ sinh kia vì muốn tống tiền mà ầm ĩ khắp nơi ép anh cưới nữ sinh kia, còn đòi một khoản tiền hồi môn khổng lồ. Hải Thành chỉ là một vùng duyên hải còn lạc hậu và cổ hủ. Mẹ Lạc Minh Kính vô cùng truyền thống, biết được chuyện này cộng thêm lòng uất ức dồn nén nhiều năm, liền nhảy lầu tự vẫn. Lạc Minh Kính bị tạm giam vì tội quấy rối tìn* dụ*. Trong tù lại bị ngược đãi tàn nhẫn, anh liền mắc phải vấn đề về tâm lý. Quá khứ này giống như vết thương chẳng bao giờ lành mà anh vẫn luôn che giấu bao năm. Chuyện đã qua không thể trở lại, nhưng hiện tại Thời Mẫn đầu tư cho Lạc Minh Kính để anh có thể hoàn thành ước mơ hoài bão của đời mình. Nhưng những kẻ từng hãm hại anh lại xuất hiện lần nữa và gây cản trở đến con đường của anh. Vết thương năm nào lại vỡ toạc, nhưng lần này Lạc Minh Kính không còn cô đơn, không còn một mình chống chọi nữa. Mà hiện tại anh đã có Thời Mẫn ở bên, có một người luôn cùng anh tiến bước. Đây là một câu chuyện tình yêu ngọt ngào, nhưng lại vô cùng độc đáo. Tớ vô cùng đề cử "Yêu tinh chân dài" cho các bạn đang chán các câu chuyện motif cũ và tìm kiếm những bộ truyện mới lạ. Nếu có hứng thú thì hãy nhảy hố nhé, đây là một sự lựa chọn không tồi để giải trí và bắt đầu một tuần mới đấy ạ. ________ Chú thích: (*): trích từ truyện Review by #Anh Tần - fb/ReviewNgonTinh0105 Mời các bạn đón đọc Yêu Tinh Chân Dài của tác giả Phượng Cửu An.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Cửu Môn Ký Sự - Sát Na Thất Công Tử
Mọi chuyện bắt đầu từ khi Hoắc Tiên Cô ( hay còn gọi là nữ đương gia của nhà họ Hoắc) đã bắt đầu cho mối quan hệ giữa Trương Khải Sơn và Ngô Lão Cẩu. Mọi chuyện thì việc nhà họ Hoắc sau khi lão nhân gia mất thế lưc trong gia tộc đều ra rẻ cần có người đứng ra làm đương gia. Nhưng còn phải thông qua sự cho phép của Lão Cữu Môn mới có thể đứng vững được. Liệu sao lại là câu nối cho hai người bọn họ thì mời bạn đón xem. *** Không hiểu sao Trương Tiểu Ngũ lại có hảo cảm với một nhà ba người này. Từ khi đứa nhỏ tên Trương Tiểu Tà này bắt đầu gọi y là ông cố nội, y liền cảm thấy vô cùng thân cận, cho nên mới không hề khúc mắc mà nhường cho nó nửa cái giường của mình. Hơn nửa đêm nhìn thấy người xa lạ, rồi tự nhiên cậu ta lại bắt mình dẫn đi gặp người thân cận với mình nhất bây giờ. Rồi lại biết cha của Tiểu Tà bây giờ không biết đang ở đâu, liền theo bản năng năn nỉ đại ca ca tìm người. Y bất quá cũng chỉ là một đứa nhỏ năm tuổi, chưa hiểu nhân tình, tất cả đều làm theo thiên tính và bản năng cảm nhận ấm áp. Chỉ là, có lẽ vì vừa rồi Trương gia đại ca ca đề cập đến chữ ‘đi’, trong lòng y lại cảm thấy rất khó chịu, tựa hồ là hôm nay từ biệt rồi sẽ không còn được gặp lại bọn họ nữa. Y cũng không biết vì sao lại đa cảm, lúc bị ôm đến trước mặt Ngô Tà, nước mắt đã rơi ướt má. ... Mời các bạn đón đọc Cửu Môn Ký Sự của tác giả Sát Na Thất Công Tử.
Linh Sơn - Từ Công Tử Thắng Trì
Mai Khê, sinh viên chưa tốt nghiệp của đại học Trung Y Dược Bắc Kinh, từ thuở nhỏ phiêu bạt giang hồ, gian nan vào được đại học. Thế nhưng vừa học đến năm thứ hai thì hắn lại gặp một lần kỳ ngộ ngoài ý muốn mà xuyên qua, đi tới thời điểm nhà Đường đang hưng thịnh. Hắn kinh ngạc phát hiện, nơi mình tới không quá giống trong lịch sử. Những sự vật thần thoại chỉ tồn tại trong truyền thuyết tiên hiệp lại xuất hiện chân thật xung quanh hắn. Hắn phải làm sao đây? Là lịch sử ghi chép sai lầm, hay bởi vì hắn đến mới sáng tạo ra lịch sử mà hậu thế chứng kiến? *** Bất cứ ai trong chúng ta đều vẫn luôn không ngừng ao ước được một lần xuyên qua hoặc trọng sinh, để có thể trả lại tất cả tiếc nuối trong lòng. Truyện mỗi người đều hi vọng có thể xây dựng thế giới của mình thành một tòa Linh Sơn hoàn mỹ như Long huyết chiến thần, thế nhưng đến cuối cùng thì sao? Vẫn là một câu cổ ngữ kia — Linh Sơn chích tại nhữ tâm đầu. (Linh Sơn chính là ở trong tâm của bạn) Đôi lời người dịch:  Đầu tiên, xin lý giải qua một chút từ Linh Sơn. Linh Sơn ở đây ám chỉ nơi có Phật Như Lai. Hiển nhiên, mỗi người đều muốn có một nơi bình yên cực nhạc như vậy của riêng mình. Câu "Linh Sơn chích tại nhữ tâm đầu" nguyên bản đầy đủ là: "Phật tại Linh Sơn mạc viễn cầu, Linh Sơn chích tại nhữ tâm đầu. Nhân nhân hữu cá Linh Sơn tháp, Hảo hướng Linh Sơn tháp hạ tu." (Phật tại Linh Sơn không cầu đâu xa, Linh Sơn chính ở trong tâm của bạn. Mỗi người đều có một tháp Linh Sơn, Hướng vào tháp Linh Sơn ấy mà tu).  Bộ truyện này đã khá cũ, cũng từ năm 2008 như bộ Tây Du Nhất Mộng. Thế nhưng mỗi khi nhớ đến nó, cảm giác của tôi luôn là bước vào một thế giới mơ mơ hồ hồ trong làn sương khói. Tiên hiệp mà lãng mạn hoài tình, quả thật hiện giờ chẳng tìm được mấy bộ tương tự như vậy nữa... *** Khúc giáo sư khẽ gật đầu: - Lời kia tôi nói, đương nhiên tôi cho rằng có thần tiên, tổ tiên nhà tôi còn ghi chép lại, tôi tin tưởng các ngài ấy sẽ không lừa gạt hậu nhân. Mai Khê: - Vậy sao em chưa từng thấy thần tiên ạ? Cũng chưa bao giờ nghe nói có người nào gặp được thần tiên? Khúc giáo sư: - Nếu em đọc các cuốn sách về lịch sử, tôi nói là tất cả tư liệu sử chí chứ không chỉ tiểu thuyết dã sử, sẽ phát hiện ghi chép về thời Đường là thần tiên lẫn lộn cùng với phàm nhân, ra cửa gặp thần tiên không phải là việc gì lạ… Nhưng có rất ít người biết, Đại Đường có một người tên là Chính Nhất tổ sư, nghe nói ông ta định ra quy củ phân rõ ranh giới thần tiên và phàm nhân, cho nên sau này có rất ít người gặp được thần tiên, coi như gặp được cũng không biết, mà biết cũng sẽ không nói. Chính Nhất tổ sư? Trong đầu Mai Khê chợt lóe lên ký ức khi Mai Thái Công nói về pháp thuật, tại sao giờ Khúc giáo sư cũng nhắc tới người này? Thật sự là rất kỳ diệu! Hắn hỏi tiếp: - Người đó tên là Chính Nhất tổ sư ạ? Ông ta định ra quy củ gì thưa giáo sư? Khúc giáo sư: - Chính Nhất tổ sư định quy củ gì tôi cũng không rõ lắm, sự tình có khi chỉ là truyền thuyết, nhưng người này tuyệt đối thật sự tồn tại. Hai mươi năm trước, tôi căn cứ theo ghi chép của tổ viên mà đến Giang Nam tìm truyền nhân của Chính Nhất tổ sư, thật đúng là gặp được. ... Mời các bạn đón đọc Linh Sơn của tác giả Từ Công Tử Thắng Trì.
Ai Muốn Tình Sâu Lầm Vào Phù Hoa - Lam Bạch Sắc
N năm sau, vào ngày họp mặt bạn học cũ, do lâu ngày mới gặp lại nhau không biết là ai kích động đề nghị chơi trò “Ai là bạn tốt”. Ngày còn đi học hai người vốn không thân thiết lại bị ghép thành một đôi, quả thật chính là một vụ tai nạn. Hỏi: “ Tên của cô ấy là gì?” Đáp: “Nhậm Tư Đồ” Hỏi:  “Ngày sinh nhật?” Đáp: “ Không biết.” …… ngày 11 tháng 10. Hỏi: “Biệt danh của cô ấy ở trường?” Đáp: “Không biết.”………Đồ Đồ Tai To. Hỏi: “ Từng đảm nhiệm chức vụ gì ở lớp?” Đáp: “Quên rồi!”…..Lớp trưởng môn Tiếng Anh. Hỏi: “Minh tinh mà cô ấy thích nhất?” Đáp: “ Năm đó minh tinh nào nổi tiếng nhất? Vương Phi? Tôi đoán là Vương Phi!”…….. Clark Gable.Cô ấy vĩnh viễn chỉ thích Clark Gable – Loạn thế giai nhân. Hỏi: “Cô ấy thích nhất phim điện ảnh nào?” Đáp: “Tôi thật sự không nghĩ ra, cho qua.”………Đã nói rồi mà. Hỏi: “Trời ơi! Tôi đã mở đường tha cho cậu qua 5 câu rồi, câu kế tiếp không được cho qua nữa đấy. E hèm! Trong 3 năm học cùng nhau, cậu có làm chuyện gì có lỗi với cô ấy không? ” Đáp: “ Làm ơn đi, tôi với cô ấy nói chuyện còn chưa tới mười câu, làm sao làm chuyện có lỗi với cô ấy chứ?”….. Chỉ có buồi lễ tốt nghiệp, đêm đó người che mắt, hôn em chính là tôi. Hỏi: “Tư Đồ, cậu thật đúng là xui xẻo, khi không lại rút trúng chung đội với tên tiểu tử thối này! Tôi cũng không nhẫn tâm thay cậu hỏi vấn đề cuối cùng này!” Đáp: ╮(╯▽╰)╭  Hỏi: “Thời Chung, cậu lo mà giải quyết hậu quả đi, bây giờ cậu có muốn trả lời với cô gái đáng yêu này không, chung quy cậu có chép đáp án của lớp trưởng không?” Đáp: “ Mình nghĩ………….bọn các cậu đều chép đáp án của cô ấy, mình không có, môn Anh Văn từ trước đến nay mình đều nộp giấy trắng.”……….. Anh yêu em.   *** Người quản gia này đã sớm không phải là người năm đó mà Tôn Dao biết, cô cũng có nghe nói, sau khi cô rời khỏi nhà họ Từ, không bao lâu sau tất cả những người giúp việc đều bị sa thải, nhà họ Từ làm như vậy, không phải không cảm thấy xấu hổ, nhưng vẫn lừa mình dối người thay đổi tất cả người làm. Hiện tại, Từ Kính lại muốn làm chuyện bịt tai trộm chuông? Tôn Dao thật cảm thấy bản thân đã quá xem trọng anh ta: “Nói không lại liền muốn đuổi tôi đi. Họ Tự, anh bây giờ cũng chỉ có chút bản lĩnh này thôi.” Tôn Dao hùng hùng hổ hổ bị quản gia đuổi ra ngoài, một đường bị kéo xuống lầu một rồi bị mang ra khỏi cửa chính nhà họ Từ, mắt thấy bản thân sắp bị ném ra ngoài hoa viên, trong nhất thời cô cũng không biết bản thân kiếm đâu ra sức lực, trực tiếp vung tay một cái, người quản gia cường tráng hơn bốn mươi tuổi cứ như vậy mà bị cô đẩy ngã trên đất, cả người đau đến mức không bò dậy nổi. Lúc ấy Tôn Dao không hề cảm thấy có một chút ác độc, chỉ lo hướng vào trong. Cô hôm nay không buộc anh ta dừng việc mời luật sư, tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ. Chỉ là Tôn Dao không ngờ, khi cô chạy vào phòng ngủ chính thì lại nhìn thấy tình cảnh đặc biệt như vậy--- Mặt mày Từ Kính trắng bệch khó khăn vịn lấy cạnh bàn. Thấy cô đột nhiên trở lại, anh ta sửng sốt một chút, nhưng cũng không để ý nhiều như vậy, mở miệng hỏi cô: “Lão Tống đâu?” Tôn Dao đứng cứng ngắc tại chỗ: “…Anh…Chuyện gì xảy ra vậy?” Từ Kính không để ý tới lời cô, kéo cây gậy từ bên giường qua, khập khiễng đi qua cô tới căn phòng cách vách. Tôn Dao đuổi kịp sang căn phòng cách vách thì thấy anh ta kéo một cái ngăn kéo, trong ngăn kéo để bình thuốc, tay của anh ta đã run rẩy quá mức, vừa mở nắp bình ra, cả lọ thuốc liền bị đổ đầy ra mặt đất. ... Mời các bạn đón đọc Ai Muốn Tình Sâu Lầm Vào Phù Hoa của tác giả Lam Bạch Sắc.
Tháng Ngày Ta Đã Qua - Tình Không Lam Hề
Câu chuyện tình yêu đẹp đẽ mà tàn khốc. Trị thương cứu người là đánh giá của Thẩm Trì về nghề nghiệp của Thừa Ảnh. Những gì cô làm đặt bên cạnh thế giới của anh là sự trớ trêu của số phận, tình cảm của họ dành cho nhau như một trò đùa của tạo hóa. Cô chỉ cần lặng yên đứng đó sẽ khiến anh liên tưởng đến điều tốt đẹp nhất và bình yên nhất trên thế gian. Nhưng, những điều này vốn không hề tồn tại trong thế giới tối tăm và nguy hiểm của anh. Định nghĩa về tình yêu chưa bao giờ chỉ là ngọt ngào, phải trải qua rèn giũa và dằn vặt, cũng sẽ có những thời điểm cãi vã vụn vặt, cho đến khi chúng ta chân chính hiểu biết lẫn nhau, cầm tay nhau sống quãng đời còn lại. Những ngày tháng cũ không thể quay trở lại, mối tình thuần khiết trải qua bao đau thương và vương vấn. Yêu càng sâu đậm lòng càng thương đau. Tháng ngày ta đã qua có lẽ tất cả đều đã thay đổi, chỉ có tình yêu vẫn chưa từng đổi thay. *** Tình Không Lam Hề – là một tác giả trẻ thuộc thế hệ 8x , cung nhân mã, yêu tự do, không thích ràng buộc. Cô đã có rât nhiều tác phẩm được xuất bản như: Gần như vậy, xa như thế; Sự chờ đợi của LươngThần; Nét cười nơi ấy; Gặp nhau nơi cuối đường.... Thích ngày nắng gió, khát khao hướng về Paris xa xôi, hy vọng một ngày có được cuộc sống tự do tự tại. Mỗi cuốn tiểu thuyết được sáng tác là một cuộc tình, hoặc nóng bỏng nồng nhiệt hoặc như dòng nước nhỏ chảy dài, nhưng tất cả đều là tình cảm chân thành nhất của con người thành thị. *** Thừa Ảnh vừa mong đợi, vừa sợ hãi trước nơi mà Thẩm Trì nói. Khi màn đêm buông xuống, cả thành phố giăng đầy đèn lồng hoa, cô mới theo anh đến một thế giới trác táng. Đó là nơi khác hẳn với cảnh tượng ban ngày, thậm chí trong ý thức của cô, cuộc sống ban đêm này có khác biệt quá lớn. Anh đưa cô đến sòng bạc ngầm. Cô thề rằng, trước buổi tối hôm nay, cô thậm chí còn không biết Vân Hải có tồn tại một nơi như thế này. Ánh đèn rực rỡ, người người đông đúc. Khách đánh bạc ở đây rất phong phú, không cùng giới tính, không cùng tuổi tác, không cùng màu da, nhưng cùng tụ tập ở đây để phô trương sự giàu có của họ. “Không phải tất cả mọi người đều có thể vào đây”, khi Thẩm Trì nói, anh dẫn cô ra lan can tầng ba đứng, từ đây có thể thấy toàn bộ cảnh náo nhiệt nơi đây, “Hơn nữa thắng thua và giao dịch ở đây cũng không nhất thiết phải bằng tiền.” “Còn gì nữa?”, cô vịn vào lan can chạm hoa, ánh mắt nhìn xuống đám khách đánh bạc như điên cuồng, vô thức hỏi. ... Mời các bạn đón đọc Tháng Ngày Ta Đã Qua của tác giả Tình Không Lam Hề.